1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Băng qua rừng già - đạp qua núi lở, ngược sông Mã dưới ánh trăng non - ngủ đêm tắm suối Chiềng Nưa-

Chủ đề trong 'Hồi ức về các chuyến đi' bởi duongquangvinh, 01/07/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. DAIKATU

    DAIKATU Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/12/2005
    Bài viết:
    1.062
    Đã được thích:
    0
    Lần trước, trên đường đi MC chả bị sụt cả mảng, may mà họ san 1 đường rẽ ra , chứ có mà đi bằng niềm tin ahhah.
    Đợt đó chả ngồi ngắm trăng đợi a. Tuấn minsk mãi còn gì nữa,
  2. maninviolet

    maninviolet Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/04/2007
    Bài viết:
    101
    Đã được thích:
    0
    hê hê, iem vẫn chốt là đội hình cũ, các bác tuyển cứ tuyển đến h chót là em cho out hết nhá =)) khỏi thắc mắc ôm mới xế
  3. dacuoimauxanh

    dacuoimauxanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/02/2006
    Bài viết:
    562
    Đã được thích:
    0
    em đăg kí 1 chân với, muốn đi đường này từ lâu rồi h mới có dịp
    có điều em làm xế được, nhưng ko có xe ngon, có con dream ko ổn lắm,nếu bí wá thì đi vậy
    co ôm nào cần xế có xe ko vậy
    off vẫn như dự kiến à các bác
  4. moalovetoa

    moalovetoa Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/01/2002
    Bài viết:
    1.121
    Đã được thích:
    0

    Được moalovetoa sửa chữa / chuyển vào 15:29 ngày 07/07/2008
  5. ckone85

    ckone85 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/01/2004
    Bài viết:
    1.461
    Đã được thích:
    0
    nhớ qúa bùn lầy .. đi thôi a e :D..
    @bác nam : bác là Leader ,,bác fải cố gắng joint đấy :(
    @Khánh simbanhran :simson thì chịu rồi :)) .. đi được vài km chắc lột biên ..sau đó phi xe xuốg vực thôi
    @Quân béo : ,,sạt cũng phải thăm lại xem nó sạt thế nào chứ nhờ :D
  6. ckone85

    ckone85 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/01/2004
    Bài viết:
    1.461
    Đã được thích:
    0

    Đến bây giờ..Khi đã ngồi đến mòn cả mông trong căn nhà nhỏ, nơi 23 năm nay mình vẫn ngồi..Gần 10 ngày rời xa Mường Lát và nhóm phượt, tôi vẫn còn nguyên cái cảm giác bồng bềnh trên những cung đường hiểm trở..Còn nguyên những xúc cảm về tình bạn, về cái đói, về những bữa cháo tình thương giữa núi rừng heo hút..Trên hết là nỗi nhớ vùng cao , nhớ cái lòng dân bản đến nao lòng..chẳng biết đến bao giờ sẽ được sống lại những ngày như vậy nữa..
    ..Nhớ lắm..
    ?Mường Lát là 1 huyện vùng sâu của tỉnh Thanh Hóa..giáp ranh biên giới Lào với đồn biên phòng Tén Tằn..nơi đây là điểm nóng về buôn lậu ma túy..ngoài những gì thuộc về tệ nạn quốc gia..đường từ Trung Sơn đi Mường Lát còn là cung đường phượt rất đẹp..nhưng chỉ đi được xe máy..phải trèo đèo vượt núi ..men theo những lối mòn bên bờ vực thẳm..Ở đây bạt ngàn tre...tre dăng khắp nẻo..xanh ngút tầm mắt níu chân người..tre mọc khắp núi rừng..có những đoạn uốn cong vòm thành 1 đường hầm che nắng cho khách phượt dừng chân..
    ..Tôi cũng ko muốn tả 1 cách chi tiết..1 cách cụ thể hành trình của tôi..bởi thiết nghĩ chẳng có đủ lời văn hay câu chữ nào lột được chính xác những gì đã diễn ra suốt 4 ngày phượt đấy..thôi đành để nhiếp ảnh nói hộ phần nào..
    ..Về phần tôi..cái đọng lại ở tôi là sự vất vả trên cung đường , ờ thì cũng hiển nhiên thôi..đi phượt..đi bụi là đi kiếm những sự vất vả hành xác mê lòng người..dốc cao..vực thẳm..bùn lầy ngập bánh xe..trơn trượt và ngã liên toánh toạch..những đêm hành quân dưới ánh nguyệt..bánh xe cầy nát đá..đá phá giầy..phá chân..đoàn xe nối đuôi nhau trên con đường rộng 30 xăng ti mét, nói đường có quá chăng hay chỉ là lối mòn do dân đi rừng phát quang mở lối,..dò dẫm dò dẫm đi..cảnh vật thì quá tráng lệ mà con người thì nhỏ bé..bên phải là vách sừng sững..thi thoảng trút xuống vài tảng đá hộc sau cơn mưa..cây rừng và cỏ dại um tùm..bên trái là vực sâu thăm thẳm..nơi có con sông Mã mùa mưa nước ngầu đỏ cuộn tung bọt trắng lòa..sông to là vậy..giờ dưới chân khách phượt chỉ như 1 sợi chỉ vắt vẻo dưới chân..bên kia là những dẫy núi cao sừng sững mây che mất đỉnh..chỉ thấy xanh rất xanh..Ấy thế mà chẳng ai dám ngắm cảnh..chỉ chăm chăm cùng xế ngắm đường..bụng ôm đồng suy nghĩ..chệch tay lái thì bye bye mặt đất ta cùng xe bay..thi thoảng nghĩ lại cũng giật mình thích thú..
    ..Vẫn còn nguyên sự hoang mang tuyệt vọng khi lạc đoàn giữa rừng mênh mông không sự sống..lác đác có vài nóc nhà sàn điện đèn không có nằm ảm đạm trong 1 góc khuất của những sừng sững núi đồi..những dốc cao , cao đến mức xe oằn mình trong số 1 inh tai vẫn phải dùng chân đạp đá để xe thêm đà..rồi những dốc đá..xe lao xuống mà hình như phanh không tác dụng..chỉ lo trong đêm tối phanh đứt thì mạng người cũng đứt dưới những đen ngòm hố thẳm..
    ..Vẫn còn nguyên cảm giác mừng rỡ..reo hò khi bắt gặp ánh đèn xe của đoàn bên những sườn núi xa xa..hò reo như dân lầm than chào ngày độc lập..
    ..Và sẽ chẳng bao giờ quên những giây phút 17 con người cùng nhau kéo xe lên dốc..những con dốc dài vô tận và cao vô cùng..xe nặng ..thừng thô nhưng chẳng ngăn nổi sự đoàn kết của con người..
    ..Có quên được không hả bạn ơi..những đêm lang thang tìm nhà dân xin đặt nhờ lưng bẩn..mười mấy tiếng đi 1 ngày.đạp trên cỏ khô cây đổ..rẽ suối vượt cầu..để giờ ngồi quây bên bếp lửa háo hức chờ nồi cháo chay nhạt thếch phả vị khói khê khê cùng dăm ba chồi măng đắng..biết bao giờ mới được ăn bữa đêm đơn giản nhưng chan đầy tình cảm đến nhường vậy..
    ..Bạn ,bạn cũng đừng quên những đêm dài lượt phượt..Dừng trên suối khỏa nước tắm tiên..chúng mình dùng chung 1 bánh xà phòng gội đầu , dùng chung 1 khăn tắm ..ngồi giữa Hà nội xa hoa..có khi nào bạn thấy nhẹ người đến như vậy..
    ???..Tôi nhớ nhất những bữa rượu tầu nhanh..chai thì nhỏ mà sự thèm thì quá lớn..chưa súc miệng thì mồi với tửu đã bay..nhớ những que kem núi rừng 500 1 phát..vị ngọt đường hóa học không xua nổi cái nóng nhưng cái mầu vàng đó bám tôi mỗi giấc ngủ..theo tôi vào mọi cơn mơ..
    ..Trong những cơn mơ..
    ?.Tôi vẫn thèm cái cảm giác tuyệt vọng về 1 cung đường dường như không bao giờ kết thúc..nó cứ dài mãi..dài mãi..cứ hết dốc này lại sang dốc khác..qua khúc cua này lại là 1 vực sâu tiếp..thi thoảng..gặp dăm người dân tộc cầm dao đi rẫy..ú ớ dăm câu tiếng Kinh chỉ đường..nhưng kì thực chỉ là sự ngăn cản :?Khó đi lắm, ko đi được đâu.quay lại đi..đi đến đêm cũng không tới được đâu..?..nghĩ lại càng thấy nhớ đến điên khùng..
    ?.Tôi thèm phượt trên những con đèo bát ngát mây..chiều biên giới biển mây lờ lững..mây che những nóc sàn ẩm mốc..che con suối thiếu nữ tắm trần..mây che lũ trẻ con nghịch đất..đừng khẽ nhăn mày chê bẩn..nó chả nghịch đất thì nghịch gì..bất chợt gặp ánh mắt em thơ nhìn xe qua khe cửa..nó ước gì nhỉ..công viên với kẹo bông hồng tím..hay siêu nhân hoặc gấu bông mềm mại..Nực Cười..
    ?Thèm quá những khi trời sụp tối..mây che mắt khách đi đường..pha xe chổng ngược đục ngầu những khúc cua tay áo..rồi những lúc mắt díp lại vì bùn ngủ..vì đói..bất giác nhận được cái tát của ôm..chợt tỉnh táo đôi chút rồi lại du dương thèm chợp mắt..
    ..Cả chặng đường tôi đã qua , cả quãng thời gian tôi đã sống, có thể không là mãi mãi..nhưng tôi sẽ nhớ lâu đấy, những bài học cuộc đời..bài học về tình bạn ..bài học về tình người!
    Written by ckone85 ..Mường lát 07/2007
    Nhớ nhỉ các bác nhỉ
  7. catcara64

    catcara64 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/05/2006
    Bài viết:
    210
    Đã được thích:
    0
    hí hí, vâng ạ, em đây ah, anh Nam nhớ thế!!
    Nhà mình lần trước hùng hậu thế mà sao lần này em mới thấy có 5 thì phải? Hay là tới hum off mới xuất đầu lộ diện ah..
  8. Ngumover1

    Ngumover1 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    26/02/2008
    Bài viết:
    1.156
    Đã được thích:
    1
    BĂo cĂo anh, 'úng 5h35 phút sĂng nay em vỏôn 'ỏằâng ngĂn ngỏâm con 'ặỏằng rỏằ"i 'ành fỏÊi gỏĂt nc mỏt quay 'ỏĐu vỏằ phỏằ' Vàng rỏằ"i HN thỏng tiỏn ỏĂ. ChỏĂ biỏt anh 'i kiỏằ?u giỏằ ỏĂ
  9. SimBanhRan

    SimBanhRan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/06/2008
    Bài viết:
    74
    Đã được thích:
    0
    đọc văn của ông Thái mà sái cả lòng !!!! simson vứt nhà thôi !!
    simson phi xuống vực chắc ko sống nổi mất !!

  10. anh1981

    anh1981 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/06/2003
    Bài viết:
    1.007
    Đã được thích:
    0
    Hixxx, nhiều ôm quá! Phải cạnh tranh thoai. Làm cái Pờ rô pai:
    Tên gọi: Coixinh
    Nghề nghiệp: Biên tập viên VTC
    Năm sinh: 84
    Cao: 1m67
    Xinh xắn, dễ thương.
    Muốn đi khám phá, không phải làm cảnh.
    Xế nào "ưng" cho mình làm "ôm"
    Nick YM: nhungleanh
    Hị hị...Nghiêm túc đấy nhé mấy bác. Đừng tưởng e viết thế là đùa.

Chia sẻ trang này