1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ai thích dogs??

Chủ đề trong 'Sở thích' bởi Febrari, 17/06/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. TinyChick

    TinyChick Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/07/2001
    Bài viết:
    1.779
    Đã được thích:
    0
  2. TinyChick

    TinyChick Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/07/2001
    Bài viết:
    1.779
    Đã được thích:
    0
  3. GoldenCanary

    GoldenCanary Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/03/2004
    Bài viết:
    88
    Đã được thích:
    0
    Ben của tôi là một chú chó xù lai không rõ giống, có lẽ Ben mang một chút gì đó đặc điểm của giống chó Bắc Kinh, nhưng qua nhiều đời lai tạo không chuyên, Ben chỉ còn giữ lại được bộ lông xù của tổ tiên mà tháng nào chúng tôi cũng phải cắt cho ngắn bớt. Tôi làm quen với Ben từ Hà nội, khi phong trào nuôi chó Nhật xuất sang Trung quốc đã bị chựng lại. Ông bà chủ của bố mẹ Ben muốn bán cả gia đình Ben đi, bởi nuôi Ben và gia đình không còn cho nhiều lãi như trước nữa. Ngày ấy Ben nhỏ xíu, xinh xắn, trắng trẻo giữa 4 anh chị em. Và chúng tôi đã đưa Ben vượt hàng ngàn cây số xa xôi vào tận trong Nam. Ben trở thành cư dân Sài gòn từ đấy!
    Có Ben, gia đình tôi vui vẻ hẳn lên. Buổi tối, Ben nhảy nhót đùa nghịch với tôi trên sàn nhà, trên giường; bố tôi ngồi viết sách, áh mắt biết cười dõi theo hai chị em tôi. Mẹ tôi ngồi bên bàn ăn, vừa cười vừa xé những miếng thịt thật bé để đút Ben ăn cho dễ...
    Thấm thoát mà đã bao nhiêu năm, tôi trưởng thành, ra nước ngoài học tập. Bố mẹ tôi cũng già, dáng bố mỗi lúc một gầy guộc, lưng còng hơn, bố hay ngủ gật bên bàn sách hơn. Tóc mẹ tôi mỗi lúc một trắng hơn, bước chân một chậm hơn. Và Ben cũng thế, màu lông trắng tinh đã dần ngả vàng, chiếc đuôi thật xù ngày trước theo thời gian cũng trở nên thưa thớt. Buổi sáng Ben vẫn dậy sớm cùng Bố ra sân tập thể dục, nhưng Ben cũng như bố, không còn thích chạy đùa trên sân nữa, mà chỉ ngồi bên chiếc ghế của bố để cùng bố hít thở không khí buổi sáng trong lành.
    Ngày bố đi bệnh viện, tôi trở về nước, tâm trạng rối bời, không kịp để ý đến Ben cũng thẫn thờ không ăn, không nhận ra Ben nằm úp bụng, đôi mắt buồn rười rượi trên bậc thềm nhà mỗi sáng. Rồi bố mất, chúng tôi buồn bã, tiều tuỵ, Ben cũng bỏ ăn, thỉnh thoảng vẫn đến bên giường của bố mẹ mà hít hít... Ben ăn ít dần đi, rồi Ben ốm, BS thú y đến nhà : "những triệu chứng của tuổi già! " . Vài tháng sau khi Bố ra đi, Ben chết!
    Và tôi hiểu rằng, mọi chuyện đều có thể thay đổi, vật chất không thể là mãi mãi, nhưng kỉ niệm thì mãi mãi vẫn còn.
    Golden Canary
  4. GoldenCanary

    GoldenCanary Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/03/2004
    Bài viết:
    88
    Đã được thích:
    0
    Ben của tôi là một chú chó xù lai không rõ giống, có lẽ Ben mang một chút gì đó đặc điểm của giống chó Bắc Kinh, nhưng qua nhiều đời lai tạo không chuyên, Ben chỉ còn giữ lại được bộ lông xù của tổ tiên mà tháng nào chúng tôi cũng phải cắt cho ngắn bớt. Tôi làm quen với Ben từ Hà nội, khi phong trào nuôi chó Nhật xuất sang Trung quốc đã bị chựng lại. Ông bà chủ của bố mẹ Ben muốn bán cả gia đình Ben đi, bởi nuôi Ben và gia đình không còn cho nhiều lãi như trước nữa. Ngày ấy Ben nhỏ xíu, xinh xắn, trắng trẻo giữa 4 anh chị em. Và chúng tôi đã đưa Ben vượt hàng ngàn cây số xa xôi vào tận trong Nam. Ben trở thành cư dân Sài gòn từ đấy!
    Có Ben, gia đình tôi vui vẻ hẳn lên. Buổi tối, Ben nhảy nhót đùa nghịch với tôi trên sàn nhà, trên giường; bố tôi ngồi viết sách, áh mắt biết cười dõi theo hai chị em tôi. Mẹ tôi ngồi bên bàn ăn, vừa cười vừa xé những miếng thịt thật bé để đút Ben ăn cho dễ...
    Thấm thoát mà đã bao nhiêu năm, tôi trưởng thành, ra nước ngoài học tập. Bố mẹ tôi cũng già, dáng bố mỗi lúc một gầy guộc, lưng còng hơn, bố hay ngủ gật bên bàn sách hơn. Tóc mẹ tôi mỗi lúc một trắng hơn, bước chân một chậm hơn. Và Ben cũng thế, màu lông trắng tinh đã dần ngả vàng, chiếc đuôi thật xù ngày trước theo thời gian cũng trở nên thưa thớt. Buổi sáng Ben vẫn dậy sớm cùng Bố ra sân tập thể dục, nhưng Ben cũng như bố, không còn thích chạy đùa trên sân nữa, mà chỉ ngồi bên chiếc ghế của bố để cùng bố hít thở không khí buổi sáng trong lành.
    Ngày bố đi bệnh viện, tôi trở về nước, tâm trạng rối bời, không kịp để ý đến Ben cũng thẫn thờ không ăn, không nhận ra Ben nằm úp bụng, đôi mắt buồn rười rượi trên bậc thềm nhà mỗi sáng. Rồi bố mất, chúng tôi buồn bã, tiều tuỵ, Ben cũng bỏ ăn, thỉnh thoảng vẫn đến bên giường của bố mẹ mà hít hít... Ben ăn ít dần đi, rồi Ben ốm, BS thú y đến nhà : "những triệu chứng của tuổi già! " . Vài tháng sau khi Bố ra đi, Ben chết!
    Và tôi hiểu rằng, mọi chuyện đều có thể thay đổi, vật chất không thể là mãi mãi, nhưng kỉ niệm thì mãi mãi vẫn còn.
    Golden Canary
  5. Feb

    Feb Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/07/2003
    Bài viết:
    488
    Đã được thích:
    0
    Nghe mọi người kể chuyện mấy em mà thương ghê đi, lại nhớ đến bao nhiêu chuyện cũ. Ngày xưa nhà F chưa nuôi chó, mà nuôi mèo. Lúc đó F còn nhỏ xíu, mới biết đi thôi. Nhà hàng xóm có nuôi một em chó Nhật, màu trắng, lông xù, đặc biệt dữ, nhưng cũng vô cùng hiền lành với người quen (lạ nhỉ ). Nhưng cái lạ nhất là Misa (tên em chó Nhật) lại rất thân thiết với em Miu nhà F. Miu hay qua nhà hàng xóm chơi lắm, vì ngày xưa nhà hàng xóm khá giả, nên hay có thức ăn thừa cho cô nàng, và ông chủ nhà, một ông cụ về hưu, cũng rất thương súc vật. Hai em hay chơi đùa với nhau lắm, mèo thì dùng chân tát, chó thì nhảy chồm chồm vờn, ai mới nhìn cũng sợ hai em chơi nhiều hóa xấu tính, nhưng hai em đã chẳng bao giờ cắn nhau thật, mà lại rất "đoàn kết" nữa chứ, nhất là khi Misa tiễn Miu đi về. Misa đã nhỏ, Miu lại càng nhỏ xíu, nên mỗi lần Miu muốn về thì hai em phải vất vả ghê lắm. Đầu tiên Misa phải dùng hết tài nghệ để chồm lên cửa, khều cái chốt khóa ra, rồi hai em mới ì ạch đẩy cánh cửa hé ra để Miu lòn qua mà về.
    F cũng chẳng nhớ khoảng thời gian hạnh phúc đó kéo dài được bao lâu, chắc cũng không lâu lắm, vì sau đó ông cụ già qua đời vì bệnh. Đám ma ông Misa tru thảm thưong lắm, mấy ngày sau khi chôn ông thì Misa cũng chết, F nghe kể là em đi thăm mộ ông rồi nằm phục trên mộ mà chết. Mấy chuyện đó đều qua lâu lắm rồi, nhưng F vẫn nhớ mãi đến giờ. Thương quá!
  6. Feb

    Feb Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/07/2003
    Bài viết:
    488
    Đã được thích:
    0
    Nghe mọi người kể chuyện mấy em mà thương ghê đi, lại nhớ đến bao nhiêu chuyện cũ. Ngày xưa nhà F chưa nuôi chó, mà nuôi mèo. Lúc đó F còn nhỏ xíu, mới biết đi thôi. Nhà hàng xóm có nuôi một em chó Nhật, màu trắng, lông xù, đặc biệt dữ, nhưng cũng vô cùng hiền lành với người quen (lạ nhỉ ). Nhưng cái lạ nhất là Misa (tên em chó Nhật) lại rất thân thiết với em Miu nhà F. Miu hay qua nhà hàng xóm chơi lắm, vì ngày xưa nhà hàng xóm khá giả, nên hay có thức ăn thừa cho cô nàng, và ông chủ nhà, một ông cụ về hưu, cũng rất thương súc vật. Hai em hay chơi đùa với nhau lắm, mèo thì dùng chân tát, chó thì nhảy chồm chồm vờn, ai mới nhìn cũng sợ hai em chơi nhiều hóa xấu tính, nhưng hai em đã chẳng bao giờ cắn nhau thật, mà lại rất "đoàn kết" nữa chứ, nhất là khi Misa tiễn Miu đi về. Misa đã nhỏ, Miu lại càng nhỏ xíu, nên mỗi lần Miu muốn về thì hai em phải vất vả ghê lắm. Đầu tiên Misa phải dùng hết tài nghệ để chồm lên cửa, khều cái chốt khóa ra, rồi hai em mới ì ạch đẩy cánh cửa hé ra để Miu lòn qua mà về.
    F cũng chẳng nhớ khoảng thời gian hạnh phúc đó kéo dài được bao lâu, chắc cũng không lâu lắm, vì sau đó ông cụ già qua đời vì bệnh. Đám ma ông Misa tru thảm thưong lắm, mấy ngày sau khi chôn ông thì Misa cũng chết, F nghe kể là em đi thăm mộ ông rồi nằm phục trên mộ mà chết. Mấy chuyện đó đều qua lâu lắm rồi, nhưng F vẫn nhớ mãi đến giờ. Thương quá!
  7. pugbuddy

    pugbuddy Guest

    bulldog Pháp này nghe chyện kể của 2 bạn xong buồn hắt hiu cả chiều thứ 6 .Hic..hic mà hay lắm xin các bạn kể tiếp...
    CHÓ CÚN CHẠY QUANH THÙNG RÁC
  8. pugbuddy

    pugbuddy Guest

    bulldog Pháp này nghe chyện kể của 2 bạn xong buồn hắt hiu cả chiều thứ 6 .Hic..hic mà hay lắm xin các bạn kể tiếp...
    CHÓ CÚN CHẠY QUANH THÙNG RÁC
  9. pugbuddy

    pugbuddy Guest

    English Bulldog nóng quá tắm xíu cho phẽ ...
    NB. Bớ mấy bác Admin. tớ muốn vote cho Feb , nhưng hình như vote của bác ấy có trục trặc , xin xem lại ,cám ơn
    CHÓ CÚN CHẠY QUANH THÙNG RÁC </FONT></FONT>
    Được pugbuddy sửa chữa / chuyển vào 04:17 ngày 04/04/2004
    Được pugbuddy sửa chữa / chuyển vào 04:49 ngày 04/04/2004
  10. pugbuddy

    pugbuddy Guest

    English Bulldog nóng quá tắm xíu cho phẽ ...
    NB. Bớ mấy bác Admin. tớ muốn vote cho Feb , nhưng hình như vote của bác ấy có trục trặc , xin xem lại ,cám ơn
    CHÓ CÚN CHẠY QUANH THÙNG RÁC </FONT></FONT>
    Được pugbuddy sửa chữa / chuyển vào 04:17 ngày 04/04/2004
    Được pugbuddy sửa chữa / chuyển vào 04:49 ngày 04/04/2004

Chia sẻ trang này