1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

ANOmobile: gian hàng rao vặt - máy thanh lý!

Chủ đề trong 'Thị trường Hải Phòng' bởi KoreaMobi, 27/06/2012.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. arnold_in_hp

    arnold_in_hp Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/03/2006
    Bài viết:
    1.620
    Đã được thích:
    6
    Mặc gì?
    Một anh chàng sắp phải ra tòa vì tội trốn thuế đã hỏi bạn thân của mình nên mặc trang phục gì cho phù hợp. Người bạn khuyên:

    - Cậu hãy mặc bộ đồ tồi tàn nhất để người ta thấy rằng cậu nghèo rớt mồng tơi.

    Không tin tưởng lắm vào lời khuyên của bạn, anh lại tìm đến một luật sư để xin tư vấn:

    - Anh hãy diện bộ cánh bảnh nhất, quần áo đẹp có thể mang lại sự tự tin!

    Cảm thấy khó xử vì hai lời khuyên trái ngược, người đàn ông lại tìm đến gặp cha cố. Vị linh mục chậm rãi nói:

    - Cha sẽ kể cho con nghe câu chuyện này: Có một thiếu nữ sắp kết hôn hỏi mẹ nên mặc gì vào đêm tân hôn. Bà ta bảo rằng: "Con nên mặc một chiếc váy vừa dày, vừa dài và che kín cổ". Cô gái lại hỏi một người bạn thân và được khuyên rằng: "Hãy mặc một chiếc áo ngủ gợi cảm nhất với những đường ren và đường xẻ táo bạo".

    - Khoan đã - Chàng trai cắt lời vị linh mục - Cha kể chuyện đó cho con là có ý gì?

    - Thật đơn giản, ta muốn con tìm điểm chung giữa mình và cô gái nọ. Bất kể mặc trang phục gì thì cuối cùng cũng bị lột trần cả mà thôi.
  2. KoreaMobi

    KoreaMobi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/06/2012
    Bài viết:
    2.996
    Đã được thích:
    8
    Mặc gì?

    Một anh chàng sắp phải ra tòa vì tội trốn thuế đã hỏi bạn thân của mình nên mặc trang phục gì cho phù hợp. Người bạn khuyên:

    - Cậu hãy mặc bộ đồ tồi tàn nhất để người ta thấy rằng cậu nghèo rớt mồng tơi.

    Không tin tưởng lắm vào lời khuyên của bạn, anh lại tìm đến một luật sư để xin tư vấn:

    - Anh hãy diện bộ cánh bảnh nhất, quần áo đẹp có thể mang lại sự tự tin!

    Cảm thấy khó xử vì hai lời khuyên trái ngược, người đàn ông lại tìm đến gặp cha cố. Vị linh mục chậm rãi nói:

    - Cha sẽ kể cho con nghe câu chuyện này: Có một thiếu nữ sắp kết hôn hỏi mẹ nên mặc gì vào đêm tân hôn. Bà ta bảo rằng: "Con nên mặc một chiếc váy vừa dày, vừa dài và che kín cổ". Cô gái lại hỏi một người bạn thân và được khuyên rằng: "Hãy mặc một chiếc áo ngủ gợi cảm nhất với những đường ren và đường xẻ táo bạo".

    - Khoan đã - Chàng trai cắt lời vị linh mục - Cha kể chuyện đó cho con là có ý gì?

    - Thật đơn giản, ta muốn con tìm điểm chung giữa mình và cô gái nọ. Bất kể mặc trang phục gì thì cuối cùng cũng bị lột trần cả mà thôi.
  3. arnold_in_hp

    arnold_in_hp Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/03/2006
    Bài viết:
    1.620
    Đã được thích:
    6
    Chiêm bao gì mà cười
    Có anh sợ vợ, một hôm ngủ trưa, chiêm bao, bỗng cười khúc khích. Vợ thấy thế đập dậy, hỏi:

    - Chiêm bao gì mà cười?

    - À! Mơ lấy được vợ lẽ.

    Vợ nổi cơn ghen, túm lấy áo chồng làm ầm ĩ. Anh chồng hoảng quá, vội phân trần:

    - Chuyện chiêm bao chứ có phải chuyện thực đâu mà làm thế.

    - Muốn chiêm bao gì thì chiêm bao, chứ chiêm bao như thế thì không được.

    - Thế thì từ nay không dám chiêm bao như thế nữa.

    Vợ lại bảo:

    - Ngộ sau cớ chiêm bao như thế mà không cười thì ai biết đâu.

    Chồng làm ra vẻ hối hận:

    - Vậy từ rày tôi không ngủ ngày nữa vậy.
  4. KoreaMobi

    KoreaMobi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/06/2012
    Bài viết:
    2.996
    Đã được thích:
    8
    Chiêm bao gì mà cười

    Có anh sợ vợ, một hôm ngủ trưa, chiêm bao, bỗng cười khúc khích. Vợ thấy thế đập dậy, hỏi:

    - Chiêm bao gì mà cười?

    - À! Mơ lấy được vợ lẽ.

    Vợ nổi cơn ghen, túm lấy áo chồng làm ầm ĩ. Anh chồng hoảng quá, vội phân trần:

    - Chuyện chiêm bao chứ có phải chuyện thực đâu mà làm thế.

    - Muốn chiêm bao gì thì chiêm bao, chứ chiêm bao như thế thì không được.

    - Thế thì từ nay không dám chiêm bao như thế nữa.

    Vợ lại bảo:

    - Ngộ sau cớ chiêm bao như thế mà không cười thì ai biết đâu.

    Chồng làm ra vẻ hối hận:

    - Vậy từ rày tôi không ngủ ngày nữa vậy.
  5. arnold_in_hp

    arnold_in_hp Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/03/2006
    Bài viết:
    1.620
    Đã được thích:
    6
    Làm ma mẹ
    Bọn chức sắc, hương lý trong làng lúc nào cũng nghĩ đến rượu thịt. Thấy bà mẹ Xiển vừa mới mất, chúng bắt phải làm ma, mời "làng" đến ăn uống.

    Nhà Xiển nghèo lắn, đến khoai sắn còn không có ăn thì lấy gì làm ma, nhưng không làm chúng sẽ đuổi đi khỏi làng. Nghĩ được một mẹo, Xiển bèn đi nói khéo với những tên chóp bu:

    - Chả nói các cụ cũng thừa biết, nhà túng quá, xin các cụ rộng lượng để được chôn cất ngày hôm nay cho mồ yên mả đẹp; còn việc ma chay, xin các cụ cho khất đến tuần mồng một sắp tới, vì còn phải vay mượn bà con xa gần, không gì cũng phải kiếm con lợn dăm chục cân, mươi đấu gạo xôi...

    Thấy nhà Xiển nghèo túng thật, các "cụ" đành cho khất vậy.

    Tuần mồng một tới, Xiển mua chịu được một con lợn thật to, thật béo, nhà chủ giao hẹn ba hôm sau phải trả đủ tiền. Xiển làm thịt ngay, rồi cất thịt vào trong buồng. Xiển nhờ người mời "làng" đúng chiều hôm ấy tới uống rượu. Khi "làng" đã tề tựu đông đủ, Xiển mới đem ít mỡ bỏ vào xanh với mười củ hành, rán lên. Mùi mỡ bay ra thơm phức khiến "làng" đang ngồi la liệt trong cái rạp dựng ở ngoài sân, cứ nuốt nước miếng ừng ực. Xiển bưng xanh mỡ cất đi, rồi lừa lúc không ai để ý, châm một mồi lửa lên mái bếp.

    "Làng" đang chờ cỗ bưng ra, sốt cả ruột, bỗng nghe tiếng hô hoán nhìn ra thì thấy cái bếp đang bốc cháy. "Làng" hoảng quá, xôn xao ùn ra khỏi rạp. hầu hết những người đi đám đều quần trắng áo dài chỉnh tề, không dám xông vào chữa cháy. Bà con xóm giềng kẻ xách thùng, người vác câu liêm, chạy đến, thì cái bếp đã thành một đống lửa. Xiển mặt mũi, quần áo như ma lem, kêu khóc thảm thiết:

    - Ối trời đất ôi là trời đất! Ối cha mẹ ơi là cha mẹ ôi! Ối làng nước ôi là làng nước ôi! Cháy mất hết cả bếp nước, cả cỗ bàn rồi, còn lấy gì mà làm ma làm chay nữa... i hi hi!

    "Làng" tưởng cỗ bàn cháy thật, còn xơ múi gì nữa, không ai bảo ai, kẻ trước người sau, ra về cả.

    Gà gáy đêm ấy, Xiển gánh thịt lợn đi chợ xa bán. Chiều hôm sau, Xiển mang tiền về trang trải xong nợ, còn thừa một ít, mua ngay mấy cây tre làm lại cái bếp.
  6. KoreaMobi

    KoreaMobi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/06/2012
    Bài viết:
    2.996
    Đã được thích:
    8
    Làm ma mẹ

    Bọn chức sắc, hương lý trong làng lúc nào cũng nghĩ đến rượu thịt. Thấy bà mẹ Xiển vừa mới mất, chúng bắt phải làm ma, mời "làng" đến ăn uống.

    Nhà Xiển nghèo lắn, đến khoai sắn còn không có ăn thì lấy gì làm ma, nhưng không làm chúng sẽ đuổi đi khỏi làng. Nghĩ được một mẹo, Xiển bèn đi nói khéo với những tên chóp bu:

    - Chả nói các cụ cũng thừa biết, nhà túng quá, xin các cụ rộng lượng để được chôn cất ngày hôm nay cho mồ yên mả đẹp; còn việc ma chay, xin các cụ cho khất đến tuần mồng một sắp tới, vì còn phải vay mượn bà con xa gần, không gì cũng phải kiếm con lợn dăm chục cân, mươi đấu gạo xôi...

    Thấy nhà Xiển nghèo túng thật, các "cụ" đành cho khất vậy.

    Tuần mồng một tới, Xiển mua chịu được một con lợn thật to, thật béo, nhà chủ giao hẹn ba hôm sau phải trả đủ tiền. Xiển làm thịt ngay, rồi cất thịt vào trong buồng. Xiển nhờ người mời "làng" đúng chiều hôm ấy tới uống rượu. Khi "làng" đã tề tựu đông đủ, Xiển mới đem ít mỡ bỏ vào xanh với mười củ hành, rán lên. Mùi mỡ bay ra thơm phức khiến "làng" đang ngồi la liệt trong cái rạp dựng ở ngoài sân, cứ nuốt nước miếng ừng ực. Xiển bưng xanh mỡ cất đi, rồi lừa lúc không ai để ý, châm một mồi lửa lên mái bếp.

    "Làng" đang chờ cỗ bưng ra, sốt cả ruột, bỗng nghe tiếng hô hoán nhìn ra thì thấy cái bếp đang bốc cháy. "Làng" hoảng quá, xôn xao ùn ra khỏi rạp. hầu hết những người đi đám đều quần trắng áo dài chỉnh tề, không dám xông vào chữa cháy. Bà con xóm giềng kẻ xách thùng, người vác câu liêm, chạy đến, thì cái bếp đã thành một đống lửa. Xiển mặt mũi, quần áo như ma lem, kêu khóc thảm thiết:

    - Ối trời đất ôi là trời đất! Ối cha mẹ ơi là cha mẹ ôi! Ối làng nước ôi là làng nước ôi! Cháy mất hết cả bếp nước, cả cỗ bàn rồi, còn lấy gì mà làm ma làm chay nữa... i hi hi!

    "Làng" tưởng cỗ bàn cháy thật, còn xơ múi gì nữa, không ai bảo ai, kẻ trước người sau, ra về cả.

    Gà gáy đêm ấy, Xiển gánh thịt lợn đi chợ xa bán. Chiều hôm sau, Xiển mang tiền về trang trải xong nợ, còn thừa một ít, mua ngay mấy cây tre làm lại cái bếp.
  7. arnold_in_hp

    arnold_in_hp Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/03/2006
    Bài viết:
    1.620
    Đã được thích:
    6
    Vả quan huyện
    Có một viên quan huyện hay nịnh hót quan trên để chóng được thăng quan tiến chức. Một trong những viên quan hắn thường bợ đợ là án sát Nguyễn Văn Tiêu, tục gọi là án Tiêu.

    Ðể nịnh quan thầy, hắn ra lệnh cho dân hàng huyện không ai được nói đến tiếng "tiêu", ví dụ như hạt tiêu thì hải nói là hạt ớt... Hễ ai thấy người nào trái lệnh thì được phép vả vào mồm ba cái thật đau, rồi đem trình quan trị tội. Lệnh ban ra khiến Xiển đã ghét quan huyện lại càng ghét thêm. Ông mang một ít quần áo rách mướp xin vào bái quan. Quan hỏi có việc gì, Xiển thưa là nhà nghèo quá, gia tài chỉ còn một ít quần áo rách, nhờ quan cầm hộ cho lấy ít tiền về làm vốn sinh nhai. Tức thì quan nổi trận lôi đình thét mắng đùng đùng, vì xưa nay có ai dám cả gan đem quần áo rách đên bán cho quan bao giờ? Ðợi quan nguôi giận, Xiển mới nói:

    - Dạ thưa ngài, xin ngài thương kẻ học trò nghèo túng này, không gì cũng mang danh là người quân tử...

    - Quân tử gì mày! Ðồ quân tử cùng quân tử cố!

    Xiển trần tình:

    - Dạ, Khổng Minh túng Khổng Minh cầm ạ!

    Nghe câu nói khó hiểu, quan chau mày suy nghĩ một lúc mới biết lời mắng của mình: "Quân tử cùng quân tử cố" với lời trần tình của Xiển: "Khổng Minh túng Khổng Minh cầm" (1) đã làm thành đôi câu đối hay tuyệt. Quan phục tài Xiển, thưởng cho một quan tiền, nhưng lại chọn cho cái thứ tiền chôn giấu dưới đất lâu ngày bị han rỉ hết cả. Xiển đỡ lấy quan tiền, cầm một đồng dằn mạnh xuống đất, tiếng kêu nghe cành cạch, rồi nói:

    - Bẩm quan, tiền này không "ớt" được ạ!

    Quan vô tình mắng:

    - Mày điên à! Tiền này mà không tiêu được ư?

    Chỉ chờ có thế, Xiển liền vả cho quan ba cái tát vào mồm như trời giáng. Quan hô lính bắt trói. Xiển ngăn lại nói:

    - Chắc ngài vẫn chưa quên cái lệnh kiêng tên húy quan án ngài mới ban ra. Tôi làm vậy cũng chỉ là thi hành cái lệnh ấy của ngài mà thôi!

    Quan sợ bọn lính biết chuyện thì mình thêm xấu hổ, liền đuổi Xiển ra.
  8. KoreaMobi

    KoreaMobi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/06/2012
    Bài viết:
    2.996
    Đã được thích:
    8
    Vả quan huyện

    Có một viên quan huyện hay nịnh hót quan trên để chóng được thăng quan tiến chức. Một trong những viên quan hắn thường bợ đợ là án sát Nguyễn Văn Tiêu, tục gọi là án Tiêu.

    Ðể nịnh quan thầy, hắn ra lệnh cho dân hàng huyện không ai được nói đến tiếng "tiêu", ví dụ như hạt tiêu thì hải nói là hạt ớt... Hễ ai thấy người nào trái lệnh thì được phép vả vào mồm ba cái thật đau, rồi đem trình quan trị tội. Lệnh ban ra khiến Xiển đã ghét quan huyện lại càng ghét thêm. Ông mang một ít quần áo rách mướp xin vào bái quan. Quan hỏi có việc gì, Xiển thưa là nhà nghèo quá, gia tài chỉ còn một ít quần áo rách, nhờ quan cầm hộ cho lấy ít tiền về làm vốn sinh nhai. Tức thì quan nổi trận lôi đình thét mắng đùng đùng, vì xưa nay có ai dám cả gan đem quần áo rách đên bán cho quan bao giờ? Ðợi quan nguôi giận, Xiển mới nói:

    - Dạ thưa ngài, xin ngài thương kẻ học trò nghèo túng này, không gì cũng mang danh là người quân tử...

    - Quân tử gì mày! Ðồ quân tử cùng quân tử cố!

    Xiển trần tình:

    - Dạ, Khổng Minh túng Khổng Minh cầm ạ!

    Nghe câu nói khó hiểu, quan chau mày suy nghĩ một lúc mới biết lời mắng của mình: "Quân tử cùng quân tử cố" với lời trần tình của Xiển: "Khổng Minh túng Khổng Minh cầm" (1) đã làm thành đôi câu đối hay tuyệt. Quan phục tài Xiển, thưởng cho một quan tiền, nhưng lại chọn cho cái thứ tiền chôn giấu dưới đất lâu ngày bị han rỉ hết cả. Xiển đỡ lấy quan tiền, cầm một đồng dằn mạnh xuống đất, tiếng kêu nghe cành cạch, rồi nói:

    - Bẩm quan, tiền này không "ớt" được ạ!

    Quan vô tình mắng:

    - Mày điên à! Tiền này mà không tiêu được ư?

    Chỉ chờ có thế, Xiển liền vả cho quan ba cái tát vào mồm như trời giáng. Quan hô lính bắt trói. Xiển ngăn lại nói:

    - Chắc ngài vẫn chưa quên cái lệnh kiêng tên húy quan án ngài mới ban ra. Tôi làm vậy cũng chỉ là thi hành cái lệnh ấy của ngài mà thôi!

    Quan sợ bọn lính biết chuyện thì mình thêm xấu hổ, liền đuổi Xiển ra.
  9. arnold_in_hp

    arnold_in_hp Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/03/2006
    Bài viết:
    1.620
    Đã được thích:
    6
    Sợ vợ
    Có một ông quan rất sợ vợ. Có người mách ông ta một kế như sau:

    - Một hôm nào đó, ông uống nhiều rượu vào cho say, khi say rượu là không biết sợ ai cả. Nhân cơ hội đó, ông đánh cho bà ấy một trận nên thân, lần sau bà ấy mới biết sợ ông.

    Vị quan nọ quả nhiên làm theo kế đó, uống rượu vào, ngà ngà say nên đánh vợ một trận khá đau. Vợ ông ta có sợ ông ta thật. Nhưng sau khi tỉnh rượu vợ ông ta hỏi:

    - Hàng ngày ông hiền lành vậy, mà sao hôm nay ông độc ác thế?

    Vị quan nọ nói:

    - Lúc đó tôi say rượu chẳng nhớ gì cả.

    Nghe chồng nói là say rượu đánh vợ, vợ ông ta chẳng nói chẳng rằng liền tát ông ta hai cái ù tai. Vị quan vội nói ngay :

    - Không phải tại tôi mà là người ta bảo tôi làm thế đấy.

    Vợ quan liền nói:

    - Ừ, kẻ bày mưu đáng ghét thật. Còn ông, làm quan mà tai mỏng như vậy thì cũng đáng đánh lắm rồi.
  10. KoreaMobi

    KoreaMobi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/06/2012
    Bài viết:
    2.996
    Đã được thích:
    8
    Sợ vợ

    Có một ông quan rất sợ vợ. Có người mách ông ta một kế như sau:

    - Một hôm nào đó, ông uống nhiều rượu vào cho say, khi say rượu là không biết sợ ai cả. Nhân cơ hội đó, ông đánh cho bà ấy một trận nên thân, lần sau bà ấy mới biết sợ ông.

    Vị quan nọ quả nhiên làm theo kế đó, uống rượu vào, ngà ngà say nên đánh vợ một trận khá đau. Vợ ông ta có sợ ông ta thật. Nhưng sau khi tỉnh rượu vợ ông ta hỏi:

    - Hàng ngày ông hiền lành vậy, mà sao hôm nay ông độc ác thế?

    Vị quan nọ nói:

    - Lúc đó tôi say rượu chẳng nhớ gì cả.

    Nghe chồng nói là say rượu đánh vợ, vợ ông ta chẳng nói chẳng rằng liền tát ông ta hai cái ù tai. Vị quan vội nói ngay :

    - Không phải tại tôi mà là người ta bảo tôi làm thế đấy.

    Vợ quan liền nói:

    - Ừ, kẻ bày mưu đáng ghét thật. Còn ông, làm quan mà tai mỏng như vậy thì cũng đáng đánh lắm rồi.
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này