1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Aquarius part 8 - Lang thang khắp chân trời - Mừng năm Đinh Hợi

Chủ đề trong 'Làm quen - rút ngắn khoảng cách' bởi DHTC, 03/02/2007.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. dep_tong_quai_hong

    dep_tong_quai_hong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/11/2006
    Bài viết:
    6.213
    Đã được thích:
    0
    Cái này thì lại hiểu này. Sao ko giải thích luôn. Chẹp chẹp, khổ thân Dum nhỉ? Phải xin chữ này cơ à?
  2. dep_tong_quai_hong

    dep_tong_quai_hong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/11/2006
    Bài viết:
    6.213
    Đã được thích:
    0
    Homme thật là. Đã không nhắc nhở thằng em lại còn lôi tận 1 hào ra mà nói. Ờ, nói thẳng là cũng chả lo đâu, h Holi yên tâm lắm, cứ lúc nào say rượu ấy . . . rút điện thoại ra "alo" 1 cái là có em Jin đến đưa về nhà rồi, ko sợ. Thôi 2 hào đi . . . cho khí thế.
  3. dep_tong_quai_hong

    dep_tong_quai_hong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/11/2006
    Bài viết:
    6.213
    Đã được thích:
    0
    Uầy, 2 ông bà này, kiểu này còn hói, còn hói. Đọc ít thôi, tập trung vào ăn uống đi.
  4. botaychamcom291

    botaychamcom291 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/12/2006
    Bài viết:
    2.979
    Đã được thích:
    0
    Em đồng ý với chị dép, chả hiểu chi mô
  5. botaychamcom291

    botaychamcom291 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/12/2006
    Bài viết:
    2.979
    Đã được thích:
    0
    Quả này off hoành tá tràng òy
  6. dep_tong_quai_hong

    dep_tong_quai_hong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/11/2006
    Bài viết:
    6.213
    Đã được thích:
    0
    Hờ hờ, mà cũng chưa biết ai lột ai đâu bé Bó tay ạ.
  7. freakie

    freakie Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/07/2003
    Bài viết:
    4.547
    Đã được thích:
    0
    hồi 5, 6 tuổi em về quê ăn tết thì xem gói bánh chưng với trông bánh chưng thôi
    từ đó tới giờ k về quê dịp tết nữa
    còn ăn tết ngoài này, năm nào cũng mua bánh mà, có bít hình dáng cái khuôn gói nó thế nào đâu ^^
  8. freakie

    freakie Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/07/2003
    Bài viết:
    4.547
    Đã được thích:
    0
    mua chanh về gội cho mượt tóc á? ơ, thế vẫn còn tóc mà mượt hả chị dép
  9. dep_tong_quai_hong

    dep_tong_quai_hong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/11/2006
    Bài viết:
    6.213
    Đã được thích:
    0
    Chắc còn được mấy chùm.
  10. homme-en-blanche

    homme-en-blanche Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    16/02/2002
    Bài viết:
    971
    Đã được thích:
    1
    Hôm qua thức khuya mà hôm nay chả ngủ được gì, dậy sớm quá, không hiểu vì sao. Hoá ra các bác gái nói xấu mình.
    VÀ NẾU NHƯ CHUYỆN NÀY LÀ CÓ THẬT, nguyên bản tiếng Pháp ?oEt si c?Tetait vrai??
    Năm 2004, 5293 độc giả Pháp đã bỏ phiếu qua Internet để bầu ?o Và nếu như chuyện này là có thật?? là cuốn sách hay nhất, và giải thưởng ?oInternet? về sách đã được trao cho Marc Levy.
    Câu chuyện bắt đầu từ một tai nạn ôtô đã bất ngờ đẩy Lauren, nữ sinh viên y khoa nội trú tại bệnh viện San Francisco, vào một cơn hôn mê kéo dài. Nhận thức được tất cả nhưng không thể nào giao tiếp được với thế giới bên ngoài, cô trở thành một cái xác sống, bất động và mất ý thức dưới mắt tất cả mọi người. Khát khao trở lại với cuộc sống bình thường đã khiến cho hồn cô đột nhiên tách ra khỏi cơ thể bất lực và đi lang thang khắp nơi. Trở về ngôi nhà cũ của mình, hồn Lauren đã gặp tại đây Arthur, người thuê nhà mới- một kiến trúc sư trẻ. Anh trở thành người duy nhất nhận biết được sự có mặt của Lauren và giao tiếp được với cô-nói đúng hơn là với hồn cô. Từ chỗ nghi ngờ ban đầu đi đến chỗ bị thuyết phục và thương cảm, Arthur đã tìm mọi cách để giúp Lauren thoát ra khỏi tình trạng phân ly hồn xác thương tâm này và trở lại với cuộc sống bình thường. Mối tình kỳ lạ giữa một người trần mắt thịt và một hồn ma đã nảy sinh như vậy, cảm động, hấp dẫn mà không hề quái dị, giật gân. Để đi được đến kết thúc có hậu, cặp tình nhân đã phải trải qua biết bao thăng trầm, nhiều khi tưởng như hoàn toàn tuyệt vọng. Đó là một câu chuyện cổ tích của thời hiện đại, đươc viết bằng một văn phong trong sáng và thấm đượm tình người.
    Trích đoạn : Laurent kể cho Arthur nghe (đúng thật, xin lỗi mèo. Dạo này chả nhớ được cái gì vào cái gì)
    đó là một trò chơi, mỗi sáng khi thức dậy người ta cho anh 86400 đô la, với điều bắt buộc duy nhất là phải chi tiêu trong ngày, số tiền không dùng đến sẽ bị lấy đi khi anh đi ngủ, nhưng món quà trời cho hay là trò chơi này có thể ngừng lại bất cứ lúc nào, anh hiểu chứ. Vậy thì câu hỏi là : anh sẽ làm gì nếu một món quà như vậy đến với anh ? Anh trả lời một cách tự nhiên rằng anh sẽ tiêu từng đô la một để làm những cái gì mà mình thích, và sẽ tặng nhiều quà cho những người mà mình yêu mến. Anh sẽ tìm cách sử dụng từng đồng xu một mà cái ?onhà băng kỳ diệu? này tặng để đem lại hạnh phúc cho đời anh và những người xung quanh anh, ?ongay cả những người mà anh không quen biết nữa, vì anh không tin rằng anh có thể chi tiêu cho mình và cho những người thân của mình hết được 86400 đô la một ngày, nhưng em muốn dẫn đến cái gì thế ?? Cô trả lời : ?oNhà băng kỳ diệu này tất cả chúng ta đều có, đó là thời gian ! Chiếc sừng màu nhiệm chứa đầy những giây đồng hồ điểm từng tiếng một!? Mỗi buổi sáng khi tỉnh dậy, chúng ta được cho 86400 giây để sống trong ngày, và tối đến khi ta đi ngủ không được chuyển gì cho ngày hôm khác, tất cả những gì không được sống đã mất, ngày hôm qua vừa mới trôi đi. Mỗi buổi sáng phép màu này lại bắt đầu, chúng ta lại được 86400 giây để sống, và chúng ta chơi với cái luật không thể lẩn tránh được này : nhà băng có thể đóng tài khoản của chúng ta bất cứ lúc nào, và không thể báo trước : vào tất cả mọi lúc, cuộc sống đều có thể dừng lại. Vậy thì ta sẽ làm gì với 86400 giây mà ta có hằng ngày ? ?oĐiều đó chẳng phải quan trọng hơn những đồng đô la hay sao, những giây được sống ?? Từ khi cô bị tai nạn, mỗi ngày cô mới hiểu rằng thật ít người nhận thức được thời gian đáng coi trọng và quý giá biết bao. Cô giải thích cho anh những kết luận từ câu chuyện của cô ?oAnh muốn hiểu một năm sống là gì : hãy đặt câu hỏi cho một sinh viên vừa thi trượt kì thi cuối năm. Một tháng sống : hãy hỏi một người mẹ vừa cho ra đời đứa con đẻ non và đang đợi nó được ra khỏi ***g kính để bà được ôm con trong vòng tay mình, bình yên vô sự. Một tuần : hỏi một người làm việc ở nhà máy hay dưới hầm mỏ để nuôi gia đình mình. Một ngày : hỏi hai người đang yêu mê mệt và đang đợi để gặp lại nhau. Một giờ : hỏi một người mắc chứng sợ bóng tối, đang bị kẹt trong cái thang máy hỏng. Một giây : nhìn vẻ mặt người vừa thoát khỏi tai nạn ôtô, và một phần nghìn giây : hỏi một vận động viên vừa đoạt huy chương bạc ở thế vận hội, chứ không đoạt huy chương vàng mà vì nó anh ta đã luyện tập suốt đời mình. Cuộc sống thật kỳ diệu, Arthur, và em nói với anh điều này với ý thức đầy đủ về sự việc, bởi vì từ khi em bị tai nạn, em thưởng thức giá trị của từng khoảnh khắc. Vì vậy em xin anh, chúng ta hãy tận hưởng tất cả những giây phút mà chúng ta còn lại này?
    TRuyện này hay lắm, nhà mình ai có thời gian nên đọc một chút, sẽ không hối tiếc đâu.
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này