1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Anh chị em nhà Samsung

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi Queen, 05/01/2004.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. rongranlenmay

    rongranlenmay Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2004
    Bài viết:
    94
    Đã được thích:
    0
    To Neverturn: Thơ cua RRLM la thơ dở hơi ấy mà, thỉnh thoảng lên cơn, chẳng hiểu mình nghĩ gì, chẳng hiểu mình đang làm gì.
    To Queen: ủng hộ tuyệt đối ý kiến của u ve chuyen off. RRLM thấy thế nào cũng được. CÀng nhiều bạn càng vui. Không nhất thiết phải những người đang còn single. CÓ gia đình thì chúng ta có nhiều cháu gọi bằng cô, bằng bác... hehhe, càng phải mừng tuổi nhiều,
    Các ông anh, các em nghĩ chí phải chứ. Chúng ta thành đại gia đình chắc là vui lắm.
  2. standbyme

    standbyme Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/11/2003
    Bài viết:
    99
    Đã được thích:
    0
    Về vụ off với on, tớ chẳng có ý kiến ý cò gì cả. Kinh nghiệm của Queen cũng chưa chắc đã đúng đâu, nhưng ... Mà sao chẳng mấy hội lớp cũ lập được một cái forum như thế này nhỉ. Cái mail-list lớp tớ nhiều khi nửa năm trời chẳng có cái mail nào ngoài cái thông báo của admin ?oXin hãy gửi một bức thư vào đia chỉ này, nếu không nó sẽ bị xoá trong 1 tuần tới?. Những mail-list rôm rả nhất toàn là trao đổi về chuyện cười, tranh bậy, hoặc quảng cáo. Ờ, mà cái forum này cũng vậy, nhỉ
  3. sad_movie

    sad_movie Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/03/2004
    Bài viết:
    762
    Đã được thích:
    0
    Em cũng không có ý kiến gì về chuyện ọp. Tuỳ quan niệm của từng người thôi.
    Chị Queen này, công nhận họ nhà này có nhiều người hợp gu nhau thật, nhất là khoản thơ ca. Nói chung đi đâu mà không gặp người hợp gu em cũng không dám lôi thơ ra đâu. À mà em đọc cái link chị post rồi. Thì ra đấy là bài giới thiệu cho box tâm sự đó à. Hồi đó em cũng dự thi mà không được chọn. Hoá ra cùng họ nhà mình cả. Văn chương cứ dạt dào.
    To Jioly: Thằng bạn mê Rock của tớ mới chế ra cái ảnh này và send cho tớ, nếu cậu thích trời mưa tớ up lên đây cho cậu nhé.
    To anh ****: Anh để cho lão Natbet nhào nặn anh một lần nữa hay là anh yêu cầu đổi tít tờ đấy?hehe, nghe kêu leng keng.....
    To cả nhà: Chủ nhật tuần này MFC chiếu phim,ai đi thì đến mua vé ở cà fê nhân nhá. Gặp anh natbét da trắng tóc dài, tâm hồn long lanh dễ vỡ, và tớ, kiêm trợ lý bán vé. Nhưng mờ chỉ có màn ôm hôn đón tiếp các thành viên nữ do nát bét đảm nhận thôi đấy nhá. Em nói trước là em không khuyến mại màn ôm hôn đón tiếp đâu anh nát bét nhá.keke....
    Được sad_movie sửa chữa / chuyển vào 12:47 ngày 24/03/2004
  4. Jolie2222

    Jolie2222 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2004
    Bài viết:
    788
    Đã được thích:
    0
    hihihi, tấm ảnh đẹp đấy, cảm ơn cậu nhé. Mà này, cậu đã bao giờ thử giống anh chàng trong ảnh chưa? tớ đã một lần thử rồi đấy. Cảm giác hay cực, cứ như vừa được ''rửa sạch mặt'' ấy.
    Trời mưa đi đường cẩn thận nhé, nhất là những đứa mắt cận như tớ và cậu. Chẳng có pác nào phát minh cái cần gạt nước ở kính giống như ở otô nhỉ, tiện lợi biết mấy.....
    Jolie
  5. IG_Shit

    IG_Shit Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/06/2003
    Bài viết:
    2.201
    Đã được thích:
    1
    To Notbad: thằng này lắm nhọt thật,hết trò rồi hay sao mà lấy anh ra tung hứng thế hảCó đá bóng ko,về đăng ký danh sách 7xFC mau để anh còn tính.
    To Queen:chuyện này tuỳ em thôi,on hay off thì anh vẫn là anh **** ngây thơ,trong trắng,dễ thương hè hè của các em gái nhà SS mờ
    To all: chả biết nói gì thôi thì chúc mọi người vui vẻ và gặp nhiều may mắn nhé
    ------------------------------------------------------
    A **** sits in a seat,see and say **** ****...
    Yeah, I'm **** !!! But only **** with ****,not **** with all !
  6. Queen

    Queen Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    29/06/2001
    Bài viết:
    601
    Đã được thích:
    0
    Hình như nhà mình lại bắt đầu trầm xuống rồi thì phải, chả thấy sôi động như hôm nảo hôm nao nữa.
    Hôm nay tớ đi xe đạp đi làm các ấy ạ. Khổ thân tớ, hình như ông bạn công an thấy khó hay sao mà hứa hẹn được một hôm rồi mất hút đến bây giờ, thế là tớ đành chịu, ngồi chờ hết 15 ngày vậy.
    Cái con xe đạp của tớ phải đến 9-10 năm rồi, thế mà bây giờ vẫn ngon, hôm nay vác ra hàng, họ vừa kiểm tra, vừa sửa, vừa rửa hết đúng 5k. Công nhận đi xe đạp kinh tế quá đỗi, nhưng cũng...mệt quá đỗi, 3km mà tớ ngỡ như...10km. Đường rộng cũng...quá đỗi, tớ cứ ung dung thẳng tiến, mất một lúc mới nhớ ra. ớ! mình đang đi vào phần đường dành cho otô, xe máy, hics...đi thêm tẹo nữa là phía xa kia có mấy chú công an, cái xe đạp của tớ sẽ bị hỏi thăm là cái chắc, hics...may mà trí nhớ về phần đường của tớ phát huy kịp lúc.
    Lên đến cơ quan, tấp xe vào một góc ko theo lối nào, một anh trông xe lò dò đi vào "hôm nay đi xe đạp à em?", "vâng! mệt quá!". Nhìn bao quát một lượt bãi để xe của toà nhà, chỉ có duy nhất xe của tớ là chủng loại xe đạp, lại..tự hào quá đỗi. Thế thôi rồi đi vào, chứ ko được cầm cái vé xe nào cả, tạm biệt cái số 229 của mình vài ngày nữa vậy.
    Thời tiết có vẻ bắt đầu ấm lên, trời ẩm ương mấy hôm liền, làm mình cũng ẩm ương lây, "cảnh buồn người có vui đâu bao giờ" - ông cha ta đã nói cấm có sai!
    Yes or No, not Cancel.
  7. blueocean82

    blueocean82 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/05/2002
    Bài viết:
    275
    Đã được thích:
    0
    Tèn tèn cả nhà đi đâu hết dzậy à
    Hôm nay dzui qú đi mất
    Hôm nay là ngày đâu tiến tớ đi làm hiiiiiii o phải là việc làm chính thức trong khi chờ việc thì tụi bạn rủ đi làm thêm chiều tối.
    Cảm giác thì mệt nhưng lại rất vui và phát hiện ra 1 điều sao mình yêu trẻ con đến thế (Vì hôm nay làm tại nhà trẻ ấy mà hiiii cũng may làm ở đó mới dzề sớm o thì chắc 8 giờ wé hic hic)nhưng dù sao dzui ơi là dzui
    THui out đây kiếm gi en đã đói wé đi mất
    blueocean82
  8. notbad

    notbad Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/03/2002
    Bài viết:
    2.715
    Đã được thích:
    0
    Vào 7xFC làm gì cho mệt, cho các vị tranh nhau quả bóng cho nó đủ người, tôi tranh cái khác quan trọng hơn ngoài sân là chính. Cò cưa tăm tia cổ động viên thích hơn là hùng hục vào sân thở ...dốc.
    Tội nghiệp bạn queen nhỉ nhưng mà chắc lúc trông hai má bạn đỏ lên vì mệt thì hay lắm.

    Chẳng điều gì có thể ngăn cản ta-một thanh niên chân thật, giản dị được sống hạnh phúc. (Trích: Đức mẹ mặc áo choàng lông)Để được ôm hôn miễn phí hãy gọi cho NotbadĐể được đóng quĩ 7xHN hãy gọi cho NotbadĐể được mua vé xem phim cùng MFC hãy gọi cho NotbadĐể được ... hãy gọi cho Notbad www.ttvnol.com/forum/f_260.ttvn 
  9. sad_movie

    sad_movie Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/03/2004
    Bài viết:
    762
    Đã được thích:
    0
    Chủ đề tuần này cho bà con đây:
    Thói quen đọc sách, báo

    Chúng ta đọc những sách gì và đọc như thế nào? Bạn có bị mất dần thói quen đọc sách vì những lý do nào đó hay không?
    Duy trì được thói quen đọc sách là một rất tốt. Tuy nhiên điều quan trọng là ta đọc những sách gì và cho mục đích gì.
    Hồi trước, từ khi còn học cấp 3 đến đại học, tôi vẫn thường hay đọc các thể loại sách về văn học và đọc chỉ là về sở thích. Không vì mục đích gì. Chỉ cảm thấy mỗi khi đọc một quyển sách lại rút ra được một cái gì đó cho riêng mình về cách suy nghĩ và cảm nhận cuộc sống. Có cái hay là mỗi khi đọc một truyện của người ta thì mình lại muốn sáng tạo ra một truyện riêng của mình. Tôi chỉ tiêu hoá được sách văn học, còn về chính trị, kinh tế hay sách khoa học tôi đọc không hiểu và thú thực là không có hứng thú.
    Về báo chí thì thâm niên đọc báo HHT từ năm lớp 5, trung thành với SV và HHT cho đến tận bây giờ, dù báo có nhiều thay đối thăng trầm nhưng vì thói quen nên thành tri kỷ.Dạo ra trường hay mua báo văn nghệ, người Hà Nội, Văn nghệ quân đội, An ninh thế giới cuối tháng, Ngày nay....(Dù báo văn nghệ và An ninh cuối tháng giờ chẳng hay mấy). Tôi cũng rất khoái đọc báo online đặc biệt là trang tintucvietnam, đọc sướng hơn các trang báo khác.
    Thế nhưng,bây giờ mọi thứ thay đổi nhiều quá khiến mình chẳng còn nhận ra mình nữa. Các loại báo văn nghệ kia đã cắt, có thể một phần nó không hay, một phần ko có thời gian đọc,nói rằng không có thời gian cũng chưa hẳn là đúng cho lắm.Lâu rồi cũng không sờ đến quyển truyện nào. Báo chí xếp đầy đầu giường,ở cơ quan cũng đầy các loại cả tiếng Anh cũng sẵn, nhưng chỉ mò mỗi mục truyện cười ngồi đọc xong cười một mình.Tin tức thì sáng sớm xem chương trình chào buổi sáng. Tối về xem chương trình thời sự phát lại trên VTV2 hoặc đọc rất lướt trẻn tintucvietnam. Kể cả ngày xưa chuyên gia đọc các bài dài ngoằng bên cùng đọc và suy ngẫm, tác phẩm văn học, bây giờ chỉ thích đọc các bài spam trêu nhau.
    Lý do, ở cơ quan ngồi một mạch từ 8h sáng đến 5h30 chiều với cái máy tính, công việc chính là biên dịch chứ không phải phiên dịch, ít nói chuyện với ai, nên sau giờ làm chỉ muốn nghỉ ngơi, nghe đài, nói chuyện, xem tivi hoặc xem phim ngoài rạp. Ngoài ra còn đi học nữa nên thường 9h mới về đến nhà, ăn uống tắm giặt xong là 10h thì chẳng còn hứng đâu mà đọc sách. Lúc ấy chỉ khoái nằm nghe nhạc hoặc xem tivi. Nếu không mệt thì cũng phải xem qua chút tài liệu khác, hoàn toàn không liên quan đến sách văn học và báo chí.
    Mất đi một thói quen đọc sách báo kể cũng rất tệ, vì đôi khi người ta cũng nên có những khoảng lặng đọc và suy ngẫm về tất cả.
    Sao em lại phải quên anh? Sao không thể đến được với nhau?
  10. Rabbit_withoutcarrot

    Rabbit_withoutcarrot Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/09/2003
    Bài viết:
    559
    Đã được thích:
    0
    Một tuần, mẹ mua cho cả nhà 3 quyển báo.
    1: Thế giới phụ nữ. (vì nhà toàn phụ nữ, trừ bố, tất nhiên rồi)
    2: Tiếp thị và gia đình
    3. Tạp chí ăn uống
    Còn tôi thỉnh thoảng mua HHT or SV, hồi truớc rất hay đọc nhưng giờ thấy không còn hợp với mình nữa, thỉnh thoảng buồn đọc ké của mấy đứa em. Dạo gần đây có đọc thêm quyển ''Quốc tế thị trường và tiêu dùng'' một quyển báo khá hay.
    Đọc sách thì chủ yếu phục vụ học tập và công việc. Tôi rất thích những buổi tối đi học về dạo một vòng bờ hồ và tạt qua mấy hàng sách ở phố Nguyễn Xí, rất nhiều sách độc và rẻ hơn rất nhiều mặc dù vẫn là sách xịn.
    Hôm trước vừa kiếm đuợc quyển sách "Hà Nội 36 góc nhìn''. Một quyển sách của các văn nghệ sĩ, các nhà khoa học viết về Hà Nội. Một quyển sách nữa đã làm thay đổi suy nghĩ của tôi khá nhiều đó là:''Cuộc đời thay đổi khi chúng ta thay đổi'' Tập sách có 3 quyển. Sách rất hay, các bạn nên tìm đọc nó.
    Chép tặng anh chị em nhà SS nói riêng và các chatter nhân chủ đè nói chuyện cuối tuần của Sad_movie.
    PASSWORD CỦA TRÁI TIM - Thuật Nguyên-
    Một buổi chiều rảnh rỗi, cô và Ngọc lanh thang trên mạng. Lướt qua vietsingle, cả hai dừng lại, click vào. Mục tìm bạn bốn phương hiện ra với danh sách dài lê thê của những kẻ chưa được thần Cupid ''đoái hoài'' đến. Cộng thêm hai cái ''nickname'' Emonly và Alanh, hai người gõ phần lý lịch bản thân vào. Cô tự nhận xét về mình: bướng bỉnh, người đàn ông lý tưởng phải có tính cách mạnh mẽ, nhưng biết ... chiều phụ nữ. Ngọc liếc nhìn cô nhún vai:''Mày sẽ ế trên mạng. Thời này làm gì còn đàn ông như vậy, nghe cứ như quân vương và thiếp". Cô ế thật.
    Gần 3 tháng, trong khi nickname Alanh của Ngọc luôn có người viếng thăm thì Emonly của cô chẳng ai quan tâm. "Đổi nickname và mẫu người đàn ông tìm kiếm đi", Ngọc bảo. Cô lắc đầu. Nếu dễ dàng bỏ cuộc thì cô đâu phải là cô gái bướng bỉnh. Nếu không ai làm quen cô sẽ chủ động. Cô sẽ đóng vai ''cọc đi tìm trâu''.
    Mở Vietsingle, cô click vào nickname Yeubien, lá thư làm quen đầu tiên được hồi âm ngay sau đó. Anh tên thật là Phan, làm kế toán cho một công ty nước ngoài. ''Biển không có bạn, chỉ có những con sóng bạc đầu ngày đêm vỗ vào gây nên những vết thương sâu thẳm. Tại sao anh lại yêu biển?'' Cô hỏi trong một lần chat. ''Vì vậy nên biển rất cô đơn. Anh cũng là một kẻ cô đơn. Một lần đứng trước biển, anh như tìm thấy chính mình'', anh trả lời. ''Emonly nghĩa là gì? Em chỉ có một mình hay chỉ được yêu duy nhất mình em?'', đến lượt anh thắc mắc về nickname của cô. ''Anh muốn hiểu sao cũng đuợc'' cô lấp lửng.
    Ngọc sốt ruột: ''Hạ xuống đất đi, đừng bay trên mây nữa. Hỏi nhà cửa, gia thế xem hắn giàu hay nghèo''. ''Nhỏ này đúng là thực dụng. Giàu nghèo có liên quan gì đến tình bạn (biết đâu sau này là tình yêu) chứ'' cô tự nhủ.
    Cô đặt tên cho tình bạn trên mạng là tình online để phân biệt với những người bạn.... dưới đất. Anh và cô ''cập nhật'' mail mỗi ngày. Mạng cơ quan, không dùng cũng.... phí.
    Theo thời gian, nội dung thông tin càng lúc càng mở rộng. Từ những chuyện lớn lao như gia đình có mấy người, làm việc ở đâu.... đến giờ giấc đi lại, gặp gỡ những ai, cô và anh đều tải hết lên mạng. Nhưng cô vẫn giữ bí mật về tên thật và nơi ở cho riêng mình.
    Rồi cũng đến ngày anh và cô hẹn gặp nhau. Thời buổi tình cảm online, lần hẹn hò đầu tiên không còn là những lời dặn ngớ ngẩn, đại loại cô mặc áo màu gìm anh cần hoa hồng ngồi ở đâu.... như ''các cụ'' ngày xưa. Mỗi người đều có điện thoại di động, ai đến trước, tự tìm chỗ ngồi và alô cho người kia. Địa điểm là quán cafe lãng mạn, sang trọng, vừa đủ cho những người không phải tình nhân nhưng cần trốn riêng tư.
    Cô nhìn người đàn ông trước mặt, không phải là con người cô đơn thường tìm đến biển những khi buồn như cô thường hình dung. Anh ngoài đời tự tin và mạnh mẽ, biểu hiện của mẫu người rất thành đạt trong cuộc sống.
    Cô cúi xuống khuấy nhẹ ly nước để che giấu cảm giác thất vọng. Cuộc sống không tiết những người đàn ông thành đạt, nhưng chỉ có một người có cái nickname Yeubien. Cô đã quên không nói với anh rằng biển tuy cô đơn nhưng chứa đựng nhiều bí ẩn trong lòng đại dương sâu thẳm. Cô đã chọn anh giữa hàng ngàn nickname mỹ miều khác, chỉ vì anh yêu biển.
    Cô tin rằng người yêu biển không bao giờ là người xấu vì bản chất của biển cả luôn bao dung.
    ''Em thất vọng về anh lắm phải không?'' anh hỏi.
    ''Sao anh nghĩ vậy?''
    ''Nhìn nét mặt của em, anh đoán. Em không biết nói dối đâu, cô bé bướng bỉnh'' anh pha trò.
    Trong cô, cảm xúc buồn vui lẫn lộn, Mẫu đàn ông tìm kiếm đang hiện diện trước mặt, một người có tính cách mạnh mẽ nhưng cũng thật tinh tế. Tuy nhiên, sao cô lại có cảm giác xa vời. Anh quá tự tin, bản lĩnh. Còn cô chỉ là một cô gái bướng bỉnh, một hạt cát trong sa mạc. Thà anh cứ là người đàn ông cô đơn có cái nick name Yeubien mà cô từng quen.
    Đứa bé cầm lẵng hoa hồng đến bàn hai người. Cô lắc đầu khi thấy anh rút ví ra: ''Em không thích hoa hồng''
    ''Tại sao?''
    ''Thích và không thích đều thuộc cảm tính, không lý giải được''
    Anh nhìn cô thú vị: ''Yêu và thích có giống nhau không?''
    ''Khác, người ta có thể thích nhiều thứ nhưng yêu thì chỉ được một người.''
    Khi đứng dậy ra về, anh chợt hỏi: ''Em thích hoa gì?''
    Cô nhìn anh lấp lửng: ''sở thích cũng giống như password, cần giữ bí mật''
    Anh tự tin: ''Anh sẽ tìm ra password của em''.
    Không chịu nổi ông sếp độc đoán,lúc nào cũng buộc nhân viên làm theo ý mình, cô nộp đơn xin nghỉ. Gia nhập đạo quân thất nghiệp, cô lại bắt đầu những ngày tìm việc như thủa mới ra trường. Trong những lá thư gửi cho anh, không có dòng nào đề cập đến tình trạng của cô. Cô không muốn người khác thương hại mình, dù đó là người tin cậy nhất.
    Cô tự tin đẩy cửa bước vào phòng phỏng vấn. Trước khi đến đây, cô đã chuẩn bị sẵn những câu trả lời liên quan đến vị trí tuyển dụng. Cô có chuyên môn, thừa kinh nghiệm, lưu loát ngoại ngữ. Nếu người ta không chọn cô, đó là do... mức lương đề nghị quá cao. Tóm lại cô đã đặt ra tất cả những tình huống giả định cho một cuộc phỏng vấn. Chỉ duy nhất một điều cô không ngờ, người ngồi sau bàn phỏng vấn là anh.
    Cũng như cô, anh bật dạy: ''Sao em lại phải xin việc? Sao không viết cho anh?''/
    Nhưng cô đã không còn đứng đó nghe anh nói nữa. Cô quay lưng, đi như chạy ra cổng. Cảm giác giận giữ và thất vọng xâm chiểm lấy cô. Anh đã dối cô, Anh không phải là một nhân viên kể toán bình thường mà là sếp. Với những cô phụ tá xinh đẹp bao quanh, anh đâu có thời gian để cô đơn, lại còn chuyện yêu biển nữa chứ. Dối trá. Chỉ có những đứa con gái ngu ngốc như cô mới đi tin lời anh.
    Cô lấy di động ra, xoá tên Phan đáng ghét. Vẫn còn giận, cô mở máy nhấp nickname Yeubien và delete. Cô không muốn nhắc đến con người ''hai mặt'' này nữa.
    Một tuần sau, công ty gửi thông báo mời cô đi làm dù chưa qua phỏng vấn. Cô biết lý do, anh đã can thiệp vào việc này.
    Cô cầm tờ giấy lên, xé như người ta xé thư tình. Anh có quyền lực, nhưng sẽ không điều khiển được cô. Thêm một tuần nữa, sau khi đã gọi những cuộc điện thoại vô ích, anh đến tìm cô.
    Trên mạng, cô là một nickname bí ẩn nhưng trong hồ sơ, tất cả những gì thuộc về cá nhân đều phải rõ ràng. Cô chỉ thắc mắc là trong đơn xin việc có dán ảnh sao anh còn ngạc nhiên khi nhìn thấy cô?
    Anh ngập ngừng: ''Chắc em giận vì anh đã không thành thật?''. Im lặng.
    '' Anh thích biển nên chọn nickname là Yeubien. Những tưởng anh sẽ cô đơn trên mạng mãi mãi với cái tên lạc lõng này nhưng rồi em đã tìm đến anh''. Cô vẫn không nói gì.
    ''Anh ngại nói về bản thân mình. Đã một lần thất bại trong tình yeu, anh như chim bị trúng tên. Anh sợ những cô gái thực dụng đến với anh'' anh tiếp tục độc thoại.
    Thấy cô làm thinh, anh chuyển đề tài:'' Anh không trực tiếp nhận hồ sơ. Trợ lý chỉ chuyển cho anh những thông tin cần thiết về người được phỏng vấn. Em có năng lực, đừng vì giận anh mà bỏ lỡ cơ hội làm việc.''
    Anh thở dài đứng dậy. Nói chuyện với cô chẳng khác nào đang nói chuyện với... cái đầu gối. Anh nhìn cô thật lâu trước khi ra về: ''Em hãy đến cơ quan nhận việc. Anh hứa sẽ không làm phiền em.''
    Cô ngồi lại, suy nghĩ những lời anh nói. Công việc và tình cảm là hai thứ tách rời. Cô không thể vì giận một người mà bỏ qua cơ hội. Hơn nữa, không đi làm tức là muốn tránh mặt anh. Cô không có lỗi, sao lại phải chạy trốn.
    Sếp giữ đúng lời hứa, không quấy rầy cô trong giờ làm việc. Nhưng vào buổi trưa, máy cô thường hiện lên những dòng tin nhắn yêu thương '' Em ăn cơm chưa? Trưa em nhớ nghỉ một chút để giữ sức khoẻ nhé...''
    Bắt đầu ngày làm việc, anh gửi cho cô những hình ảnh vui nhộn. Mỗi tối anh đều nhắn ''Chúc em ngủ ngon''. Cô vẫn giữ thái độ xa cách.
    Một hôm, khi mang hồ sơ trình ký, thay vì cầm giấy tờ, anh lại nắm tay cô. ''Em tốt nghiệp Thuỷ sản sao không thấy ghi trong lý lịch?'' anh nói. Cô ngây thơ:''Em đâu có học trường đó''. Anh tủm tỉm cười:''Thấy em cứ im lặng, anh tưởng em từ... khoa nuôi hến ra''. Cô đỏ mặt rụt tay lại, ôm luôn chồng hồ sơ chưa ký bước đi, biết rằng sau lưng mình, có một ánh mắt đang nhìn theo.
    Sinh nhật lần thứ 25, cô chỉ mời Ngọc. Hai đứa vào quán cafe quen thuộc, ngồi nghiền ngẫm ... sự cô đơn. Điện thoại Ngọc reo. Nó vừa bước ra cửa, vừa nói với cô:''tao ra ngoài nghe điện thoại, ở đây ồn quá''. Cô lơ đãng gật đầu, thả hồn theo một bản nhạc ưa thích. Giọng đàn ông sau lưng ''Happy birthday...'' Không cần quay lại, cô cũng biết là ai.
    Quán ồn, nhưng tiếng anh vẫn lắng đọng, dịu dàng:''Thêm một tuổi, chúc em thêm thành công, hạnh phúc và luôn là cô gái bướng bỉnh đẽ thưong của anh''. Kèm theo lời chúc là 25 đoá cẩm chướng rực rỡ nguyên sơ, chỉ buộc hững hờ một sợi lạt, đúng sở thích của cô.
    Cô thốt lên:''Ngọc nói cho anh biết?'' Anh nhìn cô thật nồng nàn: ''Anh hỏi ngọc password dẫn vào trái tim em. Ngọc trả lời chỉ cần gõ hai chữ ''cẩm chướng''''.
    Cô để yên tay mình trong tay anh, nghe tiếng thì thầm ''anh sẽ xoá nick Yeubien, vì bây giờ anh không còn là người cô độc.......''
    Chúc cả nhà cuối tuần vui vẻ.
    Thích ăn socola - Nghiền nhạc Trịnh - Mê Mỹ Linh - Khoái Lam Trường
     
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này