1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

"Bắt giò" báo chí Việt - Mời anh chị em "nhào dzô"

Chủ đề trong 'Báo chí - Truyền thông' bởi lekimlien, 30/12/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. lekimlien

    lekimlien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/02/2005
    Bài viết:
    101
    Đã được thích:
    0
    Em hiểu tâm trạng của bác quyenlinh66, nhưng thay vì phàn nàn tờ Thanh Niên, bác cứ mái thoải phát hiện và tìm giúp em mấy cái lỗi ngớ ngẩn trên báo này (và cả những báo khác) - kẻo có người lại mắng chúng ta giỏi hai môn thể thao "ném đá giấu tay" và "thọc gậy bánh xe". Âu đó cũng là một sự "phàn nàn" và phê bình - nhưng khiến người ta phải tâm phục khẩm phục bác ạ. Cảm ơn bác nha - vì đã hạ cố tham gia topic của em.
    [​IMG] [​IMG] [​IMG]
  2. anhhungxalo4

    anhhungxalo4 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/12/2005
    Bài viết:
    29
    Đã được thích:
    0
    Cái này nhặt bên forum Vnn2.
    bài báo naỳ(http://www2.thanhnien.com.vn/Thethao/2005/12/30/134135.tno) của TN thối nhất ở đoạn:
    "....Tối 29/12, một nguồn tin từ CQĐT, Bộ Công an cho biết sau khi có bài viết về Thế lực đen ở CLB Sông Lam Nghệ An nói về việc cựu tuyển thủ quốc gia Nguyễn Hữu Thắng đã được cấp trên giao nhiệm vụ "chạy" tỷ số, cơ quan này đã triệu tập Hữu Thắng và Xuân Vinh, HLV phó của đội SLNA....."
    Em không tin cơ quan điều tra lại chỉ dựa trên báo lá cải để triệu tập công dân bừa bãi.

    ----------------------------------
    Khi vuờn sau, khi sân truớc...

    Kiến nghị về nội dung bài viết


    cudaubay
    Thời gian gửi: 30/12/2005 15:53






    Số bài viết: 327
    Ngày tham gia: 30/03/2004


    Em thấy đoạn dưới nó nói như vầy :
    Mặt khác, tin từ CQĐT cho biết theo lời khai của Quốc Vượng về đường dây mua bán độ đã chi phối và làm tha hóa một loạt các cầu thủ Pjico SLNA, hé mở một cựu tuyển thủ quốc gia đang nằm trong "tầm ngắm", đó là Hữu Thắng.
    Như vậy là trên mâu thuẫn với dưới.
    ----------------------------------
    Có những lần mơ màng trong quán rượu Anh vô tình cầm đũa viết tên em.

    Kiến nghị về nội dung bài viết


    lanman
    Thời gian gửi: 01/01/2006 17:42






    Số bài viết: 434
    Ngày tham gia: 06/01/2004




    Còn bài này thì không phải là thối, mà khắm. Đuờng Cách Mạng cái tay phóng viên Đặng Phụ Khoa của báo TN.
    http://www.thanhnien.com.vn/Thethao/2005/12/31/134222.tno
    HLV Lê Thụy Hải có phải bồi thường hợp đồng cho CLB Đà Nẵng ?
    23:59:42, 30/12/2005Đặng Ngọc Khoa
    Câu hỏi này do giới hâm mộ đưa ra và đã được PV Thanh Niên trực tiếp chuyển đến ông Giám đốc Sở TDTT TP Đà Nẵng Lê Nguyên Hồng vào chiều 30.12. Theo đó, "ông Hải có phần trách nhiệm trong việc làm hỏng thương hiệu của đội bóng Đà Nẵng và không quản lý tốt, thậm chí làm hỏng 3 cầu thủ trụ cột của CLB tại SEA Games 23".
    Tuy nhiên, ông Lê Nguyên Hồng đã trả lời không và ngược lại, CLB Đà Nẵng cũng không phải bồi thường hợp đồng cho HLV Lê Thụy Hải do ông không có yêu cầu. Ông Hồng còn cho biết, đại diện CLB đang tiếp tục làm việc với vị HLV này nhằm thanh lý hợp đồng, trong đó có khoản chu cấp cho ông mấy tháng lương theo quy định chung. Trả lời câu hỏi liệu sẽ có luật sư biện hộ cho cầu thủ Quốc Anh không, ông nói: "Theo đề nghị của gia đình Quốc Anh, CLB đang tính toán lo giúp. Tuy nhiên, quyết định cuối cùng còn tùy thuộc mức độ sai phạm và khung hình phạt do cơ quan tố tụng sẽ đưa ra. Thuê luật sư không nhằm chạy tội nhưng để có thể giảm nhẹ hình phạt đối với Quốc Anh bởi xét đến cùng các cầu thủ cũng chỉ là những nạn nhân thôi".
    Đặng Ngọc Khoa

  3. lekimlien

    lekimlien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/02/2005
    Bài viết:
    101
    Đã được thích:
    0
    Đồng ý với bác anhhungxalo4. Tại sao PV lại dễ dàng quy kết người khác thế nhỉ. Tôi không hiểu bây giờ báo TN chẳng may rơi vào tình huống của Tuổi Trẻ như vụ PV Lan Anh năm ngoái thì chuyện gì sẽ xảy ra nhỉ? Không khéo anh chị em làng báo nhân dịp này mà "đập phát... chết luôn" ấy chứ...
    [​IMG][​IMG]
  4. quyenlinh66

    quyenlinh66 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/09/2003
    Bài viết:
    549
    Đã được thích:
    0
    Đọc bài này trên báo Thanh niên mà thấy buồn cho báo này quá. Đọc thấy câu
    "viết được một bài báo ngắn mà sáng ra biết có nhiều người đọc tôi cũng cảm thấy hạnh phúc"
    rồi
    "Một bài báo có thể khiến một độc giả đáng kính phải bứt rứt, thậm chí phải nổi khùng, nó cũng đáng để viết lắm chứ! "
    mà thấy lòng dạ của loại phóng viên này. Nhiều người đọc là đủ sao, cứ chửi thật nhiều - thật tàn ác là đủ rồi sao.
    Còn đâu là lương tâm nhà báo, là tình người nữa.
    Nhiều người đọc, nhiều báo bán, nhiều Tiền đã thành lẽ sống cũa báo Thanh niên rồi sao ?
    Viết báo "đã" lắm chứ!
    Thanh Thảo

    Có một quý vị độc giả giấu tên nhắn tin cho tôi khá nhiều lần tỏ ý rất bất bình vì sao một nhà thơ trữ tình như tôi lại "đổ đốn" ra làm báo, "viết những bài lăng nhăng" nào là bóng đá nào chống nhũng nhiễu, nào "trêu" quan tham, sao tôi không làm thơ trữ tình cho nó hoành tráng nó đậm đà nó ngọt lịm.
    Và anh ta (tôi đoán qua là một anh) khẳng quyết:"Nếu 10 năm trước tôi kính trọng anh bao nhiêu thì bây giờ tôi coi thường anh bấy nhiêu". Vâng, được người khác kính trọng là một cảm giác rất dễ chịu, còn bị người khác coi thường là một phức cảm rất? ê trệ, phải không ạ!
    Nhưng tôi cũng là người tạm coi là bản lĩnh, tôi nhắn tin trả lời người bạn chưa quen yêu thích tôi làm thơ hơn viết báo, rằng thì là "quen mất nết đi rồi", bây giờ bảo tôi bỏ làm báo tôi khó chịu lắm. Nghề báo, vốn không sang trọng như nghề làm thơ hay viết tiểu thuyết nhưng ngẫm ra, nó có ích cho những người thấp cổ bé miệng, những người cần "được bảo vệ ngay" hoặc "cần được biểu dương ngay". Họ không chỉ là một Tài Em kiên quyết không chịu bán mình ở U.23 VN mà có thể còn là những người chúng ta không quen tên không biết mặt nhưng họ ngày đêm làm biết bao điều thầm lặng có ích cho cộng đồng cho bà con làng xóm.
    Và cũng có khá nhiều kẻ nếu báo chí không chỉ mặt vạch tên ngay mà đợi tới tiểu thuyết hư cấu hay thơ "bùng nổ" thì chúng đã biến những gì chúng ta dựng xây chắt bóp bao lâu nay thành một đống phế thải. Báo chí luôn đi trước một bước dù phải chịu phận "đọc qua rồi bỏ" như thân phận mà người ta gọi là "nhật trình". Nhưng thử nghĩ xem, không có biết bao cái chúng ta hằng ngày "xài xong rồi bỏ" thì chúng ta làm sao sống đây?
    Báo chí chịu phận ?olép? hơn so với văn học nghệ thuật về sự hứa hẹn vĩnh hằng, nhưng nó sống "quyết liệt" cho hôm nay. Còn "cho ngày mai, cho muôn đời sau" thì thôi, xin nhường cho những tác phẩm "ngang tầm thời đại" của các nhà văn.
    Bây giờ, thú thật, viết được một bài báo ngắn mà sáng ra biết có nhiều người đọc tôi cũng cảm thấy hạnh phúc y như khi tôi viết một bài thơ mà chẳng ai đọc cả, hoặc một số người đọc nhưng không hiểu gì. Một bài báo có thể khiến một độc giả đáng kính phải bứt rứt, thậm chí phải nổi khùng, nó cũng đáng để viết lắm chứ!
    Năm mới, tôi phải cảm ơn Báo Thanh Niên vì đã chịu dành chỗ cho tôi viết những bài báo ngắn mà tôi tin có người đọc và có người đồng cảm. Với tôi, làm thơ hay viết báo đều nhắm tới người đọc, nhưng thú thật, thơ khó đến người đọc hơn báo dù thơ tôi cũng chưa thuộc loại "hũ nút". Vậy thì viết báo cũng "đã" lắm chứ!
    Thanh Thảo

    Được quyenlinh66 sửa chữa / chuyển vào 10:57 ngày 02/01/2006
  5. lekimlien

    lekimlien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/02/2005
    Bài viết:
    101
    Đã được thích:
    0
    Em thông cảm với bác quyenlinh66 và em cũng thấy...phát sợ những người cứ "hồn nhiên" tưởng làm báo dễ như... làm thơ vậy đó. Những "nhà báo" hồn nhiên đó cứ hồn nhiên bày tỏ những suy nghĩ quá đỗi "hồn nhiên" của họ trên những trang báo, tờ báo - vốn dĩ cũng đã rất "hồn nhiên" - để ngày ngày báo ra bóp chết những trái tim hồn nhiên, những số phận hồn nhiên, những con người hồn nhiên đã từng một thời yêu mến trang viết của họ. Thế nhưng, đau đớn hơn cả, "hồn nhiên" hơn cả, họ lại cứ đang tưởng trang viết, bài viết của mình có... lửa...
    [​IMG][​IMG]
    Được lekimlien sửa chữa / chuyển vào 11:36 ngày 02/01/2006
  6. alway_says_love

    alway_says_love Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/01/2006
    Bài viết:
    297
    Đã được thích:
    0



    Thứ Hai, 02/01/2006, 04:58
    "Vui và buồn!"
    TT - Hôm qua, một độc giả đã gọi điện đến ban thể thao Tuổi Trẻ hỏi rằng: "Khi chúng ta lôi ra ánh sáng mấy ông quan tham nhũng, đấy là chuyện vui hay buồn?".
    Và vị độc giả trả lời luôn: "Chúng ta buồn vì sự hư hỏng của cán bộ nhưng cũng rất vui vì cuộc chiến với quốc nạn đã có tiến triển. Tương tự, chuyện các trọng tài, lãnh đạo đội bóng và cầu thủ bị bắt cũng vậy, chúng ta nên vui nhiều hơn là buồn. Vì vậy, nếu Tuổi Trẻ có tổng kết một năm thể thao VN, xin đừng liệt những chuyện phanh phui tiêu cực của bóng đá vào vị trí những sự kiện buồn của thể thao VN năm qua đấy nhé".
    Lời nhắc nhở của vị độc giả thật đáng quí bởi đã hàng chục năm nay, người hâm mộ luôn "đau đớn" vì những trò tiêu cực trên sân bóng cứ ngang nhiên diễn ra trước mắt mình với lời thách thức: "Bằng chứng đâu?"! Hàng chục năm ấy mới đúng là đáng buồn.
    Giờ đây, cơ quan điều tra đã làm tắt lịm những lời thách thức "bằng chứng đâu?". Thế thì cớ gì lại cho rằng những gì đang xảy ra là buồn? Hãy liệt nó vào sự kiện vui trong năm của thể thao chứ...
    H.THỌ (tuoitre)
    ........
    Vâng, thưa cô lekimlien, cô cũng rất... hồn nhiên khi thích "bắt giò" người khác!
    Chưa hẳn đã là xấu nhưng tôi thấy có cái gì đó không ổn, nếu cô là một độc giả thì hợp hơn với cái topic cô lập ra. Mong sao, khi cô "bắt giò" những lỗi phải của người khác, cô không phải là "nhà báo gái mới vào nghề"!
    Chúc cô vui, khoẻ và thật sự hồn nhiên!

  7. lekimlien

    lekimlien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/02/2005
    Bài viết:
    101
    Đã được thích:
    0
    Tôi sẽ không cần phải tức giận với alway_says_love. Tin hay không tùy bác, tôi quả thực mới chỉ vào nghề, mới chỉ đáng "cắp cặp" theo hầu các bác. Nhưng như tôi ngay từ đầu đã có lời "thưa thốt" với các chị, các anh nhà báo đi trước, tôi tạo ra Topic này là để mọi người có một cơ hội bình đẳng nhằm phát hiện, góp ý lỗi của nhau trên từng con chữ, từng bức ảnh, từng bài báo. Mục đích cuối cùng là để thấy ra cái "ngố", cái dở của nhau rồi mà rút kinh nghiệm, không phải để đả phá bác hay một tờ báo nào (như bác liên tục công kích tôi nặng nề - dù tôi là một em gái mới tập tọng bước vào nghề - trên diễn đàn này).
    Hẳn bác nghĩ tôi là người của báo Tuổi Trẻ khi trích ra đoạn viết trên của một ông dở hơi nào đó trên tờ báo này, nhưng cũng không ngại nói cho bác biết là bác đã lầm. Hơn nữa, tôi không ngại "phê và tự phê", cớ sao bác lại buồn phiền về việc ấy nhỉ. Bác cứ mái thoải chê Tuổi Trẻ, Thanh Niên và bất cứ tờ báo nào bác thích... chê, ở đây cơ hội mở ra cho tất cả mọi người, dù làm báo hay không. Như tôi chẳng hạn, tôi mừng vì có người chê bài của tôi, dẫu biết tôi chỉ là một "hạt cát nhỏ nhoi" trong làng báo.
    [​IMG][​IMG][​IMG]
    Được lekimlien sửa chữa / chuyển vào 14:41 ngày 02/01/2006
  8. lekimlien

    lekimlien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/02/2005
    Bài viết:
    101
    Đã được thích:
    0
    Tôi thấy bài này đọc được, rất tình cảm, dẫn lại để mọi người cho ý kiến.
    SGGP>Văn hóa văn nghệ
    Đừng ghét Trà My nhé !
    21:50'', 31/12/ 2005 (GMT+7)
    1. Năm ngoái tôi ra Hà Nội chấm thi Cuộc vận động sáng tác cho lứa tuổi mầm non và mẫu giáo do Nhà xuất bản Giáo dục tổ chức, ngụ tại khách sạn của Tổng liên đoàn Lao động, bị trộm vào đánh cắp cái máy tính xách tay, tiếc hùi hụi. Tiếc nhất là bao nhiêu bản thảo trong đó bị mất sạch. Bạn bè Hà Nội nghe tin, sốt sắng gọi điện chia buồn. Có người dùng lời cổ nhân an ủi: ?oCủa đi thay người?. Có người bông phèng cho tôi đỡ rầu rĩ: ?oTôi nghe kẻ cướp nó lèn ông...?. Nhờ vậy, tôi cũng bớt ủ ê phần nào.
    Trong những người chia buồn cùng tôi hôm đó, tôi ngạc nhiên nhất là chị Vân Thanh. Chị Vân Thanh là người Hà Nội gốc, nhà nghiên cứu văn học thiếu nhi, công tác ở Viện Văn học. Chị gọi điện thoại cho tôi, sau khi hỏi thăm về vụ mất cắp và động viên tôi, cuối cùng chị thình lình hỏi: ?oEm có ghét Hà Nội không??. Tôi đang sửng sốt trước câu hỏi đột ngột của chị, chưa kịp đáp, chị lật đật nói tiếp, giọng như năn nỉ, chắc chị tưởng tôi đang suy nghĩ về chuyện ?oghét hay không ghét? Hà Nội: ?oEm đừng ghét Hà Nội nhé!?. Tôi hoảng hồn, ấp úng: ?oKhông... không... Sao chị lại nghĩ vậy??.
    Đến khi buông máy xuống rồi, cái đầu óc chậm chạp của tôi mới vỡ lẽ: Thì ra chị sợ tôi vì bị phường đạo chích đánh thó cái laptop mà đâm ra đổ quạu với Hà Nội của chị. Tự dưng tôi bật cười. Kẻ cắp thì ở đâu chẳng có. Nếu gặp vận xui thì không mất nơi này cũng mất nơi khác. Đâu có ai vì ướt giày mà nỡ giận một dòng sông. Nhưng cười xong lại thấy cảm động. Hóa ra có những người yêu mến vùng đất của mình hồn nhiên đến thế, mà cũng đậm đà đến thế. Lúc nào cũng nơm nớp sợ khách phương xa chê trách quê hương mình. Lúc nào cũng lưu tâm gìn giữ từng li từng tí, muốn vùng đất mình sinh sống luôn đẹp đẽ trong mắt mọi người. Để có cái mà tự hào, mà hãnh diện.
    [​IMG]
    Nhìn hình ảnh Quốc Anh thi đấu (số 6), người hâm mộ không thể không đau buồn!

    Cái tình cảm ruột rà với nơi mình sinh ra và lớn lên đó, ngẫm lại thấy trong chúng ta ai cũng có. Xem chương trình Đường lên đỉnh Olympia trên tivi, thấy các thí sinh đến từ khắp nơi trên đất nước, ai cũng giới thiệu về quê hương của mình với giọng đầy tự hào - dù trong lúc phấn khích cũng có đôi lời hơi quá. Cái ?oquá? này hoàn toàn thông cảm được.
    Tôi đã từng chứng kiến hai sinh viên, một Quảng Nam một Thừa Thiên Huế, ?othi đấu? với nhau bằng cách kể tên danh nhân ở địa phương mình , xem xứ nào ?ongon? hơn xứ nào, xứ nào mới là vùng đất ?ođịa linh nhân kiệt?. Lúc đầu, hai chàng kể tên các danh nhân lịch sử - người này nêu một cái tên, người kia cũng nêu một cái tên tương xứng. Rồi ?ođấu? tới nhà văn, nhạc sĩ, ca sĩ, họa sĩ - rồi lôi cả cầu thủ bóng đá ra đọ nhau. Viết tới đây, tôi chợt bùi ngùi nghĩ: Nếu bây giờ mà còn chơi cái trò đó, chắc anh sinh viên Quảng Nam giấu biến cái tên Quốc Anh còn anh sinh viên xứ Huế sẽ cố tình phớt lờ tên Văn Trương là cái chắc...
    2. Ông Huỳnh Văn Thu, bố của Quốc Anh, có lẽ trong thâm tâm cũng chẳng mơ ước gì cao xa về nghề đá bóng của con mình. Như những người dân quê chất phác ở Bắc Trà My, ông chỉ mong đứa con thi đấu nhiệt tình để làm rạng rỡ cho miền quê nghèo khó. Trả lời báo chí, ông thật thà như củ khoai, hạt lúa: ?oTôi chẳng mong nó đi đá bóng để đem tiền về cho gia đình, mà chỉ mong nó đá hay đá đẹp để làm mát lòng mát dạ người dân quê tôi?.
    Tâm trạng đó, tôi nghĩ ngay Quốc Anh cũng có - tình cảm thiêng liêng với quê hương là thứ không cần phải học. Ai lớn lên mà chẳng gắn bó với con sông hằng ngày ta tắm, đường làng mỗi bữa ta đi. Chỉ có điều tình cảm đó nếu không được vun bồi, nhắc nhở, nó rất dễ phai nhạt khi va chạm với những giá trị khác - những giá trị nghiêng về vật chất. Tình yêu quê hương vốn vô hình nhưng đồng tiền thì có hình thù cụ thể, lại tiêu xài được, có thể dùng nó để mua xe Dylan hay sắm điện thoại di động đời mới. Những cầu thủ trẻ nếu không được kèm cặp rèn dạy, nhất là không được người lớn làm gương, tất con đường đi đến chỗ sa ngã chỉ ngắn một gang tay.
    3. Bầu không khí bóng đá Việt Nam những năm qua quá vẩn đục - các quan chức bóng đá mải lo đấu đá hơn là lo gạn lọc - nên ngày càng tối như hũ mực. Từ câu lạc bộ đến đội tuyển quốc gia, nạn móc ngoặc, đi đêm và mua bán độ trở thành chuyện thường nhật. Tiêu cực trong bóng đá dần dần được bình thường hóa, đạo đức trở nên một món hàng xa xỉ. Một cầu thủ non tơ, đầu óc như tờ giấy trắng, nhờ có năng khiếu mà được chọn vô câu lạc bộ, được lên tuyển quốc gia, nguy cơ biến chất là rất cao.
    Dĩ nhiên cũng có những cầu thủ có khả năng miễn nhiễm như Tài Em. Nhưng ngoài phẩm chất đạo đức và bản lĩnh vững vàng của cá nhân Tài Em, chúng ta đừng quên Gạch Đồng Tâm Long An là câu lạc bộ duy nhất ở V-League được mệnh danh là ?ochơi sạch?. Nhiều đội bóng như một ổ ma túy, một tâm hồn non nớt bị thảy vô đó, sớm muốn gì cũng bị rủ rê, chèo kéo vào con đường hư hỏng: Gần mực thì đen...
    Cho nên, giận các cầu thủ trẻ bán độ thì rất giận mà cũng thấy tội các em. Các em dĩ nhiên phải tự chịu trách nhiệm về hành vi của mình trước pháp luật và dư luận, nhưng sống ở bầu mà biểu các em phải dài, sống ở ống mà bắt các em phải tròn, cũng là đòi hỏi các em nỗ lực nhiều quá. Để các cầu thủ biết đi trên con đường ngay thẳng, những người đứng đầu VFF cũng như lãnh đạo các câu lạc bộ trước tiên phải tự dọn mình, sau đó phải dọn một con đường sạch sẽ, quang đãng, gỡ hết các cạm bẫy đang giăng giăng như hiện nay, để các em lần theo đó mà đi. Chúng ta đều biết: Môi trường tốt thì cây lá mới xanh tươi.
    Có như vậy, đến một lúc nào đó chúng ta mới hy vọng khi đá hỏng một quả chắc ăn, một cầu thủ như Quốc Anh sẽ vô cùng tiếc nuối và lo lắng thốt lên: ?oCác bạn đừng ghét Trà My nhé!? - như chị Vân Thanh hồn nhiên và đáng yêu đã từng làm tôi bồi hồi quá thể.
    Chu Đình Ngạn

  9. alway_says_love

    alway_says_love Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/01/2006
    Bài viết:
    297
    Đã được thích:
    0
  10. lekimlien

    lekimlien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/02/2005
    Bài viết:
    101
    Đã được thích:
    0
    Thưa cụ, hay bác, hay anh alway_says_love gì gì đó,
    Lẽ ra thì tôi không đôi co với cụ (bác, anh) làm gì, vì càng đọc càng thấy cụ (bác, anh) tỏ ra mình là một con người hẹp hòi, thiển cận.
    Thoạt đầu, cụ (bác, anh) chẳng làm gì mà đứng xem tôi lập topic này, khi thấy tôi và các bạn bè online sôi nổi đóng góp ý kiến thì cụ (bác, anh) bắt đầu soi mói, chê rằng chúng tôi rặt một lũ ... "ngựa non háu đá". Rồi thì khi thấy chúng tôi "phê và tự phê" có tình có lý quá thì cụ (bác, anh) bắt đầu quay ra "dở trò" phá ngang, khiến topic cứ bị cắt ngang bởi những cuộc nói qua nói lại vô bổ với cụ (bác, anh).
    Thôi, già không nên nết, xin cụ (bác, anh) tránh qua một bên để chúng tôi thảo luận, kẻo tôi lại phải nhờ Admin "treo" cụ (bác, anh) thêm một kỳ nữa hoặc vĩnh viễn.
    (Các anh anhhungxalo4, quyenlinh66 có ý kiến gì không, tính em hay nói thẳng nên có thể cụ (bác, anh) alway_says_love sẽ bực mình, buông thêm vài lời sỉ vả, nhưng em quả thực không muốn topic này bị biến thành một "thùng rác" để cụ xả xì-trét như cái topic Cầu thủ bán độ bữa trước).

Chia sẻ trang này