1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ai yêu Ấn Độ và người Ấn nào

Chủ đề trong 'Ấn Độ' bởi viethuong279, 26/05/2005.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. viethuong279

    viethuong279 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/05/2005
    Bài viết:
    3.223
    Đã được thích:
    4
    À trong máy Hương có chuyện tình củm giữa anh Việt Nam với cô gái Ấn nè, bây giờ mới phát hiện ra. Post cho mọi người cùng đọc.
    Chú thích: nhất là cho Hairbraid đó nghen. Ráng phấn đấu lên, tớ ủng hộ Hairbraid hết mình.
    Đừng đánh mất tình yêu của mình. Vậy đó.
    Biên Giới
    (Trích trong tuyển tập Mây Tần)
    Tùng xuống tàu từ Yokohama. Cùng rời bến với anh, có một ông Linh mục và các nữ sinh Nhật sang Pháp học vẽ. Các cô Nhật này tuy cũng thuộc hạng ?o giai nhân?, nhưng anh không có cảm tình mấy, nên không muốn làm thân.
    Tàu đến Hong Kông, lại thêm một lớp hành khách hạng ba mới lên . Các cô thiếu nữ Trung Hoa kênh kiệu một cách khó thương. Khách đàn ông, thì một số sang Anh tìm việc làm và hễ mở đầu câu chuyện là không thể thiếu được ba tiếng chửi thề, được gọi là ?o tân tam tự kinh?, làm cho anh không hiểu tiếng Tàu cũng phải hiểu. Vì thế, Sheroo nổi bật hẳn lên.
    Sheroo là một cô gái miền Tây Bắc Ấn Độ, nên da nàng không pha màu cà phê đậm như các cô Ấn Độ miền khác. Hôm đầu mới lên tàu, Sheroo mặc quốc phục: áo trắng tay ngắn và chiếc Shari màu gạch non có hoa vàng viền dưới gấu. Tóc nàng đen và mắt cũng đen một cách êm dịu lạ lùng.
    Tùng chỉ nhớ lúc đầu mới gặp nàng, anh có một cảm giác rất bằng lòng. rất thoải mái dễ chịu. Tùng không hiểu mình bằng lòng cái gì, bằng lòng sự gặp gỡ, hay là cảm mến người con gái lạ kia.
    Một hành khách nói đùa rằng nếu ai đi trên tàu thủy một tháng mà không thể làm quen một người bạn mới nào, thì đời không còn làm ăn gì được nữa, chỉ còn cách vào nhà tu kín mà thôi. Tùng không đến nỗi thế. Hầu hết mọi người đều có thiện cảm với anh. Tùng quen tất cả, nhưng Sheroo là người anh nói chuyện nhiều nhất. Một lý do nữa, là nàng nói thạo tiếng Anh hơn những cô gái khác.
    Khi tàu đến Singapore, anh và Sheroo cùng đăng tên vào đoàn du lịch của hãng tàu tổ chức. Có hai đoàn: một đi xem thành phố Singapore, ăn quà, mua sắm lặt vặt trong thành phố, và một đoàn đi xa hơn, đến tận Johore, thủ đô của xứ Mã Lai. Tùng và Sheroo cùng ở đoàn thứ hai, làm cho Tùng thấy gần và mến Sheroo hơn, vì trong khi các cô gái khác chỉ thích xem phố và ăn quà, mua sắm, thì Sheroo chịu khó đi xa, chịu tốn tiền để xem những cảnh khô khan nhưng tăng gia kiến thức..
    Đoàn du lịch bắt đầu đi xem cung điện của vua Sudan Mã Lai trước, kế đến vườn bách thú và Đài Chiến Sĩ trận vong. Đài này, theo lời người hướng dẫn nói, là đài kỷ nịệm hai mươi bốn nghìn binh sĩ của tất cả các thuộc địa Anh, đã chết trong các trận đánh với Nhật để bảo vệ Tân Gia Ba. Cuối cùng, xem Mohamed Ali Mosque, một trong những đền thờ của đạo Hồi Hồi.
    Lúc sắp bước chân lên đền, Tùng lưỡng lự không biết có nên cởi giày ra như những người khác hay không. Lúc đi, anh không ngờ có cái vụ cởi giày, nên không thay tất mới. Tùng tưởng là phải đi bộ nhiều lắm, nên vẫn mang đôi tất cũ đã thủng mấy lỗ, bây giờ làm anh ngượng với Sheroo. Thấy mọi người đã vào cả, Tùng đành tắc lưỡi một cái, rồi cởi giày theo đúng luật lệ của dân bản xứ. Sheroo còn đứng lại ở cửa lớn chờ anh. Tùng chỉ đôi tất, mỉm cười bảo:
    - Cô xem, khổ thế đấy. Thiếu người sửa túi . . .
    Sheroo nói:
    - Để về tầu, tôi . . .
    - Cô vá hộ nhé?
    Sheroo lắc đầu cười:
    - Còn lâu! Tôi cho anh mượn kim chỉ. Phải tập làm cho quen!
    - Quen để làm gì?
    - Để sau này vá cho vợ chứ! Còn ai làm việc ấy hộ cho anh nữa! Vợ mình chứ vợ ai mà ngại.
    Thấy Sheroo tinh nghịch, Tùng cũng trêu lại:
    - Thế mà tôi định để dành cho cô vá đấy! Nếu cô không biết, tôi xin dạy miễn phí, bảo đảm hai giờ thành công, giỏi hơn thầy nữa là khác!
    Sheroo bĩu môi:
    - Còn lâu!
    Hai người cùng cười. Bây giờ, Tùng không còn ngượng ngùng gì về đôi tất rách nữa. Anh nói rất nghiêm trang:
    - Tôi nhất định không vá đôi tất rách này, vì trong cái thời buổi rất ?o đắt đỏ? khan hiếm thứ đàn ông thông mình, đây là một cái quảng cáo rất tốt, tỏ ra rằng kẻ mang nó cần một người ?o hiền nội trợ?, và biết đâu chả có người thấy đôi tất rách của tôi mà ?omủi lòng?, rồi thương lây đến ?o kẻ sĩ ?o này chăng!
    Sheroo có vẻ chế nhạo:
    - Tôi chưa thấy ai ?okhiêm nhượng? hơn anh. Trong một câu, vừa tự xưng mình là người thông minh, vừa ra điều kiện cưới vợ phải là người ?o hiền nội trợ?. Nếu lỡ gặp phải cái thứ chằn tinh đội lốt mỹ nhân thì sao?
    - Tôi không tin cô thuộc loại ấy. Và ví dụ như phải chăng nữa, tôi cũng không sợ!
    Sheroo lại bĩu môi:
    - Còn lâu!
    Tùng nhìn Sheroo với cái nhìn hăm dọa, như con hổ đã nhìn thấy mồi ngon, trước khi vồ lấy nhai ngấu nghiến, còn vờn quanh để tăng thêm khao khát.
    Sheroo cũng nhìn lại một cách khiêu khích, như con mồi được nằm yên trong một cái cũi sắt chắc chắn an toàn . dù thấy kẻ địch đến múa men trước mặt cũng không hề run sợ, vì đã biết trước nếu hắn ta vồ mình, là giờ phút hắn ta bước vào ?o tử địa?.
    Cô hướng dẫn mời mọi người đứng quanh gần cô và bắt đầu làm phận sự. Cô cất cao giọng, giảng giải bài học thuộc lòng cô phải giảng hàng trăm nghìn lần trước mặt du khách:
    - Những tín đồ Hồi, mỗi ngày thứ năm phải đến làm lễ tại đền thờ này. Trước khi bước chân lên đền, phải rửa mặt và chân tay. Vì thế, trước mặt đền, phải xây hàng chục cái máy nước mới đủ dùng.
    - Cái đài cao, chạm trổ và giác vàng này, là để cho nhà sư lên giảng kinh Koran mỗi tuần lễ.
    - Mời quý vị xem. Tất cả đá Cẩm thạch lót dưới sàn, trên tường, và trên trần đền thờ, đều được chở từ Ý Đại Lợi đến. Tấm thảm quí dưới chân quí vị, là thảm Ba Tư.
    - Đây là toàn bộ Kinh Koran chụp hình lại.
    - Bản đồ những chiếc đồng hồ treo trên vách kia là để chỉ những giờ phải cầu nguyện. Mỗi ngày năm lần ở nhà, và mỗi tuần phải đến điện một lần.
    - Đây là . . . Đây là . . .
    Cô hướng dẫn vừa đi vừa kể. Mọi người theo sau lưng cô, mắt cứ nhìn lên ,nhìn xuống, quay phải, quay trái theo ngón tay cô chỉ. Sheroo lùi lại sau cùng, hỏi một ông sư đứng cạnh:
    - Cô ấy bảo chỉ cầu nguyện 5 lần một ngày thôi, tại sao lại có những chín cái đồng hồ?
    Nhà sư mỉm cười, vui vẻ trả lời:
    - Năm lần theo lệ thường, còn bốn lần kia là phụ trội trong những ngày lễ đặc biệt.
    Thấy ông sư có vẻ muốn giảng cả bộ kinh Koran, Sheroon cảm ơn rồi vội vàng chạy theo các bạn, lên xe về bến .
    Hành khách ở Singapore lên tàu, phần đông là người Ấn Độ. Bọn họ xoa lên người một thứ dầu rất nặng mùi. Và mãi đến lúc ấy, Tùng mới nhớ tóc Sheroo cũng có mùi dầu tương tự . Anh không dám thở mạnh để nhận xét xem nó giống mùi gì mà chỉ thoáng qua một chút trong không khí, cũng đủ làm cho người ta thấy nôn nao khó thở. Có người nói cho Tùng biết rằng dầu ấy làm cho da và tóc họ được bóng lóang và thêm đen, thêm đẹp. Tùng nghĩ thầm, may mà Sheroo chỉ xoa một ít lên tóc, nếu nhiều quá chắc anh hết dám đứng gần.
    Thấy Tùng không rời Sheroo, các bạn anh chế nhạo:
    - Có người phải coi chừng, trái tim sắp rụng đến nơi! Không hiểu nghe Sheroo nói chuyện bằng cái tiếng Anh giọng Ấn Độ ấy thì có thú vị gì. Nghe mười hiểu một.
    Tùng trả lời:
    - Phải, các ?o ngươi? là giống ?o thông minh vặt?, nghe một hiểu mười, còn ?o ta? thích nghe mười hiểu một, như thế mới đủ ?o huyền bí ly kỳ?.
    Tàu càng đi các bến xa, hành khách lên càng đông và màu da càng đen thêm. Qua khỏi Bombay, sóng bắt đầu to và gió dữ dội. Phần đông hành khách đều bỏ cơm, nằm yên trong phòng. Phòng ăn cũng như sân tàu vắng vẻ yên tĩnh hẳn lại. Thấy Sheroo vẫn lên sân, Tùng trêu ngay:
    - Nếu tất cả hành khách đều như cô, thì hãng tàu phải đóng cửa sớm.
    - Tôi có làm gì thiệt hại cho hãng đâu?
    - Từ hôm cô lên tầu, tôi chưa thấy cô vắng mặt trong phòng ăn một bữa nào.
    - Đầu óc bóc lột giỏi như anh mà không đi buôn, thật là mai một cả thiên tài.
    - Thôi, xin đủ ạ. Nói thực chứ Sheroo không mệt sao?
    - Mệt lắm chứ, nhưng phải gắng chịu để làm gương cho kẻ khác bắt chước. Thế nào, hôm nay có phải thân tặng cho anh hai viên thuốc say sóng ?oSealeg? nữa không?
    Tùng nói lãng:
    - Thôi, chúng ta nói chuyện khác đi, đừng để lạc đề nữa!
    Sheroo mỉa mai:
    - Thế anh cứ nói chuyện nghiên cứu hóa học của anh đi. Ai bắt anh phải đổi chuyện, mà kêu lạc đề ầm cả lên.
    - Không, tôi muốn nói chuyện gì khác hơn nghề của tôi. Chẳng hạn như, tôi rất sung sướng vì Sheroo không ăn ?obằng tay? như những người Ấn Độ khác.
    - Ở nhà, tôi cũng ăn như mọi người, nhưng khi có khách lạ, hay là trước mặt anh chẳng hạn, tôi mới dùng đến các thứ ?o khí giới? dao thìa ấy.
    - Thế tại sao nhiều người Ấn Độ không ăn thịt bò?
    - Những người theo đạo Phật như chúng tôi, tin rằng tất cả mọi sinh vật đều biết đau đớn cũng như người, nên chúng tôi chỉ ăn rau và hoa quả. Chúng tôi uống sữa của bò, nên yêu bò như mẹ, con có bao giờ ăn thịt mẹ không?
    - Thế cô không sợ một ngày kia bò sinh sản nhiều quá, sẽ cai trị loài người?
    Sheroo cười:
    - Thì đã làm sao chưa? Cùng lắm là ?o hầu hạï? bò, dẫn bò đi tắm, quét dọn chuồng bò, trồng cỏ cho bò ăn chứ gì! Đối với bò thì chúng ta đã thành nô lệ từ lâu rồi nhưng không nhận đấy thôi.
    Một sĩ quan trên tầu đi ngang qua chỗ hai người đứng dừng lại nói:
    - Tối hôm nay, tám giờ có chớp bóng. Phim hay lắm, cô nhớ lên xem.
    Người sĩ quan đi rồi, Tùng nhìn theo mỉm cười. Sheroo nói:
    - Trông nụ cười của anh có vẻ ?o bất lương? lắm.
    Tùng vẫn cười:
    - Tôi kể chuyện cô tích cô nghe nhé: Có một tiểu thư nọ đi tầu biển, người ta xem thấy nhật ký của cô ta viết như thế này:
    ?o Ngày thứ nhất: Thuyền trưởng là một thanh niên rất đẹp trai?.
    ?o Ngày thứ hai: Anh ta nói, nếu tôi không đáp lại tình yêu, thì anh ta sẽ đánh đắm tầu, tất cả hành khách sẽ chết đuối, không còn một ai sống sót?.
    ?oNgày thứ ba: Tôi đã cứu tất cả hành khách và thủy thủ hơn ba nghìn người?.
    Sheroo cười ngất:
    - Đối với tôi thì .. . còn lâu! Tôi là người không biết ?o hy sinh?, dù là hy sinh cho chính tôi cũng vậy!
    - Thế cô sống để làm gì?
    - Sống để làm gì à? Sống để . . . trêu tức thiên hạ! Ngán chưa?
    Tùng chỉ ngoài biển xa hỏi:
    - Cô có thấy gì không?
    - Quái vật của Đại Dương, lạ lùng gì?
    - Cố nhiên là cô phải quen lắm. Cùng họ Quái mà, Cô có tin là nếu tôi có người vợ như cô, thì đàn Quái Ngư kia chắc chắn sẽ được một bữa điểm tâm rất ngon lành.
    Sheroo bĩu môi:
    - Còn lâu!
    Sau buổi nói chuyện với Sheroo, Tùng thấy hoàn toàn thất vọng. Đúng là giữa anh và cô gái Ấn Độ này có một biên giới vô hình ngăn cách. Tùng không thể yêu bò như mẹ, không chịu được mùi ?odầu thơm? nồng nực, không thể ăn bốc, ăn cay như các đồng hương của nàng được. Anh là một người tận tụy với khoa học, suốt ngày vùi đầu trong phòng thí nghiệm để tìm những phương thuốc mới, tân tiến nhất. Anh đi sang Đức mục đích để nghiên cứu
    thêm những dược chất lạ, còn Sheroo chỉ ?o đi chơi?. Sheroo ?o đi chơi? trong giấc mơ cũng như trong cuộc đời, trên đường đời, nàng không thấy một việc gì đáng gọi là quan trọng cả. Anh xây dựng, trong khi Sheroo phá hoại. Anh làm cho đời bớt đau thương, còn Sheroo ?o sống để trêu tức thiên hạ?. Hai người như đi trên hai con đường song song,trông thấy nhưng không bao giờ gặp được nhau.
    Như một người quân tử, xử sự một cách rất ?quân tử?, Tùng tự lý luận: thôi để cho Sheroo yên. Vả lại, chính mình cũng không thực yêu Sheroo cơ mà! Vì nếu yêu thì mình đã làm hết cách để có nàng. Dù cho Sheroo có trốn chạy đến tận chân trời góc biển nào, dù ?o còn lâu? cho đến ngày tận thế, dù Sheroo có tài trêu tức đến đâu mình cũng không tức, không bị nàng gạt đi một cách nhẹ nhàng như thế. Mình không yêu, mình không yêu?.
    Lòng tự ái được thỏa mãn, Tùng yên lòng và vui vẻ như một người ?o không yêu? thực sự.
    Những ngày cuối cùng trước khi cập bến Marseilles, trời rất đẹp. Tất cả hành khách đều lên sân chơi, nhưng nét mặt mọi người đã bắt đầu hiện ra những xúc cảm khác nhau. Thôi thế là hết những ngày ăn rồi ngồi ngắm biển và tán dốc. Người đi học , kẻ đi làm, Từ đây họ sẽ đi tung ra các nơi khác. Mai đâyphải lo bài vở, thi cử, lo tranh đấu, lo phát triển, lo làm lợi cho mình, làm không hại kẻ khác, bao nhiêu là ?o kiểu mẫu lo? đều tập trung cả vào một chuyến tầu.
    Tầu đến bến Marseilles ,bến cuối cùng, Tùng từ giã Sheroo một cách vui vẻ, bình thản.
    Anh trở về với công việc quen thuộc: phòng thí nghiệm, với những chai lọ ngổn ngang và lại vùi đầu vào sách vở. Tùng tưởng làm như thế anh có thể quên những kỷ niệm vui nhẹ êm đèm và nhất là tưởng mình quên được Sheroo. Tùng kiêu hãnh như người vừa chiến thắng một trận rất vinh quang, dù không có kẻ địch. Anh bằng lòng mình, như một phú ông vừa nhịn tiêu tiền một trăm đồng để bỏ thêm vào ngân hàng cho đủ số hai mươi triệu! Bằng lòng một việc làm khá vô ích.
    Sự thực, hình ảnh Sheroo vẫn theo Tùng đến phòng thí nghiệm . Anh càng cố quên, Sheroo hình như càng cố trêu tức anh thêm. Đôi mắt tinh nghịch của nàng hiện ra giữa các con số, chữ tắt, làm anh thỉnh thoảng lại đãng trí và để mình chìm đắm trong nhớ nhung. Tùng nhớ đến từng cử chỉ, lời nói, từng cái chớp mắt, từng mẩu chuyện của anh với Sheroo. Một hôm anh hỏi nàng:
    - Nếu có người nói yêu cô, cô sẽ trả lời thế nào?
    - Láo hết, không tin.
    - Nhỡ thật?
    - Thật thì cho họ chết.
    - Chết như thế nào?
    - Chết trẻ, chết già, chết tự nhiên, chết miễn cương, thiếu gì cách chết.
    - Thế còn cô?
    - Cũng chết chứ sợ gì ai! Chết tầm thường, chết đặc biệt, chết vui, chết buồn, chết khô, chết héo, chết sung sướng trong tay người yêu, hay là chết vì ghét nhau, chưa biết, còn phải đợi xem ?o hồi sau phân giải?.
    - Nhưng tôi không ghét Sheroo đâu!
    Sheroo trề môi, hất hàm cười bảo:
    - Còn lâu!
    Lúc ấy, anh cho là Sherro rất dễ ghét và điên. Nhưng bây giờ, thấy hình như trong cái điên của nàng cũng có ít nhiều chân lý thực: đằng nào cũng chết, mà ai cũng chết! Nếu đã như thế, tại sao anh không chọn cách chết vui vẻ, chết dễ thương, chết trong tay người yêu một cách sung sướng?
    Tùng ngạc nhiên, không hiểu tại sao mình đã có thể gàn được đến thế. Một mùi dầu lạ thoáng trong mái tóc Sheroo thì có nghĩa lý gì, mà cũng đủ làm thành một biên giới chia rẽ hai tâm hồn. Với Tùng, bây giờ giá Sheroo xoa dầu cả người cũng không sao. Một bể tắm đầy xà phòng có thể rửa sạch tất cả mùi dầu lạ kia, cũng như một tình yêu chân thành, tuyệt đối, có thể thay đổi hẳn tính coi rẻ đời của nàng.
    Khi Tùng tìm ra chân lý, thấy mình đã nghiện Sheroo, nghiện cả những mẩu chuyện trái tai của nàng, khi Tùng thấy thời gian và không gian, cũng như tất cả những sự trái ngược của anh với Sheroo đều không thể làm thành biên giới, thì Sheroo đã ở tận một chân trời nào! Sheroo vẫn còn đang ?ođi chơi? với hai chữ ?o còn lâu? luôn luôn ở trên môi nàng. Còn Tùng vẫn ở nguyên một chỗ trong phòng thí nghiệm của anh, và thỉnh thoảng, các thứ thuốc anh chế lẫn lộn lại làm anh say sưa tưởng như mùi thuốc mê vương vương trong mái tóc người mình thầm yêu.
    Chuyện này dở ẹc. nhưng đọc cho đỡ căng thẳng, nhỉ.
  2. viethuong279

    viethuong279 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/05/2005
    Bài viết:
    3.223
    Đã được thích:
    4
    Hairbraid ơi, nói mấy câu cho tớ vui đi nào.
    Đã làm xong điều tra chưa? Có phải thức khuya nữa không? chắc bên đấy cũng phải gần 3 hiờ sáng rồi đó nhỉ.
    Bên hương mặt trời vẫn chưa lặn, mặc dù đã gần nửa đêm rồi...buồn quá. Đang tự nhiên lại nhớ nhà thế...
  3. hairbraid

    hairbraid Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/06/2005
    Bài viết:
    401
    Đã được thích:
    0
    Bi giờ chỉ có 2 đứa mình thôi hả Hương? Trang nhìn mấy bài của mấy bạn viết mà thèm thuồng, chỉ muốn đọc thui. Phải đấu tranh tâm lý dữ lắm mới có thể bỏ qua ( không phải bỏ qua mà là đọc sau) để quay lại với cái bảng điều tra khô ngắc ngư của Trang. GẦn hoàn thành rùi đấy, dự tính sẽ post trên TTVN để trưng cầu dân ý , hihi. Có gì mọi người góp một bài nha...
    UI, mắt mõi quá, mà phải làm cho xong, ngày mai lại phải dậy sớm đi công chuyện. Đúng là gần ngày về lúc nào cũng bận rộn..... Ước gì bây giờ được leo lên chiếc giương êm ái ở nhà nhỉ, được nghe mẹ ru ngủ nữa thì trên cả tuyệt vời........
    Cảm ơn Hương ủng hộ tình yêu của Trang nhé! Trang cũng chúc Hương sớm tìm ra tình yêu của mình( hay là đã có trước mắt mà Hương còn giận người ta đấy nhỉ )
    À, chuyện thằng bạn Hương sao rồi, Hương đã tha cho người ta chưa???
    Hè này Hương không về à? Dự tính bao giờ về đấy.
    Nhanh thật, ngày kia là Trang đã xuất phát rùi, híc híc, không được nói chuyện với hắn và chị em chúng ta everyday nữa, thấy hơi buồn. Mẹ kêu Trang đi máy bay về cho nhanh, nhưng Trang muốn tiết kiệm tiền cho vụ kia, với lại cũng phải hưởng thụ cảm giác " từ Bắc vào Nam" một chút chứ nhỉ
    Được hairbraid sửa chữa / chuyển vào 02:03 ngày 08/07/2005
  4. viethuong279

    viethuong279 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/05/2005
    Bài viết:
    3.223
    Đã được thích:
    4
    hâh Trang tiết kiệm tiền cho vụ kia mẹ trang có biết không vậy? Chắc không đâu ha...
    Thằng bạn Hương hả, Hương vẫn cho nó chít...nói chứ. mình cũng đâu muốn thế, nhưng mà buộc phải thế một lần thôi, cũng thương và tội nghiệp nó lắm, đã xa nhà, vất vả căng thẳng vì công việc lại còn phải chịu bạn giận dỗi này nọ...Mà từ hôm đó đến giờ nó có nhắn nhủ gì cho hương đâu???
    Ơ nói rồi mà, Trang cứ bỏ bảng điều tra lên đây để còn điều tra chị em...mà là trắc nghiệm thì càng vui chứ sao... đỡ cho trang một tay, lại đỡ buồn.
    Ngày kia trang về rồi nhỉ..híc chắc năm sau tớ mới được về...giá cái nước nga nó gần gần VN tí...đằng này nó có gần cho đâu cơ chứ.
    Hôm nay chắc Trang không gặp anh í nhỉ?
  5. hairbraid

    hairbraid Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/06/2005
    Bài viết:
    401
    Đã được thích:
    0
    http://www.ttvnol.com/f_233/532207.ttvn
    Bảng điều tra Trang đã hoàn thành và tạo trong địa chỉ trên, mọi người giúp một tay nhé.( Phù rút cuộc thì cũng xong , nhức hết cả mắt, mà sao lúc mình ngồi đọc bài về Ấn Độ không thấy nhức mắt nhỉ???) Làm xong tự hỏi không biết có dài quá không? Không biết lúc về Việt Nam phát ra người ta có ai chịu khó ngồi điền cho mình không nữa.
    Hương thức khuya thật đấy. Bây giờ vẫn chưa ngủ à.
    Thôi đừng buồn vì không được về nhé. Trang cũng sống xa nhà nên cũng rất hiểu tâm trạng của Hương đấy. Khó khăn phía trước là báo hiệu cho hạnh phúc phía sau mà. Ở đây còn làm chủ xị cho topic chứ, Hương bỏ về, nhà vắn chủ không ai mời khách vào thì sao. Không chừng sau mấy ngày về xem lai thấy nhà cửa đông vui lên thì sao.
    Trang để dành tiền cho vụ kia chắc chắn mẹ không biết rùi. Mẹ biết chắc mẹ sẽ buồn và lo lắm. Nghĩ lại sao thấy có lỗi với mẹ quá!!! Hôm nay cũng có gặp anh í. Hắn đã đi làm lại rùi. Mới đầu tính là ngày mai chắc phải đi công chuyện cho xong , tối lên chào anh ấy một tiếng. Nhưng chiếu nay nghe giọng so sweet, mình nói với hắn là sáng mai mình có công chuyện phải đi , chắc đến tối mới có thể gặp hắn,hắn nói là :cậu có thể nào sắp xếp thời gian sáng mai lên mạng lúc 7h30 giờ Ấn ko, pls?" ( khoảng 10h ở đây). Mình hỏi tại sao , hắn nói " tớ muốn ở bên cậu lâu hơn" . Híc híc, nghe xong ai còn tâm trí nào mà từ chối được chứ. Vậy là sáng mai ( à không tính vào thời điểm này là 3 tiếng đồng hồ nữa) mình sẽ xuất phát làm hết mọi việc cho sớm, hy vọng có thể chạy về kịp gặp hắn. Mắt mình chắc se sưng vù mất thui.
  6. hairbraid

    hairbraid Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/06/2005
    Bài viết:
    401
    Đã được thích:
    0
    Hương ơi, chưa hết giận hắn nữa à. THôi, nếu hắn lên tiếng một lần nữa thì tha cho hắn đi nhé, cũng đã 2 tuần rồi đúng không? hắn bây giờ chắc vất vả lắm. Đợi hắn nói một tiếng nữa rồn Hương cứ nói thẳng với hắn là tại sao Hương giận , và điều mà Hương lo lắng , hắn lý nào lại không thể hiểu. Hắn bây giờ chắc đang trong thời kỳ stress đấy. Lần này thì nể mặt Trang vậy( không biết mình nói vậy có xi nhê gì không ta, hết kêu Hương nể mặt những kỷ niệm đẹp với hắn, rồi đến nể mặt con ác mộng mà Hương nhà mình vẫn không lung lay) . Trang thấy tội nghiệp hắn quá!!!
    Thội Trang tranh thủ ngủ mấy tiếng rồi lên đường đây. Chào Hương nhé! Good night!
  7. viethuong279

    viethuong279 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/05/2005
    Bài viết:
    3.223
    Đã được thích:
    4
    Muốn mắt vẫn phình phường mà chat chit với hắn, thì Trang làm theo cách lancome, đắp túi trà lên mắt ấy
    Bây giờ VHương mới bắt đầu ăn tối, ăn salad Nga, chán chết à. Đâu có ngon bằng phở được...Mà tớ luộc khoai tây ẩu giờ nó nát bét ra nữa chứ
    Thế là Trang định thức trắng đêm để sáng mai gặp hắn đấy hả. Hết giận nhanh nhỉ...mà hắn cũng chẳng biết Trang giận hắn đâu đúng không.
    Trang về, lancome về, thì vẫn nhớ lên thăm nhà nhé, SS về mà vẫn lên kìa... Còn Lan về quê không biết ra lại Hà Nội chưa?
    Không biết bạn Twister (bạn í có biết mình được "ưu ái" cho font tổ chảng nhiều lần thế này không ha) có vào lại topic chúng mình không... có bạn í nữa thì vui phải biết.
    À post hình phim Devdash lên nè. Trùi ui người đâu đẹp quá đi thôi...
    Phim này tớ đọc báo thấy ông Vajpayee (thủ tướng india) nói "sao phim nước ta cứ có mô túyp lặp đi lặp lại hòai vậy???"
    Tớ cũng ngâm cứu bài của Hairbraid này. Dài quá nhỉ.
    à quên, hairbraid thử hỏi hắn của hairbraid xem nhà hắn có gần lingum pally không? Nhà bạn VH ở gần khu đó. Biết đâu hàng xóm nhau...
  8. viethuong279

    viethuong279 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/05/2005
    Bài viết:
    3.223
    Đã được thích:
    4
    Ừ tớ thấy nó mà có tiến bộ thì tớ tha ngay...nghe nể mặt Trang sao nặng nề quá chắc sự việc không trầm trọng đến mức đó...Nhưng tớ cứ có cảm tưởng thằng này nó không sợ mình, nó nghĩ nó muốn làm gì cũng được( vì lúc nào tớ cũng bảo "i never get angry with u")...nó nghĩ nó muốn tung hòanh "tác oai tác quái" cũng không sợ tớ nổi khùng đây mànên tớ điên lên một lần cho nhớ.
    Mà cũng tội nó thật. Thằng bé này nó còn trẻ con hơn tớ... sợ tớ có nói nó cũng không hiểu mình trách nó cái gì ấy chứ. chán ghê cơ. Thôi mong cho hắn thực tập xong nhanh nhanh, về trông cháu, mà tình hình với tớ cũng bớt căng thẳng vậy.
  9. viethuong279

    viethuong279 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/05/2005
    Bài viết:
    3.223
    Đã được thích:
    4
    Tớ xong cái bảng câu hỏi của hairbraid rồi đấy...nhưng chắc tớ làm không được "vô tư" cho lắm tại tớ ...mất cảm tình sẵn với cái nước ấy đang theo học...hì thông cảm
  10. viethuong279

    viethuong279 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/05/2005
    Bài viết:
    3.223
    Đã được thích:
    4
    Các ấy cho tớ hỏi về văn chương tí...đây có phải đọan trích hồi lớp 10 học phần "văn học nước ngòai" không vậy? Tớ nhớ Rama nghi ngờ Sita không chung thủy nên Sita đã nhờ thần lửa chứng giám cho mình hay sao đó...có phải không ha?
    Hồi đó lâu rùi...hồi đóa mình chưa có thích ấn độ...
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này