BÀN TAY PHỤ NỮ BÀN TAY PHỤ NỮ Luôn luôn tìm một bàn tay phụ nữ Một bàn tay rất mát mẻ, nhẹ nhàng Một chút yêu yêu, một chút thương thương Như một người em bàn tay ấp ủ. Luôn luôn tìm một bờ vai phụ nữ Để trong bờ vai hơi thở nóng bừng Để khi mái đầu phóng đãng ấp lên Sẽ tin tưởng trao bờ vai giấc ngủ. Luôn luôn tìm một đôi mắt phụ nữ Để làm tiêu tan đau khổ của mình Nếu không tất cả, thì dù một phần Những con mắt sẽ nhìn ra đau khổ. Nhưng cũng có một bàn tay phụ nữ Một bàn tay đặc biệt, rất ngọt ngào Khi lên vầng trán mệt mỏi chạm vào Giống như vĩnh hằng, giống như phận số. Nhưng cũng có một bờ vai phụ nữ Một bờ vai không hiểu tại vì đâu Không cho một đêm, không cho dài lâu Và điều này từ lâu anh đã rõ. Nhưng cũng có một đôi mắt phụ nữ Một đôi mắt luôn nhìn ngó rất buồn Và chuyện này cho đến ngày cuối cùng Con mắt của tình, của lương tâm anh đó. Còn anh sống trái ngược với đời anh Và ít ỏi một bàn tay phụ nữ Một bờ vai, một đôi mắt buồn bã Mà trong đời, anh phụ bạc bao lần! Thì sự trừng phạt sẽ đến với anh ?oKẻ phụ tình!? ?" mưa vào anh sẽ đập ?oKẻ phụ tình!? ?" cành lá quất lên mặt ?oKẻ phụ tình!? ?" tiếng vọng giữa rừng xanh. Anh trằn trọc, anh đau khổ, anh buồn Và tất cả cho mình không tha thứ. Nhưng chỉ bàn tay của người phụ nữ Tha thứ cho anh, dù có phật lòng. Và chỉ bờ vai mòn mỏi chờ trông Tha thứ bây giờ và còn tha thứ nữa Và chỉ có đôi mắt ai buồn bã Tha thứ cho anh cả những thứ không nên... (Yevgeny Yevtushenko)
Bác làm em nhớ đến 1 bài thơ của Xuân Quỳnh Bàn tay em Gia tài em chỉ có bàn tay Em trao tặng cho anh từ ngày ấy Những năm tháng cùng nhau em chỉ thấy Quá khứ dài là mái tóc em đen Vui, buồn trong tiếng nói, nụ cười em Qua gương mặt anh hiểu điều lo lắng Qua ánh mắt anh hiểu điều mong ngóng Anh nghĩ gì khi nhìn xuống bàn tay ? Bàn tay em ngón chẳng thon dài Vết chai cũ, đường gân xanh vất vả Em đánh chắt chơi chuyền thuở nhỏ Hái rau rền rau rệu nấu canh Tập vá may, tết tóc một mình Rồi úp mặt lên bàn tay khóc mẹ. Đường tít tắp không gian như bể Anh chờ em cho em vịn bàn tay Trong tay anh, tay của em đây Biết lặng lẽ vun trồng gìn giữ Trời mưa lạnh tay em khép cửa Em phơi mền vá áo cho anh Tay cắm hoa, tay để treo tranh Tay thắp sáng ngọn đèn đêm anh đọc Năm tháng qua đi mái đầu cực nhọc. Tay em dừng trên vầng trán lo âu. Em nhẹ nhàng xoa dịu nỗi đau Và góp nhặt niềm vui từ mọi ngả Khi anh vắng bàn tay em biết nhớ Lấy thời gian đan thành áo mong chờ Lấy thời gian em viết những dòng thơ Để thấy được chúng mình không trắc trở... Bàn tay em, gia tài bé nhỏ Em trao anh cùng với cuộc đời.
TRÁI TIM PHỤ NỮ Chỉ nhỏ bé khiêm nhường nhưng rất đỗi yêu thương Chỉ khuất phục khi mình mong ước thế Sự kiêu hãnh xa vời lòng hy sinh tận tụy Niềm hạnh phúc đắng cay những giọt lệ u sầu. Có lúc rộng mênh mông vẫn mang chẳng nổi mình Có lúc nhỏ vô cùng vẫn mang trùm hết thảy "Mắc điều tình ái" như nàng Kiều thuở ấy Suốt cuộc đời đâu dễ thấy chàng Kim Có bờ vai nào đủ rộng không anh Cho mái đầu nhỏ thôi của mỗi người phụ nữa Để đừng bao giờ, đừng người mẹ nàophải nhủ Hãy thương con gái mình hơn vì mai sau nó sẽ cô đơn. Vâng đúng như từ thuở xưa, như lẽ thông thường Trái tim của đàn bà lòng mong muốn khó san bằng hơn biển Nhưng trong tất cả cuộc đời em những gì anh mang đến Em xin một điều thôi: Được mãi yêu anh! (Trịnh Bích Ba)