1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

AK-47 is a copy of Sturmgewehr 44

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi fitter, 02/09/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. SSX999

    SSX999 Guest

    Ảnh: lính Pháp dạy lính Mỹ bắn Chauchat
    [​IMG]
    Tất nhiên bà đầm già khú biết thừa khẩu Chauchat như thế nào nhưng bà nhiều phấn sáp nên chàng Yankiee mê tít.
    Ảnh có tên Chauchat in Action-rất hoành tráng, trước đây đã có ai đó bốt
    [​IMG]
  2. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    Đúng rồi, bạn SSX à, nhưng phải tưởng tượng thêm tranh vẽ mầu dài chục mét treo ở quảng trường.
    To werty98
    Tôi lại phải tô đỏ đoạn tôi viết trên bạn mới đọc được sao, được, để sau post này tôi tô. À mà thôi, bạn nên đọc lại đi cho cẩn thận.
    Ngoài tôi ra thì có nhiều người nói như thế, kiến văn của bạn nhỏ quá chưa đọc tới nên chưa biết đó thôi.
    http://www.google.com.vn/#hl=vi&source=hp&q=assault+rifle+BAR&btnG=T%C3%ACm+v%E1%BB%9Bi+Google&meta=&aq=0&oq=assault+rifle+BAR&fp=a9ffd504a02296b1
    Tại sao súng máy lại khiêm nhường xưng là súng trường ?? à, tôi đã nói trên rồi.
    Sao bạn lại so sánh RPK với BAR ?? RPK có bao giờ 20 đạn đâu. RPK chính xác là súng trường nòng dài, lai súng trường xung phong, lai trung liên, 3 trong 1, sao lại so tiên với cú thế. RPK 3trong một mà chỉ có 4kg thôi. 4kg nên mới súng trường, nên mới xung phong, nên mới là tiên khác cú.
    PK còn nhẹ hơn BAR, có 7kg thôi. PK là súng máy đa năng, tức vừa là trung, vừa là đại, vừa cao xạ. Đương nhiên, PK là súng máy nên
    BAR và Chauchat là trung liên, không ai bảo chúng là súng trường khi chúng nặng 10kg và bắn từ khoá nòng mở. Thế nhưng trung liên chỉ 20 đạn thì đánh ai ? hài hước hơn nữa là thừa sức làm nhiều hơn 20 đạn, nhưng lại vẫn 20 đạn. Thế mới là ngộ độc quảng cáo.
    Đây là vụ lừa đảo ngộ nghĩnh nhất quả đất, cho thấy chú Yankee luôn luôn ngờ nghệch dễ lừa, chứng minh trình độ văn hoá dân Yankee chỉ đến thế thôi, nạn nhân của son phấn đồng bóng.
    Bạn gì nói BAR và Chauchat là một trong những trung liên đầu tiên ?? Ồ, trên thế giới lúc đó nhiều chứ, thật ra chúng ra hơi muộn. Chauchat hoàn thành thiết kế năm 1909, nhưng chỉ được quyết định sản xuất (chấp nhận trang bị) năm 1915. BAR năm 1918.
    Tại sao Vicker không thể hoàn thiện ở Pháp. Vicker đã tiến theo hai vòng cung, thiết kế ở Pháp, thử nghiệm ở Mỹ và bán cho Anh. Vòng cung kia là Tiệp Khắc hoàn thiện. Cuối cùng thì bản Pháp Mỹ ANh bị bản Tiệp Khắc thổi bay. Tại sao ? vì người Pháp không thể hoàn thiện trích khí và nòng. Chauchat máy lùi, tránh được trích khí, có bơm làm mát suốt ngày tắc, tránh được nòng.
    Trước các súng lẩm cẩm này rất lâu, đã có Mondragon. Mexico, Thuỵ Sỹ và Đức phát triển nhiều phiên bản cho súng này. Có súng trường phát một tự động, súng trung liên, súng máy nhẹ cho máy bay... Khẩu súng nổi tiếng nhất, ra trước Chauchat rất nhiều, dùng hết sức tin cậy, tuổi thọ cao, là Madsen. Madsen hơi cổ, dùng máy rung, nhưng còn tốt chán vạn hơn Chauchat và BAR, ít ra là không đến nỗi trung liên 20 đạn. Phiên bản súng trường tự động của Madsen tuy cổ nhưng cũng bắn từ khoá nòng đóng và nhẹ hơn BAR, Chauchat nhiều, để được gọi là súng trường.
    Năm 1915 thì đã có rất nhiều súng rồi. Fedorov nếu bắn đạn nhỏ thì là súng trường xung phong, sau cải sang đạn to chính là phiên bản trung liên Fedorov, rồi phát triển thành DP. Bạn bảo sớm là sớm với ai ?? Súng trường xung phong Fedorov Avtomat cùng được chấp nhận với Chauchat và trước BAR nhiều.
  3. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    Làm súng trường phát một thì bắn từ khoá nòng mở
    làm trung liên thì 20 đạn
    Tại sao 20 đạn ?
    Đây, cái băng này giới hạn 20 đạn.
    Cùng là đạn côn, cơ gờ, nhưng DP nhiều trí khôn nên có cái đĩa 47 đạn 1 tầng, Phần Lan cải tiến 2 tầng là gần trăm đạn. Chauchat ít trí khôn nên 20 đạn.
    [​IMG]
    Đạn Lebel nhỡ ngu chỉ có 20 viên, nhưng đạn thiết kế cho súng tự động, đạn ".3006", tại sao lại chỉ 20 viên ???
    Câu trả lời rất hài hước đến mức nhiều bạn không thể tin được: các anh Yankee ngộ độc quảng cáo. Bà đầm đong đưa liếc mắt làm các anh mờ hết cả mắt mũi. Quan vụ này tớ cam đoan rằng gái bên Mỹ rất xí, nếu không làm sao các anh Yankee dễ đổ thế không biết.
    Colt là nhà buôn vua chuyên nghiệp lõi đời, BẢR là một trong những tác phẩm xuất sắc nhất của vua buôn vua. Phát hiện thấy Yankee đê mê, Colt liền hô "không cho chúng nó thoát".
    [​IMG]
  4. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    Vickers-Berthier tại sao không thay thế BAR và Chauchat WW1.
    Đương nhiên, nó chưa thể hoàn thiện.
    Vickers-Berthier tại sao lại hết sức đoản thọ (có vài năm), bị người anh em Bren thổi chìm vào lịch sử. À, vì Bren là Berthier rẽ qua Tiệp Khắc, chỉ cần gần đến biên giới miền Nga Đức là súng đã khác hẳn rồi, chứ đùng nói vào trong.
    Tại sao Bren thọ lâu thế, đến chiến tranh VN vẫn dùng. À, có hơi Đông Âu mà, còn lấu sau đó súng Tây Âu mới vượt qua cái đứa con lẻ của Đông Âu này.
    Vickers-Berthier không hoàn thiện được bởi hàng loạt lý do, chứ không chỉ một: trích khí không đúng, nòng không dùng được, máy dễ mẻ... Buồn cười, khi thiết kế Thompson SMG, các tác giả của nó đã chê máy lùi là dễ mẻ. Trong khi đó thì Đức chuyên nghiệp máy lùi và không ai dám hé nửa cái răng chê súng Đức.
    Cái hài hước nhất là Thompson SMG dùng một cái khoá nòng rất tốt, tốt đến mức súng ngắn nặng 5kg, trong khi đó thì với 5 kg đó, dùng miẹ nó máy lùi không cầm cái gì hãm cả, cũng đủ cho súng trường. Khối lùi của MP, PPSh có vài trăm gram, súng nặng 3-4 kg ?? vậy sao không tương khối lùi nặng 2,5 kg vào, bằng Thompson SMG, và bắn được đạn súng trường. Còn đến như khối lượng BAR và Chauchat thì dùng miẹ nó khối lùi nặng 4-5kg đi, chả cần máy móc, trích khí, pít tông xi lanh vớ vẩn.
    Tức là, với một cái máy tồi thì tốt nhất chẳng cần máy móc gì. Thompson SMG thực hiện đúng như thế, phiên bản quân sự ném miẹ nó khoá nòng đi. Và thế là súng..... chạy tốt hơn. Thompson SMG thọ lâu nên đến ngày biết ném mịe nó khoá nòng đi. Chauchat đoản thọ (thật ra bà đầm biết rất rõ đứa con được cắm bơm vào đít mà thổi của bà, súng chỉ sản xuất 2 năm, sau đó chỉ còn Yankee mờ mắt), vậy nên ít người biết được rằng khoá nòng Chauchat là vô ích, tốt nhất là ném đi như Thompson SMG.
    Ở đây, các nhà thiết kế không chuyên đã nhìn nhầm vẫn đề. Thép Anh-Mỹ lúc đó đặc biệt hết sức tồi so với thép từ Pháp hất về Đông. Thép Đông ủ trong lò Martin 1700 độ nhiều lần 24 h, nhờ đó, lọc sạch phốt pho lưu huỳnh silic, đồng thời phân huỷ hết carbua sắt, đồng thời carbon co lại thành hình cầu. Loại thép này dai, bền, không giòn mẻ. Chắc ở đây nhiều bạn còn nhớ cuốc con gà của anh Tây. Một phần vì thằng Tây này có than tốt, nhiều.
    Loại thép nấu ăn cắp bán cho dân thuộc địa của Anh nấu ở nhiệt độ thấp, ủ nhanh, giòn mẻ, đã lừa cảm tính của các nhà thiết kế súng ống. Tất nhiên chỉ lừa được các nhà cơ khí không chuyên, ôi, thật không may cho phương Tây, các nhà chế súng của họ lại đều là dân a ma tơ.
    BAR chỉ cần một chút chút nữa thôi là thành súng tốt, Browning là nhà thiết kế tài ba, chỉ có điều thằng buôn vua chuyên nghiệp Colt nó bắt ông sao y bản chính Chauchat nên mới thế.
    BAR cần những gì để tốt:
    một bộ máy cò để bắn từ khoá nòng đóng. Vậy là sẽ không có ai dám bảo nó không phải súng trường.
    Một cái băng độ 40 viên, được như thế thì DP phải nể mặt, tất nhiên như thế vẫn chưa thể sánh được với DP máy cực cân, nhưng cũng không đến nỗi không làm cho chiến binh kiêu hùng này chú ý.
    Hai điểm trên có khó làm không ?? không, đứa nào dám bảo khó đây ? Không khó tại sao không làm? Câu trả lời lại thật rất đúng đắn một cách hài hước. Nó y như câu trả lời cho báng súng máy gập xuống: sự sao chép lai căng, hoàn toàn không hiểu những điểm nhỏ nhất của nguyên lý chiến đấu (concept).
    Súng trường sung phong Chauchat và BAR đã được cười giễu gần trọn một tk rồi. Tất nhiên ở những nước con gái xí thì nó vẫn có cái vòi bơm cắm đít như hồi 1915.
    Vậy concept của súng máy cá nhân (trung liên) là gì ? và súng máy trợ chiến nói chung là gì ?
    Cái báng súng máy Nga Đức đã trả lời rồi. SÚng máy dùng để bắn loạt, loạt dài hơn súng trường, 6-20 viên. Nhưng không bắn diện tích, mà bắn điểm. Sau 300 mét, người ta không thể ngắm bắn được, nhưng dùng súng tốc độ bắn cao, đạn nhiều, bắn trùm lên mục tiêu. Nhờ thế mà chúng trợ chiến được, trợ chiến thì đứng xa hơn xung phong mà.
    Vậy cái sai của phương tây là chỗ nào?
    Là dùng súng máy bắn diện tích. Thậm chí, chiến lược phát triển đạn ".3006" Mỹ thập niên 192x, 193x ưu tiên nhất là "súng máy bắn gián tiếp", tức súng máy bắn cầu vồng, làm mưa đạn xuống đầu thù.
    Sai ở chỗ nào ?? 100 mét chiến tuyến, sâu 100 mét, 1 vạn mét vuông. Diện tích mỗi thằng mục tiêu là cho xênh nhất nửa mét vuông, vậy ông cần 2 vạn đạn làm mưa mới ngăn được nó đến đánh chiếm ông, hay nó kịp sống để chạy vào tầm súng trường bắn chết ông. Với xác suất trúng mỗi viên 1/2 vạn, 1 người lính chạy qua chiến tuyến 100 mét đó cho xênh là 30 giây, trong khí đó súng mới bắn được cho xênh là 450 viên. Còn xa mới đến hai vạn. Còn rất lâu nữa người lính kia mới có xác suất hy sinh đủ lớn để anh ta sợ.
    Tại sao lại cho súng máy là lựu pháo thế ?? Thì sai chứ sao. CHính vì thế, đến chiến tranh VN, anh thầy Mỹ vẫn dậy anh trò hàn triệu bắn hú hoạ tìm chim.
    Một học thuyết quân sự sai được xây dựng từ những thứ sai nhỏ nhất đến lớn nhất, từ cái báng súng, động tác bắn và công nghiệp chiến tranh.
    Vậy súng trung liên cần gì.
    Để bắn diện tích thì cần gì báng bù rung, băng bù rung, máy chạy cân. Đấy là những thứ trung liên thật sự cần.
    Máy cân thế nào. Máy chèn nghiêng của Bren, ZB, BAR, Vicker.... làm rung đứng súng. Máy chèn nghiên rất dễ thực hiện thời đó, đặc biệt là kiểu móc sống lưng của các súng trên và MP44. SVT cải đi một chút giảm dao động đứng bằng cách chia một móc ra thành 2 móc 2 bên, súng thấp, nhẹ và ít rung, nhưng vẫn hơi rung. PK sau này thì dùng khoá quay 2 tai , cân
    Chauchat cũng khoá quay hai tai, thật ra MG34 máy khá giống Chauchat. Thế nhưng sao một lại là tiên, một lại là cú. À, Chauchat thiết kế không chuẩn, khối lượng khoá nòng và bệ quá lớn, đường chuyển động dài. Tốc độ bắn thấp, đường đạn yếu.... mọi mắt đều kém, mỗi thứ kém một chút cộng vào nhau (sơ tốc chỉ 630, tốc độ bắn chỉ 250). Đặc biệt bắn từ khoá nòng mở, bệ khá nòng to, súng tự đấm một cái vẹo đi rồi mới nổ đạn.
    http://armesfrancaises.free.fr/FM%20Chauchat.html
    MG34 cũng nguyên lý chuyển động như thế nhưng do hiểu nguyên lý chiến đấu hơn, nên nó có khoá và bệ nhẹ.
    Nga và Đức cùng chọn một thiết kế chưa từng được thực hiện mẫu thử, do nhà thiết kế Rudolf Henrik Kjellman của Thuỵ ĐIển vẽ năm 1907. Kiểu máy đúng phóc như ông chính là G43, dùng với trích khí SVT. Còn các kiểu máy cải tiến khác đi là DP, MG42, Nguyên lý chuyển động là dùng kim hoả đẩy ngạnh sang hai bên để khoá nòng, nhưng các cải tiến khác nhau cho các kiểu ngạnh khác nhau.
    http://www.gotavapen.se/gota/artiklar/kg/swedish_kg1.htm
    DP và MG42 khác khá nhiều.
    DP được trình bầy lên hội đồng quốc gia từ 1915-1917, ban đầu như là một phiên bản của Fedorov. Sau năm 1918, hai thầy trò có hẳn một nhà máy súng máy chủ chốt của Liên Xô là Kovrov, nhưng sản xuất ốm đói cầm chừng, Fedorov được thay dần bằng DP.
    http://world.guns.ru/machine/mg34-e.htm
    Cũng như các súng Nga khác, máy DP được thiết kế hết sức kỳ công sao cho nó thật là đơn giản. Kim hoả lao lên đẩy xoè hai ngạnh ra, chống vào thành vỏ máy, khoá nòng. Đương nhiên, vì thế mà súng chuyển động cân chứ không rung đứng, rung ngang, rất cân. Và đương nhiên cũng như MG13 Đức, người Nga có băng trống giảm rung, có báng tỳ đúng trục nòng.
    Thiết kế của DP cho phép phấn lớn súng làm băng những vật liệu rẻ và dễ gia công. Chính vì thế DP có tuổi thọ phục vụ rất cao, ngày nay nhiều nước vẫn dùng phiên bản RPD.
    MG42 dùng con lăn thay cho ngạnh, tiếp theo phát triển thành máy súng trường MP45.
    Đặc biệt người Đức chuyên đời dùng máy lùi, thứ mà Mỹ cho là dễ mẻ. Thế nhưng có ai dám hé 1/4 cái răng chê súng Đức dở ?? Chúng ta có thể so sánh, Chauchat và MG34 cùng một nguyên lý máy, chỉ khác nhau nguyên lý chiến đấu. Sự chau chuốt trong thiết kế nguyên lý chiến đấu cũng đi song song với sự chau chuốt trong thiết kế nguyên lý chuyển động.
    Toàn bộ súng máy cá nhân phương tây lúc đó không hề có súng nào đủ điều kiện một trung liên đúng nghĩa, do người ta hiểu sai nguyên lý chiến đấu của chúng, cho rằng chúng như lựu pháo. Điều sai này còn kéo dài với mini gun và máy bay gun ship.
    Ở đây, chúng ta đánh giá thêm một điểm nữa.
    Đó là: tốc độ tiêu thụ đạn của súng máy hiện đại là bao nhiêu. PK là 250, trong khi tốc độ bắn của nó là 900-1200.
    RPK hiện đại là bao nhiêu: có 200 thôi. Trong khi tốc độ bắn của nó là 600.
    Đó là các con số tối đa. Tại sao ? Vì chiến đấu đúng đắn người ta phải ngắm. Người ta mất 2/3 thời gian để ngắm, tối đa chỉ dùng 1/3 để bắn. Nguyên lý bắn diện tích sẽ khác hẳn, lúc đó tốc độ tiêu thụ đạn của RPK là 600.
    Vậy với tốc độ trung liên 200 đó thì tại sao mà Vicker rất lâu sau này mới đủ độ bền nòng. Tại sao phải nòng hợp kim đặc sắc như ZB mới chịu nổi.
    Phá ra cười. Đáng ra Berthier đã sớm được hoàn thiện phần nòng và thay thế Chauchat. Chính vì hiểu sai, bắt súng máy bắn liên tục, nên Berthier thiếu cái bơm khí làm mát thua Chauchat.
    Ở đây lại có một cái hài hước nữa của sự ngu ngốc.
    Chauchat hơn Berthier ở chỗ bắn được liên tục, nhưng có đủ đạn cho nó không. Một người linh đang tấn công mang được bao nhiêu băng, bao nhiêu đạn. Độ 5 băng 20 viên= 100 đạn, rồi anh ta lại ngồi nhét đạn vào băng. Phá ra cười, Chauchat hứa hẹn làm được bắn liên tục, nhưng lại không thể làm được. Chauchat thắng thầu vì bắn được liên tục, vậy là nó ăn cắp.
    MG34 tuy có nhiều sáng tạo nhưng đại thể nguyên lý chuyển động gần giống Chauchat. Một trong những lý do phân biệt tiên và cú là MG34 nem miẹ nó bơm khí làm mát đi, máy chuyển động nhẹ nhàng thuận tiện.
    Bà đầm đỏng đảnh hồi trẻ bị lừa tình, để trả nợ đời, bà lại lừa lại anh Yankee. Anh Yankee ở đồng cỏ miền tây toàn gái xí, về Paris hoa lệ, nhìn bà đầm già đung đưa, anh mờ cả mắt, nhũn cả não.
    Kết luận là: một súng tốt không hề đắt, không hề khó làm, nhưng lại cần một điều rất hiếm ở phương tây: đó là trong tay chiến binh giỏi.
    Được huyphuc1981_nb sửa chữa / chuyển vào 12:53 ngày 03/12/2009
  5. gabeo2010

    gabeo2010 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    29/04/2009
    Bài viết:
    2.616
    Đã được thích:
    8
    Chính xác, cuốc con gà của Tây tớ dùng thấy hay: nhẹ, nước thép sáng xanh ở phần gần lỗ tra cán dù không bảo dưỡng, còn gà logo khắc crất chi tiết phần đuôi, chứng tỏ chất thép cứng+dẻo hợp lý.
    Cái thua của thép châu Âu so với LX cũ là giá thành.
    Một thí dụ nữa, cái đồng hồ Pháp vô danh chạy 20 năm chả thay gì: ngày nào cũng sai 5 phút, một sai số được báo trước
  6. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    Cùng một ý tưởng.
    Phiên bản đầu tiên của Thompson SMG thậm chí còn không thèm có báng
    [​IMG]
    [​IMG]
    Đây không phải là cổ động hay quảng cáo, chiến đấu thật, Huế, 1968
    [​IMG]
    Model 1919, không thèm báng
    [​IMG]
  7. thanhlethanh

    thanhlethanh Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    19/08/2009
    Bài viết:
    425
    Đã được thích:
    0
    chào bácPhúc ! xong lọat bài này bác cho một bài phân tích về sự khác nhau giữa các đời AK (AK-47/AK-74/AK-103/AK-108...) . sẵn tiện bác biết topic AK&M16 nó trôi đi đâu rồi ậ !.....
    thanks các bài viết của bác !!!!!
    Được thanhlethanh sửa chữa / chuyển vào 16:20 ngày 04/12/2009
  8. porthos

    porthos Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    12/10/2004
    Bài viết:
    964
    Đã được thích:
    0
    Nói chung chẳng thấy gì mới. Bài thì na ná như loạt bài ngày xưa . Giọng văn thì vẫn nâng bi chú này dìm hàng chú khác.
    Khẩu chauchat là trung liên đấy. Nhìn thấy 2 cái càng của nó không? Súng trường tấn công cái nỗi gì. DP ra đời sau 18 năm không học được gì để cải tiến mới là lạ đúng không? Chẳng khác gì ngồi chiếc IL2 chê Red baron cưỡi bà già 2 tầng cánh vải.
    Cuối TK19 đầu TK 20 là giai đoạn chạy đua vũ trang của tất cả các cường quốc châu Âu. Lúc thằng này vọt lên, lúc thằng khác dẫn đầu. Nhưng đọc bài của tồng chí Fuc chỉ thấy nâng bi Nga và thêm 1 chút Đức cho có vẻ vô tư. Kỳ thực thì về đại liên trong khi Phú có Hotchkiss, Anh-Mỹ có Lewis thì Nga còn phải cóp pi Maxim về xài. Về trung liên thì DP ra đời sau các súng khác của phương Tây 20 năm. Về súng trường thì Mosin-Nagant ra đời năm 1891 thì trước đó Chassepot của Phú ra đời 1866 đã cắn chết khẩu Dreyse của Đức rồi. Sau khi khẩu Mauser ra đời 1871 thì 1 lần nữa Phú lại vượt lên với khẩu Lebel 1886 (trước Mosin-Nagant 5 năm) với thuốc súng không khói Poudre blanche cũng là phát minh của Phú (cuộc CM súng ống nhể). Người Anh thì cũng có khẩu Lee-Enfield 1888 cũng chẳng kém cạnh gì. các nước khác cũng ít nhiều có thành tựu.
    ĐỌc bài của tồng chí Fuc xong thì thấy cái choé gì cũng Nga là nhất. Thực tế lịch sử khác hẳn nhá. Tồng chí chỉ lừa được mấy chã lớp mầm-chồi-lá thôi.
  9. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    Ôm bụng ra cười, vẫn cái giọng nhu bạn Cửu và đồng đội.
    Ừ, nó là trung liên đấy, thế sao lại có nhõn 20 đạn.
    Ừ, nó có đạn không chuyên cho súng tự động, thế sao phiên bản cho Mỹ và BAR lại là 20 viên.
    Thế Madsen có từ bao giờ mà bảo Chauchat ra sớm ?
    Berthier và Chauchat thế nào, tại sao Berthier không được hoàn thiện, di cư ra nước ngoài, và lại quá thành công với nhãn mới Bren.
    DP ra sau, thật ra DP được sảu xuất với tên Fedorov-Degtriarev từ trước cái năm nó được tiêu chuẩn hoá 1927 là 9 năm.
    DP có máy cân, có băng 47 viên, không đúng là súng máy sao? Nó chả hơn gì ngoài hai điểm đó, đã làm sao ?
    Berthier không được hoàn thiện ở Tây Phú vì lý do chính, đó là người ta bắt nó bắn liên tục, nên không đáp ứng được như đại liên mang bầu nước. Nó còn nhiều điểm chưa hoàn chỉnh, nhưng cái sai dừng phát triển đâu phải ở nó.
    Chauchat ra năm nào:1909, được chấp nhận năm nào:1915, được sản xuất chủ yếu trong những năm nào: 1915, 1916, 1917 (chủ yếu là phiên bản bán lại cho Mỹ).. Như vậy có phải chính người Pháp đã đắp chiếu nó 6 năm không.
    Chỉ sản xuất trong thời gian ngắn, vậy người Pháp có coi trọng nó không ?
    Tại sao có càng lại là trung liên ?
    Chauchat có phải phát minh ra trung liên không ?? láo, Madsen còn kia, MG13 còn đó. Đó là một khẩu trung liên được thiết kế tồi.
    Tại sao MG13 Đức đã có trước khi Chauchat được chấp nhận, lại bảo Chauchat sớm.
    Phì cười, câu trả lời hết sức đơn giản:
    Chauchat được hiểu là súng trường xung phong, tên tây là súng trường máy (FM), tên này về sau được các súng tương tự thừa kế.
    Nó được chính những người có trách nhiệm của nước Pháp đánh giá rất tồi, nhưng bí quá phải dùng và quảng cáo át đi.
    Họ bí quá vì đã để mất Berthier. Họ để mất Berthier vì lý do dở người, yêu cầu nó bắn sai chế độ, khi nó không bắn được như đại liên thì không cấp tiền cho nó nữa.
    Đến khi mất Berthier thì đi mua Madsen.
    Khi Madsen bị cấm vận thì còn mỗi Chauchat.
    Cái hài hước là Berthier được cải tiến ở Tiệp Khắc thành Brno ZB26, rồi được bán sang Anh làm Bren, sau đó sống khá huy hoàng, khi mà Chauchat đã ngỏm củ tỏi từ mấy thế kỷ rồi.
    Còn Berthier có cải tiến thế nào thì cũng đừng nên sánh với súng Đông Âu nhé. DP là máy cân. DP tốt hơn trung lien Đức lúc đó vì nó dễ sản xuất và tin cậy hơn. Đó là trung liên tốt nhất thế giới trong một thời gian dài.
  10. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    Đấy là riêng khẩu Chauchat. Người Pháp bí phải mồm loa mép giải quảng cáo láo cho nó, cười là cười cái thằng liệt não BAR, mêm lịm quảng cáo đến mức cái bựa răng rỉ mũi của Chauchat cũng hay. Chauchat không có giải pháp như DP, dùng đạn gờ móc 20 viên,. thế cũng là đúng, là hay, là BAR.
    Bây giờ quay lại Nga. Nửa sau tk19 chính quyền Nga suy đồi. Triều đình ngu tối, dưới triều đình là chính phủ ăn cắp. Cái chính phủ này luôn bán các hợp đồng vũ khí ra nước ngoài, đẻ ăn cắp cho gọn. Việc các nhà máy nước ngoài láy cắp được các hợp đồng từ Tula bắt đầu từ chính sách ngu dân như ngày nay. Con em lớp quý tộc đi du học được trông trẻ, làm liệt não, cấp bằng không và lĩnh hội được đầy chặt khoa học về các ngón ăn chơi.
    Người Nga cũng không phải là dừng phát triển. Sau khi Pháp cách mạng học theo pháo dã chiến Nga, thì người Nga vẫn giữ phần hơn nửa đầu tk19. Đến 185x, 186x thì họ đưa ra nòng pháo hiện đại, biến dần đến lựu pháo M1863 và cối M1867 là nòng hiện đại. Máy lùi và đẩy về xuất hiện 1988x. Tuy nhiên, toàn bộ cối model 1867 chỉ sản xuất hơn 60 khẩu đến năm 1906, không đủ số lượng cho nghiên cứu thử nghiệm chứ đừng nói là ứng dụng. Nòng pháo hiện đại này có cấu tạo như ngày nay, bắn đạn chống trên mũi nhọn. Kiểu nòng xoắn này tồn tại đến ngày nay chứ không như các giải pháp đa giác của pháo Pháp được Anh-Mỹ cải lui lúc đó.
    Đúng thời điểm xuất hiện súng trường hiện đại nửa sau tk19 là thời điểm chính quyền Nga suy đồi như vậy. Việc ăn cắp các hợp đồng nhà nước lớn cho nước ngoài dẫn đến việc chính phủ Nga phản bội lại các đồng minh Đức-Áo-Hung trong sự nghiệp 200 năm đẩy lùi Otoman, tấn công Đức, làm cả hai nước thiệt hại nặng nền sau chiến tranh. Và dĩ nhiên sau đó người ta bắn chết triều đình liệt não kia.
    Đạn chống trên mũi nhọn có phải Pháp phát minh ra không ? không, người Đức đã giải thích được bằng toán 188x cho những sử dụng thức tế trước đó như cối Nga M1867, thế nhưng tại sao Đức, Nga sau Lebel 10-20 năm mới áp dụng.
    Cái chuyện ưu thế của đạn chì đúc thì tôi đã nói cho đồng chí rồi, đồng chí không đọc, nhai lại, thì tôi cũng không nói nữa mất công.
    Còn Lebel ??
    Đòng chí nói súng trường Lebel do Lebel thiết kế, được thiết kế năm 1866 là đồng chí chả hiểu mẹ gì, nói càn, rất điển hình cho cái thứ người tôi hay đề cập. Lebel là quan chức chính trị đã quyết định dùng súng đó làm súng trường phục vụ trong toàn quân.
    1866, đồng chí nói sao mà lại đi sánh với súng Phổ M1871. Nó có điểm gì hơn ? Thưa đồng chí tầm bậy, tầm bậy như anh BAR bị bà đầm già làm liệt não, M1866 của Pháp chỉ hơn được M1841 của Phổ vài điểm chau chuốt, còn đến lúc đó mà vẫn dùng cấu hình đạn vỏ giấy là hết sức lạc hậu rồi.
    http://armesfrancaises.free.fr/fusil%20d%27infanterie%20Mle%201866.html
    Sao đồng chí lại sánh vỏ giấy với vỏ đồng Mauser M1871 ?? Đồng chí so cú với tiên như so Chauchat với DP sao ?? M1866 hơn M1841 thì có gì mà phải khoe, cái đáng nhục là đến lúc đó vẫn dùng vỏ giấy, sao đồng chí mờ mắt không thấy cái đặc điểm chính đó. Hay là đồng chí nhầm M1866 với M1866/74 đạn vỏ đồng, lại đuổi theo Mauser. Chỉ có trong tình trạng liệt não như anh BAR, bựa răng cục ghét của bà đầm cũng đáng yêu, mới nhầm lẫn như vậy.
    http://armesfrancaises.free.fr/fusil%20d%27infanterie%20Mle%201874.html
    Sao đồng chí lại đem cái Lebel M1886 ra khoe, nó là súng nòng trơn, bắn đạn bi.
    Các giải pháp súng có nhiều đạn thì đông âu có lâu rồi, nhưng người ta chưa tranh bị chính thức ở các nước lớn vì nó chưa hoàn thiện, ví dụ, M1892 Mỹ là sao lại các mấu Mauser trước đó.
    Lebel tại sao lại bắn đạn bi, vì nó không dùng băng hộp lò xop xếp ngang như băng hiện đại, mà dùng băng súng săn xếp dọc dưới nòng. Vì dùng cái băng củ chuối này nên không dùng được đạn chống trên mũi nhọn, khi bắn, súng nẩy, xảy ra tình trạng mũi nhọn viên sau kích nổ viên trước. Đến năm 1888, đạn này yếu quá, mới cải đi một chút dùng đạn chống trên mũi nhọn. Giải pháp này tệ đến thế nào thì tôi đã nói rồi, đồng chí đọc lại nhé, tôi không có tính nhai lại.
    Đồng chí biết băng súng săn xếp dọc tại sao lại dùng cho súng săn không?? vì súng săn bắn đạn ria, đạn không chọc đít nhau.
    Chính vì thế, các súng đúng, chỉ tính riêng băng, lại đi sau Mauser, Mosin nhiều.
    http://armesfrancaises.free.fr/mousq%20Mle%201892.html
    http://armesfrancaises.free.fr/FR%20Mle%201886%20M93.html
    http://armesfrancaises.free.fr/FR%20Mle%201886%20M93.html
    Còn thuốc súng của Lebel.
    Thưa rằng, phiên bản 1866 và các phiên bản về sau vẫn dùng vỏ đạn dùng nhiều lần. Liều được cuộn thành từng gói, thế là tiến bộ lúc đó sao ?
    Thuốc súng Pháp mà đồng chí nói đó, đơn giản là hoàn thành kỹ thuật tẩy axit cho Nitro Cenlluloz. Nó xưng là thuốc đầu tiên có hình viên dẹt, đúng thế. Nhưng đó là viên dẹt lúc chưa bắn. Nitro Cenlluloz đơn giản là hoà vào dung môi, rồi cán mỏng như giấy, vỡ vụn thành bột khi bắn, nên mang hình thuốc viên dẹt chỉ là lừa đảo lúc chưa bắn, khi bắn nó vụn ra thành thuốc bột. Thuốc Nobel mới là thuốc đầu tiên có hình viên, đồng thời cải tiến pha thêm nitro glycerin để dễ nhồi. Thuốc này còn cải tiến rất nhiều lần mới đến Mauser 1998, Mosin 1908. Chính vì thuốc tồi, viên dẹt là lừa đảo, nên Tây Phú đến WW1 mới có nhiều loại đạn cùng phục vụ thế. Đó là chưa tính việc bỏ đồng đúc quá sớm thì tôi đã nói rồi. Thuốc viên dẹt đó đem lại lợi ích gì, khi sơ tốc vẫn nằm trong khoảng 5xx m/s, dã hơn được thuốc nổ đen bao nhiêu hả đồng chí, mà đống chí đem ra khoe.
    CHính vì sự tệ hại của viecj fix tiêu chuẩn quá sớm, bvif sự đồng bóng đĩ điếm, chuộn son phấn, mà các thể loại đạn Lebel bắn không trích khí trên cỡ nòng dài nhất 800mm chỉ đạn dưới 700m/s
    8x50R ban đầu nhồi 3 gram thuốc, thuốc này toàn nitro cenlluloz, nên yếu. Sau lại lại như Đức fix quá sớm MP18, lại phải cải tiến quá áp bằng thuốc cháy nhanh, tức là, cải lùi về thời đại thuốc nổ đen.
    Các đạn dùng thuốc "tiên tiến" 8x50R Lebel là đạn mle 1886 D/P, đầu đạn 9,6 gram, nhồi 3 gram, mới đạt như Mosin, sau thời điểm Mosin dùng M1908. Đây là bắn trên nòng súng bộ binh không trích khí 800mm. Còn trước đó, mle 1886 D 1888 (lầ đầu tiên dùng chống trên mũi nhọn) là bào nhiêu đồng chí biết không, 650m/, 632 m/s.
    Đồng chí đã hiểu xưng chống trên mũi nhạn là ăn cắp chưa ?
    Đường kính đạn này xấp xỉ cỡ Mauser, Mosin, AK, nhưng sơ tốc thấp hơn AK, nên vừa ra khỏi nòng một đoạn nó đã mất hiệu ứng chống trên mũi nhọn. Đạn AK 715m/s và 8gram ngắn, khoảng nằm trong buồng chân không cao hơn đạn 12-13gram sơ tốc 650m/s, nên tầm bắn hiệu quả của Lebel so thế nào với 300 mét AK thì đồng chí tự tính.
    Đấy là cái ăn cắp của Lebel. Nó không được thiết kế để dùng đạn chống trên mũi nhọn, nhưng cố dùng. Chính xác hơn, những phiên bản Lebel đầu tiên chưa đủ sức làm súng trường có tầm bắn hiệu quả 300 mét. Chỉ đến những phiên bản đầu tk20, sau Mauser, khoảng thời gian Mosin, nó mới đạt sơ tốc 700m/s và xứng đáng được gọi là súng trường, đạn chống trên mũi nhọn.
    http://armesfrancaises.free.fr/mousq%20Mle%201892.html
    Sau này, súng này lại copy đường đạn ngoài Mosin M1908, 9,6 gram sơ tốc 840 m/s. Thể tích vỏ đạn thì nó quá thừa đủ để làm việc copy này. ĐỒng chí đã hiểu thế nào là phát minh chưa. ?? Lebel là nhà phát minh bao giờ thế, ông ta là một viên tướng, ông ta đã chọn các giải pháp kỹ thuật, và ông ta chọn như thế nào? ông ta đã ăn cắp.
    Chính vì thế, đạn Lebel không thể cạnh trang được với các loiaj đạn khác nhau ở chính quốc, làm nước Pháp vào WW1 với một tỷ loại đạn, một tỷ loại súng. Và thực chất, đến 1892 thì nước Pháp đã dùng loại súng khác rồi. Bà đầm làm liệt não quý tộc nga, nhưng cuối cùng vi trùng liệt não lại chơi bà đau hơn, bà lại phải đi học lại Mosin. Căn bệnh ngu dân ngày nay của nước khác cũng như vậy, đại dịch liệt não chưa xâm lược được đâu, thì đã làm đại khủng hoảng chính nơi sinh ra nó.
    Đồng chí nhàm Lebel là nhà phát minh, nên đồng chí tưởng 1866 là phát minh của Pháp ? Nó là một khẩu súng săn cải tiến, lai căng các giải pháp của Đông Âu. Người chọn các giải pháp đó đầy đủ các tính đồng bóng như đĩ điếm. Do không hiểu biết kiến thức, chỉ bắt chước bề ngoài, nên khẩu súng mới tệ hại như vậy. Nó hay nó tốt ư, diều đó cũng giống như coi Lebel là nhà thiết kế súng đạn vậy.
    Lebel lừa thiên hạ nó là thuốc viên dẹt, cũng như Chauchat nó lừa thiên hạ nó là súng trường xung phong, làm BAR liệt não mờ mắt dùng băng 20 viên.

Chia sẻ trang này