1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ai tên Ngoan thì vào nha.!!!!

Chủ đề trong 'Sở thích' bởi bupbekaty, 20/01/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. toc_vang_hoe2211

    toc_vang_hoe2211 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2005
    Bài viết:
    1.464
    Đã được thích:
    0
    hêh ngày xưa lớp mình có 1 đứa tên Ngoan ... tên hiếm ... mồng 2 tết này cưới ...
  2. kreative

    kreative Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/08/2003
    Bài viết:
    582
    Đã được thích:
    0
    thôi thôi, các em Ngoan thôi cho anh nhờ, không lại đến khi muốn HƯ lại không được
    bản chất là HƯ mà cứ cố cho là mình Ngoan thì cũng là Ngoan cố lắm
  3. darkflames

    darkflames Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    12/07/2003
    Bài viết:
    4.032
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay cả nhà NGOAN thế nhờ ????
  4. nonon

    nonon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/08/2005
    Bài viết:
    227
    Đã được thích:
    0
    ẩn ý quá, khó hiểu quá, đề nghị bạn nói rõ hơn xem nào
    các bạn thân mến, tớ bị dòng đời xô đẩy thành NGOAN, thế có đủ tc xì pam ở đây ko nhỉ
  5. nhovo7686

    nhovo7686 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/01/2006
    Bài viết:
    46
    Đã được thích:
    0
    NGOAN thế này thì đủ tiêu chuẩn quá đi ấy chứ
  6. nonon

    nonon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/08/2005
    Bài viết:
    227
    Đã được thích:
    0
    ặ thỏ nhà này ko có ng` a`
    chuyỏằ?n ông chỏằ"ng NGOAN
    còn có tên: PhỏằƠ nỏằ cỏĐn gơ ?
    Vua Arthur trỏằ tuỏằ.i bi phỏằƠc kưch và bỏằc 'ó sỏẵ giỏt ngài, nhặng vỏằ trỏằ trung 'Ăng yêu cỏằĐa Arthur 'Ê làm cho vua nặỏằ>c 'ó cỏÊm kưch. "ng ta hỏằâa sỏẵ trỏÊ tỏằ do cho Arthur nỏu ngài giỏÊi 'ặỏằÊc mỏằTt cÂu 'ỏằ' cỏằc khó. Thỏằi hỏĂn 'ỏằf Arthur 'ặa ra cÂu trỏÊ lỏằi là mỏằTt nfm. Nỏu sau mỏằTt nfm anh không tơm ra lỏằi giỏÊi, Arthur sỏẵ phỏÊi chỏt.
    CÂu 'ỏằ' là: PhỏằƠ nỏằ thỏưt sỏằ muỏằ'n gơ?
    Ðó là cÂu 'ỏằ' mà có lỏẵ 'ỏn nhà thông thĂi nhỏƠt thỏ gian này câng phỏÊi bó tay. Và vỏằ>i Arthur cỏằĐa chúng ta cÂu 'ỏằ' này quỏÊ là mỏằTt thỏằư thĂch quĂ lỏằ>n. Nhặng dạ sao nó vỏôn tỏằ't hặĂn là cĂi chỏt. Arthur 'ành chỏƠp nhỏưn mỏĂo hiỏằfm.
    Khi trỏằY vỏằ vặặĂng quỏằ'c cỏằĐa mơnh, ngài hỏằi tỏƠt cỏÊ mỏằi ngặỏằi tỏằô cĂc công chúa, cĂc cô gĂi mỏĂi dÂm, cĂc vỏằi giỏÊi 'ặỏằÊc cÂu 'ỏằ' hóc búa 'ó. Tuy nhiên cĂi giĂ phỏÊi trỏÊ là rỏƠt 'ỏt. Nhỏằng ngày cuỏằ'i nfm câng 'Ê tỏằ>i gỏĐn. Arthur không còn cĂch nào khĂc là 'ỏn xin ẵ kiỏn cỏằĐa mỏằƠ phạ thuỏằã.
    Bà ta 'ỏằ"ng ẵ sỏẵ 'ặa cÂu trỏÊ lỏằi nhặng vỏằ>i mỏằTt 'iỏằu kiỏằ?n. Ðó là bà ta muỏằ'n lỏƠy Garwain hiỏằ?p sỏằạ dâng cỏÊm nhỏƠt hỏằTi bàn tròn, bỏĂn thÂn nhỏƠt cỏằĐa vua. Arthur thỏƠt kinh. Bà ta vỏằôa xỏƠu vỏằôa bỏân thỏằ?u. Ngài chặa tỏằông bao giỏằ thỏƠy mỏằTt ai 'Ăng tỏằYm nhặ mỏằƠ ta. Không ngài sỏẵ không 'ỏằf bỏĂn thÂn cỏằĐa mơnh phỏÊi chỏằi Arthur rỏng sỏằ hi sinh 'ó cỏằĐa chàng làm sao có thỏằf so sĂnh 'ặỏằÊc vỏằ>i sỏằ sỏằ'ng cỏằĐa vua và sỏằ tỏằ"n tỏĂi cỏằĐa hỏằTi bàn tròn. Và chàng hiỏằ?p sỏằạ quyỏt 'ỏằc lĂng giỏằng rỏƠt hài lòng vỏằ>i lỏằi giỏÊi 'ỏằ' và giỏÊi thoĂt cho Arthur khỏằi cĂi Ăn 'ó.
    LỏĂi nói vỏằ 'Ăm cặỏằ>i cỏằĐa mỏằƠ phạ thuỏằã và chàng hiỏằ?p sỏằạ. TặỏằYng chỏằông nhặ không có gơ có thỏằf khiỏn Arthur hỏằ'i hỏưn và 'au khỏằ. hặĂn nỏằa. Tuy nhiên chàng hiỏằ?p sỏằạ cỏằĐa chúng ta vỏôn cặ xỏằư hỏt sỏằâc chỏằông mỏằc và lỏằc vào 'ỏằTng phòng hoa chúc. Nhặng, gơ thỏ này? Trên giặỏằng không phỏÊi là mỏằƠ phạ thuỏằã già nua xỏƠu xư mà là mỏằTt cô gĂi vô cạng xinh 'ỏạp 'ỏằÊi chàng tỏằ bao giỏằ. Nhỏưn thỏƠy sỏằ ngỏĂc nhiên trên nât mỏãt chàng hiỏằ?p sỏằạ cô gĂi tỏằô tỏằ'n giỏÊi thưch là vơ chàng rỏƠt tỏằ't vỏằ>i cô lúc cô là phạ thuỏằã nên 'ỏằf thặỏằYng cho chàng hiỏằ?p sỏằạ cô sỏẵ trỏằY thành mỏằTt ngặỏằi xinh 'ỏạp dỏằ. mỏn 'ỏằ'i vỏằ>i chàng trong mỏằTt nỏằưa thỏằi gian cỏằĐa ngày. VỏƠn 'ỏằ là chàng phỏÊi lỏằa chỏằn hơnh ỏÊnh cỏằĐa nàng vào ban ngày hay ban 'êm.
    Chao ôi sao mà khó thỏ? Garwain bỏt 'ỏĐu cÂn nhỏc: Ban ngày nỏu nàng là mỏằTt cô gĂi xinh 'ỏạp thơ ta có thỏằf tỏằ hào cạng nàng 'i khỏp nặĂi, nhặng ban 'êm làm sao mà chỏằi bỏĂn bă cặĂ chỏằâ, cỏằâ 'ỏằf nàng ta xỏƠu xư trặỏằ>c mỏãt mỏằi ngặỏằi 'i, còn khi màn 'êm buông xuỏằ'ng ta sỏẵ 'ặỏằÊc tỏưn hặỏằYng nhỏằng giÂy phút chỏằ"ng vỏằÊ vỏằ>i thiên thỏĐn này?
    Garwain 'Ê 'ặa ra cÂu trỏÊ lỏằi cỏằĐa mơnh, còn bỏĂn thơ sao, 'ỏằông nhơn xuỏằ'ng dặỏằ>i trặỏằ>c khi bỏĂn tơm ra 'Ăp Ăn cho riêng mơnh nhâ.
    > > >
    > > >
    > > >
    > > >
    > > >
    > > >
    > > >
    > > >
    > > >
    > > >
    Garwain 'Ê bỏÊo nàng hÊy tỏằ quyỏt 'ỏằi. VỏằÊ cĂc bỏĂn 'ỏạp hay xỏƠu 'iỏằu 'ó không quan trỏằng, 'iỏằu cỏĐn lặu ẵ là tỏằô sÂu xa bên trong cô ta vỏôn là mỏằTt mỏằƠ phạ thuỏằã ! hehe...
    (collected by Robby_Baggo)
    Được nonon sửa chữa / chuyển vào 01:49 ngày 04/03/2006
  7. nonon

    nonon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/08/2005
    Bài viết:
    227
    Đã được thích:
    0
    Tâm sự của 1 con ng` muốn trở thành NGOAN
    hay câu truyện Con đường trở thành lịch sự

    Là một kẻ thất bại trong cuộc sống, tôi luôn luôn tự dằn vặt mình: Tại sao lại như vậy. Và điều quan trọng hơn, tôi quyết thay đổi tình trạng ấy. Bằng cách gì? Muốn có bằng cấp thì phải học hành, tức phải có thời gian. Muốn đẹp trai phải ăn uống và đi mỹ viện, tức phải có tiền. Muôn vàn những thứ bất khả thi.
    Thôi, chỉ còn cách trở thành người lịch sự. Nghe nói lịch sự là nền tảng, là thước đo, là biểu hiện cao quý nhất của người đàn ông thành đạt, mà không tốn kém gì. Phải (đi tắt) vào giai đoạn này, phải làm ngay mới được.
    Nhưng lịch sự là thứ cần chứng tỏ với kẻ khác, chứ việc gì phải làm thế với bản thân. Tôi đâm bổ ra đường, với quyết tâm lịch sự khẩn cấp, lịch sự cực nhanh.
    Leo lên chiếc xe buýt đầu tiên, tôi nhảy phắt vào một chiếc ghế chính giữa, êm ái, mát mẻ. Đi vài chặng, xe dừng lại: kìa, có một bà già đau khổ to béo nặng nề đang nặng nhọc bước lên xe. Tôi đứng phắt dậy lao tới bà như con mèo lao vào con chuột:
    - Thưa bà, cháu xin nhường chỗ cho bà. Mời ngồi vào đây ạ.
    Nghẹn ngào xúc động, bà già may mắn vừa cám ơn vừa ngồi xuống. "Rầm", cái ghế gãy làm đôi. Bà khách đâm bổ xuống sàn như trái mít rụng. Gào lên:
    - Quân lừa đảo.
    Tôi co giò phóng xuống xe. Thật là tai nạn không ngờ. Con đường trở thành lịch sự hình như nhiều chông gai. Nhưng tôi vẫn tự tin vì còn trẻ và còn khỏe.
    Kìa, một ông già đang chống gậy, loay hoay bên vỉa hè, mắt hốt hoảng nhìn dòng xe qua lại vun vút. Tôi xông tới, giang tay như một thiên thần:
    - Để cháu dắt ông qua đường.
    Không để ông kịp cám ơn, tôi nắm lấy tay, gần như cõng, đưa ông băng qua nhẹ nhàng như con quạ tha chú gà con.
    Đặt kẻ may mắn xuống, tôi tươi cười:
    - Bác có thể đi được rồi.
    Ông ta gào lên:
    - Đi đâu? Nhà tôi ở phía bên kia cơ mà. Lý do gì cậu ép phải sang đây.
    Tôi kinh hãi:
    - Chứ không phải ông muốn qua đường sao?
    - Qua làm gì? Tôi chỉ đang nhìn xem bao giờ chiếc xe đổ rác đi qua.
    Ôi, khốn khổ cho tôi. Lại phải làm hành trình ngược lại, đưa ông về bến cũ trong ánh mắt nghi ngờ.
    Tôi lau mồ hôi, đứng thẳng dậy. Trong cuộc đời này chả có gì dễ dàng, lịch sự hình như cũng vậy thôi.
    Kìa, một thiếu nữ đang kiêu kỳ bước đi. Thân hình thanh tú, mái tóc tung bay, tà áo mềm mại, nàng rực rỡ như một công chúa trong thành phố ngập nắng trẻ trung. Hạnh phúc biết bao khi được lịch sự với nàng. Hẳn sẽ là điều mơ ước của tất cả đàn ông có giáo dục, có thẩm mỹ và có tư cách. Tôi bám theo nàng, quyết chờ cơ hội ra tay. Kia rồi, cô gái mở ví đầm, làm rơi ra một chiếc khăn tay trắng muốt như tuyết và dịu mát như cánh chim câu.
    Tôi vồ lấy cái khăn ấy, nâng như nâng một cành hoa, chạy vượt lên trước mặt nàng:
    - Thưa, cô làm rớt vật này.
    Cô gái hét lên:
    - Không phải rơi. Tôi vứt nó đấy. Khăn giấy chỉ dùng một lần là vứt thôi.
    Tôi đứng đờ ra trên phố vì mắc cỡ, trong khi nàng phóng lên chiếc tắc-xi, lao đi như chạy trốn. Đau đớn quá, ê chề quá. Bước đường lịch sự mới kinh khủng làm sao. Tôi thất thểu bước đi, lòng tan nát và tuyệt vọng. Hình như ai cũng hiểu điều đó, nên khách qua lại nhìn tôi cười. Lý do gì cười, hỡi bà con. Ai, ai trong số các bạn cần một cử chỉ lịch sự do kẻ tội nghiệp này giúp đỡ nào?
    Kìa, một anh cảnh sát tiến tới, có vẻ ngượng ngập. Có lẽ đây là cơ hội cuối cùng. Tôi ưỡn ngực tiến lại:
    - Anh cần tôi giúp đỡ gì không?
    Viên cảnh sát nhẹ nhàng:
    - Cần lắm. Anh hãy kéo dây khóa quần của mình lên đi!
    Tôi hốt hoảng nhìn xuống: Trời ơi, cái khóa đã tuột ra từ sáng nay, khi tôi vội ra đường.
    Tôi kéo lên thật lẹ. Rồi bước đi một cách chững chạc, ung dung. Tôi đã là kẻ lịch sự nhất trên đời!
    ST.
    ít ng` tên Ngoan nhỉ

  8. nangthuytinh85

    nangthuytinh85 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/01/2006
    Bài viết:
    76
    Đã được thích:
    0

    Trích từ bài của GREEN_PINE viết lúc 12:44 ngày 21/01/2006:
    --------------------------------------------------------------------------------
    Cách đây hai mấy năm... Mẹ anh cứ kêu anh là bé NGOAN...
    Thế em cho anh vào Hội này với nhé
    [red][red]
    ...Khát khao sống ngàn thu thoả chí. Cánh chim Bằng trong gió tung bay...
    --------------------------------------------------------------------------------
    Còn bố em thì suốt ngày kêu mày chẳng NGOAN gì cả.... em gì cũng cho anh vào hội nhé, toàn người có chữ NGOAN cả...chẹp !
    Tên tớ không phải là Ngoan mà là Nga cơ! Được hơn 50% rùi Có được vào không?
    À quên! nếu không đưọc thì tớ có ý kiến : bạn thân tớ tên Ngoan !
    Hì.....! Chắc bây giờ được vào rồi ấy nhỉ! cũng có tên Ngoan nè!
    Hi hi.............
  9. dia_trau

    dia_trau Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/04/2006
    Bài viết:
    1.353
    Đã được thích:
    0
    Mình tên Ngoãn thì có được vào nhà đăng ký o nhỉ
    ôi trời cái dấu ngã
  10. meteor_pnt

    meteor_pnt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/08/2005
    Bài viết:
    3.210
    Đã được thích:
    0
    em tên Ngoan Ngoãn hẳn hoi, chắc được vô hội này roài

Chia sẻ trang này