1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Anh ơi

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi nhimconbietkhoc, 14/12/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. nhimconbietkhoc

    nhimconbietkhoc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/06/2004
    Bài viết:
    271
    Đã được thích:
    0
    đêm qua thức trắng cả đêm để viết bài. và cũng nhờ bận kinh khủng như vậy mới làm em có thể tạm quên anh. tạm quên rằng anh đã lạnh với em như thế nào.
    anh ơi, em biết nói thế nào với anh đây. em đã từ bỏ hết mọi tự ái, mọi sự kiêu kì của một đứa con gái đang giận người yêu để gọi điện cho anh, để muốn nghe anh nói thẳng xem anh đang nghĩ gì. nhưng thật sự, em như bị dội một gáo nước lạnh. và em chợt nhận ra rằng, mình đang chạy theo một người con trai ko còn cần mình nữa. người ấy dường như đã ko còn nghĩ tới sự có mặt của mình và cũng ko muốn mình xuất hiện bên anh ấy. nhưng người ấy như vẫn nuối tiếc một điều gì đó nên ko muốn nói lời chia tay, vẫn muốn cho mình một hứa hẹn mơ hồ nào đó để mình ko thể ra đi.
    anh ơi, em thấy tim mình đau buốt, cái cảm giác lạnh tới tận xương tuỷ. khi biết rằng từ lâu anh đã ko còn là của em nhưng vẫn cố nói lời yêu thương để em hi vọng đợi chờ. anh à, anh có biết rằng em đã thấy tuyệt vọng thế nào khi phát hiện ra điều đó ko. vì ai, và vì sao anh của em lại trở nên như thế. anh giấu em chuyện đó từ bao giờ, và tại sao lại dối em như vậy. em biết làm gì đây, biết nói gì đây khi đã quá thất vọng đến mức này.
    anh trách em sao lại nói chuyện ko đâu làm anh bị phân tâm khi làm việc. anh ơi, em xin lỗi anh. thực sự em đã bị nỗi nhớ anh giày vò đến khổ sở. em , thật sự em ko hiểu mình đang định làm gì nữa, nhưng em ko cố tình làm anh mất tập trung như vậy đâu.
    nhưng, nhưng mà anh ơi, có một chuyện rất quan trọng, thực sự là quan trọng em muốn nói với anh. nói ngay lúc đó. tiếc rằng em đã ko thể nói được nữa rồi. có lẽ phải chờ vậy, và chờ đến khi nào đây, em cũng ko biết. em chỉ sợ rằng khi đó mọi chuyện đã xảy ra rồi thì ko thể níu kéo được nữa. anh ơi, em biết làm thế nào đây?
    đành thôi vậy. có lẽ đó là ý trời, chúng mình có duyên gặp nhau và ở bên nhau một thời gian, nhưng lại ko có phận để có thể đi hết suốt quãng đời còn lại. thực sự em đã cảm thấy hối hận.
    em ko hối hận vì đã yêu anh và chọn anh. mà em đã hối hận vì đã ko nghe lời anh, rằng nhận anh làm anh trai. anh cũng nói với em rằng, em ơi làm người yêu anh thì khổ lắm, em có chịu được ko. em đã ko suy nghĩ gì cả mà sẵn sàng chấp nhận. lúc đó sao em ích kỉ vậy. em chỉ biết trái tim mình ko muốn em là em gái. em cứ muốn có người mình yêu là anh. em muốn được yêu thương, được ôm chặt anh và được nắm tay anh. nhưng em đã ko nghĩ đến anh, ko nghĩ đến tương lai 2 đứa, ko nghĩ rằng điều đó chỉ làm khổ anh. em dù biết chúng mình có đến với nhau thì cũng chẳng có tương lai, nhưng cứ cố tình gạt bỏ tất cả, và để cảm xúc lấn chiếm hết lí trí. để đến bây giờ làm khổ cả anh và em. anh ko dám nói lời chia tay, và em thì giận hờn anh.
    giá mà lúc đó, em bình tĩnh hơn, suy nghĩ kĩ hơn và nhận lời làm em gái kết nghĩa của anh, thì có lẽ, em vẫn có thể yêu anh và vẫn chăm sóc được cho anh. sẽ ko có những ràng buộc, định kiến rằng con gái khi yêu thì phải kiêu kì thế này thế nọ. anh cũng sẽ ko cần phải coi em là người yêu, mà có thể thoải mái nghĩ gì nói nấy, quan tâm đến em như một người anh trai. chúng ta sẽ nhẹ nhàng đi mọi sự phức tạp rắc rối. ko vấp phải những rào cản của những kẻ đang yêu. anh cũng ko cần phải lo cho tương lai, và em cũng ko cần phải sợ bố mẹ. chúng mình vẫn có thể ở bên nhau, chăm sóc cho nhau mà ko cần nghĩ đến quá nhiều chuyện.
    nếu là em gái, thì em có thể nhõng nhẽo với anh ko? được chứ nhỉ. em sẽ đòi anh đưa đi chơi, đòi anh mua kem, sẽ vò đầu bứt tóc anh. bắt anh cõng em. rồi anh em mình giả vờ thân mật với nhau trước mặt mấy anh trong lớp. khi ra ngoài sẽ cùng bò lăn ra cười vì thấy vẻ mặt sửng sốt của họ. hay anh sẽ bảo em đi xem mặt chị dâu với anh. rồi em được gặp bạn bè của anh, gặp những người con gái anh quen và yêu quí. có thể là gặp cả người mà anh thương thầm bấy lâu.
    em sẽ làm gì lúc đó. em vẫn cười được anh à, em sẽ ko cáu đâu, mà có thể em còn vun vào cho anh. vì anh của em hạnh phúc là em cũng thấy mãn nguyện rồi.
    em sẽ làm quân sư cho anh để anh cưa cẩm chị í. rồi anh em mình có nhiều dịp đi chơi với nhau. và em lại được ở bên anh của em cả ngày.
    những buổi tối t7, cn em sẽ ko thể trách cứ gì anh, vì chúng mình chỉ là anh em thôi mà. em sẽ vẫn ở nhà anh ạ, vì em biết ngoài anh ra em chẳng muốn đi chơi với ai, nhưng em sẽ ko bị dằn vặt cái kiểu sao t7, cn người ta đi chơi với nhau mà mình có người yêu lại phải ru rú ở nhà thế này.
    em sẽ lại bày ra trò gì đấy chọc ghẹo anh rồi nhân danh em là em gái để ko bị anh mắng. anh sẽ chỉ biết cười trừ mà cốc em một cái.
    chúng mình sẽ ko vấp phải sự phản đối của bố mẹ. bố mẹ cấm mình yêu nhau chứ có cấm mình làm anh em với nhau đâu. sẽ ko có ai có thể chê bai anh nữa. anh sẽ đường hoàng đến nhà em chơi và bình phẩm với các cụ. em biết nếu bố mẹ ko nghĩ em yêu anh thì bố mẹ chắc chắn sẽ thoải mái với anh hơn nhiều. dường như vì lo cho con gái mình phải lấy một người ko ra gì ( anh ơi, em xin lỗi anh vì những lời bố mẹ đã nói về anh) nên bố mẹ em mới có ác cảm với anh đến vậy. anh đừng buồn bố mẹ em nghe anh.
    thôi, mọi chuyện đều đã xảy ra rồi. người ta bảo trong tình yêu k o có lệnh "UNDO". mình chỉ có thể sống và bước tới thôi. anh ơi, dù thế nào em cũng mong anh hạnh phúc và vui vẻ. nếu chia tay là giải pháp tốt thì anh hãy nói ra. đừng bao giờ giấu trong lòng mình. vì linh cảm của con gái nhạy lắm đó anh. thà đau khi nghe nói thật còn hơn đau vì bị dối lừa, anh có hiểu điều đó ko?
  2. vitcon_kid

    vitcon_kid Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/11/2006
    Bài viết:
    1.377
    Đã được thích:
    0
    Đọc bài của nhím mà cứ ngỡ như chính mình đang viết ra vậy...tình yêu...chẳng hiểu còn bao nhiêu người đang mệt mỏi và đau khổ vì nó như mình nữa...
    Cuối cùng nghĩ đi nghĩ lại thì chỉ biết trách mình quá yêu,chỉ biết trách số mình k được may mắn để có được 1 người yêu mình hết lòng...
    Cái ngày a bị tai nạn,e k được biết,1 tuần sau ngày đó,khi biết tin,e tưởng như k sống nổi,e đã kêu gào và thương a đến quay quắt.Thương a nhiều,nhưng nghĩ lại thì cũng rất giận a,e biết,hôm tai nạn là vì a đi sn bạn và đã uống rượu,e đã dặn đi dặn lại là hôm đi sn bạn a fải gọi điện báo cho e,nhưng k hề có 1 tn hay 1 cuộc đt suốt mấy ngày liền...nhưng e cũng quen rồi,e chỉ xếp sau bạn bè của a thôi.
    Rồi e đã đau khổ,đã nói ngon ngọt,dỗ dành,rồi thì giận hơn,e đã làm tất cả để níu kéo a lại khi a nói a bị tai nạn thế này chẳng giúp được gì,chỉ làm khổ e thêm thôi.Nhưng mọi chuyện,ơn trời là cũng đã qua,mình vẫn bên nhau,yêu nhau và a đã bình fục trở lại.
    Khi e mặc cảm về chuyện học hành của mình,vì e chỉ học 1 trg dân lập,e đã đòi chia tay và a chấp nhận,e cũng k nhớ nổi e và a đã nói chia tay bao nhiêu lần,nhưng sau đó lại làm lành...Hơn 1 năm yêu nhau mà mình đã cho nhau quá nhiều khoảng thời gian sống trong đau khổ và suy nghĩ,e biết nhiều khi a cũng đã quá mệt mỏi.
    Hôm 20.10,e đã nói a k fải mua gì tặng e đâu,a cũng đưngf mua hoa nhé,vì hôm đó hoa đắt lắm,nhưng a vẫn tạt qua và đưa e 1 bông hoa,sau đó vội vàng đến lớp để ăn liên hoan mừng ngày Phụ Nữ cho các bạn gái cũng lớp...chạnh lòng thay.Buổi chiều,khi lớp e tổ chức liên hoan,nhưng e đã vộ về,chỉ mong gặp a,e đã nt nhưng rồi a cũng k đến...mình lại giận nhau.Nhưng cũng chính e là người nt làm lành.A đã nói là e thật ích kỉ?e ích kỉ thật sao?e có ích kỉ k khi e đưa tiền để a đi ăn liên hoan với bạn,e có ích kỉ k khi e bảo e đưa a đến với bạn a vì a k có xe...e làm tất cả vì a ,nhưng cuối cùng trong mắt a,e vẫn là 1 đứa ích kỉ.
    Sau hôm đó,e đã nói e thật sai lầm khi so sánh bạn bè a với e,nhưng a cũng đừng làm e tủi thân khi a luôn luôn làm e cảm thấy e chẳng là gì so với bạn bè của a cả.Tưởng rằng a đã hiểu...
    Mấy ngày sau,a đi sn bạn,e đã chuẩn bị quà để a đem tặng,sn bạn a,1 đứa mà e rất ghét,vì nó đã nói những điều sai thực tế về e với bố mẹ a.Sáng hôm đó a đã hứa đưa e đibán đt,nhưng a đến nhà e,lăn ra ngủ,rồi chỉ bừng tỉnh khi sát đến h đi sinh nhật.E đã giận,nhưng a chẳng buồn bận tâm,a đã quay mặt đi,bỏ lại mình e,lúc đó e đã nói,nếu a đi là chấm dứt tất cả...nhưng a quá coi thường những lời nói đó của e rồi.Giận nhau được 2 ngày,cũng chính e là người gọi điện,nt làm lành.E đã làm thế vì e là đứa xuề xoà,giận thế đấy xong rồi lại bỏ qua.
    Nhưng càngnghĩ lại,e càng thấy tủi thân vô cùng...có những điều khiến e khóc cả đêm mà k dám tâm sự cùng ai...
    Yêu a,e k có thói quen nhận được quà,tất cả các ngày,đơn giản chỉ là 1 bó hoa,e biết,a cũng là người coi trọng hình thức,vậy mà...e đâu cần a mua những món quà đắt tiền,e chỉ cần 1 con bông nhỏ nhỏ 5k thôi,chỉ thế thôi,chỉ thế để làm kỉ niệm là e hp lắm rồi,nhưng k hề có,chưa bg có.A biết e đã ghen tị thế nào với e gái a khi a mua cho nó quyển truyện k?e nhỏ nhen quá a nhỉ?nhưng sao với e gái a còn làm đc thế?mà với e thì k?
    Khi k giận nhau,sao những lời yêu thương,những lời hứa của a nó ngọt ngào thế...
    Sáng nay,e đã dậy từ 5h kém,trời vẫn còn rất tối và lạnh,nhưng e vẫn dậy để sang đón a đến trường(hôm nay a đi thực tập với lớp ở tận Quảng Ninh).E xót vì a fải đi bộ ra bến xe bus rất xa và vì e cũng muốn gặp a trc khi a đi mấy ngày,để e đỡ nhớ...nhưng khi e đứng đợi a 1 mình ở gần nhà a ,trời thì vẫn còn tối,e nhận được tn của a :" bố a đưa a đi e ạ" Hoá ra bố a đọc được tn của e gửi cho a,và bố a chắc là sợ mất con trai nên đã nằng nặc đòi đưa a đi.Thật sự e thấy buồn vô cùng,a đã học năm thứ 5,còn bé bỏng gì đâu mà luôn luôn fải nghe theo sự sắp đặt của bố mẹ a thế?hay vì bố a nghĩ e là đứa con gái nhà quê?sợ công tử bị chăn?mình chưa là gì của nhau mà sao e đã thấy bị coi thường quá.E thấy nhà e cũng chẳng có gì là kém cỏi so với nhà a cả,cũng nhà lầu,xe hơi,bố cũng giám đốc,mẹ cũng hiệu trưởng,e là 1 đứa có học,có hiểu biết và cũng chẳng xấu xí...e trộm nghĩ,có lẽ mình cứ yêu nhau,a cứ hứa là sẽ yêu e,nhưng đến khi bố a bắt a lấy người khác,chắc a cũng fải theo đấy nhỉ?!
    Giờ a đã ở Quảng Ninh,đang bù khú với bạn bè,chắc chắn là rất vui,e vừa nạp tiền đt cho a,nhưng cũng chẳng thấy a nt lại...
    Thật sự e thấy mình yêu đến mù quáng rồi,Lần này e sẽ k liên lạc trước với a nữa đâu.Tuỳ a đấy,đến khi mất e rồi,a sẽ fải hối tiếc.
    E và a T vừa nt cho nhau,a ấy nói 2/1 này sẽ về tới VN.Anh àh,có lẽ con gái nên nhận lời với 1 người yêu mình,nhiều hơn mình yêu người ta,a nhỉ???
    E chẳng biết e có sai k khi yêu a,bởi e thấy mình cứ cho đi,cứ nhẫn nhịn mà tình yêu e nhận lại từ a ,nhiều khi chỉ là 1 thói quen từ fía a mà thôi???
    _____So sad,but true________
  3. nhimconbietkhoc

    nhimconbietkhoc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/06/2004
    Bài viết:
    271
    Đã được thích:
    0
    làm con gái thật là khổ. con gái giàu tình cảm càng khổ hơn.
    hôm nay em được nghỉ sớm một ngày. nắng ấm áp vô cùng. trên đường về em đã thấy 3 đám cưới cô dâu sao mà xinh thế. hôm nay cũng là đám cưới chị gái anh nhỉ. anh đã xin lỗi rằng ko thể xuống đón em lên. và anh lại hẹn dịp khác khi nào đám cưới cháu họ anh, lúc đó anh sẽ có thời gian giành cho em. ha ha, em buồn cười quá đi mất. anh nghĩ em là ai đây. có phải là một người đang đeo bám anh, để đến nỗi phải kì kèo ra mắt họ hàng bên nhà ko. và nói thật là em phải nuốt nước mắt ngược vào trong lòng, vì biết rằng anh chưa từng có ý định muốn ra mắt em với bên nhà. sự thật phũ phàng quá anh ạ.
    phải rồi. tết năm ngoái cũng y như thế này, khi mà anh và em mới gắn bó hơn một chút, anh cũng đã rủ em lên nhà anh chơi. và rồi em đã từ chối. nhưng chẳng hiểu sao tới phút cuối, em lại đổi ý. em đã phi xe một mạch hơn 35km đến nhà anh. và em biết hôm ấy anh đã ngỡ ngàng thế nào khi thấy em. em cũng ngạc nhiên đến mức nào khi biết hoàn cảnh nhà anh. và hôm đấy cũng là ngày em hạnh phúc thế nào anh có biết ko. anh đã chiều chuộng em, nói với em thật là nhiều chuyện của 2 đứa. thậm chí anh còn bảo, nếu anh chết, em hãy cho anh lên chỗ đền thờ này nhé. em trách anh gở miệng, anh bảo vì em sẽ là vợ anh nên anh mới nói thế. ngọt ngào và chân thành, 2 cảm xúc ấy cứ ở mãi trong lòng em tới tận bây giờ.
    nhưng em biết em ko thể làm thế lần 2,hôm nay em ko thể lại vứt bỏ tất cả mọi sự tự trọng thông thường của một người con gái để lại làm như vậy. ăn có mời, làm có khiến đúng ko anh. và nhất là khi anh đã bảo thôi em ko cần lên cũng được, ko sao đâu thì em hiểu rằng bây giờ, đối với anh, em đã ko còn quan trọng nữa rồi. nhưng anh ơi, với em ko quan trọng là có đi ăn cưới được ko, mà quan trọng rằng anh đặt em ở vị trí nào trọng trái tim. có lẽ em đã hi vọng, đã tưởng tượng ra quá nhiều điều tốt đẹp, để bây giờ khi vấp phải sự thật thì em mới thực sự thấy tỉnh táo.
  4. nhimconbietkhoc

    nhimconbietkhoc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/06/2004
    Bài viết:
    271
    Đã được thích:
    0
    có lẽ đây sẽ là những dòng cuối cùng em viết cho anh. ngày mai, và mãi mãi, anh em mình xa nhau.
    anh ơi, cuộc sống với em bây giờ đã đi vào quĩ đạo của nó. hàng ngày em đã đến viện để làm, ngày nghỉ thì lên thư viện, tối về trò chuyện với mọi người. ngày nào cũng như vậy. có hôm vui, có hôm buồn, có lúc cãi nhau, lúc lại hoà bình. nhưng mọi thứ đều trở nên êm ả đối với em.
    lòng em cũng vậy. em bắt đầu cảm thấy bình thản khi nhìn những đôi tay trong tay như anh em mình ngày đó. thậm chí em còn mong cho người con gái đó sẽ mãi mãi như vậy, mãi mãi hạnh phúc.
    em nghĩ đến anh những khi ko còn gì phải làm. em nghĩ đến anh lúc em ăn cơm cũng như đi đường. em ko biết mình đã nhớ tới điều gì, chỉ biết rằng hình ảnh anh, tiếng nói anh vẫn xen vào cuộc sống của em như 1 cái bóng ko thể tách rời. nhìn thấy ai mặc áo giống anh, em ko thể ko ngoái lại. nhìn những chiếc JupiterV, em ko thể ko cố gắng đọc biển. em có cảm giác mình đang cố tự phủ nhận rằng anh đã thực sự biến mất khỏi cuộc đời em, rằng anh chỉ đang bận thôi, nhưng rồi có lúc nào đó ta lại gặp nhau.
    chiều nay em quyết định sẽ chấm dứt tất cả. ko còn phải đau buồn hay suy nghĩ gì nữa anh à. em và anh, mình sẽ mãi là đôi yêu nhau đẹp nhất của lớp phải ko anh. anh sẽ mãi là người yêu đầu tiên và duy nhất của em. giống như anh đã từng nói, dù sau này có lấy vợ thì anh cũng sẽ ko hạnh phúc vì anh đã trót yêu em mất rồi. phải vậy ko anh? em tin anh nói thật, và với em, chỉ cần thế là đủ.
    em sợ em ko bước qua nổi cái tuổi 21 này (phải đến tháng 3 em mới tròn 22 nhỉ). em sợ em ko qua nổi mùa đông này. rồi sẽ có người mắng em sao dại vậy, nhưng em ko muốn nghĩ đến nữa. với em, mọi thứ bây giờ em đã cảm thấy đủ rồi, em đã làm được những thứ mình mong muốn, dù nhiều chuyện còn dang dở và nhất là em đã được nếm trải cảm giác yêu thật lòng là thế nào, hạnh phúc và đau khổ ra sao. em ko hối tiếc mà còn muốn cảm ơn vì tất cả những gì ông trời đã cho em. cảm ơn vì ông í đã mang anh đến với em.
    mà cũng kì lạ thật, 12 năm học phổ thông, có những cảm xúc nhưng chưa bao giờ là yêu. 3 năm đại học, có những người bạn quan tâm, nhưng cũng chưa 1 lần làm em động lòng. vậy mà ko hiểu sao, chỉ 1 tháng mình gặp nhau tại lớp học nấu ăn đó, lại có thể khiến em sẵn sàng từ bỏ mọi thứ vì anh nhỉ. nghĩ lại mới thấy tình yêu là điều mà ko ai có thể giải thích nổi.
    chẳng hiểu vì sao trong lớp đó, cũng còn những người khác nhưng em lại để trái tim mình đón nhận anh. anh ơi, có bao giờ anh nghĩ tại sao anh lại yêu em ko. em thì cả trăm lần hỏi mình thì cũng ngần ấy lần câu trả lời là không biết. có lẽ em sẽ mãi mãi ko bao giờ còn dịp để biết được câu trả lời cho đúng rồi. thôi, hãy cứ để thời gian trôi đi vậy. rồi anh em mình sẽ quên được nhau nhỉ. phải quên chứ đúng ko anh.
  5. 111prana000

    111prana000 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/12/2006
    Bài viết:
    28
    Đã được thích:
    0
    sao giống tâm sự của con cựu bạn gái tớ thế ?
    Kiểu này thì thế nào cũng chia tay vì một lý do vớ vẩn.
    Được 111prana000 sửa chữa / chuyển vào 17:39 ngày 08/01/2007
    Được 111prana000 sửa chữa / chuyển vào 17:45 ngày 08/01/2007
  6. nhimconbietkhoc

    nhimconbietkhoc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/06/2004
    Bài viết:
    271
    Đã được thích:
    0
    @111prana000: cám ơn anh vì tất cả những lời khuyên chân thành anh giành cho em.em thật sự rất vui.
    hôm nay thật ko ngờ em lại được gặp anh, được nhìn thấy con người bằng xương bằng thịt, anh đến vào lúc em đã quên bẵng đi sự có mặt của anh, lúc nhà em bắt đầu ăn cơm. đến nỗi mà khi nghe có ai hỏi em, em đã dửng dưng chẳng quan tâm, đến khi nghe anh xưng tên thì em mới giật mình.
    và em đã lườm anh nhỉ, lườm anh rách cả mắt vì đã lâu thế mà ko có bất kì hồi âm nào cho em. em đã rất vui, đến nỗi cuống cả lên chả biết làm gì. anh đến cùng bạn, người bạn học cùng phổ thông.
    anh của em lại gầy nữa rồi. hôm nay em chỉ nhìn thấy có mỗi mắt của anh mà thôi. đôi mắt như con gái í. và anh vẫn trắng, trắng như bột mà chị T thường trêu là trắng hơn con gái. anh đã nếm thử món khoai tây chiên bơ tỏi của em chưa, ngon ko. eo, mời mãi mới chịu ăn.
    và có lẽ thế thôi cũng đã đủ rồi nhỉ. được nhìn thấy anh, được có cái cảm giác anh vẫn còn nhớ em và quan tâm đến em, vậy là em mãn nguyện rồi. những điều tiếc nuối, ko còn gì nữa. vậy là ông trời cũng thương em thật. ông ko muốn em phải ra đi khi còn vấn vương bất kì điều gì.
    anh ơi, nhưng thật sự hôm nay một lần nữa đã làm anh phải đau lòng. em biết những lời bố nói ra đã xúc phạm đến anh, và anh của em đã phải cam chịu và nín nhịn đến mức khổ sở như thế nào. anh ơi, em đã ko làm gì để bảo vệ anh, để bênh anh được, em xin lỗi anh nhiều lắm. nhưng em biết nếu em có tỏ thái độ bênh anh mà hỗn với bố thì anh càng ko vui. sao 2 anh em mình lại khổ vậy. và anh đã đứng dậy xin phép ra về mà ko để em kịp nói lời nào. máy anh tắt ko muốn nghe. em phóng như điên ra đường, mong nhìn thấy anh nhưng vô vọng. gọi điện ko được. em đã ko thể níu kéo được gì nữa rồi. nhưng thôi anh ạ. hôm nay ông trời đã mang anh đến cho em, vậy là quá đủ rồi. em sẽ ko tham lam nữa đâu ( dù rằng em chỉ cần xin ông cho em 5 phút để được lại nắm tay anh và ôm anh 1 lần nữa). em chúc cho anh sẽ đi trọn con đường mình đã chọn với những thành công và hạnh phúc. nếu một lúc nào đó ngoảnh lại, hãy cứ tin rằng luôn có em ở bên để giúp anh. được ko anh. vĩnh biệt anh.
  7. nhimconbietkhoc

    nhimconbietkhoc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/06/2004
    Bài viết:
    271
    Đã được thích:
    0
    Ha ha, thì ra chết bằng thuốc ngủ chỉ là 1 điều vớ vẩn. em đã uống ko phải là 1 vỉ, mà thậm chí là 4 vỉ thuốc ngủ, ngủ như chết 1 ngày 1 đêm để rồi sáng nay lại thực dậy, cứ tưởng mình phải ở đâu rồi chứ ko phải ở trong phòng thế này.
    vậy là trời ko muốn để em chết anh ạ. sao mà ác quá, em chết đi thì cuộc sống có phải sẽ đơn giản và nhẹ nhàng với em ko. em sẽ kô phải lo bất kì điều gì, sẽ ko còn buồn ko còn khô,ko còn nhớ, chẳng còn thương. em sẽ được gặp anh ở kiếp sau để anh em mình mãi mãi ở bên nhau.
    em lại phải tỉnh. em căm ghét chính mình. căm ghét cái sức khoẻ mà cha mẹ đã cho mình. nó làm em muốn chết cũng ko chết được. tại sao lại bất công vậy. tại sao cùng là con người mà bạn ngayhomqua86 có thể ra đi nhẹ nhàng vậy mà em thì ko. trời độc ác vậy. em bây giờ sống mà ko cảm giác gì nữa. sống cũng ko muốn mà chết cũng chẳng được. em biết làm thế nào đây.
    tối qua trong lúc nửa tỉnh nửa mê thì em đã lại gọi điện được cho anh. giọng anh nghe máy mà em cứ tưởng như ai nói. em thật sự là thấy vui . vui nhiều lắm. em ko biết phải nói những cái gì. ghét anh ghê lắm. anh cứ dửng dưng, nhưng lại cũng rất tình cảm. lúc anh ở xa mà có lúc lại ngay bên cạnh. em hoàn toàn ko thể điều khiển nổi. em đành để mọi thứ trôi đi vậy. trời ko cho em chết. cuộc sống đã ko cho em chạy trốn. thôi, em phải đối mặt với nó vậy. chắc là sau lần này thì em ko còn cơ hội nữa rồi. vì ko thể tìm được viên thuốc ngủ nào nữa. đành chờ lúc khác vậy. thôi, em chào anh. chúc anh yêu đi làm vui vẻ.
  8. 0203onlyu

    0203onlyu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/09/2006
    Bài viết:
    302
    Đã được thích:
    1

    Được 0203onlyu sửa chữa / chuyển vào 21:36 ngày 15/01/2007
  9. mr_nguyenvinh

    mr_nguyenvinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/09/2005
    Bài viết:
    40
    Đã được thích:
    0
    To Nhím còi bít khóc
    Em là một cô gái đa cảm, nhậy cảm và cũng rất can đảm. Ko giấu gì em, a đã từng yêu một cô gái như e. Và thực lòng anh cũng rất yêu cô ấy. Nhưng a ko thể kiểm soát được hay nói đúng hơn là nắm bắt được những tình cảm phức tạp trong sâu thẳm tâm hồn cô ấy. Một sự đổ vỡ có thể báo trước, a khuyên e nên tìm một người hiểu và chia sẻ với em nhiều hơn. Dũng cảm hơn nữa em nhé. Khi con trai bọn anh say good bye thì thường nói: "Đời còn dài, gái còn nhiều" thì với em, thử nói "Đời còn dài, trai còn nhiều". Biết đấu đó sẽ là một sự lựa chọn đúng thì sao. Goodluck
  10. dangnguyetminh_gt

    dangnguyetminh_gt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/12/2006
    Bài viết:
    725
    Đã được thích:
    0

    Ha ha, thì ra chết bằng thuốc ngủ chỉ là 1 điều vớ vẩn. em đã uống ko phải là 1 vỉ, mà thậm chí là 4 vỉ thuốc ngủ, ngủ như chết 1 ngày 1 đêm để rồi sáng nay lại thực dậy, cứ tưởng mình phải ở đâu rồi chứ ko phải ở trong phòng thế này.
    vậy là trời ko muốn để em chết anh ạ. sao mà ác quá, em chết đi thì cuộc sống có phải sẽ đơn giản và nhẹ nhàng với em ko. em sẽ kô phải lo bất kì điều gì, sẽ ko còn buồn ko còn khô,ko còn nhớ, chẳng còn thương. em sẽ được gặp anh ở kiếp sau để anh em mình mãi mãi ở bên nhau.
    em lại phải tỉnh. em căm ghét chính mình. căm ghét cái sức khoẻ mà cha mẹ đã cho mình. nó làm em muốn chết cũng ko chết được. tại sao lại bất công vậy. tại sao cùng là con người mà bạn ngayhomqua86 có thể ra đi nhẹ nhàng vậy mà em thì ko. trời độc ác vậy. em bây giờ sống mà ko cảm giác gì nữa. sống cũng ko muốn mà chết cũng chẳng được. em biết làm thế nào đây.
    tối qua trong lúc nửa tỉnh nửa mê thì em đã lại gọi điện được cho anh. giọng anh nghe máy mà em cứ tưởng như ai nói. em thật sự là thấy vui . vui nhiều lắm. em ko biết phải nói những cái gì. ghét anh ghê lắm. anh cứ dửng dưng, nhưng lại cũng rất tình cảm. lúc anh ở xa mà có lúc lại ngay bên cạnh. em hoàn toàn ko thể điều khiển nổi. em đành để mọi thứ trôi đi vậy. trời ko cho em chết. cuộc sống đã ko cho em chạy trốn. thôi, em phải đối mặt với nó vậy. chắc là sau lần này thì em ko còn cơ hội nữa rồi. vì ko thể tìm được viên thuốc ngủ nào nữa. đành chờ lúc khác vậy. thôi, em chào anh. chúc anh yêu đi làm vui vẻ.
    I miss u
    -----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
    Tớ cũng có những lúc chán đời, cũng muốn ..chết! Nhưng đấy là bực lên thì nghĩ vậy thôi. Chứ chả bao giờ tớ hành động như bạn.
    Mình sống nhiều lúc ko phải chỉ sống cho mình, mà còn sống cho những người khác nữa. Nếu chết là cách giải thoát của bạn thì bạn thật ích kỉ đấy.
    Điều tuyệt vời nhất của con người đó là sức khỏe. Bố mẹ bạn đã sung sướng, tự hào biết bao khi có 1 đứa con xinh xắn, khỏe mạnh. Ấy vậy mà bạn lại "Căm ghét".
    Nghĩ lại nhé! Chúc bạn luôn khỏe và vui vẻ!

Chia sẻ trang này