1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

BÀI THƠ CỦA MỘT NGÀY (mục lục P.1) Hoài niệm - huongnhu4

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi Sweet_fa, 11/04/2002.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Quan_Di_Ngo

    Quan_Di_Ngo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2003
    Bài viết:
    1.528
    Đã được thích:
    4

    TUỔI THƠ
    @songxua
    Tuổi thơ có một dòng kênh
    Có con thuyền giấy chông chênh giữa dòng
    Tuổi thơ, giả vợ giả chồng
    Nắm tay mình nhảy qua sông làm nhà
    ?odòng sông? chẳng ở đâu xa
    Một con kênh nhỏ chảy qua vườn mình
    Tuổi thơ quá đỗi vô tình
    Anh không biết được chúng mình thương nhau
    Giật mình!
    Người lớn !
    Trầu cau!
    Em qua sông rộng, nỗi đau thành hình
  2. Quan_Di_Ngo

    Quan_Di_Ngo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2003
    Bài viết:
    1.528
    Đã được thích:
    4

    TUỔI THƠ
    @songxua
    Tuổi thơ có một dòng kênh
    Có con thuyền giấy chông chênh giữa dòng
    Tuổi thơ, giả vợ giả chồng
    Nắm tay mình nhảy qua sông làm nhà
    ?odòng sông? chẳng ở đâu xa
    Một con kênh nhỏ chảy qua vườn mình
    Tuổi thơ quá đỗi vô tình
    Anh không biết được chúng mình thương nhau
    Giật mình!
    Người lớn !
    Trầu cau!
    Em qua sông rộng, nỗi đau thành hình
  3. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1


    đã có khi nào bạn ghé Ayunpa
    ấy quê tôi ...
    có ông lái đò ngủ quên trên Bến Mộng
    tuổi thơ tôi dập dờn nơi đầu sóng
    cũng khốc liệt bao mùa...
    tắm hạn thay mưa
    cháy đỏ những chùm hoa dừa
    ngọn gió Lào hun hun khô khốc
    bước thấp - cao người nông phu thở dốc
    phì phọp con trâu già...
    luống đất lặng tăm
    làm đau mảnh trăng rằm
    cô gái nghiêng sông vắt từng giọt nước
    lúa đứng ngơ...
    vồng khoai lang chín trước
    bầy sẻ cắn nhau hạt lép vụn trơ màu
    tuổi thơ tôi hay khóc cười vì những chuyện không đâu
    thích chọc cô láng giềng bằng dăm câu vọng cổ
    say cánh diều ngẩn ngơ trên nóc phố
    câu thơ làm sợi dây dài
    căng đứt
    khóc mưa ngâu
    tuuổi thơ tôi mê mải chú chim sâu
    chiền chiện hát điều gì chẳng biết
    nghe chèo bẻo khóc than li biệt
    rớt tõm ao bèo không hay
    lạc giữa rừng người ngất ngưởng như gã say
    nghe tiếng vọng quê cha đêm về mệt lả
    úp mặt khóc chạm thời gian lạnh giá
    khoé mắt cay sè....
    mới biết mình.....
    đang thổn thức với quê
    Giotnuocvothuong
  4. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1


    đã có khi nào bạn ghé Ayunpa
    ấy quê tôi ...
    có ông lái đò ngủ quên trên Bến Mộng
    tuổi thơ tôi dập dờn nơi đầu sóng
    cũng khốc liệt bao mùa...
    tắm hạn thay mưa
    cháy đỏ những chùm hoa dừa
    ngọn gió Lào hun hun khô khốc
    bước thấp - cao người nông phu thở dốc
    phì phọp con trâu già...
    luống đất lặng tăm
    làm đau mảnh trăng rằm
    cô gái nghiêng sông vắt từng giọt nước
    lúa đứng ngơ...
    vồng khoai lang chín trước
    bầy sẻ cắn nhau hạt lép vụn trơ màu
    tuổi thơ tôi hay khóc cười vì những chuyện không đâu
    thích chọc cô láng giềng bằng dăm câu vọng cổ
    say cánh diều ngẩn ngơ trên nóc phố
    câu thơ làm sợi dây dài
    căng đứt
    khóc mưa ngâu
    tuuổi thơ tôi mê mải chú chim sâu
    chiền chiện hát điều gì chẳng biết
    nghe chèo bẻo khóc than li biệt
    rớt tõm ao bèo không hay
    lạc giữa rừng người ngất ngưởng như gã say
    nghe tiếng vọng quê cha đêm về mệt lả
    úp mặt khóc chạm thời gian lạnh giá
    khoé mắt cay sè....
    mới biết mình.....
    đang thổn thức với quê
    Giotnuocvothuong
  5. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1

    SÀI GÒN NGÀY KHÔNG ANH
    ?oSài Gòn những ngày không anh buồn hơn chó cắn !?
    Đám mây đen mang khuôn mặt anh nặng nề chờ tia nhìn sắc lẹm từ em
    để được rách toạc ra
    dội vào lòng phố
    Bỏ lại cái gối ôm nằm xõa sượi trên gác hẹp
    Bỏ lại trò chơi của ba chiếc kim đồng hồ cạnh tranh nhau bằng những vòng tròn bất tận
    Em mang con mắt dao của mình đi lang thang
    Cứa đứt vầng mặt trời cuối tuần đang tìm đường tẩu thoát
    Liếc dọc xa lộ giờ cao điểm
    Liếc ngang đường tắt ngõ hẻm
    Em búng mình tung lên như con vắt
    Bám lấy những nóc nhà cao tầng
    ?oChắc không cần thi triển Lăng Ba Vi Bộ?
    (Em cười sằng sặc với cái đầu quái gở chỉ nhớ được những điều nhảm nhí của mình)
    Liếc xéo đường chim bay để loại bỏ những góc vuông đường bộ vớ vẩn
    ?oTrên nóc nhà, chó không thể cắn được !?
    (Lại cười sằng sặc)
    Những bộ xương cá ?" ăng ten nhan nhản ngang tầm nhìn
    Em bám đại vào một con
    Bơi đi bằng sóng siêu tần
    Chiều thứ bảy ôm cá đi chơi
    Mùi vảy tanh gần bằng kênh Nhiêu Lộc
    Em thích thú lượn lờ dưới những - đám - mây - anh đang ngày một trương sình lên vì ứ nước
    Những con mắt đô thị tọc mạch nhìn em bằng ánh đèn neon sáng choang
    Em quắc mắt nhìn lại
    ?oAnh ạ, hình như chúng biết sợ
    Chớp tắt chớp tắt liên hồi?

    Ừ nhưng mà Sài Gòn chẳng có anh
    Câu nói của em rơi hẫng xuống đường cống ngầm
    Em liếc nhìn lên
    Những đám mây sao vẫn mang khuôn mặt anh khi nổi giận
    Những đường nét xoắn xít vào nhau
    Chúng làm em sợ
    Tối thứ bảy ôm cá vào siêu thị
    Mua một cục đá mài
    Em liếc kỹ con mắt dao của mình để đối phó với anh
    Sau khoảng thời gian chờ đợi quá ngưỡng của kẻ si tình vĩ đại
    Sáng Chủ Nhật trời mưa
    Chó không thèm cắn !
    15.11.04
    Duong_chieu_la_rung
  6. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1

    SÀI GÒN NGÀY KHÔNG ANH
    ?oSài Gòn những ngày không anh buồn hơn chó cắn !?
    Đám mây đen mang khuôn mặt anh nặng nề chờ tia nhìn sắc lẹm từ em
    để được rách toạc ra
    dội vào lòng phố
    Bỏ lại cái gối ôm nằm xõa sượi trên gác hẹp
    Bỏ lại trò chơi của ba chiếc kim đồng hồ cạnh tranh nhau bằng những vòng tròn bất tận
    Em mang con mắt dao của mình đi lang thang
    Cứa đứt vầng mặt trời cuối tuần đang tìm đường tẩu thoát
    Liếc dọc xa lộ giờ cao điểm
    Liếc ngang đường tắt ngõ hẻm
    Em búng mình tung lên như con vắt
    Bám lấy những nóc nhà cao tầng
    ?oChắc không cần thi triển Lăng Ba Vi Bộ?
    (Em cười sằng sặc với cái đầu quái gở chỉ nhớ được những điều nhảm nhí của mình)
    Liếc xéo đường chim bay để loại bỏ những góc vuông đường bộ vớ vẩn
    ?oTrên nóc nhà, chó không thể cắn được !?
    (Lại cười sằng sặc)
    Những bộ xương cá ?" ăng ten nhan nhản ngang tầm nhìn
    Em bám đại vào một con
    Bơi đi bằng sóng siêu tần
    Chiều thứ bảy ôm cá đi chơi
    Mùi vảy tanh gần bằng kênh Nhiêu Lộc
    Em thích thú lượn lờ dưới những - đám - mây - anh đang ngày một trương sình lên vì ứ nước
    Những con mắt đô thị tọc mạch nhìn em bằng ánh đèn neon sáng choang
    Em quắc mắt nhìn lại
    ?oAnh ạ, hình như chúng biết sợ
    Chớp tắt chớp tắt liên hồi?

    Ừ nhưng mà Sài Gòn chẳng có anh
    Câu nói của em rơi hẫng xuống đường cống ngầm
    Em liếc nhìn lên
    Những đám mây sao vẫn mang khuôn mặt anh khi nổi giận
    Những đường nét xoắn xít vào nhau
    Chúng làm em sợ
    Tối thứ bảy ôm cá vào siêu thị
    Mua một cục đá mài
    Em liếc kỹ con mắt dao của mình để đối phó với anh
    Sau khoảng thời gian chờ đợi quá ngưỡng của kẻ si tình vĩ đại
    Sáng Chủ Nhật trời mưa
    Chó không thèm cắn !
    15.11.04
    Duong_chieu_la_rung
  7. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1
    CHỌN
    này anh bạn thơ chả là gì cả
    nếu nó không thể thay thế đùi gà
    một đêm mùa đông đói lạnh
    biết lấy gì xua nước mắt trào ra
    một bài thơ về một người đàn bà
    hay về một con đường
    hay về nỗi nhỏ nhoi loài kiến
    cũng có thể là về cái chết
    có làm anh muốn sống hơn không?
    thơ
    điều anh phải tự cảm nhận
    tôi chọn đùi gà
    nhưng anh bạn có thể khác
    24.11.04
    Away
  8. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1
    CHỌN
    này anh bạn thơ chả là gì cả
    nếu nó không thể thay thế đùi gà
    một đêm mùa đông đói lạnh
    biết lấy gì xua nước mắt trào ra
    một bài thơ về một người đàn bà
    hay về một con đường
    hay về nỗi nhỏ nhoi loài kiến
    cũng có thể là về cái chết
    có làm anh muốn sống hơn không?
    thơ
    điều anh phải tự cảm nhận
    tôi chọn đùi gà
    nhưng anh bạn có thể khác
    24.11.04
    Away
  9. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1
    TÀN
    nguoi_thuong
    Sẽ còn gì
    Khi khắc khoải bỏ đi ?
    Sẽ ra sao
    Nếu nhớ mong chạy trốn ?
    Tàn rồi,
    Phía hai bờ chộn rộn
    Buồn đuổi theo vui
    Qua những lối cửa mòn.
    Ngày sẽ tàn, hắt héo vạt xuân son
    Nắng sẽ tàn, tiếng chân mưa vuột ngã
    Hết những ngày oi ả
    Chật ngăn buồn, ngăn nhớ toát mồ hôi.
    Tàn trăng rồi, đêm sẽ chẳng còn trôi
    Những vì sao bước vào vùng bão lửa
    Cháy hết mình, kiệt lòng tin.
    Lần nữa,
    Em tàn mình
    Vào những khát khao Anh.
    Được deny_me sửa chữa / chuyển vào 12:51 ngày 10/02/2005
  10. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1
    TÀN
    nguoi_thuong
    Sẽ còn gì
    Khi khắc khoải bỏ đi ?
    Sẽ ra sao
    Nếu nhớ mong chạy trốn ?
    Tàn rồi,
    Phía hai bờ chộn rộn
    Buồn đuổi theo vui
    Qua những lối cửa mòn.
    Ngày sẽ tàn, hắt héo vạt xuân son
    Nắng sẽ tàn, tiếng chân mưa vuột ngã
    Hết những ngày oi ả
    Chật ngăn buồn, ngăn nhớ toát mồ hôi.
    Tàn trăng rồi, đêm sẽ chẳng còn trôi
    Những vì sao bước vào vùng bão lửa
    Cháy hết mình, kiệt lòng tin.
    Lần nữa,
    Em tàn mình
    Vào những khát khao Anh.
    Được deny_me sửa chữa / chuyển vào 12:51 ngày 10/02/2005
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này