Anh Hàng thịt dê VNI Anh Haáng Thòt De -------------------------------------------------------------------------------- 'ôái ChieĂn QuoĂc, coạ vua nảôạc Sôằ laá ChieÂu Vảông gaôp loaïn phaằi ra ngoaái. Luạc aĂy coạ ngảôái haáng thòt de teÂn DuyeÔt chaïy theo. Khi ChieÂu Vảông trôằ veà laĂy laïi ñảôïc laành thoƠ, oÂng thảôằng cho nhảàng ngảôái chaïy theo mơnh, trong ñoạ coạ caằ anh haáng thòt deÂ, nhảng trong luạc ai cuàng vui mảáng nhaÔn laành, thơ anh haáng thòt de laïi taÂu raăng: - Khi nhaá vua maĂt nảôạc. ToÂi maĂt ngheà thòt deÂ. Nay nhaá vua coán nảôạc. ToÂi coán ngheà thòt deÂ. TheĂ laá ñuằ roài, ñaÂu daạm mong thảôằng gơ hôn nảàa. ChieÂu Vảông coĂ eạp. Ngảôái haáng thòt de laïi coĂ tảá choĂi: - Nhaá vua maĂt nảôạc khoÂng phaằi toÔi toÂi, neÂn toÂi khoÂng daạm lieàu cheĂt. Nhaá vua laĂy laïi ñảôïc nảôạc khoÂng phaằi coÂng toÂi, neÂn toÂi khoÂng daạm nhaÔn phaàn thảôằng. ChieÂu Vảông nghe noại, beán ngoaằnh laïi baằo quan 'aïi phu Tả Maà Tảằ Kyá: - Anh naáy tuy laám ngheà ti tieÔn maá giaằi baáy nghóa lyạ raĂt cao. Nhaá ngảôi laám theĂ naáo môái ñảôïc anh nhaÔn chảạc Tam CoÂng cho ta. ThaĂy vaÔy, ngảôái haáng thòt de lieàn noại: - ToÂi bieĂt chảạc Tam CoÂng laá quyạ. Quyạ hôn cảằa haáng thòt deÂ, boÊng loÔc nghơn vaïn, laïi giaáu hôn tieàn... laài baạn thòt deÂ, nhảng ñaÂu daạm nhaÔn ñeƠ nhaá vua mang tieĂng gia ôn khoÂng phaằi nghóa. VaÔy xin cho toÂi ñảôïc giảà ngheà cuà. ChieÂu Vảông môại baằo raăng: - VaÔy thơ ta seà ñeĂn chôi nhaá ngảôi. Ngảôái haáng thòt de noại: - Theo pheạp nảôạc, ngảôái naáo coạ coÂng to thơ ñảôïc troïng thảôằng, vua môại ñeĂn nhaá. Nay toÂi xeạt mơnh khoÂng ñuằ trư mảu ñeƠ giảà nảôạc. KhoÂng ñuằ duàng caằm ñeƠ laám cho giaôc lui, coán chaïy theo vua tơm ñảôáng laạnh naïn. Nay nhaá vua muoĂn boằ pheạp nảôạc ñeĂn nhaá toÂi, khieĂn toÂi caằm thaĂy vo cuáng vinh haïnh, bôằi nhả theĂ chảạng toằ vua moÔt loáng vơ daÂn vơ nảôạc. Vơ haïnh phuạc cuằa xaà taâc, non soÂng. Vơ noÊi an nguy cuằa baá con traêm hoï, neÂn môại caĂt coÂng tảá cung vaáng tieĂn bảôạc - ñaông traài loáng nhaÂn haÔu ñeĂn haïng cuáng ñinh - thơ aÂn saÂu aĂy haún ngaán naêm khoạ loáng saạnh ñảôïc. ToÂi tảï bieĂt mơnh chaúng taái cao thi thoĂ, nhảng moạn... laƠu gia truyeàn heĂt xaƠy ôằ thôái nay, neÂn toÂi tin chaâc vua seà nhôạ hoaái trong daï... ToĂi hoÂm aĂy nhaÂn taÂm hoàn khoan khoaại, laïi nhaăm ngaáy thaĂy ñảôïc caại... traêng leÂn, beán phaạ leÔ xảa nay baăng caạch cho vôï ngoài ñoĂi aƠm, roài sau vaái tuaàn dzo lieÂn tieĂp, môại nheï nhaáng thoĂ loÔ taÂm can: - NeĂu haÔu theĂ mai sau nhaâc ñeĂn ChieÂu Vảông, taĂt seà nhaâc ñeĂn teÂn ta duá DuyeÔt ñaÂy laám ngheà baạn thòt. Ta vaÊn bieĂt ôằ ñôái khoạ nhaĂt laá tảá choĂi. 'aôc bieÔt ôằ lôạp ngảôái maá thieÂn haï voĂn thảôáng coi reằ xảa nay. VoĂn haĂt maôt kieÂu caêng baăng caại nhơn thảông haïi. Nay boÊng dảng ta bảôạc vaáo choĂn sảằ xanh ngaán naêm lảu kyạ, thơ suoĂt cuoÔc ñôái chaúng coạ moÔt laàn daạm moÔng daạm mô. Daạm ngoạ troÂng chuạt danh naáy phaÔn noï. VaÔy maá nay ta boÊng ñảôïc tuám lum thảạ - thơ daÊu... thaạc baÂy giôá cuàng maàn nguyeÔn kieĂp laám trai - bieĂt chaïy thaạo theo vua trong thôái loaïn laïc. Maá giaằ nhả sau naáy coạ laàn nhả theĂ nảàa, ta cuàng... boằ cuằa chaïy laĂy ngảôái chôạ nghó ñeĂn ñaĂt nảôạc maá chi, bôằi coạ naông tôï non cao cuàng chaúng maàn chi ñaông. ChƯ laá caạc quan coán chaïy traán nhả theĂ. PhaÔn baạn thòt nhả mơnh chaúng leà hoƠng dzoït theo? Roài lôà coạ chuyeÔn chi laám sao ñuằ... ñaàu cho noạ chaôt? Noại roài... khaá moÔt tieĂng ñaày khoaại traạ, nhả theƠ nieàm hảng phaĂn bảáng chaạy ôằ trong taÂm, khieĂn maôt muài saạng trảng nhả vảáa ñi... myà vieÔn. 'aà vaÔy caôp maât long lanh nhả thôái coán trai traạng, neÂn sảạc thu huạt aÔp veà nhả nảôạc luà ñaàu non, khieĂn baá vôï boÊng buïng daï xoÂn xao nhả laàn ñaàu tảông hoÔi, vaá trong giaÂy phuạt khoÂng keàm ñảôïc nieàm caằm xuạc, môại naâm tay choàng thuằ thƯ chuyeÔn trong tim: - Tảá ngaáy gaạ nghóa vôại chaáng ñeĂn nay, thieĂp ñaà traài qua bao ñieàu vinh nhuïc. Bao laàn nảôạc maât tuoÂn traáo ra caằ goĂi. VaÔy maá chảa laàn naáo thaĂy chaáng hôạn hôằ nhả hoÂm nay, khieĂn gan ruoÔt chaúng hieƠu chi cuàng... bum bum nhả vaáo ngaáy leÊ hoÔi. ThieĂp vaÊn bieĂt mơnh laá phaÔn gaại, quaạn xuyeĂn vieÔc nhaá ñaông giuạp chaáng taïo dảïng coÂng danh. Chảạ tuyeÔt nhieÂn thieĂp khoÂng daạm yạ naáy kieĂn noï. Nay nhaÂn chaáng ñang vaáo côn cao hảạng, thieĂp môại laĂy heĂt... can ñaằm trong ngảôái ñaông hoằi roà nguoàn côn - nhảàng mong phu quaÂn nhôạ chảà taáo khang maá chôạ hôán chôạ giaÔn - coạ nhả theĂ thieĂp môại bơnh taÂm traài loáng traài yạ. Môại noĂi nhòp caàu thoÂng caằm giảàa ñoÂi ta. Môại thaĂy chảà traêm naêm vo cuáng quaạ... ñaà. VaÔy yạ chaáng ra sao xin toằ baáy cho thieĂp bieĂt. Chôạ ñảáng ngoạ ngoạ cảôái cảôái keằo thieĂp sôï thieĂp lo, roài uoƠng phư ñi quaằng thôái gian dòu ngoït, thơ... thieÔt laá ñaạng tieĂc! Ngảôái choàng nghe qua laám thinh khoÂng noại, roài baĂt chôït... thôm moÔt traáng leÂn maại toạc coán xanh. LeÂn chieĂc maạ xinh xinh ñang nhuoĂm maáu thô daïi. LeÂn ñoÂi maât coán ñảông e aĂp, ñoaïn toằ baáy gioïng ñieÔu nhả ri: - Ta voĂn bieĂt coài traàn haïn heïp. KieĂp ngảôái ngaân nguằi, neÂn nguyeÔn vôại loáng seà raạng... thaạc moÔt lảôït vôại nhau. Chôạ khoÂng theƠ ñeƠ em buoàn tuằi moÔt mơnh nôi... chưn suoĂi, roài luạc traại gioạ trôằ trôái em bieĂt xoay sôằ laám sao? Khi tảï ôằ beÂn thaÂn chƯ mơnh eÂn trô truïi. Ta cuàng bieĂt chảà Phu the tuy maôn noàng tha thieĂt - nhảng saạnh sao baăng coÂng naáng... daïy doÊ baằo ban - ñeƠ ta neÂn daạng neÂn voạc nôằ maáy vôại thieÂn haï. Nay naáng coạ ñieàu chi khuạc maâc, thơ chaàn chôá gơ maá khoÂng xoƠ toaïc noạ ra, ñaông phaằi traại ra sao ta seà trơnh baáy cho minh baïch. Chôạ naáng cảạ giảà maài trong loáng nhả theĂ, thơ chuyeÔn nhoằ laÂu ngaáy cuàng hoaạ thaánh to, thơ daÊu gioằi ñeĂn ñaÂu ta cuàng khoÂng sao haán gaân kòp... Ngảôái vôï nghe qua nhả môằ côá trong buïng. Nhả vaĂt boằ ñảôïc gaạnh naông ñeĂn caằ ngaán caÂn. Nhả thaĂy ñảôïc aạnh dảông quang treÂn baàu trôái choại loïi, vaá trong luạc taÂm hoàn aáo leÂn sung sảôạng, môại tảïa dzo vai chaáng maá thaâm ruoÔt thaâm gan. Maá thaĂy coài nhaÂn sinh quaạ chôái deÊ chòu, roài trong noÊi caằm xuạc aáo bay tung toeạ, môại taÂm sảï ñoÂi ñieàu nghe ñaà quaạ chảáng luoÂn: - ThieĂp vaÊn nghe ngảôái xảa hay noại: 'aà laá trai phaằi laĂy chảà CoÂng danh laám troïng. Phaằi ñem heĂt sảạc mơnh ñeàn taï chuyeÔn nảôạc non. Phaằi ñaôt haïnh phuạc cuằa tha nhaÂn leÂn treÂn... ñaàu treÂn coƠ. Nay chaáng ñảôïc ChieÂu Vảông thảông tơnh nhôạ ñeĂn - muoĂn caĂt nhaâc chaáng leÂn ngảï ôằ Tam CoÂng - ñaông goạp ñoÂi tay voÊ veà cho traêm hoï. ThieĂp nhảàng tảôằng cô hoÔi Trôái ban ñoạ, seà giuạp chaáng kieĂm... loïng voàng theÂnh thang. Seà xoạa tan ñi bao thaạng ngaáy cô cảïc. Seà ñaƠy ñảa chaáng loït vaáo giai caĂp khaạc, vaá con caại cuằa mơnh heĂt... baạn thòt baạn xảông. Deá ñaÂu chaáng moÔt loáng nhaĂt quyeĂt - xin giảà caại ngheà lảu laïi maĂy ñôái qua - khieĂn thieĂp duá coạ... raïng tôại ñaÂu cuàng khoạ loáng soi xeạt ñảôïc. ThieĂp vaÊn bieĂt laám thaÂn con gaại - xuaĂt giaạ roài chƯ bieĂt toáng phu - maá daÊu phu ñuạng hay sai cuàng cảạ... tuáy trảôạc ñaà. Nhảng vôại chuyeÔn naáy thieĂp maài nghe loáng laĂn caĂn, nhả ñaạnh maĂt vaÔt gơ cao quyạ taÔn trôái maÂy. Nhả vuạt bay ñi ñoĂng vaáng ñoĂng baïc. NoÊi traên trôằ cuằa thieĂp chƯ naăm bi nhieÂu ñoạ. Chaúng hay chaáng coạ hieƠu thaĂu duám chaêng? Ngảôái choàng nghe xong voÔi ñảạng leÂn nhơn ra cảằa. Coi xem ôằ beÂn ngoaái coạ maïng naáo ñang laƠn quaƠn gaàn khoÂng? Roài môại yeÂn taÂm thơ thaáo vaáo tai vôï: - Tai vaạch maïch rảáng. ThieĂu gơ chuyeÔn trong nhaá chảa toằ ngoaái ngoà ñaà hay, neÂn vôï choàng ta phaằi yạ tảạ cho nhieàu môại ñaông. Chảạ ruằi ñang baán baïc maá beÂn ngoaái nghe bieĂt - lôïi chaúng thaĂy gơ maá haïi chaâc caàm tay - thơ noÊi hoĂi haÔn kia bao giôá môại tieÂu ñảôïc? Nay naáng hoằi ta saẳn saáng ảạng ñaạp, ñaông choĂn taÂm hoàn chaúng coán vảôạng baÔn chi, roài vónh vieÊn ôằ mai sau chôạ bao giôá nhaâc laïi, bôằi coạ nhảàng caại phaằi choÂn vaáo dó vaàng. Phaằi aƠn mơnh sau lôạp buïi thôái gian. Phaằi... tảï nhieÂn ñi vaáo loáng ñaĂt laïnh. Noại thieÔt vôại naáng, chôạ laám sao ta khoÂng bieĂt - cô hoÔi baăng vaáng chaúng leà laïi boằ ñi - laïi nôà haĂt tung trong luạc bao ngảôái troÂng ñôïi. ChƯ laá ta nhơn xa ngoạ trảôạc, so saạnh moÔt hoài môại ñaánh ruằ aạo maá ñi. Chảạ khoÂng maïnh daïn tưnh luoÂn e coạ ngaáy cheĂt meï! Bôằi tảá naáo tôại giôá ta chƯ baăm leÂn xaât xuoĂng, vôại baïn haáng nhoÔn nhaïo baạn mua. Vôại caạch soĂng theo loĂi ñảôáng phaám tuïc, roài baÂy giôá boÊng ñaàu tieÂn hoïc... noại. Hoïc caạch cuại ngảôái ñaông thaêng tieĂn bảôạc laám quan. Hoïc caạch xeạt soi loáng muoĂn mong cuằa thieÂn haï. Hoïc caạch dua nònh cho ñôái theÂm tảôi saạng, thơ lieÔu coài traàn naáy ta coán tơm ñảôïc yạ nghóa gơ chaêng? Hay laïi maài aÂu lo soĂng trong hoài trong hoÔp. 'aà vaÔy tảá beạ ñeĂn giôá ta chƯ raánh caât kieĂc. NaĂu boÔ ñoà loáng sao cho ngoït cho thôm, thơ thảằ hoằi nhaÔn chảạc Tam CoÂng laám sao ñaông? 'oạ laá chảa noại mơnh phaĂt leÂn chuạng nhaáo dzo caĂu xeạ, roài ñaÂm thoïc tôi bôái môại thaĂy meï thaĂy cha. Môại thaĂy choĂn coÂng nha vaáng thau laÊn loÔn. SoĂng nhả theĂ coán chi sung sảôạng? Khi kieĂp ngảôái chaúng quaạ ñảôïc traêm naêm. Chaúng bieĂt caạch chi keạo cho daái cho taÔn... Nghó theĂ ta tảá choĂi phaât cho pheằ hoàn pheằ xaạc, roài thong thaằ ñoạn chôá ngaáy hoaáng thảôïng giaạ laÂm, thơ chuyeÔn buoÂn baạn cuằa ta khoÂng laám sao tieÂn ñoaạn ñảôïc. Chảáng aĂy ta coạ treo ñaàu de baạn thòt choạ, hoaôc loÔn tuáng pheáo cuàng chaúng ma naáo daạm hoằi daạm han, thơ luạc aĂy hoƠng muoĂn phaĂt leÂn cuàng khoÂng laám sao muoĂn ñảôïc. Maá giaằ nhả coạ ngảôái ñeĂn nhôá ta ñuạt loạt, baâc nhòp caàu ñaông giaằi quyeĂt chuyeÔn noï kia, thơ chaúng nhảàng ta hoƠng maĂt chi maá coán kieĂm theÂm chuạt tieàn chuạt baïc. Chảáng luạc aĂy ta cảạ... hoàn nhieÂn vui soĂng, maá hảôằng phảôạc daái daái cho thoằa moÔng kieĂp laám trai. Chảạ voÔi ham chi danh naáy tieĂng noï, maá ñaạnh maĂt ñi sảï tảï do mơnh ñang coạ, cuáng chuoĂc laĂy muoÔn phieàn do loáng ñoĂ kđ cuằa ngảôái ta - thơ roà ra ta boằ caại khoÂn maá chui vaáo caại... daïi - ChuyeÔn nhả theĂ laám sao ta khoÂng quyeĂt? KhoÂng maïnh loáng caĂt bảôạc maá dong? Phaàn saĂp nhoằ chaúng coạ gơ vảôạng baÔn, bôằi con caại vôï choàng mơnh chảa tưnh, thơ ta ñuằ thôái giôá ñeƠ tưch luằy phoáng xa, ñaông mai ñaÂy chuạng lôạn leÂn ta coạ theƠ mua naáy mua noï. Ngay caằ mieĂng ñƯnh chung cuàng khoÂng ra ngoaái tay vôại, thơ quan tảôạc laám gơ cho khoƠ nhoïc taĂm thaÂn... Khuya hoÂm aĂy khoÂng laám sao nguằ ñảôïc. Ngảôái haáng thòt môại nhoằm daÔy môằ cảằa ra ngoaái saÂn. Chôït doài maât leÂn cao maá nghe loáng hôằi daï, bôằi vảàng tin mơnh ñang laá ngoÂi sao saạng - chieĂu xuoĂng bao ñôái vaĂt vaà chuyeÔn baạn mua - neÂn ñaà xoÂn xao laïi theÂm nhieàu hảạng khôằi, roài trong luạc hoan hƯ traáo ra nhả theĂ, môại thơ thaáo tảï nhuằ vôại thaÂn: - Ngảôái xảa coạ daïy raăng: Coạ nhảàng sảï thaÔt khoÂng neÂn noại ra, nhaĂt laá noại vôại... vôï nhaá, neÂn chuyeÔn CoÂng danh ta ñaánh cho xeĂp xoạ, bôằi noạ thuoÔc haáng... soĂng ñeƠ daï cheĂt mang theo. Chôạ khoÂng theƠ ho hoaạn tuám lum ñảôïc. Chaúng qua ChieÂu Vảông muoĂn voÊ veà baạ taạnh, khi maĂt maạt tôi bôái bôằi cuoÔc chieĂn chinh, môại toằ daï aÂn ban cho ngảôái ngảôái neƠ phuïc, neÂn goïi rieÂng ta ñeƠ baán mảu tưnh keĂ - sao cho taĂm loáng cao vuạt moÔt chảà NhaÂn - khieĂn traêm hoï con daÂn maạt loáng maạt daï. Nay moïi chuyeÔn ñaà vaáo khuoÂn y ñuạc, khieĂn taÔn ñaạy taÂm hoàn ta roÔn raà mảáng vui, bôằi chƯ ưt hoÂm vua seà ñeĂn ban vaáng ban baïc. 'aà vaÔy laïi ban theÂm naêm naáng khue caạc - ñaông giuạp ñôà trong ngoaái cho khoằi nhoïc taĂm thaÂn - thơ thảằ hoằi ta khoÂng eạp phe laám sao ñaông? ChƯ laá vôï ta hoÂng laám sao leÂn tieĂng, neÂn ngaÔm boà hoán cho... thaĂy meï noạ luoÂn! Bôằi hoạ heạ chi ñaà coạ ChieÂu Vảông ñoạn naáy ñoạn noï. 'eĂn baÂy giôá ta môại hieƠu theĂ naáo laá sung sảôạng. Laá thoaạt khoằi tay... Baá aạp ñaôt, buằa vaÂy. Laá soĂng caằnh ung dung maôc duá ñang coạ... dzôï! TheĂ môại bieĂt ñoàng saáng dò moÔng chaúng coạ gơ khoạ... kieĂm. DaÊu cho baÂy giôá hay taÔn ñeĂn ngaán sau, thơ nghóa Phu the vaÊn chôạp taât nhả saĂm trôái saạng, phảït. ThoÂi thơ mảa luạc naáo maạt maôt mơnh luạc ñoạ. Khoeằ ñảôïc chuạt naáo cảạ choÊ aĂy maá ngôi. Chảạ toÔi leÔ chi soĂng ñôái... moÔt buïng, bôằi cuoÔc ñôái maài troÂi nhả maÂy ngaán gioạ nuại, thơ daïi gơ khoÂng... muạt chƯ caán khoÂn? ĐặỏằÊc sỏằưa chỏằa bỏằYi - Angelique on 26/05/2001 03:50:58
Anh Hàng Thịt Dê -------------------------------------------------------------------------------- Đời Chiến Quốc, có vua nước Sở là Chiêu Vương gặp loạn phải ra ngoài. Lúc ấy có người hàng thịt dê tên Duyệt chạy theo. Khi Chiêu Vương trở về lấy lại được lãnh thổ, ông thưởng cho những người chạy theo mình, trong đó có cả anh hàng thịt dê, nhưng trong lúc ai cũng vui mừng nhận lãnh, thì anh hàng thịt dê lại tâu rằng: - Khi nhà vua mất nước. Tôi mất nghề thịt dê. Nay nhà vua còn nước. Tôi còn nghề thịt dê. Thế là đủ rồi, đâu dám mong thưởng gì hơn nữa. Chiêu Vương cố ép. Người hàng thịt dê lại cố từ chối: - Nhà vua mất nước không phải tội tôi, nên tôi không dám liều chết. Nhà vua lấy lại được nước không phải công tôi, nên tôi không dám nhận phần thưởng. Chiêu Vương nghe nói, bèn ngoảnh lại bảo quan Đại phu Tư Mã Tử Kỳ: - Anh này tuy làm nghề ti tiện mà giải bày nghĩa lý rất cao. Nhà ngươi làm thế nào mời được anh nhận chức Tam Công cho ta. Thấy vậy, người hàng thịt dê liền nói: - Tôi biết chức Tam Công là quý. Quý hơn cửa hàng thịt dê, bỗng lộc nghìn vạn, lại giàu hơn tiền... lãi bán thịt dê, nhưng đâu dám nhận để nhà vua mang tiếng gia ơn không phải nghĩa. Vậy xin cho tôi được giữ nghề cũ. Chiêu Vương mới bảo rằng: - Vậy thì ta sẽ đến chơi nhà ngươi. Người hàng thịt dê nói: - Theo phép nước, người nào có công to thì được trọng thưởng, vua mới đến nhà. Nay tôi xét mình không đủ trí mưu để giữ nước. Không đủ dũng cảm để làm cho giặc lui, còn chạy theo vua tìm đường lánh nạn. Nay nhà vua muốn bỏ phép nước đến nhà tôi, khiến tôi cảm thấy vô cùng vinh hạnh, bởi như thế chứng tỏ vua một lòng vì dân vì nước. Vì hạnh phúc của xã tắc, non sông. Vì nỗi an nguy của bà con trăm họ, nên mới cất công từ cung vàng tiến bước - đặng trãi lòng nhân hậu đến hạng cùng đinh - thì ân sâu ấy hẳn ngàn năm khó lòng sánh được. Tôi tự biết mình chẳng tài cao thi thố, nhưng món... lẩu gia truyền hết xẩy ở thời nay, nên tôi tin chắc vua sẽ nhớ hoài trong dạ... Tối hôm ấy nhân tâm hồn khoan khoái, lại nhằm ngày thấy được cái... trăng lên, bèn phá lệ xưa nay bằng cách cho vợ ngồi đối ẩm, rồi sau vài tuần dzô liên tiếp, mới nhẹ nhàng thố lộ tâm can: - Nếu hậu thế mai sau nhắc đến Chiêu Vương, tất sẽ nhắc đến tên ta dù Duyệt đây làm nghề bán thịt. Ta vẫn biết ở đời khó nhất là từ chối. Đặc biệt ở lớp người mà thiên hạ vốn thường coi rẻ xưa nay. Vốn hất mặt kiêu căng bằng cái nhìn thương hại. Nay bỗng dưng ta bước vào chốn sử xanh ngàn năm lưu ký, thì suốt cuộc đời chẳng có một lần dám mộng dám mơ. Dám ngó trông chút danh này phận nọ. Vậy mà nay ta bỗng được tùm lum thứ - thì dẫu... thác bây giờ cũng mãn nguyện kiếp làm trai - biết chạy tháo theo vua trong thời loạn lạc. Mà giả như sau này có lần như thế nữa, ta cũng... bỏ của chạy lấy người chớ nghĩ đến đất nước mà chi, bởi có nặng tợ non cao cũng chẳng mần chi đặng. Chỉ là các quan còn chạy tràn như thế. Phận bán thịt như mình chẳng lẽ hổng dzọt theo? Rồi lỡ có chuyện chi làm sao đủ... đầu cho nó chặt? Nói rồi... khà một tiếng đầy khoái trá, như thể niềm hưng phấn bừng cháy ở trong tâm, khiến mặt mũi sáng trưng như vừa đi... mỹ viện. Đã vậy cặp mắt long lanh như thời còn trai tráng, nên sức thu hút ập về như nước lũ đầu non, khiến bà vợ bỗng bụng dạ xôn xao như lần đầu tương hội, và trong giây phút không kềm được niềm cảm xúc, mới nắm tay chồng thủ thỉ chuyện trong tim: - Từ ngày gá nghĩa với chàng đến nay, thiếp đã trãi qua bao điều vinh nhục. Bao lần nước mắt tuôn trào ra cả gối. Vậy mà chưa lần nào thấy chàng hớn hở như hôm nay, khiến gan ruột chẳng hiểu chi cũng... bum bum như vào ngày lễ hội. Thiếp vẫn biết mình là phận gái, quán xuyến việc nhà đặng giúp chàng tạo dựng công danh. Chứ tuyệt nhiên thiếp không dám ý này kiến nọ. Nay nhân chàng đang vào cơn cao hứng, thiếp mới lấy hết... can đảm trong người đặng hỏi rõ nguồn cơn - những mong phu quân nhớ chữ tào khang mà chớ hờn chớ giận - có như thế thiếp mới bình tâm trãi lòng trãi ý. Mới nối nhịp cầu thông cảm giữa đôi ta. Mới thấy chữ trăm năm vô cùng quá... đã. Vậy ý chàng ra sao xin tỏ bày cho thiếp biết. Chớ đừng ngó ngó cười cười kẻo thiếp sợ thiếp lo, rồi uổng phí đi quảng thời gian dịu ngọt, thì... thiệt là đáng tiếc! Người chồng nghe qua làm thinh không nói, rồi bất chợt... thơm một tràng lên mái tóc còn xanh. Lên chiếc má xinh xinh đang nhuốm màu thơ dại. Lên đôi mắt còn đương e ấp, đoạn tỏ bày giọng điệu như ri: - Ta vốn biết cõi trần hạn hẹp. Kiếp người ngắn ngủi, nên nguyện với lòng sẽ ráng... thác một lượt với nhau. Chớ không thể để em buồn tủi một mình nơi... chín suối, rồi lúc trái gió trở trời em biết xoay sở làm sao? Khi tự ở bên thân chỉ mình ên trơ trụi. Ta cũng biết chữ Phu thê tuy mặn nồng tha thiết - nhưng sánh sao bằng công nàng... dạy dỗ bảo ban - để ta nên dáng nên vóc nở mày với thiên hạ. Nay nàng có điều chi khúc mắc, thì chần chờ gì mà không xổ toạc nó ra, đặng phải trái ra sao ta sẽ trình bày cho minh bạch. Chớ nàng cứ giữ mãi trong lòng như thế, thì chuyện nhỏ lâu ngày cũng hoá thành to, thì dẫu giỏi đến đâu ta cũng không sao hàn gắn kịp... Người vợ nghe qua như mở cờ trong bụng. Như vất bỏ được gánh nặng đến cả ngàn cân. Như thấy được ánh dương quang trên bầu trời chói lọi, và trong lúc tâm hồn ào lên sung sướng, mới tựa dzô vai chàng mà thắm ruột thắm gan. Mà thấy cõi nhân sinh quá chời dễ chịu, rồi trong nỗi cảm xúc ào bay tung toé, mới tâm sự đôi điều nghe đã quá chừng luôn: - Thiếp vẫn nghe người xưa hay nói: Đã là trai phải lấy chữ Công danh làm trọng. Phải đem hết sức mình đền tạ chuyện nước non. Phải đặt hạnh phúc của tha nhân lên trên... đầu trên cổ. Nay chàng được Chiêu Vương thương tình nhớ đến - muốn cất nhắc chàng lên ngự ở Tam Công - đặng góp đôi tay vỗ về cho trăm họ. Thiếp những tưởng cơ hội Trời ban đó, sẽ giúp chàng kiếm... lọng võng thênh thang. Sẽ xóa tan đi bao tháng ngày cơ cực. Sẽ đẩy đưa chàng lọt vào giai cấp khác, và con cái của mình hết... bán thịt bán xương. Dè đâu chàng một lòng nhất quyết - xin giữ cái nghề lưu lại mấy đời qua - khiến thiếp dù có... rạng tới đâu cũng khó lòng soi xét được. Thiếp vẫn biết làm thân con gái - xuất giá rồi chỉ biết tòng phu - mà dẫu phu đúng hay sai cũng cứ... tùy trước đã. Nhưng với chuyện này thiếp mãi nghe lòng lấn cấn, như đánh mất vật gì cao quý tận trời mây. Như vút bay đi đống vàng đống bạc. Nỗi trăn trở của thiếp chỉ nằm bi nhiêu đó. Chẳng hay chàng có hiểu thấu dùm chăng? Người chồng nghe xong vội đứng lên nhìn ra cửa. Coi xem ở bên ngoài có mạng nào đang lẩn quẩn gần không? Rồi mới yên tâm thì thào vào tai vợ: - Tai vách mạch rừng. Thiếu gì chuyện trong nhà chưa tỏ ngoài ngõ đã hay, nên vợ chồng ta phải ý tứ cho nhiều mới đặng. Chứ rủi đang bàn bạc mà bên ngoài nghe biết - lợi chẳng thấy gì mà hại chắc cầm tay - thì nỗi hối hận kia bao giờ mới tiêu được? Nay nàng hỏi ta sẵn sàng ứng đáp, đặng chốn tâm hồn chẳng còn vướng bận chi, rồi vĩnh viễn ở mai sau chớ bao giờ nhắc lại, bởi có những cái phải chôn vào dĩ vãng. Phải ẩn mình sau lớp bụi thời gian. Phải... tự nhiên đi vào lòng đất lạnh. Nói thiệt với nàng, chớ làm sao ta không biết - cơ hội bằng vàng chẳng lẽ lại bỏ đi - lại nỡ hất tung trong lúc bao người trông đợi. Chỉ là ta nhìn xa ngó trước, so sánh một hồi mới đành rủ áo mà đi. Chứ không mạnh dạn tính luôn e có ngày chết mẹ! Bởi từ nào tới giờ ta chỉ bằm lên xắt xuống, với bạn hàng nhộn nhạo bán mua. Với cách sống theo lối đường phàm tục, rồi bây giờ bỗng đầu tiên học... nói. Học cách cúi người đặng thăng tiến bước làm quan. Học cách xét soi lòng muốn mong của thiên hạ. Học cách dua nịnh cho đời thêm tươi sáng, thì liệu cõi trần này ta còn tìm được ý nghĩa gì chăng? Hay lại mãi âu lo sống trong hồi trong hộp. Đã vậy từ bé đến giờ ta chỉ rành cắt kiếc. Nấu bộ đồ lòng sao cho ngọt cho thơm, thì thử hỏi nhận chức Tam Công làm sao đặng? Đó là chưa nói mình phất lên chúng nhào dzô cấu xé, rồi đâm thọc tơi bời mới thấy mẹ thấy cha. Mới thấy chốn công nha vàng thau lẫn lộn. Sống như thế còn chi sung sướng? Khi kiếp người chẳng quá được trăm năm. Chẳng biết cách chi kéo cho dài cho tận... Nghĩ thế ta từ chối phắt cho phẻ hồn phẻ xác, rồi thong thả đón chờ ngày hoàng thượng giá lâm, thì chuyện buôn bán của ta không làm sao tiên đoán được. Chừng ấy ta có treo đầu dê bán thịt chó, hoặc lộn tùng phèo cũng chẳng ma nào dám hỏi dám han, thì lúc ấy hổng muốn phất lên cũng không làm sao muốn được. Mà giả như có người đến nhờ ta đút lót, bắc nhịp cầu đặng giải quyết chuyện nọ kia, thì chẳng những ta hổng mất chi mà còn kiếm thêm chút tiền chút bạc. Chừng lúc ấy ta cứ... hồn nhiên vui sống, mà hưởng phước dài dài cho thỏa mộng kiếp làm trai. Chứ vội ham chi danh này tiếng nọ, mà đánh mất đi sự tự do mình đang có, cùng chuốc lấy muộn phiền do lòng đố kỵ của người ta - thì rõ ra ta bỏ cái khôn mà chui vào cái... dại - Chuyện như thế làm sao ta không quyết? Không mạnh lòng cất bước mà dong? Phần sấp nhỏ chẳng có gì vướng bận, bởi con cái vợ chồng mình chưa tính, thì ta đủ thời giờ để tích lủy phòng xa, đặng mai đây chúng lớn lên ta có thể mua này mua nọ. Ngay cả miếng đỉnh chung cũng không ra ngoài tay với, thì quan tước làm gì cho khổ nhọc tấm thân... Khuya hôm ấy không làm sao ngủ được. Người hàng thịt mới nhỏm dậy mở cửa ra ngoài sân. Chợt dõi mắt lên cao mà nghe lòng hởi dạ, bởi vững tin mình đang là ngôi sao sáng - chiếu xuống bao đời vất vã chuyện bán mua - nên đã xôn xao lại thêm nhiều hứng khởi, rồi trong lúc hoan hỉ trào ra như thế, mới thì thào tự nhủ với thân: - Người xưa có dạy rằng: Có những sự thật không nên nói ra, nhất là nói với... vợ nhà, nên chuyện Công danh ta đành cho xếp xó, bởi nó thuộc hàng... sống để dạ chết mang theo. Chớ không thể hô hoán tùm lum được. Chẳng qua Chiêu Vương muốn vỗ về bá tánh, khi mất mát tơi bời bởi cuộc chiến chinh, mới tỏ dạ ân ban cho người người nể phục, nên gọi riêng ta để bàn mưu tính kế - sao cho tấm lòng cao vút một chữ Nhân - khiến trăm họ con dân mát lòng mát dạ. Nay mọi chuyện đã vào khuôn y đúc, khiến tận đáy tâm hồn ta rộn rã mừng vui, bởi chỉ ít hôm vua sẽ đến ban vàng ban bạc. Đã vậy lại ban thêm năm nàng khuê các - đặng giúp đỡ trong ngoài cho khỏi nhọc tấm thân - thì thử hỏi ta không ép phê làm sao đặng? Chỉ là vợ ta hông làm sao lên tiếng, nên ngậm bồ hòn cho... thấy mẹ nó luôn! Bởi hó hé chi đã có Chiêu Vương đón này đón nọ. Đến bây giờ ta mới hiểu thế nào là sung sướng. Là thoát khỏi tay... Bà áp đặt, bủa vây. Là sống cảnh ung dung mặc dù đang có... dzợ! Thế mới biết đồng sàng dị mộng chẳng có gì khó... kiếm. Dẫu cho bây giờ hay tận đến ngàn sau, thì nghĩa Phu thê vẫn chớp tắt như sấm trời sáng, phựt. Thôi thì mưa lúc nào mát mặt mình lúc đó. Khoẻ được chút nào cứ chỗ ấy mà ngơi. Chứ tội lệ chi sống đời... một bụng, bởi cuộc đời mãi trôi như mây ngàn gió núi, thì dại gì không... mút chỉ càn khôn? Despair is not Hopeless!