1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ai là người tiếp nhận đầu hàng ?

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi altus, 30/04/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. chiangshan

    chiangshan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2003
    Bài viết:
    5.574
    Đã được thích:
    12
    Bác mask, em cũng có để ý đến chi tiết đấy rồi. Nhưng ông Tùng lúc đó là sĩ quan binh chủng, thì cấp hiệu (nếu có) ở ve áo (màu đỏ) sẽ mang phù hiệu của binh chủng tăng thiết giáp. Cấp hiệu mà gắn sao thể hiện cấp bậc thì chỉ cấp tướng tá trên Bộ hoặc Tổng cục mới có thôi.
  2. chiangshan

    chiangshan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2003
    Bài viết:
    5.574
    Đã được thích:
    12
    Hôm nay vào TVQG kiếm được 2 quyển, "30 tháng 4" xuất bản năm 85 và "SG trong ánh chớp chói lọi của lịch sử" xuất bản năm 78, tức là đều trước khi Bùi Tín đào tẩu cả. Quyển đầu là tổng hợp một số bài báo, kí sự trong đó có bài của Bùi Tín, Nguyễn Trần Thiết..., quyển sau thì hoàn toàn là các kí sự do Bùi Tín viết.
    Đọc xong 2 quyển này thì em rút ra một số kết luận :
    - Không có chuyện BT tiếp nhận đầu hàng từ ông DVM. Người duy nhất làm việc này là trung tá Tùng, người đọc bản tuyên bố tiếp nhận đầu hàng chính thức trên đài phát thanh.
    - Không có chuyện BT được trung tá Tùng và Hân đề nghị làm việc với DVM tại dinh ĐL với tư cách là người có quân hàm cao nhất. Các bài viết của phóng viên Nguyễn Trần Thiết và của chính BT xác nhận là khi họ đến thì đã có mặt một loạt sĩ quan bằng hoặc cao hơn như thiếu tướng Nam Long phái viên Bộ, thiếu tướng Hữu An TL QĐ2, đại tá Công Trang chính uỷ QĐ2, đại tá Tài lữ trưởng 203, đại tá Ân sư trưởng 304... chưa kể một số thiếu tướng, đại tá là phó tư lệnh, phó chính ủy quân đoàn của QĐ3, QĐ4 cũng có mặt. Điều này giải thích vì sao BT nhắc đến trung tá Hân mà phía ta không nói tới, vì sau khi BTL QĐ2 tới dinh thì ông này chỉ huy vệ binh canh gác dinh, chứ trong mũi thọc sâu thì ông không có vai trò.
    Ngoài ra, trong quyển "SG trong ánh chớp...." BT hoàn toàn không nhắc gì đến chuyện làm việc với ông DVM, trong khi những lần tiếp xúc với những người khác như Vũ Văn Mẫu, Nguyễn Hữu Có, Nguyễn Hữu Hạnh, Phạm Xuân Ẩn... lại được viết khá chi tiết.
    - BT không đi cùng QĐ2 trên hướng đông mà đi cùng QĐ3. Cụ thể là BT và Nguyễn Trần Thiết đi theo sư đoàn 320A vào SG từ hướng tây bắc, tức là thậm chí không đi cùng cả đơn vị thọc sâu (sư 10) của QĐ3. Các bài viết của NTT và của chính BT đều mô tả quá trình đi cùng sư 320A chiến đấu ở Đồng Dù, Củ Chi, vào sân bay TSN và gặp phái đoàn quân sự ta ở trại David. Ở đây có một chi tiết đáng chú ý, khi nhóm phóng viên đang nói chuyện với thiếu tướng Hoàng Anh Tuấn thì có cán bộ đến báo DVM đã tuyên bố đầu hàng trên đài phát thanh. Sau khi nghe tin này, nhóm phóng viên mới lên đường đến dinh ĐL.
    Do vậy, thực tế là BT tới dinh ĐL rất muộn, sau khi ông DVM đã tuyên bố đầu hàng trên đài phát thanh xong xuôi rồi trở về thì BT mới đến. Như vậy chuyện BT là một trong số những người đầu tiên vào dinh cũng là bố láo nốt.
    - BT có nói câu : "Các ông không có gì để bàn giao". BT và NTT đều mô tả giống nhau như sau : cả 2 đến dinh ĐL, đại tá Trang và trung tá Hân hướng dẫn họ lên chỗ DVM và nội các. Ông DVM nói : "Tôi đã bàn giao chính quyền" và bị BT vặn lại bằng câu trên. Tuy nhiên chắc các bác đồng ý với em là đến thời điểm này thì đó chỉ còn là một câu vô thưởng vô phạt mang tính cá nhân, hoàn toàn không còn ý nghĩa về chính trị, quân sự.
    Nói chung, có lẽ vì tế nhị nên ông DVM cố tránh từ "đầu hàng" và lần nào ông cũng thay bằng từ "bàn giao" khi tiếp xúc với sĩ quan (đại uý Thệ, trung tá Tùng) hay phóng viên (BT) của ta, và lần nào cũng bị bác lại. Chuyện này cũng dễ hiểu thôi.
    Được chiangshan sửa chữa / chuyển vào 19:37 ngày 14/07/2006
  3. qthang2006

    qthang2006 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/11/2005
    Bài viết:
    121
    Đã được thích:
    0
    Thứ Tư, 28/06/2006, 11:39
    Xác định nhân chứng giờ phút lịch sử có một không hai của dân tộc
    Kỳ I: Những cựu binh xe tăng 390 nói gì?
    TP - Gần đây, những cựu chiến binh xe tăng 390 đã viết bản kiến nghị gửi một số cơ quan chức năng thắc mắc về một số tình tiết liên quan đến kết luận của Viện Lịch sử quân sự Việt Nam.

    Từ trái sang: Vũ Đăng Toàn, Nguyễn Văn Tập, Ngô Sĩ Nguyên, Lê Văn Phượng và Phạm Việt Tùng
    Báo Tiền phong số 13 (ngày 18/1/2006) đã đăng bài báo trên, dựa vào kết quả nghiên cứu của Viện Lịch sử Quân sự Việt Nam (Viện LSQSVN) về sự kiện đánh chiếm Dinh Độc Lập và thảo Lời tuyên bố đầu hàng cho Tổng thống Dương Văn Minh.
    Gần đây, những cựu binh xe tăng 390 (xe tăng đầu tiên húc đổ cổng chính Dinh Độc Lập) đã viết bản Kiến nghị gửi một số cơ quan chức năng (trong đó có báo Tiền phong ).
    Trong bản kiến nghị, họ thắc mắc về một số tình tiết liên quan đến việc lý giải của Viện LSQSVN: ?oAi là người tổ chức việc bắt Tổng thống Dương Văn Minh cùng Nội các Sài Gòn và áp giải ông ta cùng Thủ tướng Vũ Văn Mẫu ra Đài Phát thanh Sài Gòn để tuyên bố đầu hàng? và ?oAi là người khởi thảo nội dung Tuyên bố đầu hàng?.
    Cùng thời điểm này, Tạp chí Xưa & Nay (số tháng 4/2006) cũng đăng một số bài viết có tính đặt lại vấn đề với kết quả nghiên cứu của Viện LSQSVN.
    Xét thấy đây là vấn đề lớn liên quan đến một thời khắc lịch sử vĩ đại của dân tộc, Tiền phong xin trở lại vấn đề trên và đã có cuộc gặp với những cựu binh xe tăng 390 và đạo diễn Phạm Việt Tùng, tác giả bộ phim tài liệu Những người lính xe tăng 390 ngày ấy chấn động dư luận cách đây 10 năm.
    Anh Vũ Đăng Toàn (nguyên chính trị viên đại đội 4, tiểu đoàn 1, lữ đoàn 203, trưởng xe 390), thay mặt các cựu binh xe tăng 390 nói:
    Trước hết, chúng tôi thấy chỉ đạo của Bộ Quốc phòng và Tổng cục Chính trị QĐNDVN về vấn đề vừa nêu là rất cần thiết và đúng đắn; đồng thời những nghiên cứu của Viện LSQSVN có những thông tin có giá trị.
    Tuy nhiên chúng tôi cũng thẳng thắn cho rằng, cuộc Tọa đàm do Viện LSQSVN tổ chức đã bỏ sót một số nhân chứng lịch sử cần thiết, trong đó có toàn bộ kíp chiến đấu của xe tăng 390 đã húc đổ cổng chính Dinh Độc Lập, tham gia vào việc đưa toàn bộ Nội các Dương Văn Minh vào phòng họp lớn để đầu hàng quân giải phóng cũng như bảo vệ sự kiện trên.
    Việc bỏ sót nhân chứng này đã dẫn đến sự thiếu khách quan lịch sử của một cuộc tọa đàm được tổ chức công phu như trên. Vì lẽ đó, chúng tôi đã viết bản Kiến nghị để trình bày thêm một số tình tiết trái với kết quả nghiên cứu của Viện LSQSVN.
    Gần đây, chúng tôi có nhận được Thư phúc đáp (trả lời bản Kiến nghị) của Viện LSQSVN, nhưng sự giải đáp khá chung chung, chưa trả lời thẳng vào những điểm chúng tôi đã nêu. Vì thế, đến thời điểm này, chúng tôi vẫn tiếp tục bảo lưu những gì đã nêu trong bản Kiến nghị.
    Anh đã nêu những tình tiết cụ thể gì trong bản Kiến nghị?
    Vũ Đăng Toàn: Tôi xin khẳng định, sau khi xe tăng 390 húc đổ cổng chính Dinh Độc Lập và tiến sát bậc thềm lên xuống của Dinh rồi dừng lại, tôi thấy anh Bùi Quang Thận (đại đội trưởng đại đội 4, tiểu đoàn 1, lữ đoàn 203, trưởng xe 843) cầm cờ chạy tới nơi. Biết đồng đội vào Dinh làm nhiệm vụ cắm cờ, tôi vội xách khẩu AK (bên hông vẫn đeo súng ngắn) chạy theo để yểm hộ.
    Hai chúng tôi vừa vào tầng 1 của Dinh đã gặp ông Nguyễn Hữu Hạnh - Phụ tá Tổng thống Dương Văn Minh. Tôi nhớ rõ lúc ấy ông Hạnh mặc quân phục, đội mũ hơi lệch, đeo quân hàm chuẩn tướng.
    Ông Hạnh chào rất lễ phép và nói Tổng thống Dương Văn Minh đang đợi quân Cách mạng. Lên đến lầu 2, anh Bùi Quang Thận định lên cắm cờ nhưng không biết đường. Ông Nguyễn Hữu Hạnh cử người đi theo và có một người mặc chiếc áo trắng cộc tay nhận dẫn anh Thận đi lên nóc Dinh bằng thang máy. Còn lại một mình với khẩu AK vẫn lăm lăm trên tay, tôi thấy Nội các của Dương Văn Minh nhốn nháo với thái độ khá sợ hãi.
    Lúc này Ngô Sĩ Nguyên (nguyên pháo thủ số 1 xe 390) cũng lên tới nơi. Hai anh em chúng tôi đã dồn Nội các của Dương Văn Minh vào một chỗ, sau đó Nguyên ra đứng gác ở cửa.
    Thấy ổn, ông Nguyễn Hữu Hạnh mới vào phòng trong mời ông Minh ra chào. Ở đây tôi muốn nhấn mạnh chi tiết: Lúc chúng tôi lên, ông Minh không phải đã ngồi sẵn cùng nội các trong phòng khánh tiết, mà ngồi ở phòng bên cạnh.
    Khi ông Minh vừa ra thì đại úy Phạm Xuân Thệ (lúc đó là Trung đoàn phó Trung đoàn 66, nay là Trung tướng, Tư lệnh Quân khu 1- PV) cùng 2 trợ lý cũng bước vào phòng.
    Anh Thệ có nói với tôi anh là trung đoàn phó trung đoàn 66, sau đó bắt tay Dương Văn Minh bằng tay phải, tôi cũng bắt tay Dương Văn Minh bằng tay trái.
    Khi mọi người chưa kịp làm gì tiếp thì trung tá Bùi Tùng (sau là đại tá, hiện đã nghỉ hưu- PV) Chính ủy lữ đoàn xe tăng 203 tới. Ông Minh thấy anh Tùng người to cao thì lễ phép chào: ?oThưa ông, chúng tôi đợi các ông vào lâu rồi để bàn giao chính quyền?.
    Anh Tùng nói: ?oCác ông là người bại trận. Các ông không còn gì để bàn giao mà chỉ có đầu hàng vô điều kiện?.
    Tôi vẫn nhớ rõ, khi ra sân Dinh Độc Lập để sang Đài Phát thanh Sài Gòn, anh Tùng ngồi xe thứ hai, còn anh Thệ và ông Dương Văn Minh ngồi xe đầu.
    Là người chủ yếu làm nhiệm vụ đứng gác ngoài cửa phòng, lúc đó anh được chứng kiến những gì, thưa anh Ngô Sĩ Nguyên?

    Xe tăng 390 húc đổ cổng chính Dinh Độc Lập
    Ngô Sĩ Nguyên: Khi anh Bùi Tùng bước vào, anh Thệ chào và nói: ?oBáo cáo thủ trưởng, tôi là đại úy Phạm Xuân Thệ, trung đoàn phó Trung đoàn 66, sư 304?.
    Anh Bùi Văn Tùng hỏi: ?oNgoài anh ra còn ai nữa không?. Anh Thệ nói: ?oKhông?. Anh Tùng nói: ?oVậy thì mời anh vào đây cùng làm việc với 203?.
    Lúc này, trong Nội các có người báo phòng bên có đường phát thanh, nhưng kiểm tra thì thấy bị hỏng. Ông Vũ Văn Mẫu nói: ?oNếu đưa chúng tôi sang Đài Phát thanh Sài Gòn thì phải có xe bọc thép đưa đi, nếu không phe đối lập sẽ gây nguy hiểm cho chúng tôi?.
    Anh Bùi Tùng nói luôn: ?oBây giờ không còn phe đối lập nào ở Sài Gòn nữa, mà toàn là quân giải phóng?.
    Thưa anh Nguyễn Văn Tập, về phần mình, thời điểm lịch sử này anh được chứng kiến những gì?
    Nguyễn Văn Tập (nguyên lái xe tăng 390): Khi xe 390 vào sân Dinh Độc Lập thì vẫn còn xe và quân lính chính quyền Sài Gòn. Thấy xe tăng ta vào, họ sợ và chạy hết. Lúc đó sân Dinh Độc Lập rất vắng, không có nhiều quân ta.
    Tôi thấy anh Thận, anh Toàn rồi sau đó là anh Nguyên vào Dinh - nên nhảy khỏi xe 390. Tôi chạy lên bậc thềm sảnh Dinh, bỗng chợt nghĩ: Nếu bây giờ mình vào nhỡ địch quay lại chiếm xe thì sao, nên vội quay lại xe, nhảy vào ghế lái và thò đầu ra ngoài.
    Sự việc sau đó diễn biến rất nhanh, xe tăng, bộ binh của ta tiến vào Dinh mỗi lúc một đông. Khi vẫn đang ngồi trong xe, tôi thấy Dương Văn Minh đi ra, dáng đi khá hiên ngang.
    Tôi nhận ra trong số người cùng ra với Dương Văn Minh có Chính ủy Bùi Tùng (vì ông là thủ trưởng của tôi), nên có nói: ?oThủ trưởng ơi, thủ trưởng bắt ông ta cúi đầu xuống chứ?.
    Tôi nói câu đó và sau bao năm cũng không thể quên được. Khi đó anh Bùi Tùng nói giọng miền Nam với tôi: ?oViệc ấy là của tớ?. Sau đó xe chở Dương Văn Minh đi. Anh Bùi Tùng ngồi xe thứ hai.
    Thưa anh Lê Văn Phượng, được biết trong bản Kiến nghị chưa có ý kiến của anh. Vậy anh suy nghĩ thế nào về những ý kiến của các đồng đội mình?
    Lê Văn Phượng (nguyên pháo thủ số 2 xe tăng 390): Hôm các anh Toàn, Nguyên, Tập viết bản kiến nghị, tôi bị ốm nên chưa thể tham gia. Nay tôi xin xác nhận việc các anh Toàn, Nguyên vào trong Dinh; anh Tập xuống xe định vào Dinh rồi sau đó quay lại là hoàn toàn chính xác.
    Về phần mình, lúc đó tôi ngồi trong xe, phần vì bị thương, đồng thời lại được anh Toàn giao nhiệm vụ giữ khẩu 12 ly 7 chĩa lên phía lá cờ trên nóc Dinh để yểm hộ cho anh Bùi Quang Thận cắm cờ.
    Thưa đạo diễn Phạm Việt Tùng, được biết khi làm bộ phim tài liệu ?oNhững người lính xe tăng 390 ngày ấy?, ông đã nghiên cứu khá kỹ những tình tiết diễn ra tại Dinh Độc Lập. Vậy ý kiến của ông quanh sự việc này như thế nào?
    Đạo diễn Phạm Việt Tùng: Không phải bây giờ các anh Toàn, Nguyên mới nói đến việc từng tham gia bắt Nội các Dương Văn Minh như thế nào, mà cách đây 10 năm, trong bộ phim Những người lính xe tăng 390 ngày ấy, các anh đã nói đến việc này.
    Tất nhiên ngày ấy, anh Toàn, anh Nguyên không kể chi tiết như bây giờ, vì lúc đó phim tập trung vào chủ đề khác. Hơn nữa dù có làm việc này, các anh đến bây giờ vẫn xác định rằng mình chỉ là những người tham gia bắt Nội các Dương Văn Minh, và việc làm này là chiến công chung của nhiều người.
    Theo ý kiến tôi, cuộc ?oTọa đàm khoa học trao đổi thông tin một số vấn đề quanh sự kiện đánh chiếm Dinh Độc Lập ngày 30/4/1975? thiếu sự có mặt của các cựu thành viên xe tăng 390 là điều rất đáng tiếc.
    Xin cảm ơn các anh và đạo diễn Việt Tùng.
    Kiến Nghĩa Thực hiện
  4. qthang2006

    qthang2006 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/11/2005
    Bài viết:
    121
    Đã được thích:
    0
    Thứ Năm, 29/06/2006, 17:05
    Xác định nhân chứng giờ phút lịch sử có một không hai của dân tộc (kỳ II)
    Bản gốc ?oLời tuyên bố đầu hàng cho Dương Văn Minh? được phục dựng lại?
    TP - Sau cuộc gặp với các cựu binh xe tăng 390, Tiền phong tiếp tục có cuộc trao đổi với những người có trách nhiệm của Viện Lịch sử Quân sự Việt Nam (Viện LSQSVN) về những vấn đề mà bản kiến nghị của các cựu binh xe tăng 390 đã nêu.

    Ông Bùi Tùng - Nguyên Chính ủy Lữ đoàn xe tăng 203 (người ngồi giữa) trả lời phỏng vấn về sự kiện đánh chiếm Dinh Độc Lập

    Những người tham gia trao đổi là Đại tá Trần Tiến Hoạt - Phó Chủ nhiệm bộ môn Lịch sử kháng chiến chống Mỹ, đại tá Chu Văn Tùng- Trưởng phòng Thông tin tư liệu, thượng tá Trần Ngọc Long- Quyền Tổng Biên tập tạp chí Lịch sử Quân sự.
    Được biết, kết quả nghiên cứu dựa trên việc tìm hiểu từ rất nhiều nhân chứng, nhưng tại sao 4 cựu binh xe tăng 390 của Lữ đoàn thiết giáp 203 là những người đầu tiên có mặt tại Dinh Độc Lập (đã được lịch sử công nhận) và tham gia bắt Nội các của Tổng thống Dương Văn Minh lại không được các anh gặp để tăng thêm tính khách quan?
    Trong quá trình trao đổi với các nhân chứng của Lữ đoàn 203 là trung tá Bùi Tùng (nguyên Chính ủy Lữ đoàn), trung tá Trần Minh Công (nguyên lữ đoàn phó, tham mưu trưởng), trung úy Bùi Quang Thận (nguyên đại đội trưởng đại đội 4, trưởng xe 843), chúng tôi có nhắc tới kíp xe 390 nhưng không thấy ai nói về việc nhân chứng Vũ Đăng Toàn và Ngô Sĩ Nguyên dồn ông Dương Văn Minh cũng như Nội các Sài Gòn vào phòng họp.
    Lúc đó họ chưa xuống xe vì cần yểm hộ cho anh Thận vào Dinh cắm cờ. Sau đó, khi đại úy Phạm Xuân Thệ, Trung đoàn phó Trung đoàn 66, cùng một số người nữa cùng đơn vị có mặt tại Dinh và xông vào bắt Nội các Dương Văn Minh thì các anh ấy mới xuống xe.
    Nhưng theo các cựu binh xe tăng 390 phản ánh, lúc đó anh Thận lên cắm cờ mất khá nhiều thời gian, nên khi xuống thì việc bắt Nội các Dương Văn Minh chủ yếu đã xong, vậy vì sao vẫn được mời làm nhân chứng?
    Sở dĩ chúng tôi mời anh Thận vì anh ấy là đại đội trưởng đại đội 4, là chỉ huy. Còn khi lên cắm cờ, đúng là anh Thận phải làm việc này mất khá nhiều thời gian nên lúc xuống thì công việc chủ yếu đã diễn ra.
    Trong bản kiến nghị các anh Toàn, Nguyên, Tập đều khẳng định chính ủy Bùi Tùng có mặt trong Dinh Độc Lập trong thời điểm bắt Nội các Dương Văn Minh.
    Đúng là chính ủy Bùi Tùng cũng có mặt ở Dinh Độc Lập tại thời điểm đó. Tuy nhiên trong kiến nghị này anh Vũ Đăng Toàn có kể: ?oTôi ở lại (Dinh) làm nhiệm vụ dồn toàn bộ Nội các Dương Văn Minh vào một chỗ. Dồn xong thì ông Nguyễn Hữu Hạnh mời ông Dương Văn Minh ra chào. Khi ông Minh vừa ra thì anh Phạm Xuân Thệ cùng hai trợ lý đến. Hai người này tôi không biết. Vì sao tôi biết đó là anh Thệ? Vì anh Thệ nói: Tôi là đại úy Phạm Xuân Thệ, Trung đoàn phó Trung đoàn 66. Sau đó anh Thệ bắt tay ông Minh bằng tay phải. Tôi thấy anh Thệ bắt tay Dương Văn Minh được, tôi cũng giơ tay trái bắt tay Dương Văn Minh?.

    Ông Hà Huy Đỉnh (ngoài cùng bên trái) làm việc với Tổ công tác Viện Lịch sử Quân sự VN về sự kiện tại Dinh Độc Lập ngày 30/4/1975
    Chúng tôi thấy sử liệu này không đủ tin cậy, vì ngay cả khi dẫn ông Minh ra Đài Phát thanh Sài Gòn, đại úy Phạm Xuân Thệ vẫn còn cầm súng lăm lăm trong tay, nên thời điểm anh Toàn vừa đề cập, không thể có chuyện bắt tay.
    Thêm nữa, lời kể tiếp theo của anh Vũ Đăng Toàn: ?oAnh Tùng quyết định đưa Dương Văn Minh sang Đài Phát thanh Sài Gòn (để tuyên bố đầu hàng-PV). Tôi nhớ rõ, khi ra sân Dinh Độc Lập, anh Tùng ngồi xe thứ hai. Anh Thệ và Dương Văn Minh ngồi xe đầu. Vì sao thế? Vì anh Tùng là người có quan điểm rất rõ ràng: Không bao giờ ngồi cùng kẻ thù. Anh ấy là chính ủy?.
    Điều này làm chúng tôi thực sự bất ngờ, ngạc nhiên về nhận xét này. Như thế cái sử liệu đầu tiên đã không chính xác, giờ lại nhận xét về đồng đội như vậy khiến chúng tôi càng thêm thắc mắc. Tuy vậy, với những thông tin mới được đề cập trong kiến nghị của các cựu thành viên xe 390, sau này chúng tôi cũng sẽ phải nghiên cứu thêm.
    Như thế cả chính ủy Bùi Tùng và đại úy Phạm Xuân Thệ cùng có mặt tại Dinh Độc Lập. Vậy thì tại sao lại có kết luận rằng chỉ có đại úy Phạm Xuân Thệ cùng cán bộ, chiến sĩ của trung đoàn 66 áp giải Dương Văn Minh và Vũ Văn Mẫu sang Đài Phát thanh Sài Gòn để tuyên bố đầu hàng, còn chính ủy Bùi Tùng thì một lúc sau mới đến?
    Chính ủy Bùi Tùng đến Dinh Độc Lập sau đại úy Phạm Xuân Thệ. Vậy tại sao chính ủy Bùi Tùng không tham gia việc bắt Dương Văn Minh? Bởi khi ấy ông thấy bộ phận của đại úy Phạm Xuân Thệ có tổ chức, và lại tưởng là người của quân đoàn nên không tham gia.
    Sau chính ủy Bùi Tùng biết đơn vị của đại úy Phạm Xuân Thệ là của Trung đoàn 66 nên mới tới Đài Phát thanh Sài Gòn vì nghĩ một việc quan trọng như thế này đơn vị mình không có người tham gia là không được.
    Lúc chính ủy Bùi Tùng sang Đài Phát thanh, cho đến giờ chúng tôi mới xác định được là chỉ có ông Hà Huy Đỉnh (Tiến sĩ Kinh tế, nguyên chủ bút tờ Kinh tế thị trường Sài Gòn) đi cùng để lái xe, mà không có trợ lý hay công vụ nào đi theo cả.
    Về việc thảo Lời tuyên bố đầu hàng cho Dương Văn Minh, sau này cả ông Bùi Tùng lẫn ông Phạm Xuân Thệ đều cho rằng đó là của mình. Tuy nhiên hiện nay bản gốc Lời tuyên bố đầu hàng này với nét chữ của ông Bùi Tùng hiện được lưu giữ tại Bảo tàng Quân đoàn 2. Và quan trọng hơn là băng ghi âm lời tuyên bố đầu hàng của Dương Văn Minh hiện chúng ta vẫn lưu giữ được hoàn toàn khớp với bản viết tay của ông Bùi Tùng. Vậy tại sao lại có kết luận: ?oTại Đài Phát thanh, đồng chí Phạm Xuân Thệ cùng các cán bộ, chiến sĩ Trung đoàn 66 tổ chức soạn thảo Lời tuyên bố đầu hàng cho Dương Văn Minh...??
    Thực tế đúng như chúng tôi kết luận, và khi văn bản đang được soạn thảo thì chính ủy Bùi Tùng tới. Từ đó, dưới sự chỉ đạo của đồng chí Bùi Tùng.
    Lời tuyên bố đầu hàng này được hoàn chỉnh cho Dương Văn Minh đọc vào máy ghi âm để phát trên Đài Phát thanh Sài Gòn. Cùng lúc, Lời tuyên bố chấp nhận đầu hàng được chính ủy Bùi Tùng trực tiếp soạn thảo và đọc.
    Tuy nhiên, Lời tuyên bố đầu hàng cho Dương Văn Minh do chính ủy Bùi Tùng viết hiện được lưu giữ tại Bảo tàng Quân đoàn 2 thực chất đã được ông viết lại.
    Điều này làm chúng tôi thực sự bất ngờ trong quá trình tiến hành nghiên cứu, vì vẫn nghĩ đó chính là bản gốc đích thực.
    Qua tìm hiểu chúng tôi được biết, hai ngày sau thời điểm 30/4, khi biết lời tuyên bố đầu hàng kia không còn, cán bộ tuyên huấn Quân đoàn 2 yêu cầu chính ủy Bùi Tùng chép lại bản khác. Chính ủy Bùi Tùng đã căn cứ vào Lời tuyên bố đầu hàng của Dương Văn Minh đã được thu băng để chép lại...
    Xin cảm ơn các ông.
    Kỳ III: Trung tướng Phạm Xuân Thệ: Tôi chỉ nói những gì mình đã tham gia
    Kiến Nghĩa (thực hiện)
  5. qthang2006

    qthang2006 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/11/2005
    Bài viết:
    121
    Đã được thích:
    0
    Thứ Sáu, 30/06/2006, 17:46
    Xác định nhân chứng giờ phút lịch sử có một không hai của dân tộc - Kỳ III
    Kỳ III: Trung tướng Phạm Xuân Thệ: ?oTôi chỉ nói những gì mình đã tham gia?
    TP - Sau cuộc làm việc với những cán bộ có trách nhiệm của Viện Lịch sử Quân sự Việt Nam, Tiền phong đã phỏng vấn Trung tướng Phạm Xuân Thệ, Tư lệnh Quân khu 1 về những tình tiết diễn ra tại Dinh Độc Lập ngày 30/4/1975.

    Trung đoàn phó Phạm Xuân Thệ (ngoài cùng bên trái) gặp Tổng thống Dương Văn Minh (ngoài cùng bên phải) và Thủ tướng Vũ Văn Mẫu (đứng quay lưng)
    -- >> Kỳ I: Những cựu binh xe tăng 390 nói gì?
    -- >> Kỳ II: Bản gốc ?oLời tuyên bố đầu hàng cho Dương Văn Minh? được phục dựng lại?
    Trung tướng Phạm Xuân Thệ không bác bỏ hay bình luận gì nhiều về những kiến nghị của các cựu binh xe tăng 390.
    Ông lấy ra 4 bức ảnh (ông đã có mặt trong đó) được các nhà báo có mặt tại Dinh Độc Lập tại thời điểm lịch sử ngày 30/4/1975 chụp lại và nói:
    Về việc này, tôi chỉ nói những gì mình tham gia và một số việc làm đó đã được các nhà báo chụp lại ở những bức ảnh này. Về tình tiết tôi và một số cán bộ chiến sĩ trung đoàn 66, sư đoàn 304 vào Dinh Độc Lập diễn ra như sau:
    Khi xe tăng 390 húc đổ cổng chính Dinh Độc Lập, chúng tôi ngồi trên chiếc xe Jeep (xe thu được của địch ở Đà Nẵng) cũng vọt vào luôn. Mục đích của chúng tôi lúc đó là vào Dinh chỉ để cắm cờ thôi chứ chưa hề biết Dương Văn Minh cùng toàn bộ Nội các của chính quyền Sài Gòn có mặt trong đó.
    Lúc xuống xe để vào Dinh, Trung tướng có nhìn thấy anh Bùi Quang Thận (trưởng xe tăng 843, người sau đó đã cắm cờ trên nóc Dinh Độc Lập) cũng cầm cờ chạy vào trong Dinh không?
    Tôi không nhìn thấy, lúc đó mọi sự chú ý dồn cả vào phía trong Dinh. Trên đường vào Dinh Độc Lập, đến Thảo Cầm Viên, chúng tôi có gặp một người đàn ông cầm lá cờ đỏ sao vàng và đề nghị ông ta ngồi lên xe để làm nhiệm vụ dẫn đường.
    Khi xuống xe, anh Đào Ngọc Vân (lái xe) có cầm theo lá cờ này cùng đồng đội (người của Trung đoàn 66) chạy vào Dinh. Lúc này người đàn ông mà chúng tôi đưa đi cùng có nói: ?oLá cờ này của tôi?. Tôi bèn nói: ?oCờ của ai cũng mang lên để cắm?.

    Chuẩn tướng Nguyễn Hữu Hạnh (ngoài cùng bên trái, đứng quay lưng) gặp Trung đoàn phó Phạm Xuân Thệ (người đứng bên cạnh)
    Vừa vào đến tầng 1 của Dinh, chúng tôi gặp ông Nguyễn Hữu Hạnh (Trung tướng Phạm Xuân Thệ chỉ vào bức ảnh 1-PV). Ông Nguyễn Hữu Hạnh nói: ?oTôi là chuẩn tướng Nguyễn Hữu Hạnh, phụ tá cho Tổng thống Dương Văn Minh. Toàn bộ Nội các của Tổng thống Dương Văn Minh đang ngồi trong phòng họp, mời cấp chỉ huy vào làm việc?.
    Lúc này chúng tôi do phải tập trung vào việc này nên không nghĩ đến việc cắm cờ nữa. Sau đó ông Nguyễn Hữu Hạnh dẫn chúng tôi vào phòng họp và mời Tổng thống Dương Văn Minh ra. (Trung tướng Phạm Xuân Thệ chỉ vào bức ảnh 2 tiếp tục kể -PV).
    Ông Hạnh giới thiệu ông Dương Văn Minh và Thủ tướng Vũ Văn Mẫu với tôi. Tổng thống Dương Văn Minh có nói: ?oBáo cáo cấp chỉ huy, chúng tôi đã biết quân giải phóng tiến công vào nội đô. Chúng tôi đang chờ quân giải phóng vào để bàn giao?.
    Lúc này tôi nói: ?oCác ông đã bị bắt làm tù binh. Các ông phải tuyên bố đầu hàng vô điều kiện, không có gì bàn giao cả?. Sau khi thảo luận một lúc, Dương Văn Minh và Vũ Văn Mẫu đồng ý ra Đài Phát thanh Sài Gòn để tuyên bố đầu hàng.
    Trong bản Kiến nghị của những cựu binh xe tăng 390, anh Vũ Đăng Toàn có nói rằng mình cùng trung úy Bùi Quang Thận vào Dinh đầu tiên và có gặp ông Nguyễn Hữu Hạnh. Khi anh Thận lên nóc Dinh để cắm cờ, anh Toàn có dồn Nội các của Dương Văn Minh vào một chỗ.
    Anh Toàn còn kể: Khi đại úy Phạm Xuân Thệ đến thì đã bắt tay Tổng thống Dương Văn Minh bằng tay phải, thấy vậy anh Toàn bắt tay Dương Văn Minh bằng tay trái?
    Tại một cuộc Hội thảo vào năm 2005, khi nhìn vào bức ảnh này (ảnh1-PV), ông Nguyễn Hữu Hạnh cũng thừa nhận mình là người đứng quay lưng, tay đang giơ trong tư thế của người đang giới thiệu với tôi.
    Về việc ông Hạnh ra gặp tôi, tôi chỉ xin bình luận thế này, nếu anh Toàn đã gặp Nội các của Dương Văn Minh rồi, thì không lẽ ông Hạnh còn phải đón tôi và giới thiệu chức danh một lần nữa, rồi nói chờ quân giải phóng vào để bàn giao.
    Còn thực tế tình huống lúc đó do tập trung toàn bộ vào Nội các của Dương Văn Minh nên tôi không chú ý đến những gì xảy ra xung quanh. Việc anh Toàn rồi anh Nguyên có mặt trong phòng họp trước hay không tôi cũng không biết (không biết họ có mặt hay không ở trong phòng họp).
    Việc anh Thận vào Dinh trước rồi lên nóc Dinh để cắm cờ tôi cũng không biết. Tôi chỉ xin nói rằng việc tôi xưng danh với anh Toàn là không có, việc bắt tay với Dương Văn Minh cũng không có.
    Lúc đó, chỉ có chuyện Dương Văn Minh có đưa cho tôi một khẩu súng ngắn và tôi có giơ tay để cầm. Khẩu súng này sau tôi có bàn giao lại và hiện được lưu giữ tại bảo tàng. Còn anh Toàn có bắt tay Dương Văn Minh hay không tôi cũng không biết.
    Vậy trong khi bắt Nội các Dương Văn Minh, Trung tướng không biết ông Bùi Tùng (tuy đến sau), cũng có mặt tại Dinh Độc Lập?
    Tôi không biết. Và tại Dinh Độc Lập, anh Tùng không xuất hiện khi chúng tôi đang bắt Nội các Dương Văn Minh nên không có chuyện tôi báo cáo chức danh với đồng chí Bùi Tùng.
    Tóm lại tại Dinh Độc Lập, tôi không xưng danh với ai cả. Chỉ khi đưa Dương Văn Minh ra xe chuẩn bị sang Đài Phát thanh Sài Gòn, thì có một ông (sau này tôi mới biết đó là ông Hà Huy Đỉnh, tiến sĩ kinh tế, nguyên chủ bút tờ Kinh tế thị trường Sài Gòn) hỏi tôi: ?o Ngài cấp bậc gì??. Tôi nói: ?oTôi là đại úy?.
    Trung tướng có thể kể chi tiết việc đưa Tổng thống Dương Văn Minh từ Dinh Độc Lập sang Đài Phát thanh Sài Gòn diễn ra như thế nào?
    Tại Dinh Độc Lập, lúc này vẫn nghe tiếng súng nổ râm ran từ ngoài vọng vào. Ông Dương Văn Minh có nói với tôi là cho ông ta tuyên bố đầu hàng ở trong Dinh, vì bên ngoài súng nổ dữ lắm không bảo đảm an toàn. Tôi nói: ?oQuân giải phóng đã làm chủ thành phố Sài Gòn, bảo đảm an toàn cho ông đi?.

    Trung đoàn phó Phạm Xuân Thệ (ngoài cùng bên phải) dẫn Tổng thống Dương Văn Minh sang Đài Phát thanh Sài Gòn
    Trong khi đi ra ngoài để sang Đài Phát thanh (diễn ra trước thời điểm chụp tấm ảnh 3), ông Dương Văn Minh còn nói: ?o Mời cấp chỉ huy lên xe của tôi?. Tôi nói: ?oKhông, chúng tôi có xe rồi? và đưa ông ta lên chiếc xe Jeep để đi. Chính ông Dương Văn Minh là người chỉ đường cho chúng tôi sang Đài Phát thanh Sài Gòn.
    Khi sang tới nơi, thấy tôi, anh Trương Quang Siều, tiểu đoàn trưởng, anh Hoàng Trọng Tình, Chính trị viên tiểu đoàn 8- đều chạy tới và nói: ?oBáo cáo anh, tôi đã đánh chiếm Đài Phát thanh?.
    Tôi nói nhỏ với hai anh: ?oTôi đưa Dương Văn Minh và Vũ Văn Mẫu ra đây để họ phải tuyên bố đầu hàng, các anh chỉ cho phòng phát thanh. Tôi dẫn ông Minh, ông Mẫu theo anh Tình, anh Siều lên gác hai để vào phòng phát thanh. Khi chúng tôi đang soạn thảo lời đầu hàng cho Dương Văn Minh thì thấy một người cao to, mặc quân phục, đội mũ cứng bước vào.
    Thấy tôi, anh hỏi: ?oAnh là ai??. Tôi đáp: ?oTôi là Phạm Xuân Thệ, Đoàn phó Đoàn Đông Sơn (biệt hiệu của trung đoàn 66 lúc bấy giờ ?" PV)?. Anh Tùng xưng danh: ?oTôi là Bùi Tùng, Trung tá, Chính ủy Lữ đoàn 203.
    Lúc ở Dinh Độc Lập, tôi tưởng các anh là người của quân đoàn nên không tham gia gì. Khi thấy các anh đưa ông Minh ra đây, tôi liền cho xe bám theo?. Sau đó anh Bùi Tùng góp ý cho chúng tôi hoàn chỉnh nốt Lời tuyên bố đầu hàng để Dương Văn Minh đọc.
    Nhưng ông Bùi Tùng lại cho rằng Lời tuyên bố đầu hàng cho Dương Văn Minh do chính ông soạn thảo. Và quan trọng hơn là băng ghi âm lời tuyên bố đầu hàng của Dương Văn Minh hiện chúng ta vẫn lưu giữ được hoàn toàn khớp với bản viết tay của ông Bùi Tùng?
    Thực tế trong quá trình soạn thảo, tôi cầm bút viết đi viết lại ra vài tờ giấy với sự đóng góp của anh em Trung đoàn 66. Khi anh Bùi Tùng đến và góp ý lần cuối, tôi tiếp tục chép và đưa cho Dương Văn Minh đọc.
    Dương Văn Minh nói: ?oChữ chỉ huy khó xem quá, tôi đọc không được?. Thế là tôi phải đọc để ông Minh chép lại. Còn việc Lời tuyên bố đầu hàng cho Dương Văn Minh do tôi viết không thật khớp với lời ông Minh trên Đài Phát thanh là do khi đọc lại cho ông Minh chép, chúng tôi có chỉnh lại một lần nữa. (Trung tướng Phạm Xuân Thệ chỉ vào mình trong bức ảnh thứ 4-PV).

    Tổng thống Dương Văn Minh đọc lời tuyên bố đầu hàng tại Đài Phát thanh Sài Gòn (Trung đoàn phó Phạm Xuân Thệ đứng ngoài cùng bên phải)
    Đây, trong bức ảnh này tôi vẫn còn cầm một số tờ giấy soạn thảo lời đầu hàng cho Dương Văn Minh. Những bản thảo này sau đó tôi đút vào túi áo, và tối 30/4, khi bỏ bộ quần áo mình mặc hôm đó (được mặc sau nhiều ngày chiến đấu từ Đà Nẵng vào đến Sài Gòn), tôi quên không lấy những bản thảo này ra nên đã bị mất.
    Còn Lời tuyên bố đầu hàng cho Dương Văn Minh khớp với bản viết tay của anh Bùi Tùng, theo tôi được biết là anh Bùi Tùng đã chép lại, căn cứ vào Lời tuyên bố đầu hàng của Dương Văn Minh đọc trên Đài Phát thanh. Việc làm này được anh Tùng thực hiện khi được Quân đoàn 2 yêu cầu.
    Nếu bây giờ cần làm rõ thêm những điều nêu trong bản Kiến nghị của kíp xe tăng 390 thì ý kiến của Trung tướng về vấn đề này như thế nào?
    Điều này là tùy ở cấp trên. Tôi chỉ là một nhân chứng lịch sử. Theo tôi nếu thấy vấn đề gì chưa rõ thì cứ phải làm. Còn làm bất kể ở đâu thì tôi cũng chỉ kể xoay quanh 4 bức ảnh mà tôi vừa đề cập.
    Xin cảm ơn Trung tướng.
    _____
    Kỳ cuối: Nhà sử học Dương Trung Quốc: Mọi nhân chứng phải được khai thác đầy đủ.
    Kiến Nghĩa (Thực hiện
  6. qthang2006

    qthang2006 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/11/2005
    Bài viết:
    121
    Đã được thích:
    0
    Thứ Bảy, 01/07/2006, 05:29
    Xác định nhân chứng giờ phút lịch sử - Kỳ cuối
    Kỳ cuối: Mọi nhân chứng phải được khai thác đầy đủ
    TP - "Những chi tiết liên quan đến sự kiện lịch sử có thể phải được nhận thức khác. Đây là việc làm rất bình thường của sử học", ông Dương Trung Quốc,Tổng Thư ký Hội Sử học Việt Nam cho biết.

    Chính ủy Bùi Tùng (trái) chụp ảnh cùng nhà báo Bô rít Glats (Tây Đức) tại Dinh Độc Lập ngày 30/4/1975
    -- >> Kỳ I: Những cựu binh xe tăng 390 nói gì?
    -- >> Kỳ II: Bản gốc ?oLời tuyên bố đầu hàng cho Dương Văn Minh? được phục dựng lại?
    -- >>Kỳ III: Trung tướng Phạm Xuân Thệ: ?oTôi chỉ nói những gì mình đã tham gia?

    Việc Tạp chí Xưa & Nay do ông là Tổng Biên tập đặt lại vấn đề trên cơ sở công bố một số kiến nghị của những nhân chứng có liên quan, đặc biệt là của 4 cựu binh xe tăng 390 có thể mang đến một kết luận khác chưa?
    Sự kiện chỉ diễn ra một lần, còn nhận thức về nó là một quá trình. Sự kiện diễn ra trong ngày 30/4/1975 với ý nghĩa sự kết thúc toàn thắng của một cuộc chiến tranh có tầm vóc lịch sử của dân tộc Việt Nam vẫn nguyên vẹn.
    Nhưng những chi tiết liên quan đến sự kiện ấy có thể phải được nhận thức khác so với những kết luận của các đồng nghiệp của chúng tôi bên Viện LSQSVN. Đây là việc làm rất bình thường của sử học.
    Sự đặt lại vấn đề này bắt đầu từ những kiến nghị của một số ?ongười trong cuộc??
    Một phần là như vậy. Giá trị đầu tiên của lịch sử là sự công bằng. Mọi tư liệu lịch sử phải được đánh giá một cách khách quan. Mọi nhân chứng phải được khai thác đầy đủ.
    Việc ông Bùi Tùng chưa thật ?otâm phục khẩu phục? đối với những kết luận phải được tôn trọng, ít nhất như một sự bảo lưu. Ví như một công trình công bố lịch sử phải ghi lại quan điểm ấy trong một ghi chú kèm theo.
    Người đời sau có thể lại lần đi từ những chi tiết ấy. Việc những chiến sĩ xe tăng 390 chưa được tham khảo ý kiến là một khoảng trống chưa được lấp đầy. Nói cách khác cần tôn trọng sự tham dự của mọi nhân chứng...
    Chính nhờ sự tôn trọng một cách khách quan ngay từ đầu đối với các nguồn tư liệu và các nhân chứng mà những kết luận đưa ra sẽ gần với sự thật hơn và nặng tính thuyết phục hơn.
    Hơn thế nữa, không khi nào có ?okết luận cuối cùng trong nhận thức lịch sử? được. Chúng tôi chỉ đưa ra những thông tin chưa được đề cập tới (của những nhân chứng) và nêu một số băn khoăn (tính thuyết phục) của một số chi tiết mà các đồng nghiệp bên Viện LSQSVN đã coi như lời kết luận.
    Thâm tâm tôi mong muốn các bạn bên Viện LSQSVN đừng khép lại một vấn đề mà chính các bạn đã mở ra.
    Tạp chí Xưa & Nay dành một số trang khá lớn cho hồi ức của ông Nguyễn Hữu Hạnh, phải chăng đó là một nguồn sử liệu quan trọng?
    Hồi ức là một nguồn sử liệu có giá trị. Trong lịch sử chiến tranh, hồi ức của ?ophía bên kia? lại có giá trị riêng của nó, góp phần thẩm định những nhận thức lịch sử của ?ophía bên này?.
    Nhất là ông Hạnh tuy chỉ chứng kiến những gì diễn ra bên Dinh Độc Lập nhưng quan hệ gắn bó của ông với các ông Dương Văn Minh, Vũ Văn Mẫu (đều đã khuất) có thể có được những hiểu biết mà những nhân chứng khác không thể có được.
    Ông còn sống đã là quý, ông còn minh mẫn lại càng quý hơn. Tôi lấy làm tiếc là ông Hạnh có một bài tham luận có giá trị, nhưng lại không được in vào tập kỷ yếu của một cuộc hội thảo lớn nhân kỷ niệm 30 năm giải phóng miền Nam (năm 2005), nên tôi cho đăng đầy đủ hơn để nhiều người (và đời sau) được tham khảo.
    Trở lại với những chi tiết mà những bạn đọc của chúng tôi quan tâm là xác định hành trạng của ?onhững người trong cuộc?, tại sao lại mỗi người nói một khác, mỗi lúc sự việc lại một khác vậy?
    Đó là điều đáng buồn trước hết cho giới sử học chúng tôi. Lẽ ra ta cố làm sớm khi nhân chứng còn nhiều, tư liệu còn đầy đủ... Thú thật, để 30 năm sau, lật đi lật lại xem một trong hai người, ai nói đúng, ai nói sai là điều bất đắc dĩ.
    Tôi xót xa khi nghe mấy bạn trẻ theo dõi việc chúng ta đang làm bình luận rằng có một trong hai người là không nói thật.
    Tôi nhớ mãi cái hôm tôi cùng nhà làm phim Phạm Việt Tùng đến Viện LSQSVN, dễ cách đây đã 10 năm, để anh Tùng trình bày ý định làm bộ phim để xác lập lại chi tiết chiếc xe tăng 390 đã đột nhập đầu tiên vào bên trong Dinh Độc Lập nhờ tư liệu của nhà báo Pháp De Mulder và một số đoạn phim được sưu tầm.
    Một đồng nghiệp chuyên nghiên cứu giai đoạn lịch sử này đưa ra quan điểm: Về đại cục ta thắng địch thua, thì chi tiết chiếc xe này hay xe khác đều của quân ta cả cái nào vào trước, cái nào vào sau chỉ là tiểu tiết, nói đi nói lại làm gì.
    Tôi đã trả lời rằng: Lúc này đúng là như vậy. Nhưng giả dụ 100 năm sau, cháu chắt ta, chúng giỏi hơn ta, chúng nhiều phương tiện hơn ta, chúng phát hiện rằng ta nói dối (biết mà không nói) thì chúng không chỉ đặt câu hỏi vào cái chi tiết là cái xe tăng nào, mà chúng có thể đặt cả một câu hỏi lớn vào toàn bộ cái lịch sử mà chúng ta trao chuyền cho chúng, vào cả cái sự nghiệp mà thế hệ chúng ta đã làm...
    Do vậy, bàn tiếp vấn đề này cho thấu đáo phải coi là chuyện bình thường của giới sử học. Cho dù kết luận cuối cùng không làm thay đổi kết luận của Viện LSQSVN đi nữa thì cuộc trao đổi này cũng vẫn có ích.
    Còn nếu nó làm thay đổi cái đã kết luận thì lại càng có ích chứ sao! Nghề làm sử của chúng tôi luôn đòi hỏi như vậy.
    Xin cảm ơn ông.
    Kiến Nghĩa (thực hiện)
    Thay lời kết
    Loạt bài ?oXác định nhân chứng giờ phút lịch sử có một không hai của dân tộc? đã đưa những ý kiến hai chiều của các nhân chứng lịch sử và nhà chuyên môn liên quan đến một số chi tiết quan trọng vào thời điểm kết thúc thắng lợi Chiến dịch Hồ Chí Minh tại Dinh Độc Lập ngày 30/4/1975.
    Trong ý kiến của các nhân chứng, đã xuất hiện những thông tin đáng chú ý, đặc biệt là những nội dung được nêu trong bản Kiến nghị của các cựu binh xe tăng 390, những người đầu tiên của quân giải phóng có mặt tại Dinh Độc Lập.
    Vấn đề ở đây cần xác định rõ: Sau khi xe tăng 390 húc đổ cổng chính Dinh Độc Lập, những người lính này xuống xe và vào Dinh ngay hay ngồi lại trong xe để sau mới xuống.
    Đề nghị Viện LSQSVN cần nghiên cứu rõ hơn về vấn đề này vì cho đến giờ, các cựu binh xe tăng 390 vẫn khẳng định họ đã vào trong Dinh Độc Lập và trực tiếp chứng kiến việc ông Bùi Tùng chỉ huy việc bắt Nội các Chính quyền Sài Gòn và đưa Tổng thống Dương Văn Minh sang Đài Phát thanh Sài Gòn để tuyên bố đầu hàng.
    Đồng thời, một nội dung đáng quan tâm nữa là ngay sau khi Viện LSQSVN công bố kết quả nghiên cứu, ông Bùi Tùng vẫn tiếp tục khẳng định việc soạn thảo Lời đầu hàng cho Dương Văn Minh là của mình - cũng nên được tiếp tục xem xét.

  7. altus

    altus Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/05/2003
    Bài viết:
    1.503
    Đã được thích:
    1
    Cảm ơn bác chiangshan. Các điểm khác đều rõ, chỉ có chỗ này:
    Sáng 30/4 DVM tuyên bố trên đài hai lần, lần đầu (hình như khoảng 9h30 giờ SG) ông ta ra lệnh ngừng bắn đợi phe cách mạng vào bàn thảo. Có thể cán bộ khi truyền đạt lại cho ông HAT thì đã nói nhầm thành tuyên bố đầu hàng hay không ?
  8. hieutcct

    hieutcct Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/05/2003
    Bài viết:
    98
    Đã được thích:
    0
    Sân bay Tân Sơn Nhất được sư đoàn 10 giải phóng vào khoảng từ 11-12h ngày 30/4, nên không thể có chuyện BT vào sân bay lúc DVM phát biểu lần đầu lúc 9h30 được.
  9. binto

    binto Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/02/2007
    Bài viết:
    789
    Đã được thích:
    0
    Báo Tuổi trẻ số ra ngày hôm nay có đăng bài viết về cuộc tranh cải giử bác thiếu tướng Phạm Xuân Thệ và đại tá Tùng về việc ai là người chắp bút văn kiện đầu hàng của Dương Văn Minh.Theo các bác trong ngày lễ quan trọng của cả dân tộc là này 30/4 thì hành động đó có thích hợp hay không(đăng bài viết đó)Theo em việc làm đó là hoàn toàn không thiết thực, thậm chí còn có thể gây ra các phản ứng trái ngượcThậm chí là cái cớ để các thế lực hắc ám bên kia đại dương vin vào mà xuyên tạc.Mong các bác lên tiếng về vấn đề này
  10. starboard_side

    starboard_side Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/05/2003
    Bài viết:
    463
    Đã được thích:
    0
    2 năm rồi mà sao không thấy bác nào lên tiếng về vụ này ta? Có khi nào chìm xuồng không?

Chia sẻ trang này