1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Bạch Tuyết và bảy chú lùn 2007 Cẩn thận cười ... đột tử...

Chủ đề trong 'Vĩnh Phúc' bởi garungvp, 05/07/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. devilols

    devilols Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/07/2007
    Bài viết:
    19
    Đã được thích:
    0
    Bạch với chẳng Toét .... tớ thấy, bạn dì ghẻ là khổ thân nhất, cặm cụi nuôi chông thương con... ai dècon Toét nó bỏ nhà theo dzai !
  2. saleman_1369

    saleman_1369 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/01/2007
    Bài viết:
    90
    Đã được thích:
    0
    Đồi bại..............tay nì hếtw thuốc thật roài.........
    tớ nà tớ iu chị Bạch nhứt......
  3. loyalrain

    loyalrain Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/04/2007
    Bài viết:
    242
    Đã được thích:
    0
    công nhận là khổ thân bạn Dì Ghẻ thật ... nuôi ong tay áo ....hắc hắc hắc !
  4. garungvp

    garungvp Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/11/2006
    Bài viết:
    254
    Đã được thích:
    0
    Ờ thì nàng bạch vẫn may
    Bao nhiêu nạn kiếp đều qua vù vù
    Còn bà gì ghẻ thật đen
    Việc gì cũng hỏng chẳng may việc gì
    Nàng Bạch có được việc chi
    Cơ may tự đến còn gì
    Chưa thấy cố gắng vượt qua
    Chỉ có bà dì ghẻ thật hay
    Dám mong ước và cố gắng hết mình
    Chẳng qua số đen quá chưa đến thời
    Nên đành ngậm đắng quyên đời ra đi
  5. saleman_1369

    saleman_1369 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/01/2007
    Bài viết:
    90
    Đã được thích:
    0
    văn thơ lai láng nhầy nhuỵ nhể.........há miệng thở ra thơ là thế hả.......hahhahhahhahhahahhahhahhha
  6. garungvp

    garungvp Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/11/2006
    Bài viết:
    254
    Đã được thích:
    0
    Văn thơ gì đâu chẳng qua cố nghĩ ra vài từ để góp vui với nhà thôi chứ em chả có tý văn nào đâu
    Hic hic nghề của em là cơ khí ô tô cơ
    Được garungvp sửa chữa / chuyển vào 12:52 ngày 27/08/2007
  7. garungvp

    garungvp Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/11/2006
    Bài viết:
    254
    Đã được thích:
    0
    Tình hình là ko biết các bác đọc Bạch Tuyết có thấy mở miệng ra cười đc 1 phút không ?
    Em vừa lượm được bài bút tre nữa các bác đọc cho đỡ buồn nhé :
    ---------------------
    Ngày xưa ở một làng kia
    Có cha con nọ nhà rìa bờ sông
    Nhà nghèo không có một đồng
    Người cha có khố, con không có gì
    Một hôm cha sắp ?ora đi?
    Gọi người con lại dặn dò mấy câu
    Con ơi! con sống còn lâu
    Còn ta, ta sắp sang chầu ?obên kia?
    Quần bò con giữ lấy đi
    Về sau tán gái có gì đi chơi
    Nhà ta giàu có ba đời
    Chỉ vì đề đóm mà ra thế này
    Con ơi! hãy hứa từ nay
    Thôi trò cờ bạc để rày làm ăn
    Nói xong, cha bỗng nhăn răng
    Miệng sùi bọt mép, mắt căng lên trời
    Đồng Tử thấy bố qua đời
    Không tiền mai táng thân phơi giữa đồng
    Chẳng đành để bố tồng ngồng
    Mặc quần cho bố, giơ mông về nhà
    Một hôm Công chúa đi qua
    Đang ngồi ngắm cảnh, bỗng da ngứa mần
    Công chúa bèn trút long thần
    Thấy quanh mình vắng nhảy ầm xuống sông
    Ai dè rơi trúng Tử Đồng
    Đang mò cua cá dưới sông Sài Gòn
    Tử Đồng sợ quá, tưởng ma!
    Định thần nhìn lại, hoá ra là người
    Cu cậu thấy thế thầm cười
    Thế là ta sẽ đổi đời từ đây
    Tử rằng: ?oCô lấy ta thôi,
    Cô mà không lấy, ta thời tố cô,
    Bố cô mà biết xong đời!
    Thì ông ta giết cả tôi và nàng?
    Tiên Dung hoảng hốt vội vàng:
    ?oEm thì em sẽ sẵn sàng lấy anh
    Nhưng tin về đến kinh thành
    Vua cha biết chuyện thì anh đi đời?
    ?oÔi xời lo quá cưng ơi!
    Ở đây buôn lậu bằng mười về kinh?
    Dung ta nghe cũng đồng tình:
    ?oThôi thì cũng được, chúng mình lấy nhau?
    Hai người từ đó về sau
    Đi buôn ma túy nhà giàu rất nhanh
    Một hôm tin đến kinh thành
    Vua cha biết chuyện giận xanh cả người:
    ?oTại sao lại thế hả trời?
    Nó có ma túy không... mời ta sao
    Ta đây tuy tuổi đã cao
    Nhưng cũng phải ?ochích? thuốc lào đấy thôi!?
    Nói xong truyền gọi bề tôi
    Đem quân đến đánh để lôi con về
    Quan quân vừa đến triền đê
    Bỗng nhiên có tiếng rề rề trên cao
    Rồi đâu gió cuốn ào ào
    Bốn bề cát bụi không sao thấy đường
    Tướng quân con mắt tinh tường
    Nhìn về phía ấy mà thương số mình
    Anh Đồng biết trước tình hình
    Xe tăng đã sắm, pháo mìn đã mua
    Nhưng địch đông quá sợ thua
    Trực thăng chờ sẵn làm tua (tour) sang Lào
    Ai dè, tốc độ quá cao
    Máy bay nghiêng cánh, ngã nhào xuống sông
    Dưới sông là bọn giặc Mông
    Là quân xâm lược tấn công nước nhà
    Trực thăng thẳng hướng mà sa
    Thuyền cao cũng đắm, phà to cũng chìm
    Việt Vương thấy thế sướng mình
    Trước sau ập tới ngư kình một phen
    Địch quân tơi tả như hèm
    Bốn bề bủa kín tưởng kèm thiên la
    Bấy giờ cọc mới nhô ra
    Thuyền đâm vào cọc thế là chìm luôn
    Bốn bề tên bắn như tuôn
    Tướng giặc nguy khốn đành giương cờ hàng
    Thuyền trôi xác giặc ngổn ngang
    Máu loang đỏ thắm, nước tràn bờ cao
    Việt Vương lúc đấy thều thào
    ?oAi vừa tới giúp?! ta nào có hay
    Thôi thì ta tính thế này,
    Để ghi công họ ta xây miếu thờ
    Đầm này tên gọi Nây-chờ (nature)
    Bãi này Nhất Dạ hãy thờ ở đây​
  8. garungvp

    garungvp Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/11/2006
    Bài viết:
    254
    Đã được thích:
    0
    Lâu rồi không thấy mod xoá bài thôi lại up thêm ít nữa cho cả nhà ta cùng đọc
    Cái bài này có lâu rồi nhân kỉ niệm ngày 8.3 năm 2004 được mọi người biết đến nhiều. Nhưng lâu rồi chắc còn nhiều người chưa đọc
    Ngày khủng khiếp
    Lại một lần nữa, cái ngày đáng sợ ấy sắp tới. Không thể thoát được nó, không thể hoãn được nó, càng không thể chạy trốn nó. Vậy chúng ta hãy đứng sát vào nhau, hãy nắm chặt tay và đối diện với nó một cách anh hùng.
    Thưa anh em.
    Có bất công không? Khi trong suốt cuộc đời vất vả, nặng nhọc đầy gian lao chúng ta không có một ngày dành cho mình. Đã từ lâu, cái thế giới mỏng manh này có ngày chống thuốc lá, ngày phòng si-đa, thậm chí có cả ngày cúm gà mà vẫn làm ngơ, không dành cho đàn ông một hôm nào cả.
    Vì sao thế? Và đã từ lâu, thế giới bị phụ nữ thao túng mất rồi. Từ trong nhà ra đường phố, từ công ty tới bệnh viện, phụ nữ đã tràn ngập, đã cai quản, đã ra lệnh. Chúng ta mặc gì, chúng ta ăn gì, chúng ta đi đâu, quan hệ với ai, kiếm ra tiền và cất ở chỗ nào đều bị phụ nữ kiểm soát, bắt bớ, theo dõi và tra khảo. Vậy phụ nữ là ai?
    Về bản chất, phụ nữ cũng là con người như chúng ta. Nghĩa là cũng thích ăn, thích uống, thích vui chơi và tụ tập đàn đúm (khoản sau cùng này thì hơn hẳn). Ta thuốc lá, chị em có thuốc lá. Ta rượu, chị em có rượu. Ta cờ bạc, chị em cũng bạc cờ, ta... vân vân, chị em cũng... vân vân và vân vân.
    Sở dĩ "chúng" hơn ta, làm khổ ta, hại được ta và "chúng" có những vũ khí tối tân mà chả bao giờ ta có: đấy là nước da trắng, đấy là làn môi cong, đấy là mắt bồ câu, đấy là mũi dọc dừa, là giọng nói dịu dàng và tiếng cười khanh khách như chim.
    Mang những dụng cụ ?ogiết người hàng loạt? như thế, xông vào đám đàn ông ngơ ngác, tội nghiệp, thiếu đoàn kết, phụ nữ đã xây dựng nên một chế độ hà khắc, một hoàn cảnh sống thật tội nghiệp: Bao nhiêu đàn ông bị giam cầm trong các gia đình, bị ăn, ngủ, xem ti vi và cả tắm nữa theo điều lệnh. Bao nhiêu trai trẻ bị áp tải đi chơi, bị ép phải mua quà, bị dồn vào thế phải tặng hoa, tặng bánh sinh nhật hoặc phải chờ đợi đến mềm nhũn dưới trời mưa như rất nhiều bộ phim tình cảm đã tố cáo. Bằng các thủ đoạn quỷ quyệt như nhảy múa tung tăng, chớp chớp mắt (có gắn lông mi) và kêu thét lên mỗi khi thấy chuột, phụ nữ làm đội ngũ đàn ông tan tác, mất hết lý trí, không còn chút sáng suốt, quên mình, quên cả tiền bạc của mình.
    Bằng những mảnh vải mỏng, nhẹ, gọi là áo, bằng những miếng cắt xéo, quấn bí hiểm gọi là váy, bằng những sợi dây sặc sỡ như con giun gọi là ruy-băng, phụ nữ làm chúng ta phải đầu hàng, phải sung sướng khi bị bắt làm tù binh, thà chết (và đã chết) chứ không vượt ngục. Hậu quả chính sách hà khắc của nền cai trị chuyên chế đó là trong khi chúng ta còng làm việc, đổ mồ hôi trong nhà xưởng thì phụ nữ ngồi chễm chệ trong tiệm gội đầu, vểnh tay làm móng hoặc ngồi gật gù quanh gánh bún riêu. Trong khi chúng ta kiệt sức vì phải làm thêm, vì nghe lời la mắng của sếp thì phụ nữ hào hứng đi siêu thị hay đi chợ, hoặc ngồi buồn dưa lê bán dưa hấu với nhau. Trong khi chúng ta mất ngủ vì giá xăng dầu leo thang, giá xi măng, phụ nữ cứ vác về mà chả quan tâm tới giá tiền kem dưỡng da, kem tan mỡ và kem trị mụn.

    Hỡi anh em.
    Tưởng như vậy đã tột cùng, phụ nữ vẫn không dừng lại. Chả tham khảo ý kiến, chả cần tìm hiểu sức khỏe và tiền bạc của đàn ông, phụ nữ tung ra ngày 20/10 như một ngày tổng phản công cuối cùng, nhằm quét sạch những ước mong chống đối.
    Trong cái ngày dài hơn thế kỷ này, hàng triệu thân xác gầy gò, lóng cóng tội nghiệp của anh em chúng ta sẽ phải chúi đầu vào chậu rửa bát, rụt cổ trong giỏ thức ăn mua từ chợ, lê bước trong phòng với chổi lau nhà bò ra sân với chổi quét sân. Trong cái ngày hãi hùng này, anh em sẽ giặt quần áo đến mười hai giờ, bổ củi đến ba giờ, rửa bát, khua mạng nhện, đổ rác đến đêm, những lúc giải lao thì khâu quần áo.
    Anh em có sống sót qua một ngày như thế không? Tôi tin là không. Nhưng nổi loạn à? Đường lối đấu tranh của chúng ta đã định hướng từ lâu là không manh động. Chạy trốn à? Chưa từng có ai chạy thoát, mà thoát là thoát đi đâu?
    Vậy anh em hãy chứng tỏ sức mạnh của mình bằng cách làm thật tốt những gì phải làm, khiến phụ nữ kinh ngạc, hoảng sợ choáng váng: Nếu rửa bát, anh em hãy rửa sạch đến mức ba tuần sau vẫn không cần rửa lại. Nếu lau nhà, anh em hãy lau bóng tới mức con ruồi đậu xuống không bay nữa vì mải soi gương. Nếu đi chợ, anh em hãy mặc cả ráo riết, trả giá gắt gao, mua rẻ tới độ sau ngày này, các hàng bán cá, bán gà đều phá sản.
    Tóm lại, hãy dùng ?ogậy bà đập lưng bà?. Hãy biến ngày 20/10 là ngày của chúng ta, khi đàn ông cười nói râm ran, í ới gọi nhau trong ngoài chợ và túm tụm ăn quà ngoài vỉa hè. Hãy làm cho phụ nữ tiếc đứt ruột và không có cơ hội nào trong giây phút ấy được sờ vào dụng cụ gia đình, được tắm mình trong không khí bếp núc hội hè. Hãy khiến các cô gái khắp nơi hiểu rằng chỉ có ý chí, sức mạnh và khả năng sáng tạo của đàn ông mới biến được một ngày thành một đời. Nếu có một lá cờ thêu chữ 20/10, tôi muốn anh em giật lấy nó, cầm nó xông lên và vẫy thật cao như ngọn đuốc rực lửa.
    Anh em tiến lên. Chiến thắng hay là chết!
  9. garungvp

    garungvp Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/11/2006
    Bài viết:
    254
    Đã được thích:
    0
    Năm nay không thấy ai đọc bài hịch này nhỉ ???
  10. changchaithonque

    changchaithonque Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/06/2007
    Bài viết:
    7.688
    Đã được thích:
    0
    Mình vẫn đang đọc nè.Thế mà!

Chia sẻ trang này