1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Asean, Trung Quốc, Biển Đông và Việt Nam

Chủ đề trong 'Giáo dục quốc phòng' bởi MMichelHung, 27/06/2010.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Tran-Trung

    Tran-Trung Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    17/11/2010
    Bài viết:
    1.437
    Đã được thích:
    563
    Mày nên xem thứ trưởng Nguyễn Thanh Sơn cho tu bổ lại nghĩa trang Biên Hoà và việc ông dẫn đoàn Việt kiều đi thăm Trường Sa đi, thậm chí sắp tới có thể thứ trưởng Sơn còn mời cả số tướng tá cộm cán của Sài Gòn cũ ra nữa kìa. Cho mày biết luôn là đồng nghiệp của tao cũng có người nhà là sĩ quan chế độ cũ hiện nay đều là trưởng phó các phòng ban cấp quận, cấp thành phố cả thậm chí họ sẽ còn lên nữa. Trung tướng Nguyễn Hữu Có, chuẩn tướng Nguyễn Hữu Hạnh đều là những người góp phần xây dựng đất nước sau chiến tranh được nhân dân kính trọng, cựu bộ trưởng kinh tế VNCH sau này là cố vấn kinh tế cho thủ tướng Võ Văn Kiệt trong thời kỳ đổi mới. Ngược lại đến con trai của bác ***************** hay con gái của đại tướng Võ Nguyên Giáp không phải là Đảng viên thì họ vẫn có những đóng góp to lớn cho đất nước. Còn cái loại ta đây con cháu gia đình cách mạng, ba bốn đời Đảng viên mà chả làm được cái ***g gì cho xã hội, làm những chuyện bẩn thỉu thì cũng chỉ để tiếng thối nghìn thu thôi.
    Lần cập nhật cuối: 20/12/2013
    HaNoiOldhoalongtrang thích bài này.
  2. Thai_Thu_Hoi_Quoc

    Thai_Thu_Hoi_Quoc Thành viên rất tích cực Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    07/05/2013
    Bài viết:
    437
    Đã được thích:
    43
    Hóa ra thằng này là con ngụy cháu nô
    bsb_long thích bài này.
  3. Thai_Thu_Hoi_Quoc

    Thai_Thu_Hoi_Quoc Thành viên rất tích cực Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    07/05/2013
    Bài viết:
    437
    Đã được thích:
    43
    Khá khen cho đồng chí jenna, tôi xin được mượn trích dẫn lại dòng này để nhắc nhở các bạn trẻ VN rằng đồ Tây ko bao giờ tốt bằng đồ Nga hoặc TQ. Chắc phải lập 1 FB hoặc chủ đề, blog gì đó giải độc mới được :cool:
    Lần cập nhật cuối: 20/12/2013
  4. tridunghtvc

    tridunghtvc Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    26/10/2013
    Bài viết:
    961
    Đã được thích:
    454
    Bác Tran-Trung đừng mắc mưu kích động .
    Người trong nước hiện không thấy ai có tư tưởng và nói lên những lời như thằng cu này ...
    :rolleyes::P
    hoalongtranghanhgl thích bài này.
  5. bsb_long

    bsb_long Thành viên tích cực Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    20/05/2006
    Bài viết:
    378
    Đã được thích:
    19
    cái đám nguỵ Sài Gòn nhà mày bán Ba Bình cho Đài , bán Hoàng Sa cho Trung Quốc mới là tiếng thối để ngàn thu đấy . Chưa biết ngoài đời đứa nào hơn đứa nào đóng góp gì cho xã hội này đâu mà lên đây tinh tướng kích động trẻ trâu tụ tập offline làm loạn .
    Thai_Thu_Hoi_Quoc thích bài này.
  6. hanhgl

    hanhgl Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    08/02/2010
    Bài viết:
    1.771
    Đã được thích:
    941
    Tớ đồng ý với cậu ý này. Hiện nay với chủ trương, chính sách đoàn kết, hòa hợp dân tộc, Việt Nam đã phá bỏ rất nhiều những rào cản ý thức hệ, mâu thuẫn xã hội là hậu quả của chiến tranh chia cắt ly tán lòng người trước đây. Phải nói rằng ngoại trừ những kẻ còn bám víu vào những thù hận, những định kiến lạc hậu, những kẻ ăn mày dĩ vãng thì đại đa số người dân Việt Nam đã không còn nặng nề phân biệt bên này bên kia, tất cả đều hướng về một phía nơi mà Việt Nam đã và sẽ rủ bỏ quá khứ đau thương, nghèo đói để tiến đến thịnh vượng hạnh phúc.
    Đoàn kết hòa hợp dân tộc là đạo lý tự nhiên không thể gò ép và tất cả những ai có tấm lòng và lương tri đều phấn đấu hết mình vì đạo lý cao cả ấy. Chúng ta không phủ nhận trước đây còn có những ấu trĩ còn có những hành xử thành kiến nặng nề ý thức hệ cản trở đoàn viên dân tộc đè nén nhiều số phận con người, nhưng ánh sáng thời đại và lương tri dân tộc đã thay đổi con dân Việt Nam không phân biệt thành phần, quá khứ đều có quyền làm chủ cuộc đời mình và có đủ mọi cơ hội đẻ cống hiến cho xã hội. Các ông các bà lớn tuổi khắp mọi nơi ở miền nam có thể trước đây thuộc hai chiến tuyến hai chế độ nhưng không còn ai còn nhắc lại thù nghịch một thủa. Họ là bạn bè là tri kỷ trà dư tửu hậu, là sui gia, là hội viên sinh hoạt của hội người cao tuổi hội khuyến học...tất cả quá khứ đều lùi xa. Các bạn trẻ chúng ta bây giờ phải có trách nhiệm xây dựng và bồi đắp thêm nữa khối đoàn kết dân tộc. Tuy có người này người kia, xu hướng chính trị có khác nhau nhưng tuyệt nhiên tình đoàn kết, yêu nước thương nòi dứt khoát phải nằm ở trong con tim mỗi người.
    Qua thời gian "sinh hoạt" chém gió trên ttvnol tôi nhận thấy đa số các bạn trẻ đều có nhiệt huyết với vận mệnh đất nước dù mỗi người thiên về một cách nhìn nhận của riêng mình. Lạc quan có, tếu táo có, tô hồng có bôi đen có nhưng đa phần là những ý kiến xác đáng không xa rời thực tiễn xã hội đất nước.
    Điều đáng nói ở đây là có một số ít mem có động cơ không tốt sử dụng diễn đàn để pha loãng tinh thần chung của ttvnol, đem vào những luận điệu xưa cũ mù quáng kích động mâu thuẫn huynh đệ ngay trên diễn đàn, một số khác thì đào xới khai thác tư tưởng thù nghịch dân tộc chủ nghĩa phủ bóng lên hiện thực hữu nghị hòa bình hiện có của Việt Nam và láng giềng. Thành phần này mới nỗi lên thời gian gần đây, họ đang cố xuyên tạc đường lối đối ngoại tự chủ đa phương, đa dạng hóa của Việt Nam, ra sức tuyên truyền tư tưởng nước lớn và lộ dã tâm khuất phục các nước nhỏ buộc "phải" an thường thủ phận cam chịu nằm trong quỹ đạo dưới sự chi phối lũng đoạn của nước lớn. Tất nhiên đây là tư tưởng đại diện cho thế lực cực đoan dân tộc chủ nghĩa cực kỳ thâm độc và ********* song bọn chúng không thể đạt được mục đích. Bản lĩnh Việt đã tôi luyện suốt chiều dài lịch sử và ngày nay cũng không thể nào khác được dân tộc Việt Nam muốn làm bạn, muốn hòa bình bằng mọi giá nhưng tuyệt nhiên không hề hèn nhát và phủ phục trước bất cứ thế lực hung hãn nào. :cool::cool::cool:
    tridunghtvc, HaNoiOldhoalongtrang thích bài này.
  7. echditxanh

    echditxanh Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    02/02/2008
    Bài viết:
    110
    Đã được thích:
    32
    Hiện nay có thể khẳng định Trung Quốc là siêu cường duy nhất đang trên tuyến đầu chống đế quốc Mỹ, là thế lực duy nhất đang trực tiếp ngăn cản tham vọng bá chủ hoàn cầu của bè lũ Mỹ-Do Thái.

    Nói đúng hơn là TQ đã hoàn toàn thay thế vai trò của Liên Xô thời hậu thế chiến thứ 2, như cách gọi của các bậc lão làng ở trường đảng Nghĩa Đô, là pháo đài cách mạng, là thành trì hòa bình sáng soi toàn thể nhân loại tiến bộ và các dân tộc bị áp bức bóc lột trên toàn thế giới.

    TQ không cần VN đứng chung chia lửa với TQ ở chiến tuyến cam go này, vì nói thực là VN thân mình lo chưa xong nói gì sát cánh cùng TQ chống đế quốc Mỹ, nhưng cũng nhất quyết có những biện pháp thích đáng nếu VN ngả về bọn đế quốc Mỹ và quân phiệt Nhật để thọc một mũi giáo vu hồi chống TQ.

    Quán triệt tinh thần này nên hai đảng hai nhà nước từ lâu đều đã nhất trí khép lại quá khứ, gác lại các tranh chấp và bất đồng quan điểm để chung sống hòa bình, hợp tác cùng nhau khai thác trên những vùng biển chồng lấn trên tinh thần tin cậy hiểu biết lẫn nhau để hai bên cùng có lợi, xây dựng một môi trường biển Đông (Nam Hải) hòa bình, hữu nghĩ, hợp tác vun đắp cho hai dân tộc cùng phát triển, quyết không để một bên thứ ba xen vào đe dọa lợi ích cốt lõi của hai dân tộc Việt Trung.

    Vậy nên tất cả mọi sự hô hào kích động thù hận dân tộc Việt-Trung, kích động chiến tranh V-T là hoàn toàn trái với các chính sách chung của Đảng và nhà nước VN trong mối quan hệ với TQ, đi ngược lại lợi ích chung của dai dân tộc. Trên diễn đàn này nói riêng, cần có những biện pháp vãn hồi trật tự, đối phó kịp thời và hữu hiệu với các thế lực khoác tấm áo yêu nước-đoàn kết dân tộc để kích động chiến tranh, chia rẽ mối quan hệ hữu nghị V-T, vốn từ lâu là âm mưu thâm hiểm trong chiến lược diễn biến hòa bình của Mỹ và phương tây chống phá cách mạng hai nước Việt Nam và TQ.
    Lần cập nhật cuối: 20/12/2013
    Thai_Thu_Hoi_Quoc, nguhayuobsb_long thích bài này.
  8. hanhgl

    hanhgl Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    08/02/2010
    Bài viết:
    1.771
    Đã được thích:
    941
    Cảnh báo của tớ rốt cuộc không thừa thải nhỉ, bạn ech***xanh quả là đặc trưng của thành phần tư tưởng nước lớn, bá đạo. Miệng lưỡi của bạn này cắn nhau xừn xực, ca ngợi hữu hảo có đe nẹt có và quàng xiên bẻ lái tư tưởng người khác. Vâng chúng tôi rất tôn trọng và muốn sống tốt với TQ song không vì thế mà ngã tay chèo đón gió trở cờ phương hại đến đường lối trước sau như một Việt Nam muốn làm bạn với tất cả. Xin chớ giả giọng nhân nghĩa đạo đức giả nữa nhé bạn,:cool:
    Lần cập nhật cuối: 20/12/2013
  9. echditxanh

    echditxanh Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    02/02/2008
    Bài viết:
    110
    Đã được thích:
    32
    Trong những lãnh tụ của TQ từ 1991 đến giờ tôi hâm mộ nhất bác này, từ thời còn là Phó chủ tịch ĐCS TQ, lần nào qua Việt Nam ông cũng đều đến viếng lăng Hồ chủ tịch, và với thái độ thành kính thực sự, mọi người chứng kiến đều thấy cả, chứ ko phải như lão Pu-chin thái độ tưng tửng, giờ giấc cao su, coi trời bằng vung.

    Thời bác Tập lên làm chủ tịch thì quan hệ V-T phát triển rất tốt đẹp, nhất là sắp có học viện Khổng Tử ở HN, rồi cả cung văn hoá hữu nghị V-T ở Mỹ Đình nữa. Có thể tạm thời kê cao gối ngủ, khỏi phải lo giặc Mỹ và bọn ********* Cali nữa bác ạ !!!!!
  10. hanhgl

    hanhgl Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    08/02/2010
    Bài viết:
    1.771
    Đã được thích:
    941
    Bài viết hơi cũ nhưng rất cô đọng súc tích, tớ pót lên bạn nào quan tâm thì đọc hiểu thêm con đường độc lập tự chủ của Việt Nam là như thế nào, xin mời:

    VIỆT NAM MỞ CỬA VÀ HỘI NHẬP
    NHÌN TỪ KINH NGHIỆM THẾ KỶ XX
    GS. Vũ Dương Ninh
    Đại học Quốc gia Hà Nội

    Việt Nam đang bước vào thập niên đầu của thế kỷ XXI. Những thành tựu đạt được
    hôm nay chính là kết quả của một quá trình đấu tranh giải phóng dân tộc và xây dựng đất
    nước. Trong đó, quan hệ đối ngoại đóng một vai trò quan trọng.
    Ngược dòng lịch sử của thế kỷ XX, bài viết đề cập đến ba lần mở cửa và hội nhập
    với những thất bại và thành công để từ đó nêu lên một vài suy nghĩ về nắm bắt thời cơ trong
    sự hội nhập hôm nay.
    I. Việt Nam mở cửa và hội nhập đầu thế kỷ XX - một thử nghiệm không thành
    Lịch sử Việt Nam bước vào thế kỷ XX được phác hoạ như một bức tranh màu ảm
    đạm. Sau gần nửa thế kỷ chinh phục, đế quốc Pháp đã thiết lập chế độ thuộc địa trên mảnh
    đất này. Các phong trào chống xâm lược - từ khởi nghĩa nông dân đến cuộc vận động Cần
    vương - đều lần lượt thất bại. Các cuộc đấu tranh nhằm bảo vệ nền độc lập, phục hồi vương
    triều tự chủ không còn phù hợp, ý thức hệ phong kiến đã tàn phai, người ta muốn đi tìm một
    con đường mới.
    Con đường mới ấy chính là xu hướng dân chủ đang làm thức tỉnh các dân tộc châu Á.
    Đối với Việt Nam thời đó, những người đi đầu trong trào lưu dân chủ chính là các sĩ phu
    cấp tiến mà đại diện là Phan Bội Châu và Phan Châu Trinh.
    Trong khát vọng tìm đường cứu nước, Phan Bội Châu thành lập Đồng minh hội
    (1904), đề ra một trong ba nhiệm vụ trước mắt là “chuẩn bị xuất dương cầu viện”, được coi
    là nhiệm vụ quan trọng nhất.
    Thi hành nhiệm vụ xuất dương cầu viện, Phan Bội Châu suy tính: Trong các liệt
    cường, nếu không phải là những nước cùng nền văn hoá, cùng giống da vàng thì họ sẽ
    không giúp mình; còn Trung Quốc đã chịu nhường nước ta cho Pháp, thế lực suy yếu, tự
    cứu không xong; chỉ có Nhật Bản, vừa là nước da vàng lại vừa tân tiến, “vậy thì bây giờ
    muốn tìm ngoại viện, không gì bằng sang Nhật là hơn cả” (1). 2
    Như vậy, Nhật Bản là mẫu hình mà các hội viên trong Đồng minh hội hướng tới. Với
    thành tựu của công cuộc Duy tân Minh Trị, Nhật Bản là quốc gia duy nhất trên thế giới
    thoát khỏi ách thống trị của thực dân Âu Mỹ, gìn giữ được nền độc lập và vươn lên hàng
    cường quốc. Nhất là chiến thắng của Nhật trong chiến tranh với Nga năm 1905 đã gây tiếng
    vang lớn về thắng lợi của một nước châu Á đối với một nước châu Âu, của một dân tộc da
    vàng chống lại một dân tộc da trắng. Người Nhật tuyên truyền thuyết Đại Đông Á, đưa ra
    chiêu bài “đồng văn, đồng chủng” nhằm xác lập vai trò người lãnh đạo khu vực. Hướng về
    Nhật Bản, các chí sĩ thời đó cũng có phần lo ngại vì Nhật “từ ngày thắng Nga lại càng sinh
    dã tâm” nhưng vẫn hy vọng vào thuyết “đồng văn, đồng chủng” để có thể thuyết phục họ
    giúp đỡ binh lính hoặc khí giới và lương thực.
    Phan Châu Trinh hướng về phương trời Tây, tiếp nhận quan điểm dân chủ tư sản,
    chống lại chế độ quân chủ phong kiến. Tấm gương của Cách mạng Pháp 1789, của nhà lãnh
    đạo Mỹ G. Oasinhtơn, của những người anh hùng Ý Matdini và Garibanđi cùng trình độ
    công nghệ hiện đại của các nước Âu Mỹ đã thúc đẩy Cụ mạnh mẽ đấu tranh chống vương
    triều thối nát, đòi thiết lập chế độ cộng hoà. Cụ diễn thuyết, viết sách báo kêu gọi sự thức
    tỉnh của đồng bào, truyền bá những tư tưởng tiên tiến cùng những thành tựu khoa học kỹ
    thuật mong đất nước sánh vai cùng các liệt cường với phương châm “chấn dân khí, khai
    dân trí, hậu dân sinh”. Với ảnh hưởng rộng lớn khắp cả nước, “Cụ được sĩ phu Duy tân
    hưởng ứng đưa lên thành cao trào yêu nước, một cuộc cách mạng tân văn hoá và vận động
    dân quyền sôi nổi trong những năm đầu thế kỷ XX” (2).
    Cuối cùng, cả hai xu hướng của Phan Bội Châu và Phan Châu Trinh đều không thành
    công. Có nhiều nguyên nhân dẫn tới sự bất thành đó, song có thể thấy một điểm chung
    chính là sự phát triển của thời cuộc đã vượt lên quá xa, các quốc gia quê hương của tư tưởng
    “Tự do, Bình đẳng, Bác ái” cũng như của cuộc Duy tân Minh Trị nổi tiếng đã không sẵn
    sàng giúp đỡ các dân tộc nhỏ yếu đi theo con đường mà họ đã đi. Ngược lại, các quốc gia
    nhỏ yếu chính là đối tượng xâm lược và nô dịch của họ. Sự câu kết giữa chính phủ Nhật Bản
    với giới cầm quyền thực dân Pháp ở Đông Dương để trục xuất các nhà cách mạng Việt Nam
    là minh chứng cho chính sách thuộc địa của họ. Niềm hy vọng của các Cụ đặt vào các “liệt
    cường tiên tiến” bị tan vỡ.
    Nhưng dẫu sao phong trào yêu nước đầu thế kỷ XX cũng đã đánh dấu một bước phát
    triển mới. Nó thoát khỏi tình trạng bị o bế trong khuôn khổ từng địa phương của các cuộc
    khởi nghĩa nông dân hay phong trào Văn thân chống xâm lược. Nó bắt đầu hướng ra bên 3
    ngoài với sự học hỏi và cầu viện, vượt qua ý thức hệ phong kiến để tiếp cận với xu hướng
    dân chủ tư sản. Cánh cửa đã hé mở với niềm hy vọng canh tân và hoà đồng vào trào lưu thế
    giới nhưng thời cơ đã vượt qua, tất cả đã thất bại.
    Những cố gắng đầu tiên của sự mở cửa và hội nhập đầu thế kỷ XX đã không thành !
    II. Việt Nam mở cửa và hội nhập giữa thế kỷ XX - sự chọn lựa trong Thế giới hai cực
    Nguyễn Ái Quốc / Hồ Chí Minh đã vượt qua cái khung hạn hẹp của các bậc tiền bối,
    hướng tầm nhìn ra thế giới rộng lớn đầy sôi động. Qua cuộc hành trình cứu nước khắp năm
    châu bốn biển, đi qua các nước văn minh và các thuộc địa, tiếp xúc với nhiều loại người từ
    chủ tư bản đến người nô lệ, nhìn rõ cuộc đấu tranh giải phóng đang lan rộng, Hồ Chí Minh
    đã rút ra một nhận xét: “Việt Nam là một bộ phận của thế giới, cách mạng Việt Nam là một
    bộ phận của cách mạng thế giới”. Chân lý ấy tưởng như giản đơn nhưng đã mở rộng cánh
    cửa tư duy gắn cuộc đấu tranh của dân tộc vào phong trào đấu tranh của thế giới.
    Từ Đại hội Tua (1920) qua các diễn đàn của Quốc tế Cộng sản đến việc thành lập
    ********************** (1930), Hồ Chí Minh bằng nhận thức và hành động của mình đã
    kết nối phong trào đấu tranh trong nước với trào lưu cách mạng vô sản thế giới.
    Trong Thế chiến thứ hai, cuộc đấu tranh giành độc lập của Việt Nam đã hoà nhập
    cùng phong trào đấu tranh chống phát xít trên thế giới và khi chế độ quân phiệt Nhật Bản
    đầu hàng thì cũng là thời cơ để Mặt trận ********* lãnh đạo Tổng khởi nghĩa thành công.
    Trên cương vị Chủ tịch Chính phủ lâm thời nước Việt Nam Dân chủ Cộng Hoà, Hồ
    Chí Minh đã kêu gọi nguyên thủ các cường quốc hãy công nhận nước Việt Nam độc lập và
    kết nạp Việt Nam vào Liên Hợp Quốc. Những nỗ lực để mở cánh cửa đưa quốc gia non trẻ
    hội nhập cùng thế giới đã không thành - người Mỹ quay đi, người Nga im lặng, có nghĩa là
    để ngỏ cửa cho thực dân Pháp quay lại tái chiếm Đông Dương. Những năm đầu của cuộc
    kháng chiến chống Pháp được tiến hành bằng tinh thần và sức lực của bản thân dân tộc Việt
    Nam sục sôi ý chí vì Độc lập, vì Tự do mà không có một sự trợ giúp nào từ bên ngoài.
    Trật tự hai cực Ianta ngày càng thể hiện trên bản đồ chính trị thế giới: Châu Âu với
    Đông Âu và Tây Âu, Đông Đức và Tây Đức, Đông Beclin và Tây Beclin; Châu Á với Nam
    và Bắc bán đảo Cao Ly (CHDCND Triều Tiên và Đại Hàn Dân Quốc), CHND Trung Hoa
    với Đài Loan.
    Cuộc kháng chiến ở Việt Nam bắt nguồn từ mâu thuẫn dân tộc giữa nhân dân Việt
    Nam với chủ nghĩa thực dân Pháp, nhưng trong bối cảnh của Chiến tranh lạnh, nó không thể 4
    không mang dấu ấn của Trật tự hai cực. Trong bối cảnh đó, bất cứ một quốc gia nhỏ yếu
    nào cũng phải tìm cho mình một chỗ dựa, hoặc bên này, hoặc bên kia.
    Nhân dân Việt Nam đã tiến hành cuộc kháng chiến gần 5 năm trời trong điều kiện
    hầu như đơn độc, phải chiến đấu trong vòng vây. Đến khi Cách mạng Trung Quốc thành
    công, nước CHND Trung Hoa ra đời (10-1949), biên giới phía Bắc nước ta rộng mở,
    cách mạng Việt Nam thông được với thế giới bên ngoài. Chuyến đi của Chủ tịch Hồ Chí
    Minh tháng 1-1950 đã thiết lập quan hệ ngoại giao với Trung Quốc, Liên xô và các nước
    XHCN khác.
    Đây chính là lần mở cửa hội nhập thành công đầu tiên của nhà nước Việt Nam độc
    lập. Điều đặc biệt của sự hội nhập lần này là Việt Nam bước vào thế giới XHCN mà ba
    mươi năm về trước, Nguyễn Ái Quốc đã chọn con đường “tin theo Lênin, tin theo Quốc tế
    Ba ”. Đó là kết quả của 20 năm đấu tranh giải phóng dưới ngọn cờ của Đảng Cộng sản. Và
    đặc biệt, đó là hệ quả của những thắng lợi bước đầu của nhân dân Việt Nam trong cuộc
    chống chọi kẻ thù đế quốc. Việc Việt Nam bước vào hàng ngũ các nước XHCN cũng là hệ
    quả của tình thế “hai cực” đang chi phối đời sống chính trị quốc tế.
    Từ đó, Việt Nam nhận được sự đồng tình ủng hộ và sự viện trợ vật chất của các nước
    XHCN, đã tiến hành thắng lợi hai cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp và chống đế quốc
    Mỹ. Bằng đường lối đoàn kết quốc tế, chúng ta đón nhận tình hữu nghị và sự đoàn kết của
    các dân tộc đang đấu tranh vì nền độc lập dân tộc, của các đoàn thể và nhân sĩ yêu chuộng
    công lý và hoà bình thế giới. Điều đặc biệt hiếm hoi trong lịch sử thế giới là trong cuộc
    kháng chiến chống Pháp, chúng ta nhận được sự chia sẻ từ phía những nhân sĩ và các đoàn
    thể ở Pháp đòi chính phủ nước họ chấm dứt “cuộc chiến tranh bẩn thỉu” ở Đông Dương;
    trong cuộc kháng chiến chống Mỹ, sinh viên, trí thức và nhiều tầng lớp nhân dân Mỹ đã đấu
    tranh đòi quân đội Mỹ rút khỏi Việt Nam, đưa lính Mỹ về nước. Những phản ứng quyết liệt
    của nhân dân các nước phản đối chính phủ nước họ tham chiến ở Việt Nam trở thành một
    nhân tố góp phần vào thắng lợi của nhân dân Việt Nam. Và đó cũng là thành công của
    chính sách mở cửa và hội nhập, làm cho thế giới hiểu rõ tính chính nghĩa của Việt Nam, đấu
    tranh chống lại sự phi nghĩa và bảo vệ sinh mệnh của con em nước họ.
    Trong công cuộc cứu nước vì Độc lập và Thống nhất, đường lối mở cửa và hội nhập,
    nói cách khác là đường lối đoàn kết quốc tế được đánh giá xứng đáng là một trong những
    nhân tố góp phần vào thắng lợi cuối cùng của thời kỳ cách mạng dân tộc, dân chủ. 5
    III. Việt Nam mở cửa và hội nhập cuối thế kỷ XX - những thành quả bước đầu
    Với thắng lợi năm 1975, quan hệ đối ngoại của nước Việt Nam thống nhất được mở
    rộng, đã thiết lập quan hệ ngoại giao với nhiều nước, gia nhập Liên Hợp Quốc và tham gia
    nhiều tổ chức quốc tế khác. Nhưng chỉ sau vài năm, cánh cửa liên hệ với thế giới bị đóng
    sập lại. Cái gọi là “vấn đề Campuchia” được coi là nguyên cớ trực tiếp gây nên tình trạng
    này. Việt Nam rơi vào thế hầu như bị cô lập, chưa bao giờ vòng vây bên ngoài xiết chặt gắt
    gao đến thế.
    Có nhiều nguyên nhân khách quan và chủ quan dẫn tới tình hình này. Song về mặt nhận
    thức, có đôi điều nên suy nghĩ.
    Tình hình phức tạp ở Đông Dương khi đó bị chi phối bởi 2 loại mâu thuẫn chính. Đó là
    mâu thuẫn giữa các nước cùng ý thức hệ XHCN, cùng do Đảng Cộng sản lãnh đạo. Và mâu
    thuẫn vốn có giữa Việt Nam với Hoa Kỳ sau nhiều năm chiến tranh căng thẳng.
    Về mâu thuẫn thứ nhất có 2 tầng nấc: một là mâu thuẫn giữa các nước Trung Quốc,
    Campuchia và Việt Nam; hai là mâu thuẫn giữa Trung Quốc và Liên Xô, hai mâu thuẫn này
    chồng chéo nhau, tác động lẫn nhau, chi phối tình hình trên bán đảo Đông Dương.
    Qua quá trình lịch sử, chúng ta nhận thức khá rõ về mâu thuẫn giữa Việt Nam và Hoa
    Kỳ, mâu thuẫn giữa nền độc lập dân tộc với kẻ xâm lược, đồng thời là mâu thuẫn giữa một
    nước XHCN với một nước ĐQCN. Nhưng phải chăng chúng ta chưa nhận thức đúng về
    mâu thuẫn giữa các nước XHCN mặc dầu đến nửa đầu những năm 80, mâu thuẫn Trung -
    Xô đã diễn ra công khai gần hai chục năm trời. Chúng ta chỉ coi đó là sự bất đồng nội bộ
    phong trào công nhân quốc tế. Nhất là trong lý thuyết về 4 mâu thuẫn cơ bản của thời kỳ
    quá độ (giữa CNXH và CNTB, giữa giai cấp vô sản và giai cấp tư sản, giữa phong trào giải
    phóng dân tộc với chủ nghĩa đế quốc, giữa các nước TBCN) thì không nói đến mâu thuẫn
    giữa các nước XHCN. Do vậy, vào những năm cuối 70 - đầu 80 của thế kỷ trước, phải
    chăng chúng ta đã lúng túng khi đối mặt với mối mâu thuẫn chưa hề tính đến ? Mà thực
    chất, mâu thuẫn giữa các nước TBCN hoặc mâu thuẫn giữa các nước XHCN đều có cùng
    một bản chất, đó là mâu thuẫn về lợi ích quốc gia, dù rằng cùng trong một ý thức hệ.
    Trước tình đó, người Mỹ quay trở lại tăng cường chính sách thù địch với Việt Nam,
    tiến hành bao vây cấm vận. Một “liên minh quốc tế” chống Việt Nam đã hình thành, gây ra
    biết bao khó khăn về kinh tế - xã hội ở nước ta.
    Đến đây cũng có điều nên bàn tới về mối quan hệ giữa chính trị và đạo lý. Từ sau
    năm 1975, càng ngày thế giới càng nhận rõ chính sách diệt chủng của tập đoàn Khơme Đỏ 6
    được sự ủng hộ của nước ngoài. Tội ác tày trời của chúng đã cướp đi sinh mạng của 2 triệu
    người dân Campuchia (tương đương 1 phần 4 dân số), phá hoại nền kinh tế vốn đã nghèo
    nàn và gây ra nhiều vụ xâm phạm vào biên giới Tây Nam nước ta. Theo lời kêu gọi của Mặt
    trận cứu nguy dân tộc Campuchia, quân đội Việt Nam cùng với lực lượng yêu nước
    Campuchia đã mở cuộc tiến công quét sạch bè lũ Pôn Pôt, hồi sinh đất nước “từ con số
    không”. Hành động thiện chí đó đã cứu nguy cho sự tồn vong của cả một dân tộc mà Quốc
    vương Nôrôđôm Xihanuc từng nói:”Không có bộ đội Việt Nam giúp đỡ giải phóng nhân
    dân Campuchia thoát nạn diệt chủng thì con cháu nhà vua cũng chết hết”. Và Thủ tướng
    Hunxen khẳng định: "Phải thừa nhận một sự thật là: nếu thế giới càng đòi hỏi phải đưa bọn
    đầu sỏ Khơme Đỏ ra xét xử bao nhiêu thì càng cần phải ca ngợi sự anh hùng của các chiến
    sĩ quân tình nguyện Việt Nam - những người đã hy sinh thân mình vì nhân dân Campuchia
    bấy nhiêu” (3 ).
    Nhưng do lợi ích chính trị, nhiều chính phủ trong khi vạch tội ác của chế độ diệt
    chủng lại lớn tiếng tố cáo “Việt Nam xâm lược Campuchia”. Có lý lẽ cho rằng sự can thiệp
    chỉ được coi là nhân đạo khi có một liên minh nhiều nước tham gia. Chính dưới chiêu bài
    đó, lịch sử đã chứng kiến bao cuộc xâm lược mang danh nghĩa “Liên minh”? Rõ ràng là đạo
    lý của cuộc sống nhiều khi bị lu mờ trước sức ép về chính trị mà phải qua một thời gian lâu
    dài, lịch sử mới có thể phán xét công minh.

    Tình trạng đối đầu giữa hai khối nước ASEAN và Đông Dương nửa đầu những năm
    80 không đem lại lợi ích cho một ai ở Đông Nam Á bởi vì nguồn gốc của tình hình đó
    không bắt nguồn từ mối mâu thuẫn trực tiếp nào giữa các nước thuộc hai khối. Lịch sử hiện
    đại Đông Nam Á đã hơn một lần chứng minh rằng những vụ căng thẳng trong khu vực
    thường là do tác nhân từ bên ngoài và đem lại lợi ích cho bên ngoài. Cho nên trong không
    khí hoà dịu trên phạm vi thế giới, các nước Đông Nam Á đều muốn đi tìm biện pháp cùng
    nhau hoà giải và hợp tác.
    Năm 1986 đường lối Đổi mới của Việt Nam đã bước đầu mở ra khả năng vượt qua
    tình trạng bị bao vây. Có thể nói trong khoảng thời gian giữa hai kỳ Đại hội của Đảng Cộng
    sản Việt Nam (12/1986 – 7/1991), đường lối đối ngoại rộng mở, đa phương hoá, đa dạng
    hoá dần dần hình thành. Nhất là sau khi quân đội Việt Nam đã rút toàn bộ khỏi Campuchia
    (9/1989) thì những vướng mắc trong quan hệ với các nước ASEAN, Trung Quốc, Hoa Kỳ,
    EU…dần dần được tháo gỡ Tại Đại hội VII của Đảng đã vang lên lời tuyên bố trịnh trọng: 7
    “Việt Nam muốn là bạn của tất cả các nước trong cộng đồng thế giới phấn đấu vì hoà bình,
    độc lập và phát triển”.
    Lưu ý rằng việc định hướng và thực thi đường lối đối ngoại theo tinh thần Đổi mới
    diễn ra trước khi Nhà nước Liên xô tan rã (12/1991). Sự kết thúc chế độ xô viết sau gần ba
    phần tư thế kỷ tồn tại là một thách thức rất lớn đối với nước ta, chẳng những về mặt chính
    trị, kinh tế mà cả về mặt tư tưởng và quan hệ đối ngoại. Các lực lượng đối lập chờ đợi một
    biến động tương tự các nước XHCN Đông Âu sẽ diễn ra ở Viêt Nam vào năm tiếp theo,
    nhưng điều đó đã không xảy ra.
    Trái lại, Việt Nam đã vượt qua được thách thức vô cùng hiểm nguy, tiếp tục mở rộng
    quan hệ với thế giới, khởi đầu bằng việc tham gia ký Hiệp định Bali, trở thành quan sát viên
    của ASEAN (1992). Tiếp sau đó là các cuộc viếng thăm lẫn nhau giữa các nhà lãnh đạo Việt
    Nam với nguyên thủ các nước Trung Quốc, Đông Nam Á, Nhật Bản, Tây Âu và nhiều nước
    khác tạo nên bầu không khí hữu nghị, mở ra khả năng hợp tác về thương mại và đầu tư.
    Tình trạng bị bao vây, cấm vận được tháo gỡ dần dần để đến tháng 7/1995, Việt Nam gặt
    hái được một vụ mùa bội thu về đối ngoại: ngày 11 thiết lập quan hệ ngoại giao với Hoa Kỳ,
    ngày 17 ký Hiệp định khung với EU, ngày 28 gia nhập ASEAN, là thành viên thứ 7 của tổ
    chức khu vực này.
    Như vậy trên chặng đường 10 năm Đổi mới đầu tiên, quan hệ đối ngoại của Việt
    Nam đã thực hiện thành công 2 việc lớn: giải toả tình trạng bị bao vây cô lập và bước đầu
    mở cửa hội nhập quốc tế. Một trong những nhân tố chủ yếu nhất dẫn đến thành công chính
    là Việt Nam đã nắm bắt được sự chuyển động của tình hình trên bình diện thế giới đến phạm
    vi khu vực để từ đó hoạch định đối sách đúng đắn và thích hợp của nước nhà. Đặt giả thiết
    rằng nếu như trong những năm nửa sau thập kỷ 80 không có cách nhìn mới để định ra
    đường lối đổi mới thì sau khi Liên Xô tan rã, vận mệnh đất nước sẽ ra sao? Chắc chắn rằng
    trong quan hệ đối ngoại, Việt Nam sẽ rơi vào một tình thế hết sức bất lợi bởi vì chỗ dựa cũ
    không còn mà quan hệ mới chưa xác lập, chưa ra khỏi tình thế bị bao vây thì sợi dây cấm
    vận sẽ xiết chặt hơn nữa. Nhưng thực tế đã không diễn ra như vậy. Đó không phải là sự may
    rủi mà chính là do sự nắm bắt đúng thời cơ, dự báo đúng xu thế phát triển, điều chỉnh đúng
    chính sách đối ngoại và thực thi đúng phương châm đa phương hoá, đa dạng hoá.
    Có thể nói đây là một thành công lớn có ý nghĩa quyết định đối với vận mệnh của đất
    nước và nhờ đó ngày càng hội nhập với thế giới, đem lại kết quả lớn lao về kinh tế và xã
    hội. Vị thế của Việt Nam ngày càng được nâng cao trên trường quốc tế. 8
    Đến nay, Việt Nam đã đặt quan hệ ngoại giao với hầu hết các quốc gia, đã gia nhập
    các tổ chức khu vực và quốc tế (ASEAN, ASEM, APEC, WTO …) và trở thành thành viên
    không thường trực của Hội đồng bảo an Liên Hiệp Quốc (nhiệm kỳ 2008-2009). Việc mở
    rộng quan hệ ngoại giao đã tạo điều kiện thúc đẩy thương mại và đầu tư, đẩy mạnh hợp tác
    quốc tế trên mọi lĩnh vực, cải thiện một cách rõ ràng điều kiện kinh tế và xã hội của đất
    nước. Đó chính là thành công cơ bản nhất của lần mở cửa và hội nhập của Việt Nam vào
    cuối thế kỷ XX.
    Kết luận
    Trong xu thế toàn cầu hoá của thế giới, việc hội nhập quốc tế là điều tất yếu, không
    một quốc gia nào có thể đứng ngoài vòng xoáy của thời cuộc. Điều khác biệt quan trọng là
    tham gia vào quỹ đạo chung của loài người một cách thụ động hay chủ động. Nếu không
    nhận thức được xu thế phát triển thì sẽ đứng ngoài cuộc và bị lôi cuốn theo một cách bị
    động. Nếu ngược lại thì sẽ bước vào “sân chơi” một cách chủ động, có ý thức và đạt thành
    quả. Ba lần mở cửa và hội nhập của Việt Nam trong thế kỷ XX đã minh chứng điều đó.
    Trong 20 năm Đổi mới (1986-2006), Việt Nam đã giải toả tình trạng bị bao vây, thiết
    lập quan hệ với các nước, gia nhập các tổ chức khu vực và quốc tế. Bằng đường lối đúng
    đắn và biện pháp linh hoạt của mình, Việt Nam đã chủ động và tích cực hội nhập quốc tế
    thành công. Sự kiện Việt Nam trở thành thành viên của Tổ chức Thương mại thế giới WTO
    có thể được coi như sự kết thúc của quá trình gia nhập vào “sân chơi” chung của thị trường
    thế giới và mở ra một thời kỳ mới trong tiến trình hội nhập - thời kỳ tham gia bình đẳng
    trong sự hợp tác và cạnh tranh. Chính từ đây lại xuất hiện những thách thức và thời cơ mới,
    đặt ra vấn đề phải vươn tới một tầm cao mới trong quan hệ quốc tế của Việt Nam.
    Những thách thức mới đòi hỏi phải không ngừng nâng cao năng lực chỉ đạo và điều
    hành nền kinh tế theo đúng quy luật chung, trau dồi trình độ công nghệ cao phù hợp xu
    hướng của thời đại kinh tế tri thức, bồi dưỡng nguồn nhân lực thích ứng với các loại hình
    hoạt động, xây dựng phong cách làm việc kỷ luật và minh bạch, kiên quyết loại trừ nạn
    tham nhũng và lãng phí. Công tác đối ngoại chẳng những tiếp tục mở rộng quan hệ quốc tế
    mà qua đó kiên quyết bảo vệ chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ quốc gia, tiếp tục bảo đảm môi
    trường hoà bình, an ninh và ổn đinh nhằm phục vụ sự phát triển kinh tế của đất nước và đời
    sống của nhân dân.
    Trong xu thế chung của thế giới sau chiến tranh lạnh và vị thế của Việt Nam trên
    trường quốc tế, cơ hội lớn đang mở rộng đầy tiềm năng cùng nhiều thách thức. Có nắm bắt 9
    và tận dụng được thời cơ đó hay không là tuỳ thuộc ý chí và năng lực chủ quan của chúng
    ta. Lời nhắc nhở của Cố ngoại trưởng Việt Nam Nguyễn Cơ Thạch: “Cần phải ra sức tranh
    thủ thời cơ mới và quyết tâm không bỏ lỡ thời cơ. Bỏ lỡ thời cơ này thì rất nguy hiểm và sẽ
    bị tụt hậu rất xa” (4) vẫn mang tính thời sự và có ý nghĩa thiết thực trên bước đường phát
    triển..

    Chú thích:
    1. Chương Thâu: Phan Bội Châu – nhà yêu nước, nhà văn hoá lớn. Nxb Nghệ An,
    Trung tâm ngoại ngữ Đông Tây 2005, tr.46
    2. Hoàng Xuân Hãn: Những tư tưởng cơ bản của Phan Châu Trinh vẫn còn có giá trị
    lớn đối với xã hội ta ngày nay. In trong Phan Châu Trinh, về tác giả và tác phẩm
    (Chương Thâu sưu tầm, tuyển chọn). Nxb Giáo dục, H 2007, tr 124.
    3. Dẫn theo Chhay Vi Heang (Viện Hàn lâm Hoàng gia Campuchia): Một sự nghiệp
    cao cả sáng ngời chính nghĩa trong thế kỷ XX. In trong “Việt Nam trong thế kỷ XX”.
    Tập 1, Nxb Chính trị Quốc gia, H 2001, tr126-127 và 120-130
    4. Nguyễn Cơ Thạch: Thế giới trong 50 năm qua (1945-1995) và Thế giới trong 25
    năm tới (1996-2020). Nxb Chính trị Quốc gia, H 1998, tr. 107
    hoalongtrang thích bài này.

Chia sẻ trang này