1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

ANOmobile: gian hàng rao vặt - máy thanh lý!

Chủ đề trong 'Thị trường Hải Phòng' bởi KoreaMobi, 27/06/2012.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. arnold_in_hp

    arnold_in_hp Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/03/2006
    Bài viết:
    1.620
    Đã được thích:
    6
    Nhất bên trọng, nhất bên khinh
    Một anh thợ mộc hay chữ vào làm cho nhà một ông quan hưu trí. Ông quan thấy anh ta lanh lợi, nói năng hoạt bát, mới hỏi:

    - Trước kia anh có học hành được chữ gì không?

    Anh ta trả lời: - Bẩm có ạ!

    Ông quan liền chỉ con ngựa bạch quí của mình đang đứng ăn ở góc sân, bảo:

    - Anh thử làm bài thơ vịnh con ngựa xem, hay thì ta sẽ thưởng.

    Anh thợ mộc ứng khẩu đọc:

    Bạch mã mao như tuyết
    Tứ túc cương như thiết
    Tướng công kỵ bạch mã
    Bạch mã tẩu như phi

    (Ngựa trắng lông như tuyết
    Bốn chân cứng như sắt
    Tướng công cưỡi ngựa trắng
    Ngựa trắng chạy như bay)

    Quan gật gù khen hay, rồi thưởng cho một thúng thóc, một quan tiền.

    Anh thợ ra về, gánh bên thúng thóc, bên đồ lề, thấy bên nặng bên nhẹ, liền nói chữ: "Nhất bên trọng, nhất bên khinh". Quan nghe nói liền cho thêm một thúng thóc nữa để gánh cho cân.

    Anh ta về nhà kể lại câu chuyện cho mọi người nghe. Có anh hàng xóm, dốt đặc cán mai, nhưng thấy được lắm tiền, lắm thóc như thế, nổi tính tham, liền bảo anh thợ mộc dạy cho bài thơ và câu nói chữ nọ. Học thuộc rồi, anh ta cũng sắp một đôi quang gánh và một ít dụng cụ vào dinh quan xin việc.

    Quan cũng hỏi như lần trước và anh này hí hửng đáp mình là học trò. Quan nhìn ra sân, thất bà cụ quét sân bèn bảo anh ta làm thơ vịnh bà cụ. Anh này đã hơi lúng túng, vì chỉ thuộc mỗi bài thơ vịnh con ngựa, bây giờ biết vịnh bà cụ thế nào? Nhưng đã trót thì phải trét cũng ứng khẩu đọc:

    Bà cụ mao như tuyết...

    Quan gật đầu: - Ừ, được đấy!

    Nghe quan khen, anh ta vững bụng đọc tiếp:

    Tứ túc cương như thiết

    Quan cau mày: - Ý hơi ép, nhưng cũng tạm được, ngâm tiếp đi!

    Mừng quá, anh này đọc một mạch:

    Tướng công kỵ bà cụ,
    Bà cụ tẩu như phi.

    Quan nghe xong giận quá, quát người nhà nọc ra đánh cho ba mươi roi vào mông. Ðứng dậy anh ta vừa xoa vừa nói: "Nhất bên trọng, nhất bên khinh". Quan nghe nói liền bảo đánh thêm ba mươi roi nữa vào lưng cho cân.
  2. KoreaMobi

    KoreaMobi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/06/2012
    Bài viết:
    2.996
    Đã được thích:
    8
    Nhất bên trọng, nhất bên khinh

    Một anh thợ mộc hay chữ vào làm cho nhà một ông quan hưu trí. Ông quan thấy anh ta lanh lợi, nói năng hoạt bát, mới hỏi:

    - Trước kia anh có học hành được chữ gì không?

    Anh ta trả lời: - Bẩm có ạ!

    Ông quan liền chỉ con ngựa bạch quí của mình đang đứng ăn ở góc sân, bảo:

    - Anh thử làm bài thơ vịnh con ngựa xem, hay thì ta sẽ thưởng.

    Anh thợ mộc ứng khẩu đọc:

    Bạch mã mao như tuyết
    Tứ túc cương như thiết
    Tướng công kỵ bạch mã
    Bạch mã tẩu như phi


    (Ngựa trắng lông như tuyết
    Bốn chân cứng như sắt
    Tướng công cưỡi ngựa trắng
    Ngựa trắng chạy như bay)


    Quan gật gù khen hay, rồi thưởng cho một thúng thóc, một quan tiền.

    Anh thợ ra về, gánh bên thúng thóc, bên đồ lề, thấy bên nặng bên nhẹ, liền nói chữ: "Nhất bên trọng, nhất bên khinh". Quan nghe nói liền cho thêm một thúng thóc nữa để gánh cho cân.

    Anh ta về nhà kể lại câu chuyện cho mọi người nghe. Có anh hàng xóm, dốt đặc cán mai, nhưng thấy được lắm tiền, lắm thóc như thế, nổi tính tham, liền bảo anh thợ mộc dạy cho bài thơ và câu nói chữ nọ. Học thuộc rồi, anh ta cũng sắp một đôi quang gánh và một ít dụng cụ vào dinh quan xin việc.

    Quan cũng hỏi như lần trước và anh này hí hửng đáp mình là học trò. Quan nhìn ra sân, thất bà cụ quét sân bèn bảo anh ta làm thơ vịnh bà cụ. Anh này đã hơi lúng túng, vì chỉ thuộc mỗi bài thơ vịnh con ngựa, bây giờ biết vịnh bà cụ thế nào? Nhưng đã trót thì phải trét cũng ứng khẩu đọc:

    Bà cụ mao như tuyết...

    Quan gật đầu: - Ừ, được đấy!

    Nghe quan khen, anh ta vững bụng đọc tiếp:

    Tứ túc cương như thiết

    Quan cau mày: - Ý hơi ép, nhưng cũng tạm được, ngâm tiếp đi!

    Mừng quá, anh này đọc một mạch:

    Tướng công kỵ bà cụ,
    Bà cụ tẩu như phi.


    Quan nghe xong giận quá, quát người nhà nọc ra đánh cho ba mươi roi vào mông. Ðứng dậy anh ta vừa xoa vừa nói: "Nhất bên trọng, nhất bên khinh". Quan nghe nói liền bảo đánh thêm ba mươi roi nữa vào lưng cho cân.
  3. arnold_in_hp

    arnold_in_hp Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/03/2006
    Bài viết:
    1.620
    Đã được thích:
    6
    Điên vì đàn bà
    Vị giám đốc nhà thương điên dẫn một quan khách tham quan. Chỉ một người nằm trên giường hai tay ôm chặt một con búp bê vào lòng, vị giám đốc giải thích:

    - Trước đây ông này yêu một người đàn bà, nhưng bị bà ta bỏ rơi và lấy chồng khác nên y phát điên và cứ tưởng con búp bê là người yêu mình.

    Đến một phòng khác, thấy một người điên bị xiềng xích hai tay, đang vùng vẫy bổ đầu vào tường tự tử.

    Vị giám đốc lắc đầu nói:

    - Còn đây là anh chồng đã lấy bà ta.
  4. KoreaMobi

    KoreaMobi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/06/2012
    Bài viết:
    2.996
    Đã được thích:
    8
    Chuyển đề tài

    Trong công viên, đôi trai gái đang tình tự.

    - Anh yêu em chứ?

    - Tất nhiên, anh yêu em vô cùng!

    - Vậy chúng mình cưới nhau đi anh.

    - !

    - Sao anh im lặng thế?

    - À, vì em chuyển đề tài đột ngột quá!
  5. arnold_in_hp

    arnold_in_hp Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/03/2006
    Bài viết:
    1.620
    Đã được thích:
    6
    Chuyển đề tài
    Trong công viên, đôi trai gái đang tình tự.

    - Anh yêu em chứ?

    - Tất nhiên, anh yêu em vô cùng!

    - Vậy chúng mình cưới nhau đi anh.

    - !

    - Sao anh im lặng thế?

    - À, vì em chuyển đề tài đột ngột quá!
    ----------------------------- Tự động gộp bài viết ---------------------------
    Kỹ... tàn nhẫn



    - Tại sao anh có người yêu xinh xắn, hiền dịu, có bằng cấp mà lại xù cưới?...

    - Bố mẹ tôi đã xem kỹ lý lịch ba đời nhà cô ấy rồi!

    - Có người mắc bệnh di truyền?

    - Không, ba đời nhà cô ấy toàn đẻ con gái không.
  6. KoreaMobi

    KoreaMobi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/06/2012
    Bài viết:
    2.996
    Đã được thích:
    8
    Kỹ... tàn nhẫn

    [​IMG]


    - Tại sao anh có người yêu xinh xắn, hiền dịu, có bằng cấp mà lại xù cưới?...

    - Bố mẹ tôi đã xem kỹ lý lịch ba đời nhà cô ấy rồi!

    - Có người mắc bệnh di truyền?

    - Không, ba đời nhà cô ấy toàn đẻ con gái không.
  7. arnold_in_hp

    arnold_in_hp Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/03/2006
    Bài viết:
    1.620
    Đã được thích:
    6
    Chàng ngốc nói chữ
    Một chàng ngốc nọ là chồng chưa cưới của cô gái thứ hai trong gia đình có ba chị em nọ. Một hôm chàng đến nhà, cô em út ra chào và nói:

    - Tọa sàng yến phu lang. (Mời chàng ngồi bàn tiệc)

    Nghe câu nói văn hoa Hán tự đó, chàng chẳng hiểu gì, ở lâu sợ mất thể diện nên ngốc ta luống cuống chào về.

    Lần sau trong một đêm trăng, ngốc lại đến thăm người yêu, nhưng lần này không dám đi ngả trước, lại lẻn ngả sau. Bất ngờ gặp lúc ba chị em đang tắm ngoài giếng. Nghe tiếng ba chị em cười khúc khích, chàng lén nhìn thấy cô út chỉ vào mình mà khoe rằng:

    - Bạch bạch như phấn trang. (Trắng như thoa phấn)

    Cô thứ hai lặp lại động tác của cô út mà nói:

    - Úc úc như hình quy. (Hình tựa mu rùa)

    Cô chị cười:

    - Hắc như côn lôn. (Ðen như quả núi)

    Nghe được câu nói trên, ngốc lẩm nhẩm đọc đi đọc lại cho thuộc, bụng nghĩ rằng đó là những câu ẩn ý cao siêu cần phải ghi nhớ. Rồi chàng hớn hở ra về.

    Lần thứ ba, ngốc ta hăm hở đến nhà người yêu. Cô út ra chào mời:

    - Tọa sàng yến phu lang.

    Ngốc chỉ ngay vào cô út mà rằng:

    - Bạch bạch như phấn trang.

    Cô út toát mồ hôi, không hiểu sao hôm nay chàng ta lại ăn nói "văn hoa" đến như vậy. Cô ngượng ngùng rút lui để người yêu của ngốc ra tiếp. Thấy chàng, cô thứ hai mở lời âu yếm hỏi:

    - Phu quân như hà ti?

    Ngốc làm bộ sành sỏi trả lời:

    - Hà ti chi mà hà ti. Úc úc như hình quy.

    Nghe vậy, cô ta thẹn đỏ mặt, nguây nguẩy bước vào. Cô chị thấy tình thế có vẻ căng thẳng, muốn giảng hoà, chạy ra cản ngăn ngốc:

    - Thôi, dượng bất mật ngôn. (Dượng nói không ngọt ngào)

    Ngốc lại chỉ vào chị tỉnh bơ nói:

    - Mật ngôn chi mà mật ngôn. Hắc hắc như côn lôn.

    Người chị đứng sững như trời trồng, rồi ù chạy một mạch chẳng dám quay đầu lại.
  8. KoreaMobi

    KoreaMobi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/06/2012
    Bài viết:
    2.996
    Đã được thích:
    8
    Nhân đức

    Có người hay nói nịnh. Một hôm, đến thăm quan huyện, vừa vào dinh, đã khen rối rít:

    - Quan lớn nhân đức thật. Thú dữ cũng phải lánh đi nơi khác. Hôm qua, vừa bước chân vào địa hạt ta tận mắt tôi thấy cọp kéo nhau từng bầy đi sang huyện bên cạnh.

    Quan nghe, cũng chối tai, nhưng vẫn cười gượng. Một lúc, dân tới báo đêm qua cọp bắt mất ba mạng người, xin quan đưa lính về bắn trừ đi, kẻo nó ăn hết thiên hạ.

    Quan huyện quay lại hỏi khách:

    - Sao ngài bảo trông thấy cọp bỏ đi cả rồi !

    Người kia bí quá, nói liều:

    - Chắc quan huyện bên cạnh cũng nhân đức chẳng kém gì quan lớn, nên nó không có chỗ trú chân, đành phải quay trở lại huyện nhà.
  9. 99hangkenh

    99hangkenh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/12/2012
    Bài viết:
    3.397
    Đã được thích:
    0
    up
  10. KoreaMobi

    KoreaMobi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/06/2012
    Bài viết:
    2.996
    Đã được thích:
    8
    Nhân đức

    Có người hay nói nịnh. Một hôm, đến thăm quan huyện, vừa vào dinh, đã khen rối rít:

    - Quan lớn nhân đức thật. Thú dữ cũng phải lánh đi nơi khác. Hôm qua, vừa bước chân vào địa hạt ta tận mắt tôi thấy cọp kéo nhau từng bầy đi sang huyện bên cạnh.

    Quan nghe, cũng chối tai, nhưng vẫn cười gượng. Một lúc, dân tới báo đêm qua cọp bắt mất ba mạng người, xin quan đưa lính về bắn trừ đi, kẻo nó ăn hết thiên hạ.

    Quan huyện quay lại hỏi khách:

    - Sao ngài bảo trông thấy cọp bỏ đi cả rồi !

    Người kia bí quá, nói liều:

    - Chắc quan huyện bên cạnh cũng nhân đức chẳng kém gì quan lớn, nên nó không có chỗ trú chân, đành phải quay trở lại huyện nhà.
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này