1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Bạn có cảm tưởng gì khi đọc bài Đất Nước (Trích Mặt đường khát vọng )của Nguyễn Khoa Điềm

Chủ đề trong 'Văn học' bởi Light_Star, 21/02/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Light_Star

    Light_Star Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    15/12/2001
    Bài viết:
    165
    Đã được thích:
    0
    Bạn có cảm tưởng gì khi đọc bài Đất Nước (Trích Mặt đường khát vọng )của Nguyễn Khoa Điềm

    "Khi ta lớn lên đất nước đã có rồi
    Đất nước có trong những cái "ngày xửa ngày xưa ..."mẹ thường hay kể
    Đất nước bắt đầu bằng miếng trầu bà ăn
    Đất nước lớn lên khi dân mình biết trồng tre đánh giặc
    Tóc mẹ thì búi sau đầu
    Cha me thương nhau bằng gừng cay muối mặn"
    Những vần thơ toát lên vẻ bình dị!Mà rất đỗi thân thương!Mỗi lần đọc bài thơ này tôi càng cảm thấy yêu đất nước mình hơn!Và một lần tự nhắc nhở mình đã làm gì cho đất nước,cho gia đình ,cho bạn bè!Cảm ơn nhà thơ Nguyễn Khoa Điềm đã vẽ lên một đất nước cho những thế hệ sau này ,mãi được soi bóng mình vào đó!Để thấy đưọc tổ tiên Rồng Lạc ,để thấy sự hi sinh anh dũng của cha ông,để thấy đưọc tình cảm của con người Việt với nhau...Đó là cảm nghĩ của tôi thế còn các bạn?


    Never Say Never
  2. 1001dem

    1001dem Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/03/2002
    Bài viết:
    12
    Đã được thích:
    0
    Hay! Chỉ có thể nói thế về đoạn trích này
  3. VNHL

    VNHL Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/07/2001
    Bài viết:
    1.764
    Đã được thích:
    0
    Có bác nào có nguyên cả trường ca không?

    Đêm nhạt dần. Ngày sắp hửng lên.
    Chúng ta sẽ nhìn vào mắt nhau
    Rồi lại tiếp tục đi trên những con đường khác biệt
  4. pittypat

    pittypat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/07/2001
    Bài viết:
    2.803
    Đã được thích:
    0
    Hình như cái trường ca ấy nó thành một quyển sách mỏng cơ đấy bác VNHL ạ! Cháu cũng đang có ý muốn tìm đọc. Nếu bác nào biết có thể mua được (hoặc mượn được) ở đâu thì làm ơn chỉ giúp cho cháu nhá! Cháu xin cám ơn nhiều!
    .......
    "...Trong anh và em hôm nay
    Đều có một phần đất nước
    Khi hai đứa cầm tay
    Đất nước trong chúgn ta hài hoà nồng thắm.
    Khi chúng ta cầm tay mọi người
    Đất nước vẹn tròn, to lớn...
    ........
    Em ơi em
    Hãy nhìn rất xa
    Vào bốn nghìn năm đất nước
    Năm tháng nào cũng người người lớp lớp
    Con gái, con trai bằng tuổi chúng ta
    Cần cù làm lụng
    Khi có giặc ngừời con trai ra trận
    Người con gái trở về nuôi cái cùng con
    Ngày giặc đến nhà thì đàn bà cũng đánh
    Nhiều người đã trở thành anh hùng
    Nhiều anh hùng cả anh và em đều nhớ
    Nhưng em biết không
    Có biết bao người con gái con trai
    Trong bốn nghìn lớp người giống ta lứa tuổi
    Họ đã sống và chết
    Giản dị và bình tâm
    Không ai nhớ mặt đặt tên
    Nhưng họ đã làm ra đất nước...."
    Thật hiếm có bài thơ nào mà ngay từ lần đọc đầu tiên lại làm tôi xúc động đến thế. Chỉ là những hình ảnh bình dị, những điều giản dị hàng ngày, ta vẫn biết, vẫn thấy, nhưng sao trong thơ Nguyễn Khoa Điềm lại đáng quý đến dường ấy?! Thực ra, bản thân, tự thân những câu thơ đã nói lên tất cả, đã đẹp lắm rồi. Một cái đẹp bình dị, mộc mạc mà đậm đà, đằm thắm.
    Tôi vẫn suy nghĩ mãi không biết nên phân tích như thế nào, nên viết như thế nào để thể hiện được những cảm nhận, rung động của mình khi đọc đoạn trích này và làm toát lên cái hay của đoạn thơ. Chỉ sợ rằng nếu viết theo lối thông thường thì chẳng khác nào diễn xuôi một tác phẩm thi ca. Không biết có "cao nhân" nào có thể gợi ý cho tôi không? Nếu được thì xin cám ơn nhiều.
    Cái gì cũng có giá của nó
  5. cugia90

    cugia90 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/03/2002
    Bài viết:
    19
    Đã được thích:
    0
    OA
    Ác mộng
    Ngày xưa tôi phai thi tốt nghiệp bài này đó
    Mà bây giờ nước mình nhiều thánh ca quá đi thôi
    Chín mươi thì kể xuân đã muộn
    Xuân ấy qua thì xuân khác còn

Chia sẻ trang này