1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ăn thịt chó có phải là văn hóa ẩm thực!

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi datvn, 31/10/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. AmmoniA

    AmmoniA Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/04/2002
    Bài viết:
    416
    Đã được thích:
    0
    Thịt chó SG, tui đã ăn ở Tân Sơn Nhất, Cống Quỳnh, Thị Nghè, Lê Văn Sĩ, Lăng Cha Cả...nhưng chung qui vẫn thấy Tân Sơn Nhất ngon nhứt . Nghe thằng bạn nói ở quận 6 có món chó thui, ko biết ngon ko?
  2. dungsamtien

    dungsamtien Thành viên gắn bó với ttvnol.com Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    02/11/2005
    Bài viết:
    2.909
    Đã được thích:
    59
    [quote-FloraAtDawn viết lúc 20:49 ngày 22/11/2005-]
    đề nghị Moderators tách các bài viết không liên quan đến chủ đề Ẩm thực ra thành mtộ topic khác, đặt cho cái tên là Ăn no thì ngồi tám chẳng hạn
    trên kia có ai nói Làng Vân uống giống Gò đen thì sai nặng rồi đó . Rượu Làng Vân ( khổ, muốn viết tắt thành LV mà sợ bị hiểu nhầm hehe ) thơm độc đáo. Nếu so sánh thì nên so với Bàu đá. Xét về độ " xỉn " thì ngang ngửa. Nhưng Làng Vân vì có vị hơi ngọt nên nguy hiểm hơn, ngọt ngọt là làm người ta khoái, uống nhiều. Bàu đá khi nhậu phải có mồi vì bản thân Bàu đá không thơm như Làng Vân.
    theo tui, Làng Vân là số một rồi.
    nói Gò đen uống dễ buồn ngủ là chính xác lắm. Hehe, vì tui đã có lần xém " rớt đài " khi chạy từ Thủ Đức về lại Tân Bình. Mém nằm giữa lộ .
    trong ba loại rượu này, Gò đen là " bắt mồi " nhất. Còn nếu thưởng thức thì Làng Vân là sự lựa chọn cho tương lai .
    chà, trong này có ai ở Làng Vân không ta?
    -Cái này hôm rồi thiếu ý 1 tý làm các bác hiểu lầm,thực ra em chỉ so sánh về gía trị thương mại thôi.chứ LV và GĐ hương vị khác nhau nhiều ,Đồng ý là Làng Vân thơm và đã thiệt nhưng mà he..he theo em được biết nhá cái bí quyết nấu rượu Làng Vấn độc đáo không nơi nào có được là ở chỗ...nấu bằng sắn(khoai mì)thế mà uống toàn vị thơm của nếp he...he
    -Theo em nhận xét thì chỉ có đệ tử lưu linh hoặc những người đi nhiều mới biết được xứ nào có rượu hay.nói LV ngon chứ thực ra Trong Nam chủ yếu là người gốc Bắc biết thôi giống như ngoài Bắc thì làm gì biết Gò Đen hoặc biết không nhiều.cho nên có thể nó giá trị thương mại chỉ thuộc khu vực thôi chứ đừng nói là quốc tế.Nhưng mà thời gian trước cái xứ An Gian nấu rượu cả nước biết đến đó nha ....7 chú uống rược trong làng thì hình như 6 chú "đi" thì phải do ngộ độc rượu, ghê qúa....thành ra bây giờ uống rượu thấy cũng ớn chỉ dám uông rựu đóng chai có lí lịch rõ ràng....không biết các chú này có bị làm giả không
  3. FloraAtDawn

    FloraAtDawn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/07/2002
    Bài viết:
    5.512
    Đã được thích:
    1
    ha ha, đúng là rượu An Giang nổi tiếng nhất
    @maple_leaf ở gần tớ quá nhỉ, từ năm 1998 cho đến 2001 tờ ở Bùi Thị Xuân, gần Cầu Sạn đó .
    @viethuong279 đừng vội mừng hehe, hồi trước Kênh Nhiêu Lộc cũng được nạo vét ( hô hào quá mà ), lúc đó đoạn gần Cầu Thị Nghè ( khu chân cầu từ Nguyễn Thị Minh Khai hướng về Nguyễn Văn Trỗi ... ) đẹp không thể tả, dòng kênh trong vắt, tối tối tớ thường ngồi nhậu ở đó. Nhưng sau một thời gian ngắn thì nước vẫn hoàn ... nước đen . Nạo vét mà không có kế hoạch bảo trì lâu dài thì kết quả kênh trở lại ô nhiễm như xưa là tất yếu.
    thôi quay lại Ẩm Thực
    Trong Sài Gòn tớ từng được ăn một món khá hay: lòng tẩm bột chiên dòn tan, chấm mắm nêm, ăn kèm ... bia . Ở Nha Trang không hề có . À phố biển tớ giờ đã có lẩu cá kèo, tươi rói chớ không phải đông lạnh ( ghê òm ). TIếc thay vẫn chưa thấy Nếp than. Chậc, mùa Đông như vầy, quây quần bên lẩu cá kèo nghi ngút khói, dành nhau từng con cá, nhấm nháp Nếp than thì ô hô ... thiếu nữ cũng sướng.
  4. FloraAtDawn

    FloraAtDawn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/07/2002
    Bài viết:
    5.512
    Đã được thích:
    1
    giá cả rượu chắc là càng về Nam càng lũy tiến . Ở Nha Trang rượu Làng Vân 12,000 / xị, Bàu đá 5,000 / xị. Ủa mà không thấy Gò đen ???
    còn về rượu ông uống bà hàng xóm khen thì cũng nhiều lắm kekeke, thả mấy cái mật rắn vô là hiệu quả ngay ấy mà. Nhưng thôi, cần gì rượu, cứ ăn cải vô ...
  5. phatastic

    phatastic Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2004
    Bài viết:
    426
    Đã được thích:
    0
    Ở miền Nam cũng có nhiều món ốc, nghêu hơn. Ngày trước ở đầu những con hẻm thỉnh thoảng dễ bắt gặp những tiệm bán nghêu sò ốc hến. Bây giờ những quán này ngày càng tóp teo lại, tập trung hết vào 1 vài khu đông kịt, ăn mất hứng.
    Ở tiệm bán ốc thì ôi thôi có lắm món ngon, trong đó có món trứng vịt lộn đã bàn ở trên. Tôi kể thêm món khác nữa nhá - Ốc len xào dừa.
    Ốc len mua về, được người ta rửa sạch, và ngâm trong nước cho nhả bùn và nhờn. Ốc ngon là những con con bằng ngón tay út của người lớn. Sau đó người ta đưa từng con ốc lên thớt, chặt bỏ đuôi vỏ ốc, loại bỏ những con bị hôi. Bắc chảo lên cho nóng, bỏ vào tý dầu, sau đó đổ hết ốc vô để xào. Công đoạn cuối cùng là đổ nước cốt dừa vào, nêm tý muốn, tý đường (bác thông cảm, đặc sản miền Nam mà ) và để lửa riu riu cho nước thấm vào ốc. Khi nước cốt cạn khoảng chừng 1/3 là có thể ăn được. Muốn ngon hơn, bạn có thể xắt lát ớt và bỏ vào chảo cho cay.
    Ốc len đổ ra dĩa. Chan nước cốt dừa xâm xấp nóng hổi. Ở trên rắc thêm tý rau răm. Món ngon này chỉ dành cho những người chịu bỏ qua cái gọi là "văn hóa, tinh tế, phép tắc khi ăn" mà người miền Nam kô hề đặt nặng. Bạn cầm từng con ốc len lên, vớt tý nước cốt vào miệng vỏ ốc. Sau đó đưa lên miệng, rồi ....er.....r.. nút thật mạnh. Người ta kô thể ăn ốc len trong yên tĩnh, bởi tiếng nút chùn chụt của môi, tiếng rồn rột của nước cốt trong vỏ ốc chảy vào miệng. Cái bùi béo của dừa và cái cay của ớt và cái vị ngon tuyệt vời của ốc len trộn lẫn vào nhau là một sự kết hợp tuyệt vời mà kô có cách chế biến ốc len nào vượt qua được. Đã đưa ốc vào mồm mà người ta nhiều khi còn thòm thèm, quệt thêm tí nước cốt để hút tiếp.
    Món đặc sản này là một trong những món ngon mà bạn cần phải tận hưởng ngay bây giờ. Bởi vì nó sẽ biến mất rất nhanh. Ốc len ngày càng ít đi, nhỏ lại, giá rất đắt. Công sức lao động ngày càng đắt đỏ (cho dù là ở VN), mà món này đòi hỏi rất nhiều công phu, nên ngày càng có ít chỗ chịu làm. Và cuối cùng là càng ngày nhiều anh chị "văn minh, tinh tế" sẽ càng cảm thấy khó chịu khi bước vào 1 quán để mà ăn uống theo cái lối ... "kinh tởm" như thế được.
  6. dungsamtien

    dungsamtien Thành viên gắn bó với ttvnol.com Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    02/11/2005
    Bài viết:
    2.909
    Đã được thích:
    59
    Hôm rồi em có giới thiệu món chuột đồng nam Bộ nhưng mà chưa được chi tiết lắm,Bữa nay tình cờ lên mạng kiếm được 1 bài khá hay giới thiệu chi tiết về "các đồng chí ấy" em liền pót tạm lên đây cho các bác tham khảo.
    CHUỘT ÚP TRÁCH
    Trước kia, sau mỗi vụ gặt (lúa mùa), chuột đồng thường chui vào các đống rơm hoặc đào hang sinh sống từng bầy. Người săn chuột chỉ cần đào hang hoặc dùng sà di để đuổi bắt một cách dễ dàng.

    Chuột úp trách chỉ có thể thực hiện ở nông thôn. Tại thành phố, người ta dùng chuột rô-ti ăn với xoài sống bằm, tuy không ngon bằng nhưng cũng ?obắt? lắm!
    Người ĐBSCL rất thích thịt chuột nhưng muốn có được một món ngon, vừa miệng, người đầu bếp phải trổ hết tay nghề của mình mới có được một bữa tiệc tuyệt hảo. Nhưng, trong các món chuột nhớ đời, từ chuột rô-ti, chuột nướng lá cách, chuột chiên giòn cho đến chuột xào sả ớt..., chưa có món nào hấp dẫn bằng món chuột úp trách, tức chuột nướng theo kiểu úp nồi.
    Muốn làm món này, trước hết phải chọn những con chuột tơ, lông mịn và mập ú rồi thui trên ngọn lửa rơm cho cháy xém lông, sau đó lột da mổ bụng, bỏ hết bộ đồ lòng và rửa thật sạch. Nếu bắt được chuột cống nhum thì chỉ cạo lông như làm heo, không cần phải lột da.
    Công đoạn kế tiếp là ướp chuột với ngũ vị hương hoặc tương, chao, sả, ớt... tùy theo ý thích của mỗi người. Nếu có nước dừa tươi hoặc mật ong đem rưới đều lên để khi nướng xong da chuột có màu vàng hượm rất thơm ngon.
    Giai đoạn công phu nhứt là chọn một gò đất cao ráo và đào xuống một lớp đất rộng bằng miệng nồi và sâu chừng 15cm, giống như một cái lò ngầm rồi dùng rơm đốt cho đất nóng lên hoặc lót dưới đáy lò một lớp than mỏng để tạo nhiệt bên trong. Sau đó, dùng những thanh tre tươi xỏ lụi từng con chuột, cắm đầu trên mặt lò và dùng một cái nồi đất (trách) thật to úp xuống sao cho vừa vặn và giữ kín không cho hơi thoát ra.
    Xong xuôi, dùng rơm phủ trên đít nồi đốt liên tục chừng 20 phút rồi hé nồi xem. khi nào chuột bên trong chín vàng và bốc mùi thơm phức mới lấy ra.
    Khi ăn, mỗi người cầm nguyên con chuột nướng úp trách còn nóng hổi, dùng tay xé, kẹp chung với các món rau răm, rau thơm, khế, chuối chát, độc đáo nhứt là xoài sống bằm nhỏ chấm mắm cay. Khách vừa ăn vừa thưởng thức cái hương vị thơm lừng, mùi cay cay của rau răm và vị chua của xoài càng làm cho bữa tiệc thêm phần hấp dẫn và nhớ hoài."
    (ăn như thế này mà không nhắc tới rượu thì phí mồi qúa các Bác nhẩy....)
    size=3]HOAN HÔ ĐỒNG CHÍ RÍT-ĐÔ
    ĐEM BA CHỤC MẠNG BAY QUA PHI-LỜ.....
    ĐÁ QUA ĐÁ LẠI CŨNG TÀI
    "LIÊN QUÂN PHI-Á" NGẬM NGÙI PHƠI LƯNG
    2-1 LÀ CHUYỆN TẤT NHIÊN
    QUYẾN LÀ ĐỒNG CHÍ LẬP NÊN CÔNG ĐẦU...[/size=3
    Được dungsamtien sửa chữa / chuyển vào 08:58 ngày 24/11/2005
  7. dungsamtien

    dungsamtien Thành viên gắn bó với ttvnol.com Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    02/11/2005
    Bài viết:
    2.909
    Đã được thích:
    59
    Tiện thể đang "sung" pót tiếp 1 phát nữa về 1 món ngon ngoài Bắc. gọi là .....có Nam có Bắc he...he
    CHẠO-MÓN NGON ĐẤT BẮC
    Nếu ở Nam bộ nổi tiếng với nem Lai Vung (Đồng Tháp), ở Thừa Thiên - Huế với nem chua, tré thì ở miền Bắc có món nem chạo khá đặc biệt. Gọi là nem đặc biệt bởi vì nó chẳng giống bất kỳ một loại nem nào của các địa phương trong cả nước. Là nem nhưng lại không được gói trong lá mà lại bày trên đĩa, và quy trình chế biến cũng khá nhanh. Vào những ngày trời hơi se lạnh mà được nhấp một ly rượu đế có đĩa mồi là chạo thì khó ai có thể quên được.
    Theo khẩu ngữ dân gian miền Bắc thì chạo có nghĩa là "một món ăn tổng hợp của nhiều thứ như nem, được chế biến nhanh". Theo "Từ điển Tiếng Việt" (Viện Ngôn ngữ học, Hà Nội, 1992) thì: "Chạo" là món ăn làm bằng bì, thịt, hay tôm cá chín tái, trộn với thính và ướp lá ổi" (trang 145). Chạo có thể làm bằng bì heo, thịt heo, nhưng làm bằng tôm cá thì rất ít. Bởi vì mùi tanh của tôm cá làm giảm đặc trưng của chạo. Thông thường chạo được làm bằng chân giò heo là ngon nhất. Người ta thường lựa những chân giò heo vừa phải của loại heo 40 - 50 ký, nếu heo bự quá, bì dày, thịt sẽ dai. Đem chân giò lọc bỏ bớt nạc, làm sạch rồi thái thành từng miếng nhỏ như đầu đũa, đem nướng trên than củi gỗ cho vừa chín tới, bì có màu vàng nhạt là được. Các gia vị gồm: một ít nước củ riềng; mè rang vàng (nếu được mè đen thì càng tốt) giã sơ, một ít đậu phộng rang, một lượng thính vừa đủ làm bằng gạo nếp rang, một ít gừng non thái chỉ, ớt hiểm, tiêu, bột ngọt, nước mắm ngon, một ly rượu nhỏ, vài lát quế chi...
    Khi chuẩn bị ăn, ta mới cho thịt đã thái vào chảo vừa nóng dưới ngọn lửa liu riu, trộn đều cùng với các gia vị rồi bắc ra đổ lên đĩa đã có lót sẵn lá ổi non. Lá ổi cũng đã được hơ qua trên lò than cho vừa héo tới để có mùi thơm (nếu lá ổi để sống sẽ có mùi hăng). Sau đó rắc lên đĩa chạo một ít lá đinh lăng non, thế là ta đã có một món "nem chạo" truyền thống của người Bắc. Lúc ăn phải kèm theo các loại rau như lá cách, húng quế, lá sung non, húng bạc hà, rau răm, đinh lăng, lá ổi, khế chua, chuối chát, cùng với chanh, ớt, tỏi... Cho miếng chạo vào lá sung, hay lá cách, lá ổi gói lại rồi chấm với tương Bắc thì tuyệt diệu vô cùng. Chiêu xong một ly rượu đế nhỏ như hạt mít, ta nhai một miếng chạo thì sẽ cảm nhận nhiều loại hương vị tỏa ra trên đầu lưỡi. Có vị thơm béo bùi của thịt heo bì ăn sừn sựt, có vị hơi chua và cay nồng ấm áp của riềng, gừng, tỏi, ớt, rượu, khế, có vị thơm chát của chuối xanh, lá ổi, lá cách, lá sung... nhưng nổi bật nhất là mùi vị của thính. Khó mà tả hết cái mùi mang tính tổng hợp của một miếng chạo. Hầu như tất cả những gì là cay, đắng, ngọt, bùi, chua, chát của các loại nem đều hội đủ ở thứ chạo này.
    Chạo là một món ăn không lấy gì làm cầu kỳ lắm nên ai cũng có thể làm được và mọi lứa tuổi đều có thể thưởng thức. Món ăn dân dã này đậm đà bản sắc dân tộc lại rất bổ dưỡng.
    CHÚC MỪNG ĐỒNG CHÍ CÔNG VINH
    MỚI GHI "HÁT-CHÍCH" XỨNG DANH BÓNG VÀNG
    "PHÊ BÌNH NGHIÊM KHẮC" LÊ VĂN
    TRƯƠNG LÀ ĐỒNG CHÍ ĐỐT TUNG LƯỚI NHÀ
    HE...HE[r2)

    Được dungsamtien sửa chữa / chuyển vào 08:56 ngày 24/11/2005
    Được dungsamtien sửa chữa / chuyển vào 08:57 ngày 24/11/2005
  8. ke_ban_sao

    ke_ban_sao Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/11/2002
    Bài viết:
    73
    Đã được thích:
    0
    Lại một món ngon không tả xiết. Em xin được góp vài dòng.
    Gọi là nem chạo nhưng ở nhà, em toàn gọi nó là nem tai. Nem chạo mà được làm từ tai thì không chỉ có cái dòn của bì mà còn có cái sần sật của sụn. Tai lợn được làm sạch sẽ, thái từng lát từng lát mỏng, mang một sống màu trắng, phần thịt còn lại trong như đá thạch anh nhưng mà mềm. Răng cắn phập một phát, vừa thấy cái mềm mềm, thơm ngậy của phần "thạch anh", lại có cái sần sật đến sướng cả răng của sụn . Cái anh thính thì đến là hay. Ăn một lúc thây cái ngọt ngọt của tinh bột do thính toả ra.
    Nhưng mà ăn nem chạo mà không kể đến nước chấm thì thiếu đi rất nhiều. Nước chấm của nem chạo ngọt hơn một chút so vơi nước chấm bình thường, nhưng vẫn không mất đi cái chua, mặn và những ai thích ăn cay thì là cái cay của tương ớt.
    Thế rồi ta lấy lá nem, cuốn với lá sung, đinh lăng, nem chạo... chấm một chút vào nước chấm, gắp một miếng sung muối bùi bùi, chát chát, mặn mặn. Chao ôi..
  9. caytrevietnam

    caytrevietnam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/10/2005
    Bài viết:
    1.839
    Đã được thích:
    1
    Đây là món quốc hồn quốc tuý, ko nên cứ dựa vào định kiến của 1 nền văn hoá khác mà chỉ trích văn hoá của mình. ....Mọi người tranh luận về món này mà thèm quá....hiện giờ miền Bắc đang lạnh, chà chà...vô quán "cờ tây" trong thời tiết như vậy thật tuyệt
  10. flyingmagician

    flyingmagician Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/03/2002
    Bài viết:
    1.720
    Đã được thích:
    1
    Để bác dungsamtien độc diễn hơi lâu. . Vào góp sức cái.
    Nghe bác kể món thịt chuột mà nhớ món thịt chuột ở Bắc Ninh, Đình Bảng. Vùng đấy có lệ cỗ mà to đến đâu mà không có món thịt chuột vỏ quít thì chưa phải cỗ to. Chuột thì nghe kể phân biệt làm chuột đồng, chuột nhà chứ thực ra nó là một, mùa gặt hết thì chuột về nhà kô thì lại mò ra đồng. Bắt chuột có nhiều cách, dùng chó hun khói để bắt chuột. Chó dùng để bắt chuột là loại chó ta mũi tinh, tai thính, chủ đèo chó sau cái xe thồ, đến đâu chú chó nhảy xuống đánh hơi lần hết ngóc ngách hang chuột, người bắt chuột mới dùng mai để khi miệng ra vơ rơm khô nhét vào và đốt để hun chuột, chuột ngạt khói chạy ra thì đã bị chó vồ. Cách này nhiêu khê và mang thú tao nhã như đi săn vậy. Thời buổi bây giờ nhiều chuột thì có nhiều cách bắt khác nhau, cách dùng nilon, mạ mới gieo đang lên non mơn mởn, người nông dân lấy những mảnh nilon quây kín mảnh ruộng lại, chừa ra một lỗ nhỏ đặt bẫy ở đó, chuột đánh hơi thấy thóc, mạ nên tìm đường vào ăn, khi gặp mảnh nilon quây, phản xạ của nó đi men theo mảnh nilon và tìm khe hở để chui vào, chui vào được thì rơi vào bẫy...
    Thịt chuọt bắt được thì làm lông bằng nước sôi và phải lấy ra hai quả hạch không thì bị hoi, làm lòng. Ở vùng Bắc Ninh người ta bán cả rổ thịt chuột như thịt gà. Chuột mang vê làm phải nhớ ép bằng cối để cho ráo nước và rắc vỏ quít thái nhỏ lên. Sang Bắc Ninh làm miếng thịt chuột với rượu Làng Vân quả là khó quên.

Chia sẻ trang này