1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Bạn đứng dậy như thế nào để vượt qua nỗi đau

Chủ đề trong 'Câu lạc bộ Hoa Phượng (HP Club)' bởi saochoi81, 18/10/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. thanchettc

    thanchettc Guest

    Đôi khi trong cuộc sống phải biết chốn chạy, biết chối bỏ những mặc cảm ,........... Đôi khi chỉ cần khóc một lúc. rồi hít một hơi thật dài . Ngủ một giấc dậy là có thể quên đi phần nào những chuyện k hay..Nhưng như mình bây giờ, thì chưa có cách j để đứng đậy và thoát ra cái hoàn cảnh hiện tại. Đã thử mọi cách rồi mà chả ăn thua.
    Chốn chạy cũng chả đươj, mặc kệ cũng k xong..........hiz
  2. metrecon

    metrecon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/11/2004
    Bài viết:
    68
    Đã được thích:
    0
    Bốn năm rồi, à ko phải 5 năm chứ! Quá lâu rồi nhỉ? Nhưng không phải là quá lâu để quên một ai đó! Thực ra quên như thế nào và đứng dậy ra sao thì....cũng ko biết nữa, chỉ biết là thời gian trôi qua thì kỉ niệm cũng trôi qua!
    Khi không còn gì gợi lại về em trong anh cũng là lúc anh nghĩ anh đã quên được em. Quên đi hết nhưng tháng ngày, những gì mà chúng ta đã có. Từ ngày ra trường, đi làm - không có em bên cạnh - vậy mà cũng 4-5 năm rồi! Cứ đâm đầu vào làm, khi muốn chia sẻ lại không biết nói cùng ai. Đến khi ngẩng mặt nhìn lên, nhìn lại để thấy mình làm được những gì và quên đi những gì thì cũng đã muộn - muộn để nhớ em, muộn để muốn quen với một người con gái khác! Anh không muốn so sánh người khác với em, nhưng không hiểu sao anh vẫn phải làm vậy với người khác sau em! Thế mới biết là em quan trọng với anh ra sao? Để rồi, bây giờ anh phải quên em! Đã qua rồi! Qua thật rồi!!
  3. banmai4gk

    banmai4gk Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/02/2006
    Bài viết:
    587
    Đã được thích:
    0
    Đúng là 4-5 năm là một khoảng thời gian không ngắn, nó cũng không đủ để mình quên đi một ai đó. Có khi để quên ai đó thì phải mất cả đời ấy, đến lúc hết nợ với đời rồi thì mới quên đi được ấy chứ. Nhưng mà tớ cũng chỉ nói thế thôi, mọi việc đã qua lâu rồi cơ mà? Bạn hãy quên đi mà đón nhận những điều mới mẻ, bạn đừng nên so sánh giữa người cũ với những người mà bạn chuẩn bị tiến tới , biết đâu đấy bạn lại tìm thấy điều gì đó rất thú vị và hay ho thì sao nhỉ?
    Nếu bạn muốn có một ai đó để chia sẻ thì tớ nghĩ tớ có thể giúp bạn đôi chút
  4. tuanno1

    tuanno1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/10/2003
    Bài viết:
    3.227
    Đã được thích:
    0
    Tính làm chuyên viên tư vén hay sao?
  5. banmai4gk

    banmai4gk Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/02/2006
    Bài viết:
    587
    Đã được thích:
    0
    Trật tự để cho chị câu khách! Nta nói thật thì cứ vào mà trêu đùa, hừm
  6. htb4k45

    htb4k45 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/12/2002
    Bài viết:
    599
    Đã được thích:
    0
    Nỗi đau là cái mà người ta cảm thấy đau xót khi nghĩ đến nó. Vậy cách tốt nhất là hãy tìm đến với những người bạn tốt của mình, uống một cốc cafe, hút một điếu thuốc, đọc một quyển sách mà mình thích. Sau đó về Cty, cắm đầu vào làm việc. Vừa đc sếp khen làm việc tốt, chăm chỉ, lại có thêm xiền over time. Tùy theo nỗi đau mà sẽ có thời gian để quên dài hay ngắn. đấy, cách này cũng đc nhưng sử dụng ít thôi không lại phản tác dụng là die all
  7. saochoi81

    saochoi81 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    16/11/2002
    Bài viết:
    740
    Đã được thích:
    0
    Thế là cũng đã có một thời gian để quên, để nhớ, để làm những gì mình cần phải làm. Nhưng sao khó quá. Kìm nén lòng chẳng được. .................................................. nước mắt chỉ trực trào ra. Không được khóc, phải rồi không được khóc. Nước mắt chỉ như muổi bỏ biển mà thôi. Có ích gì đâu khi những giọt nước không làm cho mình khỏe lại mà lại chỉ làm tràn thêm nỗi nhớ khôn nguôi.
    Đếm từng giây, từng phút, từng giờ, từng ngày ... sao nó trôi qua chậm chạp. Công việc bộn bề nhưng mỗi khi ngẩng mặt lên thì hình ảnh lại hiện về trước mặt.
    Tẩu hỏa nhập ma thật rồi. Nhiều lúc muốn ngủ mãi để ...... những vẫn phải tỉnh dậy. Thức dậy để làm việc, để còn vì bao nhiêu người đang trông ngóng, bao nhiêu điều đang chờ ta phía trước.
    Lại sắp sửa ra đi nơi chân trời mới, mỗi người một nơi . Không biết .........................................
  8. alo_emyeuanh

    alo_emyeuanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/09/2006
    Bài viết:
    164
    Đã được thích:
    0
    Người ta nói, "xa mặt cách lòng", trước đây mình đã dùng cách này để chạy trốn, và đã thành công, dù rằng phải mất hơn 2 năm để làm được điều mình muốn.
    Mỗi người 1 nơi, liệu đó có phải là cách tốt ko? khi mà lòng mình ko dứt được. Quan trọng vẫn là chính mình thôi, khoảng cách chỉ là 1 yếu tố. Xa 102km đã làm mình có 1 cuộc sống mới, đã quên đc 1 người. Nhưng 102km bây giờ lại đang làm cho mình biết rằng, nó quá ngắn, và mình đang rất nhớ 1 người...
    Nếu ko thể quên đi, hãy cứ làm theo những gì mình muốn...
  9. phamhavn

    phamhavn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/11/2004
    Bài viết:
    356
    Đã được thích:
    0
    Nhớ ai đấy em? Cái câu này mình nghe quen quen!
  10. soduadeokinh

    soduadeokinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/11/2003
    Bài viết:
    124
    Đã được thích:
    0
    Nhớ....(dĩ nhiên em ý không nhớ tớ roài nhớ thằng ấy cơ)

Chia sẻ trang này