1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ai sẽ đợi tôi ở phía trước???

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi yem_dao_lang_lo, 20/12/2006.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. yem_dao_lang_lo

    yem_dao_lang_lo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/06/2004
    Bài viết:
    3.499
    Đã được thích:
    0
    Hạnh phúc ...
    - con quy nho -
    Nghe người ta hỏi nhau
    " Hạnh phúc là gì nhỉ ? "
    Tôi cứ nằm ngẫm nghĩ
    Mất ngủ mấy đêm liền
    Hạnh phúc có là tiền ?
    Muốn mua gì được nấy ?
    Quanh ta đâu khó thấy
    Tiền mang bao chuyện buồn
    Hạnh phúc là một hôm
    Uyên ương làm lễ cưới
    Bao tháng năm chờ đợi
    Ngày vui lên xe hoa
    Hạnh phúc là sân ga
    Đón con tàu về lại
    Xưa ngóng chờ nhau mãi
    Nay sum vầy ấm êm
    Hạnh phúc là nửa đêm
    Ngắm nụ quỳnh hé nở
    Giữa đất trời bỡ ngỡ
    Diệu kỳ phút chuyển mình
    Hạnh phúc là đấu tranh
    Không một giây ngừng nghỉ
    Cho một điều - Chân lý
    Đang bừng dậy trong lòng
    Hạnh phúc là cày xong
    Ngửa mình trên liếp cỏ
    Anh nông phu rạng rỡ
    Nụ cười tươi trên môi
    Hạnh phúc là lứa đôi
    Yêu dại cuồng , mãnh liệt
    Tình yêu không cần biết
    Vực thẳm hay bến bờ
    Hạnh phúc là bài thơ
    Viết giữa lòng cuộc sống
    Giữa trời cao đất rộng
    Người ta chen nhau tìm
    Hạnh phúc có là kim
    Nằm im lìm dưới bể
    Mà suốt đời đi tìm
    Vẫn chưa là có thể
    Hạnh phúc sao khác thế ?
    Không ai đòi giống ai
    Nên cứ đi tìm hoài
    Chả bao giờ thấy đủ
    Còn bây giờ thì ngủ
    Là hạnh phúc lắm rồi
    -------------
  2. yem_dao_lang_lo

    yem_dao_lang_lo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/06/2004
    Bài viết:
    3.499
    Đã được thích:
    0
    BỐN MÙA HẠNH PHÚC
    Hạnh phúc - mùa xuân
    - tác giả aster12 (ACCVN.NET) -
    Mùa xuân. Cỏ bốn cánh xanh. Xanh biếc.
    Cỏ bốn cánh tượng trưng cho hạnh phúc? Những điều một người không thuộc thời đại này đã nói? Nhưng niềm tin thời nào chẳng giống nhau.
    Tôi tin.
    Tôi hỏi người ?oThế nào là hạnh phúc??
    Người ngẩng nhìn trời. Lặng im.
    Tôi hỏi lão ?oThế nào là hạnh phúc??
    Lão trố mắt nhìn tôi. Lắc đầu.
    Tôi nằm xuống cỏ. Mùa xuân. Trời xanh. Mây trắng. Cỏ rì rào đùa với gió.
    Hạnh phúc là gì?
    Tôi hỏi gió. Gió mải mê thổi.
    Tôi hỏi nắng. Nắng lơ đãng buông.
    Tôi hỏi sông. Sông lặng lờ trôi.
    Tôi hỏi hoa. Hoa thản nhiên bay mãi.
    Hạnh phúc là những gì chúng ta không biết?
    Cỏ bốn cánh vẫn xanh. Xanh biếc.
    Tay nắm ngập ngừng. Buông.
    Nếu không biết thế nào là hạnh phúc, hái để làm gì?
    Có thể, có ai cần nó hơn?
    Có thể?
    Người vẫn nhìn trời. Gió bay và nắng buông. Óng lên sắc xuân rực rỡ.
    Màu trời và màu mắt người hợp thành sắc cỏ bốn cánh xanh.
    Xanh biếc.
    Đêm sương. Nắm lá cỏ bốn cánh áp vào tim.
    Tôi mơ... Một lần hạnh phúc.
    Hạnh phúc - mùa hạ
    Mùa hạ. Mưa dệt qua sắc nắng. Trong veo.
    Cầu vồng bảy sắc nghiêng nghiêng. Đi qua cầu vồng tới bến bờ hạnh phúc.
    Ai nói? Ai tin?
    Tôi hỏi người ?oLàm sao bước tới được cầu vồng??
    Người nhìn tôi. Không nói.
    Tôi hỏi lão ?oLàm sao bước tới được cầu vồng??
    Lão bực mình quát lên. Không thể.
    Tôi ngẩng nhìn trời. Bóng lá xanh đan qua màu bảy sắc. Trong veo giọt nắng trên mưa.
    Làm sao nắm lấy hạnh phúc?
    Tôi hỏi chim. Chim rúc vào cánh tránh mưa.
    Tôi hỏi mây. Mây trút mình thành nước.
    Tôi hỏi cỏ. Cỏ uốn mình đón mặt trời.
    Tôi hỏi mưa. Mưa lặng thầm rơi.
    Hạnh phúc là những gì chúng ta không có được?
    Cầu vồng mong manh. Tan nhòa trong nắng.
    Mưa long lanh ướt mi. Cay.
    Cầu vồng xa, rất xa. Nhưng người gần, rất gần.
    Chỉ là? với tay không tới?
    Chỉ là?
    Người nhìn tôi. Vội vã mỉm cười giấu lệ nhòe tan trong mắt.
    Giọt nước ánh lên sắc nắng mềm. Thành sắc cầu vồng bé xíu. Long lanh.
    Tôi yêu...
    Ngày mưa. Tôi chỉ cho người cầu vồng bảy sắc.
    Sẽ có một ngày? Tôi bước đến được cầu vồng?
    Hạnh phúc - mùa thu
    Mùa thu. Lá rời cành. Vàng hiu hắt.
    Lá rơi nhuộm tím khoảng trời cao. Nắm lấy mà vẫn rơi, rơi mãi.
    Nước mắt ai? Cho ai? Vì ai?
    Tôi hỏi người "Làm sao giữ lại được lá vàng?"
    Người cúi nhìn nước chảy. Âm thầm.
    Tôi hỏi lão "Làm sao giữ lại được lá vàng?"
    Lão buồn buồn quệt tay ngang mắt. Lặng câm.
    Tôi đứng trên đỉnh núi. Lá rơi nhuộm tím một khoảng trời. Hoàng hôn buông.. Mong manh nắng cuối ngày.
    Làm sao giữ được hạnh phúc?
    Tôi hỏi cây. Cây rùng mình trút lá.
    Tôi hỏi sóc. Sóc ôm hạt dẻ chạy về hang.
    Tôi hỏi thời gian. Thời gian đã đi không trở lại.
    Tôi hỏi khách bộ hành. Khách vội vã quay lưng.
    Hạnh phúc là những gì chúng ta không giữ được?
    Lá vàng rơi. Dệt mùa vàng bằng sắc úa.
    Mùa gió bay qua. Chút sương tan, chút bụi mưa nhạt nhòa giăng. Dòng sông trôi qua những ngón tay...
    Nếu không giữ được hạnh phúc, có để làm gì?
    Có đau không khi giấc mơ tan biến?
    Có đau không?
    Người vuốt tóc tôi. Bụi thời gian đã hoen mờ ký ức. Xanh vàng xanh. Bước chân gió khẽ khàng.
    Mắt người nhạt hơn màu lá, sáng hơn màu hoa, tươi hơn màu của gió.
    Tôi vẫn mơ?
    Chiều gió. Nắm tay người đón lá.
    Tôi đong? Từng ngày hạnh phúc?
    Hạnh phúc - mùa đông
    Mùa đông. Tuyết mênh mông trắng. Trắng hanh hao.
    Tuyết sẽ lấp đi tất cả qúa khứ. Tuyết sẽ chôn đi tất cả những ký ức xa rời. Ai đó đã có lần từng nói.
    Tôi đau.
    Tôi hỏi người "Người có nhớ tôi không?"
    Người nhắm mắt quay đi. Rất xa.
    Tôi hỏi lão "Người có nhớ tôi không?"
    Lão nức nở khóc thầm. Câm nín.
    Tôi bay lên trời cao. Màu trắng đục loãng tan. Trời và đất như hòa làm một. Những bông hoa nhỏ xíu lả lả bay... vùi lấp...
    Làm sao nhớ được hạnh phúc?
    Tôi hỏi tuyết. Tuyết đóng xuống càng dày.
    Tôi hỏi băng. Băng co mình trong hơi lạnh.
    Tôi hỏi trăng. Trăng nghiêng mình khuyết nửa.
    Tôi hỏi sương. Sương giăng mờ suốt những con đường.
    Hạnh phúc là những gì chúng ta có thể lãng quên?
    Tuyết vẫn rơi. Màu phai phôi đắp lên ngày héo úa.
    Chạm vào người. Người vẫn chẳng hề hay.
    Người có nhớ tôi không, dẫu thời gian sẽ qua như dòng sông không ngừng chảy mãi?
    Nếu không? gặp để làm gì?
    Làm gì?
    Người đi vào màu của tuyết sương. Nắng trắng nhạt nhòa tan vào cuối ngày lạnh lẽo. Hơi sương còn lẩn khuất đâu đây.
    Người đón bông tuyết rơi. Ánh mắt mông lung nhìn lên bầu trời mênh mênh trắng. Cành hoa xưa vẫn nắm trong tay.
    Không tan.
    Bình minh tuyết rơi. Bay lên bầu trời xanh sắc cỏ bốn cánh xa xưa.
    Tôi vẫn chờ? Người trả lời về hạnh phúc?
    -ST-
  3. yem_dao_lang_lo

    yem_dao_lang_lo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/06/2004
    Bài viết:
    3.499
    Đã được thích:
    0
    Yêu là gì ...??? !!!

    Khi tim bạn đập nhanh, lòng bạn tay bạn ướt đẫm mồ hôi, giọng nói bạn phải chạy theo mới có thể bắt kịp nhịp đập trái tim nơi ***g ngực. Đó có phải là YÊU?
    Phải chăng là khi tim bạn đập nhanh, lòng bạn tay bạn ướt đẫm mồ hôi, giọng nói bạn phải chạy theo mới có thể bắt kịp với nhịp đập trái tim nơi ***g ngực?
    Đó chưa phải là yêu? Chỉ là THÍCH.
    Phải chăng là bạn không thể giữ cho mắt và tay bạn rời khỏi họ?
    Đó chưa phải là yêu? Chỉ là SỰ THÈM MUỐN.
    Phải chăng là bạn luôn hãnh diện và háo hức muốn khoe họ với mọi người vì họ rất tuyệt?
    Đó chưa phải là yêu? Chỉ là MAY MẮN.
    Phải chăng là bạn cần họ vì bạn biết họ đang có mặt bên cạnh bạn?
    Đó chưa phải là yêu? Bạn cảm thấy như thế, bởi vì bạn đang CÔ ĐƠN.
    Phải chăng là bạn ở bên cạnh họ vì đó là điều họ muốn?
    Đó chưa phải là tình yêu? Chỉ là LÒNG TRUNG THÀNH.
    Phải chăng là bạn ở bên họ vì vẻ bề ngòai của họ làm cho tim bạn đập nhanh hơn một nhịp?
    Đó chưa phải là yêu? Chỉ là SỰ MÊ MUỘI.
    Phải chăng là bạn tha thứ mọi lỗi lầm của họ vì bạn quan tâm họ?
    Đó không phải là yêu? Đó là TÌNH BẠN.
    Phải chăng là khi bạn nói với họ rằng họ là người duy nhất bạn nghĩ tới?
    Bạn không yêu họ rồi vì? bạn đã NÓI DỐI.
    Phải chăng là bạn cho họ những thứ bạn thích vì lợi ích của họ?
    Đó chưa phải là tình yêu? Chỉ là LÒNG THẢO.
    Thế nhưng?
    Khi tim bạn vỡ vụn và đau nhói những lúc họ buồn...
    Đó mới là YÊU.
    Khi những người khác dù có thu hút bạn, nhưng bạn vẫn ở lại bên cạnh họ một cách không hối hận?
    Đó mới là YÊU.
    Bạn chấp nhận lỗi lầm của họ vì bạn biết đó là một phần tính cách của họ?
    Đó mới là YÊU.
    Khi bạn khóc vì những nỗi đau của họ, dù là nhiều lúc đối với những nỗi đau đó, họ còn cứng cỏi hơn cả bạn nữa?
    Đó mới là YÊU.
    Khi bạn cảm thấy như ánh mắt của họ nhìn thấu tim bạn, chạm vào tâm hồn bạn một cách sâu sắc đến đau lòng?
    Đó mới là YÊU.
    Phải chăng bạn bằng lòng đưa trái tim, cuộc đời, sự sống cho họ chứ?
    Nếu có thì đó là YÊU.
    Tình yêu có muôn vàn điều kỳ diệu và trong muôn vàn điều kỳ diệu có tình yêu ...
  4. yem_dao_lang_lo

    yem_dao_lang_lo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/06/2004
    Bài viết:
    3.499
    Đã được thích:
    0
    ... háo hức
    sau một ngày mệt mỏi muốn tìm đâu một chút sẻ chia
    một tiếng "lòng" ở nơi kia xa lắm ....
    ... bất ngờ ...
    ai cũng biết cuộc sống vốn bất ngờ như trái bóng tròn
    thế mà chênh vênh ...
    ... sai lầm ...
    cuối cùng là tại đâu ...
    ta không bon chen với đời ư ?.......
    ... mệt mỏi ...
    nhớ đến nao lòng
    trách đến chua chát
    ... ghét ...
    cuối cùng thì thế giới ảo này đâu mới là thực tại
    đâu mới là chốn bình yên của ta ...
    ... muốn ...
    ai chẳng muốn mình là bờ vai để ai đó dựa vào
    nhưng có ai sẵn sàng làm chú chuồn chuồn kia để đậu trên bờ vai ... Ai ?
    ... ước mơ ...
    viển vông quá làm sao mà với tới được đây ...
    mình phải biết mình là ai chứ ...
    ... sự thật ...
    Nếu chỉ biết một phần sự thật thì đâu có thể nói đó là sự thật ...
    Ai dám bảo mắt thấy tai nghe là thật, cuối cùng thì sự thật ở đâu ...? cái gì mới là sự thật?
    ... cuộc sống ...
    ta đang tồn tại thoi thóp, lay lắt qua ngày hay ta đang cháy hết mình vì nó ...
    ta phải là chính ta ...
    ... hi vọng ...
    ngày hôm nay là món quà tặng và ngày mai là ước mơ
    ta hãy "sống sâu sắc say sưa " cho ngày hôm nay và cả ngày mai nữa ...
    -ST-
  5. yem_dao_lang_lo

    yem_dao_lang_lo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/06/2004
    Bài viết:
    3.499
    Đã được thích:
    0
    [
    b]é-ééá éẳéàéẵẹ
    é-ééá éẳéàéẵẹ, éá ẹ ééàẹ?éẵẹfẹẹO.
    éÂéắéằẹOééắ éắẹ?éàéẵẹO éảééá,
    é-ééá, ééắééé éẵéééắéẹẹ, éẹ?ẹfẹẹ,ẹO
    é-éàéằẹ,ẹĐỏằÊi anh vỏằ![/b]
    Em ặĂi 'ỏằÊi anh vỏằ
    ĐỏằÊi anh hoài em nhâ
    Mặa có rặĂi dỏ** dỏằ
    Ngày có dài lê thê
    Em ặĂi em cỏằâ 'ỏằÊi.
    Dạ tuyỏt rặĂi gió thỏằ.i
    Dạ nỏng chĂy em ặĂi
    BỏĂn câ có quên rỏằ"i
    ĐỏằÊi anh vỏằ em nhâ!
    Tin anh dạ vỏng vỏằ
    Lòng ai dạ tĂi tê
    Chỏng mong chi ngày vỏằ
    Thơ em ặĂi cỏằâ 'ỏằÊi!
    Em ặĂi em cỏằâ 'ỏằÊi
    Dạ ai thặặĂng nhỏằ> ai
    Chỏng mong có ngày mai
    Dạ mỏạ già con dỏĂi
    Hỏt mong anh trỏằY lỏĂi
    Dạ bỏĂn viỏng hỏằ"n anh
    Yên nghỏằ? nỏƠm mỏằ" xanh
    NÂng chân tơnh dỏằ'c cỏĂn
    Thơ em ặĂi mỏãc bỏĂn
    ĐỏằÊi anh hoài em nghe
    Tin rỏng anh sỏp vỏằ!
    ĐỏằÊi anh anh lỏĂi vỏằ.
    Trông chỏt cặỏằi ngỏĂo nghỏằ..
    Ai ngày xặa rặĂi lỏằ?
    Hỏn cho sỏằ tơnh cỏằ
    Nào có biỏt bao giỏằ
    BỏằYi vơ em ặỏằ>c vỏằng
    Bỏằi vơ em trông ngóng
    Tan giỏãc bặỏằ>c 'ặỏằng quê
    Anh cỏằĐa em lỏĂi vỏằ.
    Vơ sao anh chỏng chỏt?
    Nào bao giỏằ ai biỏt
    Có gơ 'Âu em ặĂi
    Chỏằ? vơ không ai ngặỏằi.
    Biỏt nhặ em chỏằ 'ỏằÊi.
    (Tỏằ' Hỏằu dỏằ<ch) ​
  6. yem_dao_lang_lo

    yem_dao_lang_lo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/06/2004
    Bài viết:
    3.499
    Đã được thích:
    0
    "Chỉ"
    Uống một ngụm trà thức trắng một đêm
    Nếm một chút buồn lang thang một tối
    Tìm một khóe môi nửa đời chờ đợi
    Yêu một nụ cười chết vội vu vơ
    Chỉ một bàn tay mà hạnh phúc đơn sơ
    Chỉ một ánh nhìn mà thấy lòng ấm áp
    Chỉ một nụ hôn mà quanh đời bão táp
    chỉ một thoáng thờ ơ mà lạnh giá đến vô cùng
    Chỉ chút cợt đùa mà suy nghĩ mông lung
    Chỉ chút vô tư mà chợt lòng xao xuyến
    Chỉ mới cách xa đã như thuyền nhớ bến
    Chỉ mới hiểu lòng đã vội mến cùng thương
    Chỉ một bước sẩy chân mà đi hết con đường
    Chỉ một thoáng lỡ lời mà viết thành tiểu thuyết
    Chỉ một chút giận hờn mà cả đời đoạn tuyệt
    Chỉ một chút mềm lòng mà hối hận ngàn năm
    Chỉ một nụ hồng mà tim toạc gai đâm
    Chỉ một lỗi lầm mà tột cùng sám hối
    Chỉ lạc một lần mà cả đời tìm lối
    Chỉ một lần đi mà mãi mãi không về..​
    -st-
  7. yem_dao_lang_lo

    yem_dao_lang_lo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/06/2004
    Bài viết:
    3.499
    Đã được thích:
    0

    Uống cà phê ở Mỹ - Nguyễn Thị Châu Giang

    Cà phê Mỹ nhạt, cả màu lẫn vị. Một chất nước loãng nâu lờ nhờ, hơi có vị khét, thường pha trong một cái bình thủy tinh to và rót vào những chiếc ly giấy xốp.
    Cho thêm hai, thậm chí ba gói đường và nửa ly sữa cũng không làm chất nước ấy ngọt và thơm hơn. Sáng đầu tiên ở Mỹ, ngồi một mình trong vườn khách sạn mọc đầy những bụi cúc kim xanh ngắt, trong bầu khí mùa hè khô ráo với ánh nắng vàng như mật ong, tôi dùng bữa điểm tâm bằng một chiếc bánh sừng trâu quệt bơ nhỏ và một ly cà phê lớn. Tôi chỉ có cảm giác tôi đang uống một chất nước đắng hơi có vị chua khi nó trôi qua cuống họng. Cùng với mùi hương ngai ngái từ những bông dại cắm thành bình lớn trên bàn, chúng làm mũi tôi nghẹn lại và mắt cay cay. Một cảm giác gần như sự trống vắng lớn dần lên trong lòng.
    Thế nên khi bạn bảo, uống cà phê ngon ở một thành phố lạ không có bạn bè cũng trở thành nhạt nhẽo thì tôi tin bạn lắm. Vì chẳng phải chúng ta đã có những buổi sớm tinh sương hoặc trong chiều muộn, ngồi trên ban công với nhau, nhìn ra bầu trời mùa thu đầy mây gió, tay cầm ly cà phê phả nhè nhẹ những làn khói xám, tự nhiên chúng ta thấy lòng ấm áp và vị cà phêđậm đà lên hẳn đó sao. Chẳng phải cùng ngồi trên chuyến xe đêm xuyên qua những rừng thu lạnh giá, ngoảnh lại sau lưng chỉ thấy một màu sương xám rơi rắc vài chiếc lá óng như những vảy vàng và một quầng trăng thu xanh nhạt, ngheVanessa Williams hát bài tình ca "Đôi khi điều quý giá nhất em muốn tìm kiếm lại là điều em không thể thấy?Đôi khi tuyết rơi vào tháng Sáu. Đôi khi mặt trời quay quanh mặt trăng?Khi em nghĩ rằng cơ hội của chúng ta đã trôi qua?" , nhấp một ngụm nhỏ cà phê Mỹ đựng trong ly giấy tự nhiên lại thấy ngọt ngào hơn đó sao.
    Hôm nào ở Iowa, khi gió đã bắt đầu rét, những cây mọc bên sông đã bắt đầu nhuộm màu đỏ thắm, tôi trèo lên quán cà phê của tiệm sách Prairie Lights. Đó là một quán cà phê nhỏ thơm mùi bơ, sữa, bánh ngọt, chất đầy sách với những bộ bàn ghế gỗ vàng nhạt có tay cầm nhỏ nhắn. Aùnh sáng từ trên trần đổ xuống chỉ vừa đủ để đọc sách, phục vụ nhu cầu cao nhất của khách hàng, đọc sách và uống cà phê. Vì thế không khí trở nên yên tĩnh lạ lùng khi chỉ nghe thấy tiếng giở loạt soạt của những trang sách mỏng, tiếng ho khẽ và tiếng nói chuyện thì thào của đôi bạn trẻ ngồi ở góc phòng. Tôi kêu một ly cà phê Pháp sủi bọt. Những bọt nhỏ thơm phức màu nâu nhạt nổ lách tách quanh thành ly, báo hiệu trước một cảm giác ngọt ngào. Nhưng cuối cùng, nó lại quá ngọt so với khẩu vị của tôi và đương nhiên nó phá vỡ mất một phần vẻ đẹp trang nghiêm của bốn bức tường ?" sách và sự yên bình trong lòng tôi.
    Hôm quay trở lại Virginia, anh chị họ rủ tôi đi uống cà phê trong một quán cà phê " đặc Mỹ", như lời anh chị nói. Hơn bảy năm sống ở Mỹ nhưng đó là lần đầu tiên họ đặt chân vào môt quán như vậy, mặc dù chúng mọc khắp thành phố. Một gian phòng nhỏ lỏng chỏng bàn ghế. Trên bàn đặt một chiếc giỏ nan nhỏ đựng các loại snack trong bao ni lông, có thể ăn thoải mái mà không phải trả tiền. Cửa ra vào lắp kiếng luôn luôn có chữ pull và push, dán chằng chịt những tờ quảng cáo và những hình thú ngộ nghĩnh. Những cô phục vụ mặc váy ngắn dù trời nóng hay lạnh uyển chuyển qua lại giữa các bàn. Chúng tôi ngồi nhâm nhi cà phê sữa nóng giữa tiếng nhạc và tiếng cười nói ồn ào của đám thanh niên. Cứ mỗi ly cà phê vừa vơi đi một nửa là lại có một cô phục vụ tới rót một đợt cà phê mới. Khói từ chiếc bình không nắp đậy phả vào mặt nóng ran. Sau cùng, chúng tôi mua thêm một chiếc bánh kem nhân táo cho cả bốn người. Nhưng sau miếng đầu tiên không ai có ý định dùng tiếp vì vị ngọt khé họng của nó. Kem bắt đầu chảy nhẫn nại trên chiếc dĩa thủy tinh màu xanh, tràn qua lớp vỏ bột vàng óng. Ông anh tôi ngó quanh ,bảo, nó cũng bình dân thôi nhỉ. Mình cứ nghĩ quán cà phê Mỹ nó phải thế nào chứ. Tôi hỏi, thế anh lên cà phê Skydome chưa? Skydome nằm gần Costco, giữa Virginia và Washington DC, trên tầng thượng của một khách sạn cao tầng. Khách lên đó ngồi, ăn mặc như đi dạ hội hay vào công sở. Thể nào cũng có một cô quản lý to béo, tóc hoe vàng đến tận thắt lưng, dẫn anh đến một chiếc bàn có chân cao bằng sắt kê sát tường. Phía sau lưng anh, phía trước mặt anh, bên phải hay bên trái anh đều là những bức tường kiếng trong suốt.
    Đêm ấy sương chỉ bám một lớp mỏng màu lam nhạt lên thành kính nên nhìn ra rất rõ bầu trời thu đen thẳm với vầng trăng thu to tròn lẫn giữa mây. Những vì sao nhấp nhánh như những đầu đinh gút bằng kim cương ghim thẳng vào da trời. Những cuộn mây xám nhẹ như những cuộn khói trôi lững lờ ngang mặt. Bạn ngồi đối diện tôi và chúng ta như đang trôi đi trong mây, khi quán chậm chạp xoay tròn. Đầu tiên tôi chỉ nhìn thấy bức tường xanh của toà nhà đối diện và một góc bé của Washington DClấp lánh ánh đèn. Rồi đến toà nhà Quốc Hội, tháp Bút Chì, lầu Năm Góc dần hiện ra, nhờ ánh đèn mà sáng rực lên như những khối thủy tinh trong suốt. Chẳng mấy chốcWashington DC đã biến thành một dải sao dài vắt ngang trời. Lúc ấy đất trời lẫn lộn. Chẳng còn biết sao đã hạ xuống trần hay đèn đã bay lên trời nữa. Mải ngắm cảnh, mải ngắm nhau ( bởi vì trong ánh đèn vàng mờ ảo cho những cặp tình nhân ôm nhau nhảy giữa sàn, chúng ta đẹp lên hơn nhiều lắm), ly cà phê của chúng ta nguội dần. Vị chua của cà phê Mỹ cũng biến đi mất.
    Rời khỏi đó mới hơn chín giờ. Bạn tấp vào một siêu thị dọc đường mua cà phê đóng hộp mang nhãn hiệu " Mr Brown" và chạy thẳng ra sân bay Reagan. Trên bãi cỏ ngoài bờ sông đã có vài cặp tình nhân đến ngồi. Mưa thu phả vài giọt mát lạnh vào mặt, vào tóc. Chúng ta đến ngồi trên những cầu gỗ bắc ra sông. Gió thổi làm những thanh gỗ mục đong đưa và cà phê thỉnh thoảng lại trào ra ngoài miệng lon . Cà phê lon có vị thanh nhưng chỉ đơn thuần là nước giải khát. Dưới ánh sáng trăng, dòng sông ánh những gợn vàng, đẹp một cách kiêu kỳ và lộng lẫy. Bạn bảo, ngồi một lát sẽ thấy máy bay bay lên , cảm giác lạ lắm. Nhưng những ngày ấy họ lại đổi đường bay. Chúng ta đã ngồi hết giờ này sang giờ khác, đêm này sang đêm khác mà từng năm phút một chỉ có một chiếc máy bay hạ cánh. Tiếng ầm ì dội trên đầu. Cảm giác như chỉ một vài gang tay nữa, bụng máy bay sẽ chạm thẳng vào đầu. Và gió từ cánh quạt sẽ cuốn chúng ta đi. Bạn bảo, nhìn máy bay chúng ta đang nghĩ gì? Tôi bảo,chúng ta đang nhớ về Việt nam. Tôi thì nghĩ đến chuyến bay về lại nhà. Còn bạn, tôi biết điều bạn đang mơ ước. Phải chi trên một chiếc máy bay nào đó đang hạ cánh, có chở theo người yêu dấu của bạn về đây.
    Rồi để nỗi nhớ thêm đầy và đêm mau qua, bạn và tôi quay trở lại quán cà phê Phong Lan ở khu chợ Eden. Tối thứ bảy ở đó đông nghẹt thanh niên Việt và Mexico cũng tóc đen da vàng, thêm một vài cảnh sát Mỹ đứng gác sợ bạo động. Mà chuyện đó thì xảy ra như cơm bữa, bạn bảo sau khi dặn tôi, hễ có tiếng động lạ là phải nằm rạp xuống sàn ngay nhé.
    Vào quán Phong Lan không thích uống cà phê hát karaoke thì chạy vào phía sau uống cà phê chơi bi da. Bạn bè cả tuần, có khi cả tháng mới gặp mặt, rủ nhau chơi thâu đêm suốt sáng. Không khí đặc quánh trong khói thuốc và tiếng ồn. Ngồi nhìn những viên bi xanh đỏ chạy qua lại một chút thì chóng mặt. Nhưng cà phê ở đây mùi vị giống hệt cà phê Việt Nam. Trong chiếc ly thủy tinh trong suốt, cà phê nâu óng, hương bay ra ngào ngạt. Nhấp một ngụm, nhắm chặt hai mắt, nghe vị đắng tan dần trên lưỡi thành vị ngọt, lại có bạn vai kề vai, thấy hệt như ngày nào cả bọn kéo xuống Thanh Đa uống cà phê.
    Buổi tối ấy cũng đầy trăng sao và mây gió.
    Buổi tối ấy cũng đầy tiếng nhạc và tiếng cười.
    Buổi tối ấy cũng đầy hơi ấm bạn bè.
    Để giờ đây đêm ở Virginia mà lòng tôi nghe như có sóng và gió từ ngoài sông Sài Gòn thổi lại.

  8. yem_dao_lang_lo

    yem_dao_lang_lo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/06/2004
    Bài viết:
    3.499
    Đã được thích:
    0
    Đen cháy
    Khủng khiếp!
    Chạy
    Chụp ảnh
    Chạy
    Ăn
    Chạy
    Cười
    Sen nở
    Hồng hào
    rồi trắng trẻo
    Hoa
    Lúa
    Chín vàng
    Thơm lừng
    Trĩu bông
    Mướp
    Lủng liểng
    Cau
    Ngợp hương
    Rơm vàng
    Rơm bạc
    Óng ả
    Vải kĩu kịt
    Trĩu nặng
    Lúc lỉu
    Lắc lư
    Ngon ngọt
    Hồng tươi
    Vàng sậm
    Mơn mởn
    Hàng hàng
    Lớp lớp
    Nhà nhà
    Ngõ ngõ
    No vải
    No nắng
    No gió
    Biển
    Ào ạt
    Sầm sập
    Huỳnh huỵch
    Đạp bờ
    Sóng
    Cua
    Trứng
    Gió
    mơn man
    Nước
    vỗ đôi bàn chân
    Gió
    Vuốt ve đôi má
    Nhấp nhánh
    ánh mắt cười
    Chớp
    Lóe ảnh
    bánh đa cua
    mì chính thừa
    Phố biển
    Đông
    Ngột ngạt
    Chan chúc
    Bay
    Lượn
    Lướt
    Trở về
    Ào ào
    Ào ào
    Lướt
    Gió
    Tát mặt
    Bỏng rát
    Bụi
    Tranh thủ
    Lọt khe
    Đêm
    Chương Dương
    Lặng phắt
    Ánh đèn
    Chớp nhóa
    Người người
    Lớp lớp
    Hối hả
    Nhộn nhịp
    Sầm sập
    Tắc nghẽn
    Đêm
    11h
    Tắc
    Trở về
  9. yem_dao_lang_lo

    yem_dao_lang_lo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/06/2004
    Bài viết:
    3.499
    Đã được thích:
    0
    Lòng tôi tịnh không
    [​IMG]
  10. hanoipho

    hanoipho Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/03/2003
    Bài viết:
    1.940
    Đã được thích:
    0
    NẾU
    Nếu ai đã có lần
    Một mình trước biển
    Sẽ thấy con người nhỏ bé làm sao
    Nhìn những con sóng dữ thét gào
    Mới hiểu được vì sao mình tuyệt vọng
    Nếu ai đã có lần
    Bất cần sự sống
    Hãy đón hạt sương mai trên một cành hoa
    Ngắm nụ cười của lứa đôi vừa được làm mẹ , làm cha
    Sẽ hiểu được vì sao chúng ta cần phải sống
    Nếu ai đã có lần
    Thấy giữa lòng khoảng trống
    Hãy hiểu rằng trong vũ trụ kia còn có những lỗ đen
    Ai rồi cũng sẽ phải quen
    Với những phút những giây lòng mình trống vắng
    Nếu ai đã có lần
    Nghe lòng cay đắng
    Nghe xót xa sau một cuộc chia tay
    Hãy vui lên vì trong cuộc đời này
    Sau mỗi cuộc chia tay là khởi đầu rất mới
    Nếu ai đã có lần
    Mỏi mòn chờ đợi
    Một tình yêu cứ vuột khỏi tầm tay
    Hãy cứ vui lên vì sẽ có một ngày
    Tình yêu đến trong ngất ngây kỳ diệu
    Nếu ai đã có lần
    Cảm thấy mình chưa hiểu
    Thật nhiều điều đang có ở chung quanh
    Hãy cứ cười lên vì đời vẫn màu xanh
    Cuộc sống chỉ thú vị khi vẫn còn khám phá
    Nếu ai đã có lần
    Sống trong vất vả
    Giữa những vòng đời hối hả trôi nhanh
    Sẽ thấy yêu sao những phút thanh bình
    Ngoài khung cửa nghe bình minh chim hót
    Nếu ai đã có lần
    Thấy lòng dịu ngọt
    Trước một nụ cười , một ánh mắt , một vòng tay
    Hãy chẳng cần đi tìm khắp đó đây
    Vì hạnh phúc đơn giản là vậy đó .
    Có lúc tưởng như không mà lại có...
    [​IMG]
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này