1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Bạn nghĩ sao về sinh viên, giảng viên và bác sĩ ngành Y chúng ta (đọc hết 4 trang đầu rồi hãy đánh g

Chủ đề trong 'Sức khoẻ - Y tế' bởi luuthuy, 10/05/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. luuthuy

    luuthuy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/06/2002
    Bài viết:
    2.109
    Đã được thích:
    1
    Trả lời bạn Phạm Quỳnh Trang, ko biết bạn có dùng tên thật hay ko nữa. Nhưng đối với tớ ko quan trọng, thực ra là có lẽ bạn chưa đọc đến trang thứ 4 nên chưa hiểu vấn đề tớ nói rồi.
    Nhưng tớ cũng xin trả lời cho bạn hai vấn đề bạn hỏi.
    Vấn đề thứ nhất: Tôi xin phép trả lời, tôi rất hay bỏ học vì tôi cảm thấy các thầy trường Y giảng dạy ko hay, còn nhớ hồi năm thứ nhất môn giải phẫu học tôi bỏ học gần hết, tuy nhiên riêng có một buổi chẳng ai ép tôi mà tôi vẫn phải đi. Đó là buổi giảng của một giáo sư tôi quên tên, bài giảng rất hay và sống động, tôi nghe mà như nuốt từng lời.
    Ngoài ra, tôi cũng gặp một số thầy rất giỏi mà tôi rất kính phục, tuy nhiên xin nói thật số này ko nhiều so với số mà tôi được học.(Hình như chỉ đếm trên đầu ngón tay thôi)
    Vấn đề thứ hai, thực ra nếu chị ko ngại nói sự thật thì sinh viên của trường Y HN rất lười đọc sách ngoại khoá ngoài các sách giáo trình, đặc biệt là các sách mà ko phải là chuyên ngành nữa thì càng hiếm. Vấn đề ngoại ngữ lại càng là vấn đề yếu của sinh viên trường Y. Chị chắc nắm rõ cách giảng dạy ngoại ngữ của trường Y rồi, một tuần có hai đến 4 tiết, giảng viên thiếu nhiệt tình và kém hiệu quả, chăm chăm cho sinh viên đi học ngoại ngữ ở ngoài.....
    Tất cả cái này là thực tế ko chối cãi được của trường Y. Tất nhiên cũng có nhiều quái nhân nằm ẩn mình ở trường Y. Điều này thì ai cũng rõ, nhưng tôi vẫn xin nhắc lại cho chị, số này là ko nhiều.
    Thân chào chị. Nếu chị có nhã hứng thì cứ post tiếp chúng ta cùng thảo luận.Xin mời chị một cốc bia, ko biết chị có uốngko nhỉ vì bên trường Y tôi chưa thấy có bạn gái nào uống bia
    Sống chiến đấu vì khoa học muôn năm
  2. trangsarah

    trangsarah Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    29/01/2002
    Bài viết:
    641
    Đã được thích:
    0
    Chào chị Luuthuy,
    Tôi cũng chẳng định tham gia vào topic này, nhưng nghe lý luận của chị có nhiều điều tôi thấy không đúng nên xin góp vài lời. Trước là để nói với chị, sau là để mọi người có một cái nhìn khác về trường Y Hà nội của tôi (và cũng là của chị nữa, đúng không?).
    Thứ nhất, về chuyện các thầy. Tôi thực sự thất vọng khi thấy chị nói rằng không có các thầy xứng đáng. Chị lấy ví dụ môn giải phẫu từ năm thứ Nhất. Ừ thì môn giải phẫu nhé! Chị đã nghe thầy Hưng, thầy Huy, thầy Vương...giảng bài chưa. Các thầy chẳng phải giáo sư như chị nói đâu nhé! À, phải rồi, chị bỏ HẦU HẾT các buổi học thì làm sao mà nghe các thầy giảng được. Chị biết không, ngay những ngày đầu tiên chập chững vào trường, chính phong cách giảng dạy hay, cuốn hút và rõ ràng mạch lạc của các thầy giải phẫu mà làm cho tôi thấy yêu ngành Y hơn đấy. Ngay cả đến sau này, khi ôn thi nội trú, học lại môn giải phẫu, tôi vẫn cảm thấy còn say mê như ngày học năm thứ nhất.
    Đến những năm đi lâm sàng, tôi còn càng gặp nhiều người thầy mà tôi thấy kính phục hơn. Trước tiên, chưa nói về chuyên môn, hầu như tất cả những người được giao nhiệm vụ giảng bài cho sinh viên (không chỉ là các thầy cô trong bộ môn đâu nhé) đều có một lòng nhiệt tình thật đáng ngưỡng mộ. Chị có thường xuyên tham gia các buổi giao ban của Giáo sư Trần Ngọc Ân cho SV và BSNT ở giảng đường C bệnh viện Bạch Mai không? Chắc hẳn chị cũng nhận thấy, mặc dù Thầy rất già, rất nhiều nhiệm vụ: trưởng khoa CXK bệnh viện Bạch Mai, Giám Đốc BV E, nhưng chưa bao giờ Thầy bỏ lỡ một buổi giao ban nào. Và bao giờ các buổi giao ban của Thầy cũng hay, cũng sinh động, cũng có những kinh nghiệm, những ví dụ thật dễ nhớ cho dù bệnh án giao ban có thể na ná như nhau giữa các buổi. Chị đã bao giờ nghe Thầy Bách giảng bài ở khoa Cấp cứu bụng bệnh viện Việt Đức chưa? Chắc ai cũng biết Thầy là người quan trọng thế nào, vậy mà bao giờ Thầy cũng giành thời gian giảng bài cho sinh viên. Sáng thứ hai hàng tuần, Thầy đều giao ban đến cả tiếng đồng hồ trên hội trường cho những người đang đi học. Tôi vẫn còn nhớ như in những ngày đầu tiên đi bệnh viện, được chính Thầy cầm tay dạy cho cách khám động mạch mu chân. Chắc chắn những kinh nghiệm đó, dù chỉ được trải qua một lần, sẽ không ai có thể quên. Còn nữa, chị có biết Giáo Sư Nguyễn Đức Phúc không? Thầy tuy không phải là người có phong cách giảng bài thật hấp dẫn, nhưng tôi vẫn cảm động về sự nhiệt tình có một không hai của Thầy. Buổi giảng lý thuyết nào, Thầy cũng đến sớm hơn cả SV, chuẩn bị đầy đủ tài liệu để đưa cho cán bộ lớp photo. Buổi sáng nào học ở khoa Chấn Thương Chỉnh Hình, chúng tôi chẳng cần mời,Thầy cũng tự động tập hợp cả tổ lại để giảng bài. Và cho dù có ai đó không chịu nắm tình hình bệnh nhân, Thầy cũng chẳng quát mắng. Cho dù bây giờ không còn cơ hội để học Thầy nữa, tôi vẫn luôn có cảm giác Thầy như một ông tiên hiền từ đã xuất hiện trong quãng thời gian sinh viên của tôi.
    Đó là tôi mới chỉ nói sơ qua về một số ?ocây cổ thụ? của trường. Còn rất nhiều người như vậy nữa. Vậy mà tôi không hiểu tại sao chị lại không nhận ra? Hay ý chị chỉ muốn nói đến những người thầy cô trẻ tuổi, những NT, những BS không chính thức trong các bộ môn? Vậy thì tôi lại lấy ví dụ tiếp đây. Chị TN cách đây một hai khoá, chắc là vẫn có cơ hội tiếp xúc với bác sỹ Đỗ Duy Cường ở viện YHLS các bệnh nhiệt đới chứ? Chẳng hiểu chị nhận xét thế nào, chứ tôi vẫn còn nhớ như in các buổi đi trực cùng thầy Cường. Thầy lôi sinh viên đi buồng từ 8h tối đến 12h đêm vẫn còn chưa xong. Thầy trò đều mệt nhưng thấy rất hài lòng vì BN nào cũng được xem xét, đánh giá một cách kỹ lưỡng. Chị chắc biết anh Nguyễn Lân Hiếu, anh Quang, anh Thái ở Tim Mạch chứ? Hồi tôi Y4, các anh ấy vẫn là NT, chỉ hơn chúng tôi 2,3 tuổi đấy. Vậy mà chính nhờ sự nhiệt tình của các anh ấy chứ không phải một thầy cao siêu nào, chúng tôi đã biết phân biệt các tiếng tim, đọc điện tâm đồ một cách chính xác. Ngoài ra, tôi còn cảm thấy biết ơn rất nhiều những BS không phải thầy cô chính thức trong các bộ môn. Cô Dung ở khoa TN viện BM, cô Liên ở khoa SN , thầy Thành ở khoa LN , thầy Hùng khoa gan mật viện VĐ...Tất cả họ cho dù kỹ năng sư phạm, kinh nghiệm không quá tuyệt vời nhưng lòng nhiệt tình, đem hết tâm huyết giảng dạy cho SV thì không thể so sánh được. Vậy mà không hiểu sao chị còn chưa thấy là xứng đáng? Phải thế nào nữa mới đủ trình độ làm thầy cô của chị đây?
    Sở dĩ tôi viết đoạn trên quá dài vì có rất nhiều những người mà ít nhất một lần tôi đã học được một kinh nghiệm gì đó từ họ. Trên đây chỉ là vài cái tên tôi chợt nhớ ra. Tất cả họ, dù nhiều hay ít, tôi cũng đã gọi là Thầy, Cô với lòng kính phục, ngưỡng mộ. Tôi đã từng được nghe Thầy Ân nói rằng: ?oNgành Y là ngành không ngừng học hỏi, học hỏi bất kỳ người nào. Ai cũng có thể là Thầy của bạn. Phải góp nhặt từng ít một mỗi ngày kinh nghiệm của mọi người để tạo thành kinh nghiệm của mình?. Thậm chí, chắc chị cũng hiểu, lúc mới đi BV, nếu không có các Y tá chỉ cho từng bước thì còn lâu chị mới biết tiêm truyền cho đúng cách, biết băng bó BN. Họ cũng có thể được coi là những người Thầy đáng kính trọng đó. Có thể các thầy, các cô ngoài đời, trong việc này việc nọ, họ không tốt nhưng với những gì họ đã dạy dỗ tôi thì cũng đã quá đủ để kính trọng rồi
    Thứ hai, tôi muốn nói đến việc học và đọc sách tiếng nước ngoài. Chị bảo là ở trường mình sinh viên không chịu đọc sách ư? Hoặc chỉ là thiểu số. Đấy là chị đã không biết đấy thôi. Lấy ví dụ từ ngay bản thân tôi đây. Tất nhiên tôi có một lợi thế là thích ngoại ngữ và học tốt. Tôi chịu khó tìm sách y học tiếng Anh, Pháp để đọc, để bổ sung cho các đề cương ôn thi các môn, để có những kiến thức mà các thầy không có cơ hội truyền đạt. Mà cũng chẳng phải tìm ở đâu xa đâu chị ạ. Thư viện của trường thỉnh thoảng lại có một đợt sách nước ngoài bán cho SV rất rẻ. Tôi hay lên mua. Và chị có biết không, tôi đã phải vất vả vô cùng để chen lấn giữa cả một đám đông SV cũng cùng mục đích. Và nếu tôi chỉ lên chậm một ngày thì đã chẳng có quyển sách nào để mà mua nữa rồi. Có thể chị cho rằng, toàn một bọn sính, thấy rẻ mua về để khoe. Nhưng thực tế thì không đâu chị ạ. Tôi đã từng chứng kiến những quyển sách như thế được photo đi, lại , được đánh dấu xanh đỏ trong các trang sách, được ghi chú nghĩa của các từ chi chít...Mà cũng chẳng ở đâu xa, từ chính các bạn trong tổ, trong lớp tôi. Họ cũng chẳng phải là một anh Thái ở viện Lây, một chị Thuỷ ở viện VĐ và cũng có thể những gì họ thu nhận được trong các cuốn sách ấy cũng không nhiều. Nhưng cái quan trọng là tinh thần muốn được học hỏi, được tìm hiểu. Có thể, ở trường, các thầy cô trong BM ngoại ngữ không giỏi, dạy không hấp dẫn nhưng đâu phải học ngoại ngữ là chỉ từ họ. Bao nhiêu sách vở, báo chí, internet mà chị cũng đang dùng đấy, đó không phải là nguồn kiến thức ngoại ngữ hay sao? Tôi thấy quanh tôi,trong lớp, trong tổ, chẳng có ai là không chịu khó tiếp cận những cái đó cả, cho dù họ không thực sự giỏi. Trong lớp ôn thi NT, có rất nhiều bạn tôi không giỏi NN, nhưng họ cần mẫn, chăm chỉ. Và một đứa được coi là học ngoại ngữ dễ dàng như tôi đôi khi cũng phải thán phục đấy!
    Điều cuối cùng tôi muốn nói (tất nhiên, đây chỉ là ý kiến của riêng tôi) rằng tôi yêu quý ngành Y, tôi yêu quý trường Y của tôi. Cho dù hiện nay có nhiều chuyện chẳng hay ho gì nhưng tôi vẫn luôn luôn tự hào nói với bất kỳ ai hỏi mình là BS, minh đã học ở trường Y Hà nội. Tôi thật không thể hiểu nổi tại sao lại có thể chê bai trường mình, lại có thể nói không tốt về các thầy cô mình, sau khi đã có một quãng thời gian dài trong trường Y HN. Điều đó chỉ có thể xuất phát từ một sự KHÔNG SAY MÊ, không yêu quý nghề nghiệp. Thế thì tại sao lại không lựa chọn cho mình một nghề nghiệp khác nhỉ? Tôi cũng đã TN, đã đi làm, chẳng phải là một đứa Y1 mơ mộng mà nói thế. Điều đó thật sự là xuất phát từ chính tình cảm của tôi.
    PS: Còn về chuyện bia, chắc các bạn nữ giống chị hơi... nữ tính quá đấy thôi. Tổ tôi từ năm 1, đi liên hoan không bao giờ có khái niệm gọi nước ngọt cho con gái đâu. Cheers!
    Phạm Quỳnh Trang-Chirugienne

    Love means you never have to say you are sorry
  3. trangsarah

    trangsarah Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    29/01/2002
    Bài viết:
    641
    Đã được thích:
    0
    Chào chị Luuthuy,
    Tôi cũng chẳng định tham gia vào topic này, nhưng nghe lý luận của chị có nhiều điều tôi thấy không đúng nên xin góp vài lời. Trước là để nói với chị, sau là để mọi người có một cái nhìn khác về trường Y Hà nội của tôi (và cũng là của chị nữa, đúng không?).
    Thứ nhất, về chuyện các thầy. Tôi thực sự thất vọng khi thấy chị nói rằng không có các thầy xứng đáng. Chị lấy ví dụ môn giải phẫu từ năm thứ Nhất. Ừ thì môn giải phẫu nhé! Chị đã nghe thầy Hưng, thầy Huy, thầy Vương...giảng bài chưa. Các thầy chẳng phải giáo sư như chị nói đâu nhé! À, phải rồi, chị bỏ HẦU HẾT các buổi học thì làm sao mà nghe các thầy giảng được. Chị biết không, ngay những ngày đầu tiên chập chững vào trường, chính phong cách giảng dạy hay, cuốn hút và rõ ràng mạch lạc của các thầy giải phẫu mà làm cho tôi thấy yêu ngành Y hơn đấy. Ngay cả đến sau này, khi ôn thi nội trú, học lại môn giải phẫu, tôi vẫn cảm thấy còn say mê như ngày học năm thứ nhất.
    Đến những năm đi lâm sàng, tôi còn càng gặp nhiều người thầy mà tôi thấy kính phục hơn. Trước tiên, chưa nói về chuyên môn, hầu như tất cả những người được giao nhiệm vụ giảng bài cho sinh viên (không chỉ là các thầy cô trong bộ môn đâu nhé) đều có một lòng nhiệt tình thật đáng ngưỡng mộ. Chị có thường xuyên tham gia các buổi giao ban của Giáo sư Trần Ngọc Ân cho SV và BSNT ở giảng đường C bệnh viện Bạch Mai không? Chắc hẳn chị cũng nhận thấy, mặc dù Thầy rất già, rất nhiều nhiệm vụ: trưởng khoa CXK bệnh viện Bạch Mai, Giám Đốc BV E, nhưng chưa bao giờ Thầy bỏ lỡ một buổi giao ban nào. Và bao giờ các buổi giao ban của Thầy cũng hay, cũng sinh động, cũng có những kinh nghiệm, những ví dụ thật dễ nhớ cho dù bệnh án giao ban có thể na ná như nhau giữa các buổi. Chị đã bao giờ nghe Thầy Bách giảng bài ở khoa Cấp cứu bụng bệnh viện Việt Đức chưa? Chắc ai cũng biết Thầy là người quan trọng thế nào, vậy mà bao giờ Thầy cũng giành thời gian giảng bài cho sinh viên. Sáng thứ hai hàng tuần, Thầy đều giao ban đến cả tiếng đồng hồ trên hội trường cho những người đang đi học. Tôi vẫn còn nhớ như in những ngày đầu tiên đi bệnh viện, được chính Thầy cầm tay dạy cho cách khám động mạch mu chân. Chắc chắn những kinh nghiệm đó, dù chỉ được trải qua một lần, sẽ không ai có thể quên. Còn nữa, chị có biết Giáo Sư Nguyễn Đức Phúc không? Thầy tuy không phải là người có phong cách giảng bài thật hấp dẫn, nhưng tôi vẫn cảm động về sự nhiệt tình có một không hai của Thầy. Buổi giảng lý thuyết nào, Thầy cũng đến sớm hơn cả SV, chuẩn bị đầy đủ tài liệu để đưa cho cán bộ lớp photo. Buổi sáng nào học ở khoa Chấn Thương Chỉnh Hình, chúng tôi chẳng cần mời,Thầy cũng tự động tập hợp cả tổ lại để giảng bài. Và cho dù có ai đó không chịu nắm tình hình bệnh nhân, Thầy cũng chẳng quát mắng. Cho dù bây giờ không còn cơ hội để học Thầy nữa, tôi vẫn luôn có cảm giác Thầy như một ông tiên hiền từ đã xuất hiện trong quãng thời gian sinh viên của tôi.
    Đó là tôi mới chỉ nói sơ qua về một số ?ocây cổ thụ? của trường. Còn rất nhiều người như vậy nữa. Vậy mà tôi không hiểu tại sao chị lại không nhận ra? Hay ý chị chỉ muốn nói đến những người thầy cô trẻ tuổi, những NT, những BS không chính thức trong các bộ môn? Vậy thì tôi lại lấy ví dụ tiếp đây. Chị TN cách đây một hai khoá, chắc là vẫn có cơ hội tiếp xúc với bác sỹ Đỗ Duy Cường ở viện YHLS các bệnh nhiệt đới chứ? Chẳng hiểu chị nhận xét thế nào, chứ tôi vẫn còn nhớ như in các buổi đi trực cùng thầy Cường. Thầy lôi sinh viên đi buồng từ 8h tối đến 12h đêm vẫn còn chưa xong. Thầy trò đều mệt nhưng thấy rất hài lòng vì BN nào cũng được xem xét, đánh giá một cách kỹ lưỡng. Chị chắc biết anh Nguyễn Lân Hiếu, anh Quang, anh Thái ở Tim Mạch chứ? Hồi tôi Y4, các anh ấy vẫn là NT, chỉ hơn chúng tôi 2,3 tuổi đấy. Vậy mà chính nhờ sự nhiệt tình của các anh ấy chứ không phải một thầy cao siêu nào, chúng tôi đã biết phân biệt các tiếng tim, đọc điện tâm đồ một cách chính xác. Ngoài ra, tôi còn cảm thấy biết ơn rất nhiều những BS không phải thầy cô chính thức trong các bộ môn. Cô Dung ở khoa TN viện BM, cô Liên ở khoa SN , thầy Thành ở khoa LN , thầy Hùng khoa gan mật viện VĐ...Tất cả họ cho dù kỹ năng sư phạm, kinh nghiệm không quá tuyệt vời nhưng lòng nhiệt tình, đem hết tâm huyết giảng dạy cho SV thì không thể so sánh được. Vậy mà không hiểu sao chị còn chưa thấy là xứng đáng? Phải thế nào nữa mới đủ trình độ làm thầy cô của chị đây?
    Sở dĩ tôi viết đoạn trên quá dài vì có rất nhiều những người mà ít nhất một lần tôi đã học được một kinh nghiệm gì đó từ họ. Trên đây chỉ là vài cái tên tôi chợt nhớ ra. Tất cả họ, dù nhiều hay ít, tôi cũng đã gọi là Thầy, Cô với lòng kính phục, ngưỡng mộ. Tôi đã từng được nghe Thầy Ân nói rằng: ?oNgành Y là ngành không ngừng học hỏi, học hỏi bất kỳ người nào. Ai cũng có thể là Thầy của bạn. Phải góp nhặt từng ít một mỗi ngày kinh nghiệm của mọi người để tạo thành kinh nghiệm của mình?. Thậm chí, chắc chị cũng hiểu, lúc mới đi BV, nếu không có các Y tá chỉ cho từng bước thì còn lâu chị mới biết tiêm truyền cho đúng cách, biết băng bó BN. Họ cũng có thể được coi là những người Thầy đáng kính trọng đó. Có thể các thầy, các cô ngoài đời, trong việc này việc nọ, họ không tốt nhưng với những gì họ đã dạy dỗ tôi thì cũng đã quá đủ để kính trọng rồi
    Thứ hai, tôi muốn nói đến việc học và đọc sách tiếng nước ngoài. Chị bảo là ở trường mình sinh viên không chịu đọc sách ư? Hoặc chỉ là thiểu số. Đấy là chị đã không biết đấy thôi. Lấy ví dụ từ ngay bản thân tôi đây. Tất nhiên tôi có một lợi thế là thích ngoại ngữ và học tốt. Tôi chịu khó tìm sách y học tiếng Anh, Pháp để đọc, để bổ sung cho các đề cương ôn thi các môn, để có những kiến thức mà các thầy không có cơ hội truyền đạt. Mà cũng chẳng phải tìm ở đâu xa đâu chị ạ. Thư viện của trường thỉnh thoảng lại có một đợt sách nước ngoài bán cho SV rất rẻ. Tôi hay lên mua. Và chị có biết không, tôi đã phải vất vả vô cùng để chen lấn giữa cả một đám đông SV cũng cùng mục đích. Và nếu tôi chỉ lên chậm một ngày thì đã chẳng có quyển sách nào để mà mua nữa rồi. Có thể chị cho rằng, toàn một bọn sính, thấy rẻ mua về để khoe. Nhưng thực tế thì không đâu chị ạ. Tôi đã từng chứng kiến những quyển sách như thế được photo đi, lại , được đánh dấu xanh đỏ trong các trang sách, được ghi chú nghĩa của các từ chi chít...Mà cũng chẳng ở đâu xa, từ chính các bạn trong tổ, trong lớp tôi. Họ cũng chẳng phải là một anh Thái ở viện Lây, một chị Thuỷ ở viện VĐ và cũng có thể những gì họ thu nhận được trong các cuốn sách ấy cũng không nhiều. Nhưng cái quan trọng là tinh thần muốn được học hỏi, được tìm hiểu. Có thể, ở trường, các thầy cô trong BM ngoại ngữ không giỏi, dạy không hấp dẫn nhưng đâu phải học ngoại ngữ là chỉ từ họ. Bao nhiêu sách vở, báo chí, internet mà chị cũng đang dùng đấy, đó không phải là nguồn kiến thức ngoại ngữ hay sao? Tôi thấy quanh tôi,trong lớp, trong tổ, chẳng có ai là không chịu khó tiếp cận những cái đó cả, cho dù họ không thực sự giỏi. Trong lớp ôn thi NT, có rất nhiều bạn tôi không giỏi NN, nhưng họ cần mẫn, chăm chỉ. Và một đứa được coi là học ngoại ngữ dễ dàng như tôi đôi khi cũng phải thán phục đấy!
    Điều cuối cùng tôi muốn nói (tất nhiên, đây chỉ là ý kiến của riêng tôi) rằng tôi yêu quý ngành Y, tôi yêu quý trường Y của tôi. Cho dù hiện nay có nhiều chuyện chẳng hay ho gì nhưng tôi vẫn luôn luôn tự hào nói với bất kỳ ai hỏi mình là BS, minh đã học ở trường Y Hà nội. Tôi thật không thể hiểu nổi tại sao lại có thể chê bai trường mình, lại có thể nói không tốt về các thầy cô mình, sau khi đã có một quãng thời gian dài trong trường Y HN. Điều đó chỉ có thể xuất phát từ một sự KHÔNG SAY MÊ, không yêu quý nghề nghiệp. Thế thì tại sao lại không lựa chọn cho mình một nghề nghiệp khác nhỉ? Tôi cũng đã TN, đã đi làm, chẳng phải là một đứa Y1 mơ mộng mà nói thế. Điều đó thật sự là xuất phát từ chính tình cảm của tôi.
    PS: Còn về chuyện bia, chắc các bạn nữ giống chị hơi... nữ tính quá đấy thôi. Tổ tôi từ năm 1, đi liên hoan không bao giờ có khái niệm gọi nước ngọt cho con gái đâu. Cheers!
    Phạm Quỳnh Trang-Chirugienne

    Love means you never have to say you are sorry
  4. luuthuy

    luuthuy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/06/2002
    Bài viết:
    2.109
    Đã được thích:
    1
    Chào chị Trang, bài viết của chị rất hay, tôi cũng xin vote cho chị 5 sao. Tuy nhiên, vẫn còn rất nhiều tôi chưa đồng tình với chị, vậy xin tiếp tục thảo luận. Nhưng mong chị chú ý tôi là con trai, mong chị đừng gọi tôi là chị. Bản thân tôi cũng chưa dám khẳng định là kiến thức và kinh nghiệm sống bằng chị nên xin phép chị ta cứ xưng hô là bạn và tôi thì sẽ tiện hơn. Và thứ hai, chúng ta sẽ chỉ có thể thảo luận một cách chính xác nếu như chị đã đọc xong 4 trang đầu tiên. Ngoài ra cũng xin phép chúc mừng chị đã đến với box ytế, rất mong chị bằng kiến thức và kinh nghiệm sẽ giúp cho các bạn sinh viên trường Y đỡ bỡ ngỡ hơn khi ra trường (Tôi ko phải là mod box ở đây nhưng tôi muốn xây dựng box tốt hơn).
    Bây giờ tôi xin vào vấn đề chính, thứ nhất chị đã tốt nghiệp trường Y rồi, xin phép được hỏi là chị đã tốt nghiệp được bao lâu rồi ạ. Tôi ko biết trường Y thời của chị và của tôi có khác nhau ko hay chỉ đơn giản là do cách nhìn nhận. Tôi vừa rời trường Y có hơn nửa năm, cũng chưa quá lâu nên cảm giác về nó vẫn còn.
    Về vấn đề nhận định các thầy, xin trả lời chị như sau, tôi là một người có ít nhiều kiến thức về giáo dục(chị có thể tham khảo tại box thảo luận forum sau đây http://www.ttvnol.com/forum/t_171013/1a?0.3737321 thì sẽ rõ hơn). Các thầy giảng dạy cho tôi cũng ko phải là trẻ, nếu chị từng học trường Y thì chị chắc sẽ nhớ tuần đầu tiên của sinh viên Y1 sẽ làm gì. Tôi vẫn nhớ ngày đó, đại ý thì có nhắc nhở đến vấn đề phương pháp giảng dạy mới?..Tuy nhiên khi vào học rồi thì khác hẳn(vấn đề này các trường khác cũng thế). Tôi có nhận thấy rằng đa phần các bạn sinh viên trường Y nếu đi học thường xuyên trên giảng đường thì điểm cũng có khá hơn các bạn ko đi học thường xuyên trên giảng đường. Xin nói thật với chị, tôi có cảm giác rằng sinh viên trường Y khá thiếu sáng tạo. Minh chứng rất rõ ràng là hiện tượng rất nhiều sinh viên Y6 khi ra trường đều cùng kêu một câu:?thiếu kinh nghiệm?. Vấn đề này theo tôi là liên quan đến vấn đề giảng dạy của trường. Một điều khác, ko biết chị suy nghĩ thế nào, đa số sinh viên Y1,,2,3,,6 mà tôi quen được đều khẳng định chán phương pháp giảng dạy của trường Y. Trên giảng đường tôi có cảm giác các thầy đang đọc giáo trình thì đúng hơn là giảng. Tôi cũng ko dám bình luận về các thầy mà chị giới thiệu, vì đa phần tôi chưa gặp. Tuy nhiên có một số thầy cả về hưu và hiện nay vẫn giảng dạy(tuy nhiên vì vấn đề cá nhân tôi sẽ ko nêu tên) đã có khẳng định về vấn đề này. Do đó tôi nghĩ rằng nhận định của tôi ko phải là phiến diện. Cũng cần khẳng định lại một lần nữa về thế hệ sinh viên chúng ta là hoàn toàn khác nhau và do đó hoàn cảnh cũng có thể là khác nhau và do đó cách nhìn nhận sẽ khác nhau.
    Đó là về việc giảng dạy, còn về việc quản lý sinh viên, ko biết chị đã từng làm cán bộ lớp chưa. Còn bạn tôi thì đến bây giờ vẫn còn ớn tận răng. Mỗi lần nó đi xin bảng điểm cho lớp học là bao giờ nó cũng bị gây khó khăn. Còn tôi liên hệ xin bảo lưu, bị quát lên quát xuống?? Cho nên mà nói, thực sự tôi cảm thấy rất đau lòng khi chúng tôi bị đối xử kiều đó. Đó là về cán bộ quản lý khối tôi, điều này ko đồng nghĩa cho toàn bộ trường Y, mong chị hiểu rõ.
    Tất nhiên tôi cũng ko khẳng định tôi là người của ngành Y vì nhiều điểm tôi ko thích hợp, nhưng tôi dám khẳng định tôi rất yêu ngành Y vì bố mẹ tôi làm ngành Y. Việc tôi ra đi là cách xử lý hợp lý nhất theo quan điểm của tôi.
    Vấn đề thứ hai, là vấn đề đọc tài liệu, tôi đã có theo dõi rồi, thực ra năm vừa rồi trường Y có hai lần thanh lý tài liệu cũ. Còn tình trạng chen lấn để mua sách thì tôi chưa thấy, nhưng tôi ko bình luận vì tôi ko nắm rõ. Tuy nhiên hiện tượng sinh viên ít đọc sách cho đến giờ thì tôi vẫn khẳng định. Tôi nắm rất rõ vấn đề này vì bản thân tôi hay quan sát người khác làm việc. Tôi là người HN, ngày nào cũng đạp xe đi học và về, nhưng nhiều hôm tôi có ở lại Giảng đường học thêm và tất cả các tài liệu mà tôi thấy vẫn chiếm đa số là tài liệu của trường. Còn buổi trưa tôi vẫn ngủ suốt ở trong KTX nam, và vẫn hay qua KTX nữ chơi, nên tôi nắm khá rõ tình hình. Các trường hợp chị nêu theo tôi thì vẫn là chỉ chiếm đa phần tinh tú trong trường Y thôi, bác sĩ nội trú là trường hợp rất đặc biệt vì nó là hệ đào tạo mang tính chất trường chuyên của thạc sĩ, cho nên người học trong đó cũng toàn quái nhân cả(họ ko chỉ là tinh tuý trường Y mà cònlà tinh tuý cả khu vực miền Bắc nữa), việc họ thành thạo ngoại ngữ tôi cũng ko lạ lắm. Còn nếu nói đa số sinh viên trường Y mà có thể đọc nổi tài liệu chuyên ngành thì tôi khó có thể tin nổi.
    Điều cuối cùng, tôi ko yêu trường Y HN, đó là sự thực, nhưng tôi yêu ngành Y và tôi yêu quý một số người trong ngành Y xứng đáng là thầy tôi thật. Mong chị thông cảm, tôi ko thể coi những người có thể giảng dạy kiến thức cho tôi đều là thầy cả. Người thầy của tôi thì rất nhiều, họ ko những có thể giảng dạy tôi kiến thức mà còn phải truyền cho tôi tình yêu nghề và thái độ hăng say trong công việc.
    Ngoài ra, ko hiểu lớp chị thế nào còn lớp tôi cho đến giờ bạn nữ đi chơi vẫn đòi phải uống nước ngọt.
    Kính chúc chị cốc bia
    Tôi ko quen viết dài chỉ viết đủ mong chị thông cảm
    Sống chiến đấu vì khoa học muôn năm
    Được luuthuy sửa chữa / chuyển vào 01:23 ngày 05/06/2003
  5. luuthuy

    luuthuy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/06/2002
    Bài viết:
    2.109
    Đã được thích:
    1
    Chào chị Trang, bài viết của chị rất hay, tôi cũng xin vote cho chị 5 sao. Tuy nhiên, vẫn còn rất nhiều tôi chưa đồng tình với chị, vậy xin tiếp tục thảo luận. Nhưng mong chị chú ý tôi là con trai, mong chị đừng gọi tôi là chị. Bản thân tôi cũng chưa dám khẳng định là kiến thức và kinh nghiệm sống bằng chị nên xin phép chị ta cứ xưng hô là bạn và tôi thì sẽ tiện hơn. Và thứ hai, chúng ta sẽ chỉ có thể thảo luận một cách chính xác nếu như chị đã đọc xong 4 trang đầu tiên. Ngoài ra cũng xin phép chúc mừng chị đã đến với box ytế, rất mong chị bằng kiến thức và kinh nghiệm sẽ giúp cho các bạn sinh viên trường Y đỡ bỡ ngỡ hơn khi ra trường (Tôi ko phải là mod box ở đây nhưng tôi muốn xây dựng box tốt hơn).
    Bây giờ tôi xin vào vấn đề chính, thứ nhất chị đã tốt nghiệp trường Y rồi, xin phép được hỏi là chị đã tốt nghiệp được bao lâu rồi ạ. Tôi ko biết trường Y thời của chị và của tôi có khác nhau ko hay chỉ đơn giản là do cách nhìn nhận. Tôi vừa rời trường Y có hơn nửa năm, cũng chưa quá lâu nên cảm giác về nó vẫn còn.
    Về vấn đề nhận định các thầy, xin trả lời chị như sau, tôi là một người có ít nhiều kiến thức về giáo dục(chị có thể tham khảo tại box thảo luận forum sau đây http://www.ttvnol.com/forum/t_171013/1a?0.3737321 thì sẽ rõ hơn). Các thầy giảng dạy cho tôi cũng ko phải là trẻ, nếu chị từng học trường Y thì chị chắc sẽ nhớ tuần đầu tiên của sinh viên Y1 sẽ làm gì. Tôi vẫn nhớ ngày đó, đại ý thì có nhắc nhở đến vấn đề phương pháp giảng dạy mới?..Tuy nhiên khi vào học rồi thì khác hẳn(vấn đề này các trường khác cũng thế). Tôi có nhận thấy rằng đa phần các bạn sinh viên trường Y nếu đi học thường xuyên trên giảng đường thì điểm cũng có khá hơn các bạn ko đi học thường xuyên trên giảng đường. Xin nói thật với chị, tôi có cảm giác rằng sinh viên trường Y khá thiếu sáng tạo. Minh chứng rất rõ ràng là hiện tượng rất nhiều sinh viên Y6 khi ra trường đều cùng kêu một câu:?thiếu kinh nghiệm?. Vấn đề này theo tôi là liên quan đến vấn đề giảng dạy của trường. Một điều khác, ko biết chị suy nghĩ thế nào, đa số sinh viên Y1,,2,3,,6 mà tôi quen được đều khẳng định chán phương pháp giảng dạy của trường Y. Trên giảng đường tôi có cảm giác các thầy đang đọc giáo trình thì đúng hơn là giảng. Tôi cũng ko dám bình luận về các thầy mà chị giới thiệu, vì đa phần tôi chưa gặp. Tuy nhiên có một số thầy cả về hưu và hiện nay vẫn giảng dạy(tuy nhiên vì vấn đề cá nhân tôi sẽ ko nêu tên) đã có khẳng định về vấn đề này. Do đó tôi nghĩ rằng nhận định của tôi ko phải là phiến diện. Cũng cần khẳng định lại một lần nữa về thế hệ sinh viên chúng ta là hoàn toàn khác nhau và do đó hoàn cảnh cũng có thể là khác nhau và do đó cách nhìn nhận sẽ khác nhau.
    Đó là về việc giảng dạy, còn về việc quản lý sinh viên, ko biết chị đã từng làm cán bộ lớp chưa. Còn bạn tôi thì đến bây giờ vẫn còn ớn tận răng. Mỗi lần nó đi xin bảng điểm cho lớp học là bao giờ nó cũng bị gây khó khăn. Còn tôi liên hệ xin bảo lưu, bị quát lên quát xuống?? Cho nên mà nói, thực sự tôi cảm thấy rất đau lòng khi chúng tôi bị đối xử kiều đó. Đó là về cán bộ quản lý khối tôi, điều này ko đồng nghĩa cho toàn bộ trường Y, mong chị hiểu rõ.
    Tất nhiên tôi cũng ko khẳng định tôi là người của ngành Y vì nhiều điểm tôi ko thích hợp, nhưng tôi dám khẳng định tôi rất yêu ngành Y vì bố mẹ tôi làm ngành Y. Việc tôi ra đi là cách xử lý hợp lý nhất theo quan điểm của tôi.
    Vấn đề thứ hai, là vấn đề đọc tài liệu, tôi đã có theo dõi rồi, thực ra năm vừa rồi trường Y có hai lần thanh lý tài liệu cũ. Còn tình trạng chen lấn để mua sách thì tôi chưa thấy, nhưng tôi ko bình luận vì tôi ko nắm rõ. Tuy nhiên hiện tượng sinh viên ít đọc sách cho đến giờ thì tôi vẫn khẳng định. Tôi nắm rất rõ vấn đề này vì bản thân tôi hay quan sát người khác làm việc. Tôi là người HN, ngày nào cũng đạp xe đi học và về, nhưng nhiều hôm tôi có ở lại Giảng đường học thêm và tất cả các tài liệu mà tôi thấy vẫn chiếm đa số là tài liệu của trường. Còn buổi trưa tôi vẫn ngủ suốt ở trong KTX nam, và vẫn hay qua KTX nữ chơi, nên tôi nắm khá rõ tình hình. Các trường hợp chị nêu theo tôi thì vẫn là chỉ chiếm đa phần tinh tú trong trường Y thôi, bác sĩ nội trú là trường hợp rất đặc biệt vì nó là hệ đào tạo mang tính chất trường chuyên của thạc sĩ, cho nên người học trong đó cũng toàn quái nhân cả(họ ko chỉ là tinh tuý trường Y mà cònlà tinh tuý cả khu vực miền Bắc nữa), việc họ thành thạo ngoại ngữ tôi cũng ko lạ lắm. Còn nếu nói đa số sinh viên trường Y mà có thể đọc nổi tài liệu chuyên ngành thì tôi khó có thể tin nổi.
    Điều cuối cùng, tôi ko yêu trường Y HN, đó là sự thực, nhưng tôi yêu ngành Y và tôi yêu quý một số người trong ngành Y xứng đáng là thầy tôi thật. Mong chị thông cảm, tôi ko thể coi những người có thể giảng dạy kiến thức cho tôi đều là thầy cả. Người thầy của tôi thì rất nhiều, họ ko những có thể giảng dạy tôi kiến thức mà còn phải truyền cho tôi tình yêu nghề và thái độ hăng say trong công việc.
    Ngoài ra, ko hiểu lớp chị thế nào còn lớp tôi cho đến giờ bạn nữ đi chơi vẫn đòi phải uống nước ngọt.
    Kính chúc chị cốc bia
    Tôi ko quen viết dài chỉ viết đủ mong chị thông cảm
    Sống chiến đấu vì khoa học muôn năm
    Được luuthuy sửa chữa / chuyển vào 01:23 ngày 05/06/2003
  6. trangsarah

    trangsarah Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    29/01/2002
    Bài viết:
    641
    Đã được thích:
    0
    Ối, tôi không bàn về cơ chế, về quản lý sinh viên cũng như về những người đi học không chịu tự tích luỹ để phải kêu là thiếu kinh nghiệm. Tôi chỉ nói về những khía cạnh tốt, như tôi đã nói ở trên, những điều làm cho tôi thấy yêu quý ngày Y, trường Y. Còn lại, xin miễn cho!
    Phạm Quỳnh Trang-Chirugienne

    Love means you never have to say you are sorry
  7. trangsarah

    trangsarah Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    29/01/2002
    Bài viết:
    641
    Đã được thích:
    0
    Ối, tôi không bàn về cơ chế, về quản lý sinh viên cũng như về những người đi học không chịu tự tích luỹ để phải kêu là thiếu kinh nghiệm. Tôi chỉ nói về những khía cạnh tốt, như tôi đã nói ở trên, những điều làm cho tôi thấy yêu quý ngày Y, trường Y. Còn lại, xin miễn cho!
    Phạm Quỳnh Trang-Chirugienne

    Love means you never have to say you are sorry
  8. Geminie

    Geminie Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/07/2002
    Bài viết:
    51
    Đã được thích:
    0
    Em đang học trường Y năm thứ 5. Em thấy chị Trang nói đúng đấy chứ! Em rất kính phục rất nhiều thầy cô. Vote chị 5*
  9. Geminie

    Geminie Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/07/2002
    Bài viết:
    51
    Đã được thích:
    0
    Em đang học trường Y năm thứ 5. Em thấy chị Trang nói đúng đấy chứ! Em rất kính phục rất nhiều thầy cô. Vote chị 5*
  10. luuthuy

    luuthuy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/06/2002
    Bài viết:
    2.109
    Đã được thích:
    1
    Chào chị, chị nói thế ko đúng. Ở đây tôi ko có ý định đả kích trường Y HN, tôi chỉ nêu sự thực. Bản thân chị có cách suy nghĩ của chị, tôi có cách suy nghĩ của tôi. Tôi post bài lên đây là để chúng ta có thêm nhận định khách quan về trường Y HN.
    Tất nhiên chị có quyền tự hào về trường ỴNH về bản thân chị, còn tôi có quyền tự hào về điều khác và tôi có quyền nhận xét về trường Y.
    Do đó nếu chị chỉ chăm chăm tìm các ưu điểm, các thành tích và các vấn đề bề nổi liệu có phải là hành động đúng ko?
    Bản thân có rất nhiều em học sinh hỏi tôi về chuyện có nên thi trường Y ko, tôi cũng trình bày quan điểm của tôi là thế là thế... Nhưng tôi cũng cho các em các địa chỉ email các đứa bạn tôi có điểm cao trong trường Y để em ấy có thể viết thư tham khảo thêm.
    Thân chào chị. Rất vui vì đã gặp chị.
    Sống chiến đấu vì khoa học muôn năm

Chia sẻ trang này