1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

ĂN QUẢ KHẾ, TRẢ CỤC VÀNG

Chủ đề trong 'Hồi ức về các chuyến đi' bởi Cao_Son_new, 05/05/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Cao_Son_new

    Cao_Son_new Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/02/2002
    Bài viết:
    566
    Đã được thích:
    0
    ĂN QUẢ KHẾ, TRẢ CỤC VÀNG

    Đã lâu chẳng viết được gì cho Du lịch. Viết về sự đi nó quá nhàm. Đi bây giờ với anh em như hít thở. Nó tự nhiên như thể chúng ta được sinh ra trên cõi đời này chỉ để đi. Viết nữa, đâm nhàn, đâm nhạt.

    Nhưng chuyến đi lần này tôi quyết định viết. Viết để chia sẻ niềm vui và may mắn với các bạn. Biết đâu, bài viết đậm chất dinh dưỡng này lại giúp ích được khối kẻ đang khát khao làm giầu.

    Vâng, bài viết này dành cho những người thích giầu. Mà sao lại thế nhỉ, sao lại không post lên box Kinh doanh mà lại post lên Du lịch? Tại vì, câu chuyện này như truyện cổ tích, xảy ra trên một cung đường heo hút, chẳng người qua lại.

    Tôi xin lỗi những người bạn đồng hành. Chúng ta đã hứa phải giữ bí mật, chỉ công bố bí mật này sau khi chúng ta đã phát tài. Đêm qua tôi không ngủ được vì suy nghĩ, tôi quyết định sẽ kể cho mọi người câu chuyện này, không biết hành động này là đúng hay sai?

    Hình như số trời đã định trước, lần này trước khi tổ chức chuyến đi, tự nhiên chúng tôi không muốn đi đông người như mọi khi. Chỉ âm thầm trong một số anh em quen biết. Ấy vậy mà lúc khởi hành vẫn đèo bòng thêm 5 tay máy nữa. Họ là dân nhiếp ảnh. Thôi cũng được! dân ảnh thì chuyện đi đứng cũng khá chuyên nghiệp rồi.

    Nếu chẳng có câu chuyện kì diệu, có lẽ, sau chuyến đi, tôi cũng chỉ post ảnh cùng với mọi người là cùng. Đằng này, nếu không viết ra, tôi bị ám ảnh bởi mình là kẻ ăn mảnh. Và điều đó, tôi luôn tránh kể từ khi dấn thân vào kiếp mưu sinh.

    Hình như tôi vào đề hơi dài. Thực sự tôi chẳng biết bắt đầu từ đâu cho hợp lý, cho sinh động mà lại trung thực. Các bạn cho phép tôi viết thẳng vào ngày đi thứ 4 nhé, vì ngày đấy là ngày đáng nhớ nhất trong chuyến đi.

    Từ Ý tý chúng tôi về Mường Hum, qua Bánh Xèo rẽ phải rồi đi tiếp hơn 30 km nữa ra đèo Bao Quy Đầu (Ô quy Hồ). Đây là một cung đường rất hay cho xe máy. Đường hoang vu, chẳng người qua lại, nhiều đoạn đất lở chỉ vừa một xe qua. Chiếc ô tô chở 3 nhiếp ảnh gia đành bó tay, đi đường vòng về Lào cai rồi tập kết đêm hôm đó ở Sapa cùng đoàn xe máy.

    Tôi vẫn là người đi đầu, anh Hải đi sau cùng. Nhưng khi vào cung đường này rồi, kiểm lại đoàn, thấy thiếu mất 2 xe. Xe thứ nhất thiếu là bác AD và phu nhân. Bác cưỡi con YAMAHA hiệu Sơn Dương được thiết kế chuyên để leo lúi. Xe cộ thì ok, nhưng chắc do mải đi mà quên mất chỗ rẽ. Xe thứ 2 của 2 tay máy nhiếp ảnh, họ đã xin phép tạt ngang tạt ngửa dọc đường. Họ thì không lạc, nên tôi chẳng lo. Phần vì đường xấu rất khó đi, phần vì đã mệt và muốn đợi 2 xe kia, tôi quyết định dừng lại nghỉ. Chỗ chúng tôi dừng lại ven một con suối nhỏ, vách núi bị sạt một mảng lớn từ mùa mưa trước.

    Sự mệt mỏi hiện ra trên từng khuôn mặt của các thành viên trong đoàn. Hôm nay là ngày vất vả nhất. Tôi cũng không ngờ đường lại xấu như thế. Mọi người đều nằm vật ra ven đường, nơi có bóng mát của vách núi và thiêm thiếp ngủ. Tôi cởi áo, vo lại làm gối và cũng lăn ra màn đất ẩm ướt mát lạnh. Tôi không hề buồn ngủ, mặc dù rất mệt, nhưng không hiểu sao lại tỉnh táo vô cùng. Tôi nằm ngửa và nhìn lên bầu trời xanh vời vợi. Chúng tôi đang ở độ cao 1120m so với mặt biển, nên không khí có phần thoáng mát hơn so với cái nóng ngột ngạt 37, 38 độ tại Hà nội. Một đám mây trắng trôi qua, trời xung quanh sầm lại một chút, tôi nhìn thấy một cây khế mọc cheo leo bên vách núi. Cùng lúc đó, cô bạn gái của anh Hùng cũng thốt lên ?okia có phải là cây khế không nhỉ?.

    Tôi là dân kinh doanh, nhưng lại rất thích và hay tin vào những câu chuyện cổ tích. Có lẽ vì thế, mà hay bị lừa. Tôi thường đặt niềm tin một cách tuyệt đối vào người khác và luôn mong chờ những điều kì diệu xảy ra như những câu chuyện cổ tích đã đọc. Hậu quả của niềm tin mù quáng ấy là phá sản đôi lần. Tôi nhìn cây kế và nhớ lại câu chuyện cổ tích mà ai cũng biết. Bất giác, tôi đọc ?oăn quả khế, trả cục vàng, may túi ba gang đem đi mà đựng?. Cô bạn gái anh Hùng lại hỏi ?o Có quả nào không anh?. Tôi nhìn kĩ, chẳng thấy quả nào. Tôi bảo: ?ocứ tưởng tượng nó đang có nhiều quả cho đỡ khát?. Đúng là lúc ấy chúng tôi đang rất khát, những giọt nước cuối cùng đã chia nhau uống cách đây hàng tiếng. Trên cung đường này, người còn chẳng gặp thì lấy đâu chỗ mua nước. Uống nước suối lại sợ đau bụng.

    Tôi ngồi dậy và ra suối rửa tay chân. Vài người nữa cũng lục tục dậy theo tôi. Nước suối mát lạnh, ngấm vào từng thớ thịt, tê tê. Ánh nắng mặt trời chiếu xiên qua làn nước mỏng trong vắt xuống đáy cát. Một vài ánh sáng sắc cạnh lấp lánh phản chiếu ánh nắng mặt trời. Tôi bốc một nắm cát lên xem vì tò mò. Trong vốc cát đó, có một vài vảy kim loại mầu vàng.

    Hồi tôi học cấp 3, nghỉ hè tôi có theo ông anh họ lên bãi vàng Na hang. Tôi đã được nhìn thấy những vảy mầu vàng tương tự thế này. Nhưng có điều, những vảy mầu vàng đó đã được đãi sạch và để trong một cái ống pê nê xi lin chứ không còn nguyên bản lẫn đất cát thế này. Tôi chỉ cho mọi người xem những vảy vàng dưới lòng suối. Tôi bảo ?ocó khi dòng suối này chẩy qua vách núi nào có vàng, muốn lấy được vàng, thì phải đãi, mất công lắm?. Câu chuyện tưởng dừng lại ở đây cho vui, nào ngờ, anh Hải chạy lại đưa cho tôi xem một viên đá. Viên đá mầu trắng, bám những vảy màu vàng li ti như hạt cám. Thậm chí, có vảy to bằng cái mày ngô, ánh lên một mầu vàng rất liêu trai. Tôi chết lặng, hình như dân đào vàng gọi đây là ?ođá ngậm vàng?. Tôi đã được nhìn một lần ?ođá ngậm vàng? như thế này, nhưng không phải ở VN mà trong phòng trưng bày khoáng sản của khoa Địa trường tổng hợp MGU, Liên bang Nga. Ở VN, tôi chỉ nghe thấy dân đào vàng truyền tai nhau về ?ođá ngậm vàng? chứ chưa thấy ai đào trúng cả. Tôi cùng anh Hải lội ngược lên một đoạn, chỗ vách núi bị sạt lở, ở đấy, lộ ra rất nhiều ?ođá ngậm vàng? như thế này.

    Tôi như mơ. Tôi đã thử véo vào đùi một cái, rõ ràng là đang tỉnh. Tôi bảo mọi người là ?ovàng đấy?, trừ anh Hải ra, còn chẳng ai tin tôi. Có lẽ họ thích tiểu thuyết trinh thám hơn truyện cổ tích. Nhưng một lúc sau, thấy tôi và anh Hải mỗi lúc lại réo lên kỳ thú khi nhặt được những viên nhiều vàng, họ cũng bắt đầu quan tâm. Tôi hạ lệnh cho cô bạn gái đi cùng, vứt bỏ hết quần áo để tôi lấy ba lô đựng quặng vàng.

    Rốt cuộc thì bác AD sau một hồi đi lạc đã biết tìm đúng chỗ rẽ. Hai tay nhiếp ảnh đi xe máy cũng đến nơi. Họ ngạc nhiên trước khám phá mới của chúng tôi. Một tay nhiếp ảnh rút máy ra hô hố cười chụp cảnh chúng tôi đang cặm cụi ?onhặt vàng?. Nụ cười ấy chắc chắc sẽ bị tôi làm rụng 2 răng cửa nếu không bận với việc xếp vàng vào ?otúi ba gang?. Tôi chỉ nhìn hắn một cái rồi cho qua. Tay nhiếp ảnh đó, chụp chán rồi buồn tay nhặt một viên, giơ lên ngắm nghía. Tôi thấy hắn tái mặt, lắp bắp điều gì đó rồi hấp tấp thu xếp đống máy sang một chỗ. Hắn cũng đi ?onhặt vàng?.

    AD là người lãnh đạm nhất với việc nhặt vàng, nhưng bác mang GPS ra đánh dấu vị trí và khẽ nói với vợ: ?onhặt một ít về cho con trai chơi?.

    Một vài người Mông làm nương trên núi đã phát hiện ra điều bất thường dưới suối, có ba bốn người đi xuống và hỏi chúng tôi ?ochúng mày lấy đá về làm gì?? Chúng tôi kiếm cớ trả lời qua quýt rồi lên xe phóng đi. Chúng tôi không muốn họ biết. Chúng tôi sợ máu sẽ nhuộm con đường này. Có thể là máu của chúng tôi và của những người khác nữa. Những người Mông tự lý giải ?ocó khi họ chất đá cho cân xe!??.

    Đoạn đường mấy chục cây còn lại về đến Sapa, chúng tôi đi không nghỉ mà chẳng thấy mệt. Về đến Sapa, lại thiếu mất 2 đồng chí nhiếp ảnh. Khoảng 1 tiếng sau thì họ xuất hiện, quần áo ướt như chuột lột, mặt méo xệch. Hoá ra cái balô đừng nhiều ?ovàng? nặng quá, kéo cậu ngồi sau ngã chìm ngỉm khi xe chạy qua suối. Chìm xuống suối giẫy dụa một hồi mà không dậy nổi, máy móc ảnh ọt ngâm cả dưới suối. Cho đáng đời kẻ tham!

    Một lúc tôi lại hé mở ba lô ngắm những viên đá ngậm vàng cho thoả chí. Ngắm rất khéo, sợ người khác cười cho thì ngượng mặt. Hoá ra mọi người còn tệ hơn tôi, họ chọn một viên, rửa sạch đất cát và cầm luôn trong lòng bàn tay. Thinh thoảng lại he hé bàn tay ra nhìn rồi mỉm cưởi sung sướng.

    Ở Sa pa có sóng điện thoại, anh Hùng gọi điện ngay cho 1 người quen làm ở cục khoáng sản. Sau khi người kia nghe mô tả qua điện thoại, họ không dám khẳng định ngay là vàng, vì theo họ, VN chưa từng gặp mẫu quặng vàng như thế này. Tuy vậy, giấc mơ triệu phú vẫn nhen nhóm trong lòng mọi người. Anh Hùng bắt đầu nghĩ đến việc đổi một con xe mới, còn cậu nhiếp ảnh thì thấy bộ máy và những cái ống kính mơ ước đang năm trong tầm với. Tôi bảo với Hải ?o Anh em mình xem thế nào chuẩn bị đồ nghề khai thác cho kín đáo nhỉ?.

    Theo kế hoạch, 2 hôm nữa chúng tôi mới về Hà nội, nhưng kể từ lúc đó, cuộc đi chơi nhạt thếch, vô vị vì ai cũng muốn về. Mặc dù rất muốn bỏ đoàn về ngay trong đêm, nhưng vì cương vị tổ trưởng, tôi vẫn cố đi cùng mọi người nốt 2 hôm. Khi về đến HN, việc đầu tiên là tôi bảo bạn gái cầm một cục ra hàng vàng xem sao.

    Khoảng một tiếng sau, bạn gái quay lai. Tâm trạng cô ấy vừa buồn, vừa vui. Cô đưa tôi tờ kết quả phân tích. Chắc tôi không cần phải nói mọi người cũng hiểu họ kết luận thế nào. Bạn gái tôi thở dài ?oĐàn ông các anh đúng chẳng biết bao nhiêu tiền cho đủ, thế này là anh lại ba lô khăn gói lên đấy hả? Rồi thì lam sơn chướng khi cướp mất sức khoẻ của anh thôi?.

    Tôi gọi điện cho mọi người hẹn chiều tối gặp nhau và thông báo kết quả phân tích mẫu quặng. Hoa ra mọi người cũng đã tự làm và đang chuẩn bị hành trang để quay lại chỗ đó.

    Chúng tôi gặp nhau buổi tối, uống rượu và chúc mừng nhau. Bất chợt anh Hùng nhắc đến Tonkin và TBG, những kẻ thích lang thang như tui tôi. Hùng bảo ?ogiờ em mới hiểu tại sao mỗi chuyến đi Tonkin đều mang theo cái máng gỗ, nhưng chắc chưa có duyên, nên mãi chưa lên đời được con Minxk?. ?o Thế còn TBG, họ cũng đi qua cung đường này hồi tết cơ mà, vậy cũng không có duyên sao?? Ai đó trong nhóm nói. ?o Duyên với phận cái gì, đường này thì TBG cắm mặt vào sửa xe cho nhau, sức đâu mà ngắm cảnh chứ nói gì đến gặp vàng?.

    Anh Hùng và anh Hải đã quay trở lại nơi đó. Tôi quyết định không đi. Bạn gái tôi nói ?ođược bạc thì sang, được vàng thì lụi?. Lần này, tôi quyết một lần không tin vào truyện cổ tích. Tôi chia sẻ với các bạn, và bạn nào có máu phiêu lưu, muốn trở thành I lâm Ha lích thì gọi điện cho bác AD, chỉ bác ấy mới có toạ độ chỗ núi lở đó.

    Chúc mọi người may mắn.

    Tôi gửi lên đây một mẫu ĐÁ NGẬM VÀNG cho các bạn tham khảo.

    [​IMG]
  2. NOVIAN

    NOVIAN Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/01/2005
    Bài viết:
    26
    Đã được thích:
    0

    Tuyệt hảo ! Chất lượng vàng !!!.
    Hơn 1 năm về trước, lần đầu tiên đọc các bút kí lộc cộc những chuyến đi của bác Caoson đã rất ấn tượng về phong cách Đời lộc cộc đó. Lâu không gặp, bác vẫn Lộc cộc theo phong cách mới.
    Tôi cũng là dân kinh doanh, cũng thích truyện cổ tích có hậu và cả tin y như bác Caoson. Đọc xong chuyện cổ tích này cũng đang mong chờ điều kì diệu xảy ra.
    Các bạn bè yêumến Caoson!! mình cũng làm một chuyến đi tìm cây khế về trả vàng cảm ơn các thông tin quí báu của Caoson đi.

  3. LinhEvil

    LinhEvil Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/02/2002
    Bài viết:
    1.575
    Đã được thích:
    0
    Kính bác Sơn, chả là nghe bác sắp phất to em cũng thấy mừng cho bác, quả này bác nâng cấp con rét tau rần lên làm 6 chóp thì cho em xin 1 chân lau bàn bưng bia...
    Nhìn hòn* đá của bác em cũng thấy rựt mình chả là vì em cũng đang sở hữu khoảng 5 hòn như thế, chả biết nó có ngậm cái khỉ gì không nhưng i xì đúc bác ạ khốn nỗi cái mỏ lộ thiên ấy lại hơi xa xôi.
    Chuyện là ở Sifnos hàng năm có những chuyến đi bộ xuyên đảo do dân du lịch hò nhau mà tổ chức, chuyến đi dự tính kéo dài 2 ngày và hành trình cũng rất hấp dẫn vì nó đi qua nhiều địa điểm thú vị như các khu mỏ bỏ hoang, bãi biển vắng người hay các khu trại trên núi của những người thu hoạch ô liu bỏ lại...
    Chuyến đi thì cũng không có gì để nói nhiều ngoài việc ai cũng mang 1 cái túi 3 gang đi để nhặt quặng. Trong đoàn có 1 bà nạ dòng xồn xồn thích sưu tầm đá để làm vòng tay vòng chân, 1 ông người Na Uy cụt 4 ngón tay vì leo núi, 1 nhóm thanh niên người anh chuyên làm công tác sưu tầm truyện cho thiếu nhi... và Linh Evil.
    Ôi bác ơi em phải đi, chiều em xin hầu chuyện các bác tiếp.
  4. VeeVee

    VeeVee Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/09/2004
    Bài viết:
    67
    Đã được thích:
    0
    Em thấy các bạn bên TL cũng bàn tán về cái vụ vàng bạc này sôi nổi lắm. Thủ cũng giống thủ, xôi cũng giống xôi. Phải chăng là một.
    http://diavn.free.fr/thanglong/showthread.php?t=1738
    Chúc mọi người có máu và thích giầu mau chóng giàu to nhé.
    Em Vê
  5. Cao_Son_new

    Cao_Son_new Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/02/2002
    Bài viết:
    566
    Đã được thích:
    0
    Ảnh tiếp nhé. Ảnh này là một tay phó nháy ngồi trên ô tô chụp
  6. izs360

    izs360 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/09/2004
    Bài viết:
    415
    Đã được thích:
    0

    Bác Sơn ơi, từ hôm về bác tắt máy, em ko thể tìm được bác, trưa nay em với Hùng đang ngồi table thì nghe tin bác đã phơi hết lên trên này rồi.
    Bác AD cũng vừa alo cho em, rối tung hết cả lên !
    Ôi Giàng ơi...ôi bác Sơn ơi...mệt rồi đây...!
  7. Cao_Son_new

    Cao_Son_new Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/02/2002
    Bài viết:
    566
    Đã được thích:
    0
    Anh Hùng và bạn gái
    [​IMG]
    Anh Hải và bạn gái
    [​IMG]
    Bác AD và phu nhân
    [​IMG]
    Được Cao Son sửa chữa / chuyển vào 14:12 ngày 06/05/2005
  8. Cao_Son_new

    Cao_Son_new Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/02/2002
    Bài viết:
    566
    Đã được thích:
    0
    Còn đây là đám nhiếp ảnh
    [​IMG]
    Được Cao Son sửa chữa / chuyển vào 14:13 ngày 06/05/2005
  9. loops

    loops Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/01/2004
    Bài viết:
    303
    Đã được thích:
    0
    Bác Cao Sơn nói rất chính xác. Dịp đó tụi em đi bị mưa một trận, đường nát bét ra. Khoảng 40km từ đèo Ô Quy Hồ vào Mường Hum mất 5 tiếng chạy xe đấy bác ạ. Sửa thì không, nhưng cứ khoảng 5km lại xuống cạy đất ở chắn bùn ra. Xe tụi em không phải loại cào cào nên gác đờ bu sát với bánh lắm.
    Mà thấy trong đoàn của bác có mấy tay nhiếp ảnh. Hình như em thấy có cả Vinh World Bank, không biết có đúng không.
  10. Cao_Son_new

    Cao_Son_new Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/02/2002
    Bài viết:
    566
    Đã được thích:
    0
    Đúng rồi Loops ơi. VWB đấy. Chính hắn là nhân vật vị ba lô quặng dìm xuống suối không dậy được đấy. Hôm qua về viết đơn xin nghỉ việc rồi. Sáng nay gọi điện thấy máy tò te tí. Chắc là lại lên trên kia.

Chia sẻ trang này