1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ai yêu Ấn Độ & người Ấn nào (Tầng 12 - Em ngược đường ngược nắng để yêu anh ...)

Chủ đề trong 'Ấn Độ' bởi bee_qq, 14/06/2011.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. thuocxitkien

    thuocxitkien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/04/2011
    Bài viết:
    181
    Đã được thích:
    1
    [r23)] các em bé phải nói là tựa thiên thần ấy ạh...=(( đẹp tan nát trái tim em mà[-(
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    hiệt tình là em ngồi đọc mà ko biết phải share với chị như thế nào ~X , chính em còn bấtt lực với chuyện của em nên đã cố lui về hậu trường , chỉ làm ăng ten bắt sóng nàh mình từ xa thôi ...!!!!!
    Anh hay hỏi em,lỡ sau này anh không cưới em dc thì em sẽ làm sao ? Em sẽ trả lời gì đây....nc mắt cứ òa cả lên ???? Đó có phải là cách chuọ mũ chị trc ko ??? , tại sao anh Dám nói yêu mà anh lại hay hỏi như vậy, ??? Hay chính vì trong lòng anh ta thật ra đã sẵn có kế hoạch cho tương lai rồi?? Có thể là 1 tương lai mà ko có chị ....Tính e rất thẳng thắn,nghĩ sao nói vậy, vì em rất quý tất cả thành viên của nhà mình nên những lới e viết đây chưa chắc là đúng và đọc nghe có vẻ rất cay cú, chị đừng giận e nhé chị, đọc những dòng tâm sự của chị mà em rất tức giận, em tức và e cũng buồn nữa, chị phải chạy ngc chạy xui tìm tòi cái này , học hỏi cái kia, cố gắng hoàn thiện bản thân vì anh....Nhưng cuối cùng, sau tất cả những việc làm ấy ,nó ko đem lại niềm vui và sự tự hào cho chị , vì sao ? em nghĩ là vì anh ấy đã dần lấy mấy sự tự tin vào bản thân và cả với chính anh ấy , anh ta ko làm chỉ tự tin với tình yêu của mình, anh ta luôn làm cho chị phải thấp thỏm , ko yên tâm, lo sợ đủ thứ ....Tại sao chứ??? Yêu thà là khổ vì bị ng ngoài tác động nhưng luôn tự hào vì ng yêu, luôn vững tâm với tình yêu của mình chứ em ko thể yêu mà ngay chính partner của mình lại lung lay .....Như vậy thì còn cả chặng đường phía trc, chẳng lẽ mình chị gánh sao??? mình chị phải bay đầu này che, lại bay đầu kia đậy để bảo vệ tình yêu của mình....có lẽ anh yêu chị thật lòng và Chắc Chắn sẽ cưới khi 2 gia đìh vui vẻ chấp nhận , mọi chuyện đều thuận lợi và có ng dọn sẵn anh chỉ việc bc đi cùng chị thôi !!!!!! Ai cũng mong kết thúc tốt đẹp , 1 happy ending..nhưng nếu có gặp trở ngại...em thật sự ko hình dung ra dc sẽ là như thế nào chị ơi , chính vì e thương chị quá nên bây h em rất là tức , tức vô cùng chị ạh
  2. Alisha_tah

    Alisha_tah Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/05/2011
    Bài viết:
    165
    Đã được thích:
    0
    @Kiss : Chị K ơi :)) hix hix thanks K nha, giờ Alisha cũng ko biết phải làm gì nữa....:(
    @Kiến nhà hàng Ấn mà order cari BÒ hahahhahahahahhaha.....:)):)):))=))=))....Đúng là xả tress thật Kiến ơi..
    @Dbali : Chung cảnh ngộ nên cũng quý e :), ủng hộ :x
  3. Justakiss2507

    Justakiss2507 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/05/2011
    Bài viết:
    189
    Đã được thích:
    1
    @thuocxitkien : chị cũng buồn lắm,chị nhận ra dc nhiều điều nhưng mà vẫn không tài nào dứt ra được.....=((=(( và chị cũng chuẩn bị săn sàng 1 tương lai không có anh,vì chị biết...chỉ 1 ng` bước đi thì sẽ không bao giờ đến đích....phải 2 ng` cùng bc,cùng cố thì mới tới đích...Chị giờ cũng ko bíêt làm sao....trong ng` hỗn lọan...tim thì cứ thoi thóp nhảy lung tung....Như bé Kiến,mạnh mẽ thì hay biết mấy...chị yếu mềm lắm :((
    Em đi làm vui quá em ơi...mà ng` wen discount mạnh tay chứ...:P
  4. gee

    gee Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    18/12/2010
    Bài viết:
    537
    Đã được thích:
    252
    @ Alisha: chợ Bến Thành có hả em, hum nào dạo quanh xem sao. Thanks bé.
    @Kiến hình như người Ấn với người Việt hơp nhau nhỉ. Chị wa Sing chơi thấy ít có cặp gái Sing _ trai Ấn đi chung, gái Sing chê trai Ấn hay sao í em ạ... mê em bé thiên thần thì kiếm 1 đứa đi bé,
    hihihi... chị cũng mê con lai í, như con chị cuchi, nhìn yêu không chịu được .
    Chị đồng ý ý kiến của em về chuyện của kiss.

    @Kiss ít ngươì yêu được như em, yêu tha thíết, yêu và hoàn thiện bản thân mình. Không phải ai cũng có tình yêu mãnh liệt như thế trong đời. Em có được những cảm xúc khi yêu mạnh mẽ như thế, rất đáng trân trọng chứ. Nhưng tình yêu của em là tình yêu cho đi, em cảm thấy hạnh phúc khi chăm sóc người mình yêu, vậy là đủ. Còn nhận lại từ anh ấy có lẽ hơi khó...
    Thương em, chị không muốn em khổ đâu. Nói em phải nghi ngờ tình yêu, phải dứt khoát với tình yêu thì không được rồi. Chị nghĩ thế này:
    Ai cũng quý những người có đam mê, hết mình vì đam mê, chứ hời hợi thinh thích, sống vậy chán lắm. Như Kiến đam mê văn hoá Ấn nên tìm thấy niềm vui trong công việc ở nhà hàng Ấn. Em yêu anh và hết mình vì tình yêu, nên tìm thấy niềm vui trong việc chắm sóc anh. Hãy vui vẻ tận hưởng cảm giác yêu thương 1 người, nhưng chuyện tương lai liên quan đến vợ chồng, gia đìng , ràng buộc trách nhịệm thì đừng nghĩ tới nhiều, vì có thể nó không bao giờ đến. Vì anh ấy hình như không tính chuyện tương lai với em. Cuộc sống vốn thế mà, yêu và cưới là 2 chuyện khác nhau phải không em? Chị mong em vui vẻ... nếu 1 ngày anh ấy ra đi, không yêu em nữa hoặc không lấy em, em đừng biến đam mê thành oán trách thì quả ngọt thành trái đáng mất thôi. Vì anh cũng chưa hứa hẹn điều gì cơ mà. Tự 2 người yêu nhau, trải nghiệm cùng nhau, đơn giản vậy thôi. Đâu đó chị đọc thấy có câu " nụ hôn khống khải là lới hứa hẹn", nụ hôn là nụ hôn mà thôi, nó có thể mang cảm xúc đẹp nhưng không hứa hẹn 1 tương lai đẹp. Nếu em cần 1 tình yêu hứa hẹn và trách nhiệm, thì anh chàng này có vẻ không phải là đối tượng tốt. Dù sao thì mình còn trẻ mà, vấp váp chút trong cuộc sống hay tình yêu cũng đã có sao, chỉ cần sau đó mình vẫn yêu đời, yêu người, không oán trách đàn ông phụ bạc, không mất niềm tin vào con trai.. thì tình yêu đẹp vẫn luôn phía trước. Chúc em vui, đừng buồn nữa nhé.
  5. Justakiss2507

    Justakiss2507 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/05/2011
    Bài viết:
    189
    Đã được thích:
    1
    "Càng yêu ta càng thấy: có tình yêu thì khó mà mất tình thì quá dễ. Hôm qua mới yêu nhau đấy, hôm nay đã mất rồi. Mất sạch như người đi buôn mất hết vốn liếng. Cứ tự an ủi mình khi nghĩ rằng mình đau khổ thì có một kẻ khác đang hạnh phúc. Và biết đâu cái thời gian mình được yêu thì một người khác cũng đang đau khổ vô cùng. Nghĩ thế thì thấy cuộc đời bỗng nhẹ nhàng hơn và cũng dễ tha thứ cho nhau. Sống mà giữ mãi trong lòng những hờn oán thì cũng nặng nề.

    Có người bỏ cuộc đời mà đi như một giấc ngủ quên. Có người bỏ cuộc tình mà đi như người đãng trí. Dù sao cũng đã lãng quên một nơi này để đi về một chốn khác. Phụ đời và phụ người hình như cũng vậy mà thôi. Người ở lại bao giờ cũng nhớ thương một hình bóng mình đã mất. Khó mà quên nhanh, khó mà xóa đi trong lòng một nỗi ngậm ngùi.

    Tưởng rằng có thể quên dễ dàng một cuộc tình nhưng hóa ra chẳng bao giờ quên được. Mượn cuộc tình này để xóa cuộc tình kia chỉ là một sự vá víu cho tâm hồn. Những mảnh vá ấy chỉ đủ để làm phẳng lặng bên ngoài mà thôi. Mỗi một con người vì ngại chết mà muốn sống. Mỗi một con người vì sợ mất tình mà giữ mãi một lòng nhớ nhung.

    Cuối cùng thì lòng yêu thương cuộc sống cũng không giữ lại đời người. Cuối cùng thì tình yêu không giữ được người mình yêu…”

    Bạn đừng buồn khi ai đó bạn yêu thương bỏ bạn mà đi, vì cái bạn mất đi chỉ là một người không yêu thương bạn, còn cái họ mất đi là một người yêu thương họ hơn hết thảy mọi thứ trên đời
  6. copconmisa

    copconmisa Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    18/03/2011
    Bài viết:
    1.975
    Đã được thích:
    1.138
    Chào mọi người cọp em đã về. Dù cho đi đứng lâu ngày nhưng vẫn up đết tình hình nhà mình. Kiss ơi đừng buồn nữa nghe kiss. Chuẩn bị nghe chị kể chuyện vui đi châu Âu nè. Yêu mọi người nhiều nhiều.
  7. Justakiss2507

    Justakiss2507 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/05/2011
    Bài viết:
    189
    Đã được thích:
    1
    Buồn thì buồn thiệt,nhưng riết e quen rồi...Thôi thì e vẫn cố gắng mà yêu,cố gắng mà vui vẻ với anh chứ giờ cũng không biết làm sao...Yêu thật mệt mỏi...Dù gì cũng cám ơn các chị nhiều..:-*.Chị Cọp về kể chuyện đi du lịch đi....đang hí hửng nghe chị này ^^
    [IMG]http://ttvnol.vcmedia.vn/images/56598/yeah1khitinhyubtubythono_1312729425.jpg
  8. copconmisa

    copconmisa Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    18/03/2011
    Bài viết:
    1.975
    Đã được thích:
    1.138
    Câu chuyện 1:
    Mình đã phân biệt được cái tàu TGV và cái REF ở Pháp, cái đầu vừa dài vừa đẹp, cái sau vừa xấu vừa nhỏ. Ngày đầu ra khỏi UK, có 2 đứa “lúa” lên nhầm tàu TGV thay vì REF. Đứa lúa trai nói với đứa lúa gái, khi nào tới thì kêu Trung xuống. Lúa gái hùng hổ gật đầu vì ỷ mình biết chút ít tiếng Pháp (đã xa rồi cái thời cách đây 4 năm). Lúa trai nằm ngủ, lúa gái ngồi canh. Chưa kịp mừng rỡ vì sắp được nhìn thấy Paris bằng xương bằng thịt thì bác soát vé đi qua, sau 1 hồi giải thích vừa tiếng Anh lẫn tiếng Pháp, lúa gái quay sang báo cho lúa trai 1 tin động trời: Mình nhầm tàu, phải xuống trạm tiếp theo. Tàu này sẽ chở 2 đứa đi Nantes. Chưa hết, lỡ lên tàu TGV rồi nên phải mua vé. Bác Pháp thương tình 2 đứa lúa nên thay vì bắt mua 2 vé, bác chỉ bán cho 1 vé. 30 euros cho cái gọi là ngu phí. Một bác Pháp khác tận tình hướng dẫn cả 2 tới trạm tiếp theo và làm cách nào về tới trung tâm. Tại đây được 1 anh Pháp lịch sự chào bằng tiếng Pháp hẳn hoi rồi sau đó chỉ cách mua vé tàu bằng tiếng Anh. Rút kinh nghiệm đau thương, lúa trai lẫn lúa gái đều hỏi kỹ trước khi lên tàu. Ơn trời, sau một hồi vật vã cả 2 cũng đã đến được nơi cần đến. Có mặt tại sân bay Charles De Gaulle lúc 6 giờ, mà 9g30 mới đặt chân tới cổng nhà. Nhìn trên bản đồ metro, mới thấy cái trạm mà 2 đứa được dẫn xuống không có tên.
    Tiếc tiền vô cùng, lúa trai với lúa gái bảo nhau, thôi kệ, có mấy ai được đi TGV đâu, mình dù sao cũng có thể ưỡn ngực nói với bạn bè, là mày đi TGV chưa? Tao đi rồi đó.
    Lịch sự, ga ****, phong nhã và tốt bụng là những ấn tượng mà người Pháp để lại cho mình.

    Câu chuyện 2:
    Mua vé vào Louvre, lúa gái được hỏi có phải SV không? Nàng hăm hở gật đầu, đưa thẻ SV lẫn passport. Anh Pháp đẹp trai cho biết nàng được free vào Louvre. Làm con nhà nghèo thật khổ, nghe thấy chữ free, nàng thiếu điều muốn nhảy lên (10 euros chứ ít à). Cố gắng bình tĩnh, nở nụ cười tươi, nàng cám ơn merci. Đến lượt lúa trai, hắn ta không mang gì cả, không thẻ SV, không passport. Mặt méo xẹo tưởng như phải bỏ ra 10 đồng để vào được Louvre (dù là đại gia), một lần nữa người Pháp chứng tỏ sự tốt bụng của mình khi cho cái tên lúa trai cứng đầu đó một cái vé free ăn theo mình. Kể chuyện này mới thấy không phải ở đâu người ta cũng cho cái tên lúa trai này giá vé SV như ở Pháp, sẽ được nhắc đến nhiều trong những câu chuyện sau.
    Câu chuyện 3:
    Cũng trong ngày hôm đó, 2 đứa lúa đi tới đại lộ đẹp nhất ở Pháp. Nhìn trên bản đồ, thấy cái điện Élysee cũng gần nên cả 2 dắt díu nhau tới tham quan. Đứng trước cổng điện, nàng hơi thất vọng vì cái điện sao mà xấu quá, chỉ có mấy cái cờ bay tung tăng và 2 anh lính đứng canh. Lúa trai thì thầm, - nè, có phải là điện Élysee không đó? - Đúng mà, thấy chưa, trên bản đồ nè. - Ờ, há, đúng đó. Lúa trai hăm hở vào chụp ảnh, pose đủ các kiểu, nằm ngồi đủ cả. Lúa gái cũng nhiệt tình làm phó nháy. Một lúc sau, thấy 1 chiếc xe rất nhanh chóng được vào điện. Lòng nghi ngờ trỗi dậy, lúa trai chào bonjour với 2 anh lính rồi hỏi đây có phải là điện Élysee không? Lúa gái đứng xa xa, không biết 2 anh lính nói gì, chỉ thấy lúa trai nhìn lúa gái bằng ánh mắt mang hình viên đạn rồi đi thẳng. Biết lỗi, lúa gái chạy theo hỏi, không phải hả? Vậy đó là gì? – Đó là bộ Công An đó cô, lúa trai trả lời bằng giọng chua lét không quên khuyến mãi một cái nhìn rất chi là “đanh đá”. Điện Élysee gần đó kìa.
    Một lần nữa, 2 đứa tự an ủi nhau, thôi kệ, đâu phải ai cũng có dịp chụp hình ở bộ Công An Pháp. Vinh dự lắm chớ bộ. Cười ra nước mắt, cái tội đọc bản đồ không kỹ.
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------

    Normal 0 false false false EN-US ZH-CN X-NONE MicrosoftInternetExplorer4 /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-priority:99; mso-style-qformat:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin-top:0in; mso-para-margin-right:0in; mso-para-margin-bottom:10.0pt; mso-para-margin-left:0in; line-height:115%; mso-pagination:widow-orphan; font-size:11.0pt; font-family:"Calibri","sans-serif"; mso-ascii-font-family:Calibri; mso-ascii-theme-font:minor-latin; mso-hansi-font-family:Calibri; mso-hansi-theme-font:minor-latin; mso-bidi-font-family:"Times New Roman"; mso-bidi-theme-font:minor-bidi;} Trong những ngày lang thang ở Ý, mình đã gặp rất nhiều người Ấn (có thể là Pakistan nữa nhưng thôi mình cứ gọi là Ấn cho ngắn gọn) bán hàng rong ở trên những con phố ở Ý. Đi tới đây, mình sực nhớ tới chị Saiyyan khi xưa, chị ấy cũng ở Ý, cũng có chát chit tán tỉnh với các anh Ấn cho vui nhưng không rung động trước một ai. Hành động của chị Saiyyan ngày xưa bị các chị khác lên án và ném đá tơi bời, nhưng khi mình tới Ý, tận mắt chứng kiến sự lam lũ, cực khổ, vất cả của người Ấn ở đây, mình mới hiểu tại sao chỉ ấy dù chát chit rất lâu rất nhiều người trong 1 khoảng thời gian dài nhưng lại không yêu ai cả. Lúc đó mình tự hỏi, nếu cho mình nhìn thấy cảnh những anh ẤN cả ngày bán những thứ hàng rong trên phố, đen đúa, vất vưởng này liệu mình có sống chết với tình yêu Ấn của mình trong những ngày qua không? Trong khi du khách tự do thưởng ngoạn, họ lụi cụi với từng chiếc quạt, từng cái móc khóa, từng cái đồ chơi con nít, từng thứ nhỏ nhất mà có mấy người mua đâu. Đi tới Trevi Foutain, hồ phun nước ném đồng xu ở Rome, nhiều anh Ấn đeo máy ảnh để chụp dạo cho du khách nhưng có mấy ai cần? Mình tự dưng thấy thương cảm và xót xa. Ban đầu khi đọc chuyện của chị Saiyyan mình cũng không hiểu tại sao chị lại nói ở Ý nhìn cảnh người Ấn vất vả kiếm từng đồng gởi về quê nhà, rồi cũng những người đó tối tối ngồi online trước máy tính, nói những lời ngọt ngào này kia, làm sao mà chị ấy có thể rung động được? Nhiều chị khác phản đối, lên tiếng nhưng khi mình đặt chân tới Rome, mắt thấy tai nghe, mình hoàn toàn hiểu được cảm giác của chị Saiyyan. Những điều đó đã để lại ấn tượng cho mình mạnh tới nỗi tình cảm thiết tha nồng nhiệt với nước Ấn, người Ấn giờ cũng đã phai nhạt đi nhiều. Trong mình không còn cái cảm giác đau đớn, sống chết như lúc trước nữa. Mình vẫn buồn, nhưng nỗi buồn nó không hành hạ mình như những ngày đầu, không làm tim mình quặn thắt mỗi khi cái gì liên quan tới Ấn đập vô mắt. Mình về đến Birmingham, thấy nhiều người Ấn đi lại, cảnh này nếu cách đây 1 tháng thì chắc sẽ làm mình ứa nước mắt nhưng hôm qua, lòng mình đã bình lặng lại dù cho vẫn không cưỡng lại cảm giác tò mò và mơ mộng, nếu người tay trong tay với mình là anh thì sẽ sao nhỉ? Con gái muôn đời vẫn dại quá!
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------

    Normal 0 false false false EN-US ZH-CN X-NONE MicrosoftInternetExplorer4 /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-priority:99; mso-style-qformat:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin-top:0in; mso-para-margin-right:0in; mso-para-margin-bottom:10.0pt; mso-para-margin-left:0in; line-height:115%; mso-pagination:widow-orphan; font-size:11.0pt; font-family:"Calibri","sans-serif"; mso-ascii-font-family:Calibri; mso-ascii-theme-font:minor-latin; mso-hansi-font-family:Calibri; mso-hansi-theme-font:minor-latin; mso-bidi-font-family:"Times New Roman"; mso-bidi-theme-font:minor-bidi;} Mấy hôm nay theo dõi chuyện của mọi người, thấy ai cũng lo lắng chuyện ở đâu và làm gì. Cách đây không lâu, người đó có tới tìm mình, cả 2 có nói chuyện về tương lai. KHi nói chuyện sống ở Ấn, mình kêu mình biết mình sẽ rất khó (difficult) khi sống ở Ấn. Người đó kêu, không, không phải là difficult mà với mình phải dùng cái từ là impossible. Người đó kể, nhà người đó sống ở new delhi, ở ngoại ô, có rất nhiều quy tắc và luật lệ. Cả nhà ăn chay, thức ăn chính là chapaty và roti, người đó hỏi mình? Liệu mình có sống được không? Cuộc sống ở Ấn là như vậy đó. Mình biết vấn đề sống ở đâu và làm gì mà vấn đề sống còn, mình không dám khuyên là ở Ấn hay ở Việt, hay ở nước thứ 3. Nhưng đối với mình, mình biết, người đó đúng khi nói mình impossible khi sống ở Ấn. Mình khó ăn, khó nuôi lắm, đi chơi mười mấy ngày mà chỉ đòi ăn cơm đến độ đứa bạn đi cùng mình gọi mình là “hai lúa”. Gì chứ chuyện ăn uống mình thấy mình Việt Nam lắm, không bị Ấn Độ hóa được đâu, :D. Nếu được sống ở nước thứ 3 thì còn gì bằng nữa, nhưng như chị bee nói đó, không chỉ ở Sing mà ngay cả ở UK cũng vậy, dễ gì tìm được việc làm. Ngay cả dân bản xứ còn thất nghiệp thì người ta đâu có chọn mình trừ phi mình thật xuất sắc. Nên quanh đi quẩn lại, cọp thấy chỉ có ở Ấn hoặc ở Việt.Sing cũng là một sự lựa chọn tốt nhưng chắc mình là con gái, mình sẽ hy sinh và đánh đổi nhiều thứ. Tùy vào tính cách của mỗi người mà quyết định chọn ở đâu. Gì chứ cho cọp sống ở Ấn là cọp lúa đời rồi đó. J)
  9. Justakiss2507

    Justakiss2507 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/05/2011
    Bài viết:
    189
    Đã được thích:
    1
    Tiếp chị àh...hay quá...em kết lúa trai và lúa gái rồi nha :)):)):))=))=)) chị khuyến mãi thêm vài tấm ảnh đi chị àh....
  10. marie_vin2000

    marie_vin2000 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/10/2010
    Bài viết:
    81
    Đã được thích:
    0
    Copconmisa: HIII..câu chuyện dễ thương quá! Nhất là cái vụ chụp hình ở bộ công an Pháp...heee...chắc 2 chàng lính canh cũng thắc mắc, tự hỏi, 2 kẻ lúa kia đang làm gì...heee...
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này