1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Anh ấy là người nước ngoài.

Chủ đề trong 'Tư vấn tình yêu' bởi konhu_loaicodai_85, 17/01/2005.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. fowler

    fowler Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/09/2004
    Bài viết:
    57
    Đã được thích:
    0

    Ở với anh này mà em đòi ăn thịt bò thì em sẽ đc nghe 1 câu ( bằng tiếng Việt hẳn hoi ) : mày về VN mà ăn em nhé.
  2. vyhuynh

    vyhuynh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/09/2004
    Bài viết:
    3.311
    Đã được thích:
    16
    Cái vấn đề ko phải chỉ đơn thuần anh ấy là người nước ngoài mà anh ấy là người Ấn Độ.
    Nếu muốn tiến xa hơn, ngoài những cái râu ria mọi người đã nói rồi, cần phải check xem anh ấy có theo đạo Hồi hay ko (khả năng này hơi bị cao à) và sau khi cưới, bạn về Ấn ở hay anh ấy về VN ở. Nếu theo đạo Hồi thì về VN mà ăn chay nhé . Còn ko về VN thì bạn cũng chuẩn bị gia nhập tập đoàn Hồi Giáo nếu theo anh í về Ấn làm dâu. Tính sơ thôi đã thấy xanh mặt rồi chứ gì. Nên thôi, bỏ đi bạn ơi.
  3. chubbygal

    chubbygal Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/11/2004
    Bài viết:
    1.507
    Đã được thích:
    0
    Hi hi, tớ chẳng biết thế nào chứ ở chỗ tớ trước có 1 chị date 1 anh người Ấn Độ, nghe mọi người kể là anh ta không thích ăn đồ Việt, chỉ thích đồ Ấn, chị kia ăn đồ Việt, thế rồi đến bữa thì chị ăn đũa, gắp đồ ăn, anh kia ăn bốc, dùng tay nắm cơm vào với thức ăn (í ẹ). Hic hic, mà đồ ăn Ấn mùi ghê lắm, tớ chịu. Hi hi, nói thế thôi, spam tí chút, chứ tớ không có bàn ra đâu đấy nhé, tại chỉ có bạn mới hiểu được chính bạn thôi, nhiều khi yêu quá lại vượt qua được hết, giống cái chị kia ý chứ. 2 người đó nghe đâu sắp lấy nhau rồi thì phải.
  4. viethuong279

    viethuong279 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/05/2005
    Bài viết:
    3.223
    Đã được thích:
    4
    to Konhu_loaicodai_85: chào bạn,
    Tớ rất bất ngờ tại sao trường hợp của bạn lại giống của tớ đến thế.
    Cách đây hơn 2 năm (gần 2 năm rưỡi đến nơi rồi) tớ có gặp một bạn người India qua mạng (tên là Y.). Lúc đấy thì cũng chẳng để ý gì, hồi mới biết chat, gặp ai cũng như ai ấy mà, cứ gọi là add nick ào ào không biên giới. Từ từ, tớ sẽ kể đến bạn Y. này sau nhé. Bây giờ nói đến mấy cái love adventure online của tớ đã.
    Nói thật là mới đầu tớ tin mấy "anh" trên mạng sái cổ, nghe thằng nào nó "tán" cũng thấy ...xúc động đậy hết, hết Arindam rồi đến Kiran rồi đến Chandan, v.v...mà khổ tớ bị làm sao ấy, thích Ấn độ cuồng lên cứ như bị phải gió (tớ chỉ ấn tượng là nhìn các cô Ấn độ thì đẹp kinh khủng, còn các anh thì nhìn đẹp trai, đàn ông kinh dị). Nói chung quan niệm của tớ lúc ấy cũng hơi lệch lạc, thấy anh nào đẹp trai thì chat (dở hơi). Nói chung lúc ấy cũng chỉ thấy chat chit hay hay, có bạn nước ngoài thì cũng vui vui. Từ trước đến nay có biết ai ngoài người nhà đâu.
    Mấy thằng India ấy thì phải gọi là ngọt như mía lùi, tớ thì chẳng kinh nghiệm gì cả, bọn nó nổ mát trời ông địa thế mà mình cũng tin. Hồi mới đầu tớ thích một thằng (Arindam, khai tên luôn), thích đến nỗi cứ vào đến lớp là kể cho bọn bạn nghe (hồi ấy còn lớp 12). Một thằng bạn thấy tội nghiệp mình nhà quê, bảo tớ đưa id của thằng cu Arin cho nó, nó "thử lòng" cho. Cuối cùng thằng cu Arin cũng "tán" thằng bạn tớ như đúng rồi ấy. Oạch!
    Sau đấy là Kiran, anh này tớ phải nói tốt thật, sau một thời gian anh ấy nói...........Thế là tớ cũng đồng ý (nông nổi quá nhỉ), nhưng sau một thời gian thì anh ấy bảo tốt nhất 2 đứa là bạn, vì có yêu cũng chẳng tiến xa được. (ai đọc đừng nghĩ xấu anh Kiran nhé, anh ấy tốt thật đấy. Không phải dạng lừa gái đâu). Bây giờ vẫn là bạn.
    Cú lừa đau nhất là thằng Chandan, (trời ơi mình thù nó không để đâu cho hết). Nó "tán" tớ vô cùng nghệ thuật, ngoạn mục. Lại còn đến nỗi đưa cả số diện thoại của mẹ nó cho tớ, bảo là nó không có gì phải giấu tớ cả, tớ muốn gọi cho mẹ nó cũng được, thế có chết không. hic. Đến lúc nó thấy mình đã đủ "chết lên chết xuống vì yêu" rồi, nó bỏ mình, còn để lại một lời "nhắn nhủ" là: "You must take a lesson from this. there will be many Chandan coming and going throughout your life. never believe the guys through net!. (cần nói thêm một điều là mới đầu khi nó bảo tớ là "i......you" đó, tớ đã từ chối vì sau Kiran tớ chẳng tin thằng nào nữa, ngoài đời còn không tin được, không hiểu nhau hết được nữa là trên mạng. Thế mà nó năn nỉ, ỉ ôi. Tớ bảo hai đứa sẽ là bạn tốt nó cũng không chịu, nó bảo nó không đánh lừa cảm giác được, vì đây là love chứ không phải friendship, nếu mình không yêu nó thì thà không gặp nhau còn hơn là nó làm bạn với mình mà nó khổ sở, rồi lại chơi vài đòn tâm lý nữa. Khen nhất thằng này ở chỗ "tán" có nghề không chịu được).
    Vậy là mấy cái love adventure ấy hoàn toàn là không nghiêm túc (một phần tớ tin lời đường mật của bọn nó, tớ cũng chỉ là con ruồi ngu dốt thôi. Một phần vì bọn nó là.....Indian, hic, đẹp trai. pó tay).
    Nhưng người bạn Y. của tớ thì khác hẳn. Bạn ấy không phải là người đầu tiên tớ gặp trên mạng, nhưng là người giữ được quan hệ tốt đẹp với tớ cho đến tận bây giờ. Ái dà muốn tâm sự quá, chẳng biết bạn có đủ kiên nhẫn nghe tớ nói hết không nhỉ. Thôi thì tớ cứ kể nhé, lâu lâu mới gặp được một người giống tớ mà.
    Này nhé, tớ nhớ ngày đầu tiên tớ gặp bạn ấy, cũng như bao người khác, cũng lại "ur asl?", "what do u do?" loạn hết cả lên. Chẳng có gì đặc biệt cả. Tớ nghĩ chắc cũng chỉ nói chuyện qua qua thôi. Không là bạn lâu dài được. Mà ông tướng này chẳng biết việt nam ở đâu mới chết chứ. Nói chung là chẳng ấn tượng gì hết.
    Lần thứ 2 tớ gửi ảnh, bạn ấy bảo tớ "cute" (nhưng tớ chẳng thấy cái tấm ảnh ấy mình "cute" cái chỗ nào cả), tớ cũng nghĩ thằng này khen mình cho lịch sự thôi (mà đến tận bây giờ vẫn nghĩ thế). Tớ bảo nó gửi ảnh cho tớ, thì nó trả lời "but i am not handsome". Tớ nói nó là tớ cần một người bạn tốt, là "i dont need any handsome boy". Rồi bạn ấy bắt đầu xin số điện thoại. Mà ai tin được cái bọn qua mạng, lúc ấy tớ nghĩ thế đấy, bây giờ thời đại công nghệ thông tin, gặp thằng nào trên mạng hầu như nó cũng xin số đt tớ. (Bọn nó gọi điện thoại chẳng tốn như mình thì phải, hình như chỉ 0,3$ một phút thôi, gọi thẳng ấy). Nên nó gọi thì có chết chóc gì lắm đâu.
    Ấy mà ngày 14-2 nó gọi cho tớ. "Happy Valentine''s day". Sao mà lúc ấy tớ chẳng có cảm xúc gì hết ráo, tớ cũng chúc lại nó. Rồi chẳng còn gì để nói nữa, cúp máy!
    Đối với bạn ấy tớ luôn xem là một người bạn rất bình thường, đôi khi tớ thấy bạn ấy quá nhút nhát, ít nói và không hay gợi chuyện, làm tớ nhiều lúc cũng chán chán. Lúc ấy tớ chat với khối người còn "khí thế" hơn nhiều.
    Nhưng tớ và bạn ấy ngày càng thân nhau hơn. Bạn ấy rất nhẹ nhàng, tế nhị trong ăn nói, không bao giờ nói gì lung tung cả (tán tỉnh một chút thôi cũng không). Hai đứa cùng tuổi nhau, tâm sự với nhau đủ chuyện, chủ yếu là chuyện trường lớp, bạn bè, gia đình, hàng xóm nữa chứ. Tớ cũng thấy may, tìm được một người bạn "nhà quê" (bạn ấy không sống ở các thành phố lớn mà chỉ ở một tỉnh nhỏ thôi), nhiều lúc chất phác thật thà như nông dân ấy, tiếng anh thì cũng....khiêm tốn như mình, ngữ pháp chính tả thì sai loạn lên. Bạn ấy năn nỉ tớ gọi điện cho bạn ấy một lần, mình để dành tiền mãi mới dám gọi, thì đúng hôm đấy nó có lễ ở trường, bạn nó nhấc máy, bảo "Y. không có ở đây, có gì thì nhắn lại". hic, mình nhăn mặt vì viêm màng túi.
    Rồi một hôm bạn ấy bảo tớ là, hay là hai bọn mình gửi quà cho nhau nhé, có được không. Tớ thấy hay hay cũng bảo được. Tớ mua cho nó cây bút mực, về lấy dao lam cạo một hồi trầy hết cả da tay mới ra được cái tên nó, báo hại cây bút xước hết cả. Nhưng thôi kệ, của ít lòng nhiều. 2 tuần sau hắn ta bảo mình là "tớ nhận được quà rồi, nhưng đến 2 món quà cơ". Thì ra anh chàng ghi sai địa chỉ của tớ ở VN, hic, bưu điện gửi trả lại. 2 tuần sau nữa tớ mới nhận được quà của nó. Eo ơi món quà thì nhìn ....nói thật, tồi tàn dã man, một cây bút, một cái móc chìa khóa có con vịt "bơi bơi trong bể nước". Miếng vải gói thì cũ kĩ, xấu xí (con bạn tớ nó còn bảo, nhìn tấm vải này như...khăn liệm xác ấy, đen đen, bẩn bẩn). Nhưng cậu bạn Ấn độ có vẻ rất chăm chút cho món quà, để quà vào chiếc hộp nhựa, nhét bông gòng, gấp sao, kim tuyến nhét vào. Nhìn thì vụng về, linh tinh một mớ trong cái hộp ấy. Nhưng tớ biết nếu bạn ấy không quan tâm, chỉ muốn tặng cho qua chuyện thì bạn ấy không bao giờ mất thời gian làm như vậy cả. Vì vậy món quà tuy xấu (nói thật lòng đấy), nhưng làm tớ rất cảm động.
    Rồi sau đấy cả 2 đứa thi đại học, không nói chuyện với nhau hơn 1 tháng trời, ở nhà ôn bài. Cuối cùng bạn ấy đỗ IIT''s (là trường khó của Ấn độ đấy), tớ cũng đỗ đh, phù. Thời gian này tớ lục rục làm thủ tục đi Nga (vốn ước mơ đi Nga mà lị).
    Trong thời gian ấy hộp mail của tớ có cái letter, dọa là nếu không forward cái email này cho ít nhất 3 người nữa thì sẽ gặp tai họa, còn nếu bạn forward càng nhiều càng gặp may mắn trong tình yêu. thế là tớ cũng sợ mất hồn, cũng forward, cho cả bạn Ấn độ nữa. Mấy hôm sau thấy nó viết mail cho mình, bảo " i have forwarded the magic letter, and i hope i will have happniess with my girl".
    Mình nghĩ ái chà thằng này ghê thật, mới không gặp có 1 tháng đã kiếm được em nào rồi.
    Thi xong, bạn ấy lại hẹn tớ lên mạng. Tớ bảo tớ sắp đi nga, bạn ấy bảo sao lại đi cái "unknown country" ấy làm gì. Tại sao không đến ấn độ, "we will meet each other more often" (nguyên văn đấy).
    Mình sợ nó buồn, ai lại đi...ấn độ du hoc bao giờ (trừ ngành CNTT ra). Tớ phải bảo đi đâu là do bố mẹ tớ quyết định. Mà mình có biết nó là ai đâu mà phải sang Ấn độ chỉ để "meet often"
    Rồi mình hỏi ngay (tò mò mà), trong 2 tháng cậu kiếm được cô nào chưa đấy. Nó bảo chưa. Chần chừ một hồi nó bảo nhưng mà có để ý một người. Để tớ thuật lại theo trí nhớ nhé.
    Y.: i have cared for one girl.
    Huong: which girl? oh is it your classmate?
    Y.: no no not my classmate. i dont often talk to the girls here.
    (thì đúng là người đầu tiên tớ nghĩ, chắc là con bé nào trong lớp nó rồi. Nhưng sau đấy tớ nghĩ ra con bé hàng xóm của nó, nó suốt ngày bảo con bé hàng xóm là con fox mà, hớt lẻo với mẹ nó đủ điều. Hay yêu em hàng xóm rồi?)
    Huong: or your neighbour girl?
    Y.: Oh no
    Huong: then who? does she live in your city?
    Y: no no she doesnt live in my city
    (này này lúc đấy tớ cực kì vô tư đấy nhé, tớ không giả vờ giả vịt gì đâu. tớ chẳng nghi ngờ gì cả, tò mò thì hỏi thôi, nó có người yêu, mình lại làm quân sư quạt mo cho nó thì cũng thú vị chứ)
    Huong: then who? can you tell me? but does she know that you love her?
    Y.: no she didnt know yet
    Huong: you didnt tell her?
    Y.: no i didnt
    Huong: why not? you must tell her!
    Y.: i want to say her but i think she will get angry with me and will not talk me more
    Huong: oh she will not get angry with you. how can she get angry with a lovely person like you? and she will respect your emotion, she will be very happy
    Huong: If you dont tell her then how can she know? She will never know and you will lose her
    Y.: Are you sure she will not get angry with me?
    Y.: If she doesnt want to talk me more then what i have to do?
    Huong: dont be worried i know 90% that she will not get angry. If i were her i would never get angry
    Y.: yes so i will tell you now
    Y.: I love you Huong.
    Úi da, tớ trố mắt lên, lúc đấy tớ ...sửng sốt thật. Từ trước đến giờ mình có thân thiết với nó kinh khủng lắm lắm đâu. mà nói thật, tớ hết tin mấy thằng trên mạng rồi, vả lại lúc đấy tớ cũng có bf ở VN, nhưng đang lục cục chuẩn bị chia tay.
    Huong: are you saying seriously?
    Y.: yes i say you very seriously
    Huong: oh but i am so sorry i already have bf
    Y.:Really?
    Y.: whom do you love?
    Huong :youn dont know him
    Y.: But i will marry you
    Huong : what are you saying? how can you marry me? how can your parents accept me?
    Y.: My father was no more long time ago. If i can convince my mother then everything will be alright.
    Y.: Everyday i pray my father for our love
    Huong: But i cant. i have bf. i can not betray him. Why didnt you tell me sooner? everything would be different if you had told me sooner
    Y.: When i send the pen for you
    Y.: i intended to tell you
    Y.: But i didnt have enough power. so i didnt say you about this. but then i told my brother about you. he advised me to propose you. So i am finding some opportunity to tell you. Today i told you to come online just to tell you about this.
    Khổ thân, mình dứt khoát là không được. Bạn ấy buồn. Khi tớ bảo "sorry" bạn ấy bảo không sao đâu, bạn ấy chịu được. Một lúc sau bạn ấy bảo "my tears are falling out". Tớ thấy tội quá, con trai mà lại khóc thì chắc phải là kinh khủng lắm, mặc dù tớ chẳng biết nó nói thật hay nói điêu. Nên tớ cứ xin lỗi rối rít lên. Nó bảo nó nhức đầu "i have headache, i will meet you later".
    Từ đó đến lúc tớ đi nga bạn ấy vẫn gặp tớ, nhưng tránh nhắc chuyện "love xi` to ri". Bạn ấy vẫn dễ thương hiền lành vẫn quan tâm đến tớ. Bạn ấy bảo nếu tớ học kiến trúc, thì để bạn ấy gửi mấy cục tẩy cho tớ, tẩy của Ấn Độ tốt lắm (hic, ai đời đi gửi tẩy sang Nga bao giờ không).
    Thôi chuyện còn dài. Hôm khác kể tiếp, đi học bài đã, hì hì.
  5. francy

    francy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2004
    Bài viết:
    999
    Đã được thích:
    0
    Thấy chủ đề hay và mình cũng từng ở trong hoàn cảnh này nên vào reply tý
    Hồi đó mình cũng mới gia nhập hàng Nét và đúng là muốn tìm bạn bè nước ngoài để trao đổi tiếng Anh. MÌnh cũng gặp một anh chàng người ...hông phải Ấn, nhưng theo đạo Hồi (sợ chết được ) quen nhau, chat chit vớ vẩn cũng được 1 năm .Mà hồi đó ngây thơ lắm kia, ai nói cũng tin .Sau đó hắn ta propose mình (khỉ thật, còn bàn tính cả công việc tương lai cho mình thích nghi với bên ấy nữa, mình đã say Yes, I do đâu ) ...tóm lại mình cũng chỉ chơi cho vui là chủ yếu, nói cái câu my tears are falling down ai nghe cảm động chứ mình thì không !! Nghe ai nói ngọt ngào là mình dị ứng rồi, thấy giả giả sao ấy !! Sau khi mình gặp rắc rối ,1 vấn đề rất khủng khiếp và khi nói cho anh ta biết để chia sẻ, ai dè anh chàng trách ngược lại mình (theo đúng cái kiểu của dân đạo Hồi !!) lần đó tức quá, mình bye bye luôn, dù trong suốt 1 năm trời tình nghĩa bạn bè cũng có phần sâu sắc ....Nhưng tóm lại là đừng có tin bạn à .Nhiều thằng điêu lắm, chưa thấy mặt mũi mình mà propose loạn cả lên !! mà còn cho mình cả số phone, địa chỉ nơi làm việc và cả nhà anh chàng (trong khi mình thì dù có lẻo lự đến mấy cũng không cho anh chàng số phone, không cho biết cả tên thật khửa khửa )
    Thực ra trai trên mạng không phải ai cũng chỉ biết tán .Nhiều người bạn mình vẫn connect rất là tốt .Chẳng hạn như Francis ,người Italian , bọn mình quen trong 1 website học tiếng anh .Tiếng Anh của anh ta rất chuẩn nên mình học được rất nhìu từ mới .Chia sẻ cho nhau rất nhìu ,mặc dù bây giờ mình không còn thời gian vào trang web đó, mà anh chàng thì hơi bị quê, không biết cách vào YM, nhưng vẫn mail miếc đều đặn cho mình ...Hoàn toàn không tán tỉnh lăng nhăng, chỉ hỏi thăm , kể nhau nghe về hoàn cảnh ,công việc và cả bạn trai bạn gái nữa, vui lắm ...Nói thật là trong tất cả những người mình biết qua Net, chỉ có anh chàng là mình coi là bạn thực sự .Lễ lạt gì cũng mail qua hỏi thăm, mình mà viết thư tâm sự là chỉ tối đa 2 ngày sẽ nhận được hồi âm ,lúc đó mình cảm động lắm vì không có ai bên cạnh cả, chỉ có anh ta tin mình và an ủi mình thôi . Nói thật là ban đầu cũng không tin anh ta là người tốt, mình rất cẩn trọng và tỉnh táo, nhất là cụm từ "trai trên mạng" ,mình không hào hứng viết thư dù anh ta mail hoài, chỉ hỏi thăm thôi nhưng rất chân thành .Mình chỉ mail anh chàng khi nào có chuyện, cần người an ủi Ấy vậy mà cũng được 2 năm ....Nhìu khi nghĩ lại cũng thấy mình hơi vô tâm ,nhưng mặc ...vì dù sao mình sống rất thực tế ...Nói vậy chứ tìm được 1 người tốt không phải dễ, nhất là qua Net ...Có lẽ tối nay mình phải respond cái mail anh chàng đã gửi ... (gửi đến mình 5 cái,mình thấy bực nên hông thèm trả lời ,anh chàng tịt luôn )
    Còn cái anh chàng người Hồi mình đã đề cập, rốt cuộc biết sao không ? Chẳng biết tại sao tên mình trở thành famous đối với chúng nó ...Chắc tại thấy mình mà lại đi từ chối 1 anh chàng đẹp trai, có học (làm Giáo sư ĐH mà ) là mình phải ghê gớm lắm nên hôm trước có mấy chàng người hồi ađ nick ầm ầm ...mình hỏi ra, biết bạn bè anh ta nên bảo không chat chit gì nữa ,vì bây giờ 2 người không phải bạn bè gì cả .Anh chàng mới nói mình hay cái sự famous, làm mình té ra cười
    Tóm lại là đừng có tin bạn à .Ai chứ bọn ấy gặp mình toàn tán tỉnh ,propose thôi ...Mình chưa kiểm chứng lời nói nhưng mà cái cách tán của bọn ấy mình không ưa được ...Ai mà ưa sến, lại nhẹ dạ là tin lấy tin để ngay .Mình nghĩ tìm 1 người trong thực tế để yêu là tốt nhất, chứ trên mạng thì chẳng biết đường đâu mà lần ...Mới chat chit vài ba lần đã bảo yêu, đòi cưới, dù chưa thấy mặt mũi mình tròn méo ra sao thì ắt có vấn đề !!
    Có đôi khi mình chưa gặp được người mình yêu thì rất dễ xao lòng, nhưng là con gái, bao giờ cũng nên giữ lấy chút tỉnh táo phòng thân ,nhất là dân Hồi thì tư tưởng chán lắm bạn à ,làm bạn còn thấy ớn, huống hồ người yêu .À quên ,năm đó mình vừa tròn 16 tuổi ,ngây thơ chứ bây giờ chat một hồi là biết thằng nào làm bạn bè được, thằng nào tán nhăng tán cuội ngay , nhất là không vào chatroom, tỷ lệ thương tật sẽ là 0% .Vào rồi thì biết .... Các bạn gái nhớ nhé, kinh nghiệm bản thân đấy ....Mấy người ở gần còn chưa tin được, huống hồ là tình yêu qua mạng Cứ chờ đó đi, và Mr. Right will come to ya !!
  6. babegirl20

    babegirl20 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/06/2004
    Bài viết:
    977
    Đã được thích:
    0
    Thật ra bạn mình quen trên mạng rất là nhiều, nhiều lắm, mà chỉ toàn là người bản xứ nói tiếng anh, vì mình muốn tập giao tiếp tiếng anh, còn bf trên mạng thì hàng đống,nhưng quen nhau trên mạng rồi thì cũng bỏ nhau trên mạng, kết cục chẳng lợi cũng chẳng bị hại gì,bạn trên mạng của mình nhiều vậy đó mà giờ chỉ còn có 1 người thôi,mấy trên khác mất tích mấy năm trời không thấy,người này mình quen lâu lắm rồi, lúc mình 18 hay 19 tuổi gì đó lúc đó tình cờ nghĩ ra cái tên scott và vào mục search thì gặp tên này đang online và trò chuyện với hắn,do chat cũng lâu mà không có hình nên mình cứ tưởng tượng hắn là một người to,mắt lồi,có cơ bắp (không hiểu sao lúc đó lại tưởng tượng như vậy)nhưng hơn 1 năm hắn cũng gởi hình,hình chỉ thấy được khuôn mặt và bờ vai , cực kỳ ấn tượng, khuôn mặt lạnh như băng,vì đẹp nên tên này chảnh lắm à nghe, đến giờ chúng mình vẫn là bạn tốt,mình quen hắn khi mình chưa ra nước ngoài nhưng giờ mình đã đi nước ngoài, giờ mình sống cách hắn 2 tiếng đồng hồ lái xe,hắn là người duy nhất mình tâm sự mỗi khi có chuyện vui hay chuyện buồn trong trường học ,những bỡ ngỡ khi mình sống trong 1 nền văn hoá khác,hắn rất tốt cho mình nhiều lời khuyên và còn chỉ cho mình thêm về tiếng anh,giờ ngoài hắn ra mình chẳng còn ai trên mạng để tâm sự cả,nói chung trên mạng cũng có người tốt , mình xem hắn như best friend của mình, lúc mình quạo,bực mình, buồn hay vui mình mới tìm hắn thôi, chứ bình thường mình lên mạng mà gặp hắn mình cũng phớt lờ,chừng nào có chuyện gì bực mình mới kêu hắn để giải bày tâm sự,hắn lớn hơn mình 2 tuổi dĩ nhiên là cũng trưởng thành hơn mình rồi,phải nói là từ hồi đó tới giờ mình cũng có nhiều cuộc tình trên mạng lắm nhưng tất cả đều không có được như ý, nhưng giờ mình cũng vui vì có 1 người bạn trên mạng luôn luôn lắng nghe luôn luôn thấu hiểu.Nhiều người trên mạng cũng hay lừa tình lắm,đặc biệt là 1 tên cực kỳ xấu và lùn đến phút chót đã thành thật khai với mình là tấm hình của anh chàng đẹp trai đó không phải hắn,mình vô cùng thất vọng và block nó luôn, nó làm như mình chỉ thích vẻ đẹp bề ngoài,mà nhiều khi trong cuộc sống thật của mình mình cũng thích vẻ bề ngoài của người ta trước.
  7. viethuong279

    viethuong279 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/05/2005
    Bài viết:
    3.223
    Đã được thích:
    4
    Ừ, tớ nói tiếp chuyện của tớ. Tớ không phải thuộc lại nghe ai cưa cẩm cũng tin đâu, mà mấy thằng sến tớ lại càng không tin. Nhưng bạn Y. của tớ thì lại khác. Tớ nghe cả trăm cả nghìn thằng cưa rồi, nên cũng biết thế nào mà.
    Mà bạn ấy có tán gì tớ đâu cơ chứ, hic. Sau cái lần ấy, nó thôi không nói gì đến chuyện ấy nữa. Nhưng nó vẫn rất quan tâm đến tớ (chẳng như mấy thằng khác muốn tán thì phải tán cho bằng được, tán đã được rồi, mình đổ rồi thì...quăng mình vào sọt rác). Còn bạn Y. của tớ, tớ đã nói một câu là bạn ấy thôi ngay, nhưng vẫn bảo tớ làm "friend" của bạn ấy.
    Hè năm trước tớ cãi nhau với bf của tớ ở vn, nên chia tay. Đúng đợt tớ thi dự bị tiếng Nga, nên tớ không gặp bạn Ấn độ cả 2, 3 tháng trời. Sau đấy nhận được tin nhắn của bạn ấy, bảo tớ lên mạng vì lâu quá không gặp nhau. (đấy là được 1 năm rưỡi sau khi 2 đứa quen trên mạng).
    Thế là lại gặp nhau. Tớ nhớ hôm ấy ngày giỗ của bố nó (không biết có nên nói chuyện đấy vào đây không nhỉ), nó nói chuyện với tớ được 15 phút, rồi nói "today is my father''s day, i have to go to the temple. Can you wait for me for one hour? i will come back. i have many things to tell you". (à nhân thể sao mấy bạn cứ bảo người ấn độ theo đạo hồi vậy? Người Ấn độ chủ yếu là theo đạo Hindu).
    1 tiếng sau hắn ta quay lại. Bảo là hôm nào đến temple cũng "pray my dad for you". (đừng bảo là tớ hay tin nữa nhé, tớ đang kể hắn ta nói gì thôi). Sau đấy hỏi thăm tớ học hành làm sao, bạn bè ở bên nga có tốt không...v.v...
    Sau đấy nó hỏi "how is your bf? is he fine?". tớ trả lời là, chia tay rồi. thấy nó lảng đi, chẳng hỏi nữa. Sau đấy khỏang 1 tiếng nó bảo tớ "my cousin was sitting with me in the cafe so i was not able to tell you. now he''s gone so can i say u something? i was in love with you for 1 year and now still the same"
    Tớ bảo không được đâu, cả bf của mình ở ngòai đời còn thề sông hẹn biển mà mình sang Nga được có 5 tháng đã có cô gái khác, thì làm sao mình tin được người trên mạng? Tớ hỏi nó, "if you really love me then do you think you can wait ? ". nó bảo "i can", nhưng thật lúc đấy tớ không tin.
    Lúc đấy tớ nghĩ, tớ vừa chẳng muốn yêu đương qua mạng làm gì, mệt mỏi lắm, làm sao hiểu được con người của nhau, mà đã yêu thì phải gần nhau chứ, "xa mặt cách lòng" mà. Nghe "love online" nó cứ buồn cười thế nào ấy. Mà tớ cũng vừa không muốn mất một người bạn tốt (thực tế là tớ xa nhà, khi buồn chỉ nói chuyện với bạn ấy. Bạn ấy cũng đang học xa nhà cả 4000km, khi có chuyện gì cũng tâm sự với tớ).
    Nên tớ bảo bạn ấy : "Love can never go well if we dont meet in real life. If you really think that you like me, you can wait for me, then plz wait for me until both 2 of us graduate. I will go to India if after 5 years you still can wait for me. During 5 years promise me that we will be just good friends and nothing more than friends. Plz never try to go further than this. Because we have to study well before thinking of loving". Tớ nghĩ thế này, vì đã là bạn nên chẳng có gì để ràng buộc nhau. Trong thời gian ấy nó có gf cũng ổn, mà tớ có bf mới thì cũng chẳng sao. Mà nó có thuộc dạng "cưa cẩm" tớ cho vui thì nó có bỏ tớ, tớ cũng thấy bình thường vì mình xác định chỉ là bạn thôi mà. Mà bạn thì vẫn quan tâm nhau, vẫn tâm sự được với nhau. Tớ thấy vậy là ổn rồi.
    Bạn ấy đồng ý với tớ. Tớ có nói thêm là sau này khi gặp nhau, biết rõ nhau rồi thì mới có thể nghĩ xa hơn được. Gặp nhau hay không đã là khó, hợp nhau hay không lại còn khó hơn. Còn bây giờ là bạn tốt đã, mà phải cố gắng học giỏi cơ. Bạn ấy đồng ý tuốt tuồn tuột . "i will be your friend Huong and i will always be your good friend. We will try to study well. We will help each other"
    Vậy là từ hôm đấy tuyệt đối bạn ấy không nhắc gì đến "love" nữa. Bọn tớ vẫn vui vẻ như hôm mới quen vậy. Mà chẳng bao giờ hết chuyện để nói cả. Bạn ấy biết tên từng người trong nhà tớ, tớ cũng thuộc tên bố mẹ anh chị cả tên thằng cháu bạn ấy nữa (chứng tỏ là nói chuyện nhiều). Chuyện trường lớp bạn bè gia đình, chuyện từ nhỏ đến lớp...gặp gì nói đấy, nhiều lúc nghĩ nó cũng như con bạn thân của mình ấy.
    Sinh nhật mình hắn ta gọi điện. Nói thật chứ tớ ngại cái trình độ tiếng anh con cóc của tớ lắm (tớ nói thì được nhưng nghe kém), nên tớ chối đây đẩy, bảo không cần gọi điện đâu, tốn tiền. Nó cứ năn nỉ, "my english is also bad", nên cuối cùng cũng đành chịu, không nỡ từ chối. Từ đợt ấy thỉnh thỏang nó lại gọi điện cho tớ.
    Mà xét ra friendship của tớ với nó có gì nhỉ? Tớ khoe thì phải có lý do chứ. Tớ thấy tình bạn của tớ với bạn ấy cực kì trong sáng, giúp đỡ nhau nhiều về mặt tinh thần, vui buồn đều chia sẻ cùng nhau. Không có gì gọi là "tán tỉnh" cả, trừ 2 lần tớ kể ra, mà đấy có phải là tán tỉnh không nhỉ?
    Bọn tớ luôn khuyến khích nhau phải học cho giỏi. Kì 1, tớ hỏi bạn ấy học ra sao rồi, bạn ấy bảo bạn ấy học không được tốt "my result was just 60% percent". Tớ bảo nó đừng buồn, ban đầu chưa quen nên như vậy, kì sau cố lên. nó bảo tớ "I will try. just hearing your words makes me feel very happy. i know i have to try". Cứ như vậy, kì nào cũng phải báo cáo kết quả học tập cho nhau. Tớ nhớ hôm tớ thi hình họa, tức không chịu được, mình làm bài xong đầu tiên trong lớp, chỉ bài bọn nga ầm ầm. cuối cùng lên nộp chung với một bạn việt nam trong lớp, bà ấy bảo mình là "em chép bài của bạn em phải không" rồi cho mình có 4 điểm (max của nga là 5). Mình xì trét chưa từng thấy, đứng khóc hu hu ngay trong lớp (hic, bà ấy nói thế mình cũng tức chứ, mà tiếng nga mình kém chỉ cãi được vài câu rồi cũng chịu, mình nói 1 bà ấy nói 10 chẳng hiểu bà í nói gì nữa).
    Tức quá, vừa đi trên đường vừa khóc vừa nhắn sms cho bạn India "if you can plz go to the cafe plzzz. Very bad thing happened to me". 30 phút sau thấy nó lên mạng, hỏi có chuyện gì vậy, "tell me fast, what happen to you?". Tớ nói nó tớ làm bài hình họa bị 4 điểm rồi. (Lúc đấy thấy mình...lãng xẹt. Gọi nó lên mạng chỉ để than mỗi chuyện thi không được). Nhưng nó vẫn nghe, rồi an ủi mình không sao đâu, 4 điểm là 80% rồi, lần sau rút kinh nghiệm làm bài xong phải nộp ngay. Rồi nó bảo tớ, nó tưởng tớ bị làm sao cơ, chạy đến quán cafe nhanh quá, đến ngã tư đâm phải một con bé, con bé ấy bảo là "mù à, đi không biết ngó hay sao" nó cũng đốp lại "you yourself are blind" , ngó lại thấy khung xe nó bị...móp một bên. Đến lúc đến cafe nghe tớ nói xong thì nó mừng quá vì tớ chẳng bị làm sao cả. Tớ thấy mình vô duyên thật, chuyện đâu đâu cũng phải gọi nó lên mạng. Hỏi nó có làm sao không, nó bảo tay hơi bị trầy một tí, không sao hết.
    CHỉ nhớ có một lần tớ giậnbạn ấy ghê lắm. Hôm ấy tự nhiên có một ID khác nhưng xưng tên nó, nói chuyện với tớ, cứ "i love you i miss you" lọan lên, tớ giận không chịu nổi, hỏi sao lại dùng ID này thì trả lời là ID kia bị hỏng rồi, tù nay sẽ dùng nick này để chat. Tớ hỏi sao dám nói với tớ là "i love you", nó bảo "sorry i am little drunk today". Nghe thế tớ giận điên (mà không tin đó là thằng bạn mình, hỏi số dđ không biết, số nhà mình cũng nói sai lại viện cớ là say nên không nhớ, quen nhau ngày nào nó cũng chẳng biết nốt), nhưng chẳng biết đấy là ai, tớ giận quá không nói chuyện nữa. Một hồi có một ID khác bảo với tớ là hôm nay "thằng Y. nó ốm, nhờ tôi nhắn bạn 2 ngày nữa mới gặp bạn được". Tớ chẳng hiễu đầi đuôi làm sao nhưng nói chung hôm ấy tớ giận ghê lắm, nghĩ là không bao giò nói chuyện với nó nữa. Hôm ấy về đến nhà, tớ nhắn SMS cho nó, "i never want a friend like you".
    Sau đấy bạn ấy gửi mail xin lỗi tớ, bảo là bạn ấy ốm nên nhờ bạn nhắn hộ, ai ngờ thằng bạn xấu tính nên giả tên nói chuyện với tớ. "i dont say you any lie. If we want the bright future for our relationship then we should believe each other".
    Mọi chuyện lại đâu vào đấy. Noel vừa rồi bạn ấy gửi quà cho tớ, 2 cái áo...điệu phết. 1 bức thư. có viết "You are my best friend in this world". 1 cái đĩa nhạc (chẳng hiểu sao không nghe được).
    Ngày sinh nhật bạn ấy tớ quên béng mất, bận quá, 2 ngày sau mới nhớ ra. Mở offline messahe bạn ấy bảo đêm sinh nhật bạn ấy đợi sms của tớ mãi mà chẳng thấy, nên bạn ấy hơi buồn. Tớ xin lỗi rối rít. hic.
    Bạn ấy lâu lâu lại hỏi tớ "Will you surely come to India? Or you just say so to make me happy?". Tớ bảo nếu bạn ấy đợi được thì tớ biết là bạn ấy thật lòng muốn tớ đến, nên tớ chắc chắn sẽ đến chứ. Bạn ấy có một lần bảo "why you have to go to india? how can you save money? I will have job before you because i will graduate 1st. i can have some money. I can go to vietnam and take you with me". Tớ hỏi nó là sao nó biết tớ không để dành được tiền. Nó bảo nó nghe nói từ india sang mỹ mất 1200$, vậy chắc vé máy bay đắt lắm vì nó chưa bao giờ đi máy bay cả, tòan đi tàu thôi, không biết nhiều về giá cả nên nó nghĩ vậy. Tớ bảo tớ hứa đến thì tớ sẽ đến, có điều là "can you wait for me?" không thôi. nó trả lời "i can wait. you are my best friend and i can wait".
    Nhớ có lần mẹ tớ gọi điện sang Nga cho tớ, tự nhiên lại hỏi về bạn Ấn Độ, hỏi dồn dập luôn (chả là hồi ấy ở VN tớ gửi cây bút cho nó bị mẹ phát hiện ra cái hóa đơn). Tớ buồn cười, nên kể lại cho nó nghe. Nó cứ hỏi đi hỏi lại mãi về chuyện ấy.
    Nó thích khoe thằng cháu của nó lắm, suốt ngày gửi hình, kể chuyện thằng cháu 5 tuổi. Tớ c4ng thấy quý thằng bé ấy (thật đấy). Nó bảo nó rất vui vì tớ thích gia đình nó. Về phần nó, "I respect your family as mine".
    Ngày mother''s day (chẳng biết là ngày gì nữa), nó hỏi tớ mail adress của mẹ tớ. Nó bảo "if it will not bring any problem to you then can i send your mom a greetings?". Tớ cũng đồng ý. Cuối cùng nó gửi card cho mẹ tớ, me tớ cũng...reply lại mới ghê chứ. Tớ mở card nó ra xem trộm (hic đừng nghĩ xấu tớ nhé, tớ biết password mailbox của mẹ). Nó ghi "Happy mother''s day, Mom. Wishing you happiness. Your son". May mẹ tớ đọc không kĩ hay sao ấy, không thì chít.
    Lâu lâu tớ cũng dùng nick khác "thử" nó cho vui, chẳng bao giờ nó trả lời cả. Một hôm tớ nhờ chị cùng phòng "thử" nó hộ tớ. Chị ấy gọi ầm ĩ buzz ầm ĩ nó cũng không trả lời. Cuối cùng chị ấy buzz kinh quá nó hỏi "who are you? i dont know you". Chị ấy bảo "i found u in a chat room". hắn trả lời "im sorry for your kind information i have not signed in any chat room around more than 1 year, then how can you find me in any room?". Chị ấy hỏi asl plz, nó bảo " i am waiting for my gf. i dont want to break her belief on me. she doesnt like me to chat with another and i also dont want to chat with anyone else. she told me today she would come but now she is still not here. i am so angry so plz dont make me more angry". Chị ấy bảo "ur gf is far from u?"_"Very far". Chị ấy bảo "i am phillipino. where r u from?"_"From india". chị ấy lại nói "have u ever been to phillipine? do you like travelling? i have been in Myanmar, Bruney, Singapore, Vietnam". Nó hỏi "Vietnam? my gf is from vietnam, but now she is living in russia. at which city you were in vietnam?" chị ấy trả lời "hanoi. do you know hanoi?". "No, i just know hochiminh city. my gf lives there". Sau đấy tớ sign in, nó bảo chị cùng phòng tớ là "my gf is here now. bye".
    Tớ chẳng biết nó có nghi chị cùng phòng tớ là thử nó hay không nữa. Mà cũng hơi bực khi nó bảo mình là...cái gì mà gf chứ? Nhưng thôi tớ cho qua, nó nói với người khác như vậy chứ chưa bao giờ nó dám hó hé gì với tớ (mà nó cũng biết vớ vẩn với tớ là liệu hồn).
    Nói chung nó là một thằng bạn tốt. Tớ nghĩ nó quý tớ thật lòng. Tớ cũng rất quý bạn ấy. Tớ bảo bạn ấy "i am not beautiful. i look so normal. are you sad because your friend is not beautiful?". Nó bảo là nó không kết bạn với tớ vì tớ đẹp hay xấu. "from the very 1st days i saw that you are a very good friend". Nó kể khi nó mới biết chat (nó biết chat trước tớ 2 tháng hì hì), nó add nick nhiều lắm, "in the new days of my chatting i added into my list about 40 ids in a week. but when they meet me again, they dont talk to me. they told that i am boring. some said that my english is bad. no one came back. all were just friends for 2 or 3 hours. Then one day i met you and i knew that you are becoming my best friend. then i delete almost all ids in my list unless yours".
    Bạn ấy thỉnh thỏang lại nhắc khéo tớ "we have saved belief on each other for 2 and half a year. and i hope we will never break it". tớ cũng thấy mừng vì sau hơn 2 năm bọn tớ vẫn thấy mới mẻ, thú vị như lần đầu gặp nhau vậy, cái gì cũng chia sẻ cùng nhau, mà lại rất tin tưởng nhau. Hôm nọ (cách đây một tháng) tớ ngồi chat với nó tù tì 8 tiếng đồng hồ liền. Bọn Nga ngố cứ gọi là trố mắt lên.
    Tớ thấy bạn như vậy lại hay. Chẳng bao giờ phải đau khổ, nghi ngờ gì, lúc nào cũng thấy vui. Mà nhỡ nó có bạn gái thì mình cũng chỉ buồn chút ít thôi, nó là bạn mình mà, có chuyện ấy xảy ra mình phải mừng cho nó chứ.
    Nó bảo tớ "When you come here plz dont be afraid of anything. My mom is kind, my sister is little strict but she is also kind. And about my brother, he knows you. and he is always together with us".
    Ngày nào gặp tớ bạn ấy cũng chịu khó dạy tớ tiếng Hindi (mà hồi ấy tớ có trải qua kinh nghiệm dạy tiếng việt cho một thằng Mỹ rồi, mới đầu còn hay hay chứ sau đấy chán lắm chứ thú vị gì, trừ khi mình thực sự muốn dạy người ta). Dạy ngữ pháp hẳn hoi. Còn bảo tớ là tớ phải nói cho đúng ngữ pháp, không thì người ta tưởng mình la dân ở "market", nói tiếng bồi. bây giờ vốn hindi của tớ cũng bằng vốn tiếng anh ....lớp 6 của tớ rồi. "I want to make you good at hindi. thats my mother language". bạn ấy bảo thế.
    Có lần tớ kể bạn ấy nghe, tớ đi đến đền thờ hindu ở VN, gặp một anh, mẹ VN, bố India, anh ấy nói tiếng việt giỏi lắm. Bạn ấy bảo tớ "i will also be good at vietnamese as he is. i will also study your language". Mà tớ đã nói gì đâu cơ chứ?
    Nói chung tình bạn của tớ với bạn ấy là rất đẹp, không phải đơn thuần tán tỉnh cho vui. Tớ tự hào khoe điều đó! Còn hơn tình bạn à? Đợi sau này rồi tính nhé. Là bạn cái đã. Có một người bạn tốt mà không vui hay sao?
  8. steyer_aug

    steyer_aug Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    11/05/2005
    Bài viết:
    1.002
    Đã được thích:
    5
    Trùi,tình yêu trên mạng hả? yêu Ấn Độ sao? đừng nên,mình có mấy thằng bạn người Ấn Độ,thằng nào cũng keo kiệt hết,keo đến sợ lun ]
    Từ nhỏ đến lớn tớ ở nước ngoài nên chỉ tiếp xúc với bọn tây,học với tây,yêu tây (vào ĐH thì yêu Tàu).
    Kết Luận : yêu thì yêu tây cũng được đó,nhưng lấy thì tớ sẽ lấy vợ VN,hì hì
  9. RuoucayMennong

    RuoucayMennong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2003
    Bài viết:
    166
    Đã được thích:
    0
    Theo anh, cứ 1000 trường hợp thì mới có 1 trường hợp như bé em Gà con kể.
    Với một tỷ lệ như vậy, cái mà em Cỏ không dại đang làm được gọi là phiêu lưu. Nhưng nếu thích thì cứ thử đi rồi sẽ biết em ạ.
  10. francy

    francy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2004
    Bài viết:
    999
    Đã được thích:
    0
    Bác rượu cay nói phải đấy ạ (bác này có bàn nhậu với mấy chai bia trông ngon nhỉ ) gặp được người tốt không có dễ, nhất là người nước ngoài nữa thì đừng nên into it nhìu quá .Lúc mới quen thì hoa mộng, hạnh phúc, những rào cản về ngôn ngữ, lối sống ...không ai cho là không vượt qua được .Nhưng quen lâu rồi mới biết .Tốt hơn là sống thực tế, tìm người phù hợp mà yêu, chứ phieu6 lưu kiểu ấy chỉ thiệt mình ....Con gái mà ...trong nhờ đục chịu

Chia sẻ trang này