1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Anh là ai??? Có chăng một tình yêu qua mạng?

Chủ đề trong 'Tư vấn tình yêu' bởi linhchivn_hn, 15/03/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Kasanova

    Kasanova Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/08/2004
    Bài viết:
    1.623
    Đã được thích:
    1
    Sẽ chẳng đi đến đâu ...
  2. linhchivn_hn

    linhchivn_hn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/02/2006
    Bài viết:
    28
    Đã được thích:
    0
    Hnay công việc khá bận tôi vội viết lên diễn đàn vì thế câu văn lời lẽ không được ổn cho lắm mong các bạn bỏ quá cho ha!.Có một tình tiết tôi cần nói với các bạn thế này,chúng tôi luôn cảm thấy vui khi nói chuyện với nhau và có nhiều lần anh nói với tôi rằng: Người vui thì cảnh cũng vui,người buồn cảnh có vui đâu bao giờ phải không em? và rằng những lúc bên em nói chuyện với em anh luôn cảm thấy vui và HP và lúc đó cảnh vật sao nó đẹp thế em nhỉ..v..v thực ra tôi cũng không quan tâm đến câu nói đó của anh vì con trai mà khi mến một người thì giữa rìu và cưa họ chọn gì?tôi ko nói chắc các bạn cũng biết vì thế tôi chỉ cười nhẹ.Tôi cũng không hẳn đúng khi nói rằng sau khi ôm hôn tôi anh không nói gì mà chuyển sang một chủ đề khác,không ..anh có nói đấy chứ.Lúc đó tôi ko nhìn anh mà quay nhìn chỗ khác,anh nói : Em có thấy cảch vật hnay đẹp lắm ko?Chắc ko cần tôi phải giải thích các bạn cũng hiểu được ý đồ của anh trong câu nói đó.Nhưng tôi ko nói gì tất cả là sự im lặng bao trùm.Và như đã hứa tôi sẽ gửi lên nội dung bức thư mà anh đã nhờ 1 đồng chí cùng cơ quan mang đến gửi cho tôi vào buổi chiều trước khi tôi đi làm về.
    Em à!
    Hôm nay trời mưa,trời mưa đúng là buồn thật...mà có khi hơn thế nữa, mưa cả trong lòng nữa ý,sau khi mình nói chuyện trên mạng với nhau.
    Có lúc em bảo anh,tính anh lãng mạn, lãng mạn quá, tự anh cũng cảm thấy như thế. Anh nghĩ sống là phải lãng mạn, nhưng anh cũng thấy người lãng mạn trái tim cũng hay mềm yếu, cũng rung động và đôi khi như vậy cũng ko hay.
    Tâm sự anh lúc này là gì nhỉ, rất buồn, trống trải và cả hối tiếc. Em tha lỗi cho anh nhé,nhiều cái anh đã ko phải với em. Nhưng em cũng hiểu cho anh nhé, từ khi quen em lúc nào anh cũng nghĩ tốt về em, anh nghĩ mình rất hợp lúc bên cạnh nhau nói chuyện với nhau rất vui chứ anh không nghĩ gì khác đâu.
    Qua mọi chuyện xảy ra, cho anh gửi đến em một lời xin lỗi thật lòng, thật lòng từ trái tim đấy. Nhưng em cũng yên tâm đi, anh cũng không đòi hỏi hay cầu xin em gì cả và anh hứa sẽ không làm gì để ảnh hưởng đến em. Anh biết mình được làm gì và phải làm gì mà.....
    À em ơi,anh đã hứa hôm trước gửi em cuốn tài liệu và đĩa nhạc. Hôm nay anh gửi tặng em nhé.Chúc em HP và luôn thành công.Bảo trọng.
    Anh,
    ................
  3. lionqueen

    lionqueen Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/05/2001
    Bài viết:
    1.599
    Đã được thích:
    0
    túm lại 1 câu thế này thôi :
    Thằng cha này đek tin được.
    Tớ 25 tuổi, chồng tớ và tớ quen nhau qua mạng TTVN của anh Đình Anh ấy ạh. Và tớ cũng có vài mối tình qua mạng. Nhưng chẳng anh nào của tớ như kiểu thằng cha này. Ấy cũng ko thích hắn đúng ko?? Dẹp khẩn cấp.
  4. lionking_hau

    lionking_hau Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/07/2004
    Bài viết:
    2.078
    Đã được thích:
    0
    hắn bốc phét là thượng tá khi 31 tuổi là đã đủ để cho out rồi đúng ko bạn,
  5. phamhuykhanh

    phamhuykhanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/08/2005
    Bài viết:
    794
    Đã được thích:
    0
    pp
  6. linhchivn_hn

    linhchivn_hn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/02/2006
    Bài viết:
    28
    Đã được thích:
    0
    Thực tế thì không phải anh nói dối tôi anh là thượng tá mong các bạn đừng hiểu nhầm.Quả thực tôi không rõ về mấy cái cấp bậc đó trong quân đội là thế nào và vì thế có thể tôi đã nhầm về cấp bậc của anh khi nói ra trong bài viết này. Nhưng quả thực tôi ko quan tâm đến điều đó vì mỗi người có 1 nghề nghiệp, công việc riêng mà.Cao hay thấp thì cũng để làm gì nếu đạo đức - điều cốt yếu nhất - của người đó chẳng ra gì hoặc đã bị xuống cấp nghiêm trọng...............
  7. 3www

    3www Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    19/01/2002
    Bài viết:
    776
    Đã được thích:
    0
    hầy à, bác cứ bình tĩnh chưa gì đã phán. Cứ từ từ cho em nó kể chuyện.
    Mà hình như em LinhChi này gần nhà mình
    Nhận xét riêng mình thì thằng cha này cáo già phết đấy. Dây dưa các bác này mệt lắm chỉ tổ mệt mỏi về sau. Ai đời dò ra được cả số điện thoại cơ quan người ta khi bị từ chối qua các phương tiện liên lạc khác ( kiểu người này thật đáng sợ) ----> nếu mà hắn ta bị cho OUT thì hắn sẽ theo đến cùng trời cuối đất luôn. Các cô đừng tưởng hắn chân thành chân giả gì nhé.
    Cảnh giác đê.
    Cái bài ôm hôn con nhà người ta rồi giả tảng nói chuyện khác làm mình buồn cười quá. Bài này xưa lắm rồi.
    Theo tớ kết cục của em LínhCHI sẽ thế này, đoạn đầu chát, gặp nhau hào hứng ----> lơ mơ ----> không có nền tảng để xây dựng -----> nhàm ---> chán ----->
    1. Hắn săn đuổi rùng rợn, tống tình
    2. Hắn xuống nước, giả chân thành ----> thở khẽ nằm vùng.
    3. Từ 1 và 2 vẫn không được, may cho cô em đó.
    Từ 1, 2 và 3 say ra
    Kiểu tán tỉnh thế này không thể phát triển thành tình yêu hay đi đến hôn nhân được.
    4. Cô em tạm thời đồng ý, đem chuyện kể lại với bố mẹ---> các cụ phản đối ầm ầm
    5 .........
    6 ..........
    Mời các bác tham gia nốt
  8. linhchivn_hn

    linhchivn_hn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/02/2006
    Bài viết:
    28
    Đã được thích:
    0
    Thực sự là sau khi nói với anh lời tạm biệt,chúc anh mọi điều tốt lành có nghĩa là chấm dứt tình bạn của cả hai chúng tôi thì tôi chẳng còn suy nghĩ gì về anh cả: không quan tâm, không buồn , ko suy nghĩ và không gì hết.Vậy mà về đến nhà?cầm.. đọc lá thư của anh gửi lòng tôi lại trỗi lên sự tức giận.Tôi tức anh vì làm cách nào anh biết địa chỉ nhà tôi?phải chăng anh dò hỏi hay theo dõi tôi? tôi không cho anh biết địa chỉ, số đt của công ty, ko cho anh biết địa chỉ nhà tôi vậy mà giờ đây cái gì thuộc về thông tin cá nhân của tôi anh đều biết.Hơn nữa trong lá thư anh viết: Nhưng em cũng yên tâm đi, anh cũng không đòi hỏi hay cầu xin em gì cả và anh hứa sẽ không làm gì để ảnh hưởng đến em. Anh biết mình được làm gì và phải làm gì mà...Biết mình được làm gì và phải làm gì ư?vậy hành động anh xử xự với tôi hôm trước là sao?Liệu đó có phải là điều mà anh nghĩ rằng mình được làm và phải làm?Anh coi thường tôi quá, anh nghĩ rằng chỉ những dòng này anh viết trong thư là mọi chuyện sẽ chẳng có gì sao?nếu anh ko viết & gửi thư cho tôi có lẽ tôi đã ko giận anh như thế này.Tôi ko muốn nhận gì từ anh cả (cuốn tài liệu và đĩa nhạc ko lời) ko muốn có gì liên quan đến anh hết.Một tình bạn qua mạng thì cũng chỉ nên chấm hết ở đó mà thôi.Có lẽ do bực mình về chuyện đó tôi đã điện thoại cho anh nhưng anh ko nhấc máy.1lần,2 lần rồi 3 lần gọi điện, tiếng chuông vẫn vang lên mà anh ko hề trả lời.Sự bực bội cứ lớn dần lên trong tôi.Đến bây giờ khi nghĩ lại tôi cũng ko hiểu sao tôi lại như thế nữa,quả là con người ta có lúc ko hiểu được những việc mình làm & ko kiềm chế được cảm xúc của chính mình.Tôi ko điện thoại cho anh nữa mà nhắn tin cho anh nhưng đang nhắn thì anh điện thoại cho tôi,anh nói anh ra ngoài để quên đt trong phòng nên ko biết và hỏi tôi có việc gì quan trọng ko vì anh xắp phải đi có việc và bảo tôi nói nhanh lên.Lòng tự trọng dâng cao đã khiến tôi thấy mình chẳng còn điều gì cần phải nói với anh hết.Nói để làm gì nhỉ..???Chẳng đẻ làm gì và cũng chẳng giải quyết được gì cả vì thế nên tôi nói là không có gì quan trọng khi nào anh thật sự rảnh thì tôi sẽ nói sau cũng được và tôi dập máy.Đang chuẩn bị ăn cơm tối thì anh điện thoại lại cho tôi( khoảng 10 phút sau đó) anh bảo tôi cứ nói đi anh sẽ nghe và tôi đã nói hết suy nghĩ của mình vì lúc đó còn đang tức.30 phút nói chuyện là 30 phút tranh luận và giải thích kết quả là thoả thuận 6 chữ vàng: Chỉ là bạn chứ không hơn .Điều đó là gì ? tức là chúng tôi sẽ không vượt qua giới hạn của 1 tình bạn.Nói là vậy nhưng thực lòng tôi ko có ý đinh gặp lại anh nữa, cùng lắm chỉ là nói chuyện điện thoại và chat trên mạng mà thôi.
  9. linhchivn_hn

    linhchivn_hn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/02/2006
    Bài viết:
    28
    Đã được thích:
    0
    Hôm sau là thứ sáu anh có điện thoại cho tôi nói rằng thứ 7 và chủ nhật anh phải đi cùng cơ quan lên Sơn Tây để viếng Lăng ***** ở trên đó(địa điểm thì tôi k nhớ rõ lắm) và anh có nhắn tôi là trời lạnh nhớ giữ gìn sức khoẻ và ..v..v.tôi cũng nói chuyện với anh xã giao hơn và chúc anh cũng vậy,cuối tuần vui vẻ và bảo trọng.Chiều chủ nhật sau đó tôi đang ở nhà thì anh điện thoại, anh nói là anh vừa ở Sơn Tây về và rất muốn gặp tôi tặng tôi 1 thứ nhưng tôi từ chối. Tôi nói tôi ko ở nhà và đang đi chơi cùng bạn để hôm khác sẽ gặp anh sau. Tôi không nghĩ anh sẽ đến thế mà 30 phút sau anh xuất hiện ngay trong nhà tôi, Lúc đó tôi đang ở nhà cùng gia đình,có Bố mẹ và 1chị gái đã lấy chồng có con hnay mang cháu về nhà ngoại chơi.Tôi không thể trốn, không thể gì cả đành mời anh ngồi chơi.Bố mẹ tôi không phải người khó tính nhưng cũng không phải là người dễ tính,bố mẹ đã nói chuyện với anh,hỏi han anh nhiều chuyện về gia đình,việc làm ..v..v..và tất nhiên bố tôi và anh có nói chuyện về bố mẹ của cả anh Tuấn nữa người mà tôi đã nhắc ở phần đầu câu chuyện.Anh ko phải là người dẻo mỏ (thật sự là vậy), anh nói chuyện rất từ tốn chững chạc và rất thật lòng và cơ bản là Bố mẹ tôi cũng hài lòng về cách nói chuyện của anh cũng như đánh giá về anh không tồi.Và vì 1 số lý do nen tôi và anh xin phép ra ngoài chút xíu.Chúng tôi ra 1 quán cafe nói chuyện và tôi đã nói với anh rằng: Anh quá đáng lắm,em đã nói với anh là em ko ở nhà tức là ko muốn anh đến sao anh còn cố tình đến.Không lẽ anh vào nhà rồi em lại bảo anh về đi à? sao anh cứ đặt người khác vào tình huống phải khó xử.Sao anh cứ toàn làm theo ý mình là thế nào?Anh không nói gì mà hơi buồn nhưng vẫn lấy từ trong túi 2 đồng xu. Anh nói rằng ai lên đó cũng xin 2 đồng xu may mắn để cầu phúc cho cả năm và anh muốn tặng tôi 1 còn anh giữ 1.Tôi nói rằng anh cứ giữ lấy, tôi ko nhận, cái gì cũng phải có đôi, tôi lấy của anh làm gì chứ để anh chỉ còn lại 50% may mắn sao?anh vẫn nằn nì tôi nhận cho anh vì đó là tấm lòng của anh, khuônn mặt anh buồn lắm chắc vì thế nên tôi lại cầm nó
    < Tất nhiên bố mẹ tôi ko biết chuyện tôi quen anh trên mạng nhưng anh lại chơi với Tuấn mà bố mẹ Tuấn và Bố tôi có quen biết nhau >
    Câu chuyện vẫn còn dài lắm tôi sẽ cố gắng để kể 1 cách nhanh nhất có thể, rất mong nhận được những ý kiến đóng góp của tất cả các bạn.Xin chân thành cảm ơn!
  10. mandarhy

    mandarhy Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    27/08/2005
    Bài viết:
    262
    Đã được thích:
    0
    Đó là K9 Đá Chông.
    Đến nơi đó phải đi cùng với người của Trung tâm Giáo dục Truyền thống và với 1 ông bạn của mình, ấn tượng nhất là câu chuyện Chiếc dép của Bác Hồ trôi sông, cười đến vỡ bụng nhất. Mầm nổi loạn có ngay trong những người kiên định với lập trường cách mạng nhất .
    Còn anh chàng nhân vật chính này, người thì tôi không quen, nhưng tính cách thì quen thuộc quá, nếu không nhầm thì là dân quân đội nhà nòi, hoặc có thâm niên đến hơn chục năm rồi mất.
    Đổi lại từ thông minh ở nhận xét trên thành từ KHÔN nhé. Xin lỗi các bác quân đội, chứ em thấy thanh niên quân đội giờ khôn lắm .

Chia sẻ trang này