1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ba ngọn nến lung linh ....................

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi tieu_yen_tu84, 09/06/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. blessthechild

    blessthechild Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/04/2003
    Bài viết:
    4.252
    Đã được thích:
    0
    Có câu chuyện này, kể cho em chăn vịt nghe nhé:
    Cha luôn ở bên con
    Cho dù chuyện gì xảy ra đi nữa, cha sẽ luôn ở bên con!"
    Vào năm 1989 tại Armenia có một trận động đất lớn 8,2 độ richter đã san bằng toàn bộ đất nước và giết hại hơn 30 ngàn người trong vòng chưa đầy bốn phút.
    Giữa khung cảnh hỗn loạn đó, một người cha chạy vội đến trường học mà con ông đang theo học. Tòa nhà trước kia là trường học nay chỉ còn là đống gạch vụn đổ nát.
    Sau cơn sốc, ông nhớ lại lời hứa với con mình rằng: "Cho dù chuyện gì xảy ra đi nữa, cha sẽ luôn ở bên con!". Và nước mắt ông lại trào ra. Bây giờ mà nhìn vào đống đổ nát mà trước kia là trường học thì không còn hy vọng. Nhưng trong đầu ông luôn nhớ lại lời hứa của mình với cậu con trai.
    Sau đó ông cố nhớ lại cửa hành lang mà ông vẫn đưa đứa con đi học qua mỗi ngày. Ông nhớ lại rằng phòng học của con trai mình ở phía đằng sau bên tay phải của trường. Ông vội chạy đến đó và bắt đầu đào bới giữa đống gạch vỡ.
    Những người cha, người mẹ khác cũng chạy đến đó và từ khắp nơi vang lên những tiếng kêu than "Ôi, con trai tôi!", "Ôi, con gái tôi!". Một số người khác với lòng tốt cố kéo ông ra khỏi đống đổ nát và nói đi nói lại:
    "Đã muộn quá rồi!"
    "Bọn nhỏ đã chết rồi!"
    "Ông không còn giúp được gì cho chúng nữa đâu!"
    "''Ông hãy về đi!"
    "Ông đi đi, không còn làm được gì nữa đâu!"
    "Ông chỉ làm cho mọi việc khó khăn thêm thôi!"
    Với mỗi người, ông chỉ đặt một câu hỏi: "Anh có giúp tôi không?". Và sau đó với từng miếng gạch, ông lại tiếp tục đào bới tìm đứa con mình. Đến đó có cả chỉ huy cứu hỏa và ông này cũng cố sức khuyên ông ra khỏi đống đổ nát. "Xung quanh đây đều đang cháy và các tòa nhà đang sụp đổ. Ông đang ở trong vòng nguy hiểm. Chúng tôi sẽ lo cho mọi việc. Ông hãy về nhà!". Người đàn ông chỉ hỏi lại: "Ông có giúp tôi không?".
    Sau đó là những người cảnh sát và họ cũng cố thuyết phục ông: "Ông đang xúc động. Đã xong hết rồi. Ông đang gây nguy hiểm cho cả những người còn lại. Ông về đi. Chúng tôi sẽ lo cho mọi việc!". Và với cả họ ông cũng chỉ hỏi: "Các anh có giúp tôi không?". Nhưng không ai giúp ông cả. Ông tiếp tục chịu đựng một mình, vì ông phải tự mình tìm ra câu trả lời cho điều day dứt ông: Con trai tôi còn sống hay đã chết?
    Ông đào tiếp... 12 giờ... 24 giờ... , sau đó ông lật ngửa một mảng tường lớn và chợt nghe tiếng con trai ông. Ông kêu lớn tên con "Armand!". Ông nghe thấy "Cha ơi?! Con đây, cha! Con nói với các bạn đừng sợ vì nếu cha còn sống cha sẽ cứu con và khi cha cứu con thì các bạn cũng sẽ được cứu. Cha đã hứa với con là dù trường hợp nào cha cũng ở bên con, cha còn nhớ không? Và cha đã làm được, cha i!"
    "Có chuyện gì xảy ra vậy? ở đó ra sao rồi?" Người cha hỏi.
    "Tụi con còn lại 14 trên tổng số 33, cha ạ. Tụi con sợ lắm. Đói, khát? Nhưng bây giờ tụi con đã có cha ở đây. Khi tòa nhà đổ, ở đây tạo ra một khoảng không nhỏ và thế là tụi con còn sống".
    "Ra đây đi con!".
    "Khoan đã cha! Để các bạn ra trước, con biết rằng cha không bỏ con. Có chuyện gì xảy ra con biết là cha chắc chắn sẽ không bỏ rơi con!".
    Mark V. Hansenp
  2. vagabondaptech

    vagabondaptech Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/05/2004
    Bài viết:
    49
    Đã được thích:
    0
    Bao nhiêu người vào trong Box của em để nói để cùng chia sẻ với em, giúp em.
    Em hãy dậy mà đi xung quanh bao nhiêu là ngọn nến cùng sáng dọi đường cho em đi đây''.
    Hãy tin tưởng vào mình
  3. tieu_yen_tu84

    tieu_yen_tu84 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/03/2002
    Bài viết:
    1.101
    Đã được thích:
    0
    Đọc những gì họ viết về người cha con thấy thật cảm động và lại càng tủi thân . Con cũng vẫn còn có 1 người Cha nhưng.....
    Khi NX vừa ra đi được 1 thời gian thì con bước vào những ngày tháng cuối cùng của lớp 12 , đến kỳ nộp tiền học con xin NV thì được NV trả lời " ko có " kèm theo là những lời lẽ cay nghiệt NV chốt lại là :" bỏ luôn đi cũng được ko thì hết lớp 12 lo mà xin đi làm đi " Con rơi nước mắt khi nghĩ đến bạn bè cùng tuổi đang được GĐ quan tâm lo lắng từng chút một trong giai đoạn cuối lớp 12 này , nào là tẩm bổ để có sức khoẻ , nào là tìm lớp học thêm . Còn con......NX bỏ đi quá vội vã khiến con cái gì cũng lóng ngóng ...............Bây giờ nghĩ lại thời gian cuôí cấp đó con vẫn thấy sợ .
    Khi con bị ốm nằm bẹp dí 1 chỗ 2 ngày liền ko được 1 lời hỏi han đã thế người cha lại bật nhạc thật to , con biết người cha thích nghe nhạc to nhưng vì quá mệt con đã đề nghị cho nhạc nhỏ vì con ốm ko thể chịu được tiếng nhạc đó , người cha lạnh lùng nhìn con rồi coi như ko nghe thấy và con biết con mà nói thêm câu nữa thì sẽ....
    Rồi với bản thân mình cùng với sự quan tâm giúp đỡ của bạn bè con đã vượt qua lớp 12 . Khi rời khỏi ghế nhà trường người cha nói " giờ tự tìm việc làm tự kiếm tiền nuôi thân , lớn rồi " Con ngơ ngác ......mọi khoản tiền như tiền ăn sáng ..... con đều bị cắt ko được cho nữa . Nhưng rồi lại tự mình vượt qua những khó khăn con tự tìm được cho mình việc làm . Những ngày đầu tiên đi làm đó với con đầy nước mắt . Con để nước mắt rơi nhưng cố nén lại những tiếng nấc . Từ đáy lòng trong con dâng lên 1 sự quyết tâm , ko ai lo cho con , con sẽ tự lo cho mình . Nhất định con sẽ làm được con sẽ chẳng chịu buông xuôi và ko thể gục ngã .
  4. vagabondaptech

    vagabondaptech Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/05/2004
    Bài viết:
    49
    Đã được thích:
    0
    Bây giờ mọi người chỉ biết động viên em mà thôi anh cũng không ngờ trên đời lại có người như vậy. Hổ dữ không ăn thịt con đằng này lại...
    Nhưng anh tin rằng trong thâm tâm NV vẫn tồn tại tình yêu thương đối với NH. Em hãy giúp NV thức tỉnh và trở lại với cuộc sống hiện tại.
    Em nên hiểu rằng khi trước NX còn NV có những hành động như vậy không ?. Có đối xử như vậy không.
    Có yêu thương NH không ? Em hãy nói cho NV biết.
    Mọi người chờ câu đó nói của em.
  5. tieu_yen_tu84

    tieu_yen_tu84 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/03/2002
    Bài viết:
    1.101
    Đã được thích:
    0
    Và cũng tới ngày cái Trang fải đi làm . Buổi đầu tiên của lần đầu tiên đi làm nó đi làm tâm trạng nó cứ lung ta lung tung , bỡ ngỡ & hơi sợ sệt có cả sự hồi hộp giống như của các em nhỏ trong buổi đầu tiên đi học vậy . Nơi nó được giới thiệu đến bán hàng là 1 nơi rất phức tạp . Ở đó lúc nào cũng ồn ào tấp nập chóc chốc ở 1 góc nào đó của khu chợ lại vang lên những tiếng cãi vã , chửi bới nhau rất thô tục của của kẻ buôn người bán . Lại thêm mùi hoa quả thối , mùi rác , mùi nước cống làm Trang cảm thấy váng đầu và hơi ghê sợ . Nó tặc lưỡi " Thôi kệ xung quanh mình đến đây là để bán hàng đồ điện cơ mà , mình cứ làm việc của mình thôi" Nhưng thực sự mọi chuyện ko đơn giản như nó tưởng tượng , công việc mà nó làm đâu chỉ như nó nghĩ . Bán hàng đồ điện đó là công việc người ta giới thiệu cho nó đến làm . Thực chất công việc của là như thế này . Nói hết ra fải là snág dậy sớm từ 6h bắt đàu đạp xe 12km đến chỗ làm là 7h , chủ mà chưa tới thì quét sân dọn dẹp bên ngoài . Khi chủ đến bắt đầu khuân đồ dọn bầy ra bên ngoài . Sau đó lau nhà ( cũng may cái nhà bé tý) tiếp theo là chuẩn bị luôn cho việc nấu cơm trưa nhưng trong khi xắp cơm nếu nhà chủ có ĐT đặt hàng thì phải làm việc khi nào xong việc thì mới quay sang việc cơm nước . Cơm xong có khi chưa kịp tiêu thì đã fải đóng hàng cứ vậy đến chiều , dọn dẹp tầm 6, 7 h tối thì được nghỉ .
  6. tieu_yen_tu84

    tieu_yen_tu84 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/03/2002
    Bài viết:
    1.101
    Đã được thích:
    0

    Buổi đầu tiên đi làm đó đã để lại 1 dấu ấn ko bao giờ phai trong lòng nó . Từ bé đến giờ có bao giờ nó phải làm việc nặng đâu . Thế mà ở đây nó fải làm việc hùng hục dưới trời nắng gay gắt . Phải khuân những cái máy hay những lố dây điện nặng hàng mấy chục kg . Phải đóng & bê những thùng hàng to tướng nặng trịch . Phải nhớ hàng bao nhiêu những mặt hàng # nhau . Phải tinh toán phải sao chép sổ sách với chi chít những con số , ko cẩn thận thì rất dễ bị nhầm mà nhầm thì có mà toi .Nhất là bữa cơm trưa , ở nhà nó có mấy khi phải nấu cơm ( đơn giản vì giờ nấu cơm toàn trùng giờ đi học ) nên trình độ nấu ăn của nó rất kém mà ở đây đòi hỏi phải nấu ăn ngon . Nấu cơm = bếp than , cái bếp cũ kĩ được đặt ở 1 chỗ chênh vênh khấp khểnh khiến cho việc nấu ăn trở lên khó khăn hơn . Vì ko quen nó đâm ra rất lúng túng và rồi nồi canh xương loay hoay mãi mới nấu xong thì khi bắc ra bị đổ ụp xuống đất . Mặt nó tái mét cô chủ nó chạy ra mắng như tát nước . Nó tủi thân lọ mọ dọn cái chỗ vừa bị đánh đổ , làm việc mệt nhừ người rồi phải nấu cơm mà cô chủ lại là người nóng tính động cái là quát mắng xối xả . Nó sợ lắm . Xưa nay ở nhà nó đã quen với việc nếu làm sai hay hỏng thì cũng chỉ bị nhắc nhở nhẹ nhàng để sửa sai & làm lại chứ ko fải là to tiêng quát mắng như vậy .
    Tự dưng nó nhớ mẹ kinh khủng , giá mẹ nó còn nó sẽ được quan tâm chăm sóc , hoàn cảnh gia đình nó đã khác , nó được theo đuổi việc học hành , nó sẽ nko fải tự đi làm kiếm sống và bị người ta mắng chửi như vậy . Nó ko nén nổi bật khóc nhưng khóc dấu diếm ko để choa i biết . Nó cố gắng làm thật tốt thật chăm như để chuộc lỗi . Buổi chiều sau khi đi xách đầy 2 xô nước nó được về .
  7. tieu_yen_tu84

    tieu_yen_tu84 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/03/2002
    Bài viết:
    1.101
    Đã được thích:
    0
    Rồi nó cũng chỉ làm được ở chỗ làm này hơn 1 tháng thì nó xin nghỉ . Ko fải nó ngại khó ngại khổ mà là vì.........
    Cô chủ tuy nóng tính hay quát mắng nhưng đôi khi nó nhận thấy tính cách của cô ý sao mà giống mẹ nó đến thế . Đôi lúc tự dưng nó bật khóc vì điều này . Nó đâm sợ tiếp xúc với cô ý vì cô lại khiến nó nhớ mẹ mà nó rất dễ tủi thân & dễ khóc , như vậy thì ko tập chung được vào công việc & rồi lại bị mắng . Nhất là những lúc ko có ai khách fone đến đặt hàng , nó nhấc máy " alo " giọng nó nghe rất trẻ con chính vì vậy ko ít lần người ta nói câu " cháu ơi cho bác gặp mẹ để lấy hàng " . Chỉ câu đó thôi cũng khiến nó oà khóc rồi .
    Quen dần với công việc nó cũng muốn ở lại với cô Phương cô chủ của nó lắm nhưng sao nó thấy sợ cái nơi này thế . Những câu nói tục tĩu những câu chửi thề được văng ra khắp nơi bất kì lúc nào , nơi nào . Chứng kiến những người ở quê lên đây làm thuê kiếm sống bị khinh rẻ mắng chửi thậm chí đánh đập . Rồi cảnh móc túi cướp bóc , cảnh chửi bới lẫn nhau . Nó sợ . Nó sợ sống trong cái môi trường như vậy . Cứ thế ko kheo nó cũng sớm trở thành 1 con bé phát ngôn bưa bãi đanh đá chỏng lỏn mất thôi. Hơn nữa nó thấy thương & có lỗi với cô Phương cô chủ của nó lắm . Gia như cô thuê được 1 người nào biết việc & quen với sự vất vả hơn nó chắc là cô sẽ đỡ mệt hơn . Nó quyết định ra đi với hi vọng cô sẽ tìm được 1 người làm mới có thể giúp cô nhiều hơn trong công việc . Chắc cô Phương cho rằng nó ko chịu được sự vất vả lên xin nghỉ , nó cũng chẳng giải thích gì . Nó chờ 1 ngày nào đó khi đạt được sự thành công nhất định nó sẽ quay lại thăm cô và cho cô biết rằng thật ra nó quý cô nhiều lắm .
  8. tieu_yen_tu84

    tieu_yen_tu84 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/03/2002
    Bài viết:
    1.101
    Đã được thích:
    0
    Nghỉ việc chỗ đó rồi nó về nhà tự cho mình nghỉ ngơi mấy hôm rồi sẽ tìm việc khác để làm Nó đã ko khỏi giật mình khi nhìn nó trong gương . Có hơn 1 tháng làm việc ở đó mà nhìn nó đen trũi bơ phờ đến sợ . Xoè 2 bàn tay nó thấy tay mình trai cứng hết cả , móng tay thì cụt ngủn . Nó cười thầm . Mình đã thay đổi nhiều quá cả cách suy nghĩ lẫn ngoại hình . Thời gian có hơn 1 tháng vậy mà nó cứ như 1 con người khác vậy , người lớn hơn trước nhiều .
  9. vagabondaptech

    vagabondaptech Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/05/2004
    Bài viết:
    49
    Đã được thích:
    0
    Trinh or Trang !
    Anh không hiểu em nghĩ như thế nào mà em lại kể những chuyện ở đâu ra vây.
    Anh biết tâm trạng em đang khó xử nhưng em hãy tự vượt qua chính mình đi thì cuộc sống sẽ cực kỳ dễ chịu. Nhưng đằng này em cứ kể lể mãi như thế này làm sao mà sống.
    Những câu nói như vậy anh thấy em là người cứng rắn, một phụ nữ tuyệt vời nhưng càng ngày em càng lung tung anh không hiểu thế nào được.
    Em hãy sống như chính mình vậy.
    Đừng nói như vậy nữa
  10. tieu_yen_tu84

    tieu_yen_tu84 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/03/2002
    Bài viết:
    1.101
    Đã được thích:
    0

Chia sẻ trang này