1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ăn thịt chó có phải là văn hóa ẩm thực!

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi datvn, 31/10/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. dungsamtien

    dungsamtien Thành viên gắn bó với ttvnol.com Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    02/11/2005
    Bài viết:
    2.909
    Đã được thích:
    59
    -Xin mời các bác phân tích thêm món cầy quay dùm em với..em thấy món này cũng êm lắm..da dòn như da heo quay vậy he...he
  2. datvn

    datvn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/04/2002
    Bài viết:
    2.981
    Đã được thích:
    1
    Còn món thịt mèo nữa, bác nào ăn chưa? Em xài thử rồi, ngon tuyệt. Nhưng mà khó chế biến lắm!
  3. viethuong279

    viethuong279 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/05/2005
    Bài viết:
    3.223
    Đã được thích:
    4
    híc em phải khoe món ngon quê em, làm em đi đâu cũng nhớ (mặc dù em về quê được 3 lần híc). Trời đất ơi, có bác nào ăn món này chưa? Sao lại có thứ nước nào ngọt như nước con don...chẹp chẹp.
    Don - đặc sản của Quảng Ngãi
    [​IMG]
    Don là đặc sản của vùng sông Trà (Quảng Ngãi). Món này có thể ăn với bánh tráng, hoặc xào với hành xúc bánh tráng nướng; ăn kèm ớt xanh, tiêu hành rất dậy vị.
    Khi có dịp qua địa phận Quảng Ngãi, ngang sông Trà Khúc và đặc biệt, qua thôn Vạn Tượng, xã Tư Bình, Sơn Tịnh... làm sao bạn không bị hút tầm mắt vào những tấm biển mộc mạc bên đường: Don.
    Don họ nhuyễn thể hai mảnh, vỏ nửa đen nhạt nửa vàng lợt, hình quả trám, to bằng móng tay út người lớn, dài hơn một phân. Vỏ thường mỏng hơn các loài ốc khác, hai mảnh vỏ chụm vào nhau, ở phía trên mỏng hơn dưới bụng. Ruột don màu phổi bò, pha màu vàng và có những tua hồng bao quanh. Don nằm sâu dưới cát (khoảng 5 phân), mỗi năm chỉ nổi lên một lần, với mực nước ngập khoảng một mét. Cứ từ tháng giêng âm lịch đến cuối mùa hạ, người dân miền đông Quảng Ngãi, nơi con sông Trà đổ ra biển (cửa Đại Cổ Lũy) lại rủ nhau đi nhủi (cào, bắt) don. Thật lạ kỳ, don chỉ sinh ra nơi nước "chè hai" (nước lợ, nước cửa biển), và cũng chỉ có thôn Vạn Tượng là nhiều và ngon nhất.
    Khi nhủi don về, người ta loại bỏ hết rong rêu và các loại ốc hến khác, rồi đem ngâm với nước vo gạo khoảng nửa ngày. Đun sẵn một nồi nước hâm hẩm, một ui nước thì bốn bát don vỏ, thêm một chút muối sống (muối hột). Khi nước sôi bùng lên thì dùng đũa bếp khuấy mạnh và đều cho don há miệng, nhả tất cả chất ngọt làm cho nước don có mùi vị. Gạn nước luộc để riêng, ruột don đãi sạch vỏ. Cho don và nước luộc vào đun sôi một lần nữa. Chuẩn bị các gia vị như ớt xanh, tiêu xay, tỏi, hành, rau thơm...
    Khi ăn, người ta thường húp cả nước lẫn ruột, và ăn kèm bánh tráng gạo. Bánh tráng cũng có hai loại, hoặc nướng để bẻ miếng nhỏ bỏ vào ăn kèm, hoặc bánh tráng một hai nắng, xé nhỏ như sợi mì Quảng, cho một vắt nhỏ vào tô và chan nước. Một tô don chỉ có một muỗng nhỏ ruột, châm một tí nước mắm nguyên chất và rau thơm, hành lá... là có thể thưởng thức một thứ kỳ tuyệt, lạ lùng. Don ngon không phải vì cầu kỳ, đắt tiền, hay vì gắn kết với một kỷ niệm xưa... mà ngon vì thế đất, vì con nước "chè hai" đã làm cho nó ngọt lạ ngọt lùng. Ngoài ra, don còn được xào khô với hành lá xúc bánh tráng nướng, nấu canh với dưa hồng hay nấu cháo với mè...
  4. LE_ROB

    LE_ROB Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/08/2004
    Bài viết:
    220
    Đã được thích:
    0
    Bác ạ món này chỉ có ở HN và vùng phụ cận thôi. Cả nữa là nó có mùa, thời gian chỉ mấy tháng cuối năm.
    Tuy món này là đặc sản ở HN nhưng không phải ai cũng biết tới nó. Tớ ở HN nhưng cũng chỉ mới ăn món này có 1 lần, cũng khá lâu rồi nên cũng không nhớ rõ vị nó thế nào nữa. Món này uống với rượu quốc lủi cũng hay đấy.
  5. flyingmagician

    flyingmagician Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/03/2002
    Bài viết:
    1.720
    Đã được thích:
    1
    Một năm chỉ có một tháng, một tháng chỉ có mấy ngày là có rươi, mà rươi không phải ai cũng biết làm, nhiều người nhìn còn sợ vì nó như giun lại thêm váng xanh váng đỏ, lầy nhầy nhìn rất ghê. Khoảng tháng 10-11 bạn cứ đi vào chợ Hàng Bè sẽ có những hàng bán chả rươi cho những người thích ăn mà lại lười làm, đảm bảo thơm điếc mũi luôn. Năm nào tớ cũng phải tranh thủ ăn kẻo phí. Cụ Vũ Bằng liệt rươi, chim ngói cá mòi vào những thứ thời trân của đất Bắc.
    Câu tục ngữ nhiều như rươi là do rươi là một loại như phù du, lúc đến mùa sinh sản nó nổi lên nhiều vô kể người ta tha hồ vớt nhưng sau đó thì hết sạch, phải đến năm sau mới có. Rươi thì phải có vỏ quít mới nổi vị. Món phổ biến nhất là chả rươi, rươi làm lông bằng nước mắm, trộn với trứng và thịt băm, vỏ quít sau đó rán lên. Món này ngon mà tốn rượu lắm.
  6. masktuxedo

    masktuxedo Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/02/2002
    Bài viết:
    1.625
    Đã được thích:
    1
    Con rươi này hình hài của nó kinh dị một thì mùi của nó kinh dị mười. Trước nay tôi vốn chỉ ăn rươi khi nó đã thành món chả :) - cho nên thấy ngon lắm. Tuy vậy cách đây quãng 7 năm, bà xã khi đó mới là người yêu có lần qua nhà trổ tài nội trợ, tôi có đèo đi chợ mua rươi, người bán vừa lật tấm chán rổ rươi lên là tôi muốn oẹ liền. Tuy vậy nấu lên rồi ăn thì ngon thật.
  7. Chitto

    Chitto Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/01/2002
    Bài viết:
    5.198
    Đã được thích:
    13
    Chắc bà này mua phải rươi chết? Nên mới có mùi chứ?
    Hôm nay vừa ra chợ, thấy có rươi, mua về tự làm ăn. Rươi còn tươi không có mùi gì kinh cả.
    Ngược lại, rươi chết bốc mùi rồi mà còn mua về thì....
  8. masktuxedo

    masktuxedo Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/02/2002
    Bài viết:
    1.625
    Đã được thích:
    1
    Không đâu, chắc chắn là rươi phải sống thì mới mua chứ. Bò ngọ nguậy lung tung lên cả. Nếu mua phải rươi chết về nấu thì chắc gì giờ đã lấy được nhau :D. Đợt đấy cả nhà tôi đều rất ấn tượng về tài nội trợ của thành viên gia đình tương lai. Có lẽ bác quen làm nên ko thấy mùi, còn tôi lần đầu tiên gặp phải cho nên như vậy chăng?
  9. dungsamtien

    dungsamtien Thành viên gắn bó với ttvnol.com Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    02/11/2005
    Bài viết:
    2.909
    Đã được thích:
    59
    lâu quá mới quay lại đây,post tiếp cho các Bác một món ăn không ràng cho người... yếu tim nha bài này em lấy từ báo cần Thơ.
    Bò cạp - Đặc sản của miền núi An Giang
    Thứ ba, 18/10/2005, 09:59 GMT+7
    Đến hai huyện miền núi Tịnh Biên và Tri Tôn (An Giang) du khách từng có dịp thưởng thức ít nhiều món ăn đặc sản như: khô bò, cháo bò, lạp xưởng bò, bò xào lá vang và uống rượu huyết nhung. Mới đây, vùng núi này lại có thêm một món khoái khẩu nữa: ?obò cạp chiên?.
    Bắt bò cạp: Nghề ?ođộ nhật?
    Bò cạp là loại côn trùng có hình dáng kỳ dị, to bằng con dế cơm nhưng đôi càng to tướng, đuôi dài, mình dẹp, đen trũi thật đáng sợ. Loại này thường ẩn náu ở những hốc cây mục, kẽ đá, nơi có nhiều bụi rậm và cao ráo, nhiều nhất là ở dọc theo chân núi Dài, núi Phú Cường... Muốn bắt bò cạp, phải vạch lá, bươi xới tìm kỹ trong các hang hốc.


    Anh Thạch Rin, một ?osát thủ? bò cạp ở chân núi Dài, cho biết mỗi ngày anh bắt từ 30 đến 50 con, kiếm trên 50.000 đồng. Em Bùi Thanh Sang vừa thọc tay vào thau tóm gọn từng con bò cạp giao cho khách vừa khoe với mọi người: ?oLúc đầu đi bắt bò cạp ai cũng sợ nhưng bị chích, bị kẹp vài lần rồi cũng quen?. Tại chợ biên giới Xuân Tô, nhiều người còn biểu diễn bằng cách thọc tay vào thùng vốc lên cả nắm bò cạp, cho chúng bò đầy tay đầy mình nhưng chẳng hề gì. Nghề săn bắt bò cạp tuy vất vả nhưng nhờ đầu ra thuận lợi, thu nhập bình quân 20.000đ/ngày/người nên số người đi bắt ngày càng đông. Đối với những con còn nhỏ, họ cho vào thùng nuôi chờ lớn lên mới giao cho bạn hàng.
    Dọc theo chợ biên giới Tịnh Biên hiện có trên 10 điểm bán bò cạp sống; một số nơi còn bán cả rượu ngâm bò cạp. Chị Kim Em, người chuyên thu gom bò cạp núi tại chợ Xuân Tô cho biết: Hiện nay, tại khu vực Tịnh Biên có hàng trăm người, đa số là trẻ em, học sinh nghèo nhờ bắt bò cạp núi mà cuộc sống đỡ hơn. Một số trẻ em và thanh niên từ nước bạn Campuchia cũng thường mang bò cạp sang bán cho các bạn hàng tại chợ Xuân Tô. Riêng chị, mỗi ngày đã thu vô trên 500 con để bán lại cho khách đường xa, giá mỗi con từ 1.000 - 3.000đ. Hôm nào trúng mối chị kiếm lời cả trăm ngàn đồng. Chồng chị và hai đứa con ở ấp Phú Cường cũng đều sống bằng nghề săn bắt bò cạp và bán rượu bò cạp từ hai năm nay.
    Gần đây, nhiều bạn hàng ở xa và một số cửa hàng ăn uống lên tận chợ Tịnh Biên để mua bò cạp sống về chế biến thành món ăn mà họ cho là trị được nhiều thứ bịnh. Tại Tri Tôn, cũng có nhiều cửa hàng bán món bò cạp và dế chiên bơ trông rất bắt mắt, nổi tiếng nhứt là quán ?oLộc? và quán ?oNghệ?, trên đường Ngô Quyền. Chị Hồng Thi, tiếp viên quán Nghệ, giới thiệu với chúng tôi một đĩa bò cạp vừa mới chiên vàng ươm, bốc mùi thơm phức và nói ?oĐây là món ăn vừa ngon vừa bổ, trị được nhức mỏi, đau lưng, đau khớp, dân thành phố ai đến đây cũng rất thích...?. Còn anh Đỗ Thanh Thành, chủ quán ?oLộc? cho biết hiện nay ngoài bò cạp sống còn có loài bò cạp và dế vô hộp ướp lạnh từ TP Hồ Chí Minh đưa về (mỗi hộp 10 con, giá 12.000 - 15.000 đồng), nhưng đa số khách lại thích loại bò cạp sống hơn.
    Tại đây, một số cơ sở nam dược cũng thu mua các loại côn trùng và động vật hoang dã như mối chúa, rít, bò cạp, tắc kè bông, tắc kè bay để bán lại cho khách hàng hoặc ngâm rượu bán với giá từ 30.000đ đến 60.000 đồng/keo. Tại chợ Tịnh Biên, nhiều người tự sản xuất và bày bán các sản phẩm này ở một số nơi công cộng dù chưa có cơ quan y tế nào xác nhận dược tính và công dụng của chúng.
    Bà con ở các xã miền núi kể rằng người Khmer thường uống rượu bò cạp và ăn thịt bò cạp để điều trị một số bịnh mãn tính. Nhiều người thấy vậy cũng bắt chước mua bò cạp về ngâm rượu hoặc chiên ăn. Vì thế, một góc chợ Xuân Tô hiện nay đã trở thành ?ochợ bò cạp? tấp nập vào buổi sáng, nhứt là vào các ngày nghỉ, ngày lễ có nhiều du khách đến tham quan và mua hàng tại chợ biên giới.

    [​IMG]
  10. flyingmagician

    flyingmagician Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/03/2002
    Bài viết:
    1.720
    Đã được thích:
    1
    Lần đầu tôi ăn bọ cạp nướng là ở Bắc Kinh, Ở Bắc Kinh ban đêm có phố đi bộ Vương Phủ Tỉnh giành cho khách du lịch. Ở đó có dãy hàng quán ăn đêm bán các laọi món nướng như thịt bò, dê cừu. Thú thực là ẩm thực Bắc Kinh ko hợp khẩu vị của tôi lắm, kể cả món vịt quay Bắc Kinh, ăn không thú bằng Vịt quay Lạng Sơn. Thằng bạn người Trung Quốc đi cùng có giwói thiệu món độc chiêu bọ capnướng, những con bọ cạp đen xì to đùng được xâu lại bán, thú thực tôi cũng hơi ngại ngần cầm trên tay mãi rồi mới dám ăn. Cũng không đặc biệt mấy, ăn cũng đại loại như món châu chấu cào cào nướng, có lẽ vì ghê ghê mà mất cả cảm giác ngon. Sau này thấy trong miền nam có phong trào ăn bọ cạp nướng, tôi cũng thử 1 hai lần nhưng cảm giác vẫn thế.

Chia sẻ trang này