1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Azit Nexin

Chủ đề trong 'Văn học' bởi Toet, 10/03/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Toet

    Toet Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2002
    Bài viết:
    1.179
    Đã được thích:
    0
    Truyện ngắn: Người phụ nữ xã hội
    Rút từ tập: Tình yêu cuồng nhiệt
    Người dịch: Thái Hà

    Ai bảo rằng việc người phụ nữ tham gia công tác xã hội là nguyên nhân làm tan vỡ hạnh phúc gia đình, là người ấy hoàn toàn nói bậy! Tôi có thể lấy ngay cuộc sống êm ấm của chính gia đình tôi đây để chứng minh.
    Hồi ấy, do kết quả của sự nhập cảng dân chủ vào nuớc ta và nhờ chiến dịch vận động tranh cử rùm beng khắp nơi, mà việc bầu nghị sĩ bỗng trở nên dễ dàng hơn, nhưng sinh hoạt thì lại đâm khó khăn hơn, tôi buộc lòng phải cưới cô vợ có công ăn việc làm.
    Vợ tôi là một viên chức hết sức mẫn cán. Những lúc rảnh rỗi, không có việc gì đan lát, nàng thường thích gây gổ cãi lộn với những bạn đồng sự. Tôi thì làm việc ban đêm ở một toà soạn.
    Vào đúng cái hôm chúng tôi quyết định cưới nhau, vợ tôi được nhà băng cho nghỉ bù. Tuy thức suốt đêm làm việc, nhưng ngày hôm sau đó tôi vẫn không sao ngủ được. Chúng tôi đến phòng khai giá thú để đăng ký kết hôn. Ngay tối hôm ấy, để người vợ yêu ở lại một mình trong căn buồng ấm cúng, tôi đến toà soạn làm việc. Sáng hôm sau, lúc trở về tổ ấm, tôi thấy mảnh giấy của vợ gài trên cửa buồng ngủ:
    "Chồng yêu của em!
    Em đến nhà băng đây. Hôn đôi mắt nhỏ của anh".
    Tôi đọc mảnh giấy của vợ mà cảm động đến rơi lệ. Sau đó tôi leo lên giường làm một giấc đến tận chiều. Khi tỉnh dậy vợ tôi vẫn chưa đi làm về. Sợ đến toà soạn trễ, tôi cũng viết cho vợ một mẩu giấy và gài đúng chỗ đó:
    "Con mèo nhỏ của anh!
    Anh đi làm đây. Vì đã trễ giờ rôi! Hôn đôi má thơm tho của em!"
    Sáng hôm sau chúng tôi cũng không gặp được nhau. Nhưng người vợ chung tình của tôi không quên để lại cho tôi một lá thư nồng nàn âu yếm, với những lời lẽ ngắn gọn, cô đọng như mệnh lệnh của viên chỉ huy dũng cảm trước giờ tấn công.
    "Anh bé bỏng của em!
    Em đi đây. Hôn anh một ngàn,ngàn, ngàn cái!"
    Tôi lại viết trả lời ngay:
    "Em bé bỏng của anh!
    Anh đã nhận được thư em. Cám ơn em nhiều nhiều. Hôn đôi môi ngọt ngào của em.
    Chồng của em ứ Haxan Kaphađan"

    Từ đó chúng tôi bắt đầu ôm nhau và hôn nhau qua các bức thư. Ba tháng sau kể từ ngày chúng tôi cưới nhau. Trong một bức thư để lại cho tôi vẫn ở chỗ cũ trên cửa buồng ngủ, vợ tôi viết:
    "Anh thân yêu! Cám ơn anh một ngàn lần vì đã gửi thư cho em. Em vẫn rất khoẻ và mong anh cũng khoẻ như thế. Em xin báo ngay để anh biết tin mừng là chúng ta sắp có con. Em cảm thấy hình như em hơi có mang. Nhưng không sao cả đâu, anh đừng lo lắng gì cả! Bác sĩ bảo là đã đến tháng thứ tám. Em rất muốn đứa con của chúng ta lớn lên sẽ thành một công dân có ích cho xã hội. Nhưng muốn vậy chúng ta phải sát cánh cùng nhau làm việc thật hăng say hơn nữa, anh nhé! Anh nhớ viết thư cho em luôn đấy. Em chờ.
    Pakide Kaphađan riêng của minhg anh."
    Như bất cứ ông bố nào, tôi sung sướng vô hạn khi nhận được tin đó. Tôi lập tức viết thư trả lời vợ dán lên cửa buồng ngủ:
    "Nàng tiên của anh.Anh sung sướng không sao tả xiết. Anh đã mua tặng em cái trâm cài đầu. Em cứ lật gối lên sẽ thấy. Hôn em nghìn, nghìn, nghìn lần".
    Tất nhiên, vợ chồng sống với nhau lâu ngày cũng dần quen đi, và ngọn lửa yêu đương nồng đượm ban đầu cũng dần dần nguội lạnh.
    Chúng tôi đã quen với cuộc sống gia đình, nên cũng bắt đầu ít quan tâm đến nhau hơn. Thậm chí chúng tôi quên cả viết thư cho nhau, hoặc viết rồi quên không gài lên cửa. Mấy năm sau thì chuyện thư từ thôi hẳn. Nhưng căn cứ vào những chiếc bít tất hay những cái quần áo lót của vợ tôi vương vãi trên bàn ăn hay trên mặt rađiô mà lần nào dọn buồng tôi cũng nhặt được, tôi biết rằng vợ tôi vẫn thường đảo về nhà.
    Cuộc sống hạnh phúc của gia đình chúng tôi cứ trôi qua nhiều năm như thế.
    Một hôm đi làm về, thấy người mệt mỏi, tôi rẽ vào rạp xem phim, ở trong rạp, tôi đã gặp một chuyện hết sức bất ngờ. Tôi đang ngồi thì có một phụ nữ ăn mặc rất đứng đắn. Tự nhiên ôm choàng lấy cổ tôi mà kêu:
    - Ôi, anh yêu, anh thương, anh quý của em!
    - Ấy ... ấy!... Xin lỗi!tôi hoảng quá, nói lắp ba lắp bắp. Tôi là người đã có gia đình rồi. Tôi là bố của một gia đình. Xin bà buông tay ra. Tôi không thích những chuyện lả lơi như vậy.
    Người đàn bà nói:
    - Anh không nhận ra em ư? Chao ôi! Thật là xấu hổ! Em là Pakidê Kaphađan, vợ anh đây mà!
    Tôi ngượng quá, đỏ dừ cả mặt.
    - Nghĩa là... bà ...à ...em là.... cô vợ Pakiđê yêu quý của anh đấy à? Xin lỗi em, thế mà anh không nhận ra. Từ ngày không gặp em đến giờ, em lớn ra nhiều quá!
    Vợ tôi chỉ vào ba đứa trẻ ngồi xếp hàng thong dong từ bé đến lớn, một đứa gái và hai đứa trai bảo tôi:
    - Con chúng mình đấy!
    Tôi làm điệu bộ của một ông bố, au yếm nắm tay mấy đứa trẻ và bảo chúng:
    - Rất hân hạnh được làm quan!
    Nhưng phải tảng lờ đi như không nghe thấy câu đứa con gái yêu của tôi nói thầm vào tai mẹ nó:
    - Mẹ chả có mắt nhìn người gì cả! Mẹ không chọn cho chúng cn một người bố nào đẹp hơn hay sao?
    Đoạn nó chỉ vào một người đàn ông trông rất bảnh bao ngồi bên cạnh bảo tôi:
    - Đây là bác cháu.
    Đã bao năm trôi qua mà cuộc sống gia đình của chúng tôi vẫn hoà thuận, êm ấm, không có điều gì phàn nàn cả. Nói ví thử, giá tôi không lấy một người vợ có công ăn việc làm, thì suốt ngày chúng tôi sẽ mắng chửi nhau mất. Đằng này , lấy nhau cũng đã từng ấy năm trời, mà giữa chúng tôi vẫn không hề xảy ra chuyện gì có thể làm tổn hại đến hạnh phúc gia đình. Và bởi vì không sao tìm được thời gian để gặp nhau, nên giữa hai vợ chồng tôi cũng chẳng bao giờ xảy ra chuyện xích mích cãi cọ. Chúng tôi sống êm ấm, bình lặng, không hề giận hờn, cũng chẳng bao giờ đánh đập nhau.
    Tấm gương của gia đình tôi há chẳng phải là bằng chứng hùng hồn cho việc người phụ nữ tham gia công tác xã hội là hoàn toàn không có hại gì đến hạnh phúc gia đình hay sao?
  2. trieuhoangoc1980

    trieuhoangoc1980 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/02/2002
    Bài viết:
    184
    Đã được thích:
    0
    bạn có thể post " con cái chúng ta giỏi thật" không? cám ơn 100000000000000000000000000000000 lần!

    đạingọc
  3. Toet

    Toet Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2002
    Bài viết:
    1.179
    Đã được thích:
    0
    Nếu bạn chưa đọc truyện đó, tôi sẽ photo và gửi cho bạn một bản bằng bưu điện, hoặc scan và gửi kèm file.
    Tôi rất thích Azit Nexin vì tính thời sự của các truyện ngắn của ông. Những vấn đề của xã hội của Thổ Nhĩ Kỹ được ông nêu ra vẫn không hề lạc hậu và có nhiều nét tương đồng với xã hội Việt Nam.
    Tôi post truyện ngắn "Người phụ nữ xã hội" vì nghĩ rằng ít bạn đọc truyện này giữa rất nhiều mẩu truyện nổi tiếng của Azit Nexin; tôi thấy rất thú vị vì hoàn cảnh trớ trêu và nực cười mà nhà văn đã đưa ra. Hi hi, nếu có một bà vợ như thế thì các ông chồng Việt Nam sẽ thế nào nhỉ? :-)
  4. wendy

    wendy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/12/2001
    Bài viết:
    2.229
    Đã được thích:
    0
    bạn chỉ được cái nói đùa. Sao không đòi luôn tuyển tập đi ?
    Miss Wendy
    Wendy Oh Wendy
  5. trieuhoangoc1980

    trieuhoangoc1980 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/02/2002
    Bài viết:
    184
    Đã được thích:
    0
    Wendy có đọc Azit Nexin bao giờ không? tôi đọc nhiều rồi nhưng không hiểu sao chỉ có "con cái chúng ta giỏi thật" là chưa được đọc, vậy mới hỏi Toet chứ.
    cám ơn Toet nhé, nhưng để mình tự tìm lấy, mình cũng đang ở hà nội mà. có lẽ nhà sách Tiền phong có.

    đạingọc
  6. Toet

    Toet Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2002
    Bài viết:
    1.179
    Đã được thích:
    0
    Bạn có thể mua cuốn Tuyển tập truyện ngắn Azit Nexin của NXB Hội nhà văn, có hầu hết cac truyện ngắn qua các thời kỳ của nhà văn này. Già bìa 61.000VND, nhưng nên chui vào mấy cái ngách ở Nguyễn Xí ấy, giảm khoảng 40%.
  7. No-fear

    No-fear Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/11/2001
    Bài viết:
    2.120
    Đã được thích:
    0
    Nếu chưa đọc Vua bóng đá thì coi như chưa đọc Azit Nexin
    Còn trong tình yêu cuồng nhiệt nên đọc chuyện " Cho tôi một tách chè đặc nhé " ( chị em nên đọc để hiểu tình cảnh của anh em chúng tôi đôi lúc hơi hèn nhưng đàn ông lắm đấy. )
    No-fear
  8. pittypat

    pittypat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/07/2001
    Bài viết:
    2.803
    Đã được thích:
    0
    Ha ha, cháu đồng ý cả 2 tay với bác No fear! Đấy là 2 truyện cháu cũng rất khoái!
    Cháu nghĩ bộ "Những người thích đùa" cũng là một trong những tuyển tập hay. Nhưng "con cái chúng ta giỏi thật" thì có lẽ hơi nhạt một chút, bởi AN viết cứng và già quá! "Tình yêu cuồng nhiệt" đọc chết cười! Cháu đọc đi đọc lại quyển đó mấy lần, lần nào cũng sái quai hàm vì cười. "Chuyện đời trong quán rượu" thì bình thường, chỉ được một số chuyện, còn lại có lẽ hơi thiếu muối. "Vua bóng đá" là một "truyện dài" nên đọc nếu muốn nghiên kíu về AN.
    Đấy chỉ là một chút nhận xét nhỏ của cháu khi đọc một ít truyện của Mr này. Chẳng biết các bác có nghĩ thế không?!
    I know... there is a rainbow... for me to follow... to get beyond my sorrow...
  9. No-fear

    No-fear Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/11/2001
    Bài viết:
    2.120
    Đã được thích:
    0
    pittypat đừng bắt chiếc giọng văn châm biếm của AN chứ.
    ANH vẫn còn trẻ mà???Sao nỡ lòng gọi là chú thế?Sao không gọi tequila là chú luôn mà chỉ gọi No-fear này là chú là sao???
    Hic!
    No-fear
  10. sushi-in-blue

    sushi-in-blue Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/06/2001
    Bài viết:
    202
    Đã được thích:
    0
    Ai lại chê Con cái chúng ta giỏi thật thế?
    Phản Đối!

    Bonjour Tristesse!

Chia sẻ trang này