1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Anh chị em nhà Samsung

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi Queen, 05/01/2004.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. ao_mong

    ao_mong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/06/2003
    Bài viết:
    536
    Đã được thích:
    0
    Trời, đầu tuần có khác , các anh các chị bận bịu chưa ghé được nhà . Thôi em kéo cái topic lên một chút , lời đầu là chúc cả nhà mình tuần mới làm việc tốt lành, suôn sẻ ( ăn theo Paris mi mỗi anh chị 2 bên má 2 cái ).
    Chị Queen ui , hy vọng chị không còn mất ngủ chứ , có ai nhà mình mất ngủ cần nhu cầu trò chuyện nhắn cho em vì em còn thức đến sáng ( chênh lệch giờ mừ ).
    mừ anh nova nhanh thiệt , áp dụng thế thì em ít tuổi chắc phải được khuyến mại chứ anh nhỉ .
    Chị Sad_movie đi vắng rồi , nhà mình không có chủ đề gì mới trong tuần này ạ .
    Anyways , em đi rồi mai quay lại vậy xem có ai ghé nhà không, em dọn nhà cửa , cắm hoa rồi nè chờ anh chị mang quà bánh về liên hoan thui .

  2. Paris_latino

    Paris_latino Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/06/2003
    Bài viết:
    1.161
    Đã được thích:
    0
    @ao_mong he he muâhzz cái nào ( thủ tục chào hỏi ko thể thiếu của nhà SS nhá ) Đang bận thi hay sao mà cần thức đến sáng thế ? Cho số tớ đi tin tặc phát nào
    @nova Hí hí chào ông anh ạ ( Thủ tục chào hỏi miễn nhé. 4 girlss only Vâng em uỷ thác cho anh cũng đc nhưng phải có qua có lại chứ anh nhẩy ??
  3. ao_mong

    ao_mong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/06/2003
    Bài viết:
    536
    Đã được thích:
    0
    Lại tranh thủ rồi kìa ngại chết được , dù sao cũng cảm ơn bạn Paris nha . Cũng không học thi, mà đang nói giờ chênh lệch với VN đó thì các anh chị có thức đêm , ở chỗ ao_mong với Paris_latino vẫn còn là chiều tối mà nên nhu cầu tâm sự bao nhiêu cũng có thời gian, đang được nghỉ Easter nữa nên cũng không bận lắm dẫu một phần đang ôn bài để chuẩn bị thi cuối năm nhưng vẫn thích buôn dưa. Mà ao_mong hông dùng SS hay gì hết á vào đây theo nhu cầu 8 thui à chứ cứ sướt mướt mãi cũng không chịu được. Để sau này mà có cái SS nào thì báo Paris sau nha .
    Mừ đầu tuần nhà mình bận thật , chẳng có ai ghé về, hiu quạnh quá ( giống chùa ===> lại nhớ đến anh Sờ ten với chị Queen ) .

  4. IG_Shit

    IG_Shit Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/06/2003
    Bài viết:
    2.201
    Đã được thích:
    1
    Dạo này anh hơi bận,lại phải lo mấy chuyện bên 7x nên đi suốt,đêm toàn đi ngủ sớm nên ko đều đặn thăm hỏi mọi người được.
    Cả nhà vẫn khoẻ chứ,lại có thêm thành viên mới hả.Chào mừng chú em Paris đến với nhà SS,có thêm người chia xẻ gánh nặng,anh cũng đỡ lo hì.Anh dặn chú một câu,nhà SS là nhà có khuôn phép,chú phải luôn biết cách "kính trên nhường dưới",ở đây nghĩa là "kính chị nhường em".Theo kinh nghiệm anh trước đây,trước tiên chú phải lấy lòng các chị trước,đặc biệt là chị Queen,rùi sau đó chú có muốn tăm tia gì các em cũng được,mà nếu chú PM rủ được em nào đi chơi thì nhớ gọi anh nhé,cho anh đi ké với
  5. standbyme

    standbyme Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/11/2003
    Bài viết:
    99
    Đã được thích:
    0
    Chào cả nhà! Chúc một tuần mới vui vẻ!
    Tớ đổi tên rồi mà, giờ là Thích Sơn Hải chứ không phải Sờ ten sờ tiếc gì nữa, nhé! Khi nào tớ thành chính quả (lấy được vợ) thì cả nhà cho tớ ?.sờ gì cũng đượcJ
    Bắt tay thành viên mới đến từ Paris cái nào! Ái chà, cậu này tay khoẻ gớm, bắt chặt thế, đau hết cả tay lão. Gặp chị em nhà này cấm không được bắt tay đâu nhé, gẫy tay chị em không có bác sỹ nào chữa được đâu. Còn màn ôm hôn chào hỏi thì ? được! Cậu có gặp cô Áo mỏng thì nhờ cậu chào hỏi hộ tớ luôn. À mà này, vừa chào hỏi cô nào xong hay sao mà lại giơ tay lên chùi mép thế?? Lần sau nhớ lịch sự, nếu có chùi thì cũng phải kín đáo, đừng có chụp ảnh đưa lên mạng thế này nhé, mang tiếng nhà SS ta lắm đấy!
    Thôi màn chào hỏi thế đã nhỉ, chúc các cậu ngủ ngon. ước gì giờ này mình được ở bên Paris!
  6. Jolie2222

    Jolie2222 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2004
    Bài viết:
    788
    Đã được thích:
    0
    Chà chà, chú Paris vào cùng với màn chào hỏi hết sức ấn tượng với 2 cô em nhà SS đã làm các anh giai nhà mình (ngõ vắng) xôn xao hết cả lên thế này. Vậy là nhà ta có một anh quyết tâm tu thành chính quả rồi. Phen này tha hồ mà các em ảo mộng cùng Blue_ocean được lên chức nhé (cả mình nữa chứ) kể cũng hay phết vì mỗi lần tụ tập lại có thêm mấy em bé. Anh Nov xem thế nào đi chứ, cũng nhanh nhanh lên để cho các em còn mừng. Anh và chị Queen ''ấy'' nhau lâu quá thành ra người đứng ngoài sốt ruột thay.
    Chị Queen à, hôm trước đọc thấy chị nói mất ngủ, híc, sao bà chị nhà em cũng tầm tuổi chị (cũng chưa có gì) mà bà ấy ngáy như sấm ấy (thành ra người mất ngủ lại chính là em). Hổng biết có phải vì đã ế mà mong lấy chồng sẽ thường mất ngủ hay không vì bà chị em (ế) nhưng không muốn lấy chồng sớm. Còn em thì ngược lại. hì hì. Chị ơi hôm nào mất ngủ, chị em mình làm quả ''nhắn tin giữa đêm khuya'' nhé. Cho chị số phone của em luôn 0904161293 online 24/24 luôn, trừ những lúc hết pin thì lúc nào cũng bật.
    Chúc cả nhà buổi chiều làm việc tốt đẹp nhé.
  7. Rabbit_withoutcarrot

    Rabbit_withoutcarrot Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/09/2003
    Bài viết:
    559
    Đã được thích:
    0
    Ủa, nhà mình đâu hết rùi nhỉ? Sao cứ ''bắt'' em phải ''chạy qua chạy lại'' dọn dẹp nhà cửa thế nhỉ? mà chẳng biết ai ăn mỳ tôm xong không rửa bát ngay để ngay trên bếp thế này, kiến nó bu vào trông ghê quá. Nếu mà ở nhà em là bị cho xuống chuồng lợn dọn dẹp rùi đấy. Là ai thì thành khẩn khai báo đi nhé... hì hì (Just jocking)
  8. Rabbit_withoutcarrot

    Rabbit_withoutcarrot Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/09/2003
    Bài viết:
    559
    Đã được thích:
    0
    Tặng cả nhà mấy cái chuyện cười này đọc cho đỡ buồn....

    Sành điệu
    Một ông hói nặng vào hiệu cắt tóc, nói với tay thợ:
    - Này anh, tóc tôi chỉ còn có ba sợi thôi. Anh cắt cho tôi cẩn thận nhé!
    Tay thợ hỏi:
    - Vậy ông định cắt kiểu gì?
    - Mái lật!
    Tay thợ loay hoay một lúc, bỗng làm rụng mất một sợi.
    - Bây giờ chỉ còn hai sợi, cắt thế nào thưa ngài?
    - Rẽ ngôi giữa!
    Thật không may, lóng ngóng thế nào lại làm rụng một sợi nữa. Anh thợ lo lắm, bèn hỏi:
    - Bây giờ lại rụng một sợi rồi, thưa ngài. Làm thế nào bây giờ?
    - Chải ngôi bên! - ông ta tự tin trả lời
    ------------------------------
    Tư tưởng lớn gặp nhau
    Một tối nọ ở công viên:
    Nàng: Anh yêu ơi, anh đang nghĩ gì thế?
    Chàng: Anh cũng đang nghĩ như em vậy.
    Nàng: Eo ơi, bậy thế!
    ------------------------------------------
    Ngây thơ
    Đôi vợ chồng người Eskimo nọ sinh được một đứa con trai khoẻ mạnh. Hai người suốt ngày ngồi ngắm nghía đứa con và rất vui mừng vì nó không thiếu bộ phận nào cả. Bỗng nhiên một hôm người vợ phát hiện ra: "Anh ơi, nó không có răng!?".
    Cuối cùng, họ quyết định đem cho đứa bé đi.
    (ST)
  9. Rabbit_withoutcarrot

    Rabbit_withoutcarrot Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/09/2003
    Bài viết:
    559
    Đã được thích:
    0
    CÂU CHUYỆN CUỐI TUẦN
    CÀ RỐT VÀ CỦ HÀNH
    Dưới con mắt trẻ thơ, người lớn có những ''trò chơi'' vừa chán, vừa phức tạp. Chúng ghét những trò chơi ấy vì bỗng dưng chẳng giống thường ngày.
    Cầu thang xoáy ốc nằm bên hông nhà. Nó chỉ mới được làm cách đây sáu tháng, lúc bố và mẹ ly dị nhau. Khi thấy bố đứng chỉ huy các ông thợ xây cầu thang, Cà rốt và Củ hành đều thắc mắc ''Bố xây cầu thang ở ngoài làm gì nhỉ, đã có một cái trong nhà rồi.'' Mẹ đưa mắt nhìn hai đứa rồi cúi xuống lặng thinh. Cà rốt bảo Củ hành ''chắc là để phơi quần áo đấy mà''. Củ hành ngẫm nghĩ rồi bảo ''ừ đúng vậy, bên nhà Mimi cũng phơi quần áo ở cầu thang đấy mà''.
    Không thắc mắc nữa, hai đứa ngồi xuống chơi trò xếp hình, thỉnh thoảng lại cười lên khanh khách.
    *****​
    Một tuần sau, khi cầu thang xây xong, đi học về, Cà rốt và Củ hành ngạc nhiên khi thấy trong nhà mọc thêm một cánh cửa. Cánh cửa này bịt kín lối đi lên lầu. Mẹ giải thích với Cà rốt: ''Kể từ hôm nay, con ở dưới nhà này với mẹ''. Bố cũng giải thích với Củ hành: ''Con lên lầu sống với Bố''.
    Thế là Cà rốt và Củ hành hiểu rằng li dị nghĩa là không sống chung một nhà nữa, phải chia ra làm hai nơi. Con cái cũng chia làm đôi, mỗi người một đứa. Cà rốt giãy lên khóc: ''Bố Mẹ li dị thì li dị, Con và Củ hành không li dị đâu''. Củ hành cũng khóc tì tì: ''Con muốn ở chung với Cà rốt, con không muốn lên lầu''.
    Bố một tay xách va li, một tay xốc Củ hành: ''Thôi đừng có rối rít nữa. Lên nhà ngay''.
    Mẹ, hai mắt ầng ậng nước, đứng sững nhìn Cà rốt lôi chân Bố. Cà rốt hét: ''Để Củ hành lại, con ghét Bố, con ghét Bố''. Trên tay Bố, Củ hành giãy giụa: ''Thả con xuống, thả con xuống. Con không đi với Bố đâu''. Nhưng Bố đã lên đến cửa rồi. Cà rốt khóc oà. Củ hành cũng khóc oà. Trong nhà, mẹ ngồi thụp xuống đất, úp mặt vào hai đầu gối. Sao lại bắt trẻ con chịu cảnh này, trời ơi!
    [
  10. Rabbit_withoutcarrot

    Rabbit_withoutcarrot Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/09/2003
    Bài viết:
    559
    Đã được thích:
    0
    center]*****
    Buổi sáng, Mẹ luôn chở Cà rốt đến trường sớm. Mãi một lúc mới thấy Củ hành lếch thếch chạy vào. Cà rốt hỏi ''hôm nào cũng đi học muộn thế?'' Củ hành chu chu cái miệng, hít mũi đánh sột ''Bố ngủ quên, em phải đánh thức đấy''. Cà rốt lại hỏi: ''Thế Bố có pha sữacho Củ hành uống trước khi đi học không?'' Củ hành lắc đầu: ''Em tự pha, dễ lắm. Đổ sữa vào cốc, cho nước vào khuấy lên. Nhưng nó nhạt phèo, chẳng ngọt như mẹ pha lúc trước''. Cà rốt xịu mặt: ''Chứ Bố làm gì mà không pha cho Củ hành?'' Củ hành nghiêng nghiêng đầu, ra vẻ suy nghĩ: ''À, Bố cứ nằm mãi ở giường, gác tay lên trán. Có khi Bố bận đánh răng''. Cà rốt bảo: ''Bố thế là hư rồi''.
    Hai chị em nắm tay nhau đi vào lớp học. Lớp Chồi của Củ hành học ngay bên cạnh lớp Lá của Cà rốt. Thỉnh thoảng hai đứa vờ vĩnh chạy ra cửa để ngó nghiêng vào lớp đứa kia. Gặp nhau ở trường sướng thật. Cà rốt và Củ hành chán nhất khi phải về nhà. Lúc đó mỗi đứa lại phải ở một nơi.
    Giờ ra chơi, Cà rốt và Củ hành không thích nô đùa cùng các bạn. Hai đứa cùng ngồi trên ghế xích đu, vừa ăn bánh sữa, vừa trò chuyện. Củ hành kể: ''Hôm qua Bố ngồi vá quần cho em bị kim chọc vào tay kêu ui da, buồn cuời lắm''. Cà rốt cũng khúc khích: ''Còn mẹ sửa cái bếp điện mãi mà không xong, hễ cắm dây vào là nổ cầu chì. Sau phải nhờ chú Ngân sửa mới xong đấy''. Củ hành xịu mặt: ''Sao Mẹ không gọi Bố mà lại nhờ chú Ngân?'' Cà rốt gí ngón tay xinh xinh vào trán Củ hành: ''Ngốc thế, li dị rồi là không còn nhờ vả chuyện gì cả''. Củ hành hỏi "Mẹ bảo thế à?" Cà rốt gật đầu:''Ừ". Củ hành cáu: ''Chán Mẹ lắm. Tự nhiên lại li dị''. Cà rốt gật đầu ra vẻ đồng tình, mặt buồn thiu....
    *****​
    Một hôm... Khi Mẹ đến đón Cà rốt, chiều đã muộn lắm rồi. Thế mà Bố vẫn chưa đến đón Củ hành. Cô giáo đưa mắt nhìn hai đứa trẻ vui vẻ chơi lò cò trên sân rồi băn khoăn nói với mẹ: ''Hôm nay ở nhà em có việc. Không biết chừng nào anh mới đến đón cháu?'' Mẹ bảo: ''Thôi để tôi đưa cháu về luôn''. Củ hành tròn mắt: ''Mẹ cho con về chung với Cà rốt hả?'' Mẹ gật đầu, hai đứa nhảy tưng tưng vì mừng.
    [ p]
    *****​
    [/p]
    Trên xe, Cà rốt và Củ hành nói cười luôn miệng. Vào nhà, Củ hành lăng xăng chạy tới chạy lui. Tất cả đều quen thuộc. Thích quá. Cà rốt đột nhiên người lớn hẳn. Con bé nhìn em một cách bao dung: ''Chạy vừa thôi, đi tắm rồi còn ăn cơm chứ''. Củ hành vẫn chạy lui, chạy tới ''Em thích chạy''. Hai tay cu cậu dang rộng như lái máy bay, quẹt cả vào người Cà rốt: ''ôi ôi thích quá, xê ra cho máy bay bay nào''.
    Khi bố về, trời đã khuya lắm. Bố đứng lựng khựng trước cửa, khẽ hắng giọng rồi lại đứng im. Mẹ đẩy cánh cửa mở hé cho rộng thêm bảo: ''Anh vào đi". Bố rón rén bước vào. Nhà im phăng phắc. Hai đứa trẻ đang ngủ ngon trong giường.
    Mẹ bảo: ''Anh để Củ hành ngủ ở đây một đêm cũng được. Đừng đánh thức nó nửa chừng''.
    Bố nói nhỏ: ''Anh xin lỗi, có việc đột xuất nên không thể đến đón nó đúng giờ''. Mẹ lạnh lùng: ''Người anh cần xin lỗi là nó chứ không phải là em''.
    Bố đứng như chôn chân trước giường ngủ của hai đứa trẻ. Dưới ánh đèn mờ nhạt, hai gương mặt bầu bĩnh kề sát nhau thật ngây thơ, đáng yêu''. Củ hành ngủ say, miệng chóp chép nhau trong giấc mơ, bàn tay vẫn nắm chặt tay Cà rốt. Con chị nằm gác chân lên người em, hai mắt nhắm tịt, nhưng miệng lại tủm tỉm cười.
    Hai vai Bố như xệ hẳn xuống. Bố nói mà không nhìn mẹ: ''Sao mình lại để mọi sự trở nên tồi tệ thế này hả em?''
    [p]
    *****​
    [/p]
    Hai người ngồi đối diện trong một quán cafe. Trước mặt anh, chiếc gạt tàn đã đầy ắp tàn thuốc lá. Ly nước của chị cũng cạn đến đáy rồi. Cuộc trò chuyện lâu hơn họ nghĩ.
    [p]
    *****​
    [/p]
    Khi anh nói tên quán cafe, chị đã rùng mình. Đó là nơi hai người từng hẹn hò nhau từ lúc mới yêu. Chiếc bàn trong góc cùng là bàn quen thuộc. Anh muốn nhắc nhở chị điều gì chứ khi chính anh là kẻ có lỗi trăm bề?''
    Chị không thể tha thứ, mặc dù anh đã quỳ xuống chân chị xin lỗi rất nhiều lần. Chị không thể chấp nhận hình ảnh anh ôm người phụ nữ khác trong tay, âu yếm họ như âu yếm chị. Niềm tin và tình yêu chị dành cho anh quá lớn, đến nỗi khi biết sự phản bội của anh, chị bất ngờ đến sửng sốt, tê dại cả người.
    Quyết định ly hôn của chị làm mọi người ái ngại. Mẹ chị khuyên: ?~Đàn ông ai chẳng có lúc lạc lõng, nó đã biết lỗi thì tha thứ đi con ạ. Như mẹ từng tha thứ ****** ấy?T.
    Có lẽ trong tình yêu, khó có lời khuyên nào áp dụng thật chính xác cho từng trường hợp. Chị biết rõ mình không thể lướt qua mọi chuyện được như mẹ, xem như không có gì. Sống tiếp tục với anh, nằm bên anh mỗi ngày để chỉ nghĩ đến hình ảnh anh nằm với người khác ư? Chị không chịu nổi.
    Khi chị nói thẳng điều đó, anh lặng người. Trông chị như một người khác hẳn, quyết liệt và lạnh lùng. Anh cố vớt vát bằng cách đem Cà Rốt và Củ Hành ra thuyết phục: ?~Em ơi, đừng để các con phải liên luỵ. Em muốn trừng phạt anh thế nào cũng được, nhưng đừng ly dị, được không??T Chị tàn nhẫn nhìn anh: ?~Không ly dị để sống giả dối như nhiều người khác sao? Em không muốn vậy. Khi các con lớn, chúng nó sẽ hiểu?T.
    Nước mắt anh ứa ra, anh khóc không kiềm chế trước mặt chị, nhưng chị vẫn dửng dưng. Lòng chị đã nguội lạnh hẳn từ khi biết anh phản bội. Kể từ giờ phút này, chị sẽ cư sử như người không có trái tim.
    Ra toà, anh bảo: ?~Tôi có lỗi, toà cứ xử theo ý vợ tôi, sao cũng được?T. Chị lạnh lùng đề nghị: ?~Chia đôi mọi thứ. Anh ấy và con trai ở trên lầu. Tôi và con gái ở dưới nhà. Xây lối đi riêng, không ai làm phiền ai?T.
    [p]
    *****​
    [/p]
    Họ đã ly dị được hơn nửa năm nay. Cà Rốt và Củ Hành cũng quen cuộc sống chia đôi của bố mẹ. Bố thì dễ rồi. Nhà bố thường mở cửa rộng, Cà Rốt muốn lên lúc nào cũng được. Nhưng con bé không dám, mẹ khắt khe lắm.
    Một lần, thấy Cà Rốt lên nhà với bố, mẹ giận dữ quát ầm lên, Cà Rốt phải lủi thủi về trước ánh mắt buồn rầu của Bố. Từ đó, nhà mẹ luôn đóng cửa, Cà Rốt và Củ Hành chỉ còn gặp nhau lúc đi nhà trẻ. Cũng may là mẹ không đổi trường. Chứ nếu mẹ đổi hai chị em sẽ lâm vào hoàn cảnh ?~gần nhà xa ngõ?T cho xem.
    Thường lệ, bố đưa Củ Hành đi học muộn, nhưng luôn đón sớm nữa giờ, Bố xin cô giáo được gặp Ca Rốt. Ban đầu cô giáo cũng lúng túng, khó sử vì như thế là sai quy định của trường. Nhưng nhìn ánh mắt van nài của bố, cô thấy tội. Cô bảo: ?~Anh đừng gặp cháu lâu quá, mười lăm phút được rồi?T. Bố mừng rỡ, vâng dạ rối rít. Thế là hai bố con được gặp nhau trò chuyện mỗi ngày. Bố hay hỏi Cà Rốt: ?~Mẹ có khoẻ không? Tối mẹ có thức khuya không? Mẹ có hay khóc không??T Rồi bố xoa nắn chân tay, ôm Cà Rốt vào lòng, hôn lên đôi má bầu bĩnh của con mà nước mắt ứa ra.
    Bố dặn: ?~Đừng cho mẹ biết là bố hay gặp con nhé?T. Bố không dặn, Cà Rốt cũng giấu kín. Dại gì nói ra cho mẹ cấm nhỉ? Nó còn dặn ngược lại bố:?TB ố nhớ đón Củ Hành trước khi mẹ đón con nhé, để mẹ đừng nhìn thấy bố con mình gặp nhau?T. Bố lại chảy nước mắt, chỉ mới nửa năm mà Cà Rốt đã ?~bà cụ non?T như thế rồi sao? Bố hối hận quá.
    [p]
    *****​
    [/p]
    Trưa hôm ấy, đột nhiên bố nhìn thấy mẹ ở ngã tư đường. Mẹ đang đứng mặc cả để mua trái cây, không nhìn thấy bố.
    Gương mặt mẹ trắng trẻo, ửng hồng dưới nắng. Chiếc áo màu tím và bờ vai quen thuộc làm lòng bố nhói đau. Lập tức, bố chạy xe lên vỉa hè, tấp vào sau gốc cây, âm thầm nhìn mẹ. Khi mẹ đi rồi, bố vẫn đứng lặng nhìn theo đốm màu tím nhỏ dần rồi khuất hẳn. Tự nhiên bố mệt mỏi đến cực độ. Móc trong túi chiếc điện thoại di động, bố gọi về cơ quan cáo ốm để xin nghỉ buổi chiều. Từ ngã tư gặp mẹ, bố đi lòng vòng, lòng vòng mãi dưới nắng rồi tấp vào một quán bia quen. Từng chai, từng chai bố uống cạn.
    Người chủ quán đến kéo ghế ngồi chung: ?~Sầu đời hả bạn? để tôi uống cùng?T. Không hiểu sao bố lại uống nhiều như vậy, và nói nhiều nữa? Bố nói hết những ẩn ức trong lòng. Rằng bố yêu mẹ lắm, từ khi mẹ ly dị bố, bố càng yêu mẹ hơn. Nhưng bố cũng oán mẹ nhiều bằng bố yêu mẹ. Rằng sao mẹ sắt thép, cứng lòng như thế? Rằng tội nhân phạm tội trọng, khi hối lỗi còn được ân xả mà mẹ thì kiên quyết chặt đứt đường về của bố. Răng bố nhớ Cà Rốt biết bao, bố thèm ăn cơm của mẹ nấu biết bao. Tại sao mẹ có thể quên đi những ngày hạnh phúc của mẹ và bố? Tại sao mẹ chỉ nhớ tội lỗi xấu xa của bố mà quên những kỷ niệm đẹp bố từng làm?...
    Càng nói, bố càng uống. Người chủ quán bỏ đi lúc nào bố cũng không biết. Đèn đướng lên lúc nào bố cũng không hay biết. Bố quên luôn giờ đón Củ Hành. Mà Bố đón làm sao được khi mà đã gục trên bàn ngủ thiếp thế kia?
    [p]
    *****​
    [/p]
    Hai người ngồi đối diện trong quán café quen thuộc. Chỗ ngồi và chiếc bàn cũng quen thuộc. Anh hút thuốc liên tục, chiếc gạt tàn dần đầy lên. Mấy lần chị suỵt bảo anh ngưng hút nhưng anh bặm môi im lặng. Bây giờ, anh muốn làm gì cứ làm, chị chẳng quan tâm. Nhưng khi anh cất tiếng, sự căng thẳng của chị chùng dần. Rồi nước mắt chị rớt xuống.
    Anh bảo: ?~Anh vẫn lén gặp Cà Rốt mỗi chiều ở trường. Anh nhớ con lắm, nhớ mùi mồ hôi của nó, nhớ những câu hỏi vặn vẹo khiến anh điên đầu trước kia. Anh cũng nhớ em. Mỗi đêm anh đều nằm áp tai xuống gạch, lắng nghe tiếng động ở dưới nhà để tưởng tượng em đang làm gì? Cà Rốt đang làm gì? Có hôm anh ra cầu thang xoáy, áp tai vào vách như một thằng ăn trộm. thèm nghe một tiếng em cười mà không được. Một lần, anh đang ngồi như thế thì Củ Hành thức dậy. Nó mò ra cầu thang xoáy và thấy anh ở đấy. Hai bố con đã ôm nhau ngồi rất lâu để chỉ nói về em và Cà Rốt. Củ Hành bảo: ?~Con ghét ly dị, con nhớ mẹ và Cà Rốt. Con muốn uống sữa mẹ pha. Bố ơi đừng chơi cho ly dị nữa nhé?T.
    ?~Đấy là trò chơi hả em? Anh cũng uớc nó chỉ là trò chơi để mình chấm dứt, không chơi nữa/ Trò chơi gì mà tàn nhẫn quá, làm khổ cả bốn người? Em muốn anh phải làm gì bây giờ để được em tha thứ? Sao em lại giao Củ Hành cho anh mà không giữ cả hai đứa với nhau? Phải chăng em muốn anh nhìn rõ tội lõi của mình? Rằng vì anh mà con cái phải mỗi đứa một nơi??T
    ?~Anh nhìn rõ lắm rồi em ơi. Nhất là đêm hôm qua khi anh đứng nhìn hai đứa con mình ngủ trong giường. Em cho anh gửi Củ Hành lại. Ngày mai anh thuê người đạp cầu thang xoáy bên ngoài, mở lối cầu thang bên trong. Em không muốn nhìn thấy mặt anh nữa thì để anh đi, miễn em được thoải mái. Miễn Cà Rốt và Củ Hành được sống bên nhau?T.
    ?~Anh không đem theo một thứ gì cả, cũng không cần tiền. Khi hạnh phúc đã mất, tiền bạc, tài sản cũng thành vô nghĩa. Hôm nay, anh mời em ra đây chỉ để nói với em như thế mà thôi??T
    [p]*****[/center] [/p]
    Nước mắt chị chảy tràn. Trên tất cả mọi thứ, chị vẫn còn yêu anh lắm. Anh là người đàn ông duy nhất mà chị yêu. Xa anh, chị không chỉ hành hạ anh mà còn hành hạ chính mình. Chị biết chuyện anh gặp Cà Rốt mỗi ngày. Biết tất cả.
    Trẻ con ngủ mơ thường nói ra hết những gì chúng cât trong lòng. Nửa đêm, Cà Rốt ôm cổ mẹ mà tuởng là bố, thủ thỉ: ?~Mẹ sửa bếp điện mãi mà không được, cứ giật hoài, bố ạ. Tội nghiệp mẹ nhỉ? Còn bố vá quần cho Củ Hành bị kim đâm vào tay phải không? Cũng tội nghiệp bố luôn. À, ngày mai khi bố đến, bố mua cho con que kem nhé. Con thèm ăn kem lắm, nhưng mẹ chẳng mua gì cả?.?T Rồi Cà Rốt lại nói như nói với Củ Hành: ?~Ngày mai chị bảo mẹ pha sữa rồi đổ vào chai đem đi cho Củ Hành nha. Hay chị giấu mẹ, đổ sữa của chị vào chai cũng được. Chị uống mãi chán lắm còn Củ Hành lại thèm?T.
    Càng nghe, chị càng xót. Chui đầu vào gối, chị cắn răng khóc rưng rức. Chị cũng nhớ Củ Hành, nhớ anh đến điên dại. Đêm nằm, chị cũng lắng nghe bước chân anh đi đi lại lại trên lầu. Thỉnh thoảng, chị lại lục tủ lấy chiếc ao của anh ấp mặt vào và khóc thầm. Nghe tiếng anh ho, lòng chị nhói buốt. Chị khao khát được ôm anh vào lòng, được xoa tay vào chiếc cằm lởm chởm râu của anh để âu yếm, được nép vào ngực anh, ngửi mùi mồ hôi nồng nồng quen thuộc?. Nhưng người phụ nữ ấy cũng đã nép vào ngực anh, cũng ngửi mùi mồ hôi của anh. Chị lịm đi vì giận hờn, vì ghen tức. Chị không chấp nhận chia sẻ điều riêng tư ấy với bất kỳ ai.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này