1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

ANOmobile: gian hàng rao vặt - máy thanh lý!

Chủ đề trong 'Thị trường Hải Phòng' bởi KoreaMobi, 27/06/2012.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. arnold_in_hp

    arnold_in_hp Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/03/2006
    Bài viết:
    1.620
    Đã được thích:
    6
    Câm điếc
    Nổi tiếng là người thông thái, hiểu rộng, biết nhiều, nhưng Quỳnh ngán chuyện cử nghiệp. Mỗi lần triều đình mở khoa thi, nhiều người giục chàng lều chõng ứng thí, chàng đều gạt phăng nói sang chuyện khác.

    Lần ấy, vì nể ý thầy học, lời khuyên của bạn bè dân làng, Quỳnh đành đi thi cho phải phép. Năm đó, nhà chúa mừng sinh được con trai, các quan trường bèn nảy ra ý nịnh hót chúa, bàn nhau ra đề thì nói về điềm lành của đất nước. Đoán được ý ấy, Quỳnh nghĩ ra cách làm một bài văn phải hàm được hai nghĩa: bề ngoài, đọc lên nghe như lời ca ngợi công đức của Chúa và sự an vui của mọi người, nhưng ẩn ý của nó lại là một sự phủ định. Trong bài văn ấy có hai câu khái quát hiện trạng đất nước như sau:

    "Quan tắc cổ, dân tắc cổ, đái hàm quan Nghiêu Thuấn chi dân" (Nghĩa là: Quan cũng theo phép xưa, dân cũng theo phép xưa, đội ơn quan, dân được sống đời Nghiêu Thuấn) và đối lại:

    "Thượng ung tai, hạ ung tai, ỷ đầu lai Đường Ngu chi đức" (nghĩa là: Trên cũng vui thay, dưới cũng vui thay, dựa vào đám đầu lại có đức độ thời Đường Ngu)

    Mới nghe đọc lần đầu, chúa Trịnh đã khen: Hay quá! Xứng đáng cho giải nhất! Quan chủ khảo liền đứng lên tâu với Chúa:

    - Khải chúa! Trong hai câu ấy, thần thấy có cái ẩn ý không thuận.

    - Quan thật đa nghi quá. Ca tụng công đức của chúa như vậy mà còn gì không thuận?

    - Khải chúa, cứ theo cái nghĩa chữ Hán thì hai câu ấy đúng là hay thật, nhưng Quỳnh là loại thâm nho, từng đã dùng chữ nghĩa chơi khâm nhiều người, và chắc hắn không bao giờ bằng lòng thứ văn chương một nghĩa. Theo sự hiểu biết cạn hẹp của thần, thì hai câu ấy xướng theo nghĩa đồng âm trực tiếp nghe ra ngại lắm, không dám đọc lên để chúa thưởng lãm.

    - Ta cho phép, quan cứ nói.

    - Khải chúa, nếu vậy thì thần xin thưa. Hai câu ấy có dụng ý phỉ báng, táo tợn. Nếu đọc theo kiểu nôm thì rõ là câu chửi tục.

    - Chửi tục không sao, nhà ngươi cứ trình bày ta nghe thử!

    - Vậy thần xin mạo muội thưa: "Quan tắc cổ, dân tắc cổ" có nghĩa là "trên cũng câm, dưới cũng câm," thưa tắc cổ là câm không dám nói đấy ạ! Còn "đái hàm quan Ngiêu Thuấn chi dân" tức là "đái vào hàm bọn quan dám bảo rằng dân chúng đang sống dưới thời Nghiêu Thuấn".

    - Nếu quả vậy thì Quỳnh láo thật!

    - Khải chúa, chưa hết đâu. Câu sau này còn hàm ý báng bổ tệ hại hơn. "Thượng ung tai, hạ ung tai" có nghĩa là "đứa trên thối tai, đứa dưới cũng thối tai", là cả trên dưới, ai ai cũng là một lũ điếc đấy ạ. Vì điếc hết nên không biết rằng "ỷ đâu lai Đường ngu chi sĩ" nghĩa là "ỉa vào đầu lũ nha dám bảo rằng kẻ sĩ đang mở mặt giữa đời Đường Ngu".

    Quỳnh lần ấy bị đánh hỏng nhưng lại có cơ hội đả kích vào thói xu nịnh của đám quan trường và "chọc" nhà chúa một trận nên thân, còn mình thì vẫn giữ tròn khí tiết.
  2. KoreaMobi

    KoreaMobi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/06/2012
    Bài viết:
    2.996
    Đã được thích:
    8
    Thừa giấy vẽ voi

    Trong lần thi hội, Cống Quỳnh không có ý định ứng thí, nhưng vì nể lời chúa Trịnh ép đi thi để lấyTrạng Nguyên, nên Quỳnh nhận lời.

    Lúc vào trường thi, Quỳnh làm bài rất nhanh, xong sớm trước nhiều thí sinh khác. Lẽ ra Quỳnh đem nộp quyển, nhưng vì chẳng biết chuyện đỗ đạt, nên táy máy giở bài ra xem lại. Thấy có một đoạn giấy trắng bên dưới, Quỳnh liền chấm bút vẽ ngay một bầy voi, rồi tiện tay đề luôn bên cạnh mấy câu thơ ngẫu hứng:

    Văn chương phú lục đã xong rồi,
    Thừa giấy làm chi, chẳng vẽ voi,
    Tớ có một điều xin bảo thật
    Đứa nào cười tớ, nó ăn bòi.


    Quỳnh làm như vậy là cố ý chọc tức quan chủ khảo, họ sẽ điên tiết lên khi đọc những dòng này và sẽ đánh hỏng Quỳnh với tội "phạm trường quy." Thật ra, Quỳnh đâu cần sự thăng quan tiến chức.

    Lúc ấy, có viên giám thị đi theo dõi. Liếc thấy bài thơ tứ tuyệt ngạo mạn của Quỳnh, bèn chạy đi báo với quan giám khảo. Quan sơ khảo và quan phúc giám khảo rón rén đến dòm thử, thì quả đúng như vậy. Quỳnh biết các hành động của ban giám khảo, nhưng cứ tảng lờ coi như không. Đợi đến lúc các quan trường xúm lại đông đảo, Quỳnh mới đưa bút viết tiếp hai câu thơ nữa vịnh bức tranh voi vừa vẽ:

    Voi mẹ, voi con, voi lúc nhúc
    Chú sơ, chú phúc, rúc mà coi.


    Đám quan viên lúc này cảm thấy sượng sùng nên bấm nhau rút lẹ. Đứng lâu ở đó e không khéo lại bị Quỳnh chơi khăm, mất mặt nữa.
  3. arnold_in_hp

    arnold_in_hp Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/03/2006
    Bài viết:
    1.620
    Đã được thích:
    6
    Thừa giấy vẽ voi
    Trong lần thi hội, Cống Quỳnh không có ý định ứng thí, nhưng vì nể lời chúa Trịnh ép đi thi để lấyTrạng Nguyên, nên Quỳnh nhận lời.

    Lúc vào trường thi, Quỳnh làm bài rất nhanh, xong sớm trước nhiều thí sinh khác. Lẽ ra Quỳnh đem nộp quyển, nhưng vì chẳng biết chuyện đỗ đạt, nên táy máy giở bài ra xem lại. Thấy có một đoạn giấy trắng bên dưới, Quỳnh liền chấm bút vẽ ngay một bầy voi, rồi tiện tay đề luôn bên cạnh mấy câu thơ ngẫu hứng:

    Văn chương phú lục đã xong rồi,
    Thừa giấy làm chi, chẳng vẽ voi,
    Tớ có một điều xin bảo thật
    Đứa nào cười tớ, nó ăn bòi.

    Quỳnh làm như vậy là cố ý chọc tức quan chủ khảo, họ sẽ điên tiết lên khi đọc những dòng này và sẽ đánh hỏng Quỳnh với tội "phạm trường quy." Thật ra, Quỳnh đâu cần sự thăng quan tiến chức.

    Lúc ấy, có viên giám thị đi theo dõi. Liếc thấy bài thơ tứ tuyệt ngạo mạn của Quỳnh, bèn chạy đi báo với quan giám khảo. Quan sơ khảo và quan phúc giám khảo rón rén đến dòm thử, thì quả đúng như vậy. Quỳnh biết các hành động của ban giám khảo, nhưng cứ tảng lờ coi như không. Đợi đến lúc các quan trường xúm lại đông đảo, Quỳnh mới đưa bút viết tiếp hai câu thơ nữa vịnh bức tranh voi vừa vẽ:

    Voi mẹ, voi con, voi lúc nhúc
    Chú sơ, chú phúc, rúc mà coi.

    Đám quan viên lúc này cảm thấy sượng sùng nên bấm nhau rút lẹ. Đứng lâu ở đó e không khéo lại bị Quỳnh chơi khăm, mất mặt nữa.
  4. KoreaMobi

    KoreaMobi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/06/2012
    Bài viết:
    2.996
    Đã được thích:
    8
    Tiền múa Chúa cười

    Nhà Quỳnh nghèo lắm. Một lần ghé qua đền thờ bà Chúa Liễu, thấy nơi khám có nhiều tiền do khách thập phương cúng đặt ở trên mâm, Quỳnh nảy ra ý muốn vay. Cậu vừa gieo tiền xin âm dương vừa khấn:

    - Độ rày, em túng quẫn, chị lại để tiền không. Xin chị cho em vay, làm ăn khá em chẳng quên ơn chị. Nếu cho vay một phần tư, xin khiến hai đồng đều sấp; nếu cho vay một phần ba, xin cho hai đồng đều ngửa, còn cho vay một nửa, xin sấp ngửa bằng nhau.

    Theo kiểu cách ấy, thì đằng nào Quỳnh cũng vay được cả, mà ý bà Chúa Liễu vốn không thích tính Quỳnh, chẳng muốn cho vay, bèn làm cho cả hai đồng tiền quay tít không ngừng.

    Thấy vậy, Quỳnh reo lên:

    - A, tiền múa, Chúa cười! Chị thương em nghèo nên cho em vay cả. Xin đa tạ chị!

    Nói đoạn, Quỳnh trút hết tiền vào bao, buộc lại rồi ra về. Mắc mưu Quỳnh, bà Chúa phen này coi như mất trắng.
  5. arnold_in_hp

    arnold_in_hp Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/03/2006
    Bài viết:
    1.620
    Đã được thích:
    6
    Còn phải hỏi
    Trên đường đến sở làm, bà Laura phải đi ngang một cửa hàng chim kiểng. Có một con vẹt nhìn bà chằm chằm và hét toáng lên:

    - Này bà ơi... Thiệt chưa từng thấy ai xấu tệ như bà.

    Bà Laura hơi ngạc nhiên nhưng cũng không nói gì. Ngày thứ hai, con vẹt cũng lại chào bà bằng câu chào đáng ghét đó:

    - Này bà ơi.... Thiệt chưa từng thấy ai xấu tệ như bà.

    Và hôm sau cũng y như vậy. Bà Laura đã bực mình lắm rồi. Bà bước vào tiệm và yêu cầu ông chủ hãy "dạy dỗ" lại con vẹt. Ông chủ tiệm hết sức xin lỗi bà và hứa sẽ không còn có tình trạng trên xảy ra nữa.

    Sáng hôm sau, trên đường đi làm, bà Laura lại đi ngang cửa hàng chim kiểng. Vừa thấy bà từ xa, con vẹt đã tía lia:

    - Này bà ơi...., này bà ơi...

    - Gì nữa đây - Bà Laura ngạc nhiên.

    - ... Bà biết rồi còn hỏi - Con vẹt trả lời.
    ----------------------------- Tự động gộp bài viết ---------------------------
    Thấy chưa chắc đúng
    Trời mưa to nhưng khi đi lấy ô thì tôi thấy trong năm cái ở nhà chả còn cái nào dùng được. Tôi quyết định mang tất cả năm cái ô đến hiệu chữa ô.

    Thế rồi tôi ôm năm cái ô đến hiệu chữa ô và nói với họ rằng tôi sẽ đến lấy ô trên đường về nhà vào buổi chiều. Khi tôi đi ăn chiều, trời vẫn mưa nặng hạt. Tôi đến một cửa hàng ăn gần đấy, ngồi xuống bên bàn được ít phút thì một phụ nữ trẻ bước vào ngồi ngay cùng bàn với tôi. Tôi là người ăn xong đầu tiên và khi đứng dậy tôi đãng trí cầm chiếc ô của chị ấy rồi bước về phía cửa. Chị ta gọi tôi lại và nhắc nhở rằng tôi đã cầm nhầm cái ô của chị ta. Tôi trả ô lại và xin lỗi rối rít.

    Đến tối, tôi đến lấy ô, mua một tờ báo, rồi lên tầu điện. Chị ta cũng ở trên tầu điện. Chị ta nhìn tôi nói:

    - Ông hôm nay được một mẻ lớn phải không?
    ----------------------------- Tự động gộp bài viết ---------------------------
    Thấy chưa chắc đúng
    Trời mưa to nhưng khi đi lấy ô thì tôi thấy trong năm cái ở nhà chả còn cái nào dùng được. Tôi quyết định mang tất cả năm cái ô đến hiệu chữa ô.

    Thế rồi tôi ôm năm cái ô đến hiệu chữa ô và nói với họ rằng tôi sẽ đến lấy ô trên đường về nhà vào buổi chiều. Khi tôi đi ăn chiều, trời vẫn mưa nặng hạt. Tôi đến một cửa hàng ăn gần đấy, ngồi xuống bên bàn được ít phút thì một phụ nữ trẻ bước vào ngồi ngay cùng bàn với tôi. Tôi là người ăn xong đầu tiên và khi đứng dậy tôi đãng trí cầm chiếc ô của chị ấy rồi bước về phía cửa. Chị ta gọi tôi lại và nhắc nhở rằng tôi đã cầm nhầm cái ô của chị ta. Tôi trả ô lại và xin lỗi rối rít.

    Đến tối, tôi đến lấy ô, mua một tờ báo, rồi lên tầu điện. Chị ta cũng ở trên tầu điện. Chị ta nhìn tôi nói:

    - Ông hôm nay được một mẻ lớn phải không?
  6. KoreaMobi

    KoreaMobi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/06/2012
    Bài viết:
    2.996
    Đã được thích:
    8
    Thấy chưa chắc đúng

    Trời mưa to nhưng khi đi lấy ô thì tôi thấy trong năm cái ở nhà chả còn cái nào dùng được. Tôi quyết định mang tất cả năm cái ô đến hiệu chữa ô.

    Thế rồi tôi ôm năm cái ô đến hiệu chữa ô và nói với họ rằng tôi sẽ đến lấy ô trên đường về nhà vào buổi chiều. Khi tôi đi ăn chiều, trời vẫn mưa nặng hạt. Tôi đến một cửa hàng ăn gần đấy, ngồi xuống bên bàn được ít phút thì một phụ nữ trẻ bước vào ngồi ngay cùng bàn với tôi. Tôi là người ăn xong đầu tiên và khi đứng dậy tôi đãng trí cầm chiếc ô của chị ấy rồi bước về phía cửa. Chị ta gọi tôi lại và nhắc nhở rằng tôi đã cầm nhầm cái ô của chị ta. Tôi trả ô lại và xin lỗi rối rít.

    Đến tối, tôi đến lấy ô, mua một tờ báo, rồi lên tầu điện. Chị ta cũng ở trên tầu điện. Chị ta nhìn tôi nói:

    - Ông hôm nay được một mẻ lớn phải không?
  7. 99hangkenh

    99hangkenh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/12/2012
    Bài viết:
    3.397
    Đã được thích:
    0
    up
  8. arnold_in_hp

    arnold_in_hp Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/03/2006
    Bài viết:
    1.620
    Đã được thích:
    6
    Vì sao sợ
    Bác sĩ trưởng khoa hỏi bệnh nhân mặt mày tái xanh:

    - Này anh kia, lẽ ra bây giờ anh phải ở trong phòng mổ, tại sao anh lại bỏ chạy ra đây?

    - Vì tôi nghe cô y tá nói: “Anh không nên hoảng loạn như vậy. Mổ ruột thừa là một phẫu thuật đơn giản nhất trong tất cả các loại phẫu thuật”.

    - Cô ta nói đúng mà?

    - Thì đúng. Nhưng cô ấy không nói với tôi mà là nói với anh bác sĩ trẻ đứng mổ ấy chứ!
  9. KoreaMobi

    KoreaMobi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/06/2012
    Bài viết:
    2.996
    Đã được thích:
    8
    Vì sao sợ

    Bác sĩ trưởng khoa hỏi bệnh nhân mặt mày tái xanh:

    - Này anh kia, lẽ ra bây giờ anh phải ở trong phòng mổ, tại sao anh lại bỏ chạy ra đây?

    - Vì tôi nghe cô y tá nói: “Anh không nên hoảng loạn như vậy. Mổ ruột thừa là một phẫu thuật đơn giản nhất trong tất cả các loại phẫu thuật”.

    - Cô ta nói đúng mà?

    - Thì đúng. Nhưng cô ấy không nói với tôi mà là nói với anh bác sĩ trẻ đứng mổ ấy chứ!
  10. arnold_in_hp

    arnold_in_hp Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/03/2006
    Bài viết:
    1.620
    Đã được thích:
    6
    ay quá rồi
    Tại phiên tòa diễn ra cuộc tranh luận vi phạm luật lệ giao thông vì say xỉn.

    Viên luật sư biện hộ cãi:

    - Tôi nhất trí là thân chủ của tôi đã quỳ trên xa lộ nhưng đấy đâu phải là bằng chứng về việc ông ta say?

    Thẩm phán đáp:

    - Đúng thế, đấy không phải là bằng chứng, nhưng việc bị cáo định cuốn dải phân cách lại thì chắc là một bằng chứng tốt chứ hả?
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này