1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Bao giờ cho hết đêm dài . Là ta của một ngày mới .

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi vian_1404, 22/01/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. vian_1404

    vian_1404 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/10/2006
    Bài viết:
    160
    Đã được thích:
    0
    Anh Khánh ơi !
    Em hiểu và biết anh nhiều hơn những gì anh nói với em , anh đã có nhiều hơn em , tình yêu , thành công trong công việc , ...........................
    Em biết em chỉ như cơn gió thoáng qua , nhưng em đã quá yêu anh mất rồi ....................... em sẽ là bạn , là em của anh ............ nhưng mọi thứ đường như quá khó với em , bởi vì em yêu anh nhiều lắm , yêu anh nhưng em chỉ biết khóc một mình khi không có anh ........................................ em biết em là kẻ đến sau không có quyền mơ một hạnh phúc ..............................
    Chỉ mong anh biết , em đang quá yêu anh , và cho em cơ hội đôi khi được bên anh như khi xưa , anh nhé ...................
    Cuộc sống này không thể tránh khỏi những lúc buồn vui , em sẽ bên anh những khi anh buồn , những khi anh mệt mỏi ................................. Anh nhé .......................
  2. vian_1404

    vian_1404 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/10/2006
    Bài viết:
    160
    Đã được thích:
    0
    SAO ANH BỎ EM KHI GIẤC MƠ CÒN TRÀN ĐẦY
    SAO ANH BỎ EM TÌM ẤM ÊM BAO NHIÊU LỜI YÊU LỜI DỐI GIAN KHI GẶP EM...huhuuhhu
  3. vian_1404

    vian_1404 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/10/2006
    Bài viết:
    160
    Đã được thích:
    0
    Ngừơi ta nói quên 1 người đã khó , mà những kỉ niệm của người đó mang lại lại càng khó quên.
    Tôi là 1 người lúc nào cũng nội tâm , nhìn bề ngoài có vẽ vui vẻ có lúc còn bị gọi là lố lăng nhưng đâu ai biết được là nó che đậy đi cái tôi khép kín từ bấy lâu đã bị chai sờn và đau đớn sau lời chia tay của cuộc tình đầu tiên mang lại
    Như là từ trên vực thẳm rơi trong không trung . Lúc đó , trong thời gian đó đâu ai biết được 1 mình phải đối mặt với nỗi cô đơn . Đang yên vui thì mọi chuyện lại đổ vỡ mà chả biết lý do tại sao , Thôi thì người ta nói Thời gian là 1 vị thuốc đặt hiệu cho việc chữa lành vết thương, mà vết thương chính là vết thương trong lòng đã bị vài giò trong suốt khoảng thời gian sau đó. Lần lần mới hiểu ra là thôi thì tự hứa " Em sẽ ko khóc, em sẽ mạnh mẽ để học cách quên anh " -Nhưng mà sao khó quá .
  4. vian_1404

    vian_1404 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/10/2006
    Bài viết:
    160
    Đã được thích:
    0
    Cố gắng không nghĩ tới những điều đó vì nếu chúng ta luôn nghĩ tới thì giống như là tiếp thêm sức mạnh cho nó tồn tại mãi,nhưng nếu vô tình nó đến thì chúng ta phải đối mặt với sự thật đó"
  5. vian_1404

    vian_1404 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/10/2006
    Bài viết:
    160
    Đã được thích:
    0
    Có bao giờ cô đơn
    Bởi vì hay lặng nhớ
    Tiếng yêu thương ngờ ngợ
    Bỏ lỡ rồi trách than...
    Khóc đường tình sang ngang
    Dở dang rồi ngồi tiếc
    Mắt anh mờ... Cười! Bịp !!!
    Đừng dối trá... nhịp đau...
    Màu ái anh thuộc làu
    Khát khao yêu vấy bẩn
    Tâm hồn anh ngơ ngẩn...
    Hỏi sợ rằng... buông tay
    Tôi trả lời anh ngay...
    Buông tay thì dễ nhưng mê say trả cả một đời
    Tối giống anh, thá chi cuộc chơi
    Vậy có bao giờ anh lả lơi hạnh phúc...?!!!
    Cười đi anh dù chỉ trong một lúc...
    Để cho lòng lặng quên nỗi hắt hiu
    Tôi cá với anh chi trong chiều
    Có người yêu anh sẽ quên khuất tất...
  6. vian_1404

    vian_1404 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/10/2006
    Bài viết:
    160
    Đã được thích:
    0
    Người hỡi, nhớ anh biết bao đêm rồi, tiếng mưa vẫn rơi từng đêm dường như mưa cũng nhớ thương đến ai vô cùng. Nhiều lúc, ngỡ như đã quên nhau rồi, thế nhưng giấc mơ ngày xưa vẫn còn đâu đó lắng trong tiếng mưa từng đêm. Yêu anh và yêu anh mãi dẫu nay vẫn xa muôn trời. Tim em càng thêm thao thức mỗi khi thấy mưa lại rơi. Mong cho thời gian qua nhanh, sớm mai thấy anh nơi này. Ta xây cùng nhau thương nhớ, mãi mãi sẽ không lìa xa ??T
  7. vian_1404

    vian_1404 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/10/2006
    Bài viết:
    160
    Đã được thích:
    0
    ?oHoney, how many night I missing you, rainfall everynight, it seems to be rain missing someone so much. Sometimes, I think forgot together, but the dreams formerly still somewhere, be attached to the raindrop. Love you and loving you so much forever although far away now. The more I look the rainfull again, the greater my heart beat. Hope the time gone by, tomorrow morning I see you here. Wê?Tre fall in love, we shall never be apart ?? (*1)
    So funny, I am never alone with 7 billion people, but I am always lonely ? I?Tm 18 years old and I have a lot of friends, normal and dear to me. Have many elder brothers and elder sisters, kinship and sworn. Many people always say that cares for me, always say miss and love me. Of cause, I know it will take at least a person thinking of me now. But ?
    I?Tm staying here, in the middle of the night, I?Tm feeling really tired, head to be heavy, to catch a slight cold and splitting headache, so that I can?Tt sleep. Yes, I?Tm be sick, snuffle through one''s nose ?" sore head ?" dizzy ?" dyspneic ? and ? Thus, I think that I?Tm incapable and useless. I?Tm feeling solitary and lonely. Many many many around me, but I can only see myself.
    Today I was ill, if not I would have visited my small garden, climb to my tree. I don?Tt know why my heart is thinking of somebody, maybe the guy, in a long time I didn?Tt see in my kid-dreams again. Yes, I dreamed, dreams which I believe is true, you come light to me, you wish that you can be sick for me, and then tomorrow morning you see me - a face radiant with smiles. You fall asleep, next to me, or right is I am on your body, hear the beating of your heart and then fall asleep, forget tired, forget the true is I?Tm be sick. But honey, in a long time I didn?Tt dream like that again, really, I still dream but not like that.
    Late autumn, almost rain and typhoon, just overcast and gloomy, not serene ?" the happy blue which I love. I?Tm still, still love the sky, still love the ocean. I love the peaceful and unruffled blue, the blue of my happiness. With me, the sky?Ts of me, boundless ocean?Ts of me too. You just come and sharing that happiness with me. But honey, waiting made black clouds wrapped the sky, waiting whipped up huge waves, made happiness so sorrowful and desperate. ?oBorrow the ocean and sky colours to paint the colourless lovê?.
    Maybe is the beginning of winter period make human soul be shrivel, makes everdybody just cringe for them ? Or did myself forget the method to live with this big world ? I?Tm mercenary for myself, I think for myself, I share with myself ? I?Tm living for me ??? ?oClose my eyes, give you my hands, darling ! Do you watch me when I?Tm sleeping ? I belong with you ! Do you know it?Ts true ? ?? (*2)
    Do you know ? In myside have two guys. When I am this people, the remaining people to rise in rebellion. It seems ?~I?Tm Not Missing You of S.O?T (*3). Is ?~miss?T or ?~not miss?T ? To affirm is ?~not miss?T, ?~not miss?T why you said ? ?~Not miss?T so why heart still think and then says ?~not miss?T ?
    Is seems fighting for understanding ?~The fishes light-bite under the water-fern, somewherê? of Khuyen Nguyen (*4). (I can?Tt translate this part, because after translate, the meaning?Tll be meaningless. Just can understand in Vietnamese) Therefore sure have ?~miss?T, sure have ?~lovê?T, if not shouldn?Tt think like that.
    But, maybe I?Tm not sure, I can?Tt explain the feelings and reasoning from my heart. I?Tm tangoed like the cat be stuck at a ball of knitting wood, I?Tm like the a stretch balloon, and I?Tm starting to become the lunatic guy because of expecting a person always beside me, beside me whenever, what am I stuck ??? ?othingking in heart so immature, don?Tt worry about future, expect the love will become wonderful dreams. Although you?Tll try to give all your time to beside me, give me your caressing arms, listen to my sorrow and joy everynight. But can?Tt know the future, lifê?Ts not seems my dreams now.? (*5)
    True, I was and I am dreaming the dreams too far away, with me you still an unknown. I?Tll still wait for you, still miss you everyday, the more day has gone, higher the love I give for you. But when, honey ? When can I happy to receive your love that you give for me, when can I know who you?Tre and see your face ? Do you know how *****ffer great heart-breaking to love an unreal lover ?
    Where are you busy ? When do you remember me and come to me, honey ? ?oThe immature love I give, little-nice and very disinterested. That my smile when close to you, just cry when missing you, ? wait for me grow up in the love, and thinkings?Tll grow up too, it?Ts the time dreams be come truê? (*6). Is it your answer for me ? I?Tll grow up, but grow up in your love, so honey. Don?Tt make me feel tired again, I am nearing fall down and I know it?Ts true !
    ?oNo-one can ever say it''s true. But I know that I will always be with you. I''m warmed by the fire of your love everyday. So don''t call me a liar. Just believe everything that I say. There are 6 billion people in the world. More or less. And it makes me feel quite small. But you''re the one I love the most of all. And I''ll never tire. That''s a fact. It''s a thing we can''t deny. Like the fact that I will love you till I diê?.(*7)
    Hence, I?Tll continue to wait for you, because I know someday you?Tll come, with my happiness, with great firmament and boundless ocean. You?Tll come like in my dreams, protect me, beside me until I die. You?Tll wait for my thinking grow up with you love. You belong to me, I know that. Maybe I go to sleep now, tomorrow I?Tll wake up and see I still surviving. I?Tll sleep a little to beside you again because you always in my dreams.
    ?oThe dreams will be come true !? I believe in that. Maybe I?Tll meet you tomorrow, I?Tll know I am not to flog a dead horse to wait for you tomorrow. Tomorrow, I?Tll smile while login into my blog, although haven?Tt a small comment from hundreds of my friends. I?Tll login into my Yahoo, choose a bright nickname and say hello first, because no one chats with me in a long time (except Be, he with me like twins, joy together ?" sorrow together). I?Tll visit forum, find something to read, to comment, or post something. I?Tll wander wherever on internet (maybe blog world) ? will live like optimist inside me. To know I?Tm a survivor, wait until someday I meet you, my love.
    The sky still deep blue, I know that though mist everwhere. The ocean still deep blue, I know that though wave with a crest of foam. You still thinking of me although you far far far away. Dreams are not costly, right honey ? Therefore I?Tll dream again ?
  8. vian_1404

    vian_1404 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/10/2006
    Bài viết:
    160
    Đã được thích:
    0
    Khi tôi mở cánh cửa thiên đàng,có 1 thiên thần chảo tôi và hỏi "Bạn ước điều gì".Tôi cười và nói rằng "Tôi ước những điều may mắn và hạnh phúc sẽ đến với những người đang đọc tin nhắn này !!!
    ___*yêu*______*yêu*_*yêu*_______*yêu*___ __*yêu*__________*yêu*__________*yêu*___ __*yêu*________________________*yêu*____ ___*yêu*________*_Loves_*_____*yêu*_____ ____*yêu*____________________*yêu*______ ______*yêu*________________*yêu*________ ________*yêu*____________*yêu*__________ __________*yêu*________*yêu*____________ ____________*yêu*____*yêu*______________ ______________*yêu**yêu*________________
    Chúng ta sống trên đời này không phải để tìm thấy 1 người yêu thương mà hãy luôn yêu thương.
  9. vian_1404

    vian_1404 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/10/2006
    Bài viết:
    160
    Đã được thích:
    0
    Nhật ký cho em
    "Nhớ là cảm thấy thiếu, Nhớ là muốn ở bên, Nhớ là cảm xúc của em lúc này...". Những dòng thư cuối cùng em viết ấy cứ bám riết lấy anh.
    Và dù bây giờ hai đứa mình mỗi người một phương thì hình ảnh của em vẫn đong đầy trong anh với những cảm xúc tiếc nuối, buồn vui lẫn lộn. Hơn một năm từ ngày em nói lời từ biệt anh, để đi con đường anh chọn cho cả hai đứa.
    Anh còn nhớ một ngày mùa thu, anh lang thang trên Hàng Đào để chụp ảnh cho cuốn sách của mình. Rồi em chui vào ống kính của anh, cứ đứng đấy giảng giải một điều gì đó cho một người nước ngoài mà không chịu rời đi để anh có thể lấy cận cảnh đình Hoa Lộc. Anh đến gần định sẽ nói với em về điều ấy nhưng bị giọng nói tiếng Anh líu lo và nụ cười của em làm cho anh ngạc nhiên và thích thú. Vậy là anh đã chuyển từ ý định chụp di tích sang chụp em.
    Thời gian trôi qua, mình yêu nhau hơn một năm thì em có quyết định đi du học, còn anh tiếp tục theo học thạc sỹ ở trong nước. Đấy là khoảng thời gian khó khăn và hạnh phúc của cả hai đứa. Vừa vui mừng vì cả hai đứa sẽ có một tương lai xán lạn, vừa thấp thỏm lo sợ khoảng cách sáu năm trời cách biệt, hẳn có nhiều đổi thay. Thời gian ấy đã khiến anh suy nghĩ nhiều lắm.
    Chúng ta đã tranh thủ từng giây phút để ở bên nhau. Nhưng cuối cùng thì cũng đến ngày em bước lên máy bay xa rời cái thành phố có bao nhiêu kỷ niệm này. Anh không đi tiễn em vì anh nghĩ sẽ không thể kìm lòng. Hơn một tháng thì anh quyết định nói lời chia tay với em. Dù lúc ấy tình yêu của anh dành cho em vẫn còn nguyên vẹn. Anh nói em cũng giống như những người con gái khác đi qua đời anh. Có được em như vậy cũng là vừa đủ. Anh được thỏa mãn cái cảm giác của người thợ săn vớ được con mồi. Và anh muốn kiếm con mồi khác ngon hơn.
    Anh cứ tưởng như thế sẽ giúp em toàn tâm lo việc học hành. Thời gian sẽ làm cho hai đứa quên được nhau và xây dựng một cuộc sống mới. Nhưng anh đã lầm, ít nhất anh không thể làm điều ấy.
    Sáng nay, cơn gió heo may ùa về căn phòng nhỏ của anh, nơi hai đứa thường ngồi để nhìn ra cây sấu đầu ngõ. Em nói, cây sấu giống như chứng nhân tình yêu của hai đứa. Hãy tha thứ cho anh, tha thứ cho một thời nông nổi.
    Giờ dõi theo con đường em đi, anh không thể nắm bắt, càng không thể níu giữ. Anh cầu mong hạnh phúc đến bên em. Có như vậy mới khiến anh yên lòng. Bởi vì em biết không? Anh vẫn còn rất yêu em!!!
    www.taoxanh.net
  10. vian_1404

    vian_1404 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/10/2006
    Bài viết:
    160
    Đã được thích:
    0
    Điều giản dị...
    --------------------------------------------------------------------------------
    Hơn 10 giờ đêm, anh mệt mỏi bước lên được căn hộ tầng 10 của mình. Chợt sững người, dưới ánh sáng vàng vọt ở hành lang, người bạn cũ thời đại học đang ngồi nhẫn nại chờ đợi. Cuộc gặp sau gần chục năm xa được anh đón nhận bằng câu hỏi:
    _ Lâu nay biến đi đâu thế, chắc nhân dịp gì mới ghé?...
    Bạn làm nghề đi đo đạc địa chính thay đổi địa điểm công việc nay đây mai kia, mà chỉ toàn ở ngoại thành thôi, chẳng mấy khi gặp bạn gặp bè.
    _ Lâu quá không có tin tức gì về bạn bè, tao nhớ tụi bay, thế là bắt xe ôm đi mấy chục cây số về đây, chờ đã hơn hai tiếng đồng hồ rồi.
    Gợn lên trong anh một cảm giác có lỗi. Cái cảm giác của những kẻ sống thu mình ở thành thị quá lâu, bị bao chặt bởi một kiểu sống theo quan hệ mùa vụ, nhân dịp... Bạn bè, đồng nghiệp đến thăm nhau cứ "hẹn có dịp rảnh...", để rồi chỉ sau vài chục phút lại gặp nhau trong quán nhậu rỉ rả, lại cười chào vờ như chẳng có lời hẹn đã qua. Thậm chí dạo anh mới đi làm, một đồng nghiệp còn khuyên rất chân thành:
    _ Nếu các sếp không mời thì chớ tự tiện đến nhà thăm, kẻo không lại bị cho là dòm ngó hoặc là đến để tâu hót, nịnh nọt....
    Những định kiến cứ như vây bọc những con người thị thành...
    Cái bắt tay của bạn bóp thật chặt dứt anh ra khỏi những suy nghĩ miên man. Thế là bạn đi... Anh ngồi bệt xuống chỗ bạn vừa đứng lên, lại miên man: Giá mà người ta luôn có thể đến thăm nhau với một lý do giản dị như thế, vì còn nhớ về nhau...
    Còn bạn, câu chuyện của bạn thế nào. Hãy gửi thư về cho chúng tôi nhé[​IMG]

Chia sẻ trang này