1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ai sẽ đợi tôi ở phía trước???

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi yem_dao_lang_lo, 20/12/2006.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. yem_dao_lang_lo

    yem_dao_lang_lo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/06/2004
    Bài viết:
    3.499
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
  2. yem_dao_lang_lo

    yem_dao_lang_lo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/06/2004
    Bài viết:
    3.499
    Đã được thích:
    0

    Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi!
    Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi
    Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi
    Mường Lát hoa về trong đêm khơi
    Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm
    Heo hút cồn mây súng ngửi trời
    Ngàn thước lên cao, ngàn thước xuống
    Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi
    Anh bạn dãi dầu không bước nữa
    Gục lên súng mũ bỏ quên đời!
    Chiều chiều oai linh thác gầm thét
    Ðêm đêm Mường Hịch cọp trêu người
    Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói
    Mai Châu mùa em thơm nếp xôi.
    *
    Doanh trại bừng lên hội đuốc, hoa
    Kia em xiêm áo tự bao giờ
    Khèn lên man điệu nàng e ấp
    Nhạc về Viên Chăn xây hồn thơ
    *
    Người đi Châu Mộc chiều sương ấy
    Có thấy hồn lau nẻo bến bờ
    Có nhớ dáng người trên độc mộc
    Trôi dòng nước lũ hoa đong đưa
    *
    Tây Tiến đoàn binh không mọc tóc
    Quân xanh mầu lá dữ oai hùm
    Mắt trừng gửi mộng qua biên giới
    Ðêm mơ Hà Nội dáng kiều thơm
    Rải rác biên cương mồ viễn sứ
    Chiến trường đi chẳng tiếc đời xanh
    áo bào thay chiếu anh về đất
    Sông Mã gầm lên khúc độc hành
    *
    Tây Tiến người đi không hẹn ước
    Ðường lên thăm thẳm một chia phôi
    Ai lên Tây Tiến mùa xuân ấy
    Hồn về Sầm Nứa chẳng về xuôi.​
    [​IMG]
    Được yem_dao_lang_lo sửa chữa / chuyển vào 12:45 ngày 29/05/2007
  3. yem_dao_lang_lo

    yem_dao_lang_lo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/06/2004
    Bài viết:
    3.499
    Đã được thích:
    0

    Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi!
    Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi
    Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi
    Mường Lát hoa về trong đêm khơi
    Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm
    Heo hút cồn mây súng ngửi trời
    Ngàn thước lên cao, ngàn thước xuống
    Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi
    Anh bạn dãi dầu không bước nữa
    Gục lên súng mũ bỏ quên đời!
    Chiều chiều oai linh thác gầm thét
    Ðêm đêm Mường Hịch cọp trêu người
    Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khói
    Mai Châu mùa em thơm nếp xôi.
    *
    Doanh trại bừng lên hội đuốc, hoa
    Kia em xiêm áo tự bao giờ
    Khèn lên man điệu nàng e ấp
    Nhạc về Viên Chăn xây hồn thơ
    *
    Người đi Châu Mộc chiều sương ấy
    Có thấy hồn lau nẻo bến bờ
    Có nhớ dáng người trên độc mộc
    Trôi dòng nước lũ hoa đong đưa
    *
    Tây Tiến đoàn binh không mọc tóc
    Quân xanh mầu lá dữ oai hùm
    Mắt trừng gửi mộng qua biên giới
    Ðêm mơ Hà Nội dáng kiều thơm
    Rải rác biên cương mồ viễn sứ
    Chiến trường đi chẳng tiếc đời xanh
    áo bào thay chiếu anh về đất
    Sông Mã gầm lên khúc độc hành
    *
    Tây Tiến người đi không hẹn ước
    Ðường lên thăm thẳm một chia phôi
    Ai lên Tây Tiến mùa xuân ấy
    Hồn về Sầm Nứa chẳng về xuôi.​
    [​IMG]
    Được yem_dao_lang_lo sửa chữa / chuyển vào 12:45 ngày 29/05/2007
  4. yem_dao_lang_lo

    yem_dao_lang_lo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/06/2004
    Bài viết:
    3.499
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    NGƯỜI BẠN ĐỒNG HÀNH
    Người ta kể rằng, một ngày kia, tất cả các cảm xúc và tính cách cùng tụ họp trên Trái Đất. Sau khi Nhàm Chán ngáp đến lần thứ ba, Chân Thành nảy ra một ý định:
    - Bọn mình chơi trốn tìm đi!
    Chân Thành nói xong, Nhiệt Tình Nỗ Lực đồng ý liền. Hào Hứng thì phấn khích tới mức Lưỡng Lự, sau khi nghĩ đi nghĩ lại, cũng bị thuyết phục cùng chơi. Thậm chí cả Thờ Ơ, vốn chẳng có hứng thú với cái gì cả, cũng muốn cùng tham gia. Còn Sự Thật, dù đồng ý tham gia nhưng lại cho rằng mình chẳng muốn trốn đi đâu cả. Kiêu Ngạo nói trò ?otrốn tìm? thật trẻ con, còn Nhút Nhát thì không muốn thử rủi ro.
    - Một, hai, ba... - Chân Thành nhắm tịt mắt lại và bắt đầu đếm.
    Niềm Tin bay thẳng lên trời, với Niềm Tin thì không có điều gì là không thể! Chiến Thắng thì trèo lên đỉnh ngọn cây cao nhất, và Ghen Tỵ chạy ngay đến nấp sau cái bóng của Chiến Thắng. Rộng Lượng đã đi trốn ở một chỗ rất bí mật, nhưng lại nhường chỗ trốn cho một người bạn. Ngược lại, ích Kỷ đã tìm được một chỗ trốn vừa kín đáo, vừa dễ chịu, nhưng lại chẳng cho ai trốn cùng. Nói Dối thì trốn dưới đáy đại dương, tối âm u. Nồng Nhiệt Khát Vọng thì trốn trên đỉnh những ngọn núi lửa nóng bỏng. Còn Hay Quên thì trốn ơ? đâu mi?nh quên rô?i...
    - Một triệu! - Chân Thành đã đếm xong và mở mắt ra.
    Khi lại gần hồ nước, Chân Thành tìm thấy ngay Vẻ Đẹp, cô ấy mải mê ngắm mình dưới hồ nước đến mức bị tìm thấy trước tiên. Do Dự, nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng ngồi trên cái hàng rào, chẳng thể quyết định là mình sẽ nhảy xuống bên nào, thế nên cũng bị tìm thấy ngay lập tức.
    Lần lượt, Chân Thành tìm thấy tất cả mọi người: Khéo Léo trốn giữa những cọng cỏ tươi; Sầu Muộn trốn trong một cái hang tối tăm ẩm ướt; Nồng NhiệtKhát Vọng ở trên núi lửa. ích Kỷ thì khỏi phải đi tìm vì cậu ta đang cuống cuồng chạy trốn ra khỏi cái chỗ tưởng như êm ấm của mình khi bị một bầy ong tấn công - và tất nhiên, chẳng có ai giúp, vì ban đầu, cậu đã chiếm chỗ trốn đó một mình. Và Nói Dối được tìm thấy trên cầu vồng (Tất nhiên, đây là một lời nói dối, vì Nói Dối trốn dưới đáy đại dương cơ mà, bạn có nhớ không?).
    Nhưng chỉ còn Tình Yêu là không thấy đâu cả. Chân Thành đi tìm sau những cái cây cổ thụ, dưới những con sông, trên đỉnh núi..., nhưng Tình Yêu vẫn biệt tăm. Tình Yêu lúc nào cũng khó tìm như vậy!
    Sắp sửa bỏ cuộc, chợt Chân Thành nhìn thấy một bụi hoa hồng đầy gai đang rung rinh. Chân Thành nhặt một cành cây to và đập vào bụi hoa hồng vài lần xem có ai đang nấp không. Chợt có ai kêu thét lên rất đau đớn - gai của những bông hoa hồng đã đâm vào mắt của Tình Yêu. Quá hối hận, Chân Thành rối rít xin lỗi và hứa rằng từ đó trở đi, Chân Thành sẽ luôn ở bên cạnh để dẫn đường cho Tình Yêu. Những người bạn khác rất thương Tình Yêu nên cũng quây quần xung quanh, nói rằng họ sẽ lần lượt chăm sóc cho Tình Yêu.
    Kể từ đó, Tình Yêu có rất nhiều người bạn Cảm Xúc, có lúc đi với người bạn này và có lúc đi với người bạn khác. Nhưng người ta nói với nhau rằng Tình YêuChân Thành thì lúc nào cũng đi cùng nhau.
  5. yem_dao_lang_lo

    yem_dao_lang_lo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/06/2004
    Bài viết:
    3.499
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    NGƯỜI BẠN ĐỒNG HÀNH
    Người ta kể rằng, một ngày kia, tất cả các cảm xúc và tính cách cùng tụ họp trên Trái Đất. Sau khi Nhàm Chán ngáp đến lần thứ ba, Chân Thành nảy ra một ý định:
    - Bọn mình chơi trốn tìm đi!
    Chân Thành nói xong, Nhiệt Tình Nỗ Lực đồng ý liền. Hào Hứng thì phấn khích tới mức Lưỡng Lự, sau khi nghĩ đi nghĩ lại, cũng bị thuyết phục cùng chơi. Thậm chí cả Thờ Ơ, vốn chẳng có hứng thú với cái gì cả, cũng muốn cùng tham gia. Còn Sự Thật, dù đồng ý tham gia nhưng lại cho rằng mình chẳng muốn trốn đi đâu cả. Kiêu Ngạo nói trò ?otrốn tìm? thật trẻ con, còn Nhút Nhát thì không muốn thử rủi ro.
    - Một, hai, ba... - Chân Thành nhắm tịt mắt lại và bắt đầu đếm.
    Niềm Tin bay thẳng lên trời, với Niềm Tin thì không có điều gì là không thể! Chiến Thắng thì trèo lên đỉnh ngọn cây cao nhất, và Ghen Tỵ chạy ngay đến nấp sau cái bóng của Chiến Thắng. Rộng Lượng đã đi trốn ở một chỗ rất bí mật, nhưng lại nhường chỗ trốn cho một người bạn. Ngược lại, ích Kỷ đã tìm được một chỗ trốn vừa kín đáo, vừa dễ chịu, nhưng lại chẳng cho ai trốn cùng. Nói Dối thì trốn dưới đáy đại dương, tối âm u. Nồng Nhiệt Khát Vọng thì trốn trên đỉnh những ngọn núi lửa nóng bỏng. Còn Hay Quên thì trốn ơ? đâu mi?nh quên rô?i...
    - Một triệu! - Chân Thành đã đếm xong và mở mắt ra.
    Khi lại gần hồ nước, Chân Thành tìm thấy ngay Vẻ Đẹp, cô ấy mải mê ngắm mình dưới hồ nước đến mức bị tìm thấy trước tiên. Do Dự, nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng ngồi trên cái hàng rào, chẳng thể quyết định là mình sẽ nhảy xuống bên nào, thế nên cũng bị tìm thấy ngay lập tức.
    Lần lượt, Chân Thành tìm thấy tất cả mọi người: Khéo Léo trốn giữa những cọng cỏ tươi; Sầu Muộn trốn trong một cái hang tối tăm ẩm ướt; Nồng NhiệtKhát Vọng ở trên núi lửa. ích Kỷ thì khỏi phải đi tìm vì cậu ta đang cuống cuồng chạy trốn ra khỏi cái chỗ tưởng như êm ấm của mình khi bị một bầy ong tấn công - và tất nhiên, chẳng có ai giúp, vì ban đầu, cậu đã chiếm chỗ trốn đó một mình. Và Nói Dối được tìm thấy trên cầu vồng (Tất nhiên, đây là một lời nói dối, vì Nói Dối trốn dưới đáy đại dương cơ mà, bạn có nhớ không?).
    Nhưng chỉ còn Tình Yêu là không thấy đâu cả. Chân Thành đi tìm sau những cái cây cổ thụ, dưới những con sông, trên đỉnh núi..., nhưng Tình Yêu vẫn biệt tăm. Tình Yêu lúc nào cũng khó tìm như vậy!
    Sắp sửa bỏ cuộc, chợt Chân Thành nhìn thấy một bụi hoa hồng đầy gai đang rung rinh. Chân Thành nhặt một cành cây to và đập vào bụi hoa hồng vài lần xem có ai đang nấp không. Chợt có ai kêu thét lên rất đau đớn - gai của những bông hoa hồng đã đâm vào mắt của Tình Yêu. Quá hối hận, Chân Thành rối rít xin lỗi và hứa rằng từ đó trở đi, Chân Thành sẽ luôn ở bên cạnh để dẫn đường cho Tình Yêu. Những người bạn khác rất thương Tình Yêu nên cũng quây quần xung quanh, nói rằng họ sẽ lần lượt chăm sóc cho Tình Yêu.
    Kể từ đó, Tình Yêu có rất nhiều người bạn Cảm Xúc, có lúc đi với người bạn này và có lúc đi với người bạn khác. Nhưng người ta nói với nhau rằng Tình YêuChân Thành thì lúc nào cũng đi cùng nhau.
  6. yem_dao_lang_lo

    yem_dao_lang_lo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/06/2004
    Bài viết:
    3.499
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]

    Luang Prabang là kinh đô cổ của quốc gia Lạn Xạng (vương quốc Lào) từ thế kỷ 14 đến năm 1946 gắn liền với tên tuổi của vua Fa Ngum. Giữa núi rừng heo hút, cố đô thanh bình và hấp dẫn du khách bởi vẻ đẹp vừa tự nhiên vừa nguy nga lộng lẫy.
    Cả thành phố có khoảng 40 ngôi chùa cổ được xây dựng từ những triều đại khác nhau mà mỗi ngôi chùa là một công trình văn hóa có giá trị nghệ thuật cao. Những ngôi nhà cổ bằng gỗ được thiết kế theo phong cách riêng rất đẹp, được sắp xếp trật tự dọc theo các dãy phố nhỏ dài tạo nên vẻ xinh xắn và tĩnh mịch.
    Theo con đường nhỏ về phía đông bắc, chúng tôi tới thăm chùa Wat Tham Phousi nơi có tượng Phật Di Lặc Kaccayana, xa hơn là chùa Phra Bat Nua với dấu vết bàn chân Phật khổng lồ. Chúng tôi leo hơn ba trăm bậc thang để lên đỉnh đồi Phousi - mái nhà của thành phố, địa điểm ấn tượng nhất để ngắm hoàng hôn buông trên kinh đô cổ bên bờ dòng Mê Kông.
    Từ đỉnh tháp That Chomsi (1804) tráng lệ huy hoàng nhìn xuống dòng Nậm Khan, Luang Prabang trong chiều muộn như một bức tranh nhuốm màu huyền thoại đẹp đến mê hồn.
    Tối, chúng tôi đi dạo một vòng quanh phố đêm cạnh Hoàng cung. Nơi đây, bạn có thể thưởng thức thế giới ẩm thực của Lào hay thỏa thuê nhìn ngắm và chọn mua những sản phẩm thủ công mỹ nghệ truyền thống như thổ cẩm, vòng khuyên, da trâu khô, đèn ***g, các đồ bạc được chạm khắc tinh xảo và đồ lưu niệm bằng gỗ tếch được làm từ đôi bàn tay khéo léo của dân địa phương và người dân tộc thiểu số sống quanh vùng.
    Chúng tôi đến Luang Prabang đúng vào dịp diễn ra lễ tắm Phật. Đây là một trong hai lễ cúng Phật: Phạ Bang và Phạ Màn lớn nhất sau Tết Cổ truyền Bunpimay của người Lào. Chùa Wat Xiêng Thong trong 4 tối từ 26 đến 29 - 4 tấp nập phật tử và khách du lịch, ai cũng thành kính mang theo những bình nước thơm được thả hoa chăm pa, cúc vàng hay bằng lăng để tham gia vào lễ cúng Phạ Màn. Nước được đổ vào một chiếc máng hình con rồng và từ đó tưới xuống bức tượng Phật bằng vàng đặt giữa sân chùa. Khung cảnh rất uy nghi và hoành tráng.
    Luang Prabang bắt đầu một ngày mới êm ả thanh bình bằng nghi lễ khất thực lúc 6g sáng. Hơn 300 thầy tu trong bộ áo cà sa màu vàng nghệ với những chiếc thố trên tay, bước chân trần lặng lẽ đi thành hàng dài dọc phố để nhận xôi nếp, bánh trái, gạo, hoa quả từ hoạt động thiện nghiệp của dân chúng phật tử.

    Ngay từ khi con phố Sisavang Vong vẫn còn yên ngủ, dân thành Luang đã sắp một hàng dài những giỏ đồ ăn trên vỉa hè để đợi các nhà tu hành - Ảnh: Thủy Trần

    Chúng tôi tới thăm chùa Wat Xieng Thong (còn gọi là Chùa Vàng). Đây là ngôi chùa có vị trí quan trọng bậc nhất ở cố đô được xây dựng vào năm 1560 dưới thời vua Say Setthatthirat, sau bao cuộc xâm lăng vẫn giữ được hình dáng nguyên thủy.
    Ngôi chùa tiếp theo trong hành trình của chúng tôi là Wat Visounarath. Chùa rất giản dị và không cầu kỳ cả về kết cấu và màu sắc trang trí. Khi xưa chùa có rất nhiều tượng Phật quý giá được cất giữ trong các ngôi tháp, tuy nhiên do thời gian và sự tàn phá của mưa nắng nên các ngôi tháp đã trở nên đổ nát, những bức tượng phật đều đã được chuyển về cất giữ ở bảo tàng Hoàng cung, trong đó có bức tượng Phật nổi tiếng bằng vàng khổng lồ Pra Bang Buddha đã tồn tại ở đây suốt trong khoảng thời gian từ 1513 đến 1894.
    Chùa tháp mạ vàng Wat Mai, một trong những viên ngọc và là niềm kiêu hãnh của Luang Prabang với chiếc mái đỏ 5 tầng được chạm trổ phù điêu cầu kỳ đặc sắc. Khách du lịch thường thích đến Wat Mai vào khoảng 5g30 chiều để được nghe tiếng cầu kinh êm ả của các vị sư tăng trong một không gian phiêu diêu và tĩnh tại.
    Lào được biết đến là một quốc gia với nghề thủ công truyền thống, trong ngày bạn có thể tới thăm các làng văn hóa dân tộc thiểu số như Ban Quay, làng của người H?Tmong, Ban Ou, Bản Thapene, làng Khmu, Bản Phanom? sau đó tới thăm thác Khouangsi xinh đẹp cách cố đô chừng 30km.
    Nếu có thời gian, bạn hãy đi thuyền ngược dòng Mê Kông để đến thăm động Pak Ou (động cửa sông Nậm U) thần bí. Động ở ngoại vi Luang Prabang này là điểm du lịch nổi tiếng vì có hàng ngàn bức tượng Phật sơn son thếp vàng với hình thù và kích cỡ khác nhau.
    Một vòng xung quanh các ngôi chùa của Lào, điều chúng tôi cảm nhận được là cuộc sống nơi này thật chậm rãi, bình yên.
    Chợ đêm cố đô Lào
    Tiếng Lào ?otàlạt? là chợ, ?ochangkhưn? là đêm nhưng Việt kiều ở Luang Prabang gọi cái chợ đêm ở cố đô Lào là ?ochợ Tây?; còn du khách phương Tây rất thích đến với cái chợ du lịch thú vị này.
    Chợ họp trên đường Si Savangvong thuộc phố cổ Pa Kam giống như phố cổ Hội An xứ ta trên một chiều dài chưa đầy 1.000m, chiều ngang chừng 6m. Đầu chợ là chùa cổ Xiêng Thoong xây dựng từ năm 1560; cuối chợ là hoàng cung cố đô Lào bên dòng Mekong. Đối diện hoàng cung qua chợ có tháp vàng Phu Xỉ xây năm 1804 trên đỉnh ngọn núi cao 329 bậc đá giữa bạt ngàn rừng dừa, thoang thoảng hương hoa đại và rực màu phượng đỏ.
    Chợ thổ cẩm
    Bắt đầu từ 16g từng đoàn phụ nữ Mông gùi những bế hàng trĩu vai tất bật rời bản Pha Nôm, Bò Xiêng từ trên núi xuống khu vực tập kết hàng để xuống chợ. Các gian hàng của từng nhà bày ra gọn ghẽ, quây lưng lại với nhau và nối dài giữa lòng đường trừ hai phía trước mặt làm lối đi cho khách. Sát hai lối đi này là hai hành lang phố cổ cũng nhường nốt cho những gian hàng.
    Gian hàng nào cũng có khăn trải giường, trải bàn, áo, váy, ví, túi, khăn, mũ bằng thổ cẩm nhưng mỗi nơi được thêu, dệt, pha sợi màu mỗi khác. Có cả những bức tranh dân gian thêu cảnh sinh hoạt của làng bản, có trẻ mục đồng thổi sáo trên lưng trâu, có bun (hội) làng té nước tết năm mới bên đoàn ngựa thồ hàng xuống núi...
    Xen giữa hàng thổ cẩm là những ếp đựng xôi bé xíu, nơm cá, đụt cá, khèn bè, sáo trúc, voi, ngựa cũng bé xíu - thứ đồ chơi đậm nét văn hóa dành cho trẻ nhỏ. Bên cạnh hàng ô giấy che nắng được làm khá kỳ công bằng thứ giấy bản tự sản xuất là đủ loại đèn ***g vuông, tròn, đèn ***g lò xo nhiều tầng và đồ gỗ, đồng, nhôm chạm trổ kỳ công.
    Anh Nguyễn Hồ, Việt kiều đến từ TP.HCM, cho biết tất cả đồ chạm trổ là sản phẩm thủ công mỹ nghệ truyền thống của dân bản Bò Xiêng ở cách đây chừng 4km, những người từng thạo nghề chạm khắc cung kiếm, mũ mạo cho bao đời vua quan.
    Cùng với làng Pha Nôm, Bò Xiêng có nhiều nghệ nhân truyền đời nghề thêu dệt áo quần, mũ mạo phục vụ các triều vua Lào từ năm 1975 trở về trước. Vì thế hàng thổ cẩm, đồ chạm khắc được họ đem ra không chỉ để bán mà còn như để phô diễn tài nghệ với khách phương xa.
    18g phố chợ bắt đầu sáng đèn. Từng đoàn khách Tây tràn vào khiến trong chốc lát chợ đã chật người. Điều khiến tôi ngạc nhiên là có những bé gái chừng 10 tuổi nhưng bán hàng cho khách Tây thông thạo chẳng kém người lớn. Khi khách ngã giá xong bé gái nhanh chóng bấm máy tính đổi tiền đô ra tiền kíp.
    Theo anh Nguyễn Hồ, đó là những bé gái xuống chợ giúp mẹ bán hàng để mẹ ở nhà lo thêu dệt thổ cẩm cho phiên chợ đêm mai. Có cả những cụ già bán hàng hai bàn tay không ngớt thêu thùa khi rỗi khách. Và không ít trẻ nhỏ theo mẹ đi chợ bán hàng rồi thiếp ngủ trong địu vải sau lưng mẹ.
    Chợ ẩm thực
    Đây là chợ hàng ăn tự chọn được hình thành từ nhu cầu của du khách khi họ đã đói nhừ sau buổi dạo chợ, mua sắm. Chợ ăn rộn rịp không kém chợ hàng thủ công mỹ nghệ với những mẹt khoai lang luộc, những xâu lạp xưởng, thịt quay, thịt nướng, rồi cá rô rán, cá ngừ kho... Tôi lấy từ bếp than hồng của cô gái trẻ xâu xôi nướng (xôi dẻo vắt thành nắm như bắp ngô, rưới một lớp mỡ mỏng bên ngoài rồi nướng trên bếp than cho vàng, giòn) với giá 1.000 kíp (tương đương 15.000 đồng VN).
    Bên cạnh, những du khách người Mỹ chọn cơm trắng hoặc cơm chiên, gỏi đu đủ, măng xào, dưa chua, thịt heo quay vào đĩa. Ọ lam - món đặc biệt của người Lào được khách Tây phải ăn thử và gật gù khen ngon. Ọ lam là thịt trâu hoặc thịt gà nấu cùng cây sạ khan có vị cay thơm tựa bạc hà.
    Nghe nói có vị công chúa, con vua Thái Lan, sang đây đi ?otàlạt changkhưn? đã không bỏ qua món ọ lam này. Đặc sản Lào còn có món khày phen là những sợi rêu ?ohái? giữa sông Mekong được chiên, nướng làm mồi uống bia Lào ngon và rẻ hết cỡ. Hoặc món năng nhẩm lạ lẫm làm bằng da trâu giã chày gỗ đem nướng ăn nóng với chẻo ớt.
    Trước đây du khách từ Mỹ, Đức, Nhật, Hàn Quốc, Thái Lan, Trung Quốc... sau khi bay đến Luang Prabang thăm thú hoàng cung và ngắm chùa cổ Xieng Thoong nổi tiếng nhất nước Lào sẽ đi mua hàng thổ cẩm bày bán lẻ tẻ khắp các ngả phố. ?oNếu cứ như vậy thì chưa thể tạo ra một môi trường du lịch đậm đặc?- ông Bun Hương, tỉnh trưởng Luang Prabang, nghĩ thế và đầu năm 2003 ông quyết định thành lập ?otàlạt changkhưng?.
    Không ngờ đó là một yếu tố khiến du khách nước ngoài đến Luang Prabang tăng nhanh, từ 100.000 lượt người năm 2003 lên 160.000 lượt người vào mùa khô năm 2005. Theo ông Bun Hương, dù Lào đang chuyển sang mùa mưa nhưng mỗi ngày vẫn có ba chuyến bay từ thủ đô Vientian (chủ yếu du khách châu Âu), một chuyến từ Thái Lan và bảy ngày/một chuyến từ Trung Quốc đến cố đô này; giúp Luang Prabang thu được 270.280.000 kíp/năm từ dịch vụ du lịch, thương mại.
    Cũng theo ông, từ năm 2006-2010 sân bay quốc tế Luang Prabang sẽ được nâng cấp đạt tiêu chuẩn sân bay khu vực để cố đô Lào sẽ có mức thu từ du lịch - thương mại đạt khoảng 500 triệu kíp/năm, trong đó ?otàlạt changkhưn? là một tâm điểm thu hút du khách.
    VŨ TOÀN
  7. yem_dao_lang_lo

    yem_dao_lang_lo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/06/2004
    Bài viết:
    3.499
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]

    Luang Prabang là kinh đô cổ của quốc gia Lạn Xạng (vương quốc Lào) từ thế kỷ 14 đến năm 1946 gắn liền với tên tuổi của vua Fa Ngum. Giữa núi rừng heo hút, cố đô thanh bình và hấp dẫn du khách bởi vẻ đẹp vừa tự nhiên vừa nguy nga lộng lẫy.
    Cả thành phố có khoảng 40 ngôi chùa cổ được xây dựng từ những triều đại khác nhau mà mỗi ngôi chùa là một công trình văn hóa có giá trị nghệ thuật cao. Những ngôi nhà cổ bằng gỗ được thiết kế theo phong cách riêng rất đẹp, được sắp xếp trật tự dọc theo các dãy phố nhỏ dài tạo nên vẻ xinh xắn và tĩnh mịch.
    Theo con đường nhỏ về phía đông bắc, chúng tôi tới thăm chùa Wat Tham Phousi nơi có tượng Phật Di Lặc Kaccayana, xa hơn là chùa Phra Bat Nua với dấu vết bàn chân Phật khổng lồ. Chúng tôi leo hơn ba trăm bậc thang để lên đỉnh đồi Phousi - mái nhà của thành phố, địa điểm ấn tượng nhất để ngắm hoàng hôn buông trên kinh đô cổ bên bờ dòng Mê Kông.
    Từ đỉnh tháp That Chomsi (1804) tráng lệ huy hoàng nhìn xuống dòng Nậm Khan, Luang Prabang trong chiều muộn như một bức tranh nhuốm màu huyền thoại đẹp đến mê hồn.
    Tối, chúng tôi đi dạo một vòng quanh phố đêm cạnh Hoàng cung. Nơi đây, bạn có thể thưởng thức thế giới ẩm thực của Lào hay thỏa thuê nhìn ngắm và chọn mua những sản phẩm thủ công mỹ nghệ truyền thống như thổ cẩm, vòng khuyên, da trâu khô, đèn ***g, các đồ bạc được chạm khắc tinh xảo và đồ lưu niệm bằng gỗ tếch được làm từ đôi bàn tay khéo léo của dân địa phương và người dân tộc thiểu số sống quanh vùng.
    Chúng tôi đến Luang Prabang đúng vào dịp diễn ra lễ tắm Phật. Đây là một trong hai lễ cúng Phật: Phạ Bang và Phạ Màn lớn nhất sau Tết Cổ truyền Bunpimay của người Lào. Chùa Wat Xiêng Thong trong 4 tối từ 26 đến 29 - 4 tấp nập phật tử và khách du lịch, ai cũng thành kính mang theo những bình nước thơm được thả hoa chăm pa, cúc vàng hay bằng lăng để tham gia vào lễ cúng Phạ Màn. Nước được đổ vào một chiếc máng hình con rồng và từ đó tưới xuống bức tượng Phật bằng vàng đặt giữa sân chùa. Khung cảnh rất uy nghi và hoành tráng.
    Luang Prabang bắt đầu một ngày mới êm ả thanh bình bằng nghi lễ khất thực lúc 6g sáng. Hơn 300 thầy tu trong bộ áo cà sa màu vàng nghệ với những chiếc thố trên tay, bước chân trần lặng lẽ đi thành hàng dài dọc phố để nhận xôi nếp, bánh trái, gạo, hoa quả từ hoạt động thiện nghiệp của dân chúng phật tử.

    Ngay từ khi con phố Sisavang Vong vẫn còn yên ngủ, dân thành Luang đã sắp một hàng dài những giỏ đồ ăn trên vỉa hè để đợi các nhà tu hành - Ảnh: Thủy Trần

    Chúng tôi tới thăm chùa Wat Xieng Thong (còn gọi là Chùa Vàng). Đây là ngôi chùa có vị trí quan trọng bậc nhất ở cố đô được xây dựng vào năm 1560 dưới thời vua Say Setthatthirat, sau bao cuộc xâm lăng vẫn giữ được hình dáng nguyên thủy.
    Ngôi chùa tiếp theo trong hành trình của chúng tôi là Wat Visounarath. Chùa rất giản dị và không cầu kỳ cả về kết cấu và màu sắc trang trí. Khi xưa chùa có rất nhiều tượng Phật quý giá được cất giữ trong các ngôi tháp, tuy nhiên do thời gian và sự tàn phá của mưa nắng nên các ngôi tháp đã trở nên đổ nát, những bức tượng phật đều đã được chuyển về cất giữ ở bảo tàng Hoàng cung, trong đó có bức tượng Phật nổi tiếng bằng vàng khổng lồ Pra Bang Buddha đã tồn tại ở đây suốt trong khoảng thời gian từ 1513 đến 1894.
    Chùa tháp mạ vàng Wat Mai, một trong những viên ngọc và là niềm kiêu hãnh của Luang Prabang với chiếc mái đỏ 5 tầng được chạm trổ phù điêu cầu kỳ đặc sắc. Khách du lịch thường thích đến Wat Mai vào khoảng 5g30 chiều để được nghe tiếng cầu kinh êm ả của các vị sư tăng trong một không gian phiêu diêu và tĩnh tại.
    Lào được biết đến là một quốc gia với nghề thủ công truyền thống, trong ngày bạn có thể tới thăm các làng văn hóa dân tộc thiểu số như Ban Quay, làng của người H?Tmong, Ban Ou, Bản Thapene, làng Khmu, Bản Phanom? sau đó tới thăm thác Khouangsi xinh đẹp cách cố đô chừng 30km.
    Nếu có thời gian, bạn hãy đi thuyền ngược dòng Mê Kông để đến thăm động Pak Ou (động cửa sông Nậm U) thần bí. Động ở ngoại vi Luang Prabang này là điểm du lịch nổi tiếng vì có hàng ngàn bức tượng Phật sơn son thếp vàng với hình thù và kích cỡ khác nhau.
    Một vòng xung quanh các ngôi chùa của Lào, điều chúng tôi cảm nhận được là cuộc sống nơi này thật chậm rãi, bình yên.
    Chợ đêm cố đô Lào
    Tiếng Lào ?otàlạt? là chợ, ?ochangkhưn? là đêm nhưng Việt kiều ở Luang Prabang gọi cái chợ đêm ở cố đô Lào là ?ochợ Tây?; còn du khách phương Tây rất thích đến với cái chợ du lịch thú vị này.
    Chợ họp trên đường Si Savangvong thuộc phố cổ Pa Kam giống như phố cổ Hội An xứ ta trên một chiều dài chưa đầy 1.000m, chiều ngang chừng 6m. Đầu chợ là chùa cổ Xiêng Thoong xây dựng từ năm 1560; cuối chợ là hoàng cung cố đô Lào bên dòng Mekong. Đối diện hoàng cung qua chợ có tháp vàng Phu Xỉ xây năm 1804 trên đỉnh ngọn núi cao 329 bậc đá giữa bạt ngàn rừng dừa, thoang thoảng hương hoa đại và rực màu phượng đỏ.
    Chợ thổ cẩm
    Bắt đầu từ 16g từng đoàn phụ nữ Mông gùi những bế hàng trĩu vai tất bật rời bản Pha Nôm, Bò Xiêng từ trên núi xuống khu vực tập kết hàng để xuống chợ. Các gian hàng của từng nhà bày ra gọn ghẽ, quây lưng lại với nhau và nối dài giữa lòng đường trừ hai phía trước mặt làm lối đi cho khách. Sát hai lối đi này là hai hành lang phố cổ cũng nhường nốt cho những gian hàng.
    Gian hàng nào cũng có khăn trải giường, trải bàn, áo, váy, ví, túi, khăn, mũ bằng thổ cẩm nhưng mỗi nơi được thêu, dệt, pha sợi màu mỗi khác. Có cả những bức tranh dân gian thêu cảnh sinh hoạt của làng bản, có trẻ mục đồng thổi sáo trên lưng trâu, có bun (hội) làng té nước tết năm mới bên đoàn ngựa thồ hàng xuống núi...
    Xen giữa hàng thổ cẩm là những ếp đựng xôi bé xíu, nơm cá, đụt cá, khèn bè, sáo trúc, voi, ngựa cũng bé xíu - thứ đồ chơi đậm nét văn hóa dành cho trẻ nhỏ. Bên cạnh hàng ô giấy che nắng được làm khá kỳ công bằng thứ giấy bản tự sản xuất là đủ loại đèn ***g vuông, tròn, đèn ***g lò xo nhiều tầng và đồ gỗ, đồng, nhôm chạm trổ kỳ công.
    Anh Nguyễn Hồ, Việt kiều đến từ TP.HCM, cho biết tất cả đồ chạm trổ là sản phẩm thủ công mỹ nghệ truyền thống của dân bản Bò Xiêng ở cách đây chừng 4km, những người từng thạo nghề chạm khắc cung kiếm, mũ mạo cho bao đời vua quan.
    Cùng với làng Pha Nôm, Bò Xiêng có nhiều nghệ nhân truyền đời nghề thêu dệt áo quần, mũ mạo phục vụ các triều vua Lào từ năm 1975 trở về trước. Vì thế hàng thổ cẩm, đồ chạm khắc được họ đem ra không chỉ để bán mà còn như để phô diễn tài nghệ với khách phương xa.
    18g phố chợ bắt đầu sáng đèn. Từng đoàn khách Tây tràn vào khiến trong chốc lát chợ đã chật người. Điều khiến tôi ngạc nhiên là có những bé gái chừng 10 tuổi nhưng bán hàng cho khách Tây thông thạo chẳng kém người lớn. Khi khách ngã giá xong bé gái nhanh chóng bấm máy tính đổi tiền đô ra tiền kíp.
    Theo anh Nguyễn Hồ, đó là những bé gái xuống chợ giúp mẹ bán hàng để mẹ ở nhà lo thêu dệt thổ cẩm cho phiên chợ đêm mai. Có cả những cụ già bán hàng hai bàn tay không ngớt thêu thùa khi rỗi khách. Và không ít trẻ nhỏ theo mẹ đi chợ bán hàng rồi thiếp ngủ trong địu vải sau lưng mẹ.
    Chợ ẩm thực
    Đây là chợ hàng ăn tự chọn được hình thành từ nhu cầu của du khách khi họ đã đói nhừ sau buổi dạo chợ, mua sắm. Chợ ăn rộn rịp không kém chợ hàng thủ công mỹ nghệ với những mẹt khoai lang luộc, những xâu lạp xưởng, thịt quay, thịt nướng, rồi cá rô rán, cá ngừ kho... Tôi lấy từ bếp than hồng của cô gái trẻ xâu xôi nướng (xôi dẻo vắt thành nắm như bắp ngô, rưới một lớp mỡ mỏng bên ngoài rồi nướng trên bếp than cho vàng, giòn) với giá 1.000 kíp (tương đương 15.000 đồng VN).
    Bên cạnh, những du khách người Mỹ chọn cơm trắng hoặc cơm chiên, gỏi đu đủ, măng xào, dưa chua, thịt heo quay vào đĩa. Ọ lam - món đặc biệt của người Lào được khách Tây phải ăn thử và gật gù khen ngon. Ọ lam là thịt trâu hoặc thịt gà nấu cùng cây sạ khan có vị cay thơm tựa bạc hà.
    Nghe nói có vị công chúa, con vua Thái Lan, sang đây đi ?otàlạt changkhưn? đã không bỏ qua món ọ lam này. Đặc sản Lào còn có món khày phen là những sợi rêu ?ohái? giữa sông Mekong được chiên, nướng làm mồi uống bia Lào ngon và rẻ hết cỡ. Hoặc món năng nhẩm lạ lẫm làm bằng da trâu giã chày gỗ đem nướng ăn nóng với chẻo ớt.
    Trước đây du khách từ Mỹ, Đức, Nhật, Hàn Quốc, Thái Lan, Trung Quốc... sau khi bay đến Luang Prabang thăm thú hoàng cung và ngắm chùa cổ Xieng Thoong nổi tiếng nhất nước Lào sẽ đi mua hàng thổ cẩm bày bán lẻ tẻ khắp các ngả phố. ?oNếu cứ như vậy thì chưa thể tạo ra một môi trường du lịch đậm đặc?- ông Bun Hương, tỉnh trưởng Luang Prabang, nghĩ thế và đầu năm 2003 ông quyết định thành lập ?otàlạt changkhưng?.
    Không ngờ đó là một yếu tố khiến du khách nước ngoài đến Luang Prabang tăng nhanh, từ 100.000 lượt người năm 2003 lên 160.000 lượt người vào mùa khô năm 2005. Theo ông Bun Hương, dù Lào đang chuyển sang mùa mưa nhưng mỗi ngày vẫn có ba chuyến bay từ thủ đô Vientian (chủ yếu du khách châu Âu), một chuyến từ Thái Lan và bảy ngày/một chuyến từ Trung Quốc đến cố đô này; giúp Luang Prabang thu được 270.280.000 kíp/năm từ dịch vụ du lịch, thương mại.
    Cũng theo ông, từ năm 2006-2010 sân bay quốc tế Luang Prabang sẽ được nâng cấp đạt tiêu chuẩn sân bay khu vực để cố đô Lào sẽ có mức thu từ du lịch - thương mại đạt khoảng 500 triệu kíp/năm, trong đó ?otàlạt changkhưn? là một tâm điểm thu hút du khách.
    VŨ TOÀN
  8. huntuibui

    huntuibui Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/06/2005
    Bài viết:
    2.045
    Đã được thích:
    0

    Mẫu đẹp quá Yếm
    À, mai Hunt mới burn CD cho TA được. Em nó bẻo là ĐV Hunt burn không dùng được vì đơn giản chỗ em nó không có ổ DVD và máy ở nhà cũng không có nốt.
    Đừng mắng em nó vì tội chậm chễ. Lỗi là ở Hunt cả
  9. huntuibui

    huntuibui Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/06/2005
    Bài viết:
    2.045
    Đã được thích:
    0

    Mẫu đẹp quá Yếm
    À, mai Hunt mới burn CD cho TA được. Em nó bẻo là ĐV Hunt burn không dùng được vì đơn giản chỗ em nó không có ổ DVD và máy ở nhà cũng không có nốt.
    Đừng mắng em nó vì tội chậm chễ. Lỗi là ở Hunt cả
  10. yem_dao_lang_lo

    yem_dao_lang_lo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/06/2004
    Bài viết:
    3.499
    Đã được thích:
    0
    TÓC NGẮN
    Nhạc : Anh Quân - Lời : Dương Thụ
    Hòa âm : Anh Quân
    Phố đông người
    Còi xe nghe thật vui phố đong người
    Mùa xuân tóc ngắn nghênh nghênh trên đường
    Trẻ trung dáng hồn nhiên giữa phố phường
    Lướt đi rất nhẹ nhàng
    Nhanh nhanh nhanh nhanh bay trên con đường hồng
    Nụ cười tóc ngắn sáng bừng đêm xuân
    Kìa mình em để tóc ngắn dễ thương
    Tóc ngắn
    Mắt bồ câu sáng ngời
    Tóc ngắn
    Vì em vẫn thích mình xinh tươi
    Cớ gì em tóc dài
    Để cho em giống như bao nhiêu người
    Tóc ngắn
    Mắt bồ câu rất hiền
    Tóc ngắn
    Chạy xe trên phố như chim bay
    Thấy múa xuân rất vội
    Em muốn hát muốn reo lên muốn cười​
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này