1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ai yêu Ấn Độ và người Ấn nào

Chủ đề trong 'Ấn Độ' bởi viethuong279, 26/05/2005.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. viethuong279

    viethuong279 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/05/2005
    Bài viết:
    3.223
    Đã được thích:
    4
    ặ bỏĂn usernam 'i mỏƠt rỏằ"i à...
    Tỏằ> post nỏằ't hai bài hay hay này rỏằ"i 'i ngỏằĐ thôi. buỏằ"n ngỏằĐ quĂ. Tỏằ> tòan lên mỏĂng giỏằ trĂi khóay.
    ThặĂ R. Tagore

    Nhỏằng lỏằi chặa nói

    Tôi nhỏằ> lỏĐn mỏt hai 'ỏằâa gỏãp nhau
    Nhặng tôi chỏng nói gơ,
    Chỏằ? cạng em 'ỏằâng vỏưy...
    Và bÂy giỏằ nhỏằng lỏằi chặa nói ỏƠy
    Nhặ con thuyỏằn chao sóng biỏằfn lòng tôi.
    Tôi biỏt bÂy giỏằ tôi chỏng thỏằf 'i 'Âu
    Đỏằf trỏằ'n khỏằi nhỏằng lỏằi chặa nói ỏƠy.
    Tôi thỏƠy chúng trong hoa,
    Trong vỏĐng dặặĂng mỏằ>i dỏưy,
    Trong gió mang vỏằ trỏÊ sóng biỏằfn lòng tôi
    Nhỏằng lỏằi chặa nói ỏƠy.



    ThặĂ ngỏn
    1
    Giỏằt sặặĂng nói vỏằ>i hỏằ":
    Anh là giỏằt lỏằ>n
    Dặỏằ>i lĂ sen,
    Còn tôi - giỏằt nhỏằ
    Phưa trên.

    2
    Là ngặỏằi yêu cỏằĐa thiên nhiên,
    Nên nhà thặĂ vơ thỏ
    MỏằTt lúc vỏằôa chỏằĐ nhÂn, vỏằôa nô lỏằ?
    CỏằĐa ngặỏằi mơnh yêu.

    3.
    Giỏằt sặặĂng cạng hoa nhài thỏằĐ thỏằ?:
    HÊy ôm em vào lòng chỏằ

    (TỏĂp chư Vfn hỏằc nặỏằ>c ngoài sỏằ' 4/ 2003)

  2. hairbraid

    hairbraid Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/06/2005
    Bài viết:
    401
    Đã được thích:
    0
    Ôi ôi ôi, một đêm thức dậy Hương đã post một rừng thơ thế này, ôn thi cũng phải viết một câu cảm ơn Hương chứ nhỉ.. Hôm qua thật tình muốn tham gia cùng mọi người cho nhà cửa đỡ ảm đạm, nhất là lúc Lancome kể hết chuyện gần mà chẳng chịu kể chuyện xa í. Chuyện gần chuyện xa gì đều hay hết á, nghe hết chuyện gần lại hồi hộp chờ nghe chuyện xa Lancome ơiiiiiiiiiiiii !
    À mà Hương đã hết sợ cơn ác mộng đó chưa? Hay là tai Hương trừng phạt người ta lâu quá, trong lòng không yên nên thấy ác mộng đấy. Thôi , lần này nể mặt giấc mơ tha cho người ta đi. Tội nghiệp người ta mừ...
    Híc híc, hôm qua có một chuyện buồn cười lắm. Hắn bạn mình bị bệnh, nằm ở nhà không đi làm, tớ lo sốt vó.( Lo quá đâm quên mất vụ hôm trước, đúng là tên này gặap may, lần này tha cho hắn). Gọi điện sang hỏi thăm tình hình hắn như thế nào. Ai ngờ........ GẶp ngay bố hắn bắt máy, nói tiếng gì đó mình hổng hiểu gì hết , híc híc, mình chỉ nói được câu "bye bye" . Mà sao tên này chán thế nhỉ, điện thoai di động của mình lại để cho bố bắt, híc híc, làm mình một phen hú vía.
  3. summer_snow

    summer_snow Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/04/2004
    Bài viết:
    376
    Đã được thích:
    0
    Hi hi, hồi SS đến nhà bạn SS chơi ở Ấn, gặp bố bạn ý, bố bạn ý nói tiếng Anh, SS cũng nói tiếng Anh. Nhưng hai bên đều không ai hiểu bên kia nói gì hết cả Thế là lúc nói chuyện toàn phải nhờ bạn SS phiên dịch lại thì SS mới hiểu
    Không hiểu bố bạn của Trang nói tiếng Anh hay tiếng gì nữa? híc híc
    À mà VH ơi, cứ tiếp tục post thơ đi nhé. Thơ hay lắm. Thơ tiếng Anh cũng hay nhưng SS chỉ biết đọc thơ "phụ hoạ'' với VH thôi chứ dịch thơ thì chịu.
    VH bị "giáng cấp" từ cổ thiên nga xuống cổ ngỗng là để lancome thấy tội nghiệp mà mau kể chuyện gần với chuyện xa cho cả nhà mình ghe ấy mừh
    Bạn username ơi, đi chơi xong về nhớ lại vào nhà bọn tớ chơi và buôn dưa đấy nhé cho nhà chúng tớ âm dương cân bằng. Tên bạn username phải bôi đậm tô màu để bạn ấy biết là chúng ta đang nói với bạn ý . Mà nhà chúng tớ đều gọi nhau là bạn cả thôi (dù tuổi tác khác nhau) cho trẻ ấy mà. Cho dù bạn username có là "cụ ông" 50 tuổi (j/k) thì chúng tớ cứ gọi là bạn cho đằng ấy trẻ mãi không già . Hờ hờ mà chúc bạn đi chơi vui vẻ nhé
  4. hairbraid

    hairbraid Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/06/2005
    Bài viết:
    401
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay SS ko đi làm à? Lần đầu tiên gặp SS vào ban ngày đấy nhá. Hôm này nhà mình chỉ có 2 người. 2 tiếng dồng hồ nữa là Trang lên giàn hỏa đấy. Hơi lo lo là !!!!
    Hắn bạn tớ hình như không nói tiếng Anh thì phải. Nghe cứ tàng tàng tàng tàng tiếng gì đó, chắc là tiếng Hindi hay Tegulu. Không biết ông cụ có vặt thằng con quý báu là con bé này là ai mà vừa nghe tiếng ông đã nói bye bye không nữa.Tại mới đầu mình cũng nói chuyện với bố hắn bằng tiếng Anh, hỏi hắn có ở đó không, nhưng bố hắn thì cứ súng bắn tì tạch bên tai mình, mình chẳng hiểu mô tê gì, chỉ có nước nói bye bye.Nếu bố hắn mà có hỏi thật thì chỉ tội nghiệp hắn của mình chẳng biết giải thích sao....
    Hồi đó lúc SS đến nhà bạn SS thì ngoài bố bạn đó ra, trong nhà còn có ai nói được tiếng Anh không vậy?Cả Lancome nữa. Chắc là những người trẻ thì nói được nhỉ ? Nếu vậy chắc mình tập body language từ bây giờ, nếu sang đó có khi cần dùng đến, hihi!!!
  5. hairbraid

    hairbraid Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/06/2005
    Bài viết:
    401
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay làm một chuyến du lịch bằng ảnh đến thành phố của hắn mình sinh ra va lớn lên nhé: thành phố Hyderabad, thành phố lớn thứ 5 Ấn Độ.
    The Charminar
    [​IMG]
    [​IMG]
    Built in 1591 by Muhammed Quli Qutb to commemorate the end of the plague. It has four towers creating four arches, and a small mosque on the second floor that is Hyderabad''s oldest.
     
    Mecca Masjid
     
    [​IMG]
     
    [​IMG]
     
    [​IMG]
     
    Completed in 1687, and accommodating up to 10,000 worshippers
     
    Birla Mandir Temple:
    [​IMG]
     
    Golkonda Fort:
     
    [​IMG]
     
    [​IMG]
     
    [​IMG]
     
    [​IMG]
     
    [​IMG]
     
    [​IMG]
     
    [​IMG]
     
    [​IMG]
     
    [​IMG]
     
     
    Hyderabad life:
     
    [​IMG]
     
    [​IMG]
     
     
    [​IMG]
     
    [​IMG]
     
    (họ gọi trái này là mango, nhưng mình thấy giống trái đu đủ, hay tiếng Anh 2 thứ xoài và đu đủ đều gọi là Mango nhỉ )
     

    Perfume on sale in the Charminar bazaar in Hyderabad
    [​IMG]
     
     
     Mọi ngườ xem cũng hơi nhức mắt rùi nhỉ. Thôi nếu tối mạng tốt mình sẽ post tiếp nhé. Híc híc , nhìn mấy hình này lại ngối mơ mộ , rồi lại " I wish......" . Hy vong là mình có cơ hội đến thanh phố này.
  6. summer_snow

    summer_snow Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/04/2004
    Bài viết:
    376
    Đã được thích:
    0
    Ui ui, đây là đu đủ, sao họ lại gọi là mango được cơ chứ nhỉ????
    Giờ này chắc Trang đang "trên thớt" thi rùi nhỉ? Hy vọng là Trang làm bài thật tốt
    À hôm nay SS ở trên office đấy chứ. Ở office thì mới có nhiều thời gian rỗi chứ Một tuần SS chỉ phải đến office 2 ngày thôi, thời gian còn lại sếp cho ở nhà nghỉ ngơi tĩnh dưỡng
  7. viethuong279

    viethuong279 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/05/2005
    Bài viết:
    3.223
    Đã được thích:
    4
    Ôi hình như có SS vào rồi phải không, Còn hairbraid chắc giờ này đang ngồi phòng thi...hoặc có thể thi xong rồi cũng nên nhỉ. Chắc là làm bài tốt phải không.
    Nghe SS và Hairbraid bàn luận về vụ tiếng anh dễ thương quá...Tớ hồi đó cũng nháy máy cho thằng bạn (nháy thôi chứ tớ đâu định gọi, nó dặn bao giờ muốn nó lên mạng gấp thì cứ nháy thôi nó sẽ gọi lại mà), ai dè mình mới nháy được một hồi chuông, bà chị nó nhấc máy... Chị í nói cho một tràng Hindi, tớ chẳng hiểu mô tê cóc khỉ gì. Cuối cùng nghe chị nó gọi tên nó, chắc bảo nó ra nghe điện thoại...híc, tớ cuống lên bảo "sorry i dialed wrong number" rồi tớ cúp luôn...hơi bị bất lịch sự nhưng biết sao giờ... Chị nó khó tính mà biết có con nào (lại người nước ngoài chứ) gọi điện "dụ dỗ rủ rê" thằng em quý tử thì chít...chỉ khổ thân nó mất.
    Một hồi thấy nó ra mạng hỏi tớ "what happened why you had to call me?". Thế là không sao hết...hà hà...Mà bố của bạn SS nói tiếng anh khó nghe lắm? Hay là nói "lắp ghép" nên SS nghe không hiểu?
    Mấy cái ảnh Hairbraid post lên đẹp quá. Lần đầu tiên tớ được nhìn thấy cái Charminar... Nhìn mấy cái nhà đó to to, hùng vĩ quá nhỉ giống mấy cái cung điện bên Nga ghê... hê tớ so sánh khập khiễng nhưng mà ý tớ không ngờ giữa thành phố lại có nhiều công trình kiến trúc đồ sộ như vậy đó... Tớ tưởng toàn nhà cao tầng cơ.
    Nhưng mà đến đoạn "hyderabad life"...mèng ơi... nhà cửa quy hoạch kiểu gì thế hả trời. Tớ nhìn xong tớ choáng, hay là ở khu chợ búa nên nó thế? Chứ cả cái thành phố mà lổn nhổn như vậy cả, thì... Đâu ra bên cạnh cái nhà rõ to, rõ đẹp, có mấy cái chóp rõ nghệ thuật, nước sơn cũng rõ mới...tự nhiên mọc ra mấy cái nhà lụp xụp cũ cũ lại còn hàng hàng lớp lớp chẳng theo thứ tự gì cả
    Quả đấy gọi là quả Mango cũng hay...hay là bên ấy không có mango nên gọi quả đu đủ là mango cho thành có? Hairbraid nói trước vậy nên tớ biết, sau này du lịch sang ấy một chuyến còn hỏi han mua bán. Nhìn cảnh chợ búa cũng giống Việt nam phết. À còn perfume on sale nữa. Chẳng biết họ bán đong theo ml rồi đổ ra lọ nhỏ, hay người mua đem cái bình tướng ấy về nhà luôn nhỉ? Không biết mùi làm sao...nhìn thì thấy hay hay, "bí hiểm" kiểu nghìn lẻ một đêm. Tớ chưa bao giờ perfume pờ phiếc gì cả, nhưng có dịp đi du lịch qua đó thế nào cũng phải thò tay thử một tí.
  8. summer_snow

    summer_snow Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/04/2004
    Bài viết:
    376
    Đã được thích:
    0
    A thấy VH lấp ló rùi kìa. Chào buổi chiều nhé
  9. viethuong279

    viethuong279 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/05/2005
    Bài viết:
    3.223
    Đã được thích:
    4
    À hồi đấy (nghe có vẻ xa quá nhưng mới đây thôi) nghe Lancome kể chuyện có cậu con cả của bác TY Lancome ngồi bên cửa sổ đợi cô hàng xóm, làm VH nhớ chuyện "Cô láng giềng xinh đẹp" của R. Tagore ấy mà. Hôm nay tớ tìm thấy, không biết các bạn đọc chưa, nhu6ng cứ post, nếu bạn nào chưa đọc thì đọc nhé.
    Cô Láng Giềng Xinh Đẹp
    Tình cảm tôi đối với người góa phụ trẻ cạnh nhà chỉ là những tình cảm tôn thờ. Ít nhất, đó là điều tôi kể với bạn bè và tự nhủ thầm với mình. Ngay Nabin, người bạn thân nhất của tôi, cũng không hay biết tí gì về tâm trạng thực của tôi. Và tôi cảm thấy phần nào tự hào là đã giữ được sự đắm say của mình trong sáng bằng cách giấu nó ở chỗ sâu kín nhất trong tim. Nàng như một bông hoa xêphali đẫm sương, vừa chớm nở đã bị gãy rụng xuống đất. Quá tươi tắn và thiêng liêng đối với chiếc giường cưới trải hoa, chỗ của nàng là ở trên trời.
    Nhưng sự đắm say giống như con suối trên núi, không chịu bị giam hãm ở nơi phát sinh mà phải tìm một lối thoát. Vì lẽ đó, tôi đã tìm cách thể hiện những cảm xúc của mình bằng những bài thơ, song ngòi bút miễn cưỡng của tôi không chịu viết ra những điều báng bổ đối với thần tượng của tôi.
    Một chuyện kỳ lạ là đúng vào thời gian đó, anh bạn Nabin của tôi lại mắc bệnh sính làm thơ. Nó đột ngột đến với anh như một trận động đất. Đây là cơn bệnh đầu tiên của anh chàng tội nghiệp, nên anh không chuẩn bị tí gì về cả vần lẫn điệu. Anh không cưỡng lại nổi vì đã bị nó mê hoặc khác nào một người đàn ông góa mê cô vợ kế. Vì vậy Nabin đến nhờ tôi giúp. Chủ đề các bài thơ của anh thật cũ, cũ lắm, cũ mà vẫn luôn luôn mới: tất cả các bài thơ của anh đều nói về người yêu. Tôi vỗ lưng anh, đùa hỏi: " Thế nào, anh bạn, nàng là ai?" .
    Nabin cười trả lời: " à điều đó thì mình chưa tìm ra"
    Thú thực, tôi rất khoái được giúp bạn. Như con gà ấp trứng con vịt, tôi đem hết niềm say đắm nồng nàn bị kìm hãm của mình trút sang những lời thổ lộ của Nabin. Tôi thêm thắt và nhuận sắc cho các văn phẩm thô kệch của anh nhiều đến nỗi phần của tôi chiếm gần hết các bài thơ đó.
    Nabin thường ngạc nhiên thốt lên:
    - Đúng là điều mình muốn nói mà không diễn đạt nổi. Không hiểu làm thế nào mà cậu nắm bắt được những tình cảm tinh tế này?
    Với giọng nhà thơ, tôi đáp:
    - Chúng sinh ra từ trí tưởng tượng của mình. Như cậu biết, sự thật thì lặng lẽ chỉ có trí tưởng tượng mới hùng hồn. Thực tế đè nén dòng tình cảm như một tảng đá, còn trí tưởng tượng tự mở ra cho nó một con đường.
    Và anh chàng Nabin tội nghiệp ấp úng: " Đúng thế, đúng thế, mình hiểu" , rồi nghĩ ngợi một lát, lại lẩm bẩm: " Đúng thế, đúng thế, cậu nói đúng!" .
    Như tôi đã nói, ở mối tình của tôi có một cái gì cung kính, tế nhị khiến tôi không dám diễn đạt nó thành lời. Nhưng, lấy Nabin làm cái màn che, không còn gì cản trở ngòi bút thao thao bất tuyệt của tôi nữa và những tình cảm thực sự nồng nàn, trào ra thành những bài thơ viết hộ người khác.
    Những lúc minh mẫn, Nabin bảo: - Nhưng đây là những bài thơ của cậu đấy chứ! Để mình đăng nó dưới tên cậu.
    - Bậy nào - tôi trả lời - bạn thân mến, những bài thơ này là của cậu đấy. Mình chỉ chấm sửa đôi chút chỗ này chỗ kia thôi.
    Dần dần Nabin tin là như vậy.
    Tôi không chối cãi là với tâm trạng của nhà thiên văn khi quan sát bầu trời cao, thỉnh thoảng tôi có hướng con mắt về phía cửa sổ nhà bên cạnh. Và cũng đúng là thỉnh thoảng những cái nhìn vụng trộm của tôi đã chộp được một hình ảnh thoáng qua. Nhưng chỉ cần thoáng qua trong giây lát hình ảnh cao quý của nguồn khích lệ ấy, ngay tức khắc tất cả những gì xáo động và vẩn đục trong tình cảm tôi trở thành êm ả thanh khiết.
    Song một hôm tôi giật mình sửng sốt. Liệu tôi có thể tin được ở mắt mình không? Hôm đó là một buổi chiều hè nóng nực, khi trời có vẻ sắp bão, mây kéo đen kịt một góc trời phía tây bắc. Giữa khung cảnh ngập trong một thứ ánh sáng kỳ lạ và đáng sợ ấy, cô láng giềng xinh đẹp của tôi đang ngước mắt nhìn lên khoảng không gian trống rỗng. Và tôi phát hiện ra trong ánh mắt xa xăm của đôi mắt đen láy ấy có một niềm khao khát vô vọng! Phải chăng, may ra, vẫn còn một quả núi lửa sôi động nào đó trong mặt trăng êm ả rực rỡ kia của tôi? Hỡi ơi, cái ánh mắt khát khao không bến bờ kia, nó đang tung bay qua các đám mây như một con chim hăm hở, chắc chắn muốn tìm, không phải thiên đường, mà là tổ ấm trong một trái tim người.
    Nhìn thấy khát vọng khôn tả của ánh mắt ấy, tôi khó kiềm chế được lòng mình. Tôi không còn bằng lòng với việc sửa những bài thơ thô thiển nữa. Toàn bộ con người tôi ao ước được giải bày bằng một hành động cao quý. Sau cùng, tôi nghĩ sẽ dốc hết tâm trí làm cho việc tái giá của các góa phụ được hoan nghênh và trở thành phổ biến ở nước mình. Tôi sẵn sàng không những diễn thuyết và viết báo về vấn đề này mà còn bỏ tiền của ra cho sự nghiệp ấy.
    Nabin bắt đầu tranh cãi với tôi: ở góa suốt đời có một ý nghĩa thanh khiết và êm đềm dịu dàng vô hạn, một vẻ đẹp thanh bình như ở những nơi yên ngủ của những người đã khuất, lung linh dưới ánh trăng bàng bạc của ngày mười một kiêng khem (*). Riêng cái khả năng tái hôn chẳng làm tiêu tan cái vẻ đẹp thần tiên của nó sao?
    Bây giờ kiểu nghĩ ủy mị ấy làm cho tôi tức giận liền. Thời buổi đói kém nếu có kẻ nào no thừa nói đến đồ ăn thức uống với một vẻ khinh khỉnh và khuyên nhủ người sắp chết đói hãy làm nguôi cơn đói bằng hương thơm và tiếng chim hót, thì ta nghĩ về hắn thế nào? Tôi bực bội nói:
    - Này Nabin, đối với người nghệ sĩ, cảnh hoang tàn có thể là đẹp đấy, nhưng người ta xây nhà không phải chỉ để cho các nghệ sĩ ngắm mà là để ở. Vì vậy phải tu sửa những ngôi nhà ấy cho tốt, cho dù vì thế mà các nghệ sĩ hậm hực. Đối với cậu, đứng xa mà lý tưởng hóa cuộc sống góa bụa thì rất dễ, nhưng cậu phải nhớ rằng, trong cảnh sống góa bụa kia có một trái tim nhạy cảm, đập dồn vì đau khổ và khao khát.
    Ban đầu, tôi tưởng làm thay đổi được cách nghĩ của Nabin chắc khó, vì vậy có lẽ tôi đã nói hăng hơn mức cần thiết, nhưng sau bài diễn văn ngắn ngủi tôi có phần ngạc nhiên khi thấy Nabin buông một tiếng thở dài trầm ngâm rồi hoàn toàn nhất trí. Phần kết bài diễn văn có sức thuyết phục hơn mà tôi định nói tiếp hóa ra không cần thiết nữa.
    Khoảng một tuần sau, Nabin đến gặp tôi, bảo rằng, nếu được tôi giúp thì anh sẵn sàng mở đầu bằng cách chính anh sẽ lấy một góa phụ làm vợ.
    Tôi mừng quá, vồn vập ôm hôn anh, hứa là anh cần cho việc ấy bao nhiêu tiền, tôi sẽ giúp hết. Sau đó, Nabin kể với tôi câu chuyện của anh.
    Tôi được biết, người mà Nabin đem lòng thương mến không phải là một con người tưởng tượng. Té ra cả Nabin nữa trước đây cũng đã có thời say mê một góa phụ từ xa nhưng không thổ lộ với ai tình cảm của mình. Sau đấy, tờ báo thường đăng những bài thơ của Nabin, hay nói đúng hơn là những bài thơ của tôi, đã tới tay người đẹp. Và những bài thơ ấy không phải không có tác dụng.
    Như Nabin cẩn thận giải thích, không phải anh đã chủ tâm tiến hành chuyện yêu đương theo cách ấy. Thực ra, - anh nói, - anh hoàn toàn không biết là người góa phụ kia đọc được chữ. Nabin thường gửi qua bưu điện tờ báo đăng thơ của anh đến anh trai người góa phụ mà không đề tên người gửi. Đó chỉ là một trò ngông cuồng, một sự nhân nhượng đối với mối tình say mê tuyệt vọng của anh. Đó chỉ là những bông hoa cúng đặt trên bàn thờ, Trời Phật có biết hay không, có nhận đồ tế hay không, chuyện ấy không phải là việc của người đi lễ.
    Và Nabin đặc biệt muốn tôi hiểu rằng, khi anh dựa vào cớ này cớ khác tìm cách làm quen với anh trai người góa phụ, anh không có ý định dứt khoát. Ta thường đặc biệt chú ý đến cả những ai gần gũi với người ta yêu.
    Tiếp theo là một câu chuyện dài kể lại hai người đã làm quen với nhau như thế nào khi người anh trai kia ốm. Sự có mặt của chính nhà thơ cố nhiên mở ra nhiều dịp bàn luận về các bài thơ, và những buổi bàn luận ấy không nhất thiết bó hẹp ở chủ đề đã làm nẩy sinh ra việc bàn luận.
    Sau lần thua tôi trong cuộc tranh luận mới đây, Nabin đánh bạo cầu hôn người góa phụ. Ban đầu, anh không được nàng ưng thuận, nhưng khi anh triệt để sử dụng những lý lẽ hùng hồn của tôi, cộng thêm một hai giọt nước mắt của anh, thì người đẹp đã đầu hàng không điều kiện. Bây giờ, người giám hộ nàng cần một ít tiền để thu xếp công việc.
    - Đây, cậu cầm lấy - tôi nói.
    - Nhưng, cậu biết đấy, - Nabin nói tiếp - phải mất mấy tháng nữa cha mình mới đủ nguôi giận để tiếp tục trợ cấp cho mình. Trong thời gian ấy, chúng mình biết lấy gì mà sống?
    Tôi lẳng lặng viết cho anh bạn tờ ngân phiếu đủ số tiền cần thiết, rồi bảo:
    - Nào bây giờ cậu nói cho mình biết nàng là ai đi. Cậu chớ coi mình có thể là tình địch của cậu, vì mình xin thề là sẽ không làm thơ tặng nàng, và dù cho có làm thì cũng không gửi cho anh trai nàng, mà cho cậu!
    - Sao cậu lại nói thế, - Nabin nói - Mình giấu tên nàng không phải vì sợ cậu trở thành tình địch! Thực tế là nàng bị xáo động rất mạnh khi quyết định bước đi bất thường này, và yêu cầu mình chớ kể việc này với bạn bè. Nhưng nay không cần thiết nữa, vì mọi chuyện đã được thu xếp xong xuôi. Nàng ở số mười chín, ngay cạnh nhà cậu đó thôi.
    Nếu tim tôi là một cái nồi hơi bằng sắt thì có lẽ nó đã nổ tung rồi. Tôi chỉ hỏi:
    - Vậy nàng không phản đối gì chuyện tái hôn à?
    - Hiện nay thì không, - Nabin trả lời với một nụ cười.
    - Có phải chỉ riêng những bài thơ đã gây ra sự thay đổi thần kỳ này không?
    - Đúng thế, cậu biết đấy, các bài thơ của mình cũng không đến nỗi tồi, có phải không? - Nabin nói.
    Tôi nguyền rủa thầm trong bụng.
    Nhưng tôi nguyền rủa ai mới được cơ chứ? Rủa Nabin à? Hay rủa chính tôi? Rủa Trời à? Tôi rủa tất cả.
    Đọc xong, bạn nào có yêu ai thì nói ngay đi chứ đừng để trong lòng, không là đến lúc phải "rủa tất cả" đấy nhé.
  10. viethuong279

    viethuong279 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/05/2005
    Bài viết:
    3.223
    Đã được thích:
    4
    Ừ chào SS nhé hôm nay ở cơ quan có gì vui không vậy... thế ra tưởng chỉ về Vn chơi thôi, cũng phải đi làm 2 buổi 1 tuần à? Tớ mới thức dậy thôi đã nhảy bổ lên đây ngồi... Không biết giờ này Haribraid thi xong chưa. Đã khoảng hơn 5 giờ chiều TQ rồi đấy chứ. Thôi nhắc nhiều, sợ xui. Chỉ chúc Hairbraid làm bài tốt nhé (mặc dù lúc này chắc đã đang thở phào vì thi xong rồi nhỉ)
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này