1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Asean, Trung Quốc, Biển Đông và Việt Nam

Chủ đề trong 'Giáo dục quốc phòng' bởi MMichelHung, 27/06/2010.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. MrKhuKhoam

    MrKhuKhoam Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    12/04/2011
    Bài viết:
    4.334
    Đã được thích:
    1.180
    Trung Quốc sẽ mở thêm đường bay thẳng tới Sabah, bang lớn thứ 2 của Malaysia, để tạo điều kiện cho phát triển du lịch giữa hai nước và tăng cường mối quan hệ song phương trên nhiều lĩnh vực khác.

    [​IMG]
    Ngoại trưởng Trung Quốc Dương Khiết Trì (trái) và Thủ tướng Malaysia Datuk Seri Najib Tun Razak.
    Ảnh Thời báo Hoàn cầu

    Ngoài ra, Malaysia cũng đã đề nghị Bắc Kinh mở lãnh sự quán tại nước này nhằm giúp quá trình nhập cảnh cho các nhà lãnh đạo và khách du lịch của hai nước được tiến hành một cách nhanh chóng, thuận tiện hơn.

    [​IMG]
    Tổng thống Indonesia, ông Yudhoyono tiếp ngoại trưởng Trung Quốc Dương Khiết Trì ngày 10/8


    Việc Dương Khiết Trì TQ thăm Indonesia, Brunei và Malaysia chứ không ghé Việt Nam nhằm tiếp tục ngon ngọt, dụ dỗ, mua chuộc thêm 'bộ hạ' sau Campuchia mà thôi, có khả năng họ sẽ lôi kéo hoãn kỳ họp vào tháng 9 tới.
  2. home124

    home124 Thành viên gắn bó với ttvnol.com Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    15/05/2009
    Bài viết:
    4.208
    Đã được thích:
    2.411
    Thằng Malaysia nó cũng khôn lắm. Con bài thị trường 1 tỉ người và du lịch tiềm năng từ thị trường 1 tỉ này dùng hoài không chán.

    E có khi chúng ta cũng nâng đích dân số lên tầm 250tr trong vòng 5 năm tới, nhỉ? :)) :))
  3. MrKhuKhoam

    MrKhuKhoam Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    12/04/2011
    Bài viết:
    4.334
    Đã được thích:
    1.180
  4. Jackies

    Jackies Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/08/2012
    Bài viết:
    30
    Đã được thích:
    0
    Có thể đó là những trang ********* và kể cả của anh bạn láng giềng xuyên tạc lịch sử trong cuộc đấu tranh truyền thông, có lẽ đến lúc nhà nước ta công bố những tư liệu, tài liệu lịch sử cho ng` dân có nhận thứcđuúng đắn dù cho chúng ta có những giai đoạn sai lầm ảo tưởng về ng` bạn láng giềng đáng quý. Theo những tài liệu hồi ký của những cựu lão thành nhà ta thì chúng ta cũng đóng góp hy sinh rất nhiều cho ng` láng giềng hữu nghị vd như đánh quân Tàu Tưởng ở Thập vạn đại sơn.... nhưng chắc ít ng` đc biết để cho chúng nó chưởi bới bôi nhọ VN, đồng thời vạch trần bộ mặt xảo của ng` đồng chí XHCN ở từng giai đoạn hội nghị Genève 1954, Paris 1973, vấn đề K 1990... và thực chất của các gói viện trợ cho VN trong KCCM
  5. MrKhuKhoam

    MrKhuKhoam Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    12/04/2011
    Bài viết:
    4.334
    Đã được thích:
    1.180
    Trung Quốc - Cường quốc không có đồng minh

    Trao đổi với Pháp Luật TP.HCM, Thiếu tướng Lê Văn Cương, nguyên Viện trưởng Viện Chiến lược - Bộ Công an, cho rằng do bản tính bành trướng quá dữ dội và sẵn sàng dùng mọi thủ đoạn để đạt được mục đích, Trung Quốc không có đồng minh.

    . Chuyện nước lớn, với tư tưởng bành trướng, thỏa thuận với nhau trên lưng nước nhỏ, đã từng xảy ra nhiều trên thế giới. Trong quan hệ giữa Việt Nam, Trung Quốc và các nước khác thì sao, thưa ông?

    + Tôi cho là Việt Nam từng năm lần bị bán đứng.



    Lần thứ nhất tại Hội nghị Genève năm 1954. Trung Quốc đã có sự mặc cả với Mỹ, Pháp chứ đúng ra ranh giới hai miền không phải vĩ tuyến 17 mà có thể là 13, nếu không thì là 15. Nhưng để lấy lòng Mỹ và phương Tây, Trung Quốc đã nhân nhượng Mỹ và Pháp kéo lên vĩ tuyến 17. Sau này chính Pháp nói với ta điều ấy.



    Lần thứ hai khi Việt Nam gần thắng Mỹ năm 1972, Henry Kissinger đã ký tắt với ông Lê Đức Thọ, hai bên báo cáo cấp cao để chuẩn bị ký Hiệp định Paris. Nhưng sau đó Mao Trạch Đông mời Tổng thống Mỹ Nixon sang ký Thông cáo chung Thượng Hải. Ngày 1-3-1972, Kissinger về Tokyo họp báo, nói một câu nổi tiếng: Bây giờ chúng tôi chỉ còn nhìn về Mạc Tư Khoa để nghiền nát Hà Nội! Sau khi ký xong, những việc tày trời trước đây các tổng thống Mỹ khác không làm được thì Nixon làm được, đó là phong tỏa cảng Hải Phòng, con đường biển duy nhất Việt Nam ra thế giới, cho máy bay đánh sát biên giới Trung Quốc, rồi sau đó là 12 ngày đêm Điện Biên Phủ trên không. Thiệt hại về người và tài sản trong cuộc không chiến của Mỹ ở miền Bắc từ 1-3-1972 đến khi ký Hiệp định Paris bằng cả sáu năm trước cộng lại. Ở miền Nam, ta cũng phải đổ xương máu nữa. Nên thông cáo Thượng Hải thực chất đã được viết bằng máu của người Việt Nam.


    Lần thứ ba, họ đánh chiếm Hoàng Sa năm 1974. Không có sự đồng ý của Mỹ thì Trung Quốc không bao giờ dám đánh.


    Lần thứ tư, chính Trung Quốc là kẻ chủ mưu gây nên vụ thảm sát hơn 2 triệu người Campuchia. Trung Quốc cung cấp từ A đến Z, lương thực thực phẩm, vũ khí, đạn dược, thuốc men cho Khmer Đỏ. Chiến tranh biên giới Tây Nam 1976-1978 là Trung Quốc mượn Khmer Đỏ để đánh Việt Nam. Sau đấy, khi ta giải phóng Campuchia, Trung Quốc là kẻ lu loa trên thế giới rằng Việt Nam có âm mưu lập “Liên bang Đông Dương”. Kẻ gây ra họa diệt chủng lại vu cáo cho những người cứu người Campuchia khỏi họa diệt chủng.


    Lần thứ năm là chiến tranh biên giới năm 1979. Năm lần họ buôn bán trên lưng mình.


    Tất cả những chuyện tranh chấp của Trung Quốc với nước khác, từ xưa đến nay, không có cuộc tranh chấp nào mà Trung Quốc có lý cả. Cuộc chiến năm 1962 với Ấn Độ, họ chiếm của Ấn Độ mấy chục ngàn cây số vuông, không có lý nào cả.


    Quan hệ với Nhật Bản, Philippines cũng vậy, không có lý nào. Tôi thống kê có 15 cuốn sách, 20 bản đồ cổ khẳng định cực nam của họ chỉ đến đảo Hải Nam thôi.
    Thiếu tướng Lê Văn Khương
    HỮU LONG thực hiện
  6. MrKhuKhoam

    MrKhuKhoam Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    12/04/2011
    Bài viết:
    4.334
    Đã được thích:
    1.180
    Chiến tranh lạnh kết thúc. Liên Xô - Đứng đầu phe XHXN, đối thủ “ kẻ tám lạng, người nửa cân” với Mỹ, chưa từng sợ Mỹ, tan rã. Nước Nga tiếp quản.

    Lẽ ra với chế độ chính trị giống Mỹ và phương Tây như Nga thì Nga sẽ yên ổn làm ăn, không lo lắng gì về an ninh quốc phòng với Mỹ, nhưng không.

    Chính Nga, chứ không phải Trung Quốc mới là đối thủ tiềm tàng cản trở, thách thức địa vị Bá chủ thế giới của Mỹ.

    Bởi thế, kiềm chế Nga là mục tiêu chiến lược lâu dài của Mỹ.

    Hiệp ước Bắc đại tây dương(NATO) không bị bãi bỏ mà còn phát triển về hướng Đông để bao vây Nga.

    Các hệ thống lá chắn tên lửa cũng để chống Nga…

    Mỹ muốn Nga không còn “cựa quậy” giống như Nhật Bản sau chiến tranh thế giới lần 2 vậy.


    Hơn ai hết, Mỹ thừa hiểu sức mạnh quân sự của Nga. Nếu tiếng gầm của con Sư tử Mỹ vang rền hùng tráng trên thế giới đầy khí phách, nội lực thì tiếng gầm của con Hổ Nga nghe có vẻ yếu vì đói mồi, thậm chí không rền vang bằng tiếng ngựa hý, nhưng xin lưu ý, đó là giống Hổ.

    Đừng thấy hổ đói mồi phải ăn cỏ mà tưởng là giống Dê rồi đến “Vuốt râu Hùm” thì “ăn tát vỡ mặt”.

    Ông Mikheil Saakashvili Tổng thống Georgia là một nạn nhân như vậy.

    Khi ông ta hiểu ra thì đã muộn.


    Còn Trung Quốc thì sao?

    Là nước Cộng sản xếp thứ hai sau Liên Xô khi Liên Xô tan rã tại sao Mỹ không “làm gỏi” luôn?

    Chẳng lẽ 3 thập kỷ giấu mình chờ thời để trổi dậy mà Mỹ bỏ qua, không biết ư?


    Đơn giản là qua cuộc chiến tranh Việt Nam không ai hiểu ý đồ, ý chí, nội lực của Trung Quốc hơn Mỹ.

    Vì thế Mỹ rất tự tin, Trung Quốc chẳng là cái gì khi cạnh tranh, thách thức địa vị thống trị của Mỹ.

    Mỹ bắt đầu chơi con bài Trung Quốc.
  7. Spyder

    Spyder Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/03/2010
    Bài viết:
    1.374
    Đã được thích:
    12
    ý tưởng quá táo bạo, ai trong độ tuổi đẻ thì ráng hì hục sòn sòn mỗi năm đẻ 1 đứa nhá, cơ mà có khi cũng chả đủ :))
  8. MrKhuKhoam

    MrKhuKhoam Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    12/04/2011
    Bài viết:
    4.334
    Đã được thích:
    1.180
    Một thực tế là Trung Quốc có tiến bộ vượt bậc về kinh tế và quân sự khiến thế giới ca ngợi.



    Bộ máy tuyên truyền của Mỹ thì không ngừng thổi phồng lên sức mạnh quân sự của Trung Quốc, nào là tàu ngầm Trung Quốc đuổi tàu SB Mỹ, nổi lên cách vài trăm mét mà Mỹ không biết; nào là trong 5-10 năm tới Trung Quốc sẽ đuổi kịp và vượt Mỹ…


    Trung Quốc cũng tự mình xếp hạng đứng thứ 2 sau Mỹ về quân sự…


    Mỹ tự “lo sợ, hốt hoảng”, Mỹ vẽ ra một bức tranh màu hồng cho Trung Quốc, làm Trung Quốc mất tỉnh táo sinh ra ngộ nhận.



    Thứ nhất họ cho rằng Mỹ bị khủng hoảng kinh tế, sa lầy ở Irac, Apganxtan nên suy yếu, việc Trung Quốc đuối kịp và vượt chỉ là vấn đề thời gian.



    Thời cơ soán ngôi đã đến.



    Thứ hai là tiềm lực quân sự của họ cho phép họ tuyên bố “lợi ích cốt lõi” (là lợi ích mà Trung Quốc có quyền dùng vũ lực để bảo vệ hoặc chiếm giữ) ở nơi mà họ muốn (trước mắt là biển Đông, tiếp theo là Châu Á TBD chẳng hạn).



    Cái bẫy của Mỹ giăng ra, Trung Quốc chui vào không ngần ngại.



    Trung Quốc lập tức thay đổi thái độ và hành xử với các quốc gia láng giềng, khu vực. Thái độ thì hung hăng, hiếu chiến, nước lớn.



    Hành động thì ngang ngược, chèn ép, bắt nạt, đe dọa dùng vũ lực.



    Ngay như Nhật Bản-siêu cường biển châu Á thật sự mà vụ Nhật bắt Thuyền trưởng tàu đánh cá TQ xét xử mà TQ gầm lên, hùng hùng hổ hổ,(đúng là nghé không sợ cọp) vậy, thử hỏi những nước nhỏ khác trong khu vực Trung Quốc coi ra gì?


    Ai dám bắt tay thân thiện với một quốc gia như thế mà không bất an?



    Họ sẽ làm gì, chịu hòa tan, lệ thuộc, nô dịch hay là tìm lối khác?
  9. illy

    illy Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    28/05/2004
    Bài viết:
    705
    Đã được thích:
    0
    Cái TQ sợ là mất chủ quyền về biển Đông. Cũng như mọi quốc gia họ hành động sao cho tốn ít xương máu nhất mà lại chiếm được nguồn lợi nhiều nhất. Tuy nhiên họ thật thiển cận khi cho rằng việc dùng vũ lực có thể làm Việt Nam chùn bước.
    Còn nếu Mỹ hay quốc gia nào đó dùng bài khiêu khích thì vì tự ái dân tộc họ cũng chẳng sợ. Như vậy về chiến thuật , TQ chắc chắn sẽ tìm cách một mặt tạm hoà hoãn với với Hàn, Nhật, Ấn, Nga để dồn sức vào đe doạ Việt Nam và Phil. Nếu Việt Nam và Phil bắt tay nhau và kêu gọi hợp tác cả những nước có tranh chấp lãnh thổ với Trung Quốc vào cuộc cùng thời điểm thì tất cả các nước đều có lợi. Thị trường 1 tỷ dân chẳng mất đi đâu [:D]
    Việt Nam ơi, cố lên để thắng trận này. =D>
  10. MrKhuKhoam

    MrKhuKhoam Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    12/04/2011
    Bài viết:
    4.334
    Đã được thích:
    1.180
    họ tìm ra những bước đi như:

    Đầu tiên là tăng cường tiềm lực quân sự, hợp tác với nhau để tạo nên sức mạnh.

    Việt Nam là một trong những nước có tranh chấp lãnh hải với Trung Quốc nhiều nhất và đương nhiên bị gây căng thẳng, đe dọa nhiều nhất.

    Bởi vậy, tăng cường tiềm lực quân sự, xây dựng Hải quân hiện đại đủ sức đương đầu với nguy cơ xâm lược là điều không thể không làm.

    Thực tế, với sự hợp tác với Nga, Ấn Độ về quân sự, Việt Nam đã tăng cường đáng kể sức mạnh phòng thủ của mình, có đủ tự tin để quan hệ với Trung Quốc một cách bình đẳng, tôn trọng lẫn nhau, hòa bình và cùng phát triển.

    Việt Nam đã học được từ lịch sử bài học không nên đặt niềm tin vào những lực lượng bên ngoài.

    Nhưng Việt Nam cũng đang đứng trước một cơ hội khác thường trong việc xây dựng một liên minh quốc tế và khu vực hiệu quả trong việc bảo vệ những tuyên bố chủ quyền hợp pháp.

    Rõ ràng Việt Nam không còn đứng một mình trong việc phản đối bá quyền Trung Quốc.

    Các nước khác như Philipin, Malaixia, Indonixia… cũng có những bước đi như vậy.

    Bước đi tiếp theo là tìm đối tác để đối trọng, cân bằng với sức mạnh quân sự ngày càng gia tăng của Trung Quốc (Mỹ, Nga, Nhật, Ấn Độ…) và Mỹ là sự lựa chọn tối ưu.

    Hoa Kỳ cũng chỉ chờ có thế.

    Giống như một vở kịch có 3 màn tuyệt phẩm.

    Màn thứ nhất: Bi kịch tàu chiến Hàn Quốc bị đánh chìm.

    Không cần biết nguyên nhân ai là thủ phạm, chỉ biết rằng mối quan hệ giữa Mỹ-Hàn tưởng như đã nguội lạnh bỗng nhiên ấm áp trở lại.

    Màn thứ hai: Sự kiện tranh chấp với Nhật Bản.

    Những tưởng Mỹ không còn chỗ đứng chân trên đất Nhật nào ngờ thái độ như muốn ăn tươi nuốt sống Nhật Bản khiến cho Liên minh Mỹ-Nhật có thêm sức sống mới.

    Trung Quốc vô tình khiến Nhật nổi máu “Võ sĩ đạo”.

    Với Philipines thì Mỹ đã có sẵn Hiệp ước phòng thủ chung.

    Và bước đi cuối cùng là giảm bớt sự lệ thuộc vào Trung Quốc.

    Nhưng có giảm được không?

Chia sẻ trang này