1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Anh biết nói yêu không? - Tranh Tử

Chủ đề trong 'Tác phẩm Văn học' bởi thuyhang182, 20/05/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. nho9985

    nho9985 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/05/2006
    Bài viết:
    135
    Đã được thích:
    0
    tôi thực sự xúc động khi vào topic này.Mõi dòng chứ ,từ lời kể đến những lới bình đều mang đến những cảm giác khó tả.Khi đến trang7,nghe thuhang182 và những ngưòi bạn an ủi nhau tôi đã không kìm được nước mắt.Xúc động quá.trên đời còn rất nhiều tình thương yêu.Tình yêu đâu phải là tình yêu duy nhât!
  2. bebechance

    bebechance Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/09/2003
    Bài viết:
    2.874
    Đã được thích:
    0
    Lâu lắm mới lại vào đọc topic này. Đọc truyện bạn thuyhang vừa post ở trên thấy rất hay.
    Cảm ơn, hi vọng bạn tiếp tục post cho mọi người thưởng thức nhé.
  3. nhaovolanhseo

    nhaovolanhseo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/04/2006
    Bài viết:
    5
    Đã được thích:
    0
    Mình theo dõi topic của bạn thuyhang182 từ khá lâu, vừa rồi lại đọc "Tối nay có việc không về nhà", thấy mâu thuẫn quá.
  4. thuyhang182

    thuyhang182 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    11.250
    Đã được thích:
    0
    Ấy ơi! Tôi tìm mua "Tối nay có việc k về nhà" mãi mà k thấy. Tôi tình cờ đọc mục giới thiệu sách mới trên báo Thanh niên đã khá lâu mà vẫn chưa tìm đc. Có lẽ đó lại là 1 khía cạnh khác nữa trong hôn nhân và tình yêu, mà tôi thấy dường như đó đang là 1 trào lưu hiện nay khi các ông chồng, bà vợ thường xuyên lấy lý do "Tối nay có việc k về nhà" để "tình tang" với ng khác. Bạn có thời gian thì post lên đây cho mọi ng cùng đọc nhé! Nếu có thể thì mua hộ tôi cuốn đó có đc k? Hết bao nhiêu tôi sẽ gửi cho bạn, kể cả fí vận chuyển nữa, để tôi post truyện ấy lên cho mọi ng cùng đọc.
    Chiều nay đi SG về nhận đc offline message của nhỏ bạn gửi 1 đường link có liên quan đến chủ đề topic này của tôi. Đọc thấy vô cùng ý nghĩa.
    http://vnexpress.net/Vietnam/Ban-doc-viet/2006/09/3B9EE776/
  5. thuyhang182

    thuyhang182 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    11.250
    Đã được thích:
    0
    Đúng là khi đã gần gũi, ân ái nhau thì sau đó, duờng như ta có cảm giác ng con trai đến với ta chỉ vì sự ham muốn thể xác ta chứ k fải về tinh thần, tình cảm. Tôi cũng đã từng gặp phải tình cảnh tương tự như bạn vậy. Và tôi cũng có cùng suy nghĩ như Nhọ. Bạn hãy chia tay đi. Đó là lối thoát duy nhất cho cả bạn và anh ấy. Gửi bạn 1 bài viết rất bổ ích cho bạn gái chúng mình.
    http://vnexpress.net/Vietnam/Ban-doc-viet/2006/09/3B9EE2F9/
  6. mimozi

    mimozi Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/06/2003
    Bài viết:
    482
    Đã được thích:
    0
    [Nhưng sai lầm của chúng tôi là yêu nhau quá! Đã yêu thì phải âu yếm, là chuyện đương nhiên. Lúc đầu tôi còn rất dè dặt nhưng nhờ bạn trai, tôi được dẫn vào những phút giây hạnh phúc. Song chính lúc đó, tôi tự hỏi liệu anh ấy có quá dày dặn không (dù anh nói tôi mới là tình yêu thực sự của anh) và anh ấy có quá tham lam không? Đôi khi tôi lại nghĩ, có khi chính sự hấp dẫn về thể xác là nền tảng cho mối quan hệ của tôi chứ không phải là sự hấp dẫn về tâm hồn. Cảm giác bất an bắt đầu tư đó.
    [/quote]
    Đúng là khi đã gần gũi, ân ái nhau thì sau đó, duờng như ta có cảm giác ng con trai đến với ta chỉ vì sự ham muốn thể xác ta chứ k fải về tinh thần, tình cảm. Tôi cũng đã từng gặp phải tình cảnh tương tự như bạn vậy. Và tôi cũng có cùng suy nghĩ như Nhọ. Bạn hãy chia tay đi. Đó là lối thoát duy nhất cho cả bạn và anh ấy. Gửi bạn 1 bài viết rất bổ ích cho bạn gái chúng mình.
    http://vnexpress.net/Vietnam/Ban-doc-viet/2006/09/3B9EE2F9/
    Thuyhang biết không, đôi khi nghĩ mà không làm được nên đau lắm. Không nghĩ ra được phải làm gì và không nghe mọi người thì bị nói là mù quáng. Nghĩ ra được mà không làm được thì bị nói là...
    Mình từng nghe 1 câu nói và bây giờ thấy nó đúng lắm "Đàn ông cho tình yêu để được ********, phụ nữ cho ******** để được tình yêu". Càng nghĩ càng thấy đau...
  7. thuyhang182

    thuyhang182 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    11.250
    Đã được thích:
    0
    Câu nói mà bạn trích dẫn kia cứ làm tôi suy nghĩ mãi. Ngẫm ra thì thấy quá đúng. Lại nhớ đến nhân vật nữ trong truyện "Người tình" của nhà văn người Ba Lan Janusz L.Wisniewski, bản dịch của Thanh Thư mà tôi tình cờ đọc được trong blog của chị Vũ Quỳnh Hương, phóng viên báo Lao động. Thân phận của người phụ nữ thật rẻ rúng quá!
    http://blog.360.yahoo.com/blog-Awm0_H4nbrd0J69YE1AqN9esIQQ.SrXD_w--?cq=1&l=11&u=15&mx=31&lmt=5
  8. thuyhang182

    thuyhang182 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    11.250
    Đã được thích:
    0
    LÚNG TÚNG TẤM THÂN TRINH TRẮNG
    Người kể: Lưu Đào Đào, nữ, đã kết hôn, giám đốc cao cấp một doanh nghiệp nước ngoài ở Bắc Kinh.
    Nhật ký phỏng vấn: Giọng kể rất nhỏ, rất nhẹ, nhưng không liên quan gì tới tâm trạng người nói. Nó giống như một ca khúc thời xa xưa, du duơng nhưng không bi lụy.
    Nếu một phụ nữ trước khi kết hôn nói với chồng sắp cưới rằng mình vẫn còn trinh trắng, chắc hẳn gương mặt cô ấy sẽ lộ rõ vẻ tự hào. Nhưng tôi thì không.
    Đúng là tôi vẫn trinh trắng, nhưng tấm thân gái đồng trinh quý báu đó lại khiến tôi rơi vào một tình thế khó xử. Tháng trước tôi vừa kết hôn. Tôi yêu chồng say đắm nhưng không đủ dũng cảm để thú thật với anh rằng mình vẫn còn là gái trinh. Những ai không rõ chuyện sẽ cho rằng đây là một sự hoang đường.
    Lại càng khiến người đời khó tin hơn là việc tôi đã từng kết hôn sáu năm trước, nhưng? vẫn nguyên vẹn tiết trinh.
    Sau năm trước tôi từ tỉnh nhỏ lần mò lên Bắc Kinh làm người bán hàng cho một công ty nho nhỏ. Thu nhập thấp song áp lực công việc lại rất lớn, ngày nào tôi cũng mệt đứt hơi khi ra khỏi công ty nhưng vẫn phải chen chúc, xô đẩy vào ôtô buýt để trở về căn phòng thuê với giá 600 tệ một tháng. Lúc đó tôi còn không có nổi một bộ quần áo ra hồn, không có giải trí, lại càng không có sự thư giãn đêm hôm. Không thoả mãn với tính trạng cơ cực của mình song tôi lại không có một tấm bằng văn hoá nào ra hồn, ngoại hình lại chẳng có gì dù chỉ để tự mình khen mình lấy được. Trong khi đó ai cũng bảo nếu muốn gây dựng được gì đó cho mình ở cái thành phố Bắc Kinh dư thừa nhân tài vật lực này quả thực không phải chuyện dễ dàng.
    Mãi cho đến khi tôi quen được với Lý Thành Minh trong một buổi tiệc. Ông ta là thương gia người Singapore, khoảng trên 50 tuổi, kinh doanh tuy không lớn nhưng cũng được liệt vào hàng giàu có. Ông ta thích tôi, có lẽ vì trẻ trung chứ không vì xinh đẹp.
    Ít lâu sau, Lý Thành Minh liên tục tấn công tôi bằng hoa tươi và các bữa ăn tối. Đương nhiên tôi hiểu rõ ý định của ông ta. Không ngờ chỉ một tháng sau bữa ăn tối đầu tiên, ông ta đã ngỏ lời cầu hôn, hứa sẽ đưa tôi sang Singapore cùng hưởng cuộc sống nhung lụa. Tôi không ngu đến mức nhắm mắt tin vào một người đàn ông lớn hơn cả bố tôitới mấy tuổi lại có thể đem tới hạnh phúc cho mình, nhưng nếu được phép định cư ở Singapore thì lại là chuyện hoàn toàn khác, hấp dẫn quá sức tưởng tượng. Tôi mơ ước được sang đó học đại học đã từ lâu. Sau mấy đêm mất ngủ, tôi yêu cầu ông ta, nếu hai bên có thật sự kết hôn, thì đó chỉ là một cuộc hôn nhân trên giấy tờ mà thôi, sẽ không có chuyện trai trên gái dưới, mà cụ thể ở đây là việc ông ấy ******** với tôi, ngay cả khi ngủ cùng giường đắp cùng chăn.
    Ông ta nhận lời không chút do dự. Có lẽ đối với người đàn ông tuổi tác bằng này thì việc kết hôn chằng qua chỉ là tìm một người bạn tâm tình để cùng chia sẻ quãng đời còn lại. Vợ ông ta qua đời từ ba năm trước.
    Quen nhau chưa đầy ba tháng, chúng tôi bay sang Singapore làm đám cưới. Trừ một bạn gái thân, gia đình và bạn bè tôi không ai hay biết về việc kết hôn này. Tôi nói dối họ là sang đó du học.
    Những ngày tháng ở Singapore không tươi đẹp như tôi hằng tưởng tượng. Lý Thành Minh chẳng những không được liệt vào hàng giàu có, mà thậm chí ngay cả mức trung bình cũng chưa lọt vào nổi. Sau khi ăn ở với nhau, những nhược điểm nơi ông già này mới bộc lộ rõ nét. Thực chất ông ta rất bủn xỉn chứ không giống như khi theo đuổi luôn rộng rãi tiêu tiền vì tôi. Thậm chí, những chuyện chợ búa bếp núc ông ta cũng đo nước mắm, đếm củ hành. Nhưng tôi vẫn được trở thành sinh viên đại học của Singapore. Và đó là lý do duy nấht tôi cảm tạ ông ta.
    Nói thẳng ra, tôi và ông ta chỉ kết hôn trên giấy tờ hay nói đúng hơn là ?oCuộc hôn nhân lừa đảo?. Tuy sống chung một nhà nhưng chúng tôi không có cuộc sống vợ chồng thực sự. Ba năm sau, khi lấy được thể đăng ký cư trú, tôi li dị ông ta, trở về Bắc Kinh. Lý Thành Minh căm hận vì đã bị một con ranh cho vào bẫy, và tôi thì cũng hiểu mình như vậy là rất tệ. Li dị xong, tôi và ông ta đứt liên lạc luôn.
    Bây giờ nhớ lại, cuộc hôn nhân không giả mà giả ấy chẳng để lại mấy tí dấu ấn trong tôi. Song, ngoại trừ vẫn còn là gái trinh, hầu như tôi đã biến thành con người hoàn toàn khác sau cuộc hôn nhân đó. Suốt ba năm, tôi vừa học vừa đi làm thuê. Tôi không chỉ có được một tấm bằng ra hồn mà còn tích luỹ được một món tiền lớn, đủ để ngày cảng tự tin hơn, là phụ nữ hơn.
    Trở lại Bắc Kinh, tôi làm việc trong một doanh nghiệp nước ngoài có danh tiếng. Cộng thêm nỗ lực bản thân, tôi có những bước tiến trong sự nghiệp mà ba năm về trước cho tiền tôi cũng không dám mơ đến, và còn có được cuộc sống sung túc, tất nhiên.
    Nhưng tôi luôn không gặp may về đường tình duyên. Có lẽ là do báo ứng. Trước kia tôi lừa đàn ông thì nay bị đàn ông lừa lại. Những gã giả nhân nghĩa, quen nhau chưa bao lâu đã lộ hết ra dục vọng tầm thường. Đối với những kẻ đó, dù mê thân xác hay mê tiền tài của tôi, cũng đều bị tôi ghét bỏ như nhau. Vì thế, trong mấy năm sau khi quay về Bắc Kinh, trái tim tôi hầu như vẫn trống trơn. Cũng may áp lực công việc quá nặng nên tôi cũng chẳng có mấy thời gian để mà buồn với chả tủi.
    Cho đến hồi năm ngoái thì tôi quen với Thẩm Hào - người yêu hiện tại, niềm vui lớn nhất của cuộc đời. Nếu như tôi hâm mộ tính khí khái của đấng nam nhu nơi anh thì trong con mắt anh, tôi lại như một thiên thần, nghĩa là rất hoàn hảo. Nhưng mỗi lần nghe anh so sánh vậy tôi lại thấy xấu hổ. Tôi còn gì để là hoàn hảo cơ chứ? Một phụ nữ lừa đảo hôn nhân thì ngay cả hai chữ lương thiện cũng không được ví đến.
    Khi một người đang yêu say đắm thì không thể lừa dối người mình yêu. Bất kỳ lời nói dối nào, dù nhỏ nhất, cũng khiến tôi có cảm giác tội lỗi. Vì vậy, yêu nhau không lâu, tôi kể hết cho anh nghe về quá khứ, nhất là cuộc hôn nhân với ?oông già? Sinhgapore nọ. Anh thực sự là một nam nhi, đầy lòng vị tha. Khi biết tôi đã từng lấy chồng anh không chê bai, cũng không hề giảm sút tình yêu. Tôi cảm động bởi sự rộng lượng ấy và tin rằng anh là người đàn ông xứng đáng để mình gửi gắm suốt đời.
    Chúng tôi dự định kết hôn. Nhưng ngày hôn nhân càng gần, sự phiền muộn trong tôi càng tăng. Thẩm Hạo biết tôi đã từng kết hôn, nhưng sao tôi không đủ dũng cảm thú thật nốt với anh ấy cuộc hôn nhân đó chỉ là giả tạo? Tôi sợ anh biết sự thật ư? Ai biết được sự thật mà chẳng kết luận tôi là một phụ nữ ích kỷ, độc ác, và cả lừa đảo nữa. Tôi không dám tưởng tượng khi Thẩm Hạo biết tôi đã từng tồi tệ như thế anh sẽ phản ứng ra sao? Vì vậy, mãi cho đến trước ngày kết hôn, tôi vẫn không thể nói thật với anh rằng tôi vẫn còn là trinh nữ.
    Mỗi lần anh thắm thiết bên tôi, lòng tôi lại nặng trĩu, luôn không dám đi tới bước cuối cùng, mặc dù thực lòng muốn dâng hiến tất cả cho anh, bởi chỉ sợ nếu phát hiện ra tôi vẫn còn con gái hẳn anh sẽ bất ngờ và sẽ cho rằng bị tôi lừa gạt, vậy thì hình tượng nữ thần trong anh chắc chắn sẽ sụp đổ, và anh sẽ rời xa tôi.
    Thế rồi một cô bạn bèn bày cho tôi cái giải pháp quái đản là ******** với người đàn ông nào đó trước rồi mới kết hôn với Thẩm Hạo. Thật điên rồ. Sự trinh tiết là niềm tự hào của phụ nữ sao tôi lại không thể dâng hiến cho người mình yêu mà phải đem cho một kẻ xa lạ. Quả là bi kịch. Nhưng nếu không thì phải làm sao đây?
    Cuối cùng tôi đành nghe cô bạn, bởi thấy nó là đỡ tồi tệ nhất trong các phương pháp tôi có thể nghĩ ra. Rồi trong một đêm mất ngủ, tôi đã khóc để quyết định rằng trước khi là vợ Thẩm Hạo tôi phải tìm bằng được một người đàn ông lạ mặt ?ogiúp? tôi phá huỷ đời con gái. Vấn đề là người đàn ông đó phải phù hợp với hai điều kiện sau: Thứ nhất, không biết tôi là ai và sẽ không bao giờ gặp lại. Thứ hai, phải có kinh nghiệm ******** để chỉ coi đó là chuyện qua đường.
    Suy đi tính lại, một buổi tối, tôi tìm đến với cái quán bar nổi tiếng là thường xuyên xảy ra các cuộc tình một đêm bởi đám đàn ông tới đây phần lớn chỉ là để thưởng thức của lạ. Thật phù hợp với mục đích của tôi.
    Trang điểm kỹ lưỡng, tôi tớ đó, tìm một chỗ ngồi thật lộ liễu rồi gọi ly rượu. Chẳng bao lâu, một gã ngoại hình phong lưu đã sà xuống bên tôi. Thoáng cái cũng nhận thấy đây là một gã thợ săn lão luyện. Tuy đã chuẩn bị tâm lý nhưng tôi vẫn thấy vô cùng căng thẳng, hầu như chẳng nghe được gã nói gì, lại càng không dám nhìn vào ánh mắt mời mọc của gã, và cuối cùng là chỉ muốn chạy đi. Sau đó, tôi tự nhủ cứ chọn quách hắn cho xong, còn định chờ ai nữa? Thế là tôi bình tĩnh lại, dần hoà nhập vào vai diễn, nào đưa đẩy gợi tình, nào cụng ly trăm phần trăm, hệt như một ả phóng đãng. Từ thần thái phấn khích nơi gã, tôi đọc được sự vô lại của mình. Không muốn kéo dài sự gợi tình giả tạo đó, tôi đột ngột hỏi gã ta có phải muốn đi thuê phòng, rồi lạnh lùng nói. ?oĐừng lãng phí thời gian nữa, tôi biết anh muốn gì rồi.? Thoạt đầu, gã nhìn tôi đầy nghi ngờ, tưởng tôi chỉ trêu cợt gã, tôi bèn đứng dậy, trước khi đi còn buông lại một câu. ?oNếu muốn ********, hãy theo tôi.?
    Bất kỳ gã đàn ông chơi bời nào cũng không từ bỏ cơ hội này. Bởi nó chẳng khác gì mỡ rơi miệng mèo vậy. Trên đường, gã rất ít nói, có lẽ thấy cũng chẳng cần phải nói gì với ?ocon mồi? tự nguyện này. Còn tôi thì thấy mình đáng thương vô hạn.
    Rồi chúng tôi tới một khách sạn. Đây là lần đầu tiên trong đời tôi đi thuê phòng với đàn ông, lại là một kẻ hoàn toàn lạ mặt, đến cái tên cũng không thèm biết.
    Vào phòng, khi gã ta bạo liệt ôm chầm lấy tôi đòi lột ngay quần áo ra, tôi thấy thật kinh tởm, luồn lách tránh né cái thân thể xa lạ đang bừng bừng lửa dục kia, cố tình làm ra vẻ dạn dày bảo phải tắm rửa sạch sẽ mới gây hứng thú rồi dùng ánh mắt quyến rũ đẩy lùi gã vào toilet. Rồi như một cơn gió, tao lao như bay ra khỏi khách sạn.
    Quả là tôi không thể ******** với người đàn ông mà tôi không có tình cảm gì, dù với bất kỳ mục đích gì. Song tôi vẫn không biết giải thích ra sao với chồng sắp cưới rằng mình vẫn là gái trinh, dù đã từng kết hôn và ly hôn? Tôi quay về nhà, chìm đắm trong phiền muộn. Cuối cùng tôi tìm ra được lý do cũng không đến nỗi tệ lắm, là chồng cũ của tôi tuổi tác cao, bất lực về quan hệ sinh lý nên chỉ là cặp vợ chồng hữu danh vô thực. Giải thích như vậy, chắc Thẩm Hạo sẽ đễ chấp nhận. Nghĩ đi nghĩ lại, tôi thấy cách này là khả thi nhất.
    Đám mây u ám như đã tan đi. Tôi vui sướng chuẩn bị đám cưới và tràn đấy niềm tin vào cuộc sống tương lai.
    Những ngày đó, Thẩm Hạo cũng đang bận túi bụi, nào lo làm lại nội thất nhà, mua đồ dùng gia đình, nào đặt tiệc, nào lo chụp ảnh đám cưới. Nhìn anh ngập tràn hạnh phúc lo trước lo sau, tôi vừa vui vừa đau đớn. Một người đàn ông như thế, sao tôi có thể lừa dối được? Những ngày đó, càng cảm nhận được tình yêu của anh, trái tim tôi càng thắt lại. Tôi luôn nghĩ, một khi đã cùng người đàn ông mà mình yêu thương thật lòng bước vào căn nhà hôn nhân thì điều đó có nghĩa là cả hai đều phải tuyệt đối chân thành với nhau, nếu tôi lừa dối anh thì có khác gì tôi lừa dối người chồng cũ trước đây? Tôi vẫn chỉ là người phụ nữ ích kỷ, độc ác mà thôi.
    Cuối cùng vào buổi tối trước hôn lễ, tôi kéo tay Thẩm Hạo hỏi liệu anh có thể tha thứ được cho quá khứ của tôi không. Anh băn khoăn giây lát rồi đáp. ?oAnh không câu nệ quá khứ, lại càng không câu nệ cuộc hôn nhân cũ của em!?
    Tôi khóc mà thổn thức rằng, ?oKhông, em đã lừa dối anh, vì giờ đây em vẫn là gái trinh.?
    Anh nhìn tôi rất ngạc nhiên và hỏi có phải tôi chưa từng kết hôn? Tôi kể thật rằng cuộc hôn nhân lần trước chỉ là lừa đảo, chẳng qua vì tấm thẻ cư rú tại Singapore. Lấy nhau xong, tuy tôi và chồng cũ cùng ở một nhà nhưng chưa từng xảy ra chuyện ân ái, và khi lấy được tấm thẻ cư trú, tôi li dị liền. Tôi khóc và nói rằng, tôi không phải nữ thần và công chúa trong lòng anh. Nhìn ánh mắt ngạc nhiên của anh, tôi nói tiếp. ?oQuá khứ của em thật không ra gì, giờ đây có kết hôn nữa hay không tuỳ anh quyết định, em không tuỳ anh quyết định, em không dám oán trách nửa lời.?
    Nói xong, tôi nhìn anh chằm chằm. Thấy anh không phản ứng gì, tôi đoán chắc cuộc hôn nhân mà tôi hằng ao uớc này sẽ tan vỡ. Không ngờ, anh cười rồi nghịch tóc tôi như một đứa trẻ, dịu dàng nói. ?oDù sao bây giờ em đã cảm thấy xấu hổ về việc đó và đã kể với anh thì nghĩa là em đã rất chân thành, nghiêm túc và đã không nỡ lừa dối anh. Vì vậy anh vẫn yêu em và vẫn muốn em là vợ anh.?
    Một tuần sau, chúng tôi tay trong tay bước vào lễ cưới. Từ đó tôi trở thành một phụ nữ với ý nghĩa thực sự. Tấm thân gái trinh đã từng khiến tôi khổ sở là như vậy đó.
  9. EverMan

    EverMan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/03/2004
    Bài viết:
    1.681
    Đã được thích:
    0
    Câu này không chắc có đúng không nữa, nhiều trường hợp nhu cầu về TY và TD là tương đương đối với cả 2 bên mà Đọc nó thấy phụ nữ thật đáng thương
  10. thuyhang182

    thuyhang182 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/02/2006
    Bài viết:
    11.250
    Đã được thích:
    0
    HỏằI Đ?N "NG, HfY NGHă KHÁC ĐI
    Ngặỏằi kỏằf: Lẵ duyỏằ?t, nỏằ, 25 tuỏằ.i, giĂm 'ỏằ'c hỏĂng mỏằƠc cỏằĐa mỏằTt công ty ỏằY Bỏc Kinh.
    Nhỏưt kẵ phỏằng vỏƠn: Trong quĂn trà yên tânh, hặặĂng trà Thiỏt Quan ,m thoang thoỏÊng. Cô ngỏằ"i 'ỏằ'i diỏằ?n tôi, tỏằa thoỏÊi mĂi vào lặng ghỏ, dĂng 'iỏằ?u nhàn tỏÊn.
    Tôi tỏằ cho rỏng mơnh là mỏằTt phỏằƠ nỏằ luôn lỏƠy lỏĂc quan làm lỏẵ sỏằ'ng. Mỏãc dạ câng 'Ê trỏÊi qua nhiỏằu thặặĂng tỏằ.n, song 'ó 'ỏằu là nhỏằng chuyỏằ?n xặa câ mà tôi không muỏằ'n hoỏãc không nhỏằ> nỏằ.i. Còn giỏằ 'Ây tôi phỏÊi 'ặỏằÊc coi là mỏằTt phỏằƠ nỏằ hỏĂnh phúc. Nfm ngoĂi, tôi kỏt hôn vỏằ>i ngặỏằi 'àn ông yêu tôi, và tôi câng yêu anh ỏƠy. Vỏằ sỏằ nghiỏằ?p, chúng tôi 'ỏằu có ưt nhiỏằu thành 'ỏĂt. CuỏằTc sỏằ'ng vỏằÊ chỏằ"ng xem ra hoà hỏằÊp, vui vỏằ.
    Nhặng tỏằô tỏằ'i hôm qua, tôi trỏằY nên buỏằ"n bỏằc.
    Đó là mỏằTt ngày nghỏằ? cuỏằ'i tuỏĐn. Chỏằ"ng 'ang 'i công tĂc, mỏằTt mơnh ỏằY nhà tôi băn lên mỏĂng giỏt thỏằi gian. Tôi không bao giỏằ lên mỏĂng tĂn phât vơ thỏƠy rỏƠt dỏằ. sinh chuyỏằ?n, mà chỏằ? dạng 'ỏằf gỏằưi và nhỏưn email, xem tin tỏằâc, hoỏãc cạng lỏm là gỏằưi vài bài viỏt cho trang Diỏằ.n 'àn vỏằ vỏưt nuôi trong nhà. Tôi cỏằc kỏằ thưch 'ỏằTng vỏưt, và 'ang nuôi mỏằTt con bặỏằ>m rỏƠt 'Ăng yêu.
    KhoỏÊng hặĂn 10 giỏằ, tôi không thỏƠy buỏằ"n ngỏằĐ, liỏằn mỏằY mỏằTt 9dỏằi. Nfm nfm trặỏằ>c, tôi 'Ê tỏằông yêu, và 'Ây là 'ỏằ cỏÊ mỏưt mÊ mỏằY. Nó chưnh là 4 con sỏằ' sau cạng cỏằĐa ngày sinh nhỏưt tôi và anh ta. Sao bỏằ-ng tỏằ'i 'ó tôi lỏĂi nhỏằ> tỏằ>i hòm thặ này? Chỏằi anh ta bỏng bỏƠt cỏằâ hơnh thỏằâc nào, và 'Ê tỏằông cỏÊ quyỏt là ngặỏằi 'àn ông không làm cho mơnh vui vỏằ 'ó 'Ê hoàn toàn biỏn mỏƠt khỏằi cuỏằTc sỏằ'ng cỏằĐa tôi. ĐặặĂng nhiên, 'ôi lúc tôi câng có nhỏằ> tỏằ>i, song nhỏằng kẵ ỏằâc 'ó ngày càng mỏằ nỏĂht, hỏĐu nhặ chỏằ? là nhỏằng bóng hơnh vỏằĂ vỏằƠn, lỏằ tỏằ hâ lỏằT ra rỏằ"i nhanh chóng biỏn mỏƠt.
    Nhỏằ> lỏĂi chuyỏằ?n câ, tôi không hỏằ ngỏưm ngại gơ mỏãc dạ nhỏằ> rỏƠt rà khi 'ó tôi 'Ê phỏÊi 'au khỏằ., tuyỏằ?t vỏằng 'ỏn mỏằâc nào. Khi chuyỏằ?n câ vỏằƠt xuỏƠt hiỏằ?n trong trư nhỏằ>, có lúc thỏưm chư tôi thỏƠy nhặ 'ang 'ặỏằÊc xem nhỏằng 'oỏĂn phim không liên quan gơ tỏằ>i mơnh, nhặ 'ang nghe nhỏằng bài hĂt 'au thặặĂng nói vỏằ ai 'ó. Con ngặỏằi dỏĐn dỏĐn trỏằY nên mỏằ?t mỏằi, kiỏằ?t sỏằâc, kư ỏằâc câng vỏưy. Nhỏằng kẵ ỏằâc giỏằa tôi và anh ta câng giỏằ'ng nhặ chiỏc mĂy quay 'âa cỏằ. lỏằ-, không thỏằf nào phĂt ra 'ặỏằÊc mỏằTt ca khúc hoàn chỏằ?nh, rà ràng, có thỏằf khiỏn ngặỏằi nghe cỏÊm 'ỏằTng.
    Nhặng tỏằ'i hôm 'ó, chỏằ? trong vài giÂy ngỏn ngỏằĐi khi tôi gà lên mỏưt mÊ hòm thặ, trong lòng lỏĂi có cỏÊm giĂc nhặ bỏằn. Tôi vỏôn còn quan tÂm tỏằ>i anh ta sao? Vỏôn còn chú ẵ tỏằ>i nhỏằng chuyỏằ?n câ sao? Lòng tôi bỏƠn loỏĂn, tim tôi 'ỏưp dỏằ"n, ngỏằc nhặ có tỏÊng 'Ă 'ă nỏãng lên. Linh tưnh mĂch bỏÊo tôi rỏng, sau khi chia tay, nhỏƠt 'ỏằt. Chia tay 'Ê hặĂn 2 nfm, tôi 'Ê là vỏằÊ ngặỏằi khĂc, mà trong thặ, anh ta vỏôn giỏằ cĂch xặng hô Âu yỏm BỏÊo BỏÊo nhặ lúc yêu nhau.
    Tôi 'Ê khóc khi 'ỏằc lĂ thặ gỏằưi 'úng hôm sinh nhỏưt tôi, khóc nhặ mỏằTt 'ỏằâa trỏằ.
    Hai nfm trôi qua rỏằ"i, anh ta vỏôn còn nhỏằ> nói Chúc mỏằông sinh nhỏưt trong ngày 'ó, mỏãc dạ biỏt rỏƠt rà khỏÊ nfng tôi nỏưhn lỏằi chúc này hỏĐu nhặ là con sỏằ' 0.
    Trong thặ anh ta viỏt, BỏÊo BỏÊo, khi vỏằôa gà xong 4 chỏằ Chúc Mỏằông Sinh Nhỏưt, trặỏằ>c mỏt anh lỏĂi hiỏằ?n lên hơnh ỏÊnh em vui sặỏằ>ng ôm 'àn chó bông anh tỏãng trong ngày sinh nhỏưt em 4 nfm vỏằ trặỏằ>c. BÂy giỏằ em có 'ặỏằÊc vui vỏằ nhặ hỏằ"i 'ó không? Chia tay hặĂn 2 nfm rỏằ"i, anh không dĂm ao ặỏằ>c em vỏôn nhỏằ> anh, mỏãc dạ cho 'ỏn giỏằ phút này anh vỏôn luôn nhỏằ> vỏằ em, vỏằ ngày thĂng 'ỏạp 'ỏẵ cỏằĐa chúng taõ?Ư Xin em 'ỏằông lo lỏng, bÂy giỏằ anh 'Ê khĂ hặĂn rỏƠt nhiỏằu, không còn làm chuyỏằ?n dỏĂi dỏằTt nhặ trặỏằ>c nỏằa, vơ giỏằ 'Ây, anh 'Ê hiỏằfu tỏĂi sao lúc 'ó em bỏằ anh. TỏƠt cỏÊ là tỏĂi anh quĂ dỏằa dỏôm vào em, quĂ lo sỏằÊ mỏƠt em, 'ỏằf rỏằ"i cuỏằ'i cạng biỏn thành mỏằTt gÊ thỏĐn kinh bỏƠt thặỏằng, hỏt lỏĐn này 'ỏn lỏĐn khĂc làm em bỏằ. Khi em không còn chỏằi cỏằĐa em ngỏưp trỏÊn hỏĂnh phúc!
    Tôi khóc ròng, nhỏằng giỏưn hỏằn, oĂn trĂch trặỏằ>c kia tan dỏĐn theo nặỏằ>c mỏt. Kẵ ỏằâc câng trỏằY nên dỏằ vỏằ nhỏằng gơ tỏằ't 'ỏạp nhỏƠt cỏằĐa anh 'ỏằ'i vỏằ>i tôi. Trong suỏằ't 3 nfm yêu nhau, sỏằ quan tÂm chfm sóc ỏƠy không phỏÊi là nhỏằ.
    Tôi xem hỏt nhỏằng lĂ thặ anh ta gỏằưi cho tôi sau khi chia tay. Tôi 'ỏằc rỏƠt chỏưm, rỏƠt kỏằạ, miỏằ?ng còn khỏẵ 'ỏằc tên anh ta và tặỏằYng tặỏằÊng ra tÂm trỏĂng cỏằĐa anh khi viỏt nhỏằng dòng 'ó. Chỏc hỏn là mỏằt bỏằT dỏĂng rỏƠt 'au thặặĂng, hút rỏƠt nhiỏằu thuỏằ'c lĂ, trong mĂy tưnh sỏẵ vang lên nhỏằng ca khúc buỏằ"n mà anh ta ặa thưch. Tôi hiỏằfu anh ta, dạ sao câng 'Ê ỏằY bên nhau gỏĐn 3 nfm, ưt gơ?
    Tôi khóc tỏằ>i mỏằâc mỏt 'au nhỏằâc, không hỏằ nhỏằ> tỏằ>i chỏằ"ng 'ang 'i công tĂc xa, mà cỏÊ 'êm chỏằ? nhỏằ> vỏằ nhỏằng kỏằã niỏằ?m cỏằĐa mỏằ'i tơnh câ.
    Tôi quen anh ta, Nguỏằà Vâ, tỏằô thỏằi 'ỏĂi hỏằc, trong cuỏằTc liên hoan do mỏằTt ngặỏằi bỏĂn tỏằ. chỏằâc. Nguỏằà Vâ hặĂn tôi 3 tuỏằ.i, hơnh thỏằâc rỏn rỏằi, nói nfng khúc triỏt, làm biên tỏưp trong mỏằTt tỏĂp chư vfn hỏằc có tiỏng ỏằY Bỏc Kinh. Anh ta 'Ê 'ỏằf lỏĂi cho tôi ỏƠn tặỏằÊng ngay tỏằô lỏĐn gỏãp mỏãt 'ỏĐu tiên. Rỏằ"i nhỏằng cuỏằTc gỏãp ngày càng nhiỏằu, và rỏƠt tỏằ nhiên chúng tôi yêu nhau.
    Nhặng yêu nhau không lÂu, tôi phĂt hiỏằ?n tÂm tưnh Nguỏằà Vâ không chưn chỏn và cỏằâng cỏằi nhặ ngoỏĂi hơnh. Thỏưm chư có lúc còn khiỏn tôi thỏƠy anh ta nhỏằ tuỏằ.i hặĂn và mỏằm yỏu hặĂn cỏÊ tôi, song lỏĂi có biỏằfu hiỏằ?n rỏƠt thưch quỏÊn lẵ ngặỏằi khĂc. Hỏng ngày, cỏằâ tan giỏằ làm là anh ta 'ỏn trặỏằng 'ón tôi 'i fn, 'i dỏĂo, 'i xem phim. Vỏằôa chia tay lỏĂi 'Ê gỏằi 'iỏằ?n 'ỏn kư túc xĂ cỏằĐa tôi, và luôn không cho tôi gĂc mĂy trặỏằ>c. Mỏằ-i lỏĐn nói chuyỏằ?n 'iỏằ?n thoỏĂi thặỏằng phỏÊi mỏƠt cỏÊ tiỏng 'ỏằ"ng hỏằ". Nỏu tỏằ'i nào tôi tỏằ hỏằc ỏằY thặ viỏằ?n, vỏằ phòng muỏằTn mỏằTt chút là anh ta làm nhặ phĂt 'iên lên.
    Hỏằ"i 'ỏĐu, tôi thưch sỏằ mê mỏân, cuỏằ"ng nhiỏằ?t 'ó, cho rỏng nỏu không quan tÂm nhặ vỏưy thơ không thỏằf coi là tơnh yêu thỏằc sỏằ. Sau 'ó, viỏằ?c hỏằc hành cỏằĐa tôi ngày càng bỏưn rỏằTn nhặng anh ta lỏĂi tỏằ ra bỏằc bỏằTi, cĂu giỏưn vơ tôi không có nhiỏằu thỏằi gian cfhm sóc anh ta.
    Chỏằ? sau khi tôi bỏt 'ỏĐu 'i làm, tơnh yêu mỏằ>i ngày càng trỏằY nên tỏằ"i tỏằ?. Trặỏằ>c hỏt vơ chúng tôi không có 'iỏằu kiỏằ?n ỏằY cạng nhau. Anh ta ngặỏằi Bỏc Kinh, nhà ỏằY mỏằTt khu ngoỏĂi thành phưa Đông, còn cặĂ quan tôi lỏĂi nỏm gỏĐn vạng ba phưa Đông. Chúng tôi chặa 'ỏằĐ sỏằâc mua nhà riêng. Nỏu ỏằY nhà anh ỏƠy thơ tôi 'i làm không thuỏưn tiỏằ?n, vơ vỏưy 'ành phỏÊi thuê tỏĂm mỏằTt phòng ỏằY gỏĐn cặĂ quan. Tỏằô nhà anh ỏƠy 'ỏn chỏằ- tôi ỏằY mỏƠt hặĂn mỏằTt tiỏng 'ỏằ"ng hỏằ". Tôi 'i làm rỏƠt bỏưn và mỏằ?t nên chỏằ? có thỏằf gỏãp anh ta vào cuỏằ'i tuỏĐn, còn hàng ngày chỏằ? gỏằi 'iỏằ?n thoỏĂi. Đỏằ'i vỏằ>i tôi, 'ó là chuyỏằ?n bỏƠt 'ỏc dâ vơ thỏằc ra tôi câng muỏằ'n 'ặỏằÊc gỏãp ngặỏằi yêu mỏằ-i ngày.
    Hỏằ"i 'ó, sau khi hỏt giỏằ làm viỏằ?c tôi 'ỏằu vỏằ nhà ngay 'ỏằf 'ỏằÊi 'iỏằ?n thoỏĂi cỏằĐa anh ta, mỏằ-i lỏĐn chuyỏằ?n trò 'ỏằu rỏƠt dài. Nhặng có hôm do công viỏằ?c 'ỏằTt xuỏƠt, tôi vỏằ nàh muỏằTn, hoỏãc câng có hôm vơ quĂ mỏằ?t mỏằi, tôi không 'ỏằĐ kiên nhỏôn nghe anh ta nói hỏt, 'ành phỏÊi xin phâp dỏưp mĂy. Nhặng anh ta không hiỏằfu 'iỏằu 'ó, thoỏĂt 'ỏĐu thơ giỏưn dỏằ-i, bỏằc tỏằâc, sau thơ nghi ngỏằ rỏng tôi có ngặỏằi 'àn ông khĂc. Hỏằ"i 'ỏĐu tôi còn giỏÊi thưch, xoa dỏằi thỏng công ty tơm tôi. Lúc 'ó ỏằY phòng tôi còn có mỏằTt 'ỏằ"ng nghiỏằ?p nam câng phỏÊi làm thêm. Vỏằôa thỏƠy trong phòng tôi có 'àn ông, sỏc mỏãt anh ta lỏưp tỏằâc thay 'ỏằ.i, lôi tôi ngay ra phưa ngoài, lỏằ>n tiỏng cfn vỏãn, nói rỏƠt nhiỏằu cÂu khó nghe, Ănh mỏt 'ỏĐy cfm giỏưn. Đó là lỏĐn 'ỏĐu tiên tôi sỏằÊ anh ta, lỏĐn 'ỏĐu tiên phỏÊi 'ỏãt cÂu hỏằi liỏằ?u anh ta có phỏÊi ngặỏằi 'àn ông xỏằâng 'Ăng 'ỏằf tôi gỏằưi gỏm cỏÊ cuỏằTc 'ỏằi?
    Sau 'ó, nhỏằng viỏằ?c tặặĂng tỏằ liên tỏằƠc xỏÊy ra. Do nhỏằng ỏ** â vô cỏằ> cỏằĐa Nguỏằà Vâ, công viỏằ?c cỏÊu tôi bỏằi mỏƠy cặĂ quan, 'ỏằf rỏằ"i 'ỏn mỏằâc tinh thỏĐn tôi kiỏằ?t quỏằ?. Mạa hă ba nfm trặỏằ>c, lỏĐn 'ỏĐu tiên tôi 'ỏằ nghỏằi bỏƠt cỏằâ ngặỏằi 'àn ông nào. Nhặng anh ta không tin, rỏằ"i khcó và nói rỏng không thỏằf không có tôi. Nhơn anh ta khóc tôi 'Ê mỏằm lòng, nhặng miỏằ?ng vỏôn cặặĂng quyỏt nói chia tay.
    Sỏằ viỏằ?c sau 'ó khiỏn tôi không thỏằf tặỏằYng tặỏằÊng nỏằ.i. Đêm thỏằâ ba sau 'ó anh ta gỏằi 'iỏằ?n tỏằ>i, giỏằng rỏƠt chĂn chặỏằng, nói rỏng chỏằ? muỏằ'n nghe tiỏng nói ngặỏằi yêu. Tôi hỏằi anh ỏƠy làm sao, 'Ê xỏÊy ra chuyỏằ?n gơ? Và thỏƠt kinh khi nghe anh ta tuyỏằ?t vỏằng nói rỏng nỏu tôi niỏằ?m tơnh câ thơ hÊy lỏưp tỏằâc 'ỏn quĂn bar nặĂi chúng tôi quen nhau, nỏu không sỏẵ chỏng bao giỏằ hy vỏằng thỏƠy 'ặỏằÊc anh ỏƠy trên cài 'ỏằi này nỏằa.
    Đêm 'Ê khuya lỏm, tôi khóc suỏằ't cỏÊ 'ặỏằng 'i tỏằ>i quĂn bar 'ó. Vỏằôa bặỏằ>c vào cỏằưa, tôi 'Ê thỏƠy anh ta xiêu vỏạo dỏằa vào quỏĐy bar, tay cỏ** chai rặỏằÊu, miỏằ?ng ngỏưm thuỏằ'c lĂ. Tôi bặỏằ>c tỏằ>i gỏĐn, thỏƠy bỏằT dỏĂng anh ta thàm hỏĂi nhặ vỏưy, tim nhặ tan nĂt. Anh ta lỏÊo 'ỏÊo ôm tôi, 'iên rỏằ" hât to õ?oAnh yêu em, anh yêu emõ?Ưõ? khiỏn không ưt ngặỏằi nhơn chúng tôi kinh ngỏĂc. ĐặỏằÊc bỏÊo vỏằ? giúp 'ỏằĂ, tôi dơu anh ta lên taxi.
    ỏằz nàh tôi, anh ta ngỏằĐ 'ỏn 4 giỏằ sĂng thơ tỏằ?nh dỏưy, vỏằôa mỏằY mỏt là 'Ê nôn, tỏằ>i mỏằâc khỏp nhà sỏãc sỏằƠa mại rặỏằÊu. Nôn xong lỏĂi ôm ngay lỏƠy tôi lỏp bỏp van xin 'ỏằông bỏằ anh ta. MÊi cho tỏằ>i khi tôi 'ỏằ"ng ẵ, anh ta mỏằ>i nỏãng nỏằ ngÊ xuỏằ'ng giặỏằng ngỏằĐ tiỏp, vỏôn nỏm chỏãt tay tôi và khoâ mỏt vỏôn 'ỏằng nặỏằ>c mỏt.
    Suỏằ't 'êm tôi không hỏằ chỏằÊp mỏt, cỏằâ nhơn anh ta ngỏằĐ mà khóc thỏ**.
    Sau hôm sau, chúng tôi 'iên cuỏằ"ng làm tơnh, anh ta vỏôn khóc, tôi câng vỏưy. Lúc 'ó tôi 'Ê tin rỏng không thỏằf chia lơa.

Chia sẻ trang này