1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Âm mưu và thảm hoạ chiến tranh

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi SSX, 25/02/2009.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. saruman

    saruman Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    31/07/2006
    Bài viết:
    1.684
    Đã được thích:
    140
    SỰ TRƠ? LẠI CU?A NGÂN HA?NG QUỐC TẾ (1816 ?" 1832)
    Sự chi phối cu?a các cơ cấu ngân ha?ng đối với ý thức nhân dân tất yếu sef bị phá vơf, nếu không thi? sự chi phối na?y sef phá vơf đất nước chúng ta.
    Thư cu?a Jefferson gư?i cho Munroe (Tô?ng thống thứ 5 cu?a hoa Kỳ) năm 1815
    Ngân ha?ng thứ hai cu?a Myf được cấp phép kinh doanh tư? nhưfng năm 20 với tô?ng số vốn cô? phâ?n lên đến 35 triệu đô-la Myf, trong đó 80% vốn do tư nhân chiếm giưf, 20% vốn co?n lại thuộc vê? Chính phu?[23]. Va? cufng giống như ngân ha?ng thứ nhất, Rothschild cufng nắm chắc quyê?n lực cu?a ngân ha?ng thứ hai.
    Năm 1828, Andrew Jackson tham gia tranh cư? tô?ng thống. Trong một lâ?n phát biê?u trước các ngân ha?ng, ông đaf không ngâ?n ngại ma? nói ră?ng:
    ?oCác nga?i la? một luf rắn độc. Tôi muốn quét sạch các nga?i, nhân danh Chúa, nhất định tôi sef quét sạch các nga?i. Nếu như ngươ?i dân biết được tiê?n tệ va? hệ thống ngân ha?ng cu?a chúng tôi không minh bạch như thế na?o, thi? ngay trước sáng nga?y mai sef nô? ra cuộc cách mạng.?
    Khi được bâ?u la?m tô?ng thống năm 1828, Andrew Jackson quyết tâm phế bo? Ngân ha?ng thứ hai. Ông chi? ra rằng: ?onếu hiến pháp trao quyê?n cho Quốc hội phát ha?nh tiê?n tệ, vậy thi? hafy đê? cho Quốc hội thực thi quyê?n cu?a mi?nh, chứ không pha?i la? đê? quốc hội trao quyê?n đó cho bất cứ cá nhân hay công ty na?o.? Trong tô?ng số 11.000 nhân viên đang la?m việc cho Chính phu? liên bang, ông đaf cho sa tha?i hơn 2000 nhân viên có liên quan đến ngân ha?ng.
    Năm 1832, Jackson tham gia tranh cư? nhiệm ky? thứ hai. Nếu ông thắng cư?, thi? thơ?i gian hoạt động cu?a ngân ha?ng thứ hai sef kết thúc trong nhiệm ky? tiếp theo cu?a ông va?o năm 1836. Mọi ngươ?i đê?u biết ca?m tươ?ng cu?a tô?ng thống đối với ngân ha?ng thứ hai, và đê? tránh tình trạng ?ođêm da?i lắm mộng?, ngân ha?ng đaf nghif cách đê? có được giấy phép kinh doanh đặc biệt kéo da?i thêm 20 năm nưfa trước khi diêfn ra cuộc tô?ng tuyê?n cư?. Đô?ng thơ?i với việc na?y, các ngân ha?ng cufng đaf không tiếc chi ra khoa?n tiê?n 3 triệu đô-la đê? u?ng hộ cho quyf tranh cư? cu?a Henry Clay - đối thu? cu?a Tô?ng thống Jackson, trong khi khâ?u hiệu tranh cư? cu?a Jackson la? ?oCó Jackson thi? không có ngân ha?ng?. Cuối cu?ng, Jackson đaf gia?nh thắng lợi với số phiếu áp đa?o.
    Đê? án kéo da?i thơ?i hạn giấy phép kinh doanh ngân ha?ng đaf được thông qua tại thượng nghị viện với số phiếu 28/20, va? vượt qua cư?a hạ nghị viện với số phiếu 167/85[24]. Ỷ vào sự hậu thuẫn cu?a đế quốc ta?i chính Rothschild hu?ng mạnh ơ? châu Âu, Biddle - chu? tịch ngân ha?ng thứ hai - chă?ng coi Tô?ng thống ra gi?. Trong khi thiên hạ ba?n tán xôn xao ră?ng đê? án kéo da?i thơ?i hạn kinh doanh cu?a ngân ha?ng sef bị Jackson phu? quyết, Biddle đaf lên giọng tuyên bố ?oNếu ông ta phu? quyết đê? án, thi? tôi sef phu? quyết ông ta.?
    Rốt cục, Jackson đaf phu? quyết không chút do dự đối với đê? án kéo da?i thơ?i hạn kinh doanh cu?a ngân ha?ng thứ hai. Ông co?n lệnh cho Bộ trươ?ng ta?i chính lập tức yêu câ?u các cơ quan dự trưf cu?a Chính phu? rút ngay các khoa?n tiê?n tiết kiệm tư? ta?i khoa?n cu?a ngân ha?ng thứ hai, chuyê?n va?o các ta?i khoa?n cu?a ngân ha?ng ơ? các bang. Nga?y 8 tháng 1 năm 1835, Tô?ng thống Jackson đaf tra? xong khoa?n nợ cuối cu?ng cu?a đất nước, đây la? lâ?n duy nhất trong lịch sư? nước Myf, Chính phu? đaf gia?m khoa?n nợ quốc gia xuống mức 0, đô?ng thơ?i co?n tạo ra một khoa?n thặng dư trị giá 35 triệu đô-la Myf. Các nha? sư? học đánh giá tha?nh tựu vif đại na?y ră?ng ?ođây la? vinh dự sán lạn nhất cu?a tô?ng tống, cufng la? sự cống hiến quan trọng nhất ma? ông đaf la?m cho đất nước na?y.?
    Tờ Boston Post đaf xem việc na?y giống như sự kiện Chúa đuô?i ngươ?i cho vay tiê?n ra kho?i thánh đươ?ng vậy.
    ?oNGÂN HA?NG MUỐN GIẾT CHẾT TÔI, NHƯNG TÔI SEf GIẾT CHẾT NGÂN HA?NG?
    Nga?y 30 tháng 1 năm 1835, Tô?ng thống Andrew Jackson đến Capital Hill tham dự tang lêf cu?a một nghị sif quốc hội. Richard Laurence - một tay thợ sơn thất nghiệp đến từ Anh - đaf lẻn theo Tô?ng thống Andrew Jackson, trong túi áo khoác cu?a anh ta dấu săfn hai khâ?u súng đaf nạp đâ?y đạn.
    Khi Tô?ng thống tiến va?o pho?ng nghi thức tang lêf, Lawrence vâfn co?n cách Tô?ng thống một khoa?ng khá xa. Hắn nhâfn nại chơ? thơ?i cơ tốt hơn đê? ha?nh động. Sau khi nghi thức kết thúc, hắn nấp va?o giưfa hai ha?ng cột, nơi ma? hắn biết chắc chắn tô?ng thống pha?i đi qua. Vư?a đúng lúc Tô?ng thống bước đến, hắn tư? phía sau cột xông ra, bóp co? súng bắn thă?ng va?o Tô?ng thống trong khoa?ng cách chưa đâ?y hai mét. Nhưng rất may đạn bị lép, nên Laurence đaf không thê? hạ sát được Tô?ng thống. Khi đó, mọi ngươ?i xung quanh đê?u hết sức hoa?ng hốt. Nhưng vị tô?ng thống 67 tuô?i na?y vâfn to? ra bi?nh tĩnh đối mặt với tên sát thu?, va? theo ba?n năng, ông đưa cây gậy cu?a mi?nh lên đê? tự vệ. Liê?n đó, tên sát thu? lại tiếp tục móc khâ?u súng thứ hai ra va? bóp co?, nhưng đạn vâfn bị lép. Đây la? tô?ng thống đâ?u tiên cu?a Myf bị ám sát, va? thật may mắn la? ông đaf thoát chết. Thông thường, ti? lệ ca? hai khâ?u súng đê?u lép đạn chi? la? 1/125000 ma? thôi.

    Tên sát nhân 32 tuô?i na?y tự xưng la? ngươ?i thư?a kế hợp pháp cu?a quốc vương Anh, và hắn cho rằng, tô?ng thống Myf đaf giết chết cha hắn, lại co?n cự tuyệt đê? hắn có được một khoa?n tiê?n lớn. Sau đó, tại tòa án, chi? sau năm phút thâ?m tra, tòa đaf phán quyết là tên sát nhân na?y mắc bệnh tâm thâ?n, nên không truy cứu trách nhiệm hi?nh sự đối với hắn.
    Tư? đó vê? sau, bệnh tâm thâ?n trơ? tha?nh cái cớ thích hợp nhất đê? chạy tội cu?a các sát thu?.
    Nga?y 8 tháng 1 năm 1835, Tô?ng thống Jackson đaf tra? xong khoa?n nợ cuối cu?ng cu?a đất nước. Cuối tháng Giêng, tức là nga?y 30 tháng 1, vụ ám sát xảy ra. Liên quan đến tên hung thu? Richard Laurence, Griffin đaf viết trong sách cu?a ông ră?ng: ?oTên sát thu? này hoặc la? bị bệnh tâm thâ?n thật, hoặc la? gia? bệnh đê? ho?ng thoát kho?i sự trư?ng trị nghiêm minh cu?a pháp luật. Sau na?y, hắn đaf khua môi múa mép nói với ngươ?i khác ră?ng hắn có mối quan hệ mật thiết với nhưfng ngươ?i có quyê?n thế ơ? châu Âu, và hắn đaf được hứa la? nếu có bị bắt thi? sef được ba?o vệ.? [21]
    Nga?y 8 tháng 6 năm 1845, Tô?ng thống Jackson qua đơ?i. Trên bia mộ cu?a ông chi? có một câu nói duy nhất, ?oTa đaf giết được ngân ha?ng.?

    Ngân ha?ng Trung ương Myf lại một lâ?n nưfa bị vô hiệu hóa, dâfn đến sự tra? đũa nghiêm khắc cu?a phía Anh, nước Anh lập tức đi?nh chi? các khoa?n cho vay đối với nước Myf, trong đó có chiêu tận thu lượng cung ứng tiê?n va?ng cu?a nước Myf. Nê?n ta?i chính cu?a nước Anh khi đó dưới sự vận ha?nh va? thao tác cu?a Rothschild, đaf có được lượng lưu thông tiê?n va?ng với quy mô lớn nhất. Thông qua các khoa?n tiê?n cho vay va? sự vận ha?nh cu?a ngân ha?ng trung ương Myf, nó đaf khống chế hoa?n toa?n việc cung ứng tiê?n tệ cu?a Myf.
    Sau khi đơn xin kéo da?i thơ?i hạn cu?a ngân ha?ng thứ hai nước Myf bị Tô?ng thống phu? quyết, chu? tịch ngân ha?ng thứ hai đaf khơ?i động việc ?ophu? quyết? đối với Tô?ng thống. Ngân ha?ng thứ hai tuyên bố lập tức thu hô?i các khoa?n đaf cho vay, đi?nh chi? tất ca? các khoa?n vay mới. Các ngân ha?ng chu? yếu ơ? châu Âu do do?ng họ Rothschild thao túng cufng đô?ng thơ?i khống chế vo?ng quay lưu chuyê?n tiê?n tệ cu?a nước Myf, đâ?y nước Myf rơi va?o ti?nh thế sụt gia?m lượng lưu thông tiê?n tệ ?odo con ngươ?i gây ra? một cách nghiêm trọng, cuối cu?ng dâfn đến ?ocuộc khu?ng hoa?ng năm 1837?, kinh tế Myf rơi va?o ti?nh trạng suy thoái nghiêm trọng trong suốt hơn 5 năm, sức phá hoại cu?a nó lớn chưa tư?ng thấy, gây nên thơ?i ky? điêu ta?n cu?a nê?n kinh tế Myf kéo da?i mafi đến năm 1929.
    ?oCuộc khu?ng hoa?ng năm 1857? tiếp sau ?ocuộc khu?ng khoa?ng năm 1837?, rô?i cuộc khu?ng hoa?ng năm 1907 một lâ?n nưfa đaf xác nhận câu nói cu?a Rothschild: ?oChi? câ?n có thê? khống chế việc phát ha?nh tiê?n tệ cu?a một quốc gia thi? ta không câ?n pha?i quan tâm rằng ai đaf đặt ra pháp luật.?
  2. saruman

    saruman Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    31/07/2006
    Bài viết:
    1.684
    Đã được thích:
    140
    CHIẾN TUYẾN MỚI: ?oHỆ THỐNG TA?I CHÍNH ĐỘC LẬP?
    Năm 1837, Martin P. Bran - ngươ?i kế nhiệm được Tô?ng thống Jackson u?ng hộ - tiếp qua?n Nha? trắng. Thách thức lớn nhất cu?a ông la? la?m thế na?o đê? khắc phục nguy cơ khu?ng hoa?ng nghiêm trọng do ngân ha?ng quốc tế thắt chặt nguô?n cung ứng tiê?n. Sách lược tiên phong cu?a ông la? xây dựng ?ohệ thống ta?i chính độc lập? (Independent Treasury System), rút toa?n bộ tiê?n tệ do Bộ ta?i chính kiê?m soát kho?i hệ thống ngân ha?ng tư nhân, rô?i gư?i va?o trong hệ thống cu?a mi?nh ơ? Bộ ta?i chính. Các nha? sư? học gọi ha?nh động na?y la? ?ocuộc ly hôn giưfa ta?i chính va? ngân ha?ng?.
    Khơ?i nguô?n cu?a ?ohệ thống ta?i chính độc lập? la? khi Tô?ng thống Jackson phu? quyết việc kéo da?i thơ?i hạn kinh doanh cu?a ngân ha?ng thứ hai cu?a Myf, đô?ng thơ?i ra lệnh rút toa?n bộ các khoa?n tiê?n cu?a Chính phu? kho?i hệ thống ngân ha?ng na?y, chuyê?n đến gư?i ơ? ngân ha?ng cu?a các bang. Ai ngơ?, tránh vo? dưa gặp vo? dư?a. Các nhà ngân hàng du?ng tiê?n cu?a Chính phu? la?m dự trưf, sau đó phát ha?nh tín dụng với số lượng lớn đê? đâ?u cơ. Đây la? một nguyên nhân khác dâfn đến ?ocuộc khu?ng hoa?ng năm 1837?.
    Nguồn tiền cu?a chính phu? do Martin P. Bran đê? xuất pha?i làm sao được giải phóng kho?i hệ thống ta?i chính nhằm ba?o vệ tiê?n vốn cu?a Chính phu? đồng thời cân nhắc kha? năng ngân ha?ng du?ng tiền thuế cu?a ngươ?i dân đê? phát ha?nh tín dụng với số lượng lớn tạo nên sự mất cân bă?ng trong nê?n kinh tế. Một đặc điê?m khác cu?a ?ohệ thống ta?i chính độc lập? la? tất ca? các khoa?n tiê?n nhập va?o hệ thống ta?i chính câ?n pha?i được thể hiện dưới dạng va?ng bạc, như vậy Chính phu? đaf có được một điê?m tựa đê? điê?u tiết khống chế đối với lượng cung ứng tiê?n va?ng cu?a quốc gia nhằm khống chế cuộc xung đột giưfa ngân ha?ng châu Âu đối với việc phát ha?nh tiê?n tệ cu?a nước Myf. Cách suy nghif na?y có thê? nói la? một diệu kế nếu nhi?n tư? góc độ lâu da?i, nhưng nếu xét về ngắn hạn thi? lại có thể châm ngo?i nô? cho quả bom rủi ro tín dụng cu?a rất nhiê?u các ngân ha?ng, chă?ng khác na?o đô? thêm dâ?u va?o lư?a trong cuộc xung đột với Ngân ha?ng thứ hai cu?a Myf, khu?ng hoa?ng sef xảy ra đến mức không thê? khống chế được.
    Trong quá tri?nh na?y, Henry Clay la? một nhân vật hết sức quan trọng. Ông la? ngươ?i kế thư?a quan trọng tư tươ?ng Ngân ha?ng trung ương tư hưfu cu?a Hamilton, va? la? nhân vật được mến mộ cu?a các nha? tài phiệt ngân ha?ng. Ông la? ngươ?i có ta?i ăn nói, lối suy nghif chặt chef, va? có sức lôi cuốn. Ông đaf tụ hội được bên mi?nh một nhóm các nghị sif u?ng hộ ngân ha?ng va? được các ngân ha?ng u?ng hộ. Ông đaf tha?nh lập đa?ng Whig (tiê?n thân cu?a đa?ng tự do Anh) ?" một đảng kiên quyết pha?n đối chính sách ngân ha?ng cu?a Tô?ng thống Jackson đaf dô?n sức va?o việc khôi phục lại chế độ ngân ha?ng trung ương tư hưfu.
    Trong cuộc bâ?u tô?ng thống năm 1840, đa?ng Whig đaf đê? cư? vị anh hu?ng chiến tranh William Henry Harrison, và do trong suy nghif cu?a ngươ?i dân có sự thay đô?i vê? nguy cơ kinh tế, nên Harrison đaf da?nh thắng lợi va? trơ? tha?nh Tô?ng thống thứ 9 cu?a nước Myf một cách thuận lợi.
    Với vai tro? thu? lifnh cu?a đa?ng Whig, Henry Clay đaf nhiê?u lâ?n ?ochi? đạo? Harrison pha?i điê?u ha?nh nê?n chính trị như thế na?o. Sau khi Harrison trở thành Tô?ng thống, mâu thuẫn giưfa hai ngươ?i nga?y ca?ng trơ? nên gay gắt. Henry Clay đaf triệu kiến ?otô?ng thống sắp nhậm chức? đến nha? mi?nh ơ? Lexington. Vi? nghif đến đại cuộc nên Harrison đaf nhâfn nhịn đến nha? Henry Clay, nhưng vi? vấn đê? ngân ha?ng quốc gia, chế độ ta?i chính độc lập va? nhiê?u vấn đê? khác nưfa mà hai ngươ?i đaf gây gô? với nhau. Nguyên nhân la? vi? Henry Clay cho ră?ng có thê? lấy thân phận ?othái thượng hoa?ng? cu?a mi?nh đê? ra lệnh, du? chưa được sự đô?ng ý cu?a Harrison nhưng ông ta đaf cho ngươ?i chấp bút viết ba?i diêfn văn nhậm chức thay tô?ng thống va? đaf bị Harrison tư? chối, Harrison co?n đích thân viết một va?i diêfn văn nhậm chức da?i hơn 8000 tư?. Văn kiện tóm lược lại đươ?ng lối tư tươ?ng trị nước cu?a Harrison đaf pha?n bác lại luận điệu ngân ha?ng trung ương tư nhân va? phế bo? đươ?ng lối chính sách ta?i chính độc lập do Henry Clay chu? trương, tư? đó tạo nên một đo?n đau thấu xương đối với lợi ích cu?a ngân ha?ng.[26]
    Nga?y 4 tháng 3 năm 1841 la? một nga?y rét mướt, Tô?ng thống Harrison đaf phát biê?u ba?i diêfn văn nhậm chức cu?a mi?nh trong gió rét, và rốt cuộc đaf bị ca?m lạnh. Đối với Tô?ng thống Harrison, ngươ?i một đơ?i xông pha nơi trận mạc thi? chuyện na?y cufng chă?ng có gi? lớn lao, na?o ngơ? bệnh ti?nh cu?a ông lại nga?y ca?ng trở nên trầm trọng khác thươ?ng, va? đến nga?y 4 tháng 4 thi? tư? trâ?n. Tô?ng thống Harrison vư?a mới lên nhậm chức và đang chuâ?n bị triê?n khai rất nhiê?u dự định lớn lao thi? bỗng nhiên ?ođột tư??. Việc một vị tô?ng thống vâfn co?n minh mâfn hoạt bát tháng trước lại đột ngột tư? trâ?n tháng sau, du? thế na?o thi? đó cufng la? một việc hết sức đáng ngơ?. Có một số nha? sư? học cho ră?ng tô?ng thống băng hà la? do bị đâ?u độc, có thê? thơ?i gian hạ độc la? va?o nga?y 30 tháng 3, và sau 6 nga?y thi? tô?ng thống Harrison tư? trâ?n.
    Cuộc đấu tranh xung quanh chuyện ngân ha?ng trung ương tư hưfu va? hệ thống ta?i chính độc lập ca?ng trơ? nên căng thă?ng hơn vi? cái chết cu?a tô?ng thống Harrison. Trong năm 1841, Đa?ng Whig do Henry Clay chu? tri? đaf hai lâ?n đê? xuất pha?i khôi phục lại ngân ha?ng trung ương tư hưfu va? phế bo? chế độ ta?i chính độc lập, kết qua? ca? hai lâ?n đê?u bị ngươ?i kế nhiệm cu?a tô?ng thống Harrison la? phó tô?ng thống John Tyler phu? quyết. Henry Clay tức giận va? xấu hô? đaf ra lệnh khai trư? John Tyler ra kho?i đa?ng Whig, kết qua? la? tô?ng thống John Tyler ?omay mắn? trơ? tha?nh vị tô?ng thống ?omô? côi? bị khai trư? ra kho?i đa?ng duy nhất trong lịch sư? nước Myf.
    Đến năm 1849, một nhân vật khác cu?a đa?ng Whig la? Zachary Taylor sau khi trúng cư? tô?ng thống, đaf khôi phục lại hy vọng cu?a ngân ha?ng trung ương. Việc xây dựng một ngân ha?ng trung ương tư nhân theo mô hi?nh cu?a ngân ha?ng Anh la? mơ ước cao nhất cu?a các ngân ha?ng, và nó có nghifa rằng, cuối cu?ng thi? ngân ha?ng cufng quyết định được số phận cu?a quốc gia va? nhân dân. Nhìn va?o vết xe đô? trước đó cu?a tô?ng thống Harrison, Taylor luôn tỏ ra hững hờ đối với vấn đê? ngân ha?ng trung ương hết sức quan trọng na?y, nhưng đô?ng thơ?i ông cufng không cam tâm trơ? tha?nh con rối trong tay Henry Clay. Nha? sư? học Michael Holt đaf cho rằng, Tô?ng thống Tayler đaf tư?ng ngâ?m ba?y to? như thế này ?oChu? ý xây dựng ngân ha?ng trung ương đaf được định đoạt, và đó không pha?i la? vấn đê? cần được tôi xem xét trong nhiệm ky? cu?a mi?nh.?[27] Kết qua? là, ?ocái đaf được định đoạt? ơ? đây không pha?i la? sự chú ý cu?a ngân ha?ng trung ương ma? nhắm va?o ba?n thân tô?ng thống Taylor.
    Nga?y 4 tháng 7 năm 1850, Tô?ng thống Taylor tham dự lêf quốc khánh được cư? ha?nh trước đa?i tươ?ng niệm Washington. Thơ?i tiết hôm đó hết sức oi nô?ng, Taylor đaf uống một chút sưfa đá, va? ăn thêm mấy qua? anh đa?o, kết qua? la? ông bị đau bụng. Đến nga?y 9 tháng 7 thì vị tô?ng thống khôi ngô vạm vơf na?y cufng ra đi một cách thâ?n bí.
    Sự kiện đột tư? thâ?n bí vi? nhưfng căn bệnh chă?ng đâu va?o đâu cu?a ca? hai vị tô?ng thống có xuất thân tư? quân nhân na?y đương nhiên đaf gây xôn xao dư luận. Co?n giới sư? học thi? tranh luận về đề tài này trong ha?ng thế ky?. Năm 1991, sau khi được sự đô?ng ý cu?a ngươ?i nha? Tô?ng thống Taylor, thi thê? cu?a ông đaf được khai quật lên, ngươ?i ta lấy mẫu móng tay va? tóc cu?a Tô?ng thống đi xét nghiệm. Kết qua? cho thấy, ông chết vi? bị đâ?u độc. Đương nhiên cơ quan điê?u tra đaf nhanh chóng lấp liếm ră?ng lượng đâ?u độc rất nho? không đu? đê? gây chết ngươ?i, sau đó vội va?ng kết thúc vụ điê?u tra. Cho đến ngày nay, chă?ng ai biết được tại sao cơ thê? tô?ng thống lại có nhưfng thứ độc tố na?y.
  3. saruman

    saruman Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    31/07/2006
    Bài viết:
    1.684
    Đã được thích:
    140
    NGÂN HA?NG QUỐC TẾ RA TAY TẠO NÊN CUỘC ?oKHU?NG HOA?NG NĂM 1857
    Do Ngân ha?ng thứ hai cu?a Myf đóng cửa năm 1836 nên các ông chủ ngân ha?ng quốc tế đaf đột ngột ra tay rút sạch toa?n bộ lượng tiê?n tệ kim loại đang lưu thông ơ? nước Myf, tạo nên khu?ng hoa?ng kinh tế nghiêm trọng liên tục trong 5 năm ơ? quốc gia này. Mặc dù vào năm 1841, đại diện cu?a các chủ ngân ha?ng quốc tế đaf tư?ng hai lâ?n thư? khôi phục lại hệ thống ngân ha?ng trung ương tư nhân, nhưng ca? hai lâ?n đê?u thất bại, mối quan hệ giưfa hai bên rơi va?o trạng thái đóng băng, ti?nh trạng siết chặt tiê?n tệ cu?a Myf kéo da?i mafi đến năm 1848 mới bắt đâ?u được gia?i tỏa.
    Nguyên nhân khiến cho ti?nh hi?nh chuyê?n biến tích cực tất nhiên không pha?i do các ông chủ ngân ha?ng quốc tế quá tư? bi, ma? la? do va?o năm 1848, nước Myf đaf phát hiện mo? va?ng rất lớn: mỏ va?ng San Francisco.
    Lượng cung ứng va?ng cu?a Myf liên tục trong 9 năm kê? tư? năm 1848 đaf tăng vọt chưa tư?ng thấy, chi? riêng California đaf sa?n xuất ra một lượng tiê?n va?ng trị giá đến 5 ti? đô-la Myf. Năm 1851 ơ? Úc cufng phát hiện được một mỏ va?ng có trưf lượng lớn, lượng cung ứng va?ng trong phạm vi thế giới tư? 144 triệu siling cu?a năm 1851 tăng vọt lên 376 triệu siling trong năm 1861. Va? lưu lượng tiê?n thuộc kim nội địa cu?a Myf tư? 83 triệu đô-la trong năm 1840 tăng vọt lên 253 triệu đô-la trong năm 1860. [28]
    Việc phát hiện nhưfng mỏ va?ng lớn ơ? Myf va? Úc đaf phá vỡ sự khống chế tuyệt đối cu?a các nha? ta?i chính châu Âu đối với lượng cung ứng va?ng thế giới. Chính phu? Myf thơ? pha?o nhẹ nhõm vi? đaf thoát được ca?nh pha?i bị siết chặt tiê?n tệ. Việc cung ứng tiê?n tệ với chất lượng tốt va? số lượng nhiê?u đaf làm tăng niê?m tin cho thị trươ?ng, các ngân ha?ng bắt đâ?u ba?nh trướng hoạt động tín dụng trên quy mô lớn. Cơ sơ? quan trọng nhất trong ta?i sa?n cu?a nước Myf la? rất nhiê?u nga?nh công nghiệp quan trọng cu?a Myf như công nghiệp, khoáng sa?n, giao thông, cơ giới đê?u được khôi phục nhanh chóng trong giai đoạn hoa?ng kim na?y.
    Thấy việc khống chế ta?i chính to? ra không co?n hiệu qua?, các ông chủ ngân ha?ng quốc tế sớm đaf có đối sách mới. Đó chính la? chính sách không chế ta?i chính, phân hóa chính trị.
    Trước khi cuộc khu?ng hoa?ng kết thúc, các ông chủ ngân hàng đaf bắt đâ?u ra tay thu mua cu?a ca?i quý giá cu?a dân chúng với giá re? mạt. Đến năm 1853, khi nê?n kinh tế Myf phất như diê?u gặp gió thì tư ba?n nước ngoa?i, đặc biệt la? tư ba?n Anh đaf sơ? hưfu 46% trong tô?ng số công trái liên bang, 58% tô?ng công trái các bang, 26% tô?ng công trái nga?nh đươ?ng sắt Myf[29]. Như vậy, một khi chế độ ngân ha?ng trung ương được yên vị thi? nê?n kinh tế Myf cufng sef bị các ông chủ ngân ha?ng khống chế giống như các quốc gia châu Âu khác.
    Các ông chủ ngân ha?ng quốc tế mở rộng hoạt động tín dụng, khiến nê?n kinh tế phát triê?n với tốc độ như bơm bong bóng đê? ngươ?i dân va? các doanh nghiệp khác ra sức tạo ra cu?a ca?i, sau đó đạp gấp phanh tín dụng, khiến cho hâ?u hết các doanh nghiệp va? ngươ?i dân mất máu ma? phá sa?n, co?n các ngân ha?ng lại được một phen bội thu. Qua? nhiên, trong khi thấy mu?a thu hoạch đaf đến, các ông chủ ngân ha?ng quốc tế va? các đại diện cu?a họ ơ? Myf đaf quơ tay siết chặt tín dụng, gây nên cuộc khu?ng hoa?ng năm 1857. Nhưng điê?u vượt ra ngoa?i dự liệu cu?a họ la?, thực lực cu?a nê?n kinh tế Myf lúc na?y đaf không co?n như 20 năm trước nưfa, cuộc khu?ng hoa?ng năm 1857 không thê? la?m chấn thương trâ?m trọng nê?n kinh tế Myf một lâ?n nưfa, ma? nó chi? kéo da?i trong một năm thi? nước Myf đaf dập tắt được khu?ng hoa?ng.
    Khi thấy thực lực cu?a nước Myf nga?y ca?ng mạnh, ta?i chính nga?y ca?ng khó bị khống chế, các ông chủ ngân hàng quốc tế đặt ra nhiệm vụ trọng tâm cho mình: kích động nội chiến và chia cắt nước Myf.
    [12] Thư gửi Bộ trưởng tài chính Albert Gallatin (1802).
    [13] Allan Hamilton, Cuộc đời của Alexander Hamilton (The Intimate Life of Alexander Hamilton) - Charles Scribner?Ts Sons 1910.
    [14] Arthur Schlesinger con, Thời đại của Jackson (The Age of Jackson) - New York: Mentor Books, 1945, tr.6-7.
    [15] Được viết cho Robert Morris vào 30/4/1781.
    [16] Tuyển tập tác phẩm của Thomas Jefferson (New York& Sons, 1899), tập X, tr. 31.
    [17] Tác phẩm của Thomas Jefferson (Willey Book Company, 1944), tr. 749.
    [18] Glyn Davies, Lịch sử tiền tệ từ thời cổ đại đến nay (History of Money From Ancient Times to The Present Day) - University of Wales Press 2002, tr. 474.
    [19] Sách đã dẫn, tr. 475.
    [20] Thomas Jefferson, Thư gửi John Taylor, 26/11/1798; in lại trong Tuyển tập tác phẩm của Thomas Jefferson, tập10.
    [21] Glyn Davies, Lịch sử tiền tệ từ thời cổ đại đến nay (History of Money From Ancient Times to The Present Day) - University of Wales Press 2002, tr. 475-476.
    [22] Thomas Jefferson, Thư gửi James Monroe, 1/1/1815.
    [23] Glyn Davies, History of Money From Ancient Times to The Present Day ( University of Wales Press, 2002), tr. 476.
    [24] Sách đã dẫn, tr. 479.
    [25] G. Edward Griffin, Sinh vật từ đảo Jekyll (The Creature from Jekyll Island ) - American Media, Westlake Village, CA 2002, tr. 224.
    [26] Diễn văn khai mạc của Tổng thống William Henry Harrison, 4/3/1841.
    [27] Michael F. Holt; Sự lên ngôi và sụp đổ của Đảng Whig (The Rise ans Fall of the American Whig Party: Jacksonian Politics and the Onset of the Civil War) - 1999; tr. 292.
    [28] Glyn Davies, Lịch sử tiền tệ từ thời cổ đại đến nay (History of Money From Ancient Times to The Present Day) - University of Wales Press 2002, tr. 484
    [29] Sách đã dẫn, tr. 486.
  4. saruman

    saruman Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    31/07/2006
    Bài viết:
    1.684
    Đã được thích:
    140

    Vì sao đô-la Mỹ được chọn là tiền tệ dự trữ của thế giới? Nó được đảm bảo bằng gì? Vì sao nó lại liên tục mất giá?
    Tại sao Cục dự trữ liên bang Mỹ (Federal Reserve-Fed) là một ngân hàng của tư nhân và do một số nhà tài phiệt sở hữu?
    Tại sao Phố Wall lại mạo hiểm chọn Hitler làm đối tượng rót vốn đầu tư?
    Vì sao rất nhiều tổng thống Mỹ luôn là đối tượng ám sát của những kẻ ?otâm thần??
    Vì sao kinh tế Nhật Bản một thời tăng trưởng lại liên tục ì ạch cả chục năm qua?
    Lạm phát là gì? Ai được lợi từ lạm phát? Có phải lạm phát cao là cách thức các thế lực cướp đi tài sản lao động của các dân tộc?
    Nguyên nhân sự sụp đổ kinh tế Đông Âu và nước Nga cũng như suy thoái kinh tế kéo dài của Nhật Bản?
    Vì sao xuất hiện cơn bão tài chính tiền tệ Đông Nam Á, Hàn Quốc năm 1997? Các nhà tư bản đã kéo tới ?ovặt lông? chú hổ Thái Lan như thế nào?
    Quỹ tiền tệ quốc tế IMF là gì? Vì sao các chuyên gia lại coi nó là công cụ bóc lột tài nguyên của các nước nghèo?
    Chính sách tiền tệ của Trung Quốc có ngăn được sự can thiệp và thao túng của giới tài phiệt thế giới không?
    Bong bóng kinh tế nhà đất và tín dụng thứ cấp của kinh tế Mỹ là gì? Vì sao thị trường tiền tệ thế giới lại sắp có chao đảo? Các nhà tài phiệt sẽ kiếm lời ra sao?

    CHÍNH SÁCH MỚI VÊ? TIÊ?N TỆ CU?A LINCOLN
    Không có tiê?n thi? không thê? tiến ha?nh chiến tranh, ma? nếu vay cu?a ngân ha?ng quốc tế thi? chă?ng khác na?o tự treo tho?ng lọng va?o cô? mi?nh. Lincoln nghif trăm phương nga?n kế đê? ti?m phương án gia?i quyết. Lúc đó, Dick Taylor ?" một ngươ?i bạn cuf cu?a ông ơ? Chicago - đaf đê? xuất với Lincoln một chu? ý, Chính phu? tự phát ha?nh tiê?n tệ!
    ?oViệc yêu cầu Quốc hội thông qua đê? án na?y cũng như vấn đề trao quyê?n cho Bộ ta?i chính ấn ha?nh tiê?n tệ sẽ có đâ?y đu? hiệu lực pháp luật nhằm giúp chi tra? lương bô?ng cho binh sif, sau đó sef giúp anh gia?nh được thắng lợi trong cuộc chiến mà anh tiến hành.? Lincoln ho?i liệu ngươ?i dân Myf có tiếp nhận đô?ng tiê?n mới na?y hay không, Dick nói ră?ng ?otất ca? mọi ngươ?i đê?u sef không có sự lựa chọn na?o khác trong vấn đê? na?y, chi? câ?n anh tạo nên hiệu lực pháp lý đâ?y đu? cho loại tiê?n tệ mới na?y, Chính phu? đưa ra sự u?ng hộ hoa?n toa?n, và chúng sef thông dụng giống như một loại tiê?n đích thực, bơ?i vi? hiến pháp trao cho quốc hội quyê?n phát ha?nh va? quyê?n quy định giá trị tiê?n tệ.?
    Sau khi nghe xong đê? nghị na?y, Lincoln to? ra quá đôfi vui mư?ng, lập tức đề nghị Dick lập kế hoạch cho việc na?y. Biện pháp hết sức mới lạ na?y đaf phá vỡ cách la?m thươ?ng lệ cu?a Chính phu? la? câ?n pha?i vay tiê?n va? chịu lafi suất cao cu?a ngân ha?ng tư nhân. Loại tiê?n mới na?y sư? dụng hoa văn ma?u xanh lục đê? phân biệt với tiê?n cu?a các ngân ha?ng khác và được lịch sư? gọi la? ?otiê?n xanh? (Greenback). Chôf mới lạ đặc biệt cu?a loại tiê?n mới na?y nă?m ơ? chôf nó hoa?n toa?n không có thế chấp bă?ng tiê?n va?ng hay bạc, va? lợi tức la? 5% cho 20 năm.
    Trong thơ?i ky? nội chiến, nhơ? có sự phát ha?nh cu?a loại tiê?n na?y ma? Mỹ đaf khắc phục được ti?nh trạng thiếu hụt tiê?n tệ nghiêm trọng cu?a Chính phu? trong giai đoạn đâ?u cu?a cuộc chiến. Điều này đaf huy động một cách hiệu qua? nhất tất ca? các nguô?n vốn cu?a miê?n bắc nước Myf, tạo nên một cơ sơ? kinh tế vưfng chắc cho chiến thắng cuối cu?ng trước quân miê?n nam. Đô?ng thơ?i, loại tiê?n na?y nhơ? có giá tha?nh thấp nên cufng đaf trơ? tha?nh loại tiê?n tích luyf cu?a ngân ha?ng miê?n Bắc, tín dụng ngân ha?ng cu?a miê?n Bắc cufng nhơ? đó ma? được mơ? rộng, công nghiệp quốc pho?ng, xây dựng đươ?ng sắt, sa?n xuất nông nghiệp va? mậu dịch thương nghiệp đê?u nhận được sự chi viện ta?i chính lớn chưa tư?ng có so với trước đó.
    Việc phát hiện nhưfng mo? va?ng lớn nhưfng năm 1848 đaf khiến cho nê?n ta?i chính Myf dâ?n dâ?n thoát kho?i cục diện bất lợi va? cực đoan do các ngân ha?ng châu Âu khống chế, và cufng chính nhơ? va?o sa?n lượng lớn nhưfng mo? va?ng na?y la?m niê?m tin nên loại tiê?n mới cu?a Lincoln mới có thê? được ngươ?i dân tiếp nhận rộng rafi, đặt cơ sơ? ta?i chính đáng tin cậy cho việc gia?nh thắng lợi trong cuộc chiến Nam ?" Bắc. Một điê?u nưfa khiến ngươ?i ta ca?ng thêm kinh ngạc hơn la?, loại tiê?n mới do Lincoln phát ha?nh không hê? gây ra lạm phát tiê?n tệ nghiêm trọng kiê?u như trong thơ?i ky? chiến tranh độc lập, tư? khi cuộc nội chiến nô? ra va?o năm 1861 đến khi kết thúc va?o năm 1865, chi? số vật giá cu?a toa?n miê?n bắc Myf chi? tăng một cách nhẹ nha?ng tư? 100 lên 216. Xem xét quy mô va? sự nghiêm trọng vê? mức độ phá hoại cu?a cuộc chiến so với nhưfng cuộc chiến có quy mô tương tự khác trên thế giới, chúng ta không thê? không nói rằng đây là một ky? tích ta?i chính. Ngược lại, miê?n nam cufng du?ng phương thức lưu thông tiê?n giấy, nhưng hiệu qua? thi? khác xa một trơ?i một vực, chi? số vật giá cu?a miê?n nam trong cu?ng một thơ?i ky? đaf tăng tư? 100 lên đến 2776. [32]
    Trong suốt thơ?i ky? chiến tranh Nam - Bắc, Chính quyền Lincoln đaf phát ha?nh tô?ng cộng số tiê?n mới la? 450 triệu đô-la Myf. Nhơ? cơ chế vận ha?nh đô?ng tiê?n mới na?y tốt như vậy cho nên tô?ng thống Lincoln đaf xem xét hết sức nghiêm túc việc tiến ha?nh trươ?ng ky? hóa va? pháp chế hóa việc phát ha?nh loại tiê?n tệ không thế chấp na?y (Debt Free Money). Nhưng chính điê?u na?y đaf như một đo?n đau đánh va?o lợi ích căn ba?n cu?a tru?m ta?i chính quốc tế. Nếu như mọi chính phu? đê?u không câ?n pha?i vay tiê?n cu?a ngân ha?ng ma? ?otha?n nhiên? tự mi?nh phát ha?nh tiê?n tệ, thi? sự lufng đoạn cu?a các ngân ha?ng đối với việc phát ha?nh tiê?n tệ sef không co?n tô?n tại nưfa, như thế lef na?o không pha?i la? ngân ha?ng đaf trơ mo? rô?i sao?
    Ngay sau khi nghe được tin tức na?y, tờ London Times đại diện cho Ngân ha?ng Anh quốc đaf lập tức đăng ta?i tuyên bố:

    Nếu như chính sách ta?i chính mới của Mỹ (tiê?n xanh Lihncon) khiến ngươ?i ta chán ghét được thực thi vĩnh viễn, chính phu? có thê? phát ha?nh khống nguồn tiê?n tệ cu?a mi?nh. Chính phủ có thê? hoa?n tra? hết mọi khoa?n nợ đồng thời sef thu được nhưfng khoa?n tiê?n câ?n thiết đê? phát triê?n thương nghiệp, sef biến tha?nh một quốc gia phô?n vinh chưa tư?ng có trên thế giới, nguồn nhân ta?i ưu tú va? mọi ta?i nguyên vốn có trên thế giới na?y sef cha?y dô?n vê? bắc Myf. Quốc gia na?y câ?n pha?i bị phá hủy, nếu không nó sef phá hủy tư?ng quốc gia theo chế độ quân chu? trên thế giới.
    Chính phu? cu?a Anh va? hiệp hội ngân ha?ng New York đaf ba?y to? sự phâfn nộ đo?i ho?i pha?i thực hiện các ha?nh động đáp tra?. Nga?y 28 tháng 12 năm 1861, họ tuyên bố đi?nh chi? chi tra? bă?ng tiê?n kim loại cho Chính phu? cu?a Lincoln. Một số ngân ha?ng ơ? New York co?n đi?nh chi? việc rút va?ng cu?a nhưfng ngươ?i gửi tiết kiệm bă?ng va?ng, đô?ng thơ?i tuyên bố hủy bo? việc chấp nhận du?ng va?ng mua công trái cu?a Chính phu?. Các ngân ha?ng ơ? nhiê?u nơi trên nước Myf cufng râ?m rộ hươ?ng ứng. Họ đến Washington để đê? xuất nhưfng phương án thay đô?i vô nguyên tắc đối với tô?ng thống Lincoln, đo?i thực hiện lại nhưfng cách la?m trong quá khứ, đem nhưfng công trái có lợi tức cao bán cho các ngân ha?ng châu Âu; đem va?ng cu?a Chính phu? Myf gửi va?o các ngân ha?ng tư nhân đê? dự trưf phát ha?nh tín dụng, các ngân ha?ng phát ta?i lớn; Chính phu? Myf trưng thu thuế cu?a các nga?nh công nghiệp va? ngươ?i dân đê? chi tra? cho chiến tranh.
    Đương nhiên, Tô?ng thống Lincoln đaf cự tuyệt yêu câ?u hoa?n toa?n vô lý na?y cu?a các ngân ha?ng. Chính sách cu?a ông rất được lo?ng dân, ngươ?i dân Myf đaf nô nức mua hết toa?n bộ công trái, va? căn cứ va?o pháp luật, các công trái này được sư? dụng như la? hiện kim.
    Các ngân ha?ng thấy kế sách bất tha?nh be?n nghif ra kế khác. Các ngân ha?ng phát hiện thấy ră?ng trong luật phát ha?nh tiê?n xanh Lihncon cu?a quốc hội hoa?n toa?n không đề cập đến việc nên du?ng va?ng đê? chi tra? lafi tức công trái hay không. Vì vậy, họ cho phép dùng loại tiê?n mới cu?a Lincoln để mua công trái, nhưng phâ?n lợi tức pha?i du?ng tiê?n kim loại đê? chi tra?. Đây la? một bước trong kế hoạch hoa?n chi?nh nhằm gắn kết đô?ng tiê?n mới cu?a Lincoln tại Myf với giá trị cu?a va?ng. Trong khi đó, các ngân ha?ng châu Âu tích lũy đô?ng ba?ng Anh nhiê?u hơn bất cứ đô?ng tiê?n na?o thơ?i đó và nhiê?u hơn so với tiê?n va?ng cu?a Myf. Sự thỏa hiệp giưfa ngân ha?ng Myf va? quốc hội Myf đaf khiến cho thế lực ta?i chính quốc tế lợi dụng việc khống chế tô?ng lượng xuất nhập khâ?u va?ng đối với nước Myf gián tiếp đạt được hiệu qua? thao túng giá trị tiê?n tệ cu?a Myf.
  5. saruman

    saruman Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    31/07/2006
    Bài viết:
    1.684
    Đã được thích:
    140
    ĐÔ?NG MINH NGA CU?A LINCOLN
    Trong thơ?i khắc nguy ngập khi các quốc vương ơ? châu Âu đaf chuâ?n bị săfn sa?ng đê? đem quân sang chia cắt nước Myf, Lincoln đaf lập tức nhớ đến ke? thu? truyê?n kiếp cu?a các quốc vương châu Âu ?" nước Nga. Lincoln đaf phái đặc sứ câ?u cứu Sa hoa?ng Alechxande đệ nhị. Khi nhận được thư cu?a Lincoln, Sa hoa?ng không mơ? ra ngay, ma? nâng nâng trên tay, rô?i nói ră?ng: ?oTrước khi mơ? bức thư na?y hoặc biết được nội dung cu?a nó, chúng ta sef đô?ng ý trước với bất cứ yêu câ?u na?o ma? bức thư đê? xuất.? [33]
    Nguyên nhân Sa hoa?ng chuâ?n bị tham gia quân sự va?o cuộc nội chiến Myf có mấy mặt sau đây. Một la? sự lo lắng ?omôi hơ? răng lạnh?, vì trong thơ?i ky? Alechxande đại đế trị vì, các thế lực ta?i chính quốc tế quét sạch châu Âu đaf gõ cư?a điện Kremli. Học theo kinh nghiệm cu?a các quốc gia ta?i chính ?otiên tiến? ơ? châu Âu, các ngân ha?ng kịch liệt yêu câ?u tha?nh lập ngân ha?ng trung ương tư hưfu, và Sa Hoa?ng đaf sớm nhận ra chiêu độc trong việc này nên đaf kiên quyết tư? chối yêu câ?u na?y. Khi nhìn thấy tô?ng thống Lincoln - một thế lực pha?n đối ta?i chính quốc tế - rơi va?o ti?nh ca?nh nguy hiê?m, nếu như không ra tay tương trợ, thi? Alechxande đệ nhị e ră?ng, chă?ng mấy chốc mối nguy ấy sẽ ập đến với chính mi?nh. Một nguyên nhân khác la? nga?y 3 tháng 3 năm 1861 trước khi nô? ra cuộc nội chiến Nam ?" Bắc ơ? Myf, Alechxande đệ nhị đaf tuyên bố pháp lệnh gia?i phóng nông nô, và vê? mặt phế bo? chế độ nô lệ na?y, cả hai bên đều có nhưfng quan điê?m chung. Va? co?n một điê?u nưfa la? cuộc chiến tranh Crimean cu?a nước Nga vư?a mới kết thúc năm 1856 đaf đại bại dưới tay cu?a liên quân Anh ?" Pháp, nên Alechxande đệ nhị chưa nguôi chuyện rửa hận.
    Chưa tuyên chuyến, hạm đội cu?a Nga dưới sự thống lifnh cu?a tướng Liviski đaf tiến va?o ca?ng New York va?o nga?y 24 tháng 9 năm 1663. Nga?y 12 tháng 10, hạm đội Thái Bi?nh Dương cu?a Nga dưới sự thống soái cu?a tướng Popov đaf đến San Francisco . Đối với ha?nh động cu?a nước Nga, Wales đaf bi?nh luận ră?ng: ?oHọ đaf đến khi miê?n nam đang ơ? va?o lúc triê?u lên co?n miê?n bắc ơ? va?o thế triê?u xuống, sự xuất hiện cu?a họ đaf tạo nên sự do dự cu?a Anh va? Pháp, cuối cu?ng đaf cho Lincoln thơ?i gian xoay chuyê?n được cục diện.?
    Sau khi nội chiến kết thúc, đê? chi tra? khoa?n phí tô?ng cộng 7,2 triệu đô-la Myf cho hạm đội cu?a nước Nga, Chính phu? cu?a Myf đaf châ?n chư? kéo da?i thơ?i gian. Bơ?i vi? hiến pháp không trao cho Tô?ng thống quyê?n chi tra? chi phí chiến tranh cho Chính phu? nước ngoa?i, Tô?ng thống Johanson khi đó đaf đạt được hiệp ước du?ng chính vu?ng đất Alaska mua cu?a nước Nga đê? chi tra? khoa?n chi phí chiến tranh. Trong lịch sư?, vụ việc na?y được gọi la? ?oSự điên rồ của Seward?. Seward la? quốc vụ khanh khi đó của Hoa Kỳ, và đã bị dân chúng kịch liệt chi? trích khi bỏ ra 7,2 triệu đô-la đê? đi mua lại một vu?ng đất hoang hóa không đáng một xu khi đó của Nga.
    Cufng vi? một nguyên nhân tương tự ma? Alechxande đệ nhị đaf bị ha?nh thích va?o năm 1867, nhưng cuộc ha?nh thích đaf không tha?nh công. Nga?y 1 tháng 3 năm 1881, Alechxande cuối cu?ng cufng chết va?o tay thích khách.
    AI LA? HUNG THU? THẬT SỰ ÁM SÁT LINCOLN ?

    Bismarck ?" vị thu? tướng kiên cươ?ng va? gia?u lo?ng hy sinh cu?a nước Đức đaf tư?ng chi? ra một cách sắc bén ră?ng:
    Ông ấy (Lincoln) được quốc hội trao quyê?n tiến ha?nh vay tiê?n thông qua việc bán khoa?n công trái cho ngươ?i dân, như vậy thi? Chính phu? va? quốc gia sef thoát được kho?i cái bâfy cài săfn cu?a các nha? ta?i chính nước ngoa?i. Trong khi họ (các nha? ta?i chính quốc tế) hiê?u rof được ră?ng nước Myf sef thoát kho?i vo?ng khống chế cu?a họ, thi? nga?y chết cu?a Lincoln chă?ng co?n mấy xa xôi.
    Sau khi ra sắc lệnh gia?i phóng nô lệ da đen va? thống nhất miê?n nam, ngay lập tức Lincoln đaf tuyên bố xóa toa?n bộ các khoa?n nợ chiến tranh ma? miê?n nam đaf gánh chịu. Các ngân ha?ng quốc tế chu cấp khoa?n lớn ta?i chính cho miê?n nam trong suốt cuộc chiến, đaf bị tô?n thất nghiêm trọng vi? quyết định na?y. Đê? tra? thu? Lincoln, đặc biệt la? đê? lật đô? chính sách mới vê? tiê?n tệ cu?a Lincoln, họ đaf tập hợp các thế lực bất mafn đối với vị tô?ng thống này, bí mật lên kế hoạch ám sát tô?ng thống. Với họ, chuyện chi? đạo đám côn đô? ám sát tô?ng thống thực tế không pha?i la? một việc khó khăn.
    Sau khi Lincoln bị ám sát, dưới sự thao túng cu?a các thế lực ta?i chính quốc tế, quốc hội tuyên bố phế bo? chính sách tiê?n tệ mới cu?a Lincoln, giới hạn của việc phát ha?nh tiê?n tệ mới cu?a Lincoln không được vượt quá 400 triệu đô-la.
    Năm 1972, có ngươ?i ho?i Bộ ta?i chính Myf rằng, với số tiê?n mới 450 triệu đô-la Myf cu?a Lincoln phát ha?nh, chính phủ rốt cuộc đaf tiết kiệm được bao nhiêu lafi suất. Sau mấy tuâ?n tính toán kyf lươfng, câu tra? lơ?i cu?a Bộ ta?i chính la?: nhơ? tô?ng số tiê?n Lincoln tự phát ha?nh cho Chính phu? Myf ma? quốc gia này đaf tiết kiệm được 4 ti? đô-la lợi nhuận. [34]
    Cuộc chiến tranh nam bắc cu?a Myf, vê? căn ba?n la? một cuộc tranh gia?nh lợi ích kịch liệt giưfa các thế lực ta?i chính quốc tế cufng như nhưfng ngươ?i đại diện cho các thế lực đó va? Chính phu? Myf trong việc thống soái quyê?n phát ha?nh tiê?n tệ quốc gia va? chính sách ta?i chính tiê?n tệ cu?a Myf. Trong thơ?i gian hơn một trăm năm sau cuộc chiến tranh nam bắc, đôi bên đaf tiến ha?nh nhưfng cuộc chiến ta?n khốc, tô?ng cộng đaf có 7 tô?ng thống Myf vi? cuộc chiến na?y ma? bị ám sát, nhiê?u nghị sif bị thu? tiêu. Mafi đến năm 1913, việc tha?nh lập hệ thống ngân ha?ng dự trưf liên bang Myf đaf đánh dấu cho thắng lợi mang tính quyết định cu?a ngân ha?ng quốc tế.
    Thật đúng như Bismarck đaf nói:
    Cái chết cu?a Lincoln la? sự tô?n thất nghiêm trọng cu?a thế giới cơ đốc giáo. Nước Myf có thê? không co?n ai có thê? đi lại con đươ?ng vif đại cu?a ông, co?n các ngân ha?ng sef lại một lâ?n nưfa khống chế nhưfng ai gia?u có. Tôi lo ră?ng các ngân ha?ng nước ngoa?i với nhưfng thu? đoạn cao siêu va? ta?n bạo sef da?nh được sự gia?u có cu?a nước Myf, sau đó du?ng nó đê? hủy hoại nê?n văn minh hiện đại một cách có hệ thống.
  6. saruman

    saruman Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    31/07/2006
    Bài viết:
    1.684
    Đã được thích:
    140
    SỰ THỎA HIỆP CHÍ MẠNG: ?oPHÁP LỆNH NGÂN HA?NG QUỐC GIA? NĂM 1863
    Vai tro? ma? tôi đaf đóng góp trong việc thúc dục cho ra đơ?i pháp lệnh ngân ha?ng quốc gia la? sai lâ?m ta?i chính nghiêm trọng nhất trong cuộc đơ?i. Sự lufng đoạn (cung ứng tiê?n tệ) ma? nó (pháp lệnh ngân ha?ng quốc gia) sa?n sinh ra sef a?nh hươ?ng đến tất ca? các phương diện cu?a đất nước na?y. Nó câ?n pha?i bị phế bo?, nhưng trước khi điê?u na?y xa?y ra, đất nước na?y sef chia tha?nh hai phía, một bên la? ngươ?i dân, co?n bên kia la? ngân ha?ng, ti?nh huống na?y vâfn chưa tư?ng xuất hiện trong lịch sư? cu?a đất nước na?y.
    Bộ trươ?ng ta?i chính Myf Salomon Ches (1861 ?" 1864)
    Sau khi cuộc chiến tranh Nam - Bắc bu?ng nô?, Lincoln đaf cự tuyệt khoa?n lợi tức cắt cô? tư? 24% đến 36% cu?a Rothschild va? các đại diện khác cu?a họ ơ? Myf, chuyê?n sang trao quyê?n cho Bộ ta?i chính phán ha?nh ?otín phiếu chính phu? Myf? (United States Notes) cu?a riêng mi?nh, hay co?n được gọi la? bạc xanh. Pháp lệnh tiê?n tệ (Legal Tender Atc) được thông qua tháng 2 năm 1862 . Pháp lệnh này trao quyê?n cho Bộ ta?i chính phát ha?nh 150 triệu đô?ng tiê?n xanh, liê?n sau đó va?o tháng 7 năm 1862 va? tháng 3 năm 1863, lại trao quyê?n cho Bộ ta?i chính phát ha?nh thêm 150 triệu tiê?n xanh nưfa. Nói chung, trong thơ?i ky? nội chiến, tô?ng số tiê?n xanh được phát ha?nh đaf lên đến 450 triệu.
    Việc phát ha?nh tiê?n xanh cu?a Lincoln chă?ng khác na?o chọc va?o tô? ong vo? vẽ cu?a ngân ha?ng quốc tế, các ngân ha?ng đau như bò đá trước ha?nh động na?y cu?a Tô?ng thống, nhưng ngược lại, tâ?ng lớp nhân dân va? các nga?nh công nghiệp khác thi? lại to? thái độ hết sức hoan nghênh đối với loại tiê?n xanh na?y. Đồng tiê?n xanh cu?a Lincoln được lưu ha?nh mafi đến năm 1994 trong hệ thống tiê?n tệ cu?a Myf.
    Năm 1863, khi cuộc chiến đaf bước đến hô?i quyết định nhất, Lincoln câ?n nhiê?u tiê?n xanh hơn nưfa đê? gia?nh được thắng lợi. Nhằm được trao quyê?n phát ha?nh tiê?n xanh lâ?n thứ ba, ông không thê? không cúi đâ?u trước các thế lực cu?a các ngân ha?ng trong quốc hội đê? ra một sự thỏa hiệp quan trọng, ký va?o pháp lệnh ?ongân ha?ng quốc gia? năm 1863. Pháp lệnh na?y trao cho Chính phu? quyê?n phê chuâ?n cho ngân ha?ng quốc gia (National Bank) phát ha?nh chứng chi? ngân ha?ng với tiêu chuâ?n thống nhất. Nhưfng ngân ha?ng na?y trên thực tế sef phát ha?nh tiê?n tệ quốc gia cu?a Myf. Một điê?m hết sức quan trọng chính la? nhưfng ngân ha?ng na?y du?ng trái phiếu chính phu? Myf (Gorvernment Bond) la?m nguồn dự trưf cho việc phát ha?nh chứng chi? ngân ha?ng, trên thực tế sef khóa chặt sự phát ha?nh tiê?n tệ cu?a Myf với các khoa?n vay cu?a Chính phu?, va? như thế thi? Chính phu? sef mafi không thê? hoa?n tra? hết các khoa?n nợ na?y.
    John Kenneth Galbraith - nha? kinh tế học lư?ng danh ngươ?i Myf - đaf tư?ng chi? ra một cách sắc bén ră?ng: ?oRất nhiê?u năm sau khi cuộc nội chiến kết thúc, môfi năm, Chính phu? liên bang đê?u thu được khoa?n thặng dư rất lớn. Nhưng nó lại không thê? hoa?n tra? hết nhưfng khoa?n nợ ma? nó đaf vay, bô?i hoa?n toa?n bộ nhưfng khoa?n nợ Chính phu? đaf phát ha?nh ra, bơ?i vi? như vậy đô?ng nghifa với việc chă?ng co?n khoa?n nợ na?o đê? la?m thế chấp cho quỹ tiê?n tệ quốc gia. Việc hoa?n tra? hết các khoa?n nợ cufng đô?ng nghifa la? đaf phá hủy toa?n bộ sự lưu thông tiê?n tệ.?
    Âm mưu tái thiết lập một mô hi?nh ngân ha?ng theo kiê?u Ngân ha?ng Anh ơ? Myf cu?a các ngân ha?ng quốc tế cuối cu?ng đaf trơ? tha?nh hiện thực. Tư? đây, lợi tức lâu da?i tư? các khoa?n nợ cu?a Chính phu? Myf sef cha?y va?o túi các ngân ha?ng, và nó chă?ng khác na?o một sợi tho?ng lọng nga?y ca?ng siết chặt va?o cô? nhân dân Myf.
    Đến năm 2006, tô?ng khoa?n vay nợ cu?a Chính phu? liên bang Myf đaf lên đến con số khô?ng lô? 8,6 vạn ti? đô-la, bi?nh quân môfi nha? có bốn ngươ?i pha?i gánh chịu một khoa?n nợ quốc gia lên đến 112000 đô-la, va? tốc độ tăng trươ?ng tô?ng nợ ca? đất nước Myf trong môfi giây la? 20000 đô-la! Khoa?n chi tra? lợi tức cu?a Chính phu? liên bang Myf đối với nợ quốc gia chi? đứng sau ngân sách da?nh cho y tế va? quốc pho?ng, va? đến năm 2006 sef đạt đến con số khô?ng lô? 400 ti? đô-la Myf.
    Bắt đâ?u tư? năm 1864, các ngân ha?ng có thê? đơ?i đơ?i kiếp kiếp hươ?ng thụ bưfa đại tiệc lợi tức tư? khoa?n nợ quốc gia na?y cu?a Myf. Chi? vi? xem nhẹ sự khác biệt giưfa việc chính phu? trực tiếp phát ha?nh tiện tệ với việc chính phu? phát ha?nh công trái co?n ngân ha?ng phát ha?nh tiê?n, ma? các nhà ngân hàng đaf tạo nên một sự bất công lớn nhất trong lịch sư? loa?i ngươ?i. Ngươ?i dân bị ép pha?i nộp thuế gián tiếp qua các ngân ha?ng, ma? nhưfng khoa?n thuế này chính la? ta?i sa?n va? tiê?n bạc do mô? hôi nước mắt cu?a họ la?m nên!
    Mafi đến nga?y nay, Trung Quốc la? một trong số ít quốc gia trên thế giới có chính sách phát hành tiền tệ do chính phu? trực tiếp điều hành. Nhơ? đó khoa?n lợi tức pha?i chi tra? ma? Chính phu? va? ngươ?i dân đaf tiết kiệm được trở thành nhân tố quan trọng không thê? thiếu khiến Trung Quốc có thê? phát triê?n nhanh va? lâu da?i như vậy. Nếu có ai đó đưa ra đê? xuất pha?i học ho?i ?okinh nghiệm tiến bộ? cu?a nước ngoa?i, ngân ha?ng nhân dân câ?n pha?i du?ng nợ quốc gia cu?a Chính phu? la?m thế chấp đê? phát ha?nh đô?ng nhân dân tệ, thi? ngươ?i dân Trung Quốc câ?n pha?i coi chư?ng.
    Lincoln không pha?i la? không biết đến nguy cơ đe dọa vifnh cư?u na?y và dự tính rằng, sau khi thắng cư? ơ? nhiệm ky? kế tiếp va?o năm 1865, ông sef phế bo? pháp lệnh na?y, nhưng chi? 42 nga?y sau khi trúng cư?, Lincoln đaf bị ám sát. Các thế lực cu?a ngân ha?ng quốc tế trong quốc hội thư?a thắng xông lên. Họ cho rằng, câ?n pha?i loại bo? đô?ng tiê?n xanh cu?a Lincoln thi? mới có thê? kê cao gối ma? ngu? được. Nga?y 12 tháng 4 năm 1866, quốc hội đaf thông qua ?oPháp lệnh thu hô?i? (Contraction Act), ho?ng thu hô?i tất ca? các đô?ng tiê?n xanh hiện đang lưu thông, va? đô?i lại tha?nh tiê?n kim loại, sau đó gạt bỏ tiê?n xanh ra kho?i hệ thống lưu thông, khôi phục chế độ ba?n vị va?ng.
    Ơ? một đất nước vư?a thoát kho?i cuộc chiến điêu ta?n câ?n khôi phục, chă?ng có gi? hoang đươ?ng hơn la? một chính sách kiê?m soát gắt gao tiê?n tệ. Lượng tiê?n tệ lưu thông 1,8 ti? đô-la Myf tư? năm 1866 (tức khoa?ng 50,46 đô-la Myf môfi ngươ?i), đaf sụt gia?m xuống co?n 1,3 ti? đô-la Myf năm 1867 (tức 44 đô-la Myf môfi ngươ?i), 600 triệu đola Myf năm 1876 (môfi ngươ?i 14,6 đô-la), cuối cu?ng la? gia?m xuống co?n 400 triệu đô-la Myf (môfi ngươ?i 6,67 đô-la) năm 1886, trong bối ca?nh một nước Myf với nhiê?u vết thương chiến tranh câ?n chưfa trị, một nê?n kinh tế câ?n được phục hô?i va? phát triê?n, đô?ng thơ?i ti?nh hi?nh dân số tăng nhanh, nhưng lại gặp ca?nh thiếu hụt nghiêm trọng lượng cung ứng tiê?n tệ, đa số ngươ?i dân đê?u cho ră?ng sự phô?n vinh rô?i suy thoái la? quy luật cu?a phát triê?n kinh tế. Nhưng trên thực tế, nguô?n cung ứng tiê?n tệ được thao túng khi buông khi siết bơ?i các ngân ha?ng quốc tế mới la? nguô?n cơn thực sự cu?a vấn đê?.
  7. saruman

    saruman Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    31/07/2006
    Bài viết:
    1.684
    Đã được thích:
    140
    Mù?a 'Ăng nfm 1872, càc ngĂn hà?ng quẮc tẮ 'àf phài Ernest Seyd 'em theo mẶt khoà?n tiĂ?n lớn tư? Anh và?o Mỳf, thĂng qua viẶc hẮi lẶ càc quan chức 'Ă? thĂng qua â?ophàp lẶnh tiĂ?n 'ùc nfm 1873â? (Coinage Act), lìch sư? gòi là? â?ophàp lẶnh ngu xuĂ?n 1873â? (Crime of 1873), 'ìch thĂn Ernest Seyd 'àf soàn thà?o phàp lẶnh nà?y, vĂ nĂ 'àf gàt bò? tiĂ?n bf?ng bàc ra khò?i hẶ thẮng lưu thĂng tiĂ?n tẶ, tiĂ?n và?ng trơ? thà?nh thứ tiĂ?n tẶ duy nhẮt. Phàp lẶnh nà?y khĂng cò?n nghi ngơ? gì? vĂ? hiẶu ứng phù? sương lĂn tuyẮt cho dò?ng lưu thĂng tiĂ?n tẶ vẮn 'àf thiẮu hùt trĂ?m tròng. Sau khi xong viẶc, Ernest Seyd vĂnh vào tự 'f́c nòi rf?ng: â?oMù?a 'Ăng nfm 1872, ta 'àf là?m mẶt chuyẮn 'Ắn Mỳf, ta 'àf 'à?m bà?o chf́c chf́c viẶc thĂng qua phàp lẶnh tiĂ?n 'ùc 'Ă? phẮ bò? tiĂ?n bàc. Cài mà? ta 'ài diẶn là? lợi ìch cù?a càc chù? tìch ngĂn hà?ng Anh quẮc. ĐẮn nfm 1873, tiĂ?n và?ng 'àf trơ? thà?nh loài tiĂ?n kim loài duy nhẮt.â?
    Nhưng sự thẶt, tàc dùng cù?a viẶc loài trư? tiĂ?n bàc ra khò?i lìfnh vực lưu thĂng tiĂ?n tẶ quẮc tẮ là? nhf?m 'Ă? 'à?m bà?o chf́c chf́n sức khẮng chẮ tuyẶt 'Ắi cù?a càc ngĂn hà?ng quẮc tẮ 'Ắi với lượng cung ứng tiĂ?n tẶ thẮ giới, 'Ắi phò với viẶc khai thàc càc mỏ bàc với sẮ lượng ngà?y cà?ng nhiĂ?u, cò?n sà?n lượng và? viẶc thfm dò? càc mỏ và?ng ngà?y cà?ng ìt 'i, sau khi 'àf nf́m giưf 'ược viẶc khai thàc càc mỏ và?ng thẮ giới, 'ương nhiĂn ngĂn hà?ng quẮc tẮ khĂng muẮn lưu lượng tiĂ?n bàc mà? hò khò khẮng chẮ 'ược lài can dự và?o 'ìa vì bà quyĂ?n tà?i chình thẮ giới cù?a hò. Cho nĂn kĂ? tư? nfm 1871, bàc trf́ng 'àf 'ược loài trư? 'Ă?ng loàt ơ? càc quẮc gia Đức, Anh, Hà? Lan, Ào, Scandinavis, dĂfn 'Ắn viẶc lượng lưu thĂng tiĂ?n tẶ cù?a mĂfi quẮc gia bì co lài lĂ rẮt lớn, tư? 'ò 'àf dĂfn 'Ắn cuẶc 'ài suy thoĂi kinh tẮ nghiĂm tròng kèo dà?i 20 nfm ơ? chĂu Ă,u (Long Depression, 1873 â?" 1896).
    Ơ? Mỳf, â?ophàp lẶnh thu hĂ?iâ? và? â?ophàp lẶnh tiĂ?n 'ùcâ? 'àf trực tiẮp gĂy nĂn cuẶc 'ài suy thoĂi kinh tẮ tư? nfm 1873 'Ắn nfm 1879. Trong khoà?ng thơ?i gian ba nfm nà?y, tì? lẶ thẮt nghiẶp cù?a Mỳf 'àf cao 'Ắn 30%, ngươ?i dĂn Mỳf 'àf cương quyẮt yĂu cĂ?u phà?i khĂi phùc lài thơ?i kỳ? lưu hà?nh song song tiĂ?n bàc và? tiĂ?n xanh Lincoln. DĂn chùng Mỳf thà?nh lẶp mẶt càch tự phàt càc tĂ? chức như hẶi bàc trf́ng (US Silver Commission), hẶi tiĂ?n xanh (Greenback Party), thùc 'Ă?y cà? nước khĂi phùc lài chẮ 'Ặ lưu hà?nh song song tiĂ?n và?ng và? tiĂ?n bàc, phàt hà?nh lài tiĂ?n xanh Lincoln vẮn 'ược ngươ?i dĂn rẮt hoan nghĂnh.
    Bào cào cù?a hẶi bàc trf́ng ơ? Mỳf 'àf chì? ra: â?oThơ?i kỳ? trung cĂ? 'en tẮi chình là? do tiĂ?n tẶ thiẮu hùt và? già cà? sùt già?m gĂy nĂn. KhĂng cò tiĂ?n tẶ, khĂng cò vfn minh, cung ứng tiĂ?n tẶ già?m, vfn minh tẮt nhiĂn sèf tiĂu vong. Thơ?i cơ 'Ắc giào La Màf, 'Ắ quẮc cò tĂ?ng cẶng lượng lưu thĂng tiĂ?n tẶ kim loài tương 'ương với 1,8 tì? 'Ă-la Mỳf, 'Ắn cuẮi thẮ kỳ? 15, lượng lưu thĂng tiĂ?n tẶ kim loài (cù?a chĂu Ă,u) chì? cò?n lài 200 tri?u 'Ă-la Mỳf. Lìch sư? 'àf chứng minh rf?ng khĂng cò bẮt cứ sự thay 'Ă?i cò tình chẮt tai hòa nà?o sành bf?ng viẶc 'Ắ quẮc La Màf chuyĂ?n sang thơ?i trung cĂ? 'en tẮi.â?
    Nhưng 'Ắi diẶn với nhưfng 'ò?i hò?i cù?a dĂn chùng Mỳf là? thài 'Ặ dứt khoĂt lành lù?ng cù?a hiẶp hẶi càc nhà? ngĂn hà?ng Mỳf (The American Bankers Association). Trong thư cù?a hiẶp hẶi nà?y gửi cho càc hẶi viĂn 'àf chì? ra:
    Chùng tĂi 'Ă? nghì càc ngà?i hàfy dẮc toà?n lực dựa và?o càc nhẶt bào và? tàp chì danh tiẮng, 'f̣c biẶt là? tĂ? chức nĂng nghiẶp và? tĂn giào, kiĂn quyẮt phà?n 'Ắi Chình phù? phàt hà?nh tiĂ?n xanh, càc ngà?i phà?i chẮm dứt trợ giùp nhưfng ứng cư? viĂn nà?o khĂng tò? ỳ phà?n 'Ắi viẶc Chình phù? phàt hà?nh tiĂ?n xanh. ViẶc gàt bò? quyĂ?n phàt hà?nh tiĂ?n tẶ quẮc gia cù?a ngĂn hà?ng hof̣c khĂi phùc viẶc phàt hà?nh tiĂ?n xanh cù?a Chình phù? sèf khiẮn cho (quẮc gia) cò thĂ? cung ứng tiĂ?n tẶ cho ngươ?i dĂn, 'iĂ?u nà?y sèf phương hài nghiĂm tròng 'Ắn lợi nhuẶn cù?a ngĂn hà?ng cùfng như lợi ìch cù?a nhưfng ngươ?i cho vay như chùng ta. LẶp tức hèn gf̣p càc nghì viĂn quẮc hẶi ơ? khu vực cù?a càc ngà?i, yĂu cĂ?u hò bà?o vẶ lợi ìch cù?a chùng ta, như vẶy chùng ta cò thĂ? khẮng chẮ lẶp phàp.
    Nfm 1881, trong cà?nh kinh tẮ tiĂu 'iĂ?u, TĂ?ng thẮng thứ 20 cù?a Mỳf là? James bước lĂn 'à?i chình trì và? 'àf nhì?n thẮy cùfng như nf́m bf́t 'ược 'iĂ?m cẮt yẮu cù?a vẮn 'Ă?. Ă"ng nòi rf?ng:
    Ơ? bẮt cứ quẮc gia nà?o, ai khĂng chẮ 'ược viẶc cung ứng tiĂ?n tẶ thì? ngươ?i 'ò trY thĂnh ngươ?i chù? tuyẶt 'Ắi cù?a càc ngà?nh cĂng, thương nghiẶp hiẶn cò. Trong khi hiĂ?u ròf 'ược toà?n bẶ hẶ thẮng (tiĂ?n tẶ) do mẶt thiĂ?u sẮ ngươ?i dù?ng phương phàp nà?y hay phương phàp kia khĂng chẮ mẶt càch hẮt sức dĂf dà?ng, thì? bàn khĂng cĂ?n ngươ?i khàc nòi cho bàn biẮt vĂ? nguĂ?n gẮc cù?a viẶc làm phàt và? siẮt chf̣t tiĂ?n tẶ.
    Lơ?i phàt biĂ?u nà?y mới 'ược phàt 'i trong mẮy tuĂ?n thì? TĂ?ng thẮng 'àf bì Charles Guiteau - mẶt tĂn â?omf́c bẶnh tĂm thĂ?nâ? àm sàt và?o ngà?y 2 thàng 7 nfm 1881. TĂ?ng thẮng bì bf́n hai phàt, và? cuẮi cù?ng qua 'ơ?i ngà?y 19 thàng 9.
    Trong suẮt thẮ kỳ? 19, càc ngĂn hà?ng quẮc tẮ 'àf thà?nh cĂng với sàch lược â?odù?ng quyĂ?n lực cù?a 'Ă?ng tiĂ?n thĂ?n thành 'Ă? thu 'ược vương quyĂ?n thĂ?n thànhâ?. Tại Mỳf, â?oquyĂ?n lực thĂ?n thành cù?a 'Ă?ng tiĂ?n cùfng dĂ?n là?m tan ràf dĂn quyĂ?n thiĂng liĂngâ?. Sau nhưfng cuẶc 'ò sức kìch liẶt kèo dà?i hà?ng trfm nfm với Chình phù? dĂn cư? cù?a nước Mỳf, càc ngĂn hà?ng quẮc tẮ 'àf chiẮm thẮ thượng phong. Càc nhà? sư? hòc cù?a Mỳf 'àf chì? ra rằng, tì? lẶ hy sinh cù?a càc 'ơ?i tĂ?ng thẮng Mỳf cò?n cao hơn nhiĂ?u so với tì? lẶ hy sinh bì?nh quĂn cù?a thuỳ? quĂn lùc chiẮn Mỳf.
    Khi càc ngĂn hà?ng nghĂnh ngang 'f́c ỳ 'àf nf́m 'ược trong tay phàp lẶnh ngĂn hà?ng quẮc gia nfm 1863, thì? mùc tiĂu thà?nh lẶp mẶt ngĂn hà?ng với mĂ hì?nh cù?a NgĂn hà?ng Anh ơ? Mỳf chì? cò?n trong gang tẮc. MẶt ngĂn hà?ng trung ương tư hưfu hoà?n toà?n khẮng chẮ quyĂ?n phàt hà?nh tiĂ?n tẶ cù?a nước Mỳf, mẶt ngĂn hà?ng cù?a càc 'ài gia ngĂn hà?ng 'àf manh nha hĂnh thĂnh.
  8. saruman

    saruman Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    31/07/2006
    Bài viết:
    1.684
    Đã được thích:
    140

    Một quốc gia công nghiệp vĩ đại bị hệ thống tín dụng khống chế một cách cứng nhắc. Sự phát triển của quốc gia này và mọi hoạt động (kinh tế) của chúng ta hoàn toàn nằm trong tay một số ít người. Chúng ta đã rơi vào thế thống trị cam go nhất, một kiểu khống chế triệt để nhất trên thế giới. Chính phu? không còn có ý kiến tự do nữa, không còn quyền định tội tư pháp nữa, không còn là chính phu? được lựa chọn bởi đa số người dân nữa, mà là chính phu? (vận hành) dưới sự cưỡng bức và ý kiến của thiểu số có quyền chi phối. Rất nhiều nhân sĩ công thương nghiệp của quốc gia này đều đang lo sợ một điều gì đó. Họ biết thứ quyền lực vô hình này được tổ chức theo cách như vậy, tĩnh lặng vô tình như vậy, phủ khắp như vậy, khóa chặt lẫn nhau như vậy, triệt để và toàn diện như vậy, đến nỗi họ không dám công khai lên án thứ quyền lực này. [1]
    Woodrow Wilson - Tổng thống thứ 28 của Mỹ
    CHƯƠNG 3
    CỤC DỰ TRỮ LIÊN BANG MỸ: NGÂN HÀNG TRUNG ƯƠNG TƯ HỮU

    Có thể không quá khoa trương khi nói rằng, mãi đến ngày nay, Trung Quốc có thể cũng chẳng có mấy nhà kinh tế học biết được một thực tế rằng, Cục dự trữ liên bang Mỹ chính là ngân hàng trung ương tư hữu. Cái gọi là ?oNgân hàng dự trữ liên bang?, thực ra vừa chẳng phải là ?oliên bang?, mà cũng chẳng có ?odự trữ?, và cũng không đáng được xem là ?ongân hàng?.
    Đa số các quan chức của chính phu? Trung Quốc có thể sẽ nghĩ rằng, đương nhiên chính phu? Mỹ phát hành ra đồng đô la, nhưng trên thực tế, về cơ bản, chính phu? Mỹ không có quyền phát hành tiền tệ! Năm 1963, sau khi tổng thống Kennedy bị ám sát, chính phu? Mỹ cuối cùng đã mất đi quyền phát hành ?ođô-la Mỹ bạc trắng?. Muốn có được đồng đô-la, Chính phu? Mỹ cần phải đem thu nhập từ thuế tương lai (công trái) của người dân Mỹ, thế chấp cho cục dự trữ liên bang Mỹ tư hữu, ?ochứng chỉ cục dự trữ liên bang Mỹ? do cục dự trữ liên bang Mỹ phát hành, đây chính là ?ođô-la Mỹ?.
    Tính chất và lai lịch của ?ocục dự trữ liên bang Mỹ? trong giới học thuật và giới truyền thông Mỹ, là một ?ovùng cấm? mọi người tự hiểu với nhau mà chẳng cần nói ra. Hằng ngày, giới truyền thông Mỹ có thể bàn tán về vô vàn vấn đề chẳng có chút quan trọng gì kiểu như ?ohôn nhân đồng tính?, nhưng những vấn đề quan trọng liên quan đến việc ai đang khống chế chuyện phát hành tiền tệ, liên quan đến lợi ích chi trả lợi tức các khoản vay cá nhân thì lại hầu như chẳng có chữ nào đá động đến.
    Đọc đến đây, nếu bạn có cảm giác kinh ngạc, vấn đề sẽ trở nên quan trọng, trong khi bạn lại không hay biết. Chương này sẽ nói về bí mật của việc thành lập Cục dự trữ liên bang Mỹ - vấn đề đã bị giới truyền thông Mỹ cố ý ?obỏ qua?. Khi chúng ta dùng một chiếc kính hiển vi để soi lại giây phút cuối cùng của một sự kiện trọng đại ảnh hưởng đến tiến trình lịch sử thế giới thì sự phát triển của sự kiện sẽ chính xác đến mức ta phải lấy lấy tiếng tích tắc của đồng hồ làm đơn vị đo lường.
    Ngày 23 tháng 12 năm 1913, chính phu? dân cử của Mỹ cuối cùng đã bị quyền lực đồng tiền lật đổ.
  9. saruman

    saruman Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    31/07/2006
    Bài viết:
    1.684
    Đã được thích:
    140
    ĐẢO JEKYLL THẦN BÍ: CÁI NÔI CU?A CỤC DỰ TRƯf LIÊN BANG MYf
    Đêm ngày 22 tháng 11 năm 1910, một đoàn tàu rèm che kín mít chậm rãi tiến về phía Nam. Những người ngồi trong toa tàu đều là những nhà tài phiệt ngân hàng quan trọng nhất nước Mỹ, không một ai biết được mục đích chuyến đi này. Điểm dừng cuối cùng của đoàn tàu là đảo Jekyll thuộc bang Georgia xa mấy trăm dặm Anh.
    Đảo Jekyll của bang Georgia là một quần đảo nghỉ đông thuộc sở hữu của những nhân vật giàu có siêu hạng ở Mỹ. Các thế lực tai to mặt lớn mà đứng dầu là JP Morgan đã thành lập một câu lạc bộ đi săn trên đảo Jekyll. Một phần sáu của cải thế giới dồn vào tay các hội viên của câu lạc bộ này, và tư cách hội viên chỉ có thể kế thừa chứ không thể chuyển nhượng. Lúc này, câu lạc bộ nhận được thông báo có người cần sử dụng hội sở của câu lạc bộ này trong khoảng hai tuần, và như vậy, trong khoảng thời gian này, tất cả các thành viên không được phép sử dụng hội sở. Toàn bộ nhân viên phục vụ của hội sở đều là những người được bố trí đến từ đất liền, chỉ được xưng tên chứ tuyệt đối không được sử dụng họ đối với những người khách đến hội sở này. Trong phạm vi 50 dặm Anh, hội sở được đảm bảo rằng xung quanh không có sự xuất hiện của bất cứ tay săn tin nào.
    Ngay sau khi công việc chuẩn bị hoàn tất, những vị khách này xuất hiện tại hội sở. Tham gia hội nghị tuyệt mật này có:
    Nelson Aldrich, thượng nghị sĩ, Chủ tịch ủy ban tiền tệ quốc gia (National Monetary Commission), ông ngoại của Nelson Rockefeller
    A. Piatt Andrew, trợ lý bộ trươ?ng bộ ta?i chính Myf
    Frank Vanderlip, Chủ tịch National City Bank
    Henry P. Davison, cổ đông cao cấp của công ty J.P Morgan
    Charles D. Norton, Chủ tịch First National Bank
    Benjamin Strong, trợ lý của J.P Morgan
    và Paul Warburg, dân di cư gốc Do Thái đến từ Đức. Năm 1901, Paul đến Mỹ và hùn một khoản vốn lớn vào công ty Kuhn Loeband Company. Là đại diện của dòng họ Rothschild ở Anh và Pháp, đảm nhận chức tổng công trình sư của Cục dự trữ liên bang Mỹ kiêm chủ tịch đầu tiên Cục dự trữ liên bang Mỹ.
    Những nhân vật quan trọng này đến hòn đảo nhỏ hẻo lánh mà chẳng có hứng thú gì với việc săn bắn. Họ đến đây với một nhiệm vụ chủ yếu là khởi thảo một văn kiện quan trọng: Dự luật dự trữ liên bang (Federal Reserve Act).
    Paul Warburg là một cao thủ về lĩnh vực ngân hàng, tinh thông hầu như mọi khâu nhỏ trong hoạt động ngân hàng. Nếu có ai đó thắc mắc với các câu hỏi cần giải đáp, Paul không chỉ nhẫn nại trả lời mà còn giảng giải không ngớt về nguồn gốc lịch sử sâu xa của mỗi một khái niệm chi tiết. Ai cũng khâm phục kiến thức uyên bác trong lĩnh vực ngân hàng của ông. Paul hiển nhiên trở thành người khởi thảo đồng thời là người giải đáp mọi vấn đề trong việc xây dựng văn kiện.
    Nelson Aldrich là người ngoại đạo duy nhất trong số những nhân vật có mặt ở đây. Ông phụ trách chỉnh sửa nội dung văn kiện sao cho phù hợp với yêu cầu chính xác của chính trị và có thể được chấp nhận ở quốc hội. Những người khác đại diện cho lợi ích của các tập đoàn ngân hàng khác nhau. Họ tiến hành tranh luận kịch liệt suốt 9 ngày liền xung quanh chi tiết phương án mà Paul đề xuất, cuối cùng đã đi đến thống nhất.
    Do cuộc khủng hoảng ngân hàng năm 1907 nên trong mắt người dân Mỹ, hình ảnh của các nhà ngân hàng không còn mấy đẹp đẽ. Điều này khiến cho đa số nghị sĩ quốc hội không dám công khai ủng hộ dự luật do các nhà ngân hàng tham gia lập ra. Vì vậy, những người này không quản ngại đường xa vạn dặm, lặn lội từ New York đến hòn đảo hoang vắng này để tham gia khởi thảo văn kiện. Hơn nữa, cái tên Ngân hàng trung ương nghe có vẻ quá khoa trương. Từ thời Tổng thống Jefferson đến nay, tên gọi của Ngân hàng trung ương đều có dính dáng đến âm mưu của nhà tài phiệt ngân hàng quốc tế Anh, vì thế Paul kiến nghị dùng tên ?oCục dự trữ liên bang? (Federal Reserve System) để che đậy tai mắt thiên hạ. Thế nhưng, Cục dự trữ liên bang có đầy đủ mọi chức năng của một ngân hàng trung ương, và cũng giống như ngân hàng Anh, Cục dự trữ liên bang Mỹ được thiết kế theo kiểu tư nhân nắm giữ cổ phần, và ngân hàng sẽ thu được lợi ích rất lớn từ việc đó. Điều khác với ngân hàng thứ nhất và ngân hàng thứ hai là, trong cơ cấu cổ phần của Cục dự trữ liên bang Mỹ, 20% cổ phần vốn có của Chính phủ đã bị lấy mất, nó sẽ trở thành một ngân hàng trung ương tư hữu ?othuần túy?.
    Nhằm che đậy bản chất thực của cục dữ trữ liên bang Mỹ cũng như để trả lời cho câu hỏi ai là kẻ khống chế cơ quan này, Paul đã khéo léo đề xuất ý kiến: ?oQuốc hội khống chế Cục dự trữ liên bang Mỹ, Chính phủ nắm giữ vai trò đại biểu trong hội đồng quản trị, nhưng đa số thành viên của hội đồng quản trị là do hiệp hội ngân hàng trực tiếp hoặc gián tiếp khống chế.?
    Về sau, trong phiên bản cuối cùng, Paul đã đổi thành ?othành viên của hội đồng quản trị do tổng thống Mỹ bổ nhiệm?, thế nhưng, chức năng chân chính của hội đồng quản trị do Hội đồng tư vấn liên bang (Federal Advisory Council) khống chế, và cùng với hội đồng quản trị, Hội đồng tư vấn liên bang sẽ định kỳ mở hội nghị ?othảo luận? công việc. Thành viên của ủy ban tư vấn liên bang sẽ do chủ tịch hội đồng quản trị của 12 nhà ngân hàng dự trữ liên bang quyết định. Điểm này đã được lấp liếm trước công chúng.
    Một vấn đề nan giải khác mà Paul phải đối phó là làm thế nào để che giấu sự thực rằng, nhân vật chịu trách nhiệm chủ trì Cục dự trữ liên bang là một chuyên gia kỳ cựu của ngân hàng New York. Từ thế kỷ 19 đến nay, hầu hết các thương nhân, chủ trang trại vừa và nhỏ của miền trung tây nước Mỹ đã gánh chịu đủ đại nạn của khủng hoảng ngân hàng, cho nên họ ghét cay ghét đắng các chuyên gia ngân hàng đến từ miền đông, và các nghị sĩ của những khu vực này không thể ủng hộ ngân hàng trung ương nếu như nó được chủ trì bởi một nhân vật nào đó từ ngân hàng New York. Vì vậy mà Paul đã thiết kế nên một phương án giải quyết tài tình để cho 12 nhà ngân hàng địa phương của cục dự trữ liên bang Mỹ cấu thành toàn bộ hệ thống. Ngoài những người trong giới ngân hàng, rất ít người biết được rằng. về lý thuyết, việc phát hành tiền tệ và tín dụng của Mỹ được tập trung ở New York, nhưng trên thực tế, điều này không hề diễn ra ở New York, và màn kịch này chẳng qua là do các ngân hàng thuộc cục dự trữ liên bang Mỹ đã dàn dựng nên mà thôi. Còn có một chỗ thể hiện sự suy nghĩ sâu xa của Paul - đặt trụ sở của Cục dự trữ liên bang Mỹ tại Washington ?" trung tâm chính trị của nước Mỹ, trong khi New York mới là trung tâm tài chính lớn của đất nước này. Mối lo ngại chính của ông xuất phát từ sự kỳ thị của dân chúng đối với các nhà ngân hàng đến từ New York.

    Điều bận tâm thứ tư của Paul là làm thế nào tìm ra nhân viên quản lý cho 12 nhà ngân hàng địa phương trực thuộc Cục dự trữ liên bang Mỹ. Kinh nghiệm làm việc trong quốc hội của Nelson Aldrich cuối cùng đã giúp ông tìm được đất dụng võ. Ông chỉ ra rằng, các nghị sĩ miền trung tây nước Mỹ thường tỏ rõ mối thù địch với ngân hàng New York, và để tránh mất kiểm soát, tổng thống phải là người đứng ra bổ nhiệm vị trí chủ tịch ngân hàng địa phương và đó không phải là nhiệm vụ của quốc hội. Nhưng điều này đã tạo nên một lỗ hổng pháp luật. Điều 8 chương 1 của hiến pháp Mỹ quy định rõ ràng rằng, quốc hội chịu trách nhiệm phụ trách việc quản lý phát hành tiền tệ. Việc Cục dự trữ liên bang gạt Quốc hội ra ngoài rõ ràng đã vi phạm hiến pháp. Về sau, quả nhiên điểm này đã trở thành cái cớ để các nghị sĩ chĩa mũi dùi công kích Cục dự trữ liên bang Mỹ.
    Sau khi được dàn xếp chu đáo, dự luật này nghiễm nhiên xuất hiện với hình thức mô phỏng theo sự phân quyền và và cân bằng kiểm soát của hiến pháp Mỹ. Tổng thống bổ nhiệm, quốc hội thẩm duyệt, nhân sĩ độc lập nhậm chức chủ tịch hội đồng quản trị, còn các nhà ngân hàng đảm nhận vị trí cố vấn, quả là một thiết kế hoàn hảo!
  10. saruman

    saruman Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    31/07/2006
    Bài viết:
    1.684
    Đã được thích:
    140
    BẢY NHÀ TÀI PHIỆT PHỐ WALL: NHỮNG NGƯỜI ĐIỀU KHIỂN HẬU TRƯỜNG CỦA CỤC DỰ TRỮ LIÊN BANG
    Bảy nhân vật quan trọng của phố Wall hiện tại đã khống chế đại bộ phận các ngành công nghiệp cơ bản cũng như nguồn vốn của Mỹ. Trong đó, JP Morgan, James J. Hill , George Berk (Chủ tịch First National Bank) trực thuộc Tập đoàn Morgan; bốn người còn lại gồm John Rockefeller, William Rockefeller, James Stillman (Chủ tịch National City Bank), Jacob Schiff (công ty Kuhn Loeb) trực thuộc Tập đoàn Standard Oil Cities Bank. Đầu mối trung tâm về vốn do họ tạo nên đang trở thành thế lực chủ yếu khống chế nước Mỹ. [2]
    John Moody - người sáng lập hệ thống đánh giá đầu tư Moody nổi tiếng, 1911
    Ba?y vị tai to mặt lớn cu?a phố Wall chính la? nhưfng ngươ?i thực sự điê?u khiê?n việc tha?nh lập Cục dự trưf liên bang Myf. Sự phối hợp nhịp nha?ng bí mật giưfa họ với do?ng họ Rothschild cu?a châu Âu cuối cu?ng đaf lập lên một phiên ba?n cu?a ngân ha?ng Anh quốc tại Myf.
    SỰ RA ĐƠ?I VA? PHÁT TRIÊ?N CU?A DO?NG HỌ MORGAN
    Tiê?n thân cu?a ngân ha?ng la? công ty George Peabody Company cu?a Anh không được nhiê?u ngươ?i biết đến. George Peabody vốn la? một nha? buôn hoa qua? sấy khô cu?a vùng Baltimore (Myf). Sau khi phất lên nhơ? một số thương vụ nho?, va?o năm 1835, George đến London. Chàng thương gia trẻ nhận thấy nga?nh ta?i chính la? một lĩnh vực béo bở, be?n quyềt định hu?n vốn với một số ngươ?i nưfa để mơ? ngân ha?ng Merchant Bank. Đây la? một nghiệp vụ ?ota?i chính cao cấp? rất hợp thơ?i khi đó, khách ha?ng chu? yếu bao gô?m Chính phủ, các công ty lớn va? nhưfng ngươ?i rất gia?u có. Họ cung cấp các khoa?n vay cho thương mại quốc tế, phát ha?nh cô? phiếu va? công trái, kinh doanh các loại ha?ng hóa chu? lực, và đây chính la? tiê?n thân cu?a ngân ha?ng đâ?u tư nga?y nay.
    Thông qua sự giới thiệu cu?a công ty anh em nhà Brown thuộc chi nhánh Anh, George Peabody đaf nhanh chóng gia nhập va?o giới ta?i chính Anh quốc. Không lâu sau, George Peabody hết sức kinh ngạc khi nhận được thư mơ?i đến dự tiệc từ nam tước Nathan Rothschild. Đối với chàng thương gia trẻ này thì vinh hạnh đó chă?ng khác na?o niềm hãnh diện của một tín đô? thiên chúa giáo được giáo ha?ng tiếp kiến.
    Nathan đaf đi thă?ng va?o vấn đê? bằng việc đê? nghị George Peabody giúp mìnhla?m đại diện giao tế bí mật cu?a do?ng họ Rothschild. Tuy nổi tiếng là giàu có với khới tài sản khổng lồ, song do?ng họ Rothschild vẫn bị nhiều người ở châu Âu căm ghét và coi thường vì thường lư?a gạt cưỡng đoạt tài sản cu?a dân chúng. Tâ?ng lớp quý tộc ơ? London vốn không the?m đứng chung cùng ha?ng nguf với Nathan, đaf năm lâ?n ba?y lượt thă?ng thư?ng tư? chối lơ?i mơ?i cu?a Nathan. Dù đã tạo ra thế lực rất mạnh ơ? Anh quốc, nhưng dòng họ nhà Rothschild luôn có ca?m giác của kẻ ngồi ?ochiếu dưới? vì bị giới quý tộc cô lập. Một nguyên nhân khác khiến Nathan chọn George Peabody vi? ông ta la? ngươ?i khiêm tốn nhaf nhặn, tư cách khá tốt, lại la? ngươ?i Myf, sau na?y co?n có thê? du?ng va?o việc lớn.

Chia sẻ trang này