1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ai yêu Ấn độ và người Ấn nào ( Tầng 11 - Những trải nghiệm của người đã và đang yêu Ấn độ )

Chủ đề trong 'Ấn Độ' bởi viheart811, 27/07/2010.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. gee

    gee Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    18/12/2010
    Bài viết:
    537
    Đã được thích:
    252
    =)) Chít cười với bạn này, ha ha ha... Các em nó còn trẻ nhưng cá tính , yêu là liều . Hôm qua mới xem ảnh của Arun_ thuvan, đẹp mê mẩn. Cảnh đẹp mà người cũng đẹp.Lãng mạn như phim Bollywood. Cặp đôi trai Ấn gái Việt mà sao đứng cạnh nhau lại rất đẹp đôi tương xứng chẳng thấy có khoảng cách sắc tôc gì cả. [r32)]Thảo nào chúng nó chít với nhau là phải , he he he. Làm Gee cũng nôn nao quá. [:P][:P][:P]
  2. van_mani

    van_mani Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/01/2011
    Bài viết:
    64
    Đã được thích:
    0
    Tối qua mới visit fb của ak và miss pinky, có xem qua hình của hai bạn rất đẹp đặc biệt là pinky khi bạn mặc saree trông rất mũm mĩm :). Rồi mình lại lượn tiếp ở photo của hai bạn rồi lại đọc vài comment ở trên tường oh và phần nào hiểu được tình cảm của các chàng dành cho các bạn. Chúc các bạn happy ending cùng với các chàng nha.
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Oh yeah Gee làm đi, tớ up luôn rồi đấy. Các bạn upload chân dung của các chàng rể lên cho mọi người xem nhé. Đã thấy được vài anh chàng rồi hehe :) muốn thấy thêm vài anh nữa.

    Hỡi những bạn còn đang ẩn mình hãy hiện lên luôn nha chúng ta cùng làm cho box nhà Ấn ngày càng tốt hơn, muốn nghe thêm nhiều chuyện tình của các bạn :)
  3. sara_sarah

    sara_sarah Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/12/2010
    Bài viết:
    81
    Đã được thích:
    4
  4. copconmisa

    copconmisa Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    18/03/2011
    Bài viết:
    1.975
    Đã được thích:
    1.138
    - Trai Ấn phần lớn là thụ động (IQ cao nhưng thụ động )
    Ví dụ chàng nói Anh sẽ qua Việt Nam thăm em rồi mình cưới nhau
    => Nếu mà đợi chàng là chờ dài cổ cò luôn vì trong những case cần dứt khóat và quyết định nhanh thì chàng còn chậm hơn rùa bò lật ngữa , chỉ cần một tình huống phụ xuất hiện là không biết xử lý thế nào rồi cứ từ từ xử lý ....Cho nên trong tình huống này Chị em ViệtNam mình tốt nhất là nên giải quyết nhanh vạch kế hoạch luôn rồi thẳng tiến , thấy mình vượt qua chướng ngại vật tốt thế là chàng noi theo, chạy tốt , xách giỏ chay theo luôn.

    => Tóm lại sau khi yêu và cưới Ấn Sarah thấy có 2 điểm nầy cần phải lưu ý và chỉnh sửa , Nên trong lúc yêu online thì cứ yêu thả ga..... đến thời điểm chín muồi rồi thì bàn tính những việc này và Việt Nam là leader nha ( để Ấn làm leader là kế họach phá sản sớm
    -

    cả nhà cố lên[/QUOTE]

    Hahaha, cám ơn "bí kíp luyện rồng" của chị Sarah, để đàn em biết đường mà đưa ra sách lược, chiến lược thích hợp để "toàn thắng" thuộc về ta:))
  5. greenfields_156

    greenfields_156 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/03/2011
    Bài viết:
    1
    Đã được thích:
    0
    các chị ơi! bf của em là người pakistan. em muốn tìm hiểu thêm về đất nước và con người nơi đó, rùi phong tục tập quán của họ nữa... em search google mới biết trang này, đọc mấy bài viết của các chị yêu anh ấn độ mà ko thấy có ai yêu a pakistan hết?? bf của em nói anh là người indian, mà hồi xưa ấn độ với pakistan tách nhau ra nên gia đình anh ấy ở pakistan..=> ảnh là người pakistan.. ấn độ với pakistan cũng same same nhau nên em mong các chị chia sẻ với em ạ..tình yêu với những anh Trung Đông thì ntn ạ?? rùi còn khác biệt về văn hóa, tôn giáo nữa .. bf của em lại đạo Hồi nữa [:(].. rùi bên đó bi jo` cũng còn đánh bom khủng bố ..
  6. copconmisa

    copconmisa Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    18/03/2011
    Bài viết:
    1.975
    Đã được thích:
    1.138
    Normal 0 false false false EN-US X-NONE X-NONE /* Style Definitions */ table.MsoNormalTable {mso-style-name:"Table Normal"; mso-tstyle-rowband-size:0; mso-tstyle-colband-size:0; mso-style-noshow:yes; mso-style-priority:99; mso-style-qformat:yes; mso-style-parent:""; mso-padding-alt:0in 5.4pt 0in 5.4pt; mso-para-margin-top:0in; mso-para-margin-right:0in; mso-para-margin-bottom:10.0pt; mso-para-margin-left:0in; line-height:115%; mso-pagination:widow-orphan; font-size:11.0pt; font-family:"Calibri","sans-serif"; mso-ascii-font-family:Calibri; mso-ascii-theme-font:minor-latin; mso-hansi-font-family:Calibri; mso-hansi-theme-font:minor-latin; mso-bidi-font-family:"Times New Roman"; mso-bidi-theme-font:minor-bidi;} Thêm một chút kinh nghiệm từ chuyện của mình để các bạn trong box có sự chuẩn bị về mặt tâm lý và cũng như hiểu thêm về người Ấn. Mình từng nói chuyện với em trai anh (em họ thôi, cũng học luật và hiện đang ở chung nhà với anh ở UK). Em trai anh kể với mình rằng tôn ti trật tự trong xã hội Ấn có thể được ví như các bậc thang, cái thứ hai xếp sau cái thứ nhất, cái thứ ba phải phục tùng các thứ hai và cái đầu tiên, cứ như vậy cho đến những cái cuối. Người càng nhỏ thì lại càng chịu nhiều sức ép và phải tuân theo những người lớn tuổi hơn. Trong gia đình người cha là người có tiếng nói quyết định. Mình từng tham gia một buổi thuyết trình ở trường, trong đó có các bạn Ấn Độ trình bày về vai trò của người đàn ông và phụ nữ trong gia đình. Nhìn chung đàn ông Ấn chiếm vai trò thống lĩnh trên mọi lĩnh vực trong xã hội Ấn. Đơn cử như chuyện kết hôn, 98% các cuộc hôn nhân ở Ấn Độ phụ thuộc vào tiếng nói của người chồng, người cha. Đây là số liệu được chính các bạn Ấn lấy từ cơ quan điều tra gì đó của Ấn nên theo mình là đáng tin cậy và có cơ sở. Lúc đầu khi nghe em trai anh và bài thuyết trình ấy, mình thấy sức mạnh của người đàn ông trong gia đình Ấn thật đáng nể. Nhưng nghĩ là nghĩ thế thôi chứ không hình dung được là nó ảnh hưởng như thế nào đến mình cho đến khi va chạm thực tế, được tận mắt thấy và nghe những gì anh làm. Những gì mình kể sau đây là minh chứng hùng hồn và rõ ràng nhất cho tôn ti trật tự trong xã hội Ấn, sự sùng kính cha mẹ của người Ấn và tại sao người Ấn lại dễ dàng chấp nhận arrange marriage như vậy.


    Hôm đó mình mời anh qua ăn trưa cùng 2 người bạn Việt. Có thể nói đó là lần hẹn hò “đầu tiên” của mình và anh sau bao ngày tháng online chat chit mặc dầu nó không đúng theo nghĩa của từ hẹn hò lắm. Mình cứ nghĩ là ăn trưa xong tụi mình sẽ có thời gian nói chuyện nhiều hơn vì đây là lần đầu tiên cả hai gặp mặt chuyện trò kia mà. 12 giờ anh tới, cùng ăn và nói chuyện tới khoảng 1g30 thì mình thấy anh cứ nhìn đồng hồ liên tục. Mình hỏi anh có chuyện gì thì anh nói anh phải bắt xe buýt lúc 2g vì hai đứa em anh đang chờ anh ở nhà bạn (mình xin mở ngoặc giải thích là anh ở chung với hai đứa em, một người là em họ mình nói ở trên, người kia tuy không họ hàng gì nhưng nhỏ tuổi hơn anh nên cũng coi như là em. Cả 3 người cùng học luật). Nghe anh nói vậy, mình cảm thấy cổ họng nghẹn lại, có chút gì thất vọng và tủi thân. Mình hỏi anh tại sao không để hai em anh về trước? Anh nói rằng anh không thể làm vậy được bởi vì trước khi anh qua đây ba anh đã dặn, phải chăm sóc cho 2 “đứa nhỏ” đó, luôn nghĩ tới tụi nó đầu tiên trước khi nghĩ tới bản thân anh. Và anh luôn làm như vậy, không bao giờ để “2 đứa” đi đâu một mình dù là bắt bus đi về một mình trong khi thành phố nơi mình ở được xem là một trong các thành phố an toàn nhất ở UK, dù cho chỉ mất khoảng chừng 30’ từ chỗ mình về chỗ anh, dù cho lúc ấy là 2g chiều trời vẫn còn sáng trưng, dù cho 2 “đứa nhỏ” đó, một là 25 tuổi, một là 26, dù cho 2 “đứa nhỏ” đó đều là con trai, to gấp đôi mình và khả năng tự vệ nếu bị tấn công là hoàn toàn có thể. Như vậy thì có thể có chuyện gì xảy ra được chứ?


    Nhưng không, anh vẫn nói với mình rằng “I don’t want to take risks” và nếu có chuyện gì xảy ra với hai em anh thì anh là người chịu trách nhiệm đầu tiên. Mình hỏi tiếp nhưng hai bạn ấy đã trưởng thành rồi, đã có thể tự chăm sóc cho bản thân, đâu còn phải nhỏ nhít gì nữa đâu? Anh trả lời, anh biết là như vậy nhưng vì “lời ba dặn trước lúc đi xa” (câu này là của mình), phải luôn nghĩ tới em anh trước khi nghĩ tới anh nên anh phải luôn như vậy, không thể làm khác được. Vậy là anh đi về, để mặc mình với nỗi buồn mênh mang, thất vọng, khó hiểu về xã hội và văn hóa Ấn, và muốn buông xuôi… Mình cũng không thể tin được là anh đã là luật sư, đã 28 tuổi nhưng đối với anh lời dặn của ba không khác gì đạo luật đã được ban hành, cứ như thế mà thực thi, không khiếu nại hay kháng cáo gì cả. Thế thôi.
    Có thể đối với người Việt mình đó là một điều gì đó thật xa lạ. Chẳng hạn như ba má có dặn, “ờ chị em đi xa nhớ chăm sóc nhau, nhớ để ý tới em” thì tụi mình vẫn cứ hiểu nó theo một cái nghĩa cởi mở nhất có thể. Nghĩa là để mắt tới nó, đảm bảo là nó đủ ăn đủ uống, học hành đàng hoàng, còn lại vẫn cho nó tự do đi lại, tự do vui chơi. Nhưng với người Ấn, mà cụ thể hơn là anh mình thì không. Anh không bao giờ để “sắp nhỏ” đi club, hay đi bar một mình. Có vào quán bar rồi thì vẫn phải trong tầm mắt anh…



    Sau chuyện đó mình đã suy nghĩ rất nhiều, liệu tình cảm của mình và anh có đủ lớn để bản thân vượt qua những khác biệt tưởng chừng rất nhỏ nhặt ấy không? Và mình vẫn còn đang trong hành trình tìm kiếm lời giải đáp. Mỗi lần tiếp xúc với anh là mỗi lần lại phát sinh ra những bất đồng. Nhưng lại không thể nói với anh, chỉ biết cố gắng tự động viên mình, cố gắng hiểu anh hơn. Còn anh, nguyên nhân gây ra những suy nghĩ trong mình, bằng những lời nói ngọt ngào vu vơ lại gián tiếp khiến mình có thêm dũng khí tiếp tục cuộc tình này dù chưa biết nó sẽ đi đâu về đâu… Nhưng rồi cũng có một lần, anh vì mình mà break the rule. Hì hì, để sau này có thời gian mình sẽ kể nhiều hơn nha.
    [FONT=&quot]
    Viết dài dòng như vậy để những ai đang yêu người Ấn có thể hình dung ra nếu kết hôn, chúng ta sẽ phải đối mặt với những khác biệt và thử thách như thế nào. Những khác biệt này không chỉ là sở thích, em yêu màu tím, anh thích màu xanh. Em thích xem phim còn anh mê đá bóng. Nó là sự khác biệt của cội nguồn tư tưởng, của văn hóa hàng ngàn năm để lại. Nói như thế không phải là để làm nản lòng chiến sĩ chỉ mong con gái Việt tụi mình yêu không chỉ bằng trái tim mà còn bằng đôi mắt và đôi tai để quan sát và lắng nghe, tránh những sai lầm và luyến tiếc không đáng có.
    [/FONT]
  7. arun_thuvan87

    arun_thuvan87 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/01/2011
    Bài viết:
    132
    Đã được thích:
    1
    Chi ơi,em tin khi hai người trong tình yêu,mọi thứ sẽ có cách khác phục,đã là 2 con người thì là hai cá thể độc lập với những tính cách khác biệt,để hoà hợp hai thứ đó phải là sự chấp nhận và lắng nghe ý kiến,em qua nhà bạn trai em em có thể cảm nhận phần nào bài chị viết,đó là sự khác biệt giữa người đàn ông và phụ nữ trong nhà Ấn,(họ luôn gắn kết và đùm bọc nhau lắm có nhiều khi em cũng bực tức vì cái tư duy và suy nghĩ của họ )nhưng bây giờ thế hệ trẻ cũng " open mind " hơn rồi chị ạ,em luôn nói với bạn trai em ở VN vợ chồng phải chia sẻ không như mẹ chàng và bố chàng đâu :D.... rùi nhiều lắm. Khi em qua đó cũng thấy c********àn nhường em thôi à,sai cái gì cũng đc :D Chị hãy uốn nắn anh nhà chị từ từ nha,hihhiii. Chúc chị gái luôn hạnh phúc.
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    nghe mọi người nói pinky ở Hà nội hả?
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    prink: bạn ở Hà nội à? mình cũng ở Hà nội( hihi) rất nhiều người yêu mà chưa gặp mặt các chàng,cách đây gần 2 tháng mình cũng như các bạn,nhưng khi gặp mặt chàng rồi,có một tháng bên nhau cảm thấy tình yêu đó là sự thật,có thể chạm vào người mình yêu,biến tất cả lời nói và sự nhớ thương đó là sự thật,cảm xúc sẽ vỡ oà,và bạn sẽ cảm nhận rõ nhất tình yêu của mình cũng mọi sự cân nhắc trong cuộc sống và quyết định sẽ chuẩn xác hơn...
  8. gee

    gee Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    18/12/2010
    Bài viết:
    537
    Đã được thích:
    252
    Bạn ơi. Pakistan và Ấn tương đồng rấy lớn về văn hoá. Pakistan và Ấn Độ ngày xưa là 1 thôi, nhưng vì lý do chính trị nên tách ra. Trong forum mình có nhiều người yêu anh Pakistan đấy. Thậm chí về làm dâu Pakistan luôn rùi. Yêu chàng đạo hồi cũng có luôn. Nói chung là Ai yêu các chàng Nam Á thì vào đây nào. Còn trung Đông là Iran, Irac, Thổ Nhĩ Kì. Cái này chưa thấy ai yêu vào đây tâm sự cả, he he he. Chắc mấy anh Trung Đông không khéo tán gái bằng người Nam Á.( Của đáng tội, các anh í đẹp trai lắm, bạn thấy hoàng tử ba tư í)
    @copcon nghe nản thế, hức hức.


    Chị iu, cái này đúng quá. Em cứ tưởng cái anh cù lần cù nhây nhà em nó thê, ai dè là đặc tính chung à. Thánk chị đã đúc kết. Cứ phải cải tạo hắn lại mới được.
  9. giaophi81

    giaophi81 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/11/2010
    Bài viết:
    14
    Đã được thích:
    0
    Hi cả nhà, trước tiên là cảm ơn lời chúc của sis @sara_sarah hy vọng mọi việc suông sẻ như ý muốn...:-). Còn những gì sis @copconmisa nói là đúng đó, mình biết vài trường hợp tương tự như thế rồi, cha mẹ đã dặn dò anh trai chăm sóc cho em trai hay em gái là anh ta sẽ chăm còn hơn cha mẹ luôn, quản thúc cả cuộc sống riêng tư luôn đó. Gặp những trường hợp thế thật rõ khổ, con gái tụi mình sẽ là người thiệt thòi nhiều nhất đấy...
    Ah, cho mình hỏi, mình thấy mấy anh Ấn hay đeo sợi chỉ đỏ hoặc trắng trên tay, mình không biết kêu là gì, chỉ biết là nó mang lại may mắn, thế là bảo anh ấy gửi sang, hai đứa mất hơn 1 giờ đồng hồ để thống nhất sợi nào là như ý của mình vì theo anh ấy nói "becuse if i send it n u dont like thn i will be sad " ...hihihi, anh ấy bảo lúc trước có đeo nhưng sau này khi thành Dr rồi không thể đeo nó vì lí do vệ sinh.
    Chúc cả nhà vui khỏe... và những mối tình Việt -Ấn bền lâu.
  10. bee_qq

    bee_qq Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/03/2011
    Bài viết:
    117
    Đã được thích:
    28
    Ôi hai ngày cuối tuần bùn quá cả nhà ơi!

    Từ hồi a về lại Ấn tới g mình bị tình trạng thiếu ngủ ban đêm do hai đứa hai nơi giờ giấc khác nhau, ban ngày thì đi làm nên thường ban đêm mới có nhìu t nói chuyện với nhau. Hum qua tới g a đi chơi lễ holi, thế là mình thui thủi ở nhà, ko nc với nhau mà rùi cũng chả ngủ sớm được. Mà dạo này mình lại có chuyện cứ hay bùn, cứ nghĩ tới việc ng iu ở xa lơ xa lắc lại cảm thấy nản lòng quá đi! Thui thì lên đây vừa chia sẻ thêm với mọi người những j mình bít vừa 8 cho đỡ chán cái đời :(

    Nói về chuyện khác biệt trong ăn uống thì mình thuộc loại dễ ăn mà cũng ăn tạp nữa nên hầu như mình hay thuận theo việc ăn uống của a nhìu hơn. Sang chỗ a thuê cùng các bạn thường mọi người nấu j mình ăn nấy, khẩu vị của mình cũng hợp với dân Bắc Ấn nên mình ăn thấy cũng ngon. Còn khi chỉ có hai đứa lang thang ở ngoài ko nấu nướng thì có j ăn đó, pasta, pizza, hamburger ... ko thì ra foodcourt với các thể loại gà black pepper chicken, lemon chicken, ... A cũng hay hỏi mình sao e ko ăn mí món Tàu đó cho hợp khẩu vị mà ăn gà ko vậy, mình chỉ cười rùi nói uh thì suốt ngày a ăn gà được thì e cũng tập cho wen chứ bít sao g. A cũng ko bg cấm mình ăn bò, a bảo hùi đó a cũng ăn nhưng bi g vì tôn giáo nên thui bỏ nhưng mình thix thi cứ ăn thôi. Nhưng đó là đang nói cái chuyện lúc tụi mình còn ở Sin, chứ mình mà sang đó thì sẽ có nhìu vấn đề lắm. Sẽ bibi tất cả các món ăn iu thix hùi còn ở VN như nghêu sò ốc hến, trứng vịt lộn (món này a sợ khủng khiếp :P), cá kèo (a lắc đầu bảo a ko bg ăn được full fish nvay hết), ... tần suất ăn tôm cua thịt heo chắc sẽ giảm đáng kể :(. Nhưng dù sao mình cũng tự an ủi mình là nếu ngày đó xảy ra (NẾU!) thì mình vẫn còn hạnh phúc chán vì a ko ăn chay & sở thix ăn uống (món Ấn) của a & mình khá hợp nhau như các thể loại paneer, muttan, dal, ...

    Gác chuyện ăn uống qua một bên lại nói chuyện tôn giáo. Mình hok có tôn giáo, a thì theo Hindu pha chút Sikh vì hồi nhỏ sinh ra ở vùng toàn ng Sikh. Đó g mình chưa xích mích với a chuyện tôn giáo bao giờ nhưng vẫn phải nhìn nhận là a cũng như bao nhiu tín đồ Hindu khác, mở miệng ra là tin vào God & cái j cũng do God dẫn đường. Tuy nhiên ở góc độ này mình có thể hiểu & thuận theo, bản thân mình đến chơi nhà các bạn Ấn hôm Diwali thấy cách thức mọi người thờ cúng cũng gần gũi với Phật giáo, cũng hao hao như mình cúng vái ông bà tổ tiên cho nên có tin theo God của a thì cũng ko có j quá đáng.

    Rùi bi g mới đến cái phần gay cấn ác liệt nhất là văn hóa! Riêng cái khoản này thì tím tái mặt mày cãi nhau ko bít bao nhiu lần rồi. Lúc nào cũng ng Ấn thế này thế kia, e ko hỉu đâu mà đã ko hỉu thì phải nghe a. Rùi thì t dành cho gia đình, họ hàng, bạn bè cũng tiêu tốn một khoản đáng kể trong quỹ t sinh hoạt của a. Mới hum rùi vội đi gặp ông bạn thân mà quên phắt lun ko nt cho mình làm mình ngồi chờ đến gần sáng. Hum sau tức quá mình ko cả mún nc, bảo là a cứ đi với bạn là quên mất tiu e, thế là lại đt sang ỉ ôi bảo rằng tại vì vội quá, cứ nghĩ nc xong về rùi sẽ đt mà rùi chuyện nọ kéo chuyện kia nên quên mất lun. Rùi hứa hẹn là lần cuối cùng nvay, có đi đâu sẽ báo mình bít để mình ko phải đợi. Từ hum đó tới g thì đúng là có cải thiện nhưng mà mình bít ko sớm thì muộn rùi cũng sẽ có hôm lại nvay thui, đành chấp nhận là thui được cái này mất cái kia! Rùi lại cái chuyện thể hiện tình cảm, hồi a ở Sin cứ hai đứa thì ko sao chứ trước mặt mọi người thì đến nắm tay nhau còn ngại. A nói e mà sang đó chơi với a thì đi ngoài đường khó nắm tay nắm chân lắm vì người Ấn họ cứ nhìn nhìn soi mói do văn hóa khác biệt. Mình thì thuộc loại open minded, chuyện iu nhau nắm tay nhau hay ôm chào nhau trước khi ra về là bt nhưng mà sang Ấn thì phải chấp nhận là ko có cái chuyện tự do như thế. Chưa kể cũng sẽ phải thay đổi cách ăn mặc, mình hiện tại thì lúc nào cũng quần short, váy ngắn nhưng sang đó mà cứ cái kiểu này thì thôi rồi lượm ơi! Còn vô số những cái ti tỉ linh tinh khác mà từ từ có t nhìu hơn mình sẽ bổ sung ...

    Hiện tại mình đang rất chán, nhìu khi mình nghĩ đúng là mỗi người có một nỗi khổ tâm riêng. Các bạn iu online chưa bg gặp mặt thì khổ sở vì ko bít khi gặp sẽ thế nào, mọi chuyện sẽ đến đâu, còn như mình iu nhau gặp nhau suốt rùi bi g anh một nơi nàng một nẻo cũng khổ tâm ko kém, lúc nào cũng thấy nhớ nhung khắc khoải & cũng chung tâm trạng ko bít rùi sẽ đi đâu về đâu đây. Cuối tháng 5 a sẽ bay qua đây với mình mà bi g ngày nào cũng trong tình trạng lơ ngơ láo ngáo đếm lùi cho đến lúc gặp nhau. Tự hứa với lòng là iu xa đã lắm cái để mệt mỏi lắm rùi nên sẽ cố để ko cãi nhau với a nữa nhưng mà cứ được vài ba bữa là lại choảng nhau một trận :(. Cách đây mí hôm cãi chán chê mê mỏi xong rùi lại làm hòa, mình nói với a là e đang nghĩ nếu lần tới e với a mà còn cãi nhau nữa thì e ko cần bít, e sẽ đặt thẳng vé sang bên đó gặp nhau mà nc chứ e chán lắm rùi (thật ra a cũng định đặt vé cho mình sang trong t4 nhưng hiện tại ở đây mình còn một số việc với nghĩ là thui đằng nào t5 a cũng về lại đây chơi nên vẫn chưa quyết định). Nhìu lúc nghĩ thấy tính mình rất là điên, đã vậy còn iu xa cái kiểu này nữa!

    Nhưng nói j thì nói, cãi thì cãi nhưng iu vẫn cứ iu, đời đúng là bể khổ đúng hok c e :D ... Hok bít tần suất cãi cọ của các nàng trên này ntn nhưng cho dù có bất đồng đến đâu, mình cũng hy vọng mọi người sẽ có thể vượt qua được hết bởi vì a vẫn hay nói với mình là "there s always sth called love in fights" :)
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này