1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Bạn làm gì trong ngày cuối năm và đầu năm mới?

Chủ đề trong 'Nha Trang' bởi zesman, 01/01/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. nguyenthanhtung80

    nguyenthanhtung80 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    06/11/2002
    Bài viết:
    424
    Đã được thích:
    0
    Từ mùng 1 đến mùng 2 chả biết phải làm gì.... online và ngủ.
    Mùng 3 đi họp lớp. Cái lớp cấp 3 chán bỏ xừ.... năm nào cũng như nằm nào toàn là những gương mặt mốc ngày nào cũng gặp vài lần ---->>>> chán.
    Mùng 4 lên cty để sếp lì xì sau đó kéo nhau đến nhà sếp và các nhân viên trong phòng để chúc Tết. Tối họp lớp cấp 2, nhậu tè lè rồi về nhà ói.
    Mùng 5 dự định cưỡi chiếc Nouvo lên Đà Lạt chơi vài ngày nhưng năm nay ko như năm trước vì tình hình kinh tế của mấy thằng bạn bị eo hẹp nên có thể bị hủy bỏ..... chán.
  2. biendaikho

    biendaikho Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/10/2005
    Bài viết:
    3.896
    Đã được thích:
    0
    say rồi , đi ngủ đây !
  3. zesman

    zesman Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/03/2002
    Bài viết:
    1.052
    Đã được thích:
    0
    ặ, hôm nay là mạng 2 Tỏt à? Hôm qua chỏằĐ nhỏưt 'ặỏằÊc nghỏằ? nên còn nhỏằ> 'ó là mạng 1 tỏt. Đỏn thỏằâ 2 cuỏằTc sỏằ'ng thặỏằng nhỏưt trỏằY lỏĂi, quên mỏƠt tiêu 'ang Tỏt. Lên mỏĂng 'ỏằc bĂo mỏằ>i nhỏằ> ra. He, he, ....'ỏằ" mỏƠt gỏằ'c.
  4. zesman

    zesman Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/03/2002
    Bài viết:
    1.052
    Đã được thích:
    0
    Có việc cần tra thông tin từ những bài viết cũ. Bất chợt phát hiện ra bài viết của mình từ trước Tết năm ngoái. Đọc lại và so sánh cảm xúc hiện giờ sao mà khác xa thế. Mà năm ngóai thời gian cứ kéo dài lê thê, năm nay thoáng một cái đã bay hết 12 tháng....
    Khoe với mọi người những suy nghĩ của mình trước cái Tết năm ngoái. detunhapmon thử so sánh xem, đến Tết năm sau, cảm giác so với Tết này như thế nào.
    ----------------------------
    Nhớ thời gian học ở Sài Gòn. Hồi đó máu lắm. Muốn làm thật nhiều điều, làm cho bà con nó nể mình. Nhưng cứ sắp đến Tết lại nổi lên một cảm giác nhớ nhà, mong muốn trở về Nha Trang kinh khủng. Hồi đó cùng với thằng bạn hồi cấp 3 ở trọ chung. Sở thích hai thằng hầu như lệch pha nhau. Chỉ có một điểm chung là đến Noel là tìm nhạc Giáng Sinh, đến Tết thì nghe nhạc mừng năm mới. Nhà Z tôi ở trọ coi hai thằng tôi như con cháu trong nhà. Lễ tiệc, ăn nhậu gì cũng có mặt hai thằng. sửa cái bể nước, giăng dây đèn Giáng Sinh, lặn lội mua cây thông Noel, làm bánh xoè, bánh thuẩn, bánh nướng ăn Tết đều có mặt hai thằng. Nhớ nhất là làm bánh nướng. Cái bánh đó hình trái tim, nên đơn giản gọi là bánh trái tim. Nghe nhà chủ bảo bánh này xuất thân từ Quảng Ngãi. Cứ khoảng 19,20 Tết là cả nhà bắt đầu làm bánh. Tất nhiên với trình độ cao thủ như Z tôi thì mấy công đoạn công phu chẳng đến lượt mình. Z tôi thường thủ sẵn một cái kéo. Ngồi cạnh bà chị dễ thương con nhà chủ, bên cạnh là cái bếp lò nấu bằng than. Bà chị thì đúc bánh. Cái tay trắng muốt của bà chị cứ nhanh thoăn thoắt, hết đổ bột vào khuôn này, lại qua cái khuôn khác mà đổi mặt bánh. Z tôi chỉ có mỗi nhiệm vụ là ngồi tiếp chuyện bà chị yêu quí. Tay lăm lăm một cái kéo, cứ xong mẻ bánh nào là cắt mẻ ấy theo những đường lõm đã có sẵn để thành những cái bánh hoàn chỉnh. Thật tình, cái cảm giác ăn bánh mới ra lò mới thật là "khoái lạc", thật khó có bàn phím nào diễn tả nổi. Nhà Z tôi trọ hay uống trà, ngày nào cũng pha mấy bình uống cho đã. Thấy hai chị em tôi làm bánh vất vả. Ông Chín chủ nhà liền pha ngày một bình trà thượng hạng mang xuống bếp cho hai người uống đỡ nhọc. Thế đấy, bánh mới ra lò sẵn, bên là bình trà ngon, cạnh lại là bà chị xinh đẹp ngồi thủ thỉ. Lạc thú nào bằng. Cứ mỗi lần muốn "chơi" một cái bánh là Z tôi lại lạng đường kéo sang một cái và hét toáng lên "hỏng rồi". Bà chị tính tình hiền lành, bị bọn tôi chọc không biết bao nhiêu lần, biết Z tôi cố tình cắt hỏng bánh để ăn nhưng cũng chỉ cười trừ. Có chăng thì bảo "nhờ chừa cho chị cái nha em". Làm bánh nhiều, chỉ nhọc công bà chị, được lợi mấy thằng em. Mấy lần chào nhà chủ về Nha Trang ăn Tết, thế nào cũng phải phanh cái ba lô đã kéo xuệt-van-tuya cẩn thận ra để nhồi thêm một hộp bánh trái tim to đuỳnh to đoàng mà Z tôi đã ăn ngán đến tận cổ.
    Nhà Z tôi trọ họ làm gia công thủ công. Gần đến Tết công việc càng nhiều, làm cứ gọi là không kịp tay. Cứ 1,2 ngày, người con út của nhà chủ, bằng tuổi ông anh tôi, thoáng thấy tôi két cái xe hai bánh có gắn động cơ (gọi thế cho nâng cao giá trị cái xe mà tôi sở hữu) ngay trước của nhà là lại hỏi tôi rảnh không. Đi cùng với ảnh ra bến xe miền Tây gửi hàng. Thật ra ảnh đi một mình cũng chẳng chết ai, có điều hai anh em đi chung nó vui. Dọc đường ảnh lại kể những sự kiện hay hay mấy Tết trước ở Sài gòn, kể về những chậu mai, chậu cúc ngày Tết đất Sài Thành. Có hôm, giao hàng xong, thấy thời gian còn thư thả. Ảnh còn rủ tôi lên Gò Vấp, tấp vô mấy nơi bán chậu kiểng, hoa Tết xem mấy chậu mai. Thỉnh thoảng hú tên tôi hỏi xem chậu mai này được không. Đặt vào cái góc nhà nào cho hợp....
    Thật, không khí Tết những ngày ấy cứ gọi là tràn ngập trong tôi. Càng làm tôi mong muốn trở về Nha Trang hơn biết bao giờ hết. Phụ một tay lo cho nhà người khác cái Tết mà chạnh lòng nghĩ đến ngày xưa, "bị" ba mẹ nhờ có tí việc đỡ cho ba mẹ chút việc ngày Tết mà cũng cau mặt cau mày. Lòng cứ háo hức nghĩ đến ngày về Nha Trang. Nghĩ đến khi về mình sẽ quét vôi lại bức tường rào trước nhà. Năm rồi mưa nhiều, thế nào tường cũng lại đầy rêu. Nghĩ đến cảnh cửa nhà, àh, cái cổng nữa chứ. Thế nào rồi cũng phải căng đầu, canh mắt cho thiệt chuẩn để pha màu cho trùng với cái màu mà mẹ ưng ý. Rồi miệt mài, tỉ mỉ mà quét từng nhát sơn. Nghĩ đến việc chở mẹ đi mua sắm đồ ăn ngày Tết. Nhất là những lúc đi lấy bánh chưng, chả lụa, chả bò đã đặt sẳn về. Nghĩ đến việc phải xắp xếp sao cho cái tủ lạnh ngày thường vẫn trống huơ trống hoác làm sao cho vừa khít đống lương thực dữ trũ ba ngày xuân. Nghĩ đến việc phụ mẹ lo cho bữa tất niên cuối năm, tất niên nhà tôi thường đông khách lắm mà. Cứ nghĩ đến những việc ấy mà muốn nhảy lên tàu về Nha Trang ngay lập tức. Thế mà có đơn giản vậy đâu. Năm thì vì "em họ", năm thì cơm cháo gạo tiền. Chậc, hoá ra chẳng có năm nào lo chuyện bài vở. Lạ, mà cũng may, ngày thường thì lo quýnh cả lên, đến mấy ngày cận Tết, thầy cô tâm lý, thương học trò, "cho tụi bay xả láng".
    Bây giờ, chỉ còn chưa đầy một tháng nữa là mồng một Tết. Chạnh lòng nghĩ Tết này con xa nhà. Và thật còn lâu con mới lại có thể có một cái Tết cùng gia đình. Con thèm được chở mẹ đi mua đồ Tết, thèm được quét vôi bờ tường rào, sơn lại cánh của, cái cổng nhà mình, thèm được tất bật đủ chuyện lo bữa tất niên. Thèm cái cảm giác bước xuống tàu, ra đến công viên, hít một hơi thật sâu cho thoả lòng hai lá phổi, rồi thả bước đi bộ về nhà, dọc đường ngắm nhìn hoa, thật nhiều hoa bán đầy trên vỉa hè. Mà thậm chí còn thèm đi được chuyến tàu về vào sáng tinh mơ. Đi ngoài đường mát rượi cả làn da. Về đến trước cổng nhà hú thật to gọi ba mẹ. Biết ba mẹ vẫn nghe đấy, nhưng gọi một hai tiếng lại leo tường nhảy vào ngay.
    B. ơi, tao cũng thèm được gặp mày nữa. Tao thèm đến tô phở đêm giao thừa. Tao với mày vẫn có cái lệ bất thành văn là ăn phở kết thúc một đêm giao thừa đầy hoành tráng. Tao tự hỏi Tết này mày xử cái lệ ấy ra răng. Tao với mày giờ càng có ít thời gian để có thể gửi cho nhau một cái e-mail, mỗi đứa có những mối bận tâm riêng. Và dường như chẳng có sự bận tâm nào của hai thằng có phần giao gì, dù là nho nhỏ đi nữa. Tao biết mày giờ sắp cưới vợ đến nơi. Và tao biết dù có thế đi chăng nữa, mày vẫn sẵn sàng lạng xe chở tao đi khắp nơi ba ngày Tết, nói chi đến đêm giao thừa.
    Chậc, than mãi đến bao giờ. Định ghi lại kỷ niệm cho vui cửa vui nhà, Vậy mà chuyển sang than, đúng là nhà cư vi..
  5. detunhapmon

    detunhapmon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/10/2005
    Bài viết:
    400
    Đã được thích:
    0
    Năm nay được nghỉ đông 2 tuần trùng với dịp Tết Âm Lịch, thành ra có nhiều thời gian chơi bời nhậu nhẹt suốt. Mấy bữa nay có mặt ở nhà đâu, nên cũng chưa nhậu nhẹt được với mấy thằng chiến hữu trong KTX nữa. Hôm nay về mà có thấy thằng nào ở nhà đâu, vậy là tụi nó cũng bận công chuyện như mình. Thôi thì tranh thủ vào NTC "than thở" xíu, ngày mai lại phải đi chiến đấu tiếp nữa rồi.
    Được đón Tết ở nhà bên cạnh người thân và bạn bè cũ thì còn gì bằng. Đã 4-5 năm xa nhà, mà mỗi năm thì được ăn 2 cái Tết(Tết Dương Lịch và Tết Âm lịch), vậy là đã được khoảng 9 cái Tết xa nhà rồi đó. Nhưng mà làm gì có cái nào so được với khoảng thời gian ở nhà. Nhìn lại 9 cái Tết đã qua ở đây thì lần này đến lần khác đều theo một khuôn khổ, cũng giống như là tổ chức một buổi tiệc trong năm có khác gì mấy đâu. Trước Tết thì cùng nhau nấu ăn, chuẩn bị mọi thứ, rồi đến giờ G thì bắt đầu chiến đấu cho no cái bụng, rồi thì chúc Tết, rồi thì chơi trò chơi, rồi thì nhậu nhẹt phê phê rồi discothèque, đến lúc chán rồi thì bắt đầu bài bạc sát phạt vận may đầu năm(năm nay đen bạc thua sạch sẽ, chỉ còn hy vọng đỏ tình gỡ lại chút đỉnh ).
    Năm nay được cái dịp nghỉ(có năm sáng Mùng Một Tết mà phải lốc cốc đi thi) và cũng có nhiều điều phấn khởi thành ra cứ đi chơi suốt, đến đâu cũng là nhậu nhẹt thôi nhưng vẫn chưa thấy chán. He.he.. nhậu nhẹt thì chán thế nào được.
    Zesman hay những bạn khác đón Tết xa nhà có lẽ cũng chỉ có thế thôi.
    Trở lại cái Tết ở Việt Nam. Năm ngoái được đón Tết ở nhà thật là tuyệt vời. Mặc dù mới Mùng 3 phải một mình vào lại Sài Gòn để sang lại bên này, nhưng có lẽ đó là cái Tết tuyệt vời và ấn tượng nhất trong đời.
    Mấy năm rồi mới được ăn Tết ở nhà thành ra được gia đình và bạn bè chìu ghê. Gặp mấy thằng bạn cũ(học chung cấp 2 và 3, lên đại học thì ở chung) có bao giờ thấy buồn chứ, gặp nhau không có cái gì để chơi là nhậu sẽ vui liền àh.
    Hôm vừa về đến sân bay là bọn bạn đón thẳng vào quán nhậu luôn, vác cả cái vali to ình vào quán chiến luôn(thành tích này chẳng ai = mình rùi). Vào quán mấy thằng toàn ưu tiên cho mình chọn mồi, mà mịa bọn nó cũng ác thiệt, mình chọn toàn đồ ngon mà có kịp ăn gì đâu, hết thằng này đến thằng kia cụng ly, đến lúc thở được thì hết mịa đồ ăn rùi. Bạn bè mình lúc nào cũng tuyệt vời thế đấy,..he.he.. mình đến chỗ nào là "xôm" chỗ đó, cả những thằng bạn bên này cũng cho là vậy, thành ra có cái độ nào mà bọn nó không rủ hay không thấy cái mặt mình.
    Về nhà thì ba mẹ chìu khỏi nói, có muốn cái gì mà không được. Ở nhà cứ tưởng mình ngoan và thư sinh lắm, ba đi nhậu cũng chở mình theo để phá mồi thoải mái "vì nó có biết nhậu đâu". Đến một bữa có hội chiến nhau giữa 2 nhóm học ở Sài Gòn với nhóm học ở Nha Trang và phía ngoài. Mình nằm trong nhóm hội Sài Gòn, chiến nhau tơi bời với phần thắng về phía hội Sài Gòn. Về nhà nôn tè le ông bà hết hồn... không bàn nữa .
    Đợt về năm ngoái hầu như ngày nào cũng nhậu. Ngày đầu tiên về nhà thì buổi trưa bạn đã vào chở đi, nhậu đến tối khuya chưa về, mà còn tắt điện thoại để khỏi bị làm phiền nữa chứ, làm mọi người trong nhà đi tìm khắp nơi. Chiến tích thì nhiều vô kể...he.he... Mặc dù hơi hư hỏng vậy, nhưng vẫn còn đó những chuẩn mực nên vẫn được ba mẹ và nhiều người thương và quí trọng hehe...
    Năm ngoái Tất Niên được phép mời bạn bè về nhà ăn uống nhậu nhẹt vui quá trời.
    Nhớ nhất là mấy ngày trước Tết, ngày nào cũng chở mẹ đi chợ, để mẹ ở chợ rồi vòng vòng mấy chỗ bán hoa Tết, không khí ở đó thật tuyệt vời. Thường xuyên được soi mấy em gái xinh tươi không hiểu từ đâu xuất hiện trước mặt mình. Những cảm giác ở những khoảnh khắc đó tuyệt vời không thể tả nổi.
    Và Tết năm ngoái cũng không quên làm một chậu hoa như thường lệ hồi xưa còn ở nhà, vì ba rất thích chơi hoa và cây cảnh.
    Được chơi Tết có 3 ngày, phải vừa gia đình vừa bạn bè. Đi chơi với bạn thì lại tranh thủ ghé nhà một chút, chạy đi chạy lại hoài cũng mệt nhưng thật vui. Một cái Tết nhớ mãi không quên.
    Sáng Mùng 3 Tết họp bạn, cố tình bận việc gia đình để đến trễ nhất. Mình xuất hiện bọn nó bảo như minh tinh Hàn Quốc(vì hôm đó ăn mặc cũng hơi chất một tí), bọn nó vỗ tay ầm ầm làm mấy em trong quán nhìn mình wài ngượng ghê, mà sao không thấy ai xin chữ kí hết trơn . Lần này họp lớp nên đầy đủ các mặt anh tài và đi ăn uống, nhậu nhẹt, rồi đến phần karaokê thì mình phải về chuẩn bị đồ đạc.
    Đến giờ lên đường thì bọn nó xuất hiện, bọn nó có thèm nói với mình tiếng nào đâu, chạy ầm ầm vào nhà, mở tủ lạnh khui bia uống, mịa cha tụi nó, tức quá vì lúc đó mình đâu có nhậu được . Sau khi chia tay với gia đình và tụi bạn bè thì mình lên đường vào Sài Gòn rồi bay.
    Kết thúc một cái Tết đầy ý nghĩa trong cuộc đời, một cái Tết trên cả tuyệt vời và sẽ mãi mãi không thể nào quên.
    ***...hồi lúc khi nhận được tin đi du học thì bạn bè đã cho rằng mình đã có thể viết được nhật kí. Với thêm bao thăng trầm, bạn bè bên này có bảo giờ không viết thì sau này quên sao. Nhưng bây giờ sự nghiệp đang ở con số 0, thành ra phải đợi sau này thành đạt đã rồi mới có thể viết được...***
  6. zesman

    zesman Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/03/2002
    Bài viết:
    1.052
    Đã được thích:
    0
    Bác dtnm bây giờ không viết. Đợi đến khi có sự nghiệp rồi mới viết thì là điều không thể rồi . Em đố bác lúc bác có sự nghiệp rồi bác có thể viết nhật kí được đấy. Có chăng là sau này bác có sự nghiệp vẻ vang. Cuối đời rảnh rỗi, dư thời gian, tiền bạc, bác thuê anh nhà văn nào đấy mới ra trường ngồi viết hồi kí cho bác thì được.
    Em cũng như bác, lần đầu mới về nước đi nhậu suốt. Nhưng xem chừng em nhậu "tư cách" hơn bác . Xuống sân bay vẫn còn cất kịp cái vali vào nhà thằng bạn, xong mới đi nhậu với mấy thằng bạn hồi học đại học. Tối mua vé tàu về NT không kịp, ân hận quá, thế là nhậu tiếp. Nhậu đến lúc thấy thương mấy em ở quán nhậu, cứ phải thức mà phục vụ cho mỗi một bàn. Đành phải về. Tối hôm sau mới có mặt ở NT đã xách xe rủ thằng bạn thân làm vài chén "mừng anh quay về từ cõi tử" .
    Con trai xa nhà mấy ai mà không vướng cảnh nhậu nhét. Có những thằng không biết uống rượu bia. Đến nỗi bị đặt biệt danh là "nửa li" (li hạt mít nhé), thế mà 2 năm sau đã được mỹ hiệu "nửa két"...... Nhưng chẳng hiểu sao giờ đây em chán nhậu rồi bác ạ. Nhậu chẳng qua cũng chỉ vì ham vui. Vui hay không phải có bạn hiền đối ẩm mới vui. Cả năm nay đã có mấy dịp được đối ẩm với bạn hiền đâu. Chắc có lẽ vì thế mà đâm chán. Giao thừ vừa rồi em cũng chỉ tham dự party tất niên. Thường thì cảnh nhậu nhẹt hoành tráng chỉ diễn ra ở tăng 2 sau party. Nhưng đợt rồi em cáo lui về sớm. Giao thừa lại ngồi chat với thằng bạn cùng tâm trạng (dek có cảm giác gì Tết đang đến cả). Hồi Tết tây em còn có chút tâm trạng, nhưng đêm giao thừa thì hầu như là không.
  7. detunhapmon

    detunhapmon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/10/2005
    Bài viết:
    400
    Đã được thích:
    0
    Hehe... mới dzìa nhà, dzừa kịp đọc xong tất cả bài viết, đầu năm NTC đông dzui ghê. Zờ phải đi nữa rùi, nhậu thêm bữa cuối, mai dzìa là vào trường học luôn
  8. detunhapmon

    detunhapmon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/10/2005
    Bài viết:
    400
    Đã được thích:
    0
    test
    Được detunhapmon sửa chữa / chuyển vào 05:45 ngày 08/02/2006
  9. detunhapmon

    detunhapmon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/10/2005
    Bài viết:
    400
    Đã được thích:
    0
    He..he...chuyện nhật kí, hồi kí thì dtnm chắc chắn rằng không có chuyện nhờ người khác viết giúp mình đâu. Có lẽ là sẽ viết nhật kí thôi, còn hồi kí thì chưa khi nào nghĩ đến. Nghe pác nói thế em cũng suy nghĩ lại, nhưng có điều đến khi nào mới bắt đầu thì chưa biết được.
    (hix..hix..viết xong rồi xóa nhầm mất phải mất công viết lại).
  10. detunhapmon

    detunhapmon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/10/2005
    Bài viết:
    400
    Đã được thích:
    0
    @nhatrangmuathu: từ Tết zờ nhậu nhẹt zữ hông, có lên được thêm chai nào nữa hông? Em càng ngày càng xuống đô pác àh.
    @biendaikho: năm nay ăn Tết có vẻ dzui nhỉ! Tình hình đầu năm mới giờ có thu được thắng lợi jì hông? Mà lúc trước em muốn bản quyền lyanhnguyen pác không tin tưởng, không có ý kiến, zờ pác thả cho em nó tự do thế thì lỡ bị thằng nào đểu đểu bắt mất thì khổ đời em nó
    Được changes_of_my_life sửa chữa / chuyển vào 19:40 ngày 11/12/2006

Chia sẻ trang này