1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

ánh trăng của beethoven

Chủ đề trong 'Nhạc cổ điển' bởi comeintodie, 17/04/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. W_A_Morzart_new

    W_A_Morzart_new Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/04/2002
    Bài viết:
    7
    Đã được thích:
    0
    ỐI TRỜI ƠI bản nhạc này mà các bác cũng ví với chuyện ma được thì em cũng phải công nhận các bác nghe nhạc cổ điển đến độ tưởng tượng cao độ quá rồi đấy.
    Thực sự ngày xưa em không biết nhạc cổ điển hay đến mức nào đâu, hồi bé toàn bị ông em bắt nghe vào buổi trưa (để ông nghe cho dễ ngủ í mà). Lúc đó thực sự em có cảm giác như là bị tra tấn cái lỗ tai của em vậy, em chỉ cầu mong sao cho cái đài của ông em bị hỏng hoặc là hết sạch không còn bài nào để người ta phát thôi nhưng mà đợi mãi vẫn thấy phát.
    Kể từ lúc nghe bản nhạc này em mới phát hiện ra cổ điển thực sự không phải khó chịu như em tưởng, sau đó nhờ thích bản nhạc này mà em đi kiếm một đống băng cổ điển về nghe, bây giờ thì bị nghiện mất rồi, nghe nhạc khác không vào được nữa.
    Có bác nào có cách chữa cho hết nghiện không chỉ cho em với.
  2. songbird21

    songbird21 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2002
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    0
    cách duy nhứt là bác chịu khó nghe nhạc cổ điển nhìu hơn
    dưng mà đừng để mình bị nó cuốn vào, mừ nói chung thì bậc chí nhân quân tử thì chớ để bị chi phối, kể cả giai nhân lẫn âm nhạc,
    thứ đó là tôn giáo đó.!!!
  3. conga1983@yahoo.com

    conga1983@yahoo.com Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/01/2002
    Bài viết:
    14
    Đã được thích:
    0
    Hey cac ban oi nghe Moonlight sonata phai nghe bang piano chu,nghe ban guita ko hay dau,
    turin
  4. comeintodie

    comeintodie Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    15/12/2001
    Bài viết:
    804
    Đã được thích:
    0
    he he piano thì đỉnh rồi nhưng nêu nửa đêm đang buồn muốn mình tự chơi thì phai vavs guitar ra mà nện thôi
    I'll never find anyone to replace you
  5. alicela

    alicela Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/08/2001
    Bài viết:
    1.416
    Đã được thích:
    0
    tui sợ nghe ánh trăng, bởi khi nghe xong thường cảm thấy uể oải, chán nản, buồn đến phát khóc (nhất là ban đêm)
  6. comeintodie

    comeintodie Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    15/12/2001
    Bài viết:
    804
    Đã được thích:
    0
    cái hay của bạn nhác đó là thế đấy
    I'll never find anyone to replace you
  7. Treize

    Treize Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/11/2002
    Bài viết:
    27
    Đã được thích:
    0
    Tôi rất thích thông tin của bác songbird21gửi lúc 11h45 ngày 11/5/02,nó thiết thực cho người nghe.No làm người nghe cảm nhận được sâu hơn,tưởng tượng dễ hon
    Còn cảm giác run run thi no đến với tất cả mọi người thích nghe và được nghe.Nó giống giây phút chói sáng khi ngồi làm toán.Nó cũng giống như giây phút cảm giác thoả mãn được tình cảm rất rất con người mà Xuân Diệu đã tả:"Nghe xôn xao rờn rợn đến hay hay"
    size=10]
    20 tuổi hồn quay trong bão tố
    [/size=10]
  8. comeintodie

    comeintodie Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    15/12/2001
    Bài viết:
    804
    Đã được thích:
    0
    he he << mình cũng thiế (nổi gai ốc) hêh
    I'll never find anyone to replace you
  9. LieMan

    LieMan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/12/2002
    Bài viết:
    29
    Đã được thích:
    0
    Tôi là kẻ thích nhạc cổ điển đây, nhưng tôi không đồng ý với Gabi đâu.
    Theo tôi, một bản nhạc hay không là do người diễn tấu lúc đó có thực sự hoà nhập hay không thôi. Chứ tôi đã từng nghe và chơi bản Moonlight Sonata cho guitar, nghe hay đấy.
    Có ai thích nghe điển tích nhạc cổ điiển, tôi kể cho mà nghe
    Sao không thay đổi thế giới
  10. kodomo

    kodomo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/03/2002
    Bài viết:
    30
    Đã được thích:
    0
    Đêm. Bật bản moonlight sonata. Một mình trong phòng đứng lặng ngắm khoảng không bóng tối ngoài ban công. Nhìn cành lá đu đưa xoà xạc. Trải lòng mình theo từng phím piano. TRong lòng một cảm giác trống trải, buồn mênh mang. Những lúc cô đơn thì chỉ có moonlight sonata là người bạn đồng cảm nhất với mình.
    Còn khi nào buồn đến bứt rứt hoặc nhớ da diết thì violon lại giúp mình khóc được.

    Càng lên cao không khí càng loãng

Chia sẻ trang này