1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

bạn có biết gì về hip hop ko

Chủ đề trong 'Nhạc Pop' bởi chinhphuc, 10/06/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. chinhphuc

    chinhphuc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/06/2004
    Bài viết:
    2
    Đã được thích:
    0
    bạn có biết gì về hip hop ko

    chà mình cung chua biết nhiều lắm nhưng cũng tham gia cho vui co vẻ như đó là âm thanh của pop kêt hợp với rap thi phải
  2. f00l_a_kiss

    f00l_a_kiss Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/12/2003
    Bài viết:
    1.328
    Đã được thích:
    0
    tớ thì chẳng biết định nghĩa của nó là thế nào...nhưng tớ là fan cuồng nhiệt của hip pop..... nhẩy theo hip pop cuồng nhiệt , hot và dirty hơn pop nhiều.....
  3. ljubimci_

    ljubimci_ Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/12/2002
    Bài viết:
    1.917
    Đã được thích:
    0
    mình đã đọc được 1 bài rất hay trong www.yeuamnhac.com, mình xin post lại cho bạn hiểu rõ hơn,....
    Rap & hip-hop - Nguồn cảm hứng thể hiện bản thân
    ( trích bài trong www.yeuamnhac.com)
    Rap, một hiện tượng âm nhạc đã được thổi bùng lên trong giai đoạn cuối thế kỷ 20, đã thu hút và lôi cuốn giới trẻ cả thế giới theo một phong cách mới, phóng túng và mang đầy chất cá tính. Giới trẻ Việt Nam cũng không nằm ngoài lực hấp dẫn này, cũng đã từng gật đầu, lắc vai theo những nhịp hát vần sôi động của rap, cũng có những điệu nhảy rap và break dance sôi động và đã trở thành một phong trào, một thứ mốt trong giới học sinh và sinh viên. Tuy nhiên, nhạc rap là gì cũng như nguồn gốc ra đời của nó thì không phải ai cũng biết.
    Ngày nay, nếu bạn hỏi bất kể ai về định nghĩa của "rap", có lẽ họ sẽ đều mô tả rằng đó là một thể loại nhạc mà người hát đọc thuộc lòng những câu được gieo vần nối tiếp nhau theo một giai điệu. Đó là một dạng biểu cảm bằng lời nói có xuất xứ sâu xa từ trong văn hoá châu Phi cổ và tập tục truyền miệng. Trong lịch sử của rap, nó chỉ xuất hiện ở Mỹ, nhưng luôn là một số cách thức tập luyện hoặc giao đấu với nhau bằng lời nói theo kiểu đối đáp có vần trong cộng đồng người Mỹ gốc Phi (còn gọi là người Mỹ da đen). Một số tên vần điệu và cách diễn đạt trong cộng đồng người da đen đã được rất nhiều dạng rap khác nhau thể hiện, chẳng hạn như Signifying, testifying, Shining of the Titanic, the Dozens, school yard rhymes, prison ''jail house'' rhymes và double Dutch jump rope'' rhymes.
    Từ sự phối ghép thể loại
    Nhạc rap hiện đại có nguồn gốc trực tiếp trong cách nói vần được ***g các giai điệu trong thể loại nhạc nhảy mạnh reggae có xuất xứ từ Jamaica. Vào đầu thập kỷ 70, một DJ (Disk Jockey - người giới thiệu nhạc trên đài phát thanh, phối âm tại phòng thu hoặc làm hoạt náo viên trong tiệc dancing) người Jamaica tên là Kool Herc đã chuyển từ Kingston đến vùng West Bronx của New York (Mỹ). Tại đây, anh đã thử kết hợp thể loại DJ Jamaica của mình (vốn gồm các giai điệu lời nói theo kiểu ứng khẩu) với phiên bản ***g tiếng của các đĩa nhạc nhảy reggae mà anh phối âm. Không may, người New York lúc đó chưa biết đến nhạc nhảy reggae. Do đó Kool Herc đã phải thích nghi thể loại của mình bằng lối hát nói đều đều trên các tiết tấu nhạc gõ hay nhạc cụ mạnh, giống như trống bass có trong các bài hát rap phổ biến hiện nay. Do các tiết tấu biến đổi này tương đối ngắn, nên anh ta đã tìm cách kéo dài chúng vô hạn bằng cách sử dụng một bộ phối âm (audio mixer) và hai đĩa hát giống y nhau mà anh ta đã ghi lại liên tục các tiết tấu mong muốn sử dụng.
    Một phong cách mới
    Trong những ngày đầu tiên, những thanh niên trẻ dự tiệc đã bắt đầu thuộc lòng và nói theo các tiết tấu nhạc nói phổ biến và sử dụng những từ lóng của thời đó. Chẳng hạn một DJ sẽ là rất đúng mốt khi thu hút được những người tham gia vào bữa tiệc dancing. Những bản nhạc rap tiền thân này có những đoạn nói của một người nào đó, chẳng hạn Herc đã hô lên những câu giới thiệu có vần vào đoạn nhạc nghỉ tiết tấu; ''Yo this is Kool Herc in the joint-ski saying my mellow-ski Marky D is in the house''. Điều này thường lợi lên một sự hưởng ứng từ đám đông, và họ cũng bắt đầu hô lên những khẩu hiệu tương ứng của mình.
    Khi hiện tượng này phát triển mạnh, các kiểu hò hét trong bữa tiệc trở nên công phu và trau chuốt hơn, do các DJ muốn tạo ra sự khác biệt của mình và bắt đầu kết hợp một chút lời nói vần - ''Davey D is in the house/An he''ll turn it out without a doubt.'' Không lâu sau, mọi người đã bắt đầu rút ra những giai điệu nói vần từ các vần "bộ tá" (dozens) và vần ''''sân trường'''' (schoolyard) trong cộng đồng người Mỹ gốc Phi. Nhiều người đã thay đổi một chút và tuỳ chỉnh các vần để phù hợp hơn với không khí tiệc dancing.
    Cho đến lúc đó, rap vẫn chưa thực sự được biết đến là ''rap'', mà được gọi là ''emceeing'' (sự dẫn dắt mọi người tham gia trong các tiệc dancing). Đối với Kool Herc, cuối cùng, bằng sự cải tiến của mình, anh ta đã chuyển sang chú tâm vào những hình thức trau chuốt phức tạp của công việc DJ tại các buổi tiệc, và cho hai người bạn Coke La Rock và Clark Kent đảm trách các công việc với chiếc micro. Đó chính là nhóm chủ trì nhạc rap đầu tiên cho các buổi tiệc. Họ đã trở nên nổi tiếng với cái tên Kool Herc & the Herculoids.
  4. ljubimci_

    ljubimci_ Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/12/2002
    Bài viết:
    1.917
    Đã được thích:
    0
    Cơ hội thể hiện bản thân
    Rap được giới trẻ đón nhận vì nó mang lại cho những thanh niên trẻ trong các khu ngoại ô ổ chuột của New York một cơ hội thể hiện bản thân mình một cách tự do. Về cơ bản, đó cũng là lý do vì sao bất kỳ một trò chơi gieo vần/ứng đối được đề cập ở trên đều chứng tỏ được sự hấp dẫn của nó trong quá khứ. Quan trọng hơn, đó là một dạng nghệ thuật có thể gần gũi với bất kỳ ai. Một người không cần nhiều tiền hay những tài sản sang trọng để hát theo kiểu nói vần. Họ cũng không cần phải đầu tư vào các khoá học, hay cái gì đó tương tự. Hát rap đã trở thành một kỹ năng của lời nói, có thể được luyện tập và nâng cao đến độ hoàn thiện ở hầu như mọi lúc và mọi nơi.
    Rap cũng trở nên phổ biến vì nó mang lại những cơ hội thử thách không có giới hạn. Nó không có một bộ nguyên tắc thực sự nào, ngoại trừ tính nguyên bản và những lời nói vần trùng theo nhịp điệu nhạc. Bất cứ thứ gì cũng có thể đưa vào rap. Một người có thể sáng tạo ra một bài rap về người đàn ông trên mặt trăng hay phong cách DJ của anh ta hay như thế nào. Mục đích cuối cùng là để nhận được sự đánh giá (là hay) của người nghe. Thực tế, sự tán dương và đánh giá khen ngợi mà một người chơi rap nhận được cũng đáng tự hào không kém với bất kỳ một ''''người hùng'''' nào khác trong thành phố (ngôi sao thể thao, diễn viên hài.. v.v..).
    Sau cùng, rap, do tính chất bao gồm tất cả của nó, đã cho phép đưa cá tính vào âm nhạc một cách hiệu quả nhất. Nếu bạn uể oải, bạn có thể rap ở nhịp điệu chậm. Nếu bạn cảm thấy hoạt bát, bạn có thể rap ở nhịp nhanh. Không có người nào rap giống nhau, thậm chí kể cả khi đọc theo cùng một vần điệu. Có rất nhiều người đã thử và bắt chước phong cách rap của một ai khác, nhưng thậm chí như vậy, phong cách của họ vẫn biểu thị một cá tính rất riêng.
    Rap tiếp tục được phổ biến trong giới trẻ thành thị hiện đại cũng với cùng các lý do đã mang đến sự dấp dẫn của nó từ những ngày đầu: đó vẫn là một dạng tự biểu cảm dễ gần gũi và cảm nhận, có thể khiến người nghe đánh giá một cách tích cực. Do rap đã được phát triển thành một chủ đề lớn, nó được truyền tải rất nhiều ảo vọng hư cấu về một sự giải thoát nhanh chóng khỏi sự nghiệt ngã của cuộc sống thành thị. Có nhiều đứa trẻ trong giai đoạn này đã tin rằng tất cả những gì chúng cần làm chỉ là viết ra một vài vần điệu ''''tươi trẻ'''' (fresh - từ lóng của dân đường phố chỉ nội dung hay) là có thể đổi đời.
    Hip-hop, chiếc nôi của rap
    Đến lúc này, tất cả những tiến triển nói trên đã có thể được hiểu như sự hình thành của thể loại hip-hop. Trong suốt lịch sử, các thể loại âm nhạc bắt nguồn từ những cộng đồng người da đen tại Mỹ luôn đồng hành với một sắc thái văn hoá nhóm (subculture) phản ánh các hoàn cảnh kinh tế, chính trị và xã hội của thời điểm mà nó hình thành. Rap cũng không phải là ngoại lệ của quy luật này.
    Hip-hop chính là văn hoá mà từ đó rap được hình thành. Ban đầu, nó bao gồm bốn thành phần chính; nghệ thuật vẽ lên tường (graffiti art) chủ yếu là dùng sơn xịt, nhảy break dance (kiểu nhảy kết hợp các động tác thể dục tự do, uốn dẻo, các động tác của kịch câm và của người máy), âm thanh DJ (ngắt âm và các tiếng động, chủ yếu là âm thanh chà mạnh đĩa hát vào đầu đọc, hay động tác di đĩa) và hát vần điệu rap (emceeing). Hip-hop là một phong cách sống với một bộ ngôn ngữ, kiểu ăn mặc, nhạc điệu, tư tưởng của riêng nó và luôn phát triển không ngừng. Ngày nay, nhảy break dance và vẽ tường không còn nổi bật trong nhạc rap, cũng như các từ ''rap'' và ''hip-hop'' đã có thể sử dụng thay thế cho nhau. Tuy nhiên, cần lưu ý rằng tất cả các khía cạnh của văn hoá hip-hop vẫn tồn tại. Chúng chỉ phát triển lên thành những cấp độ mới.
  5. ljubimci_

    ljubimci_ Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/12/2002
    Bài viết:
    1.917
    Đã được thích:
    0
    Đài phát thanh da đen, cơn gió thổi bùng ''ngọn lửa'' rap
    Hip-hop tiếp tục trở thành một phản ứng trực diện của tuổi trẻ với một thế hệ già hơn, khi họ phủ nhận những giá trị và nhu cầu của giới trẻ. Ban đầu, tất cả các thể chính của hip-hop đều là những dạng biểu cảm bản thân. Động lực thúc đẩy đằng sau tất cả các hành động này chính là nhu cầu muốn được người khác lắng nghe và nhìn nhận của con người. Hip-hop xuất hiện nhờ vào một số thay đổi sắc thái chính đã diễn ra trong loại hình nhạc radio phát thanh của người da đen vào đầu những năm 70.
    Trước khi hip-hop xuất hiện, các đài phát thanh của người da đen đóng một vai trò quan trọng trong cộng đồng người Mỹ gốc Phi, trở thành nơi lưu giữ quá trình phát triển của âm nhạc và văn hoá, hay còn gọi là griot (từ châu Phi chỉ người kể chuyện) của cộng đồng người Mỹ da đen. Nó phản ánh những thị hiếu và các giá trị của thời đó trong từng cộng đồng đặc thù. Nó đặt ra sắc thái, tạo ra môi trường cho cách con người chi phối cuộc sống của họ như thể đó là một nguồn thông tin và cảm hứng nguyên bản nhất. Điều này đặc biệt đúng đối với thế hệ trẻ. Sự quan trọng của đài radio da đen và vai trò phát triển âm nhạc cũng như văn hoá trong cộng đồng người Mỹ gốc Phi đã trở thành chủ đề trong vô số các bài luận của những nhà nghiên cứu nổi tiếng.
    Chẳng hạn, trong tháng 8 năm 1967, Martin Luther King Jr đã tới Hiệp hội các nhà phát thanh và truyền hình (Association of Television and Radio Broadcasters). Tại đây, ông phát biểu một bài diễn văn hùng biện, cho thấy rằng các DJ trên đài phát thanh da đen đã đóng góp một vai trò "phức tạp và quan trọng" trong việc giúp duy trì Phong trào Quyền dân chủ (Civil Rights Movement). Ông chỉ ra rằng mặc dù tivi và các tờ báo có sự phổ biến và tuyên truyền đạt hiệu quả hơn nhiều lần, các phương tiện truyền thông này hiếm khi tự tìm ra một tiếng nói chung để người da đen có thể hoà đồng và nghe theo. Về cơ bản, ông cho biết người da đen luôn theo dõi radio như là nguồn thông tin chính yếu nhất.
    Vào tháng 8 năm1980, một ông bộ trưởng của Mỹ đã nhắc lại các quan điểm này khi đề cập đến một nhóm các DJ và người lập chương trình của đài radio da đen tại Hội nghị Jack The Rapper. Ông đã cảnh báo họ nên cẩn trọng với những gì họ đưa lên sóng phát thanh vì ảnh hưởng của chúng rất lớn. Ông đề cập đến việc các đài phát thanh đang trở thành những phương tiện kiểm soát tinh thần, cũng như cách các công ty lớn đang rời bỏ con đường đúng của họ khi thuê những DJ ''''không có nhân cách'''', ''''thô tục'''' và ''''bẩn thỉu'''', những kẻ không còn là những người mang lại thông tin tốt đẹp cho cộng đồng. Để diễn giải, ông chỉ ra rằng một DJ đứng đắn cũng đã có sự e ngại khi lên sóng phát thanh để truyền bá phẩm cách tốt đẹp đó của mình đến người nghe. Do đó, vai trò của radio da đen đã bắt đầu thay đổi... Các DJ đài radio da đen đang dần rời bỏ khỏi vai trò trở thành những griot (người kể chuyện). Radio da đen không còn tự tạo ra ngôn ngữ mang bản sắc riêng, để cả thế hệ trẻ và già hơn có thể tìm thấy và nghe chính bản thân mình được phản ánh qua loại phương tiện truyền thanh này.
    Phát triển phong cách theo thị hiếu khán giả
    Trong những ngày đầu, những người hát nhạc rap thường "xổ" liên tục vào micro trong hàng giờ mỗi lần trình diễn. Hầu hết các vần điệu được viết trước, nhưng khi bế tắc, họ có thể đọc cả một trang báo theo vần. Những người hát nhạc đầu tiên bắt đầu đưa những tiếng hò hét vào cùng các nhịp hát đều, và sau đó kết hợp thêm các đoạn lời vần ngắn mang tính hài hước (limerick) tương tự như hát vè. Tiếp sau, các đoạn vần điệu này được chuẩn bị công phu và trau chuốt hơn, với các đoạn hợp xướng giai điệu kiểu như ''''Yes Yes Y''all'''', hay ''''One Two Y''all To The Beat Y''all'''' được sử dụng bất cứ khi nào một MC (emcee) dẫn nhạc cần lấy hơi hoặc nghĩ các giai điệu mới.
    Hầu hết các MC thời đó đều lấy vần theo một nhịp 4, trái ngược hẳn với những kiểu vần phức tạp phổ biến hiện nay. Tuy nhiên, những ca sĩ rap ban đầu này đã có những nỗ lực lớn để hoàn thiện nghệ thuật biểu cảm bản thân. Thời đó chưa có những hành động theo kiểu "vồ chộp" giá đỡ micro và nhảy quanh sân khấu. Ca sĩ rap tiên phong Mele-Mel, trong một cuộc phỏng vấn gần đây đã chỉ ra cách ông và những người khác diễn đến kiệt sức trong hàng giờ bằng cách lặp lại các giai điệu hát vần và những điệu nhảy của mình. Lúc đó, tên của loại hình biểu diễn này được gọi là "get props for rockin'' the house" (thu hút sự hưởng ứng để khuấy động sàn diễn). Nó được coi như một loại hình giải trí. Nhìn lại giai đoạn cuối thập kỷ 70 và đầu 80, các ca sĩ rap cũng đã không chỉ hát 1 hoặc 2 bài rồi rời sàn diễn, mà họ cầm mic suốt đêm diễn cùng với đám đông khán giả đứng xem vây quanh.
    Trước khi những bài hát rap đầu tiên được thu âm (''King Tem III'' của Fat Back Band và ''Rapper Delight'' của Sugar Hill Gang), văn hoá hip-hop đã trải qua một số giai đoạn. Khoảng cuối thập kỷ 70, dường như nhiều thể loại của hip-hop đều mang tính biểu hiện bản thân. Nhạc rap khi được phổ biến đại chúng đã mất đi tính chất này. Đối với những nhóm nhạc được đánh giá thành công trong thể loại, Afrika Bambaataa, Chief Rocker Busy Bee, Grandmaster Flash and the Furious Four, Grand Wizard Theodore, cũng như Fantastic Romantic Five, Funky Four Plus One More, Crash Crew và Master Don Committee là một số tên tuổi đã đạt được đỉnh cao và hướng đến một tầm vóc mới.
    Nhiều nhóm trong số này đã chuyển từ ''''sân khấu hai đĩa hát và một micro'''' truyền thống trong sự nghiệp của mình sang hình thức trình diễn thông thường mà chúng ta quen thuộc ngày nay. Chẳng hạn, tất cả các nhóm nói trên đã có những kiểu trình diễn và nhảy phụ hoạ riêng biệt mà họ tổ hợp cùng nhau. Ban đầu, đám đông khán giả đã hát theo giai điệu của một số bài hát phổ biến. Khi tiêu chí các ''giai điệu nổi bật trong tháng'' được ra đời, các nhóm nhạc này bắt đầu phát triển thêm nhiều kiểu trình diễn và giai điệu vần công phu hơn nữa, nhằm thu hút sự chú ý của khán giả. Đáng chú ý nhất trong số này là phong cách và vần điệu trong bài ''Flash Is to The Beat Box'' của GM Flash. Tất cả các phong cách trình diễn ''harmonizing/hip-hop'' (hip-hop tổ hợp) tiếp sau như Bel Biv DeVoe được duy trì ít nhất cả chục năm sau đó.
    Việc giới thiệu các băng đĩa rap vào đầu những năm 80 đã đem lại một ý nghĩa mới cho thể loại nhạc hip-hop. Nó cũng mang lại cho những người tham gia hát nhạc rap sự ủng hộ và khích lệ từ những khán giả luôn bận rộn, không thể đi xem các buổi diễn. Các đĩa nhạc rap đã truyền cảm hứng để những người yêu hip-hop đưa nó lên một tầm cao mới, vì giờ đây họ đã có cơ hội kể cho cả thế giới nghe những câu chuyện bằng vần điệu của mình. Nó giúp những ca sĩ rap thoát ra khỏi cuộc sống nghèo nàn ở các khu phố của người da đen. Chính nhờ những động lực này, rap đã trở thành một hiện tượng âm nhạc bùng phát trên toàn cầu trong giai đoạn cuối thế kỷ 20 như chúng ta đã biết.
  6. mellyvee

    mellyvee Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/01/1970
    Bài viết:
    6.583
    Đã được thích:
    1
    ca sĩ rap tiên phong Mele-Mel, choáng quá :))
    nhưng trong TTVN có box Nhạc Rap & Hip Hop kia kìa

Chia sẻ trang này