1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Bạn có thích đọc sách?

Chủ đề trong '7X - Chi hội Sài Gòn' bởi MOTDOAQUYNH, 06/05/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. bunnie

    bunnie Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/08/2005
    Bài viết:
    1.068
    Đã được thích:
    0
    Bài viết này B tình cờ đọc lần đầu tiên trong diễn đàn yxine năm ngoái, lúc đó đã cảm thấy rất thích nhưng không biết tác giả là ai, cứ nghĩ chỉ là một độc giả bình thường ghiền phim (vì bài viết thấy đăng trong diễn đàn về phim).
    Sau này từ một sự tình cờ mới biết tác giả là một nhà văn, đạo diễn việt kiều, chị Đoàn Minh Phượng (Bút danh là Đoàn Minh Hà). Tác phẩm mới nhất là cuốn "Và khi tro bụi" - NXB Trẻ. Mọi người thử tìm đọc cuốn này xem. B vừa đọc nó chiều qua, quá nhiều cảm xúc.
    Chia sẻ với mọi người bài viết B thích
    TẠI SAO TÔI ĐỌC TIỂU THUYẾT?

    Nếu tiểu thuyết lúc nào cũng hấp dẫn, dễ đọc thì câu hỏi trở nên thừa. Các con tôi không bao giờ hỏi tại sao người ta ăn kem cây. Chúng chỉ hỏi tại sao lại ăn những thứ chúng cho là không hấp dẫn. Con gái tôi cho rằng người ta không cần trồng rau cải hay nuôi cá tôm làm gì, vì con người có thể sống hoàn toàn hạnh phúc nhờ mỗi ngày ăn một bình kẹo dẻo. Tôi giải thích: ăn cà rốt sáng mắt, ăn rau dền luộc bổ máu?
    Tại sao không dừng lại ở những cuốn sách đọc dễ như ăn kẹo dẻo, như Tề thiên đại thánh và Harry Potter. Tìm những cuốn sách ít hấp dẫn hơn để làm gì?
    Vì đọc tiểu thuyết có lợi ích, giống như ăn rau dền luộc bổ máu?
    Chúng ta làm một việc gì đó chỉ khi nào biết được nó có lợi vào việc gì thôi sao?
    Ngôn ngữ của chúng ta có một giới từ rất thông dụng là từ ?ođể?. Học bài để thi đậu, đi làm để kiếm tiền, giao tiếp xã hội để có người quen mà nhờ vả, đi du lịch để mở mang kiến thức, nghe bài Cô Thắm về làng để thư giãn. Tôi nghĩ rằng gắn được vế sau của mỗi câu ở phía sau chữ ?ođể? cho mỗi việc tôi làm là tôi có được mục đích lớn của cuộc đời: nó là tổng số của những mục đích nhỏ xíu và nhỏ vừa, mỗi ngày, mỗi tháng, mỗi năm.
    Cho đến một hôm, một người bạn cho rằng tôi không biết sống trong hiện tại. Tôi sống, cùng lắm, chỉ được một nửa. Tôi nói: ?oSống mới một nửa mà đã quá khó, sống trọn làm sao làm nổi?? Người bạn hỏi tôi: ?oĐứng một chân và đứng hai chân, cái nào khó hơn??
    Tôi về nghĩ lại.
    Cuộc sống tôi là một chuỗi hoạt động đuổi theo những mục đích ở phía trước. Cuộc đời xảy ra vào ngày mai. Không bao giờ có hôm nay. Không bao giờ có sự ung dung trong hiện tại. Hình như lúc nào tôi cũng đang cố giữ thăng bằng, tôi như người đứng một chân thật.
    Ngày chúng tôi còn nhỏ, khi học sinh vật, học về một con thú hay một loại cây nào đó, sách giáo khoa thời trước luôn luôn dạy cho chúng tôi chúng có ích cho chúng ta ra sao. Con chồn cho thịt và lông, con voi kéo gỗ và cho ngà, gỗ bằng lăng dùng làm nhà, cây cầy, bần, đước thì làm than. Chúng tôi chỉ quan tâm đến vạn vật ở chỗ chúng phục vụ được những mục đích nào của con người mà thôi. Cuối cùng phải đến lúc rừng mất và thú tuyệt chủng. Nếu người ta nghĩ rằng trời sinh ra cái cây là vì cái cây, con voi là vì con voi và để yên cái cây và con voi được ở nơi trời sinh ra nó, thì sẽ còn rừng giữ đất, giữ không khí sạch, ngăn lũ xuống đồng bằng.
    Để sống trọn vẹn hơn, theo người bạn học thiền của tôi, khi nói câu nào chỉ cần bỏ đi chữ ?ođể? và cái vế đi sau đó. Đọc sách chứ không phải đọc sách để tích tụ kiến thức cho ngày mai. Nhìn trăng chứ không phải nhìn trăng để tâm hồn thư giãn. Để tâm hồn thư giãn không có gì sai, nhưng nó giới hạn sự nhìn trăng, cũng như đi tìm kiến thức trong một quyển sách loại bỏ những thứ khác trong quyển sách đó không được định nghĩa là kiến thức.
    Một hôm, không ai dạy bảo, con tôi tự nhận ra rằng ăn rau lang luộc chấm tương cự đà ngon hơn ăn kẹo dẻo. Con người tự biết rằng các món ngọt ngào, dễ ăn không thôi không đủ nuôi sống mình. Người ta không chỉ cần có Tề thiên đại thánh và Harry Potter.
    Tôi đọc tiểu thuyết vì tiểu thuyết không mang mục đích gì cả, nhờ vậy việc đọc của tôi thuần khiết. Trong một bức thư không gửi cho một nhà văn cùng thời vào năm 1865, Tolstoy viết: ?oNếu có ai bảo tôi viết một cuốn tiểu thuyết trong đó tôi khẳng định một cách tuyệt đối cái mà tôi cho là quan điểm đúng cho tất cả các vấn đề xã hội, thì quyển tiểu thuyết đó không đáng để tôi dành ra hai tiếng đồng mà viết nó.?
    Nếu cầm một cuốn sách lên, đọc được một lúc, tôi nhận ra được ý đồ của tác giả, thì tôi không còn tin quyển sách ấy nữa. Tôi có ngay cảm giác là câu nào, cảnh nào người viết cũng đưa vào để phục vụ cho cái ý đồ ấy, để khẳng định một quan điểm. Khi đọc một cuốn tiểu thuyết, tôi chỉ muốn được nghe kể chuyện mà thôi. Câu chuyện có đầu có đuôi hoặc thiếu đầu hoặc thiếu đuôi hoặc thiếu cả hai cũng không sao. Nhưng đừng hơn như vậy. Tolstoy cho rằng trong thế giới của nghệ thuật không có chỗ để chứa các công thức giải quyết những vấn đề xã hội.
    Kho tàng triết lý của loài người nằm trong các tác phẩm văn học nhiều hơn trong những cuốn sách triết. Nhưng triết trong tiểu thuyết không có hệ thống, không khẳng định, nó bàng bạc giữa có và không, và nó tùy thuộc rất nhiều vào người đọc. Triết trong văn học là những đám mây trên trời, người đọc ngước nhìn và tự tả cho mình: đám mây này hình con thỏ, kia là ông khổng lồ, còn đây là ông câu cá, có cả chiếc thuyền con của ông ấy. Nếu người đọc nhìn mây không thấy ông khổng lồ và ông câu cá thì cũng chẳng sao, mây vẫn là mây, vẫn đẹp và nhất là nhẹ nhàng.
    Người viết sách triết tìm cách hoàn tất một hệ thống tư tưởng chặt chẽ. Trong cuốn sách triết nào, phần kết luận cũng là phần quan trọng nhất. Còn người viết tiểu thuyết chỉ kể một câu chuyện, lang thang giữa vùng sáng và vùng tối của trái tim con người, đôi lúc phân vân không biết viết bao nhiêu thì đủ, bao nhiêu thì thừa. Cái khó trong một bức tranh là những nét không vẽ chứ không phải những nét được vẽ xuống khung vải. Sự khẳng định làm chết nghệ thuật. Những câu nào người viết còn được viết ra không khó bằng những câu phải để trống để cho nó tự thành hình trong đầu hay trong tim người đọc. Một cuốn tiểu thuyết hay, giống như cuộc đời, không bao giờ hoàn tất.
    Tiểu thuyết, trong khi không mang mục đích thông tin, chuyên chở kiến thức, lại làm cho ta hiểu về con người, về lòng tin, nơi họ sống, lịch sử, thời tiết, mùa màng? sâu hơn những sách chuyên đề. Cơ quan nhi đồng của Liên hiệp quốc có thể thống kê về số trẻ con được sinh ra trong một năm nào đó ở một nơi nào đó ở Phi châu, số trẻ con đau yếu, được chữa bệnh hoặc không được chữa, chế độ dinh dưỡng của chúng, được đến trường, học nghề hay đi cuốc đất. Đọc những bài viết tỉ mỉ đó, bạn không biết một đứa trẻ khi làm vỡ một cái bát nó có bị đòn hay không; miếng thịt hiếm hoi trong bữa cơm gia đình vào miệng người cha hay đứa con ốm yếu nhất; khi buồn khổ đứa nhỏ úp đầu vào lòng mẹ hay đến ngồi bên một gốc cây; nó mơ những gì và kể giấc mơ của nó cho một cái tượng gỗ, đứa em gái hay là những ngôi sao? Nhà xã hội học có thể cung cấp cho bạn trăm nghìn con số tiêu biểu cho trẻ con ở Phi châu, nhưng qua những con số đó bạn không nhìn thấy một gương mặt, một kiếp sống, một hy vọng nào. Bức tranh càng tiêu biểu, thì cây cỏ trong đó càng mờ nhạt. Nhà văn, trái lại, không biết những con số. Anh ta có một câu chuyện về một đứa bé và một nỗi buồn không đếm được bằng số. Anh ta thức đêm đốt đèn để viết câu chuyện ấy ra, không biết để làm gì.
    (Đã đăng trên Thể thao & Văn hóa năm ngoái dưới tên Đoàn Minh Hà)
  2. BeKooool

    BeKooool Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/06/2006
    Bài viết:
    2.809
    Đã được thích:
    0
    Xét theo khía cạnh nào đó , anh rất thik Bunnie và những bài viết của em . Tiếp em nhé ..
  3. HuyenTrang43vt

    HuyenTrang43vt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/01/2007
    Bài viết:
    12
    Đã được thích:
    0
    Mình rất thích đọc sách . Nhất là sách Thắp Một Ngọn Lửa Lòng và Sáng Tạo Bản Thân của Lưu Dung " Lưu Dung là Họa sĩ, nhà văn nổi tiếng của Đài Loan , hiện sinh sống và làm việc ở New York . Những sách của Ông thường là những mẫu truyện ngắn, bình dị , gần gũi , dí dỏm , triết lý sâu sắc về cuộc sống , hướng con người tới một thế giới tinh thần cao đẹp .
  4. bevy2006

    bevy2006 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/07/2006
    Bài viết:
    26
    Đã được thích:
    0
    Chào các bạn! Trong này có bạn nào đọc "Biên niên ký chim vặn dây cót" chưa? Có cảm tưởng thế nào khi đọc cuốn ấy! Còn mình vẫn chưa thoát ra được đây....
    Rất vui làm quen với các bạn
    Được bevy2006 sửa chữa / chuyển vào 13:51 ngày 20/04/2007
  5. bunnie

    bunnie Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/08/2005
    Bài viết:
    1.068
    Đã được thích:
    0
    B chưa đọc, cuốn đó hay không? Hay thế nào? Bạn có thể viết mấy chữ về cuốn sách này cho mọi người cùng biết được không?
  6. bevy2006

    bevy2006 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/07/2006
    Bài viết:
    26
    Đã được thích:
    0
    Tác giả quyển đó là Haruki Murakami, ông cũng là tác giả quyển "rừng Na Uy" mà các bạn thấy báo chí viết về nó khá nhiều trong thời gian qua.
    Nếu ở độ tuổi 7x, khi đọc mình nghĩ các bạn sẽ thấy mình trong đó. Và cách viết của tác giả rất hay, theo cảm nhận của mình thôi... Hy vọng các bạn tìm đọc và cùng chia sẻ với mình.
    Dưới đây là đoạn giới thiệu của báo Người lao động
    Biên niên ký chim vặn dây cót (báo Người Lao động)
    Một ngày, con mèo của Toru Okada, một luật sư vừa bỏ việc, đột ngột biến mất. Tiếp theo, Kumiko, vợ của Toru Okada cũng bỏ đi, chỉ để lại một lời nhắn duy nhất anh đừng tìm cô vô ích.
    Không dễ dàng để mất đi những người thân yêu nhất của mình, Toru nỗ lực tìm vợ và con mèo, nhưng việc tìm kiếm đó liên tục bị gián đoạn bởi sự xuất hiện của những nhân vật kỳ lạ. Một cô gái điếm mắc bệnh tâm thần gọi đến quấy rối ******** anh qua điện thoại, hai chị em thầy đồng, một cô bé 16 tuổi bị ám ảnh bởi cái chết của bạn ******** anh là ?ochim vặn dây cót?, một cựu chiến binh kể lại cho anh câu chuyện về nỗi kinh hoàng của binh lính Nhật trong những năm đầu chiến tranh thế giới thứ hai tại cao nguyên Mông Cổ và trên đất Trung Hoa.
    Trong những ngày tìm kiếm vợ, Toru đã dành rất nhiều thời gian cho việc ngồi trầm tư mặc tưởng dưới đáy một cái giếng cạn, cố gắng đi sâu vào thế giới tinh thần của chính mình. Việc đó đẩy anh đến xung đột với Noburo, người anh rể đầy quyền lực của minh...
    Những ngày tìm kiếm ấy cũng là quá trình nhập cuộc của Toru chiến đấu chống lại cái ác, tìm ra cách thế tồn tại trong hành động, để giải thoát nỗi đau và những ám ảnh tinh thần của mình. Toru Okada chỉ là một người đàn ông Nhật bình thường trong xã hội hiện đại, nhưng những gì xảy đến với anh lại là những điều chẳng hề bình thường. Chúng là hiện thân của sự bất an tiềm tàng trong cuộc sống bình thản hàng ngày, sự sống dậy của quá khứ đã bị bỏ quên, sự phi lý trong cuộc sống tuân theo quy luật thông thường, là cái kì ảo và bất khả tri trong thế giới hiện thực.
    Vừa mang dáng dấp của một cuốn tiểu thuyết trinh thám vừa mang tinh thần hoài niệm lịch sử, vừa là những trang viết về cuộc sống đời thường, vừa là sự khám phá thế giới tinh thần siêu nghiệm, Biên niên ký chim vặn dây cót của nhà văn nổi tiếng Haruki Murakami (từng được biết đến tại Việt Nam qua tiểu thuyết Rừng Nauy) đã kết hợp một cách tuyệt vời những yếu tố kì ảo, phi lý với hiện thực lịch sử. Cuốn sách đã được được nhiều nhà phê bình đánh giá là tác phẩm thành công nhất của Murakami chính bởi sự biến hóa, kết hợp tài tình những yếu tố tưởng chừng đối lập đó của ông.
    Sinh năm 1949, Murakami từng học về kịch tại đại học Waseda, Tokyo. Cuốn sách đầu tay của ông Lắng nghe gió hát đã giành được giải thưởng văn học Gunzou cho tài năng trẻ nhưng danh tiếng của ông thực sự được biết đến qua cuốn Rừng Nauy. Năm 1995, Biên niên ký chim vặn dây cót xuất bản, được các nhà phê bình ngợi khen như tác phẩm thành công nhất của Murakami và giành được giải thưởng văn học Yomiuri. Tác phẩm mới nhất của Murakami là tập truyện ngắn Liễu mù, đàn bà ngủ gồm 25 tác phẩm được xuất bản.
  7. phale81

    phale81 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2004
    Bài viết:
    1.967
    Đã được thích:
    0
    Mới mua mà chưa đọc
  8. unforgiven27

    unforgiven27 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/02/2006
    Bài viết:
    113
    Đã được thích:
    0
    Cả 2 quyển em đều đọc rồi, rất thích cô Midori trong Rừng Na Uy(trước hết vì cô này trùng tên với rượu mùi Midori, he he), là một cô gái biết sống và biết yêu.
    Giọng văn rất hài hước và mới mẻ, đọc rất thích, nhưng quyển Biên Niên Ký Chim Vặn Dây Cót dày và to quá. Nên em đề nghị chị em phụ nữ nên đọc ngồi, nhằm tránh gây ra sự cố đáng tiếc cho dung nhan....đang trên đường xuống dốc của 7x he he (đọc nằm kẻo khi buồn ngủ sách nó đè dập, gãy sống mũi chớ chả chơi), không phải tưởng tượng nhá, bản thân em suýt nữa bị cuốn Tuyển Tập Vũ Bằng nó đè í. Chị em nào có bồ thì bảo bồ đọc cho mà nghe, càng thích, he he.
    Nhân tiện có ai ở đây thích Thương Nhớ 12 của Vũ Bằng không ạ?
    Được unforgiven27 sửa chữa / chuyển vào 20:54 ngày 20/04/2007
  9. SV-Stars

    SV-Stars Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/02/2002
    Bài viết:
    1.255
    Đã được thích:
    0
    Hồi xưa em có một quyển truyện viết về 2 đám trẻ con tranh giành quyền lực trong 1 khu phố. Bọn này chuyên đi cạy mát tít trong cửa kính ô tô để nhai , và cuối cùng là cái chết của một cậu bé. Em chỉ còn nhớ đại khái như vậy, không biết bác nào còn nhớ chuyện đó tựa là gì không nhỉ
    Nhân tiện 7X nhà mình có ai có cuốn "Người lữ hành kì dị" không cho em mượn đọc với
  10. 24h

    24h Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/05/2003
    Bài viết:
    3.432
    Đã được thích:
    0
    em có [​IMG]

Chia sẻ trang này