1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

ba ơi mẹ ơi hãy cho con 1 gia đình hạnh phúc

Chủ đề trong 'Hạnh phúc gia đình' bởi honmadethuong, 25/07/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. honmadethuong

    honmadethuong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/05/2002
    Bài viết:
    1.807
    Đã được thích:
    0
    ba ơi mẹ ơi hãy cho con 1 gia đình hạnh phúc

    ...............................................................................................................................................................................................................
  2. Asha_dethuong

    Asha_dethuong Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/04/2002
    Bài viết:
    432
    Đã được thích:
    0
    honma biết không, hôm qua honma viết msg cho Asha là cái msg đầu tiên từ khi Asha đặt chân vào TTVN đấy......3 năm chưa 1 ai từng msg cho Asha.....bạn biết Asha vui ntn không........
    Asha quý honma lắm......số bạn và mình có lẽ không đuọc may mắn lắm thì phải.......nhưng dẫu sao........bạn đã có mặt trên đời là may mắn........và để mình được gặp bạn lại là may mắn của mình......hì hì.......rất vui.....vui khi biết bạn có 1 GĐ cũng như mình.........bạn có giận không? Bởi vì Asha biết bạn sẽ có thể hiểu được Asha mà........dù 1 phần nào đấy........chưa gặp bao h nhưng ko hiểu sao Asha thấy bạn lại có duyên với mình.......không phải nịnh đâu nha..........hì..........dẫu sao........Asha mong bạn sẽ hạnh phúc.........đừng thù hận cha mẹ bạn nha..........Asha có thể hiểu được nhưng có nhiều cái thay đổi con người và cha bạn đã bị thay đổi........vì thế ông ta ko còn là cha bạn nữa...........có đôi khi Asha thấy may mắn hơn bạn và đôi khi bạn may mắn hơn Asha.......biết khồng......Asha chưa được ba bế như vậy vào lòng bao h đâu..............
    rất vui được gặp bạn ngày hôm nay................................
  3. honmadethuong

    honmadethuong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/05/2002
    Bài viết:
    1.807
    Đã được thích:
    0
    ..............................................................................................................................................................
  4. Asha_dethuong

    Asha_dethuong Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/04/2002
    Bài viết:
    432
    Đã được thích:
    0
    hì hì, Asha cũng không dám nói Asha mạnh mẽ đâu.....người ta lại nói khoe........hì hì hì hì.........đùa thôi......khi nghe bạn nói sẽ là bạn của Asha thì mình rất vui...........trước đây mình cũng cô độc lắm......hồi lớp 9, thằng bạn cùng lớp đã nghĩ Asha là người bị trầm cảm cơ đấy.........hì...........nhưng bây h cũng đã khác trước nhiều rồi......Asha cũng đã có người yêu rồi.......và Asha đang hạnh phúc vì anh ấy là người yêu tuyệt vời và luôn chia sẻ với Asha...........Asha rất vui khi honma nói honma cũng đang hạnh phúc với mối tình của mình............vậy cùng tiến bước nhé.............rất vui được làm bạn của honma................
  5. tranganh16

    tranganh16 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/01/2003
    Bài viết:
    1.728
    Đã được thích:
    0
    Bạn à, mỗi người mỗi hoàn cảnh khác nhau thôi. Hãy sống và có trách nhiệm với những gì mình đang có thôi.
  6. honmadethuong

    honmadethuong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/05/2002
    Bài viết:
    1.807
    Đã được thích:
    0
    ..................................................................................................................
  7. baby_bear

    baby_bear Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/02/2004
    Bài viết:
    19
    Đã được thích:
    0
    Mới đọc cái title của thread này mà BB đã thấy cay cay....
    Ai cũng bảo BB lộc cộc như 1 thằng con trai. Giờ có vẻ đỡ rồi chứ hồi còn đi học cấp 3, BB đánh con trai như điên. Mà thằng nào xớ rớ lại gần đúng là xui cho nó, thế nào cũng bị đánh, hành hạ cho đến chết luôn. Căm thù đàn ông. Ai khuyên thì mặc kệ.
    Mẹ yêu bố với 1 tình yêu điên cuồng. Nhà bên ngoại ko ai đồng ý. Chuyện hồi xa xưa ko ai kể cho nghe nhưng mà BB loáng thoáng nghe mọi người nói. Trong nhà cũng chẳng có 1 tấm hình cưới. Giấy chứng nhận hôn nhân cũng ko thấy. Hồi mẹ cưới, bên ngoại ko ai đi ngoại trừ cậu út thấy tội quá nên đi đại. Nên thấy tin vào số phận, có lẽ duyên phận thì đúng hơn.
    Mẹ con nhà gia giáo. Con gái thành phố. Cưới chồng, mẹ về quê chồng ở nơi heo hút dạy học. Rồi vò võ 1 nách 2 đứa con đỏ hỏn trong bao nhiêu năm. 3 mẹ con sống bằng đồng lương giáo viên chết đói. Nhưng 2 đứa con vẫn ko chết đói, trái lại còn mập tròn. Đổi lại là đôi mắt thâm đen của mẹ-kết quả của những đêm mẹ ko ngủ quấn thuốc lá làm thêm. Nhưng mẹ có biết những ngày đó là thiên đường đối với con ko hả mẹ...
    Ngày mẹ sinh em bé, bố cũng ko có nhà vì "bận". Lâu lâu, mẹ nhắc với giọng bình thản, làm con cũng cảm thấy bình thản theo. Cho đến khi con vào bệnh viện chăm mẹ cắt buồng trứng vì bị u, ở trong khoa sản, con mới hiểu hết những gì mẹ đã nói. Đàn bà vượt cạn...
    Tính tình con nghịch ngợm và phá phách y như con trai , kể cả khi còn nhỏ. Hồi đó, mẹ đánh con bằng roi nứa rút từ vách tường nhà tập thể. Sau 1 thời gian thì vách trống hoác....
    15, 20 năm trôi qua từ những ngày ấy...
    Có những lần, tự dưng connhớ ra...kí ức hiện về, con hỏi mẹ, hình như hồi xưa có lần mẹ đánh con bằng cái cây gì đó có cái cành đưa ra, sau cái cành đó nó găm vào mông sưng vù. Mẹ phải lấy kim khêu ra, có phải ko....Mẹ lấn lát con bằng những câu chửi rủa, nhục mạ... Có lần, mẹ bảo, hồi đó con phá quá, làm mẹ thấy giống y chang bố, nên mẹ đánh , đánh cả phần cho bố nữa. Nói lại thì mẹ chối. Mà nói cũng chẵng làm gì.
    Từ ngày mẹ quyết định đưa gia đình vào Nam để đoàn tụ...là những ngày đen tối của cuộc đời 2 đứa.
    Mẹ làm luôn nhiệm vụ "spy" cho bố. Có việc gì là mẹ bẩm báo cho bố, để bố trừng trị 2 đứa. Hàng xóm bảo, nhà đó sao kì cục quá, 2 đứa con học hành đàng hoàng, ngoan ngoãn mà đánh đập, chửi rủa 2 đứa nó suốt ngày. Mà nhỏ nhắn gì cho cam. Con lớn cả rồi. "50 tuổi tao còn đánh chứ đừng nói 20 tuổi".
    Có những lần, ta lôi hình con bé em hồi nhỏ ra coi. Thấy sao mà thương đến thế. Chẳng hiểu người ta nghĩ sao khi đánh con bé đáng yêu này đến nỗi có lần nó tè luôn trong quần khi thấy bố nó nhìn nó. 2 tuổi thì biết gì mà đánh nó kia chứ.
    Bố đánh từ mẹ, đến con và em. Bàn thờ ông ngoại bị đập ko biết bao nhiêu lần. Nhưng cái xe máy và con chó thì ko có 1 vết sứt, mẻ. Người ta gọi bố là bác sĩ. Con chỉ cười trừ, rồi nói , đôi lúc cuộc sống turn to be hell from best combinations. Sau này thì nhận ra, đối với 1 số người, mình càng nhịn thì người ta càng làm tới. Chẳng có gì đáng xấu hổ khi dám đương đầu cả.
    Chẳng ai tin con ở trong đội tuyển văn cũng như có thể thêu thùa, may vá, nấu ăn và làm những cái ***g đèn từ ribbon. Con cảm thấy an toàn trong cái vỏ bọc dữ dằn tự tạo ra.
    2 chị em sợ bố như sợ cọp. 4 tuần tết nguyên đán, mỗi lần 2 chị em nghe tiếng xe máy vọng xa xa là 2 chị em chạy bán sống bán chết ra khỏi nhà trước khi bố chạy đuợc vô nhà, nằm la hét , và ói...Trên đời này chưa có cái gì ta kinh tởm bằng ói. Ko thể tả.
    Con bé em có lần vừa khóc vừa la thế này khi bị đánh, "mẹ ơi, mẹ đổi chồng khác đi, con ko muốn bố này nữa đâu ". Lời trẻ con ngây ngô mà đau nhói lòng.
    .........
    Những ngày ta tha phương nơi xứ người, mỗi lần nhìn thấy cảnh gia đình người ta sum họp là ko cầm được nước mắt. Nhà mình thì mỗi người 1 nơi. Con ở nơi xa thật xa , em đơn độc trên thành phố chạy trốn chính ông bố đáng kính của mình , người mà nuôi dưỡng 2 đứa con gái bằng roi vọt và lòng hận thù. Mẹ 1 nhà, bố 1 nhà.
    Chẳng thể nào tin vào tình yêu khi hằng ngày nhìn thấy những cảnh này.
    Nhiều lúc buồn thiệt là buồn. Hè này ko về thăm mẹ. 1 năm rồi còn gì. Vì sợ thấy cảnh nhà rồi chẳng còn đủ can cđảm quay trở lại chống chọi tiếp với cuộc sống vốn đã quá khắc nghiệt ở đây nữa. Có hôm đi qua bệnh viện ăn chè, thấy có 2 mẹ con, đoán vậy. Mẹ ngồi xe lăn, con gái đẩy mẹ đi. Ta quay vội đi giấu giọt nước mắt nóng hổi đã lăn dài trên má...Chẳng biết lúc ta về... Rồi quyết định mai về. Rồi suy nghĩ. Và chiều lại chiều, người ta vẫn thấy 1 con bé đeo 1 cái túi thật to, trong đó có 1 đôi giày đen, 1 đôi vớ da, rồi đồ buộc tóc, lưới tóc, bảng tên...tất tả đi cho kịp chuyến bus. Cười cười, nói nói. Tất tả trở về lúc 2, 3 giờ sáng, người hôi hùm. Có lẽ như thế này thì tốt hơn. Chẳng làm gì được khi ko có tiền ở cái thời buổi này. Tình yêu cũng được đong đếm bằng tiền.
    .............................................................
    Sau này, khi ta gặp bạn ấy và yêu, có nhiều thứ ta thử giải thích, rồi bào chữa cho mẹ. 24 năm đâu phải là 1cái chớp mắt và tình yêu là bao dung. Đối với women thì mọi thứ đâu có dễ dàng như đổ đi 1 li nước bẩn. Cứ tạm hiểu như vậy đi.
    Chẳng trách ai. Chẳng đổ lỗi cho ai cả. Nhưng nhiều lúc thấy tại sao ta lại ko có những thứ rất đỗi bình thường như những người khác. 1 mái ấm gia đình để con có thể cảm thấy được xoa dịu , cảm thấy bình an, như thế có là quá nhiều để mà đòi hỏi ko hả bố, hả mẹ?
    Cuộc sống khó khăn, bao nhiêu người gia đình đàng hoàng, hạnh phúc mà còn chưa đủ để đối chọi với nó, thế thì vì cớ gì mà nhà mình lại dẫm đạp lên nhau, nhấn chìm nhau? Việc đó có làm cho bố sung sướng lên ko khi thấy chị em con 1 đứa 1 phương , thấy chị em con tha phương và đau khổ?
    ************************************************
    Mà cũng chẳng có ích gì suốt ngày lôi lại những buồn đau ngày cũ, khóc và trở nên yếu đuối hơn. Sống cho tương lai vì mình ko thể thay đổi được nó. Và tập chấp nhận rằng cuộc sống này có nhiều thứ 1 cộng với 1 mọi người đều bảo ko phải là 2.
    Sau này con sẽ có con , nhưng chỉ khi đảm bảo sẽ yêu thương và nuôi được chúng.
    Con cũng sẽ sống vì người con yêu, lấy người con yêu như mẹ đã từng. Nhưng con sẽ cắt những ung nhọt trên cơ thể một khi nó bắt đầu làm con đau. Ko hối tiếc.
    Còn ko thì cứ sống như 1 bà cô già vui tính và tốt bụng. vậy thôi.
  8. VoThangDau

    VoThangDau Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/12/2003
    Bài viết:
    295
    Đã được thích:
    0
    Không hiểu sao con cái là núm ruột đẻ ra mà người ta lại có thể đánh con mình nhỉ, mà lại còn đánh đập dã man trong khi trẻ con không có tội
  9. tranganh16

    tranganh16 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/01/2003
    Bài viết:
    1.728
    Đã được thích:
    0
    To honmade...: mình không thương hại bạn, bạn à . Mình cũng có hoàn cảnh éo le riêng nhưng biết tâm sự với ai đây ? Cuộc đời nó là vậy rồi. Cách duy nhất có thể tồn tại là chống chọi với nó thôi. Bạn đang làm được điều đó rồi đấy . Hãy tiếp tục phấn đấu nghe bạn .
  10. vitdoi

    vitdoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/08/2003
    Bài viết:
    1.058
    Đã được thích:
    0
    Có gì khó hiểu đâu, bạn đừng quan tâm đến việc trẻ có tội hay không, cho dù có tội cũng không nên đánh đập. Mà điều cần để ý ở đây là bố mẹ chúng có trình độ học vấn đến đâu...

Chia sẻ trang này