1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ấu thơ trong tôi là....

Chủ đề trong 'Czech' bởi guardianangel.tnt, 11/05/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. guardianangel.tnt

    guardianangel.tnt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/05/2003
    Bài viết:
    378
    Đã được thích:
    0
    Ấu thơ trong tôi là....

    Ăn theo báo HHT và ăn theo bác Dandoo với chủ đề Nhìn về Việt Nam, tôi mở cái topic này để chúng ta cùng viết về những kỉ niệm thời thơ ấu mà tôi chắc là những người xa Tổ quốc như chúng ta luôn mang theo mình.
    Có thể những mẩu chuyện nhỏ của các bạn chỉ là những chuyện rất linh tinh nhỏ nhặt nhưng có ý nghĩa với các bạn.Các bạn hãy viết ra không phải cho ai khác ngoài chính bản thân mình.
    Chuyện thời thơ ấu thì tôi có cả một bồ, nhưng vì điều kiện thời gian nên chưa post được, mời các bạn post trước nhé!
  2. atulavuong

    atulavuong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/01/2002
    Bài viết:
    1.357
    Đã được thích:
    0
    Ấu thơ .......... dường như là 1 cái gì đó mờ nhạt như có mà cũng như 0,quá nhiều kỉ niệm nhưng lại như 0 có kỉ niệm nào cả.Đôi lúc chợt giật mình về sự thay đổi của chính bản thân.Tuổi thơ là những lúc nông nổi đầu trò nghịch ngợm nhảy từ trên cao xuống trúng vào .... nồi cơm tập thể do mấy cô trông trẻ vô tình mang qua.Là lần xem quyển Doremon tới đoạn chú bé nobita đánh mất cô bạn hàng xóm Nina tự dưng bật khóc,là những lần ngồi buồn cả ngày chỉ vì 0 có tiền cho ăn xin,ôi cái thời ngu dại đa cảm.Là những lần chuyển nhà liên tục đến nỗi chẳng ở đâu kịp quen với 1 đứa bạn cho nó tử tế nữa ......... quá nhiều kỉ niệm đến chẳng biết bắt đầu từ đâu.Ôi,cái lũ bạn mình mà biết cái thằng lúc nào cũng lạnh như tiền này cũng có 1 thời đa cảm như vậy thì ..... dù sao thì con người ai cũng phải thay đổi cả
    Được atulavuong sửa chữa / chuyển vào 02:35 ngày 12/05/2004
  3. MuaHN

    MuaHN Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/08/2003
    Bài viết:
    621
    Đã được thích:
    0
    Ấu thơ trong tôi la?...... nhưfng buô?i trưa đi ăn qua? vặt cu?ng chị ha?ng xóm, la? nhưfng chiếc bánh đa nướng ro?n tan, la? nhưfng gói ô mai, me va? cóc..... rô?i vê? lục cơm nguội với muối vư?ng..... đến lúc mẹ biết được.... cắt nguô?n viện trợ sau khi nhập khâ?u lên nha? chị ha?ng xóm.......... ấu thơ cu?a tôi la?.... mấy đứa kéo nhau va?o nha? tre? đa?o trộm cây đê? mang đến trươ?ng..... trô?ng theo kế hoạch lớp..... bị ông ba?o vệ đuô?i vê? tận nha?...... la? nhưfng lâ?n tha? sâu róm trong hộc ba?n cô giáo....... la? nhưfng viên fáo buộc vội ơ? cư?a...... la?..... ôi......... ấu thơ cu?a tôi!!!!
    MuaHN
  4. N_L

    N_L Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/01/2004
    Bài viết:
    855
    Đã được thích:
    0
    ...... ở ngôi nhà nhỏ trong khu tập thể, của cơ quan nơi mẹ tôi làm việc. Nơi đó bây giờ không còn như xưa nữa nhưng tôi nhớ rất rõ là đàng trước và đàng sau đều có ao, xung quanh bờ ao là những bụi cỏ cao ngập đầu người, có lẽ nó là cỏ lau, rồi cây có hạt cườm, chắc thế mà tôi cũng chẳng nhớ là loại cây gì nữa. Bây giờ thay vào không gian đó là những ngôi nhà cao chót vót, đáng tiếc là những cái đẹp đẽ không còn nữa mà ngắm nghía. Hằng ngày tôi vẫn cùng bọn trẻ con trong khu nhà chơi bắn bi, đuổi nhau, bắn súng cao su, chính vì nghịch mà tôi bị bể đầu một lần roài..........
    ...Tôi chuyển đến một vùng gần ngoại thành thôi, nhưng bây giờ là vùng nội thành rồi, sắp tới là thành Quận thì phải. Tôi dần quen được với cách sống ở đây, hằng ngày đi bộ tới trường và về cũng vậy vì nhà không xa lắm, nhưng khi trời mưa cũng phải nhờ người ta đèo đi, đến khổ. Ở đây tôi học đến lớp bốn, vui lắm.....
  5. Grace1605

    Grace1605 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/11/2002
    Bài viết:
    303
    Đã được thích:
    0
    Ấu thơ trong tôi...
    - Là những mùa hè... về ngoại ô, ra đồng bắt châu chấu giữa trưa nắng, để đến cuối hè, bố mẹ không còn nhận ra con nhóc gầy tong, đen trũi.
    - Là những ngày thả diều trên sân thượng khu tập thể Thành Công, để có lúc giật mình, thở hắt... Xém chút nữa là đưa chân ra ngoài rồi!
    - Là những ngày lang thang trên phố, đếm sấu chứ không thèm nhặt... Là những cây kem ốc quế ngọt ngào, thơm nức mũi... là... "- Hình như hồ Tây có ốc. - Ừ! cho cái cành này xuống, nó bám vào đấy!"
    - Là những buổi tối, lò dò trong góc cầu thang chung cư, dọa ma bà chị nhát như thỏ đế.
    - Là những mùa đông, lạnh thấu xương... Ngã... Mẹ hỏi sao không đứng dậy? - Tại vì con... mặc nhiều đồ quá, cứng cả người rồi!
    - Là những lúc cuộn mình trong chăn ấm, chỉ mở nổi mắt ra khi bố nhúng chân mình vào nước lạnh.
    - Là những ngày cuối đông, vắt hai cọng dây thừng vào cành mơ, thêm một cái ghế nhỏ, thế là có một cái xích đu... Ngắm hoa mơ rụng... Tuyệt đẹp!
    - Là ngày một mình bước chân vào Sài Gòn... Chuyến tàu 48 tiếng với một đứa 10 tuổi trở nên lâu vô tận...
    - Là... những chuyện... cứ liên tiếp xảy ra, biến một đứa trẻ hay cười thành một con người mang biệt danh "lạnh như tiền"
    ...
    Tuổi ấu thơ đã trôi qua rồi, nhưng những ngày thơ ấu vẫn luôn còn mãi... trong ký ức.
    Những ngày đã qua...
    Êm đềm...
  6. Dandoo

    Dandoo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/08/2003
    Bài viết:
    587
    Đã được thích:
    0
    Lài thĂm mẶt trẶn mưa là xao xàc cuẮn theo nhưfng cơn giò ĐĂng Bf́c hĂm 'Ăy mới trà?n vĂ?. Đàf cà?m nhẶn 'ược hương vì TẮt 'ang 'Ắn rẮt gĂ?n, vàn vẶt 'f́m chì?m trong giẮc ngù? sĂu lf́ng, mẶt ngà?y cuẮi nfm. TĂi vẶi vàf 'àp xe vĂ? nhà? 'Ă? trành cài lành chiĂ?u ĐĂng 'ang xuẮng dĂ?n cù?ng bòng tẮi. Cò?n mẶt tuĂ?n nưfa mới 'Ắn kì? nghì? TẮt, nhưng sàng nay thĂi, lớp tĂi 'àf nhẶn 'ược nhưfng phong bao mư?ng tuĂ?i 'Ă?u tiĂn tư? cĂ giào chù? nhiẶm. Nfm hòc 'Ă?u tiĂn cù?a thơ?i cẮp II, biẮt bao nhiĂu là? ngơf ngà?ng và? dài dẶt. KhĂng biẮt 'àf bao nhiĂu lĂ?n quĂn ngà?y, mang nhĂ?m thơ?i khoà biĂ?u. MẶt quyĂ?n vơ? cùfng chf?ng thĂ? tình xem cò bao nhiĂu kiĂ?u chưf, mĂfi lùc lài muẮn viẮt mẶt kiĂ?u khàc bơ?i chf?ng bao giơ? bf?ng lò?ng với chưf viẮt cù?a mì?nh...Hay như hĂm nay là?m mẮt vè xe, phà?i là?m bà?n kiĂ?m 'iĂ?m rĂ?i ngĂ?i 'ợi ơ? trươ?ng 'Ắn khi mòi ngươ?i vĂ? hẮt, mới 'ược lẮy xe 'Ă? lòc còc vĂ? nhà?.

    VĂ? 'Ắn nhà? thì? trơ?i 'àf tẮi hf?n, nhưfng bòng 'è?n bĂn 'ươ?ng sàng lĂn cò lèf cùfng 'àf lĂu lf́m. Trong nhà? cò?n dựng thanh kiẮm, là? cà?nh cĂy nhf̣t 'ược hĂ?i cuẮi thu, khi ngươ?i ta chf̣t cĂy 'Ă? trành mù?a mưa bàfo. Lùf bàn chùng tĂi hòc xong chf?ng bao giơ? vĂ? nhà? ngay, lùc nà?o cùfng rù? nhau ra vươ?n hoa trước khu tẶp thĂ? 'Ă? 'Ắu kiẮm, cò lèf do bì à?nh hươ?ng cù?a truyẶn SiĂu quẶy Teppi chfng? TĂi dựng xe ơ? gòc nhà? rĂ?i và?o fn cơm, trước khi ngươ?i fn cò?n phà?i mang ra mẶt bàt cà cho... mè?o fn, con mè?o mà? tĂi nuĂi tư? hĂ?i lớp 2 (con mè?o nà?y mẶt lĂ?n nhà?y 'Ă? mĂm cơm, bì bẮ 'ành, tĂi phà?i mang nò sang nhà? hà?ng xòm giẮu cà? thàng liĂ?n, vì? bẮ khĂng cho nuĂi mè?o nưfa. MẮy nfm sau thì? nò bì bf́t mẮt, tĂi tiẮc màfi, và? 'Ắn giơ? vĂfn hứa sèf tình sĂ? 'ứa nà?o fn trẶm mè?o)... ,n xong, tĂi ngĂ?i chơi Tam cùc cù?ng Ăng bà? nẶi 'Ắn khuya rĂ?i 'i ngù?. ViẶc mf́c mà?n với tĂi hĂ?i 'ò thẶt khĂng dĂf, mẶt cài 'inh bì 'òng quà cao khiẮn cài chiĂ?u cao bè nhò? cù?a tĂi chf?ng thĂ? nà?o với tới 'ược. Ă"ng nẶi thươ?ng bà?o cứ cẮ với 'Ắn cài 'inh 'Ắy thì? sèf cao lĂn nhưng tĂi thực sự khĂng thìch cài mĂn "thĂ? thao" nà?y cù?a Ăng mẶt tì nà?o... (cùfng may, bĂy giơ? thì? cài 'inh quài quì? 'Ắy 'Ắi với tĂi chì? cò?n là? chuyẶn vf̣t)_ Ă"ng tĂi là? ngươ?i dày tĂi chơi cơ? tướng, vĂ? sau, nfm lớp 8, khi tĂi bò? cuẶc thi cơ? thà?nh phẮ chì? vì? chàn nà?n sau 2 vàn thua 'Ă?u tiĂn, Ăng 'àf rẮt buĂ?n. Già như trong 'ơ?i tĂi cò cơ hẶi là?m lài...

    Nhưfng ngà?y thàng Ăm 'Ă?m 'àf lf̣ng lèf trĂi 'i mà? chf?ng kìp dà?nh cho tĂi mẶt khoà?nh khf́c 'ược sư?a chưfa mẶt và?i lĂfi lĂ?m nhò? hay ìt ra là? nhì?n lài nhưfng kì? niẶm 'àf qua. TẮt cà? giơ? chf?ng cò?n gì?, cò chfng, chì? cò?n lưu lài mẶt chùt gì? phai nhàt, trong cĂu chuyẶn thĂ?n tiĂn cù?a nhưfng giẮc mơ...

  7. windy85

    windy85 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/02/2004
    Bài viết:
    175
    Đã được thích:
    0
    Ấu thơ trong tôi là,một lần mải chơi ném chìa khoá xuống ao,đúng lúc đó bố về không vào nhà được ,đó là chận đòn duy nhất mà bố rành cho tôi,vì sau đó tôi không còn cơ hội để được bố đánh đòn,cứ ba năm có thể là lâu hơn tôi mới có cơ hội găp bố.Ấu thơ trong tôi là những ngày ngồi một mình hình dung ra cuộc sống của bố một mình trên đất khách và tự hỏi bố đang ở chỗ nào nhỉ,nếu đi bộ một ngày có tới nơi không nhỉ......
  8. chinobe

    chinobe Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/10/2003
    Bài viết:
    497
    Đã được thích:
    0
    2 năm và 10 tháng ,một khoảng thời gian chẳng dài mà cũng ko ngắn, đủ để nhớ và quên.
    nhớ những ngày mưa rả rích,co ro đứng ,nhìn những giọt to màu rạ rớt từ trên mái ,ngắm những giọt bong bóng phập phồng xếp hàng trôi ... ko đủ lãng đãng như Dongkisot để thấy mưa như những giọt đàn.chẳng đủ gan vì sợ cảm cúm lắm,ui ngày xưa,sao mà gày long tong thế nhỉ . lớn lên rồi thì chẳng thế nữa,kéo chăn nằm ,nghe một khúc mưa....
    những đêm trăng ,ngồi trên thành giếng, huyên thuyên về đủ thứ trên đời.mùi hương bưởi thơm đến nồng nàn ..mùi nồng cánh đồng lúa đang thì con gái ...đêm đồng quê nghe cả tiếng ễnh ương....thư bạn viết ko phải mùa hoa bưởi,đền cho mình là những cánh tigon... "có còn nhớ đến loài hoa vỡ?.tựa trái tim phai,tựa máu hồng"...
    có buổi chiều 2 đứa dông con rim2 ,ra đường tìm khói bụi.cái chiều hoàng hôn bảng lảng chẳng thể nhìn rõ mặt người ,nhẹ nhàng lướt ,cho gió lùa vào mặt ,vào tóc...chẳng bù cho những trưa nắng gắt ,rồ ga hơn 60km/h ..cho gió quất tả tơi!
    .................
  9. keo_mut5001

    keo_mut5001 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/02/2004
    Bài viết:
    580
    Đã được thích:
    0
    Ấu thơ ah? Ấu thơ của mình có quá nhiêucài buồn đến mức ko muốn nhắc lại.

    Bac nhiêu lâu qua, em vẫn làm một việc là tìm lại cái thời thơ ấu đấy, hay gọi là bù đắp thì đúng hơn, nhưng, thời gian đã đi thì có bao giờ trở lại, mà em thì ko bao giờ muốn đưng trong những cái đang chuyển động

    Tuổi thơ của em có những trận đòn roi của mẹ, em chỉ biết gào lên: bố ơi, bố ở đâu xa thế...càng khóc thì mẹ càng đánh đau, em đã làm một việc ko nên làm, đó là chạm vào nỗi đau của mẹ. Lúc đó em có biết gì, chỉ tin tưởng rằng bố sẽ về và..giải thoát cho em .
    Và từ bé em đã mê kẹo kì lạ (khổ thế) , đang khóc-kẹo-nín,hư-kẹo-ngoan, học dốt-kẹo-học giỏi. tất tần tật những gì mà có thể dụ dỗ em là kẹo. chác chắn tuổi thơ của ai cũng nhuốm đày màu kẹo như thế, nhưng em thì thực sự, ko thể diễn tả được
    Bà ngoại em còn phải kêu lên, con bé này về sau chắc..hảo ngọt lắm(chả biết lời tiên tri của bà có đúng ko) Nhưngg lạ một cái, là ăn nhiều kẹo thế mà chănngr bao giờ bị sâu răng(hehehe) hàm răng của em là niêm tự hào..của mẹ( từng cái răng một đều được nhổ ở bệnh viện, kể cả răng..cửa). Nhưng đấy cũng là nỗi khổ của em, cứ nhớ đến cảnh phải đến bệnh vviện với cái mùi nồng nồng khó ưa là em phát sôt. Sau đấy thấy lũ bạn toàn ngồi ba hoa bốc phét là tự nhổ răng 1 mình, cầm chỉ kéo phựt 1 phát là nó xuông, nhẹ như lông hồng, ko chảy tẹo máu nào, đau như kiến cắn thế là em quyết định tự nhổ răng 1 minh cùng mẹ. Mẹ buộc chỉ vào cái răng lung lay của em, rồi giật giật, đau quá, em lăn ra ăn vạ, thế là mẹ nghĩ ra cách khác, mẹ sẽ cầm chỉ, còn em thìi tự nhảy từ trên giường xuống đất, tự răng nó sẽ...bay ranhưng..hix.. răng chưa kịp bay thì đầu đã..bay trước, em tiếp đất bằng đầu đẹp như trong phim cộp một cái, cả một trời sao lung linh sáng khoảng 2 phút thì em quay lại..thực tế phũ phàng là răng thì chưa bay nhưng chỉ thì bay mỗi nơi một nẻo, sau vụ đấy, mẹ em quyết dịnh ko bao giờ nhổ răng ở nhà vì..chỉ kém chất lựơng và mất vệ sinh. tính ra đến nay, em vẫn giữ kỷ lục nhà là người có hàm răng đẹp nhất
    Còn gì nữa nhỉ, những lúc hâm hâm đi dưới mưa cho lãng mạn cùng lũ bạn thân(mà thực chất là quên mang ô), về đến nhà, mẹ nhìn em như..xác ướp(xác ướt thì đúng hơn).Sau hôm đấy là ốm, được ở nhà xem tivi và..mút kẹo.Đấy là những lần cực kỳ hiếm vì hồi bé em ít ốm kinh khủng Hay những lần đi ăn ốc luộc cùng con bạn thân, ôi sao mà ko thể quên được, ngồi dưới mưa,(trong lều ạh) lành lạnh, ăn ốc nóng nóng, quyện với cái cay cay của nước châm, đắng đắng của 1 laọi quả ngâm(hix..quên tên), chưa bao giwò em tìm lại được cái cảm giác lúc ấy, vừa vui mừng(vì đượcăn), vừa lo sợ(bị mẹ phát hiện). Rồi đến lúc con bạn thân có người yêu thì đi ăn 1 mình chẳng thấy ngon nữa, tự nhiên thấy tưng tức, có người yêu làm gì khi có người yêu mà lại quên cả bạn, tự nhiên thấy ghét lũ con trai...
    Ai cũng có một tuổi thơ, dù buồn hay vui thì nó cũng đã ko bao giờ quay trở lại, em chỉ ước được cùng anh đi dưới mưa 1 lần trước khi đi xa Hà Nôi mà ko được(chú ý, anh ở đây ko có nghĩa là người yêu).

Chia sẻ trang này