1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Asean, Trung Quốc, Biển Đông và Việt Nam

Chủ đề trong 'Giáo dục quốc phòng' bởi MMichelHung, 27/06/2010.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. minh91

    minh91 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    20/10/2006
    Bài viết:
    1.205
    Đã được thích:
    906
    Nó chắc chắn sẽ mời và mình chắc chắn sẽ không đi.
    tại sao ư, đó là truyền thống của vịt.
  2. con_ech_gia

    con_ech_gia Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    14/11/2006
    Bài viết:
    1.773
    Đã được thích:
    65
    Chết cười, đồng chí này rất thích vả! Chắc là cầu thủ bóng chuyền đây.
    Cứ yên tâm là không tài nào vả nát mồm đ/c Vi Quốc Thanh được đâu, vì mồm đ/c chí ấy bằng cao su xịn. Bằng chứng là đã lâu bao nhiêu người vả rồi mà nó vẫn dẻo quẹo, vẫn nói khơi khơi. Chơi mãi một trò bao lâu mà không thấy chán, dai như chó nhai giẻ rách.
    Có khi cả mặt đ/c ấy cũng bằng cao su cũng nên.
  3. hieusuda1

    hieusuda1 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    19/06/2009
    Bài viết:
    61
    Đã được thích:
    15
    Người Nam ta đã có một truyền thống lâu đời là chỉ bị thua ,khuất phục về mặt gấy tờ,còn thể xác là sự quật cường bất tử (Điển hình là cuộc chiến ngàn năm với bè lũ phong kiến phương bắc).
    Đối với nước nam,chúng ta không muốn bất kì dựa dẫm nào về mặt chính trị ,tất cả những bọn nội phản dựa vàothế lực bên ngoài "cõng rắn cắn gà nhà" đều bị đào thải ra khỏiđất nước cho dù tương lai chúng tốt hay đẹp.Điển hình là cuộc kháng chiến chống pháp,mõ,bè lũ nguỵ quyền đã can tâm đưa nửa triệu lính mĩ cùng bon bè lũ ngoại bang lên đất việt này ,bán hàng triệu chị em làm đồ chơi sống cho chúng.Đó là một vết ô trong lịch sử nước việt không bao giừo gột tẩy được.Đối với nước nam chỉ càn một tên lính ngoại bang đặt chân lên tham chiến trực tiếp trên mảnh đất cha ông để lại thì đó chính là hành dộng khiêu chiến.
  4. thrall

    thrall Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    01/11/2003
    Bài viết:
    163
    Đã được thích:
    14
    cái thứ con cháu vi tiểu bảo đó mà làm gì biết liêm sĩ(mẹ ông ta là ai cơ)
  5. Spyder

    Spyder Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/03/2010
    Bài viết:
    1.374
    Đã được thích:
    12
    các câu này thì " bắc thang lên hỏi ông trời" đi nhé
    riêng câu cuối thì đừng hỏi, trời nắng nóng quên uống thuốc à??? box GDPQ không bàn về máy bay, tàu chiến thì bàn về cái gì, chả lẽ bàn về phụ khoa, trinh tiết, thất tiết...( sr Mod em phang vào cho nó chù tượng)
  6. thanhlethanh

    thanhlethanh Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    19/08/2009
    Bài viết:
    425
    Đã được thích:
    0
    có một bài phân tích tham vọng bá chủ của hải quân Trung Quốc trên biển ,trong đó có biển đông hay hay mang về các bác xem :
    Bá chủ: Đích tới của hải quân Trung Quốc
    7/1/2010 11:53:00 AM | Lượt xem: 1298
    E-mail Print
    Tác giả bài báo là Trung tá hải quân James Kraska, làm việc tại Học viện Hải quân Mỹ và chuyên viên chính thuộc Viện Nghiên cứu Chính sách đối ngoại. Đây là quan điểm riêng của tác giả, không đại diện cho chính sách hay quan điểm chính thức của một nước nào. Để có cách nhìn nhiều chiều về vấn đề này, chúng tôi xin giới thiệu bài báo.
    Hải quân Trung Quốc đang gia tăng sự hiện diện lớn mạnh của họ xung quanh Đông Á. Một chỉ huy hải quân Mỹ từng đưa ra câu hỏi liệu Mỹ có thể làm được những gì trước thực tế này.

    Vào đêm 26.3.10, Cheonan, một tàu khu trục nhỏ của Hải quân Hàn Quốc thực hiện nhiệm vụ tuần tra Hoàng Hải, đã bị vỡ làm hai mảnh trong một vụ nổ bí ẩn và chìm xuống đáy biển. Chiếc tàu chỉ vừa mới rời đảo Baengnyeong, gần Đường giới hạn phía Bắc - là đường phân cách thỏa thuận giữa hai miền Triều Tiên. Trong số 104 thủy thủ trên tàu, chỉ còn 58 người sống sót. Các thông tin cho rằng, tàu đã vướng vào ngư lôi sức công phá mạnh mang đầu nổ 200kg của Triều Tiên.
    Trao đổi và so sánh các đặc điểm từ hai miền Triều Tiên, rồi từ Trung Quốc và Mỹ, cũng như vụ tàu Cheonan gặp thảm họa thực sự là cơn ác mộng trong hình dung của nhà phân tích mà tôi đã viết trên tờ Orbis (Tạp chí hàng đầu về quan hệ đối ngoại của Mỹ) với tiêu đề ?oMỹ sẽ thất bại trong cuộc chiến hải quân năm 2015 như thế nào?.
    Bài báo đưa ra giả thuyết về một cuộc tấn công bất ngờ của Trung Quốc khi họ sử dụng tên lửa đường đạn chống hạm mới chống lại hàng không mẫu hạm Mỹ USS George Washington. Ở đây, có một sự tương đương, một mối quan hệ kỳ lạ giữa giả tưởng năm 2015 đăng trên Orbis với thảm họa tàu Cheonan.
    Trong kịch bản giả định, Trung Quốc phóng tên lửa đường đạn tiên tiến DF-21 vào tàu sân bay của Mỹ, sau đó phủ nhận khiến Mỹ rơi vào tình trạng lúng túng khó xử giống như Hàn Quốc hiện tại. Bất cứ một phản ứng phòng thủ nào cũng là nguy cơ dẫn tới cuộc chiến tranh lớn.
    Viễn cảnh Trung Quốc thực hiện vụ tấn công bất ngờ, dĩ nhiên là có thể có nhiều tranh cãi. Nhưng dù sao, vấn đề lớn hơn là ở chỗ, Trung Quốc đã đầu tư thế nào trong nhiều thập niên nay qua một chiến dịch đầy kiên nhẫn và gây hấn nhằm dần dần đẩy các quốc gia khác ra khỏi Biển Đông và biển Hoa Đông.
    Hải quân Mỹ là mục tiêu chính khi chính nó là trở ngại lớn nhất với chiến lược của Bắc Kinh. Kết quả: một chiến dịch phối hợp chặt chẽ, nhuần nhuyễn đến hoàn hảo của áp lực luật pháp, chính trị và quân sự - đôi khi gây hấn - cuối cùng đã đặt những vùng duyên hải vào sự chi phối của Trung Quốc.
    Ví dụ, bắt đầu từ năm 2000, Trung Quốc đã tăng cường các cuộc tập trận của máy bay và tàu chiến, thậm chí còn bắt đầu sử dụng các tàu hải dương học và tàu kiểm ngư để cố gắng cản trở, làm gián đoạn lộ trình thực hiện sức mệnh giám sát, thăm dò của quân đội Mỹ tại biển Hoa Đông.
    Và nó khiến người ta nhớ đến vụ việc năm 2001 khi một máy bay do thám của Mỹ phải hạ cánh khẩn cấp xuống đảo Hải Nam vì va chạm với một máy bay chiến đấu của Trung Quốc. Trung Quốc sau đó đã thả 24 người thuộc phi hành đoàn của Mỹ khi Mỹ lên tiếng xin lỗi.
    Năm 2001, máy bay do thám EP-3 của Hải quân Mỹ đã va chạm mạnh với một máy bay chiến đấu của Trung Quốc. Kết quả là chiếc EP-3 hư hỏng nặng phải hạ cánh khẩn cấp xuống đảo Hải Nam. Năm 2003, một vụ việc tương tự mang tính chất ?ongăn chặn? lại xảy ra.
    Cách đây không lâu, báo chí Mỹ đã bàn luận nhiều tới một số vụ mà họ cho rằng Trung Quốc ?oquấy nhiễu? lực lượng không quân, hải quân nước này. Ngày 7.3.2009, lực lượng hàng hải Trung Quốc bắt đầu ?otheo đuổi? tàu thăm dò đại dương USNS Impeccable của Mỹ. Một tàu tình báo, một tàu nghiên cứu hải dương học, một tàu kiểm ngư và 2 tàu hàng thương mại đã vượt qua mũi tàu Impeccable, và lập tức dừng ở phía trước con tàu.
    TT Mỹ Obama đã điều động tàu chiến USS Chung-Hoon để hỗ trợ vũ trang cho tàu thăm dò. Đáp trả lại, Trung Quốc nhanh chóng triển khai tàu tuần tra ngư trường thuộc loại lớn nhất, hiện đại nhất của mình là Ngư chính 311, tới Biển Đông nhằm xác định ?oquyền và lợi ích? của Trung Quốc.
    Ba trường hợp kể ra trên đây chỉ là phần nổi của tảng băng chìm. Mùa hè năm 2001 và trở lại lần nữa năm 2002, các tàu và máy bay Trung Quốc đã khiêu khích và đe dọa USNS Bow***ch và USNS Sumner, đang hoạt động ở biển Hoa Đông. Không lâu sau Impeccable, tới lượt USNS Victorious bị quấy nhiễu. Trong từng trường hợp, Trung Quốc đã không tuân thủ bổn phận của mình theo quy định của luật pháp quốc tế là thể hiện sự tôn trọng quyền các tàu, máy bay của các quốc gia khác hoạt động ở Biển Đông và biển Hoa Đông.
    Cùng thời điểm đó, Trung Quốc không ngừng đưa ra tuyên bố ?ochủ quyền? với gần như toàn bộ Biển Đông.
    Đáng chú ý là, khu vực Hoàng Sa và Trường Sa nằm cách xa Trung Quốc, nhưng lại trong phạm vi vùng đặc quyền kinh tế 200 hải lý của Việt Nam, Philippines, Malaysia và Brunei.
    Công ước LHQ về Luật Biển quy định mỗi quốc gia có vùng lãnh hải 12 hải lý và các vùng đặc quyền kinh tế - là các khu vực biển mở rộng 200 hải lý (370km) từ bờ biển của một quốc gia - để cho họ đặc quyền khai thác và sử dụng tài nguyên biển. Vùng đặc quyền kinh tế cho phép một nước quyền khai thác dầu khí, cá và các tài nguyên khác cùng quyền kiểm soát nghiên cứu hàng hải.
    Tuy vậy, trong tháng 3.2010, tờ New York Times đưa tin, quan chức Trung Quốc đã nói với Thứ trưởng Ngoại giao Mỹ James B. Steinberg rằng, Trung Quốc sẽ không chấp thuận ?osự can thiệp của nước ngoài? vào ?olãnh thổ? của họ ở Biển Đông. Đây là lần đầu tiên, Bắc Kinh coi ?ovùng lưỡi bò? như một lợi ích sống còn của quốc gia.
    Steinberg nổi tiếng với cụm từ ?ochiến lược tái khẳng định? cho rằng, Mỹ nên tái đảm bảo với Trung Quốc rằng, việc gia tăng ảnh hưởng của họ được hoan nghênh, nhưng đổi lại, Trung Quốc cần tái đảm bảo với các nước láng giềng rằng, sự gia tăng này là hòa bình.
    Song, bằng tuyên bố Biển Đông là ?olãnh thổ?, Trung Quốc đã vươn tay quá xa khỏi vùng bờ biển của họ...
    Năm ngoái, Trung Quốc giữ 33 tàu cá của Việt Nam cùng 433 thuỷ thủ gần quần đảo Hoàng Sa (Việt Nam). Vào ngày 10.4.2010, xa hơn ở phía bắc, một đội tàu 10 chiếc của Trung Quốc bao gồm 2 tàu ngầm đã đi qua khu vực giữa đảo Okinawa và Miyakojima. Vụ việc này diễn ra chỉ sau 2 ngày khi một trực thăng Trung Quốc lượn ngay trên đầu một tàu khu trục của Lực lượng phòng vệ trên biển Nhật Bản (MSDF).
    Sau đó, ngày 13.4.2010, một tàu khu trục của Hải quân Trung Quốc đã trình diễn khả năng triển khai hoả lực, ?odoạ? một máy bay P-3C của Hải quân Phòng vệ Nhật khi ấy đang thực hiện sứ mệnh tuần tra thông thường trong không phận quốc tế.
    Những tranh cãi, đụng độ hàng hải trên đã trở thành nền tảng, hay đúng hơn là minh chứng cho những thập niên gia tăng sức mạnh của hải quân Trung Quốc, cho những tuyên bố chủ quyền không khoan nhượng, không mệt mỏi của Bắc Kinh.
    Nỗ lực to lớn của Trung Quốc trong việc chia các đại dương thành những khu vực nằm dưới quyền kiểm soát của họ là một trò chơi nguy hiểm, thậm chí có thể gây ra một cuộc chiến hải quân. Và Mỹ không thể đứng bên ngoài.
    Điều này không còn gì là mới mẻ. Cuộc chiến đầu tiên được tiến hành bởi một nước Mỹ độc lập liên quan tới vấn đề tự do hàng hải - cuộc chiến 1798-1800 Quasi với Pháp. Tiếp đến là Cuộc chiến Barbary thứ nhất năm 1804; rồi Chiến cuộc 1812 và Cuộc chiến Barbary lần thứ hai. Trong mỗi cuộc xung đột, vấn đề chính của Mỹ là đảm bảo quyền tự do hàng hải. Cũng như vậy, chính vấn đề tự do hàng hải đã phần nào khiến Mỹ hấp tấp lao vào hai cuộc chiến tranh thế giới?
    Trung Quốc đã trải qua một tiến trình thần kỳ, bền bỉ và kiên trì để chuyển từ mô hình lực lượng phòng vệ bờ biển lỗi thời của những năm 1950 đến một hạm đội biển xanh ngang sức ngang tài. Trung Quốc đã không ngại ngần trình diễn các hệ thống mới nổi và hiện đại. Đầu tiên, nước này đang thúc đẩy việc phát triển loại vũ khí mới - tên lửa đường đạn chống hạm DF-21, được thiết kế đặc biệt để gây nguy hiểm cho các tàu trên vùng biển lớn. DF-21 sẽ được trang bị hệ thống do thám hàng hải, có thể được sử dụng để tấn công tàu chiến di động trên biển.
    Điều này khác hẳn với mọi nguy cơ mà Hải quân Mỹ từng phải đối mặt.
    Thứ hai, là quyết tâm của Trung Quốc sau khi trải qua những phút ?olúng túng? vào năm 1996, thời điểm Trung Quốc thực hiện nhiều vụ thử tên lửa gần Đài Loan, TT Mỹ Bill Clinton đã ?othị uy? bằng việc điều động 2 cụm tàu sân bay Nimitz và Independence triển khai trong khu vực. Kể từ đó, Trung Quốc theo đuổi một chương trình xây dựng hạm đội tàu mạnh, hướng tới phát triển tàu sân bay.
    Trong lúc Mỹ chỉ dành 26% ngân sách quốc phòng cho hải quân và lực lượng lính thủy đánh bộ thì hải quân Trung Quốc chiếm hơn 33% chi tiêu quốc phòng nói chung.
    Đội tàu của Trung Quốc hiện có khoảng 260 tàu với 75 tàu chiến lớn và hơn 60 tàu ngầm, toàn bộ lực lượng này lại được tăng cường bởi hàng trăm tên lửa trên các tàu tuần tra xa bờ và máy bay triển khai trên bờ.

    Hãy làm phép so sánh. Khi Trung Quốc không ngừng gia tăng sức mạnh hải quân thì lực lượng chiến đấu của Hải quân Mỹ đã giảm 20% kể từ năm 2001. Hải quân Mỹ với 11 tàu sân bay, 31 tàu chiến đổ bộ, 48 tàu ngầm, 88 tàu chiến trên mặt nước? và lực lượng này bị dàn mỏng ở khắp thế giới.
    Mỹ tin rằng, họ có thể ?ogần như hiện diện? ở khắp mọi nơi, và sau đó tập trung dồn lực lượng trong điều kiện xảy ra một cuộc khủng hoảng. Nhưng niềm tin ấy là thiếu thực tế, và Mỹ dường như phải ngầm công nhận rằng, Hải quân với gần 600 tàu những năm 1980 đã không thể duy trì số lượng dù chỉ là một nửa.
    Trong tháng 2, Trung tâm Phân tích hải quân đưa ra một báo cáo nhấn mạnh: Hải quân Mỹ đang dần từ bỏ vị trí siêu cường hàng hải và Mỹ đang ?oảo tưởng? khi nghĩ có thể duy trì quyền kiểm soát biển ở châu Á.
    Thứ ba, Trung Quốc đã lặng lẽ phát triển công nghệ động cơ không cần không khí (AIP) - một hệ thống giúp tàu ngầm lặn sâu hơn và không bị phát hiện trong một thời gian dài - cho loại tàu ngầm lớp Nguyên 041. AIP làm tăng khả năng lặn của tàu ngầm từ vài ngày lên tới một tháng, đảm bảo cho tàu ngầm chạy hết tốc lực dưới nước, gia tăng đáng kể bán kính tấn công. Trong một vụ việc vào tháng 10/2006, một tàu ngầm lớp Tống trang bị AIP đã nổi lên ngay trong khu vực bảo vệ của tàu sân bay USS Kitty Hawk.
    Thứ tư là vị trí địa lý của Trung Quốc với hệ thống kênh liên lạc nội địa ngắn và chắc chắn, một phương tiện nhân bội sức mạnh. Tất cả các chiến hạm của và máy bay trên mặt đất của Bắc Kinh đã hiện diện sẵn trên chiến trường. Hệ thống chỉ huy và kiểm soát của Trung Được được kết nối bằng các đường cáp mặt đất an toàn.
    Cách hành xử của Trung Quốc giống như một nhóm thiếu niên bước vào tuổi dậy thì hừng hực sức mạnh và năng lượng. Trong khi đó, Mỹ lại oằn mình với gánh nặng thâm hụt ngân sách, và một mình lực lượng hải quân khó có thể đạt mục tiêu ?ođiều chỉnh?T?T lại cán cân sức mạnh biển.
    Đánh giá trên dẫn tới hai kết quả. Một là, Trung Quốc sẽ đạt mục tiêu trở thành cường quốc bá chủ châu Á, không chỉ đất liền mà còn ở Tây Thái Bình Dương. Hai là, khả năng các quốc gia khác, trước hết là Nhật Bản và Ấn Độ cùng nhiều nước trong khu vực sẽ bắt đầu nghĩ tới việc tập hợp các biện pháp để có thể cân bằng sức mạnh đang ngày một gia tăng từ Bắc Kinh.
    *
    Nguồn: China Set for Naval Hegemony / James Kraska // The Diplomat, 6.5.2010. Thái An trích dịch // VNN, 29.6, 1.7. 2010.
    http://www.vietnamdefence.com/Home/phantich/Ba-chu-Dich-toi-cua-hai-quan-Trung-Quoc/20107/49410.aspx
  7. MMichelHung

    MMichelHung Thành viên rất tích cực Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    14/12/2009
    Bài viết:
    7.599
    Đã được thích:
    7
    Khai thác khí là hoạt động liên quan đến an ninh năng lượng
    Khối tài sản trị giá 1,3 tỷ USD của Tập đoàn Dầu khí BP (Anh) tại Việt Nam sẽ được giao bán trong nay mai. Tuy nhiên, thương vụ M&A này chắc chắn cần có sự quan tâm sát sao của Chính phủ.
    Khối tài sản tại Việt Nam mà BP dự kiến sẽ bán là phần sở hữu của BP tại dự án mỏ khí Lan Tây- Lan Đỏ, giàn khai thác khí Lan Tây, đường ống dẫn khí Nam Côn Sơn, Nhà máy xử lý khí Dinh Cố và Nhà máy điện Phú Mỹ 3.
    Theo đại diện của BP tại Việt Nam, tổng trị giá tài sản trên khoảng 1,3 tỷ USD. Mục địch bán chủ yếu là lấy tiền cho Quĩ đền bù xử lý sự cố tràn dầu ở Vịnh Mexico.
    Tại dự án mỏ khí Lan Tây và Lan Đỏ, BP chiếm 35% vốn, Tập đoàn ONGC của Ấn Độ chiếm 45% vốn và Tập đoàn Dầu khí Việt Nam (PVN) chiếm 20% vốn.
    Tại dự án đường ống dẫn khí Nam Côn Sơn, BP chiếm 32,67%vốn, PVN chiếm 51% vốn và phần còn lại là Tập đoàn Conoco Phillips của Mỹ.
    Đối với nhà máy nhiệt điện Phú Mỹ 3, các chủ đầu tư gồm BP, SembCorp của Singapore và Kyushu Electric Power - Nissho Iwai của Nhật Bản, mỗi chủ đầu tư nắm giữ 1/3 vốn của nhà máy.
    Trước thông tin BP sẽ giao bán các dự án khai thác mỏ, nhà máy điện này, dư luận đều hướng tới Tập đoàn Dầu khí Việt Nam (PVN) với câu hỏi liệu, PVN có ý định mua tài sản của BP hay không?
    Bởi lẽ, PVN là Tập đoàn có tiềm lực tài chính mạnh nhất Việt Nam và nổi tiếng với các động thái mạnh mẽ như từng xin nhận đầu tư cả 13 dự án nhiệt điện than mà Tập đoàn Điện lực Việt Nam trả lại Chính phủ.
    Tuy vậy, trao đổi với PV.VietNamNet, ông Phùng Đình Thực, Tổng Giám đốc PVN cho biết, tạm thời, PVN chưa thể đưa ra bình luận gì về thương vụ này.
    Theo các hãng thông tấn quốc tế, hiện mới có Tập đoàn dầu khí ONGC của Ấn Độ ngỏ ý muốn mua lại tài sản BP sắp giao bán ở Việt Nam. Đây là đơn vị nắm giữ tỷ lệ vốn lớn nhất ở dự án mỏ khí Lan Tây- Lan Đỏ: chiếm 45% vốn.
    Ngoài ra, một số Tập đoàn dầu khí của Thái Lan, Trung Quốc cũng rất quan tâm tới thương vụ hấp dẫn này.
    Tuy nhiên, việc BP sẽ bán phần sở hữu của mình ở các dự án này cho ai không đơn thuần là câu chuyện mua bán doanh nghiệp (M&A) thông thường.
    Chia sẻ với VietNamNet, tiến sĩ kinh tế Lê Đăng Doanh nhận định: ?oKhối tài sản mà BP giao bán đều là các công trình đồng sở hữu, liên quan đến khai thác mỏ, sản xuất điện, thuộc lĩnh vực an ninh năng lượng, tài nguyên quốc gia.
    Bởi vậy, không thể coi đó là thương vụ giao bán hàng hóa thông thường, không phải ai muốn mua là đều được. Nước chủ nhà Việt Nam có quyền tham gia chuyển nhượng phù hợp thông lệ quốc tế và phù hợp lợi ích quốc gia.?
    ?oDo đó, BP cần có sự trao đổi chặt chẽ với Chính phủ Việt Nam và việc chuyển giao phần vốn tại các dự án công trình này cần có điều kiện nhất định từ phía Chính phủ.

    Việc giao bán các dự án này cần phải lưu ý trường hợp những đối tác đang muốn thâu tóm các nguồn năng lượng trên thế giới và có tham vọng lớn ở biển Đông?, tiến sĩ Lê Đăng Doanh nhấn mạnh.
    Theo thông lệ về đầu tư, mua bán sát nhập doanh nghiệp, khi BP tổ chức đầu thầu hay chuyển nhượng phần vốn sở hữu của mình tại các công trình dự án này thì các đối tác đồng sở hữu, hiện đang liên doanh với BP như PVN hay các Tập đoàn dầu khí của Mỹ, Ấn Độ? sẽ được quyền ưu tiên mua cổ phần của BP trước.
    Trao đổi với PV. VietNamNet, đại diện BP tại Việt Nam cho biết, hiện Tập đoàn chỉ vừa mới có văn bản xin phép Chính phủ Việt Nam về việc giao bán tài sản này cũng như qui trình tiếp thị các tài sản của mình.
    Sau khi được Chính phủ Việt Nam chấp thuận, Tập đoàn này mới chính thức công bố kế hoạch giao bán tài sản. Tất nhiên, BP cũng mong muốn sớm nhận được hồi âm của Chính phủ Việt Nam để đẩy nhanh tiến độ thương vụ này.
    http://www.vietnamnet.vn/kinhte/201007/Tai-san-BP-giao-ban-tai-Viet-Nam-se-thuoc-ve-ai-924140/
    Không thể để rơi vào tay BC được, nó có liên quan đến vấn đề an ninh trên Biển Đông
    --------------------------------------------------------------------------
    ASEAN trông đợi từ nay đến cuối năm sẽ đạt được một số tiến bộ liên quan các khía cạnh kỹ thuật của COC, một bộ quy tắc có tính ràng buộc về ứng xử của các bên liên quan ở Biển Đông.
    http://vietnamnet.vn/chinhtri/201007/ASEAN-muon-hoan-tat-bo-quy-tac-rang-buoc-ve-Bien-Dong-924176/
    Phó phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Nhật Bản Sobashima:
    Nhật Bản có quan điểm về vấn đề Biển Đông. Quan điểm của chúng tôi, đó là do khu vực châu Á - Thái Bình Dương gắn kết với nhau bằng đường biển. Hòa bình và an ninh trên biển là điều quan trọng. An toàn hàng hải là một vấn đề rất quan trọng.
    Trong bối cảnh đó, luật quốc tế cần được tôn trọng và các quốc gia liên quan nên có quyền tham gia an toàn hàng hải. Cụ về Biển Đông, chúng tôi ủng hộ lập trường và hy vọng các bên liên quan tuân thủ bộ Quy tắc DOC đã được ký năm 2002.
    Quốc tế hóa Biển Đông đang có chiều hướng tích cực
    Được MMICHELHUNG sửa chữa / chuyển vào 11:27 ngày 23/07/2010
  8. xxcuteoxx

    xxcuteoxx Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/07/2008
    Bài viết:
    106
    Đã được thích:
    0
    Đến chủ topic còn quăng rác ra đây, cái topic nhảm này sao mà sống lâu thế..
  9. matshuda

    matshuda Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    06/01/2009
    Bài viết:
    114
    Đã được thích:
    17
    Dân Cam và Thái là hai nước theo đạo Phật phái tiểu thừa, một nhánh vốn coi việc phải tu thân, giữ mình, làm việc thiện là gốc... Ấy thế nhưng trong lịch sử, những tội ác của Kh''mer đỏ thì đúng là không thể tưởng tượng nổi trong xã hội hiện đại, còn anh bạn Xiêm thì cũng không kém, với kiểu ngoại giao cây tre cũng đã gây không ít khó khăn cho ta trong chiến tranh, ngay gần đây mình tính mua tàu ngầm nó đã lu loa lên là NC chạy đua vũ trang... Nên thằng cu Thái này cũng không kém phần nguy hiểm so với Cam đâu...
    Còn về thái độ của dân Cam với ta, trước em có nghe mấy bác bên QSVN kể lại, có bắt được một thằng Cam ********* từng tương mấy quả M79 vào doanh trại bộ đội và làm nằm vùng cho Ponpot, đến khi tóm được hỏi nó là có ghét Pot không, nó nói có,,, thế sao lại bắn vào bộ đội Việt Nam? Nó trả lời ngon ơ: "Bộ đội Việt Nam ở Cam quá lâu và ngông nghênh trước mắt nó nên nó ghét..."Điều này cũng đáng để suy nghĩ...
  10. anhoanp

    anhoanp Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/12/2007
    Bài viết:
    456
    Đã được thích:
    0
    Nhân ngày 27/7 mời anh em đọc bài này của bác Phạm Viết Đào:
    http://vn.360plus.yahoo.com/phamvietdaonv/article?mid=5963

Chia sẻ trang này