1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Bạn bầu ai là vị tướng tài giỏi nhất nước ta ?

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi lang_tu_atlantic, 24/07/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. ikloo

    ikloo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/12/2003
    Bài viết:
    35
    Đã được thích:
    0
    Còn đánh giá về mưu ấy của Trần Hưng Đạo , đó không phải là ý kiến của em mà là ý kiến của một sử gia Đại Việt ( Xin lỗi vì hiện giờ đã lâu em không tiếp xúc được với các tài liệu LS nên không còn nhớ đó là ai ) . Luôn đồng ý với bác là làm tướng phải đặt dân tộc lên trên hết , nhưng khi đó một số tông vương phía bắc nổi loạn , lại còn Nhật Bản , Java ,... liệu Hốt Tất Liệt có còn muốn đụng đến Đại Việt nữa hay không?
  2. ikloo

    ikloo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/12/2003
    Bài viết:
    35
    Đã được thích:
    0
    [/quote]
    Dụ hàng quân địch, sở dĩ có xảy ra là vì đời sau lại để bị mất nước. Giá thử đời vua nào của Đại Cồ Việt mà cũng giữ được cái hào khí của Trần Hưng Đạo thì làm sao có chuyện mất nước, rồi lại phải đoạt lại? Vậy thì cũng đâu cần gì đến chuyện gọi hàng. Phá giặc dữ đâu phải cứ lấy gọi hàng ra làm chiến thuật hàng đầu? Hàng đầu phải là diệt giặc cái đã. Giá thử Ô Mã Nhi còn sống về tàu, thì dẫu có không đem quân sang nó cũng sẽ ngồi viết ra "Chinh nam cẩm nang", trong đó vẽ rõ địa hình hiểm yếu của nước nam ta, chỗ mạnh chỗ yếu, đường đi lối lại, thuỷ bộ nông sâu, rồi cả những chỗ địa linh, long mạch.. .thì đúng là cái di hoạ ngàn năm vậy.
    Bằng hành động đánh tiêu diệt giặc tại Bạch Đằng Giang, Vạn Kiếp, Chi Lăng, Đống Đa cái bài học lớn nhất tổ tiên để lại cho người tàu là vào xâm lăng Việt Nam tất sẽ bại mà chết mất xác, mà Ô Mã Nhi cũng là một tấm gương. Biên giới phía bắc có núi mặt quỷ, nhìn xa trong như gương mặt một ác quỷ, khiến lính tàu hễ cứ đi qua là lạnh tóc gáy, cũng bởi tiền nhân đã biết tạo nên chiến công diệt giặc dữ vậy.
    Được langkhachvn sửa chữa / chuyển vào 01:27 ngày 28/12/2003
    [/quote]
    Triều đại nào chả có lúc thịnh lúc suy , nếu mà cứ giữ lấy chế độ " Truyền tử mà không truyền hiền " thì chả có triều đại nào tồn tại được mãi .
    Tư tưởng bành trướng Đại Hán là tư tưởng đã ngấm vào máu của bọn TQ , vì vậy không bao giờ có chuyện chúng từ bỏ ý định xâm lăng của mình đâu , hễ nước ta mạnh thì chúng kiềng , còn yếu thì chúng sẽ mò sang ngay.
    Người làm tướng luôn phải biết quý trọng xương máu binh sĩ , diệt được thì tốt , còn nếu chiêu an được chúng tiết kiệm xương máu cho binh lính & thường dân thì còn tốt hơn nữa , Nguyễn Trãi chẳng đã làm được điều ấy đó thôi.
    Chúng ta đã bị TQ đô hộ một ngàn năm , tư liệu về chúng ta chúng không thiếu , cần gì của anh Ô Mã Nhi vốn chỉ quanh quẩn ở vùng Vạn Kiếp kia , hơn nữa , địa hình chúng ta nhiều đầm lầy &rừng núi , thích hợp cho chiến tranh du kích , vì vậy chỉ cần nhân dân ta trên dưới một lòng thì cho dù chúng có biết đi chăng nữa cũng sẽ vẫn chuốc lấy thảm bại mà thôi
  3. langkhachvn

    langkhachvn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/11/2003
    Bài viết:
    286
    Đã được thích:
    0
    Như tớ vừa nói, tha Ô Mã Nhi để thằng đó về dẫu không dẫn quân sang nhưng ngồi viết ra "Chinh nam cẩm nang" thì có phải là di hoạ ngàn đời hay không? Trong chiếu thư của Hốt Tất Liệt gửi sang khi nhà Trần cầu hoà đặc biệt nhắc đến Ô Mã Nhi:
    " Si-rê-ghi (thân vương của Hốt Tất Liệt) là người tộc thuộc của ta, ngươi (vua Trần) đã lấy lễ cho về, y là người có tội phải trích thú. Nếu ngươi lấy chuyện đó tô vẽ thêm thì hãy đem bọn quân quan Ô Mã Nhi bạt đô (''Omarba'' atur) trả về, như thế mới tỏ được lòng trung thuận. Ngày tiếp được chiến thư này, bọn quân quan Ô Mã Nhi bạt đô phải cùng đến triều kiến. Bọn ấy nếu phải xử lý thế nào, trẫm sẽ phải khu xử hoàn bị. Ngươi phải cho đưa họ về tất cả" - nguồn: Tờ chiếu của Hốt Tất Liệt chép trong An Nam Chí Lược, quyển 2.
    Như thế thì có thể thấy Hốt Tất Liệt đặc biệt quan tâm đến tên tướng dày dạn này đến như thế nào. Thả Ô Mã Nhi, cái hoạ sẽ là cực lớn.
    Sử gia mà bạn nói, là Ngô Sỹ Liên. Nhưng theo thiển ý của tớ Ngô Sỹ Liên vốn ảnh hưởng nặng nề của Nho học, coi trọng chữ tín, chữ nhân. Nên thấy cái mưu của Hưng Đạo Vương, nói tha Ô Mã Nhi mà rồi lại ngầm giết đi thì chê là bất tín. Kể ra cũng phải, nhưng cũng thấy rõ Hưng Đạo Vương đã chịu mang tiếng về mình mà tránh cái hoạ về sau, thì lại càng thấy cái đức của ông.
    Thống khoái nhất là đọc bài biểu của vua Trần tường trình về cái chết của Ô Mã Nhi, khiến Hốt Tất Liệt lộn gan mà không bắt bẻ gì được:
    " Tham Chính Ô Mã Nhi định ngày sẽ tiếpt cụ về sau. Vì đường ngang qua Vạn Kiếp nên ông ta tới xin gặp Hưng Đạo Vương để sắm sửa hành lý. Dọc đường đang đêm thuyền bị vấp để nước dột vào, tham chính mình to vóc lớn khó bề cứu vớt thành ra bị chết đuối. Những người phu của tiểu quốc cũng đều chết hết. Thê thiếp tiểu đồng của ông ta cũng suýt nữa chết, nhờ người nhỏ nhẹ mà cứu thoát được. Vi thần đã cất ma chay ở bờ biển, thiên sứ lang trung đã thấy tận mắt. Nếu có sự gì bất kính thì thê thiếp (Tham chính) ở đó khó mà che dấu được. Vi thần đã sắm đủ lễ vật để đưa thê thiếp cùng với xá nhân, lang trung tiếp túc về nước." - Chiếu thư gửi Hốt Tất Liệt của Trần Thánh Tông, chép trong Thiên Nam hành ký, bản thuyết phu, trang 5-7
    Võ nghiệp của Hưng Đạo Vương khiến cho bọn sứ thần nhà Nguyên đi lại Đại Việt sau này là bọn Lương Tằng, Trần Phu (đi sứ VN tháng giêng năm Quý tỵ - 1293) ngoài mặt thì lên gân hống hách, mà trong lòng thì sợ phát run, về đến nước mà làm bài thơ này:
    "...Kim qua ảnh lý đan tâm khổ
    Đồng cổ thanh trung bạch phát sinh
    Dĩ hạnh quy lai thân kiện tại
    Mộng hồi do giác chướng hồn kinh"
    (Thơ của Trần Phu sau khi sang xứ- bài Giao châu sứ hoàn cảm sự)
    Dịch nghĩa là:
    "Trong bóng giáo mác, tấm lòng đau khổ
    Nghe tiếng trống đồng mà bạc cả tóc
    May được trở về thân mạnh khoẻ
    Mỗi khi mộng đến chuyện cũ còn cảm thấy hồn kinh sợ"
    Ngoài ra, phải nói cho rõ thêm là ngay thời Hốt Tất Liệt, nhà nguyên đã ráo riết chuẩn bị sang đánh báo thù lần thứ 4: Nguyên sử chép Hốt tất liệt đã hạ lệnh cho Lưu Quốc Kiệt chuẩn bị 1000 chiến thuyền, 56 vạn quân, 35 vạn thạch lương thực, 2 vạn thạch thức ăn cho ngựa, 21 vạn cân muối, 70 vạn khí giới để dùng vào việc đánh Đại Việt lần thứ 4. Rất may là sau đó Hốt Tất Liệt chết, Mongke lên thay và bãi việc đánh Đại Việt (Sợ thua quá rồi, vì Hưng Đạo Vương thì vẫn còn). Nhưng nếu Hốt Tất Liệt mà không chết lúc đó, vẫn cho quân đánh báo thù, mà còn Ô Mã Nhi thì dân Việt khổ không ít.
    Sau cùng chép lại đôi câu đối ở đền thờ Đức Thánh Trần:
    " Địa chuyển ngã Việt chủng cư Bắc phương, Âu châu cảnh nội vô Mông kỵ tung hoành thiên vạn lý.
    Thiên sinh thử lương tài ư Tống thất. Trung Quốc sử tiền miễn Nguyên triều đô hộ nhất bách niên"
    (Nghĩa là: Nếu dân Việt mà sinh ở phương Bắc thì các nước châu âu đâu đến nỗi bị vó ngựa Mông cổ chà đạp hàng nghìn dặm
    Ví như bậc thiên tài này được trời sinh ở nhà Tống, thì lịch sử Trung Quốc đâu có cái nhục bị nhà Nguyên đô hộ 100 năm)
  4. ikloo

    ikloo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/12/2003
    Bài viết:
    35
    Đã được thích:
    0
    Em chưa đọc bộ Nguyên Sử nên không rõ cái này , nếu vậy thì cũng phải , nhưng theo em nhớ thì Mông Kha (Mongke ? ) làm vua trước Hốt Tất Liệt chứ không thừa kế đâu, nhưng đời con ( Temur Oljeitu )bãi binh là chuyện có thực


  5. NewGod

    NewGod Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    17/10/2003
    Bài viết:
    899
    Đã được thích:
    0
    Những lập luận của bác Phúc về THĐ và sở trường quân Nguyên - Mông có mấy điểm sau cần làm rõ :
    - Bác đã xem bản đồ Châu Âu chưa ? Châu Âu cũng đầy rừng ôn đới , núi đồi và đầm lầy . Sao không thấy bác so sánh ? Trong khi Việt nam có đồng bằng Bắc Bộ (những trận đánh lớn xảy ra ở xung quanh Thăng Long và các tỉnh lân cận ) , sao quân MC không dùng "sở trường" của họ ?
    - Quân MC sang VN đâu chỉ mang theo quân MC thuần chủng ? Chúng vác theo rât đông quân Tàu Vân Nam . Vấn đề này bác diễn giải thế nào khi bác cũng biết rằng quân MC đi đánh toán thế giới không thể chỉ mang theo 15-20 vạn quân MC thuần chủng mà chúng đánh đến đâu thì tận dụng quân bản địa đầu hàng đến đấy .
    - Vấn đề nữa là vùng Cao Ly , Mãn Châu toàn rừng núi , sao quân MC lại có thể thắng dễ dàng khi chúng không thể tận dụng "sở trường" ?
    - Quân dân VN không thể nhiều hơn quân MC , vậy thì nếu không có một vị tướng toàn tài , làm cách nào chiến thắng ?
    Tóm lại , những lập luận của bác chỉ nằm trên một cơ sở duy nhất là vì quân MC không dùng được sở trường đi ngựa . Nhưng nhìn vào mấy điều tớ vừa nêu thì xem ra lập luận cơ bản nhất của bác chưa được chính xác .
  6. NewGod

    NewGod Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    17/10/2003
    Bài viết:
    899
    Đã được thích:
    0
    Thêm một vấn đề nữa cần bàn với bác Phúc khi bác bảo là Châu Âu khi ấy chìm đắm trong thời kỳ Trung cổ .
    Bác quên là thời kỳ này Châu Âu là tập đoàn mạnh nhất về quân sự khi tổ chức những cuộc chiến tranh khổng lồ với dân Tiểu Á là dân cũng sinh sống nơi sa mạc chuyên về kỵ binh (7 cuộc Thập tự chinh) .
    Bác nói gì thì nói , tớ thấy là quân MC đi xa vạn dặm mà đánh bại những quân địa phương đã thành thạo địa hình và chiến thuật sở trường . Nhưng MC không làm được điều này với DUY NHẤT ĐẠI VIỆT .
  7. thanhviethv

    thanhviethv Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/07/2002
    Bài viết:
    1.042
    Đã được thích:
    1
    Từ cây đa Tân Trào, đến cây đa Nhà Bò
    -Văn võ kiêm toàn, ai hơn được vị tướng này đây??????
  8. huantran

    huantran Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/12/2003
    Bài viết:
    179
    Đã được thích:
    0
    Ở đây có một nghi vấn nhỏ. Tôi cũng đã nghe thấy bầu chọn các danh tướng thế giới ở Hội Khoa học Hoàng gia ANh, trong đó chúng ta có tên hai vị là Trần Hưng Đạo và Võ Nguyên Giáp. Tuy nhiên, tôi chưa hề được nhìn thấy một tài liệu nào đáng tin cậy cả. Tôi thu thập được mấy ý sau, nhờ các bác chỉ giáo:
    1. Trên chương trình CKX của VTV2, GS Nguyễn Lân Dũng đã một lần trả lời một bạn xem truyền hình hỏi về chuyện này rằng GS đã liên hệ với sứ quán Anh và nhận được trả lời là không có cuộc bầu chọn nào như thế xảy ra ở Hội Khoa học Hoàng gia Anh cả. Tôi trực tiếp theo dõi buổi trả lời này.
    2. Tôi search bằng google rất nhiều lần nhưng chỉ thấy có một tài liệu chỉ dẫn đến bộ Bách khoa thư Encyclopedia Britannica. Tôi tra bản online thi chỉ có thông tin sau: original name Tran Quoc Tuan, also called Hung Dao Vuong figure of almost legendary proportions in Vietnamese history, a brilliant military strategist who defeated two Mongol invasions and became a cultural hero among modern Vietnamese. Như vậy là không có thông tin gì về việc bầu chọn 10 vị dang tướng thế giới trong bộ bách khoa thư này. Hoặc giả là trong full version có chăng, bác nào có bộ này tra giùm với ạ.
    Xin các bác chỉ giáo về nghi vấn này.
    Sòng đời thua nhẵn cả thơ ngây
  9. NewGod

    NewGod Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    17/10/2003
    Bài viết:
    899
    Đã được thích:
    0
    Nói chung, trước đây thế giới coi nước ta chỉ là một nước "nhược tiểu" so với những nước vùng Đông Á như Nhật và Trung Hoa Nhiều "sử gia" Âu Mĩ thường viết rất thiên lệch và thiếu sót về Việt Nam. Xin lấy ngay một thí dụ trong cuốn Viet Nam của tác giả Davi K. Wright, xuất bản ở Chicago, năm 1989.
    Khi viết cuốn này, tác giả đề ở trang đầu là đã tham vấn với hai giáo sư tiến sĩ Clark D. Neher,Ph.D. và Robert L. Hillerich, Ph.D.
    Riêng về những cuộc xâm lăng nước ta của quân Mông Cổ do chính Hốt Tất Liệt (Kublai) ra lệnh thì các sách Âu Mĩ không nói tới, nếu có nói cũng chỉ nói sơ sài và bao giờ cũng ngưng lại ở chỗ quân Mông Cổ tiến vào nước ta cách dễ dàng, không thấy tường thuật là họ ở lại được bao lâu và tại sao họ lại rút về, rút về có "ôm đầu máu" không, hay là ra về được bình an thơ thớỉ! Lấy thí dụ trong cuốn Area Handbook For Mongolia của 13 đồng tác giả viết làm tài liệu cho các Đại học Mĩ, do Hội Đánh Giá và Nghiên Cứu Sử thực hiện (Historical Evaluation and Research Organization), ấn bản đầu ra năm 1970. Sách này viết : "In 1252 and 1253 Kublai conquere Yunnan&..Tonking was then invae and pacifie, the conquest ending with the fall of Hanoi in 1257". Sự thật thì khi chinh phục xong Vân Nam, đúng là Hốt Tất Liệt đã sai tướng Ngột Lương Hợp Thai (Wouleangotai) sang đánh nước ta và có hạ được thành Thăng Long vào năm 1257. Nhưng cuộc chinh phục không chấm dứt ở việc "ổn định"(pacifie) gì cả, trái lại, chỉ sau một thời gian ngắn, đoàn quân xâm lăng của Ngột Lương Hợp Thai đã bị quân ta đánh bại tại Đông Bộ Đầu và phải rút chạy về Vân Nam. Các "sử gia" người Mĩ không biết gì về cuộc tháo chạy "té khói" ấy và đọc tiếp cũng không thấy nói chi đến hai cuộc xâm lăng nước ta tiếp theo vào các năm 1284 và 1287. Trong hai lần xâm lược sau, khi tháo chạy về Tầu, nhiều danh tướng của đoàn quân Nguyên Mông đã phải bỏ xác tại trận như đã tường thuật trên đâỵ
    Thân phận "nhược tiểu" thường chịu nhiều thiệt thòị Chuyện tầm vóc quốc gia mà còn như thế, huống chi là chuyện của những cá nhân, dù cá nhân có là bậc anh hùng hào kiệt như Hưng đạo đại vương Trần Quốc Tuấn. Thế nhưng mới đây, may mắn sao, bên Anh Quốc, lần đầu tiên, những cuộc chiến thắng quân xâm lược Mông Cổ của dân nước ta đã được biết đến và danh tiếng lẫy lừng của vị chỉ huy thống soái Hưng đạo đại vương Trần Quốc Tuấn đã được công nhận.
    Theo tác giả Trọng Minh trong cuốn Vẻ Vang Dân Việt, tuyển tập 3, thì Ông đã căn cứ vào tài liệu của Viện Khoa Học Hoàng Gia Anh để tường thuật về sự việc này như sau : "Tháng 2 năm 1984, Hội Hoàng Gia Anh, tức viện Khoa Học Hoàng Gia (Royal Society) đã triệu tập một phiên họp, gồm 478 nhà khoa học về lịch sử quân sự của các nước, phần đông cũng là các nhà quân sự có vai vế của thế kỉ, để bầu ra 10 vị tướng soái kiệt xuất nhất trong lịch sử nhân loại, qua các thời đại: thượng cổ, trung cổ, cận và hiện đạị Mục đích là để chuẩn bị cho việc xuất bản cuốn Bách Khoa Toàn Thư nước Anh. Sau khi liệt kê 98 thống soái tài ba nhất của các nước trên thế giới, phiên họp đã bầu ra 10 tướng soái cho cả 4 thời đạị Thời thượng cổ 3 vị; cận đại 4 vị; và hiện đại 2 vị, trong số này có nhiều vị chỉ được 70% số phiếụ Riêng thời trung cổ, Hưng Đạo vương Trần Quốc Tuấn là vị tướng soái duy nhất được chọn với tuyệt đại đa số phiếu 100%. Điểm đáng chú ý là trong số phiếu còn ghi rõ Hưng Đạo vương Trần Quốc Tuấn là người đã đánh thắng kẻ thù mạnh nhất thế giới là quân Nguyên Mông". ( Sd. Trang 26).
    Mặc dù chúng tôi chưa có trong tay tài liệu mà tác giả Trọng Minh đã thủ đắc, song chúng tôi cho sự việc này là đáng tin. Bởi vì nếu mở bộ Bách Khoa Toàn Thư nước Anh năm 1991 (The New Encyclopaeia Britannica, volume 11, 15th eition, trang 892 và 893), ta thấy đã nói tới 35 dòng về Nhà Trần ở nước ta, trong đó công nhận 3 lần Nhà Trần đánh đuổi quân xâm lược Mông Cổ, và dành riêng 31 hàng để nói về Trần Hưng Đạo, đã mô tả Ngài là một chiến lược gia sáng chói, ba lần đánh bại những đoàn quân của Hốt Tất Liệt (a brilliant military strategist who defeate Kublai Khan''''''''''''''''s Mongol hordes).
    Chúng tôi còn tin là từ việc làm tốt đẹp của Viện Khoa Học Hoàng Gia Anh nêu trên, đã gây ảnh hưởng trong một số cuốn sách xuất bản những năm gần đây ở Hoa Kì. Chẳng hạn như trong cuốn Viet Nam Rebuilding A Nation của Sherry Garland, Dillon Press, Inc. xuất bản tại Chicago năm 1990, đã viết như sau :"The Mongol emperor Kublai Khan attacke Dai Viet. Khan''''''''''''''''s great army outnumbere the Vietnamese more than two to one, but the VN general was a master of guerrilla warfarẹ VN became one of the few countries in the world to drive off the famous Mongolinvaers." Sd. Trang 37. (Hoàng đế Mông Cổ Hốt Tất Liệt Đại hãn đã tấn công Đại Việt. Đại binh của Đại hãn đông gấp đôi quân nước Việt, nhưng vị thống soái VN là bậc thầy về chiến tranh du kích. Vì thế, VN trở thành một trong ít nước trên thế giới đã đánh đuổi được quân xâm lược Mông Cổ).
    Và trong cuốn Vietnam của Karen Wills, do Lucent Books xuất bản tại San Diego năm 2000, đã viết : "Three hundre thousand Mongols prove no match for the guerrilla battle tactics of the Vietnamese" . Sd. Trang 30. (Ba trăm ngàn quân Mông Cổ đã không thắng nổi thuật du kích chiến của người Việt).
    Như thế, ngày nay, một số tác giả Âu Mĩ đã bắt đầu nói đúng, mặc dù vẫn chưa nói đủ, chưa nói hết sựthật như tính khách quan của môn sử đòi hỏị Nhưng ít ra có vẫn hơn không.
    Tài Liệu Tham khảo:
    -Will Durand,Nguyễn Hiến Lê dịch: Văn Minh Ả Rập. Xuân Thu xuất bản.
    -Trần Trọng Kim: Việt Nam Sử Lược. Văn Hóa Thông Tin xuất bản,1999.
    -Đào Duy Anh: Trung Hoa Sử Cương. Xuân Thu xuất bản.
    -Nguyễn Đăng Thục: Quốc Học Việt Nam.Kinh Thi xuất bản.
    -Trọng Minh: Vẻ Vang Dân Việt, tuyển tập 3.
    -Trevor N. Dupuy, Wendell Blanchard và 11 đồng tác giả: Area Handbook for Mongoliạ 1970.
    -Hungarỵ Nelles. Second Revise Eition, 1995.
    -R. Worden and Andrea Savaa: Mongolia, A Country Stuỵ 1989.
    -Ronald Dolan and Robert Worden: Japan, A Country Stuỵ 1990.
    -Anne Commire and Deborah Klermer: Historic World Leaers,D.D. Gale Research, Inc., 1994.
    -John Larner: Marco Polo and Discovery Of The World. Yale Univ. Press. New Haven and London, 1999
  10. MTH

    MTH Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    26/05/2002
    Bài viết:
    917
    Đã được thích:
    0
    Thông tin về vụ bình bầu Hưng Đạo Vương là thông tin lá cả. Độ xác thực của cuốn Vẻ vang dân Việt cũng đã được bàn tới trong box LSVH này rồi, đa số viết về người việt hải ngoại (với những thành công rất rất đáng khâm phục), thêm 1 số nhân vật cận đại của LS việt nam. Tuy nhiên đây là loại sách "tâm tình ra viết lịch sử" (Copyright bác Rùa ) giá trị thông tin lịch sử không có mấy, mà vụ bầu bán này là 1 ví dụ.
    (Hôm trước ngó qua mới biết quả bom BLU-118/B của quân đội Mỹ dùng ở Aganixtan là tác phẩm của người Việt nam ta)
    Em ơi Hà Nội phố
    Ta còn em tà áo nhung huyết dụ
    Đất nghìn năm còn mãi dáng kiêu sa
    Phường cũ bên danh người đẹp lụa
    Ngõ phố nào in dấu gót hài hoa.
    MTH@

Chia sẻ trang này