1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Âm nhạc tạp lục lúc tỉnh lúc mê & Nói nhảm qua đêm ....

Chủ đề trong 'Âm nhạc' bởi cungchilanguoi, 07/03/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. white_poplar

    white_poplar Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2004
    Bài viết:
    2.208
    Đã được thích:
    0
    Có người vào đây nói lảm nhảm vài câu rồi chạy đâu mất tiêu...
    Thôi thì kệ người. Hôm nay tự dưng nghe được một bài hát nhẹ nhạc trữ tình. Thường ngày cũng chả nghe nhạc kiểu này đâu.. Nhưng tự nhiên hôm nay thấy hay lạ...
    Giấc mơ trưa...
    http://rapidshare.de/files/15542868/01._Giac_mo_trua.mp3.html
    Tiếc là nghe hay mà không biết người hát là ai? Ai biết chỉ dùm nhé!
    Nhớ quê xa. Tiếng chuông xa lắm rồi; cả luỹ tre xưa nữa. Nhớ hồi về quê ăn Tết thấy nơi đâý đã thay đổi lắm rồi. Nói với mình và anh rằng lúc đấu bỗng dưng cảm thấy xa lạ. .... Dạo quanh làng, thấy đổi thay mừng mà cũng lấn phấn buồn....
    Vẫn nhớ quê của ngày xưa hơn... Có lẽ cũng vì ta chưa ở quê hương của ngày hôm nay đủ lâu...
    Bỗng tự hỏi....
    Giấc mơ trưa bao giờ em về cho tới?
  2. cucquyvang

    cucquyvang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2005
    Bài viết:
    30
    Đã được thích:
    0
    Chỉ mới biết đến góc lặng đáng yêu này vài ngày gần đây nhưng mình đã biết thêm nhiều bản nhạc hay, thêm kiến thức âm nhạc và những cảm xúc đẹp.
    Muốn được đóng góp nhiều nhưng khả năng hạn chế về nhiều mặt (trước tiên là trình độ up/down, post...[​IMG]) nên chắc chủ yếu làm người hâm mộ lặng lẽ thưởng thức những món quà âm nhạc các bạn dành tặng chung trong Góc Lặng.( ko hiểu sao mình ko vao được hộp thư walla, hay các bạn đã ko còn sử dụng hộp thư ấy nữa?)
    Hôm nay muốn chia sẻ với các bạn bài hát mình đang nghe : Cầu Vồng Đêm Mưa của Đỗ Bảo do trần Thu Hà hát


    http://nhacso.net/Music/Song/Nhac%2DNhe/2005/10/05F5EDEA/
    (mình đã loay hoay thử chép cái thanh Media Player mà ko biết có được ko [​IMG] nên đành chép thêm cái link cho chắc ăn.)
    Đêm tĩnh lặng, mọi bộn bề cuộc sống đã tạm lắng. Thời gian, không gian đã hoàn toàn thuộc về mình. Thanh thản thả mình theo tiếng nhạc. Từ khi nỗi đau về sự phản bội đã nguôi ngoai, từ khi chấp nhận niềm tin và tình yêu của mình đã thật sự không còn, âm nhạc đã trở thành người bạn tinh thần tuyệt vời nhất. Luôn bên cạnh, luôn mang cho mình những cảm xúc đẹp về tình yêu, sự chân thành, tha thiết và nhất là những cảm xúc không thể diễn tả bằng lời.
    Thả đi những linh hồn yêu đương vỗ cánh Qua mắt hiền qua đôi bàn tay rất mềm Biết buồn như đã, biết khổ đau như đã Ngoài trời mưa vẫn cứ rơi, như trút xuống đời Những đam mê con người Từ trăm năm, vọng tiếng gọi mời Anh là như thế, em là như thế Từ những ngày cầu vồng không về sau đêm mưa
    Cầu vồng ko về sau mưa.................
     
     Được cucquyvang sửa chữa / chuyển vào 21:55 ngày 16/03/2006
    Được cucquyvang sửa chữa / chuyển vào 21:56 ngày 16/03/2006
  3. ngocnghech20

    ngocnghech20 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/11/2005
    Bài viết:
    90
    Đã được thích:
    0
    Nói nhảm đây..... đừng ai đọc nhá :P
    12:58 AM...... cái đồng hồ ở góc fải monitor nói thế...... xong hết việc rùi nhưng vẫn chưa muốn đi ngủ, chẳng làm gì nữa vẫn cố nán lại cạnh cái comp 1 tẹo, hic, khùng!!!!!!!!! (hơi mỏi mắt rùi, cơ mà kệ ^"^)
    Giờ này nghe Đêm nằm mơ phố chắc hợp, uh thì bật lên nghe.....
    Đêm đêm nằm mơ phố.... mơ sao mình quên hết.... quên đi tình yêu quá xô bồ.......
    Cơ mà thắc mắc, sao giọng nữ hát mà không chỉnh lại "em" và "anh" nhỉ, con gái mà lại hát "em soi tình em giữa đời tôi....." hic, chắc là theo í tác giả
    Sương giăng hồ Tây trắng... đâu trong ngày xưa ấy... em soi tình em giữa đời tôi......em soi tình em giữa đời tôi....
    Đêm xin bình yên nhé.............................

    Nghe 3 lần, thui, đi mơ được rùi......

    u?c temely s?a vo 03:13 ngy 09/04/2006
  4. cungchilanguoi

    cungchilanguoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/07/2003
    Bài viết:
    155
    Đã được thích:
    0

    Tình yêu đôi khi chỉ là cái nắm tay giúp nhau khỏi ngã !
    Nhà nhà nói về tình yêu, người người nói về tình yêu, quá nhiều bài viết về Tình Yêu có trên net, trên báo, đài và có thể làm bạn bội thực. Vài bài viết hay, nhiều bài chẳng ra gì và chỉ có tính cách lý thuyết xuông, hoặc tạo tình yêu thành ảo tưởng với những tiêu chuẩn chỉ có trong phim bộ, hoặc như một món hàng trang sức người nào cũng cần có, ... để cho giống nhau như một bộ đồng phục, hoặc để đem khoe, có chuyện để nói để kể. Hoặc để giài trí trong 1 xứ sở tương đối ít phương tiện giải trí cho thanh niên.
    Nhưng có những mối tình sâu lắng, nhưng âm thầm, đến khi cuộc tình đi qua, mới bật ra thành tiếng vỡ òa. Hôm nay tình cờ đọc được câu "Tình yêu đôi khi chỉ là cái nắm tay giúp nhau khỏi ngã ! " trong một bài viết vớ vẩn trên net, làm nhớ đến một câu tương tự trong bài nhạc Cơn Bão Nghiêng Đêm mà tui đang có ý tìm. Và nhớ đến bài phỏng vấn NS Thanh Tùng đọc đã lâu, có thể bài phỏng vấn cũng là tiếng vỡ òa ?
    [​IMG]
    Thanh Tùng: ''''Mong manh cuộc tình của tôi''''
    "Chúng tôi đã dừng lại cuộc tình này. Vì một lý do hết sức đau buồn: tuổi tác. Chúng tôi không vượt qua nổi thời gian, mặc dù đã cố tạo ra một không gian sống cho tình yêu", nhạc sĩ Thanh Tùng nói về tình yêu đơn phương của mình.


    - Mọi người mong sự trở lại của anh mà còn ngạc nhiên hơn nữa khi biết anh yêu. Anh yêu từ khi nào vậy?
    - Trong những năm gần đây, khi còn nằm trên giường bệnh, trong những cơn trầm uất tôi đã nghĩ sẽ không bao giờ đời mình còn có tình yêu. Làm sao yêu được chứ?
    Theo đạo lý, tôi đã quá già để yêu. Và để vượt qua ?ođạo lý? ấy, tôi như chịu sự khổ hạnh để có thể có được tình yêu. Giờ nghĩ lại, tôi mới thấy chính nỗi tuyệt vọng đã tiêu diệt sức sống của mình.
    Những lúc đó, tôi không thể sáng tác vì tôi quá đau khổ. Điều này thật ngược, đúng không? Thường người ta đau khổ nên người ta sẽ viết. Với tôi, làm điều đó thì ích kỷ quá. Không lẽ mình lại chia sẻ nỗi đau đớn này cho mọi người. Không, nếu chia sẻ, tôi chỉ muốn chia niềm vui.
    Cơn bão nghiêng đêm là một bài thơ của Tế Hanh, sau này tôi mới biết. Lúc cô bạn học đưa lại cho tôi tập sách mượn, mở ra, tôi thấy một tờ giấy vở được cắt vuông thật đẹp, trên đó đề những dòng thơ:
    Cơn bão nghiêng đêm, cây gãy, cành bay lá
    Anh nắm tay em qua đường cho khỏi ngã
    Cơn bão tan rồi, hàng cây xanh thắm lại
    Nhưng anh cũng xa rồi, cơn bão lòng em thổi mãi

    Kinh không, thơ viết thế mới gọi là thơ, sợ thế!
    - Anh nhận bài thơ và cảm thấy làm sao?
    - Có lẽ đó là một bài thơ trách móc. Vì trước đó, chúng tôi cùng sinh hoạt chung trong Ban văn nghệ trường Chu Văn An, tôi học lớp 10, cô ấy học lớp 9. Mà tôi thì không dám nói gì với cô ấy, cho đến khi cô ấy gửi cho tôi bài thơ. Bài thơ ấy, sau 41 năm tôi mới đủ bản lĩnh để phổ nhạc. Và đó là bài thơ tình đầu tiên mà tôi phổ nhạc.
    - Người ta đồn anh đang yêu một cô gái 20 tuổi, chân dài và rất đẹp. Sự thực có bao nhiêu phần trăm?
    - Tôi không nhớ rõ đã gặp cô ấy chính xác ngày giờ nào. Đó là một buổi họp mặt bạn bè. Cô ấy là người quen của một người bạn trong bàn tiệc. Khi cô ấy đến, tôi giật mình, bởi cô ấy có gương mặt rất giống con gái út tôi. Tôi bắt đầu để ý đến em, bởi vì em quá thánh thiện, quá trẻ trung. Rồi từ đó tâm tưởng của tôi cứ mang hình bóng em. Cho đến khi tôi với em trở thành hai người bạn.
    Tôi đã viết : "Biết không là lần đầu tiên, lòng vẫn mong đây là tình yêu cuối cùng", lời bài hát Lời chim đỗ quyên, sáng tác mới nhất mà Mỹ Hạnh đã hát trong chương trình Con đường âm nhạc. Và cả bài Cơn bão nghiêng đêm cũng là viết cho em. Ơ? đó, tôi viết cho tôi thế này: ?oNhưng em đã xa rồi, cơn bão lòng anh thổi mãi?. Một bài hát nữa dành cho em: "Từ ngày quen em, tôi thật là vui, tôi vui như thể tôi chẳng là tôi/ Từ ngày xa em, tôi thật là buồn, tôi buồn như thể tôi chính là tôi", lời ca khúc Đếm lá ngoài sân.
    - Có nghĩa là anh buồn nhiều hơn vui?
    - Chính tình yêu là nguyên nhân của mọi nỗi buồn khổ trong đời tôi. Thật sự là tôi từng kinh doanh và thất bại. Nhưng thất bại trong kinh doanh lại làm tôi vui mới lạ. Vui vì được thoát khỏi cái việc mình phải cố làm. Còn nếu thất bại trong tình yêu thì tôi buồn lắm. Tôi sống thường trực trong nỗi cô độc vì tình yêu. Nói cô độc thì hơi quá, tôi là người luôn cô đơn thì đúng hơn.
    - Thường người ta yêu đơn phương thì mới cô đơn. Anh thì ngược lại, vì sao thế?
    - Thì tôi cũng đang yêu đơn phương đây. Nhưng cho dù thế nào tôi vẫn nghìn lời cám ơn em, vì chính em đã cho tôi biết rằng: hóa ra trái tim tôi vẫn còn có thể yêu. Tôi vẫn có thể có tình yêu.
    - Có thể nhờ sự cô đơn thường trực mà anh đã sáng tác "Một mình" - bài hát trở thành một trong những tác phẩm "để đời"?
    - Nói về nỗi cô đơn. Trước hết phải là người biết yêu mới thật sự cảm nhận được nỗi cô đơn trong lòng mình. Nhưng sự cô đơn sống động lại là sự sống. Còn có những sự cô đơn nghĩa là tự làm mình rơi vào sự lãng quên, vào cô lập, thì điều đó lại dễ dẫn đến cái chết.
    Tôi lại là một người cô đơn sống động vì tôi được nhiều người chia sẻ nỗi cô đơn này qua bài hát Một mình và cả nhiều bài hát khác. Điều này vô cùng ý nghĩa với tôi.
    Không hẳn có một người phụ nữ bên cạnh là bạn hết cô đơn. Với một người nghệ sĩ sống lãng mạn như tôi thì đôi khi càng sống bên cạnh nhau lại càng cảm thấy cô đơn.
    - Phải chăng cô gái 20 tuổi ấy cũng đã đem lại cho anh sự cô đơn?
    - Người không biết vui, không biết buồn là kẻ vô hồn, vậy mà có lúc tôi đã lựa chọn cuộc sống như vậy. Chính cô ấy đã kéo tâm hồn tôi dậy, nhắc nhở cho tôi biết rằng hình như con tim của tôi vẫn còn biết yêu. Tôi đã viết một bài hát và chưa công bố, đó là bài Mong manh như sợi chỉ mành.
    Đó là tình yêu của tôi: "Mong manh như sợi chỉ mành/ Treo ngược trái tim tôi đó/ Bao giờ trái tim rơi vỡ/ Mong manh cuộc tình của tôi". Sau khi viết bài hát này, cũng như sự tình cờ lúc gặp, chúng tôi lại tình cờ chia tay. Vì cô ấy còn quá trẻ cho nên tình yêu của tôi càng mong manh.
    - Dường như anh đã chấp nhận điều này: anh không còn trẻ nữa, còn cô ấy lại quá trẻ. Ở tuổi gần lục tuần thì người ta yêu một cô gái hai mươi như thế nào?
    - Tất nhiên ở tuổi này tôi không thể yêu như một chàng trai trẻ 25 được. Tôi đi tìm một vẻ đẹp thuần khiết, trong sáng và giản dị. Nếu một người đàn ông từng trải bị tiếng sét ái tình thì chính là vì người con gái ấy quá ngây thơ. Không người đàn ông từng trải nào mà không "chết" bởi sự ngây thơ và giản dị của người con gái.
    - Theo anh, tình yêu đẹp nhất là nhờ vào yếu tố nào: nhan sắc hay tiền bạc?
    - Tình yêu đúng nghĩa không có cả hai thứ đó, hoặc chỉ là thứ phụ. Thuộc tính đẹp nhất của tình yêu chính là lòng tin. Tình yêu chứa đựng nhiều cái đẹp. Nhưng với riêng tôi, lòng tin làm cho tình yêu có vẻ đẹp ngời sáng. Và chỉ có tình yêu đẹp mới cho chúng ta hưởng trọn dư vị ngọt ngào nhất của tình yêu.
    (Theo Người Đẹp) 10/9/2005
    http://vnexpress.net/Vietnam/Van-hoa/2005/09/3B9E1EEC/
    Nghe nhạc 64kBps
    Đếm Lá Ngoài Sân - Đức Tuấn
    Lời Chim Đỗ Quyên - Mỹ Hạnh
    hát live trong chương trình Con Đường Âm nhạc 2005
    hoẵc ở đây
    Nhạc download của LamlinhHa
    Không có bài Cơn bão Nghiêng Đêm.
    Viết gì nữa bây giờ, bài phỏng vấn đã hay và đầy đủ quá rồi. Còn lại là suy nghĩ của từng người. Để bạn tìm những câu bạn đồng thuận (hoặc không) trong bài phỏng vấn trên và suy nghĩ tiếp vậy. Nếu gặp người đa nghi, có thể nghĩ là NS Thanh Tùng dùng "khổ nhục kế" (một cách tỏ tình mãnh liệt như thế cũng có thể giử chân 1 cô gái 20 chứ ?) hoặc làm PR sau 6 năm vắng bóng ? Nhưng thôi nào, khoan đã, hãy nghĩ trong sáng tí nào !
    Hát bài nào tặng NS Thanh Tùng bây giờ ? Có bài 20-40 (năm anh 20, em mới sinh ra đời. Ngày anh 40, em cũng vừa 20. Tình đời nhiều lúc mỉa mai. ...) của NS Y Vân, cái bài thuộc lọai kích động nhạc bình dân đó không ngờ là sau 30 năm, mới đây lại do Thanh Thảo hát lại. Nhưng không có bài "20-60". Hay là hát bài Tạ Ơn của NS Trịnh Công Sơn (Dù đến rồi đi tôi cũng xin tạ ơn người...) hay là Cô Gái Đến Từ Hôm Qua của NS Trần Lê Quỳnh (Dường như là như thế, em không trở lại / mãi mãi là như thế, anh không trẻ lại....) . Lúc này tôi nhớ đến bàiTình cầm của NS Phạm Duy phổ thơ Hòang Cầm. Là 1 lời than tiếc nuối đấy, nhưng nhẹ thôi, cho dù tim rất nặng :
    Tình Cầm.
    (thơ Hoàng Cầm, nhạc Phạm Duy)
    Nếu anh còn trẻ như năm cũ
    Quyết đón em về sống với anh
    Những khi chiều vàng phơ phất đến
    Anh đàn em hát níu xuân xanh.
    Có mây bàng bạc gây thương nhớ
    Có ánh trăng vàng soi giấc mơ
    Có anh ngồi lại so phím cũ
    Mong chờ em hát khúc Xuân xưa.
    Nhưng thuyền em buộc trên sông Hận
    Anh chẳng quay về với trúc tơ
    Ngày tháng tỳ bà vương ánh nguyệt
    Mộng héo bên song vẫn đợi chờ.
    Nếu có ngày nào em quay gót
    Lui về thăm lại bến Thu xa
    Thì đôi mái tóc không còn xanh nữa
    Mây bạc trăng vàng vẫn thướt tha

    Nếu anh đã già như chưa từng trẻ, thôi đợi em đón về, em chôn anh. Đùa đấy !
    Gần 10 ca sĩ đã hát bài này. Trong những giọng nam hát (Duy Quang, Tuấn Ngọc, Nguyên Khang, Vũ Khanh), nếu tính toàn diện, có lẽ Bản của Duy Quang là nghe hay nhất, nhưng tôi vẫn thích cách hát lãng đãng của Sĩ Phú nhất, và cách hoà âm trong version ấy.
    Nghe online
    hoặc :
    Tình Cầm - Duy Quang
    Tình Cầm - Sĩ Phú
    "Tình yêu đôi khi chỉ là cái nắm tay giúp nhau khỏi ngã !" hoặc như một cơn gió mát thỏang qua, cho đời chút sinh khí, để ta có thể trỗi dậy, và đi tiếp, cho dù có phải đi tiếp một mình, cho dù gió đã thành cơn bão, thổi mãi trong lòng ta.
    Ừ, tình yêu đôi khi chỉ là cái nắm tay kéo nhau đứng dậy. Và thế thôi....
    Được cungchilanguoi sửa chữa / chuyển vào 03:39 ngày 03/04/2006
    u?c temely s?a vo 03:44 ngy 09/04/2006
  5. SAISer

    SAISer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/01/2006
    Bài viết:
    392
    Đã được thích:
    0
    Bài này ai xa nhà lâu nghe quả thật thấy thích Cũng như Bà tôi của Nguyễn Vĩnh Tiến, Giấc mơ trưa nằm trong số ít những bài sáng tác gần đây thực sự có âm hưởng dân gian mạnh mẽ. Tác giả của bài này là Giáng Son, thành viên cũ của nhóm Năm Dòng Kẻ, hiện là giảng viên Đại học Sân khấu và Điện Ảnh. Bài này Giáng Son gửi tham gia Bài hát Việt 2005 và đoạt giải Nhạc sĩ Ấn tượng. Tuy trên file mp3 của bài này mà WP post lên có đề tên người hát là Thuỳ Chi, nhưng mình nghĩ người hát trong mp3 trên là Khánh Linh, cũng chính là người thể hiện bài này tại Bài hát Việt. WP có thể tham khảo một số thông tin về Khánh Linh tại đây
    Còn đây là mấy bài Khánh Linh hát để mọi người tham khảo
    Tạm biệt
    Điều không thể mất
    Cô Tấm ngày nay
  6. cungchilanguoi

    cungchilanguoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/07/2003
    Bài viết:
    155
    Đã được thích:
    0
    Chuyện tình qua mau của NS Thanh Tùng và cô gái 20 nào đó, cũng giống như chuyện tương ngộ giữa hoa quỳnh sống vài giờ trong đêm và hoa phù dung sớm nở tối tàn, nghìn trước tiếp nghìn sau, nếu có duyên gặp nhau cũng rất ngắn ngủi, chỉ thóang qua đời nhau trong kiếp nhân gian bèo bọt, nhưng biết đâu sẽ là bóng mát cho 1 đời hoặc chí ít quên được những phút giây muộn phiền ? Như bài thơ tui thường dùng làm chữ ký tại email :
    Hoa Quỳnh nở nửa đêm,
    Phù Dung sống một buổi.
    Chỉ nhìn nhau một tối,
    Cũng đủ lãng quên đời...

    tùy bạn vậy, muốn thay câu cuối thành "Cũng nhớ nhau cả đời" cũng được.
    Chuyện đoá quỳnh hương
    [​IMG]
    Hoa Quỳnh vẫn được nhắc đến nhiều trong âm nhạc. NS Trịnh Công Sơn có viết bài Quỳnh Hương nổi tiếng và nhiều ca sĩ đã hát, trong comp của tui có hơn 13 versions bài này, nhanh vui tươi tắn như ý Lan, Tam ca Áo Trắng, Hứa Vĩ Văn, Ngô Thanh Vân, chậm 1 chút, khắc khỏai 1 chút như Tuấn Ngọc, Trịnh Vĩnh Trinh, Duy Quang, Hồ Quỳnh Hương, Khánh Ly, Nhã Phương .... Chắc là ai cũng đã nghe bài này và thuộc câu "Ta mang cho em một đóa quỳnh, quỳnh thơm hay môi em thơm. Em mang cho ta một chút tình, miệng cười khúc khích trên lưng ..." Thật lãng mạn, thật thơ mộng, hình ảnh đẹp như tranh. Nhưng thế nào là "miệng cười khúc khich trên lưng" ? Cô gái đã cười trong tư thế nào ?
    HaiLúa đặt vấn đề:
    "Ôi má ơi!!!! Như dzậy mà cũng có người nghĩ ga????? Dạ miệng cuời khúc khích trên lưng chứ hõng phải sau lưng đâu ạ :-)))
    Ngồi xe honda hah? đừng có mơ...trừ loại Moto phân khối lớn mà chỗ ngồi của tên tài xế duợc thiết kế thấp hơn hẳn chỗ ngồi của đoá Quỳnh ngồi sau lưng...^__~
    Có ai nghe nói bác Trịnh di loại xe này chưa dzị.??? Lúa chưa hề nghe..he he
    Còn tắm ư. Như dzậy thì chắc ngừơi đuợc kỳ cọ lưng phải nằm úp để có thể nghe ..trên lưng....(lưng phải hướng lên trên mới nghe trên lưng màh hé..).
    Ngồi: chỉ nghe bên tai hay sau lưng thôi, ngồi kiểu nào để nghe trên lưng???
    He he..hồi nhỏ Lúa chơi trốn tìm ai thua thì phải làm bò để nguời thắng cưỡi lên...may ra chỉ có tư thế này....chẳng lẽ....ui hổng dám tuởng tuợng...thân hình gió thổi bay đi như bác Trịnh mà lại.... @___@
    Còn một tư thế nữa là đoá Quỳnh đang mát-gần cho....híc cũng hổng dám nghĩ như dzậy nữa....
    Ôi ai kíu Lúa dzới bớ Ma.......
    Dzui dzẻ thui nha "

    ---
    "Chà, để đặt mình vào người khác mà lí giải tâm trạng của họ thì cũng phải tạo hoàn cảnh cho giống những gì tác giả cảm nhận. Vậy thì, trước hết, các bạn hãy tưởng tượng có một cành quỳnh đang khe khẽ mở cánh trong đêm ...
    Lý giải: "Miệng cuời khúc khích trên lung"
    Thôi dừng lí với giải nữa nghen .... trời ơi, ở đời, chuyện gì cũng đem giải , biện luận rồi chứng minh y chang..... toán thì còn gì bí hiểm nữa ! ......
    Nói "cuời khúc khích trên lưng" mà giống trên xe honda thì có lẽ không phải, vì chạy xe kiểu này thì hơi ....yếu tim một chút, cười méo xẹo ! Tiếng xe honda vù vù, thêm đường xá ồn ào, còi kêu pin pin....làm sao thưởng thức nổi nụ cười "vừa đủ nhỏ" của đoá hoa sau lưng. Nếu bảo chơi thua bị phạt phải "nhảy lên lưng ngồi" thì thấy ép buộc quá, chỉ có cười hắc hắc chứ không "khúc khích" đâu ! Và thế này thì cười trên sự đau khổ của người khác, tội lỗi ghê gớm chứ chẳng chơi. Ai muốn tưởng tượng sao mà chả được, quan trọng là mình sẽ "cảm" thấy thế nếu mình đã vào trường hợp như thế. Lâu lâu tưởng tượng một chút cho đời thêm phong phú, mấy bác lật hết cả tẩy còn gì thú vị nữa !
    ........
    Hoa quỳnh chỉ nở yên lặng về đêm, vì vậy nếu có "khúc khích" cười thì chắc cũng không ở nơi công cộng hay ồn ào, đông người đâu. Quỳnh nở một đêm rồi tàn, cớ chi chàng lại mang hoa tặng nàng ? Có nhiều loài hoa bền lâu, hương đậm hơn nhiều, sao lại chọn một cành hoa sắp héo để đem tặng nhỉ ? Chắc có lẽ Trịnh Công Sơn cũng sớm biết mối tình ông sẽ thoáng nở rồi tàn như hoa hay sao ?
    Mỗi người một ý, nói hết bài này chắc quỳnh tàn mất rồi.
    "
    Người trả lời là bé Tí trong 1 mailgroup mà tôi đã gắn bó nhiều năm, mail năm 2001, 5 năm rồi đấy. Tưởng tượng hoa vừa nở, người tặng phải 3 chân 4 cẳng hái hoa chạy đến nhà người yêu, để tặng, không nhanh lỡ hoa tàn sao. Nhạc sĩ đã cho ta biết thời điểm 2 người gặp nhau, vào lúc hoa nở, và có thể lại chia tay lúc hoa vừa tàn để chờ kỳ hoa nở khác, như chuyện Ngưu Lang Chức Nữ chờ mưa ngâu ? Một cuộc tình chỉ qua "đêm từng đêm" để sau này dẫu có chia tay "không gì vui thì hãy gắng nhớ đôi lần", hay cố tình dàn dựng thế để cho tình thêm lãng mạn ? Ừ thôi nghe lời bé, không đóan gần đóan xa nữa.
    Đây là bài hát có thể nói là "vừa kín đáo vừa gợi mở" nhất của NS họ Trịnh, vừa trần tục vừa thiên thai, vừa thơ mộng lại vừa bi thương. Cảm ơn "người phù thủy ca từ" đã giúp cho trí tưởng tượng nhân gian thêm phong phú.
    Nghe nhạc :
    Quỳnh hương - Tuấn Ngọc
    Quỳnh hương - Hồ Quỳnh Hương & 5 Dòng Kẻ <= Nghe thử version mới nhất
    NS Trịnh Công Sơn còn 1 bài nhạc về hoa quỳnh nữa "Chuyện Đóa Quỳnh Hương" cũng nói lên kiếp phù du của hoa quỳnh, chỉ ghé ngang đời sống rồi nổi trôi về miền vô tận của hư vô, cái còn lại chính là những gì còn đọng lại trong tim người thưởng ngọan.
    Quỳnh chỉ nở có 1 đêm nhưng chưa đựng trọn vẹn trong đó 1 tấm lòng. Cho dù có "Một đôi lần đến như người tình, để cho trời đất báo tin lành" hay "đùa vui phút giây, sau một lần đến bên người" vẫn "khép lại tấm lòng ngàn năm nhớ ai". May mắn là quỳnh chỉ nở 1 lần là tàn, sẽ không biết đau xót cho dù bị vùi dập hoặc bị quên lãng, có hoạ chăng là người là phải đau đớn khi nhớ tới tấm lòng đó. Nhưng biết có mấy ai có quan tâm và ghi nhận tấm lòng đó, hay là vội vàng vứt bỏ chút lưu luyến ấy đi khi hoa quỳnh tàn phai.

    Mà thôi, những gì đã cho đi rồi, không có gì để ân hận. Những gì đến rồi đi đều là quà tặng của cuộc đời, ký ức và kỷ niệm ngọt ngào sẽ ở lại mãi cùng ta, và ai cho ta được những phút giây bay bổng giữa thực tế nhiều khi đen tối, ấy là đã tặng ta 1 doá quỳnh hương, những gặp gỡ rất ngắn nhưng cũng đủ lãng quên đời.
    Phòng tui xưa cũng có 1 chậu hoa quỳnh, cây quỳnh thì xấu quá, cứ như cây ... thanh long hoặc xương rồng. Lâu lâu mới cười duyên với đời , tặng những đóa hoa đẹp, nở rộ, hương nhẹ thoang thỏang, tiếc là chóng tàn, chỉ khỏang 1,2 tiếng là "tàn một kiếp hoa". Có công chịu cái xấu của thân cây, sẽ có ngày hoa nở. Còn hoa quỳnh thì chắc cũng như NS Văn Cao, cứ đem hết lòng thành và mật ngot tặng cho đời, cho người, không cần biết có ai hiểu thấu hay không, và rồi ôm trọn mối cô đơn âm thầm ấy đến mức khắc nghiệt với chính mình.
    Không biết có hoa nào thanh khiết như hoa Quỳnh, người ngắm hoa Quỳnh cũng thanh tao không kém.... thức khuya chờ xem hoa nở, không phải để ngắm hoa thô thiển mà sợ hoa nở ra xung quanh không có ai, sợ hoa cô đơn....
    Những gì bạn đọc ở trên, có rất nhiều ý tóm từ 5 mails của 5 người bạn đã mail cho tôi, có câu trích nguyên văn. Vì chưa xin phép nên không thể viết rõ ra. 2 người đầu là HaiLua, BeTí, 3 người sau là GTGBD, TD và Pok. Tôi đã có dịp tìm lại những email cũ trong đêm khó ngủ này, để nhớ đến bạn nhiều hơn nữa.
    Quỳnh đã tàn, đến và đi nhẹ như một cơn gió mát thoảng qua. Đi là hết, có lẽ chẳng ai nhớ đến gió, nhưng một lúc nào đó, nhớ cái cảm giác mát. Thế là đủ. Ừ thôi, mình tôi nhớ bạn đủ rồi, tôi không muốn bạn bận lòng những chuyện không đáng.

    Đêm nay quỳnh không nở, mong là bạn đêm nay không cô đơn..... Bạn yên chí ngủ đi nào, mộng đẹp nhá, hoa cũng sẽ không cô đơn....
    Nhớ câu hát Trịnh Công Sơn : "...áo xưa dù nhàu, cũng xin bạc đầu gọi mãi tên nhau ....". Thử sửa lại bài thơ nhá :
    Quỳnh Hoa nở vài giờ,
    Phù Dung cũng chẳng lâu.
    Kiếp nhân gian bèo bọt
    Nghìn trước tiếp nghìn sau
    Thóang gặp như giấc mộng
    Người ơi... đừng đi mau...
    Thời gian không đứng lại
    Cũng một đời nhớ nhau.

    Nghe nhạc :
    Chuyện Đoá Quỳnh Hương - Mỹ Tâm
    Chuyện Đoá Quỳnh Hương - Hò Quỳnh Hương
    2 bản Hồ Quỳnh Hương hát ở đây, là hát live ngày 23 và 24-9-2005 với chủ đề Đêm thần thoại do Phạm Hoàng Nam đạo diễn. DVD do Tristesse ở TNXM upload.
    Được cungchilanguoi sửa chữa / chuyển vào 03:58 ngày 03/04/2006
    u?c temely s?a vo 03:46 ngy 09/04/2006
  7. iris_ann

    iris_ann Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/12/2005
    Bài viết:
    36
    Đã được thích:
    0
    Mong rằng người cũng sẽ không cô đơn trong đêm....
  8. rosatyan

    rosatyan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/10/2005
    Bài viết:
    5
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay, mồng tám tháng ba
    Chi em phụ nữ chúng ta vung lền
    À không, sorry, vùng lên chứ, tại phải đổi dấu cho hợp âm vận đó mà, cái này gọi là trường phái "thơ Bút Tre". Ngày này, ở Âu Mỹ là ngày phụ nữ đòi quyền bình đẳng với nam giới, ở các mức lương, ở cơ hội giáo dục đào tạo và thăng tiến trong nghề nghiệp, nói chung là những vấn đề thực tiễn. Ngày này, thường là phụ nữ từ chối nhận hoa, vì xem đó là 1 dấu hiệu không bình đẳng và chỉ có tính cách hình thức. Ở Việt Nam mình, ngày này đã dần trở thành một dịp để chiều ... người đẹp.

    Dạ, bác làm nhà iem nhớ đến cái này:
    - Em vừa đi dự cuộc mít tinh của nữ giới đấy à? - chồng hỏi vợ.
    Thế các nữ diễn giả nói gì?
    - Họ nói tất cả đàn ông đều là đồ con lợn, không trừ một ai. Và phụ nữ chúng em phải đấu tranh không ngơi nghỉ để một ngày nào đó được bình đẳng với họ.
    Kinh nhỉ!
    __________________
    Nhà bác khi nào ngủ được tí chút rồi chúng ta bàn chuyện âm nhạc tiếp. Chứ nói chuyện với người ngái ngủ thứ nhất ko đẹp nhãn quan (mắt thâm quầng như hột bịt bắc thảo) lại không ổn tinh thần (chả hiểu lúc nào người lăn quay ngáy o..o...). Đã bảo, cũng chỉ là người, cho nên, việc ấy là tất yếu.
    Thức khuya có hại sức phẻ. Thôi nghe tạm Dạ Khúc để phòng bớt.... im ắng.
    E không phải muốn.... lấy vợ ròi. Chắc là lâu lâu có mơ vớ mơ vẩn tí thôi. Người mà, ai chẳng mơ. Mơ gì thì bác... tự đi ngủ rồi sẽ thấy! Từ một giấc mơ
    mà đừng có "lần dò chân theo lối mắt môi" đấy!
    Nhưng có thể "mơ thấy dáng người về trong tranh... huyền hoặc mong manh..."
    :-)
    Ciao
    Rosatyan
    Được rosatyan sửa chữa / chuyển vào 17:24 ngày 06/04/2006
  9. SAISer

    SAISer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/01/2006
    Bài viết:
    392
    Đã được thích:
    0
    Anh thấy xúc động trước tình cảm của Ben cho bà nội, Ben quả là đứa cháu có hiếu. Bà anh hồi còn sống mỗi lần anh xin tiền mua kẹo kéo chỉ cho 4 nghìn, nhưng giờ mỗi lần nhớ đến bà anh cũng thấy rưng rưng nước mắt. Cầu cho bà anh gặp được bà của Ben ở nơi Cực Lạc.
    Cơ mà anh thấy Ben gia đình chủ nghĩa quá. Mấy hôm nay anh cũng mất ngủ Ben à, nhưng anh không nghĩ đến bà. Trong những ngày tháng 4 lịch sử này, anh nghĩ đến các anh hùng liệt sĩ đã hy sinh vì đất nước, để ngày hôm nay anh và Ben được ăn chơi nhảy múa ở ttvn này. Anh, Ben và các bạn hãy dành một phút mặc niệm cho các anh hùng liệt sĩ của đất nước nhé.

Chia sẻ trang này