1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Been There-Done That

Chủ đề trong 'Hồi ức về các chuyến đi' bởi netwalker, 10/09/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. LinhEvil

    LinhEvil Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/02/2002
    Bài viết:
    1.575
    Đã được thích:
    0
    Cho em góp vui với (ảnh tự thân vận động máy digital nên chắc chắn chỉ mang tính lưu trữ thôi)
    Trong ảnh là đài nước (đài thôi không phải đài phun vì nước không phun lên. Ở ngay cảng Helsingbor xuống bến cảng là bạn sẽ thấy ngay ở cửa ngõ TP những góc đẹp lạ lùng)
  2. Le_Viet_Ha_new

    Le_Viet_Ha_new Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/01/2002
    Bài viết:
    888
    Đã được thích:
    0
    THÁI LAN LÃNG DU VÀ VÀI CẢM NHẬN CHỦ QUAN
    -Lê Việt Hà-
    Đã nhiều lần quá cảnh tại sân bay Don Muang của Thailand nhưng chẳng bao giờ có dịp thâm nhập vào cái vương quốc này , tôi cứ tự hỏi trong đầu tại sao quốc gia láng giềng không xa lắm của VN có thể thu hút một lượng du khách khổng lồ đến như vậy ?
    Nếu bạn đến lần đầu hẳn bạn sẽ bị ấn tượng mạnh bởi tất cả các cổng checking bên trong sân bay lúc nào cũng ngoe nguẩy song song những cái đuôi khá dài những du khách xếp hàng chờ đến lượt , bên ngoài kia không khí trên đường băng cũng chẳng khác mấy , kẻ phải xếp hàng lúc này lại là những gã chim sắt khổng lồ Boeing 747 , 767 , 777 ? Airbus 320 , Airbus 340 ?
    Chúng phải chờ đợi từ 15-20 phút để cho Air Traffic Control Station sắp xếp và duyệt lệnh lên đường , đường băng ngang dọc vô số là thế nhưng luôn nóng bỏng và không được nghỉ ngơi bởi những đàn chim sắt từ bốn phương trời cứ liên tiếp nhún nhẩy hết chú này bay đi lại chú khác sà xuống , đủ khẳng định với thế giới vương quốc Đông Nam Á này thật sự là nơi ?o đất du lịch lành , chim sắt đậu ? .
    Sân bay Donmuang được nhiều lần mở rộng và lớn hơn vài lần sân bay Tân Sơn Nhất về qui mô , nếu kể cả công trình phụ có thể lớn hơn nữa . Quang cảnh đó quá choáng ngợp và thật sự đầy tương phản so với cái ?ochợ chiều? Tân Sơn Nhất vừa bé tí tẹo vừa đìu hiu mông quạnh và là một sân bay mất vệ sinh và khá xô bồ như của chúng ta .
    Nếu chỉ so sánh cái Donmuang cũ kỹ và Tân Sơn Nhất thôi thì cái sự tụt hậu của Việt Nam đã quá rõ ràng . Ấy thế mà sân bay Donmuang này sắp sửa bị dẹp bỏ ( sẽ dành cho máy bay tải hàng ) vì quá tải với du khách để rồi cách đó không xa một sân bay to gấp 3 Donmuang đang được chính phủ Thailand cho thi công gấp rút để đáp ứng nhu cầu của một trung tâm du lịch và kinh tế Đông Nam Á hùng mạnh thế kỷ 21 , đồng thời cũng sẵn sàng cạnh tranh với sân bay Changi Singapore và Kuala Lumpur của Malaysia đón những mẹ chim sắt vĩ đại Super jumbo jet A 380 . ( A 380 là máy bay mới nhất của Airbus , nó hạ bệ jumbo jet 747 hai tầng của Boeing xuống làm đàn em vì A380 có 3 tầng rộng rãi như khách sạn chứa từ 600- 700 khách tùy hãng hàng không đặt hàng theo kích thước và hạng ghế , nó cần đường băng đặc biệt . )
    Bài học này Thailand đã biết học gấp rút từ chính nước Pháp không lâu khi chính phủ Pháp thấy sân bay Charles de Gaulle 1 đã cũ kỹ và lập tức xây đón đầu ngay thêm Aéroport Paris ?" CDG 2 tức Charles de Gaulle 2 tại Roissy Paris cực kỳ hiện đại rộng tới 3524 hecta để thỏa mãn nhu cầu đầu thế kỷ 21 !
    ( Khi bài viết này viết xong thì Thái Lan đã bắt chước Singapre đặt hàng Airbus những chiếc A 380 khổng lồ để bt đầu cất cánh từ năm 2006 .)
    Tổ chức du lịch thế giới WTO ( World Tourist Organization ) có viết : ?o Sân bay chính là cánh cổng và đồng thời là hình ảnh phản chiếu quốc gia đó ? . Nhân chuyến đi công việc tại Frankfurt và bận về quá cảnh Thailand , chính tôi cũng không muốn mất cơ hội tìm hiểu những gì bên trong ?o cánh cổng ? Don Muang này để khảo nghiệm cái độ phản chiếu đó .
    Đầu tiên là thủ tục , những nhân viên hải quan tề chỉnh của Thailand với bộ trang phục khá đẹp luôn nở nụ cười và trao đổi với một giọng điệu êm ái với du khách , cũng giống như các nhân viên hải quan sân bay Changi ( Singapore ) và Charles de Gaulle ( Pháp ) hay Frankfurt ( Đức ) ?họ luôn ?oWelcome? khi kết thúc công việc kiểm tra : ?o Welcome to Thailand ! ? và thế là bạn đã có thể tiến thẳng ra xe với tâm trạng vui phơi phới thay vì thật bực mình và mệt mỏi với những ánh mắt lạnh lẽo và cách thức hỏi cụt lủn không chủ từ , luôn thiếu tiếng : ?o xin mời , làm ơn ? ( please ) ?" một tiếng chuẩn mực của giao tiếp quốc tế - như hải quan sân bay Tân Sơn Nhất và Nội Bài Việt Nam .
    Từ sân bay Donmuong về trung tâm Bangkok khá xa ( khoảng hơn 25 km ) , nhưng hai bên đường bạn luôn có cảm giác ngợp vì các cao ốc xây san sát quá nhiều và đủ kiểu , nào là kiểu hộp chữ nhật truyền thống , nào là kiểu hình tháp , hình chữ U , hình bậc thang và ngộ nghĩnh nhất là hình chữ E úp ngược ?.Cao ốc nhiều nhưng cây xanh có vẻ thiếu nên đường vào Bangkok hơi ?o khô hạn ? và khá đơn điệu vì sự nặng nề của xi măng ,bê tông xám xỉn và khói xe bụi đường ?.Xe toàn đưa bạn đi trên cầu vượt , hệ thống cầu vượt ở Bangkok liên tu bất tận hai , ba tầng ?.do chính phủ Thái khôn ngoan ký với Nhật một hợp đồng BOT . Nhật xây dựng cho Thái miễn phí và quyền khai thác sẽ được chuyển nhượng lại trong 50 năm . Đôi bên cùng có lợi , Thái không tốn ngoại tệ đầu tư , còn Nhật thì bán được nhiều xe hơi trên đất Thái !
    Hệ thống cầu vượt của thủ đô Thái Lan thật là đồ sộ về qui mô , ngồi trên xe ngắm cầu vượt hay ở mặt đất ngó lên và ?suy tư . Chợt nhớ cái cầu vượt bé tí tẹo và ngắn cụt ngủn cuối chân cầu Sài Gòn của chúng ta mà chẳng dám nghĩ đến chuyện so sánh . Đường phố Bangkok không đẹp lắm nhưng rất chắc chắn , những đoạn đất yếu hay khu vực giao lộ chân cầu vượt được chính phủ Thái làm hẳn các đoạn bê tông phẳng không trải nhựa , và hiển nhiên không có chuyện sụp lún ngày này qua tháng nọ như đường Nguyễn Hữu Cảnh hay cầu Văn Thánh II khổ sở vì nạn tham nhũng của Việt Nam . Xe cộ đông đúc nhưng tịnh không có một tiếng bóp kèn nào , điểm này người Thái văn minh bằng người Đức : lịch sự và kiên nhẫn . Đức tính này có lẽ người Việt hay bóp kèn tin tin rất bát nháo ở quê ta phải học tập .
    Do là một chuyến ghé thăm ngoài dự định , tôi không có thông tin nhiều về khách sạn ở Bangkok , tuy nhiên khi giải bày điều này với tài xế ngay từ lúc đầu ở sân bay - một anh chàng có bộ râu khá ấn tượng ?" anh ta liền với tay vào ngăn kéo xe và rút ra cho tôi một tập thông tin du lịch in sẵn của Bangkok và thế là tôi tranh thủ nghiên cứu liền tù tì . Cuối cùng khách sạn Rex được chọn đơn giản vì chúng tôi thấy cái tên giống khách sạn Rex ở Sài Gòn .
    1- KHÁM PHÁ BANGKOK :
    Vào đến thành phố nhận phòng khách sạn , cảm giác về thủ đô Thái Lan đã khác hẳn : hóa ra Bangkok mà mình đã được đọc nhiều trên sách báo đây ư ? Đường phố ở Bangkok có một vẻ gì đấy hơi tăm tối và thua xa Singapore chứ đừng nói gì đến đường phố Paris hay Frankfurt , nhà cửa ở Bangkok khá cũ kỹ và rất ít nhà được sơn nước lại hay xây mới như ở Sài Gòn . Đường phố cũng nhiều khói xe , có vẻ ngột ngạt nhưng tương đối sạch sẽ . Anh tài xế cho biết kể từ năm 1997 với sự ảnh hưởng của đợt khủng hoảng kinh tế thế giới , đồng tiến mất giá kinh tế xuống dốc nên dân Thái Lan có vẻ uể oải và ít chịu sơn sửa và chăm sóc nhà cửa của mình .( Bạn đọc cũng cần biết rằng trước năm 1997 : 1 USD = 24 Bath , còn nay 1 USD = 40 Bath )
    Việc đầu tiên là tôi muốn làm là đi shopping ở một siêu thị để so sánh cuộc sống và mức sống với các nước khác , siêu thị Thái đa số có tuổi thọ trên 15 năm nên vẻ ngoài không đẹp lắm , so với các siêu thị bên Đức thì nó thua xa lơ xa lắc nhưng bên trong thì tràn đầy nhịp đập kinh doanh ! Nếu so với Sài Gòn thì các siêu thị Thái Lan ăn đứt về qui mô và sức sống . Chẳng hạn siêu thị MBK to cỡ bằng 8 ?" 9 lần cái Maximart trên đường 3-2 ở Sài Gòn , còn chiều cao của nó là 6 tầng cùng một bãi chứa xe hơi nhiều tầng kiểu Âu Mỹ bên hông . Siêu thị có một trung tâm thông tin du lịch ( Tourist information center ) để hướng dẫn khách nước ngoài và luôn cung cấp bản đồ Bangkok miễn phí cho du khách .
    Một điểm văn minh ở các siêu thị nước ngòai nói chung và Bangkok nói riêng là khách hàng không phải gửi giỏ bên ngoài như các siêu thị Việt Nam , chẳng có nhân viên trông coi nhưng nếu ai đó có ý định cầm nhầm thì chết ngay với mấy cái máy quay được bố trí cực kín đáo của họ .
    Vợ tôi thì thích xem áo quần thời trang ở tầng 2 , còn tôi thì thích xem mobile phone , camera , camcorder ở tầng 4 nên chúng tôi hẹn nhau nếu lạc thì xuống đứng ở nhà hàng Mc Donald?Ts tầng trệt . Lên tầng 4 quả thật là choáng ngợp , cả một dãy lầu dài hun hút gần bằng hai phần ba chiều dài đường Lê Lợi ở Sài Gòn chứa gần 1000 shop và chỉ toàn kinh doanh mobile phone , camera , camcorder ?các thanh niên trai gái Thái trẻ măng 18- 25 tuổi rất sành việc cài đặt phần mềm mới lạ , logo , chuông ?từ computer cho mobile phone , họ sử dụng thành thạo công nghệ bluetooth truyền dữ liệu từ PC qua phone chứ không như nhiều thanh niên Việt Nam ta còn rất mơ hồ , có nhiều model mới nhất của các hãng Nokia , Sony Ericsson , Siemens mà Sài Gòn chưa có , một gian hàng thì tưng bừng quảng cáo cái điện thoại kiêm Pocket PC thời thượng Sony Ericsson P910 ( thế hệ mới sau Sony Ericsson P900 từng nổi tiếng ) , những model thông dụng có giá cả rẻ hơn Việt Nam từ 15 ?" 30 % do đó cũng dễ hiểu khi 90 % ( báo chí cho rằng chỉ 55 % thôi ! ) điện thoại di động ở VN là hàng buôn lậu , sự tấp nập và hấp dẫn của các phone shop ở một siêu thị nổi tiếng Thái Lan khác hẳn với cái tiệm mobile phone duy nhất ở Diamond Plaza Sài Gòn lèo tèo vài món cùng nghiệp vụ khá non nớt của các nhân viên .
    Các shop bán camera ( máy chụp hình ) có đủ chủng loại của các hãng tên tuổi thế giới , thậm chí luôn có các model cao cấp chuyên nghiệp như Canon EOS-1D Mark II firmware 1.0.2 , Nikon D70 . Máy quay phim (camcorder ) cũng khá nhiều chủng loại , tuy nhiên nếu bạn có ý định mua máy quay phim ở Thái Lan thì có lẽ không nên vì giá ngang ngửa Việt Nam , hơn nữa toàn hệ PAL ( vì hệ truyền hình quốc gia Thái Lan dùng hệ PAL ) chứ không có máy hệ NTSC ( hình ảnh đẹp và tươi hơn ) . Có lẽ Singapore là nơi mua những thứ này thì hợp lý hơn .
    Các tầng dưới của siêu thị thì ê hề hàng hóa đẹp , từ hàng nội thất ( nguyên tầng ba ) , hàng may mặc , điện máy , hàng gia dụng ?.cứ liên hoàn nhau và rất dễ lạc đường . Cuối cùng hai vợ chồng LVH lạc nhau thật và phải dùng mobile phone gọi . Đến khi đứng tại nơi hẹn thì chẳng ai thấy ai , hóa ra tầng trệt có tới mấy cái nhà hàng ăn nhanh rất giống nhau ! Thế là lại a lô và ra hẳn khỏi siêu thị đến ngoài lề đường , đi ngược chiều để cuối cùng hai vợ chồng cũng gặp gỡ sau khi tốn vài cuốc điện thoại di động chuyển vùng quốc tế ( roaming ) !
    Cảm thấy đói bụng chúng tôi cùng dắt tay nhau lên tầng 6 , nơi bán ê hề các món ăn Tây ,Tàu, Pháp ,Nhật ,Thái ?các món ăn được chụp bằng phim xuyên sáng Fuji và in trên máy in Durst Lambda Epsilon thật rực rỡ .( Công nghệ phim xuyên sáng mới được Fuji Việt nam và Lambda Eplison Italia giới thiệu cách đây ba tuần ở VN , tụt sau Thái Lan cả 3 năm trời ! ) Người Thái bán ticket và khách tự cầm ticket chọn món , ăn xong dư ticket thì được hoàn tiền ở quầy phía sau , không có cái cảnh người bán hàng tay bốc đồ ăn tay cầm tiền rất mất vệ sinh .Có một thời vài nơi ở Sài Gòn như Super Bowl cũng tổ chức hình thức thanh toán văn minh này , nhưng không hiểu sao giờ đây đã biến mất ? Thức ăn của người Thái cũng ngọt như giọng nói của họ do đó bạn phải lưu ý họ trước những món đừng thêm đường ( đến ngay trái cây như xoài họ cũng chấm với đường ớt chứ không phải muốt ớt ! )
    ( Xem tiếp phần 2 )
    u?c netwalker s?a vo 19:39 ngy 21/09/2004
  3. Le_Viet_Ha_new

    Le_Viet_Ha_new Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/01/2002
    Bài viết:
    888
    Đã được thích:
    0
    THÁI LAN LÃNG DU VÀ VÀI CẢM NHẬN CHỦ QUAN
    -Lê Việt Hà-
    Đã nhiều lần quá cảnh tại sân bay Don Muang của Thailand nhưng chẳng bao giờ có dịp thâm nhập vào cái vương quốc này , tôi cứ tự hỏi trong đầu tại sao quốc gia láng giềng không xa lắm của VN có thể thu hút một lượng du khách khổng lồ đến như vậy ?
    Nếu bạn đến lần đầu hẳn bạn sẽ bị ấn tượng mạnh bởi tất cả các cổng checking bên trong sân bay lúc nào cũng ngoe nguẩy song song những cái đuôi khá dài những du khách xếp hàng chờ đến lượt , bên ngoài kia không khí trên đường băng cũng chẳng khác mấy , kẻ phải xếp hàng lúc này lại là những gã chim sắt khổng lồ Boeing 747 , 767 , 777 ? Airbus 320 , Airbus 340 ?
    Chúng phải chờ đợi từ 15-20 phút để cho Air Traffic Control Station sắp xếp và duyệt lệnh lên đường , đường băng ngang dọc vô số là thế nhưng luôn nóng bỏng và không được nghỉ ngơi bởi những đàn chim sắt từ bốn phương trời cứ liên tiếp nhún nhẩy hết chú này bay đi lại chú khác sà xuống , đủ khẳng định với thế giới vương quốc Đông Nam Á này thật sự là nơi ?o đất du lịch lành , chim sắt đậu ? .
    Sân bay Donmuang được nhiều lần mở rộng và lớn hơn vài lần sân bay Tân Sơn Nhất về qui mô , nếu kể cả công trình phụ có thể lớn hơn nữa . Quang cảnh đó quá choáng ngợp và thật sự đầy tương phản so với cái ?ochợ chiều? Tân Sơn Nhất vừa bé tí tẹo vừa đìu hiu mông quạnh và là một sân bay mất vệ sinh và khá xô bồ như của chúng ta .
    Nếu chỉ so sánh cái Donmuang cũ kỹ và Tân Sơn Nhất thôi thì cái sự tụt hậu của Việt Nam đã quá rõ ràng . Ấy thế mà sân bay Donmuang này sắp sửa bị dẹp bỏ ( sẽ dành cho máy bay tải hàng ) vì quá tải với du khách để rồi cách đó không xa một sân bay to gấp 3 Donmuang đang được chính phủ Thailand cho thi công gấp rút để đáp ứng nhu cầu của một trung tâm du lịch và kinh tế Đông Nam Á hùng mạnh thế kỷ 21 , đồng thời cũng sẵn sàng cạnh tranh với sân bay Changi Singapore và Kuala Lumpur của Malaysia đón những mẹ chim sắt vĩ đại Super jumbo jet A 380 . ( A 380 là máy bay mới nhất của Airbus , nó hạ bệ jumbo jet 747 hai tầng của Boeing xuống làm đàn em vì A380 có 3 tầng rộng rãi như khách sạn chứa từ 600- 700 khách tùy hãng hàng không đặt hàng theo kích thước và hạng ghế , nó cần đường băng đặc biệt . )
    Bài học này Thailand đã biết học gấp rút từ chính nước Pháp không lâu khi chính phủ Pháp thấy sân bay Charles de Gaulle 1 đã cũ kỹ và lập tức xây đón đầu ngay thêm Aéroport Paris ?" CDG 2 tức Charles de Gaulle 2 tại Roissy Paris cực kỳ hiện đại rộng tới 3524 hecta để thỏa mãn nhu cầu đầu thế kỷ 21 !
    ( Khi bài viết này viết xong thì Thái Lan đã bắt chước Singapre đặt hàng Airbus những chiếc A 380 khổng lồ để bt đầu cất cánh từ năm 2006 .)
    Tổ chức du lịch thế giới WTO ( World Tourist Organization ) có viết : ?o Sân bay chính là cánh cổng và đồng thời là hình ảnh phản chiếu quốc gia đó ? . Nhân chuyến đi công việc tại Frankfurt và bận về quá cảnh Thailand , chính tôi cũng không muốn mất cơ hội tìm hiểu những gì bên trong ?o cánh cổng ? Don Muang này để khảo nghiệm cái độ phản chiếu đó .
    Đầu tiên là thủ tục , những nhân viên hải quan tề chỉnh của Thailand với bộ trang phục khá đẹp luôn nở nụ cười và trao đổi với một giọng điệu êm ái với du khách , cũng giống như các nhân viên hải quan sân bay Changi ( Singapore ) và Charles de Gaulle ( Pháp ) hay Frankfurt ( Đức ) ?họ luôn ?oWelcome? khi kết thúc công việc kiểm tra : ?o Welcome to Thailand ! ? và thế là bạn đã có thể tiến thẳng ra xe với tâm trạng vui phơi phới thay vì thật bực mình và mệt mỏi với những ánh mắt lạnh lẽo và cách thức hỏi cụt lủn không chủ từ , luôn thiếu tiếng : ?o xin mời , làm ơn ? ( please ) ?" một tiếng chuẩn mực của giao tiếp quốc tế - như hải quan sân bay Tân Sơn Nhất và Nội Bài Việt Nam .
    Từ sân bay Donmuong về trung tâm Bangkok khá xa ( khoảng hơn 25 km ) , nhưng hai bên đường bạn luôn có cảm giác ngợp vì các cao ốc xây san sát quá nhiều và đủ kiểu , nào là kiểu hộp chữ nhật truyền thống , nào là kiểu hình tháp , hình chữ U , hình bậc thang và ngộ nghĩnh nhất là hình chữ E úp ngược ?.Cao ốc nhiều nhưng cây xanh có vẻ thiếu nên đường vào Bangkok hơi ?o khô hạn ? và khá đơn điệu vì sự nặng nề của xi măng ,bê tông xám xỉn và khói xe bụi đường ?.Xe toàn đưa bạn đi trên cầu vượt , hệ thống cầu vượt ở Bangkok liên tu bất tận hai , ba tầng ?.do chính phủ Thái khôn ngoan ký với Nhật một hợp đồng BOT . Nhật xây dựng cho Thái miễn phí và quyền khai thác sẽ được chuyển nhượng lại trong 50 năm . Đôi bên cùng có lợi , Thái không tốn ngoại tệ đầu tư , còn Nhật thì bán được nhiều xe hơi trên đất Thái !
    Hệ thống cầu vượt của thủ đô Thái Lan thật là đồ sộ về qui mô , ngồi trên xe ngắm cầu vượt hay ở mặt đất ngó lên và ?suy tư . Chợt nhớ cái cầu vượt bé tí tẹo và ngắn cụt ngủn cuối chân cầu Sài Gòn của chúng ta mà chẳng dám nghĩ đến chuyện so sánh . Đường phố Bangkok không đẹp lắm nhưng rất chắc chắn , những đoạn đất yếu hay khu vực giao lộ chân cầu vượt được chính phủ Thái làm hẳn các đoạn bê tông phẳng không trải nhựa , và hiển nhiên không có chuyện sụp lún ngày này qua tháng nọ như đường Nguyễn Hữu Cảnh hay cầu Văn Thánh II khổ sở vì nạn tham nhũng của Việt Nam . Xe cộ đông đúc nhưng tịnh không có một tiếng bóp kèn nào , điểm này người Thái văn minh bằng người Đức : lịch sự và kiên nhẫn . Đức tính này có lẽ người Việt hay bóp kèn tin tin rất bát nháo ở quê ta phải học tập .
    Do là một chuyến ghé thăm ngoài dự định , tôi không có thông tin nhiều về khách sạn ở Bangkok , tuy nhiên khi giải bày điều này với tài xế ngay từ lúc đầu ở sân bay - một anh chàng có bộ râu khá ấn tượng ?" anh ta liền với tay vào ngăn kéo xe và rút ra cho tôi một tập thông tin du lịch in sẵn của Bangkok và thế là tôi tranh thủ nghiên cứu liền tù tì . Cuối cùng khách sạn Rex được chọn đơn giản vì chúng tôi thấy cái tên giống khách sạn Rex ở Sài Gòn .
    1- KHÁM PHÁ BANGKOK :
    Vào đến thành phố nhận phòng khách sạn , cảm giác về thủ đô Thái Lan đã khác hẳn : hóa ra Bangkok mà mình đã được đọc nhiều trên sách báo đây ư ? Đường phố ở Bangkok có một vẻ gì đấy hơi tăm tối và thua xa Singapore chứ đừng nói gì đến đường phố Paris hay Frankfurt , nhà cửa ở Bangkok khá cũ kỹ và rất ít nhà được sơn nước lại hay xây mới như ở Sài Gòn . Đường phố cũng nhiều khói xe , có vẻ ngột ngạt nhưng tương đối sạch sẽ . Anh tài xế cho biết kể từ năm 1997 với sự ảnh hưởng của đợt khủng hoảng kinh tế thế giới , đồng tiến mất giá kinh tế xuống dốc nên dân Thái Lan có vẻ uể oải và ít chịu sơn sửa và chăm sóc nhà cửa của mình .( Bạn đọc cũng cần biết rằng trước năm 1997 : 1 USD = 24 Bath , còn nay 1 USD = 40 Bath )
    Việc đầu tiên là tôi muốn làm là đi shopping ở một siêu thị để so sánh cuộc sống và mức sống với các nước khác , siêu thị Thái đa số có tuổi thọ trên 15 năm nên vẻ ngoài không đẹp lắm , so với các siêu thị bên Đức thì nó thua xa lơ xa lắc nhưng bên trong thì tràn đầy nhịp đập kinh doanh ! Nếu so với Sài Gòn thì các siêu thị Thái Lan ăn đứt về qui mô và sức sống . Chẳng hạn siêu thị MBK to cỡ bằng 8 ?" 9 lần cái Maximart trên đường 3-2 ở Sài Gòn , còn chiều cao của nó là 6 tầng cùng một bãi chứa xe hơi nhiều tầng kiểu Âu Mỹ bên hông . Siêu thị có một trung tâm thông tin du lịch ( Tourist information center ) để hướng dẫn khách nước ngoài và luôn cung cấp bản đồ Bangkok miễn phí cho du khách .
    Một điểm văn minh ở các siêu thị nước ngòai nói chung và Bangkok nói riêng là khách hàng không phải gửi giỏ bên ngoài như các siêu thị Việt Nam , chẳng có nhân viên trông coi nhưng nếu ai đó có ý định cầm nhầm thì chết ngay với mấy cái máy quay được bố trí cực kín đáo của họ .
    Vợ tôi thì thích xem áo quần thời trang ở tầng 2 , còn tôi thì thích xem mobile phone , camera , camcorder ở tầng 4 nên chúng tôi hẹn nhau nếu lạc thì xuống đứng ở nhà hàng Mc Donald?Ts tầng trệt . Lên tầng 4 quả thật là choáng ngợp , cả một dãy lầu dài hun hút gần bằng hai phần ba chiều dài đường Lê Lợi ở Sài Gòn chứa gần 1000 shop và chỉ toàn kinh doanh mobile phone , camera , camcorder ?các thanh niên trai gái Thái trẻ măng 18- 25 tuổi rất sành việc cài đặt phần mềm mới lạ , logo , chuông ?từ computer cho mobile phone , họ sử dụng thành thạo công nghệ bluetooth truyền dữ liệu từ PC qua phone chứ không như nhiều thanh niên Việt Nam ta còn rất mơ hồ , có nhiều model mới nhất của các hãng Nokia , Sony Ericsson , Siemens mà Sài Gòn chưa có , một gian hàng thì tưng bừng quảng cáo cái điện thoại kiêm Pocket PC thời thượng Sony Ericsson P910 ( thế hệ mới sau Sony Ericsson P900 từng nổi tiếng ) , những model thông dụng có giá cả rẻ hơn Việt Nam từ 15 ?" 30 % do đó cũng dễ hiểu khi 90 % ( báo chí cho rằng chỉ 55 % thôi ! ) điện thoại di động ở VN là hàng buôn lậu , sự tấp nập và hấp dẫn của các phone shop ở một siêu thị nổi tiếng Thái Lan khác hẳn với cái tiệm mobile phone duy nhất ở Diamond Plaza Sài Gòn lèo tèo vài món cùng nghiệp vụ khá non nớt của các nhân viên .
    Các shop bán camera ( máy chụp hình ) có đủ chủng loại của các hãng tên tuổi thế giới , thậm chí luôn có các model cao cấp chuyên nghiệp như Canon EOS-1D Mark II firmware 1.0.2 , Nikon D70 . Máy quay phim (camcorder ) cũng khá nhiều chủng loại , tuy nhiên nếu bạn có ý định mua máy quay phim ở Thái Lan thì có lẽ không nên vì giá ngang ngửa Việt Nam , hơn nữa toàn hệ PAL ( vì hệ truyền hình quốc gia Thái Lan dùng hệ PAL ) chứ không có máy hệ NTSC ( hình ảnh đẹp và tươi hơn ) . Có lẽ Singapore là nơi mua những thứ này thì hợp lý hơn .
    Các tầng dưới của siêu thị thì ê hề hàng hóa đẹp , từ hàng nội thất ( nguyên tầng ba ) , hàng may mặc , điện máy , hàng gia dụng ?.cứ liên hoàn nhau và rất dễ lạc đường . Cuối cùng hai vợ chồng LVH lạc nhau thật và phải dùng mobile phone gọi . Đến khi đứng tại nơi hẹn thì chẳng ai thấy ai , hóa ra tầng trệt có tới mấy cái nhà hàng ăn nhanh rất giống nhau ! Thế là lại a lô và ra hẳn khỏi siêu thị đến ngoài lề đường , đi ngược chiều để cuối cùng hai vợ chồng cũng gặp gỡ sau khi tốn vài cuốc điện thoại di động chuyển vùng quốc tế ( roaming ) !
    Cảm thấy đói bụng chúng tôi cùng dắt tay nhau lên tầng 6 , nơi bán ê hề các món ăn Tây ,Tàu, Pháp ,Nhật ,Thái ?các món ăn được chụp bằng phim xuyên sáng Fuji và in trên máy in Durst Lambda Epsilon thật rực rỡ .( Công nghệ phim xuyên sáng mới được Fuji Việt nam và Lambda Eplison Italia giới thiệu cách đây ba tuần ở VN , tụt sau Thái Lan cả 3 năm trời ! ) Người Thái bán ticket và khách tự cầm ticket chọn món , ăn xong dư ticket thì được hoàn tiền ở quầy phía sau , không có cái cảnh người bán hàng tay bốc đồ ăn tay cầm tiền rất mất vệ sinh .Có một thời vài nơi ở Sài Gòn như Super Bowl cũng tổ chức hình thức thanh toán văn minh này , nhưng không hiểu sao giờ đây đã biến mất ? Thức ăn của người Thái cũng ngọt như giọng nói của họ do đó bạn phải lưu ý họ trước những món đừng thêm đường ( đến ngay trái cây như xoài họ cũng chấm với đường ớt chứ không phải muốt ớt ! )
    ( Xem tiếp phần 2 )
    u?c netwalker s?a vo 19:39 ngy 21/09/2004
  4. Le_Viet_Ha_new

    Le_Viet_Ha_new Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/01/2002
    Bài viết:
    888
    Đã được thích:
    0
    LVH nghe theo lời các bác khuyên liền bỏ ra cả tiếng đồng hồ mà chẳng thấy cái topic Thái Lan nằm ở đâu cả , cái fỏum này chạy chậm mà đòi hỏi như thế cũng hơi cực cho người viết quá ( tốn khá nhiều tiền internet lẫn phone đấy ) , có lẽ các Mod nên làm các chủ đề như sau : Mỹ , Pháp , Nhật , China ....Thái Lan ....và .........Việt Nam ( rồi ....chia ra 64/64 tỉnh thành ) thì may ra người post bài mới dễ kiếm chỗ để post đúng chủ đề .
    Vào Been there do that thì hòan tòan lộn xộn , muốn kiếm bài cũ cũng không biết mò ở trang nào , đang Nhật Bản nhảy sang Bà Nà Việt Nam rồi bỗng vọt đến tận núi gì đó bên Mỹ :-)))
    Nhưng nếu bác yêu cầu như thế thì LVH sẽ gửi vào đó , nhưng bác biên tập kỳ quá , bài "Thái Lan lãng du ..." ai đời lại để phần 2 nằm trước phần 1 (!)
    ---------------------------------------------------------------------------------
    THÁI LAN LÃNG DU VÀ VÀI CẢM NHẬN CHỦ QUAN
    ( PHẦN 2 )
    ......Thức ăn của người Thái cũng ngọt như giọng nói của họ do đó bạn phải lưu ý họ trước những món đừng thêm đường ( đến ngay trái cây như xoài họ cũng chấm với đường ớt chứ không phải muốt ớt ! )
    Đi vòng vòng Bangkok bạn sẽ luôn nhìn thấy một toà nhà khá cao , trông như cái tên lửa hướng thẳng lên bầu trời . Vâng , có lẽ đến Bangkok có một nơi mà du khách rất đáng đến đó là toà nhà cao nhất Thái Lan với 84 tầng , trong đó tầng thứ 84 được thiết kế một lan can quay tròn ( revolving roof deck ) nhìn khắp bầu trời Bangkok . Tên của nó là Baiyoke Sky Tower , nơi này là một tổ hợp thương mại và khách sạn , được một nhà tư bản Thái cho xây dựng và lẽ ra nó cao trên 100 tầng nhưng do ảnh hưởng của cuộc khủng hoảng kinh tế thế giới năm 1997 ông chủ của nó đành cho dừng lại ở tầng 84 .
    Tất nhiên không thể so với tháp đôi Petronas nổi tiếng ở Kualar Lumpur được , nhưng dù sao cũng là niềm tự hào của người Thái Lan , cô gái tiếp tân của Baiyoke Sky Tower trao cho chúng tôi tờ giới thiệu về toà nhà với các chi tiết quảng cáo khá kêu : cao 309 mét tương đương với chiều cao của182 người lớn đứng xếp chồng lên nhau , móng sâu xuống đất 65 mét , tổng diện tích toà nhà là 179.400 m2 tương đương khoảng 30 sân bóng đá ! Từ tầng trệt lên đến tầng 84 phải bước 2060 bậc thang và một người bình thường muốn thực hiện việc này sẽ mất hơn ?một giờ ! Thú vị nhất là người quản lý khách sạn tòa nhà trao cho chúng tôi một ?o Giấy chứng nhận : I?Tve been here ?( tôi đã đến đây ) chứng thực việc tham quan toà nhà được điền đầy đủ tên của bạn , ngày tháng tham quan và người quản lý làm chứng ?ký tên (!) . Thang máy cao tốc vun vút sẽ đưa bạn lên tầng 76 của khách sạn Baiyoke Sky , cảm giác thật thích thú nhưng hơi khó chịu vì hai tai bạn bỗng ù đi và hơi đau khi thang máy bắt đầu vượt qua tầng 50 đến 60 do thay đổi áp suất khí quyển khi lên cao ( giống y như hội chứng ù tai khi đi máy bay ) , bạn ra khỏi thang máy ở tầng 76 và nếu thích thì có thể dừng ở đây ăn buffet tối của khách sạn với giá 600 bath Thái / người ( tương đương 220.000 VNĐ ) và quan sát Bangkok qua cửa kính , sau đó bạn sẽ được lên tham quan tầng 84 miễn phí , nếu bạn không thích ăn buffet có thể mua vé và đi thang máy tiếp lên tham quan tầng 84 với giá 20 bath / người ( 7500 VNĐ ) . Buffet ở Baiyoke Sky Hotel khá phong phú và khá ngon , bạn có thể vừa thưởng thức vừa xem vài anh hề giả làm người máy đi làm trò hay vài nhạc công với trang phục thời thế kỷ 17 biểu diễn .
    Khi nhấn nút thang máy để lên đỉnh tháp , thang máy sẽ dừng ở một phòng uống cà phê cửa kính trong suốt , từ đấy quan sát sẽ chỉ thấy người và xe ở Bangkok như những con kiến bé xíu , ông chủ toà nhà đã trang bị một kính viễn vọng khá lớn chĩa xuống , chúng tôi vội ghé mắt nhìn vào : tối om chẳng thấy gì cả ! Đang thất vọng thì thấy dòng chữ bé xíu viết trịnh trọng ở bệ cái kính viễn vọng : ?o Insert 20 bath coil , please ? ( làm ơn bỏ vào 20 bath tiền xu ) , thì ra là thế . Nhưng trong túi chúng tôi lúc này toàn tiền giấy mà không có đồng xu nào cả nên cứ ngơ ngác tiếc rẻ , nhưng điều này lại cho thấy sự chu đáo của khách sạn khi họ bố trí một cô nhân viên xinh xắn ngồi cách đó không xa có nhiệm vụ đổi tiền giấy ra tiền xu cho khách . Bỏ hai đồng 10 bath bằng xu và quan sát Bangkok thật sướng , nhưng cái kính cũng thể hiện sự ma lanh của chủ nó khi chỉ đúng 2 phút quan sát kính viễn vọng tự động định giờ và đóng lại tối om , thế là lại chạy ra đổi tiền quan sát mỗi hai phút một . Chúng tôi đang thắc mắc tại sao không có cảm giác ban công xoay tròn như giới thiệu thì chợt phát hiện phía bên kia cũng có một kính viễn vọng thứ hai để quan sát Bangkok theo một góc khác , thế là lại đổi tiền và lại ngắm .
    Ngắm Bangkok mãi mà không thấy nó đóng lại và thế là chúng tôi chợt hiểu và phát hiện ra cái kính này bị hỏng bộ phận định giờ nên chúng tôi chỉ tốn có 20 bath và ngắm chán chê ! Chúng tôi nhường cái kính lại cho một vị khách Hàn Quốc đang kiên nhẫn đứng chờ đến lượt xem , ông ta định bỏ các đồng xu 10 bath vào khe của kính viễn vọng nhưng tôi vội nói với ông ta đừng bỏ tiền vào vì ? ?ovẫn còn tiền dư? trong kính , ông Hàn Quốc tưởng thật cười toe toét và cám ơn rối rít ?o lòng tốt ? của chúng tôi .
    Quay đầu lại định đi xuống thì chợt phát hiện ra một cái cổng với các bậc thang dẫn vào một phòng trang trí vài người ngoài hành tinh trông khá kỳ dị , các bậc thang này dẫn lên tầng ?84 , hoá ra nãy giờ chúng tôi mới lên đến tầng 83 nên chẳng thấy quay gì cả . Tầng 84 chính là một ban công quay được dẫn động bằng một đồng cơ điện lớn , nó quay khoảng 30cm /giây và có lẽ khô dầu nêu kêu kin kít . Cảm giác thật tuyệt vời , giữa trời ***g lộng gió du khách dựa ban công phóng tầm mắt quét 360 độ theo chiều quay , toàn cảnh Bangkok với những building cao thấp , những ánh đèn xe , đèn đường , đèn tín hiệu xa xa ?từng vệt từng vệt lấp lánh ban đêm thật đẹp .
    Khi rời tòa nhà để trở về khách sạn , hai vợ chồng quyết định đi dạo trên con đường nho nhỏ chạy dọc đến một đại lộ lớn , đây chính là chợ Pratu Nam , một chợ bình dân bán quần áo vật dụng giá rẻ , một cái áo thun khá đẹp nếu ở Sài Gòn có giá khỏang 90.000 Đ thì ở đây chỉ 25.000 mà thôi , đi bộ nhiều nên khát nước và nhờ đó chúng tôi đã khám phá ra một thứ nước uống ngồ ngộ của người Thái , đó là những trái dừa mà nước của nó có vị của ?lá dứa ! Thật lạ và khá ngon , bí quyết ở chỗ người Thái dùng lửa để đốt cháy đen đáy trái dừa và thế là nó có hương vị thật độc đáo . Đường phố Bangkok lúc nào cũng tấp nập , lâu lâu có những chiếc xe Tuktuk ( hao hao giống xe lam ở Sài Gòn một thời ) chạy rất ồn ào và từng là đề tài bàn tán bênh vực lẫn chỉ trích của dân chúng trên tờ Bangkok Post . Nếu bạn ở trong nhà và chưa từng thấy nó rồi chợt nghe tiếng rú ống bô khi xe đi qua , bạn có thể giật nảy mình vì tưởng một băng ?o yênh hùng xa lộ ? nào đó trên đường đua đêm . Tôi đã trải qua cái cảm giác này mấy ngày đầu ở Bangkok và sau mấy lần giật mình quyết định ngó ra ngoài đường thì phát hiện chính là những chiếc Tuktuk ! Chỉ tốn khoảng 20 đến 60 bath cho một lần đi trong nội thành , nhưng nhân viên tiếp tân khách sạn khuyên chúng tôi hãy trả giá trước với tài xế và hạn hữu lắm mới nhảy lên , vì các bác tài chạy rất ẩu nên tai nạn do xe Tuktuk gây ra không hiếm ở Bangkok
    Dường như bữa buffet ở Baiyoke Sky Hotel chúng tôi chỉ ăn chiếu lệ vì ham ngắm cảnh nên sau khi đi dạo loanh quanh một lúc lại cảm thấy đói , thật may mắn khi phát hiện bên kia đường một đoạn vỉa hè dưới chân cầu vượt là hằng hà sa số các quán ăn bình dân lộ thiên , tôi gọi một cái lẩu Thái và hủ tiếu xào , cậu con trai chủ quán chợt cất tiếng chào : ?o Hi , Vietnam ! ? . Hóa ra người Thái đã quá quen với du khách Việt Nam , bảng giá cũng ghi cả hai thứ tiếng Thái và Việt !
    Đang ăn thì bỗng đâu xuất hiện một chú voi to đủng đỉnh bước vào và len lỏi từng quán , cậu trai nài voi khoảng 20 tuổi mang các bịch mía giá 20 Bath và bán cho du khách để họ cho chính con voi đó ăn , tôi cũng bắt chước và mua một bịch ,có vẻ chú voi rất thông minh khi nó lấy vòi chớp ngay nguyên bịch từ tay tôi chứ không chờ đợi được cho từng mẩu mía ! Có một chuyện rất lạ là ở Thailand người ta có thể gặp rất nhiều lần các chú voi đi lại đủng đỉnh tự nhiên trên các đường phố Bangkok chung với xe cộ , thậm chí chúng đi cả vào đường một chiều và ngược chiều chạy với các loại xe mà cảnh sát cũng chẳng có ý kiến gì . Có lẽ con voi là con vật rất được quý trọng ở Thailand . ( thời điểm của bài viết là như vậy còn hiện nay cảnh sát Thái đã bắt đầu hạn chế voi vào thành phố )
    [​IMG]
    Voi ung dung len lỏi khắp nơi .
    Sáng hôm sau chúng tôi đi thăm khu vực hoàng gia Thailand ( Grand Palace ), những ngôi chùa vàng với kiến trúc Đông Á nơi đây có lẽ không lạ mắt lắm với du khách châu Á như chúng tôi nên thực sự cảm hứng về nó không là bao , khi một hướng dẫn viên trong khu tham quan thuyết trình một cái chùa được dát toàn bằng vàng thật tôi đã tò mò quyết định lấy tay thủ sờ vào và nhìn thật kỹ : nó không phải vàng thật ! Một cô gái thuyết trình Thái lúc này lại đính chính rằng chỉ phần đỉnh trên cao ( tất nhiên là nơi tay tôi không thể với tới ) mới dát vàng thật thôi ! Có lẽ màn lạ lẫm nhất là xem các chú lính Thái đổi gác và diễu hành trong khu hoàng gia .
    [​IMG]
    Khu chùa chiền ở trung tâm Bangkok
    Dù sao thì cách tổ chức văn minh và giữ vệ sinh sạch sẽ khu tham quan vẫn đủ sức cuốn hút và đủ sức ?o móc túi ? các du khách phương xa . Xe bus chở từng đoàn du khách ghé khu hoàng gia nhưng lực lượng cảnh sát du lịch và các nhân viên khu tham quan vẫn điều hành và giữ trật tự thật chu đáo . Chợt chúng tôi thấy rất nhiều đoàn du lịch mang bảng tên Vietravel , Fi***ourist , Saigontourist ?của Việt Nam đang xuống xe và í ới gọi nhau , hóa ra dân ta đem đô la qua làm giàu cho nền kinh tế du lịch Thailand hơi bị đông . Chợt nhớ tờ báo An ninh du lịch 18-7-04 tr 34 ( tập san của báo CATPHCM ) mới đây thống kê năm 2002 có 84.000 lượt người Việt Nam đến Thái Lan , năm 2003 có khoảng hơn 100.000 lượt người , chắc chắn số liệu năm 2004 sẽ còn cao hơn . Bây giờ làm một bài toán nho nhỏ giả sử mỗi khách du lịch VN góp cho đất Thái 100 USD ( nằm trong giá tour ) và 100 USD mua sắm tối thiểu thì Thái Lan đã hốt được 100.000 x 200 = 20 triệu USD của Việt Nam , chưa kể các du khách nước khác đến Thái , năm nay với khẩu hiệu mới Thái Lan quyết tâm ?o thu bạc cắc ? đến 7 tỷ USD từ nguồn lợi du lịch . Nước người ta như thế còn nước mình ?
    Không thể không chán chường khi được biết kỳ Seagames vừa qua Việt Nam quảng bá kiểu nào không biết , nhưng hơn 300 triệu USD đầu tư ( trong đó có nhiều công trình không kịp hoàn thành , hoàn thành tạm bợ và sau đó hư hại xuống cấp nhanh chóng như sân Mỹ Đình ?) mà chỉ thu được vỏn vẹn 5 triệu USD từ khách du lịch , thế mà người ta hân hoan tổng kết ?o đạt thành công , đạt thắng lợi ! ? . Một thứ chủ nghĩa tự huyễn cũ xì và nhàm chán tự lừa dối mình và dân tộc . Cũng trên tờ báo này tr 22 phó tổng giám đốc Vietravel cho hay ban tổ chức Seagames không cung cấp thông tin sân bãi , lịch thi đấu , kế hoặc phân phối vé sớm , có hiện tượng đầu cơ nâng giá thông báo hết phòng ( thực tế còn phòng ) khiến cty Vietravel phải hủy hai đoàn khách Thái Lan 350 người gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến uy tín công ty nói riêng và du lịch Việt Nam nói chung .
    Như thế chẳng khó hiểu lắm tại sao người Thái làm du lịch được còn ?ocác Chú các Bác ? ở triều đình ta hô hào khẩu hiệu VN ?o ưu việt ? ghê gớm lắm nhưng khách du lịch thì thua xa người ta ! Thế mới biết Việt Nam ta bị ?o tô son trét phấn? nhiều quá theo chủ nghĩa tự huyễn A.Q .Ước gì ?.
    [​IMG]
    Trong khu chùa vàng , các nhân viên đang tỉa cây
    Trên đường về khi chúng tôi đứng ở lề đường và đang ngập ngừng có ý định băng qua một con đường tấp nập ( nơi không hề có cảnh sát ) thì thật ngạc nhiên khi lập tức đồng loạt xe từ xe bus , xe hơi , xe gắn máy , xe tải nhẹ ?của người dân Thái tự động dừng lại , bác tài thì đưa tay vẫy vẫy và ra hiệu cho chúng tôi băng qua trước . Dân Thái văn minh và lịch sự ghê , chiều khách du lịch như con cưng ! Chợt chạnh lòng và xấu hổ về thái độ phóng nhanh , giành đường , vượt ẩu và hay chửi lộn ?.khi va quệt xe của người Việt Nam ưu tú quê mình !
    ( còn tiếp phần ba : Đi Pattaya xem sự hư đốn và mờ ảo )
    u?c netwalker s?a vo 19:36 ngy 21/09/2004
  5. Le_Viet_Ha_new

    Le_Viet_Ha_new Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/01/2002
    Bài viết:
    888
    Đã được thích:
    0
    LVH nghe theo lời các bác khuyên liền bỏ ra cả tiếng đồng hồ mà chẳng thấy cái topic Thái Lan nằm ở đâu cả , cái fỏum này chạy chậm mà đòi hỏi như thế cũng hơi cực cho người viết quá ( tốn khá nhiều tiền internet lẫn phone đấy ) , có lẽ các Mod nên làm các chủ đề như sau : Mỹ , Pháp , Nhật , China ....Thái Lan ....và .........Việt Nam ( rồi ....chia ra 64/64 tỉnh thành ) thì may ra người post bài mới dễ kiếm chỗ để post đúng chủ đề .
    Vào Been there do that thì hòan tòan lộn xộn , muốn kiếm bài cũ cũng không biết mò ở trang nào , đang Nhật Bản nhảy sang Bà Nà Việt Nam rồi bỗng vọt đến tận núi gì đó bên Mỹ :-)))
    Nhưng nếu bác yêu cầu như thế thì LVH sẽ gửi vào đó , nhưng bác biên tập kỳ quá , bài "Thái Lan lãng du ..." ai đời lại để phần 2 nằm trước phần 1 (!)
    ---------------------------------------------------------------------------------
    THÁI LAN LÃNG DU VÀ VÀI CẢM NHẬN CHỦ QUAN
    ( PHẦN 2 )
    ......Thức ăn của người Thái cũng ngọt như giọng nói của họ do đó bạn phải lưu ý họ trước những món đừng thêm đường ( đến ngay trái cây như xoài họ cũng chấm với đường ớt chứ không phải muốt ớt ! )
    Đi vòng vòng Bangkok bạn sẽ luôn nhìn thấy một toà nhà khá cao , trông như cái tên lửa hướng thẳng lên bầu trời . Vâng , có lẽ đến Bangkok có một nơi mà du khách rất đáng đến đó là toà nhà cao nhất Thái Lan với 84 tầng , trong đó tầng thứ 84 được thiết kế một lan can quay tròn ( revolving roof deck ) nhìn khắp bầu trời Bangkok . Tên của nó là Baiyoke Sky Tower , nơi này là một tổ hợp thương mại và khách sạn , được một nhà tư bản Thái cho xây dựng và lẽ ra nó cao trên 100 tầng nhưng do ảnh hưởng của cuộc khủng hoảng kinh tế thế giới năm 1997 ông chủ của nó đành cho dừng lại ở tầng 84 .
    Tất nhiên không thể so với tháp đôi Petronas nổi tiếng ở Kualar Lumpur được , nhưng dù sao cũng là niềm tự hào của người Thái Lan , cô gái tiếp tân của Baiyoke Sky Tower trao cho chúng tôi tờ giới thiệu về toà nhà với các chi tiết quảng cáo khá kêu : cao 309 mét tương đương với chiều cao của182 người lớn đứng xếp chồng lên nhau , móng sâu xuống đất 65 mét , tổng diện tích toà nhà là 179.400 m2 tương đương khoảng 30 sân bóng đá ! Từ tầng trệt lên đến tầng 84 phải bước 2060 bậc thang và một người bình thường muốn thực hiện việc này sẽ mất hơn ?một giờ ! Thú vị nhất là người quản lý khách sạn tòa nhà trao cho chúng tôi một ?o Giấy chứng nhận : I?Tve been here ?( tôi đã đến đây ) chứng thực việc tham quan toà nhà được điền đầy đủ tên của bạn , ngày tháng tham quan và người quản lý làm chứng ?ký tên (!) . Thang máy cao tốc vun vút sẽ đưa bạn lên tầng 76 của khách sạn Baiyoke Sky , cảm giác thật thích thú nhưng hơi khó chịu vì hai tai bạn bỗng ù đi và hơi đau khi thang máy bắt đầu vượt qua tầng 50 đến 60 do thay đổi áp suất khí quyển khi lên cao ( giống y như hội chứng ù tai khi đi máy bay ) , bạn ra khỏi thang máy ở tầng 76 và nếu thích thì có thể dừng ở đây ăn buffet tối của khách sạn với giá 600 bath Thái / người ( tương đương 220.000 VNĐ ) và quan sát Bangkok qua cửa kính , sau đó bạn sẽ được lên tham quan tầng 84 miễn phí , nếu bạn không thích ăn buffet có thể mua vé và đi thang máy tiếp lên tham quan tầng 84 với giá 20 bath / người ( 7500 VNĐ ) . Buffet ở Baiyoke Sky Hotel khá phong phú và khá ngon , bạn có thể vừa thưởng thức vừa xem vài anh hề giả làm người máy đi làm trò hay vài nhạc công với trang phục thời thế kỷ 17 biểu diễn .
    Khi nhấn nút thang máy để lên đỉnh tháp , thang máy sẽ dừng ở một phòng uống cà phê cửa kính trong suốt , từ đấy quan sát sẽ chỉ thấy người và xe ở Bangkok như những con kiến bé xíu , ông chủ toà nhà đã trang bị một kính viễn vọng khá lớn chĩa xuống , chúng tôi vội ghé mắt nhìn vào : tối om chẳng thấy gì cả ! Đang thất vọng thì thấy dòng chữ bé xíu viết trịnh trọng ở bệ cái kính viễn vọng : ?o Insert 20 bath coil , please ? ( làm ơn bỏ vào 20 bath tiền xu ) , thì ra là thế . Nhưng trong túi chúng tôi lúc này toàn tiền giấy mà không có đồng xu nào cả nên cứ ngơ ngác tiếc rẻ , nhưng điều này lại cho thấy sự chu đáo của khách sạn khi họ bố trí một cô nhân viên xinh xắn ngồi cách đó không xa có nhiệm vụ đổi tiền giấy ra tiền xu cho khách . Bỏ hai đồng 10 bath bằng xu và quan sát Bangkok thật sướng , nhưng cái kính cũng thể hiện sự ma lanh của chủ nó khi chỉ đúng 2 phút quan sát kính viễn vọng tự động định giờ và đóng lại tối om , thế là lại chạy ra đổi tiền quan sát mỗi hai phút một . Chúng tôi đang thắc mắc tại sao không có cảm giác ban công xoay tròn như giới thiệu thì chợt phát hiện phía bên kia cũng có một kính viễn vọng thứ hai để quan sát Bangkok theo một góc khác , thế là lại đổi tiền và lại ngắm .
    Ngắm Bangkok mãi mà không thấy nó đóng lại và thế là chúng tôi chợt hiểu và phát hiện ra cái kính này bị hỏng bộ phận định giờ nên chúng tôi chỉ tốn có 20 bath và ngắm chán chê ! Chúng tôi nhường cái kính lại cho một vị khách Hàn Quốc đang kiên nhẫn đứng chờ đến lượt xem , ông ta định bỏ các đồng xu 10 bath vào khe của kính viễn vọng nhưng tôi vội nói với ông ta đừng bỏ tiền vào vì ? ?ovẫn còn tiền dư? trong kính , ông Hàn Quốc tưởng thật cười toe toét và cám ơn rối rít ?o lòng tốt ? của chúng tôi .
    Quay đầu lại định đi xuống thì chợt phát hiện ra một cái cổng với các bậc thang dẫn vào một phòng trang trí vài người ngoài hành tinh trông khá kỳ dị , các bậc thang này dẫn lên tầng ?84 , hoá ra nãy giờ chúng tôi mới lên đến tầng 83 nên chẳng thấy quay gì cả . Tầng 84 chính là một ban công quay được dẫn động bằng một đồng cơ điện lớn , nó quay khoảng 30cm /giây và có lẽ khô dầu nêu kêu kin kít . Cảm giác thật tuyệt vời , giữa trời ***g lộng gió du khách dựa ban công phóng tầm mắt quét 360 độ theo chiều quay , toàn cảnh Bangkok với những building cao thấp , những ánh đèn xe , đèn đường , đèn tín hiệu xa xa ?từng vệt từng vệt lấp lánh ban đêm thật đẹp .
    Khi rời tòa nhà để trở về khách sạn , hai vợ chồng quyết định đi dạo trên con đường nho nhỏ chạy dọc đến một đại lộ lớn , đây chính là chợ Pratu Nam , một chợ bình dân bán quần áo vật dụng giá rẻ , một cái áo thun khá đẹp nếu ở Sài Gòn có giá khỏang 90.000 Đ thì ở đây chỉ 25.000 mà thôi , đi bộ nhiều nên khát nước và nhờ đó chúng tôi đã khám phá ra một thứ nước uống ngồ ngộ của người Thái , đó là những trái dừa mà nước của nó có vị của ?lá dứa ! Thật lạ và khá ngon , bí quyết ở chỗ người Thái dùng lửa để đốt cháy đen đáy trái dừa và thế là nó có hương vị thật độc đáo . Đường phố Bangkok lúc nào cũng tấp nập , lâu lâu có những chiếc xe Tuktuk ( hao hao giống xe lam ở Sài Gòn một thời ) chạy rất ồn ào và từng là đề tài bàn tán bênh vực lẫn chỉ trích của dân chúng trên tờ Bangkok Post . Nếu bạn ở trong nhà và chưa từng thấy nó rồi chợt nghe tiếng rú ống bô khi xe đi qua , bạn có thể giật nảy mình vì tưởng một băng ?o yênh hùng xa lộ ? nào đó trên đường đua đêm . Tôi đã trải qua cái cảm giác này mấy ngày đầu ở Bangkok và sau mấy lần giật mình quyết định ngó ra ngoài đường thì phát hiện chính là những chiếc Tuktuk ! Chỉ tốn khoảng 20 đến 60 bath cho một lần đi trong nội thành , nhưng nhân viên tiếp tân khách sạn khuyên chúng tôi hãy trả giá trước với tài xế và hạn hữu lắm mới nhảy lên , vì các bác tài chạy rất ẩu nên tai nạn do xe Tuktuk gây ra không hiếm ở Bangkok
    Dường như bữa buffet ở Baiyoke Sky Hotel chúng tôi chỉ ăn chiếu lệ vì ham ngắm cảnh nên sau khi đi dạo loanh quanh một lúc lại cảm thấy đói , thật may mắn khi phát hiện bên kia đường một đoạn vỉa hè dưới chân cầu vượt là hằng hà sa số các quán ăn bình dân lộ thiên , tôi gọi một cái lẩu Thái và hủ tiếu xào , cậu con trai chủ quán chợt cất tiếng chào : ?o Hi , Vietnam ! ? . Hóa ra người Thái đã quá quen với du khách Việt Nam , bảng giá cũng ghi cả hai thứ tiếng Thái và Việt !
    Đang ăn thì bỗng đâu xuất hiện một chú voi to đủng đỉnh bước vào và len lỏi từng quán , cậu trai nài voi khoảng 20 tuổi mang các bịch mía giá 20 Bath và bán cho du khách để họ cho chính con voi đó ăn , tôi cũng bắt chước và mua một bịch ,có vẻ chú voi rất thông minh khi nó lấy vòi chớp ngay nguyên bịch từ tay tôi chứ không chờ đợi được cho từng mẩu mía ! Có một chuyện rất lạ là ở Thailand người ta có thể gặp rất nhiều lần các chú voi đi lại đủng đỉnh tự nhiên trên các đường phố Bangkok chung với xe cộ , thậm chí chúng đi cả vào đường một chiều và ngược chiều chạy với các loại xe mà cảnh sát cũng chẳng có ý kiến gì . Có lẽ con voi là con vật rất được quý trọng ở Thailand . ( thời điểm của bài viết là như vậy còn hiện nay cảnh sát Thái đã bắt đầu hạn chế voi vào thành phố )
    [​IMG]
    Voi ung dung len lỏi khắp nơi .
    Sáng hôm sau chúng tôi đi thăm khu vực hoàng gia Thailand ( Grand Palace ), những ngôi chùa vàng với kiến trúc Đông Á nơi đây có lẽ không lạ mắt lắm với du khách châu Á như chúng tôi nên thực sự cảm hứng về nó không là bao , khi một hướng dẫn viên trong khu tham quan thuyết trình một cái chùa được dát toàn bằng vàng thật tôi đã tò mò quyết định lấy tay thủ sờ vào và nhìn thật kỹ : nó không phải vàng thật ! Một cô gái thuyết trình Thái lúc này lại đính chính rằng chỉ phần đỉnh trên cao ( tất nhiên là nơi tay tôi không thể với tới ) mới dát vàng thật thôi ! Có lẽ màn lạ lẫm nhất là xem các chú lính Thái đổi gác và diễu hành trong khu hoàng gia .
    [​IMG]
    Khu chùa chiền ở trung tâm Bangkok
    Dù sao thì cách tổ chức văn minh và giữ vệ sinh sạch sẽ khu tham quan vẫn đủ sức cuốn hút và đủ sức ?o móc túi ? các du khách phương xa . Xe bus chở từng đoàn du khách ghé khu hoàng gia nhưng lực lượng cảnh sát du lịch và các nhân viên khu tham quan vẫn điều hành và giữ trật tự thật chu đáo . Chợt chúng tôi thấy rất nhiều đoàn du lịch mang bảng tên Vietravel , Fi***ourist , Saigontourist ?của Việt Nam đang xuống xe và í ới gọi nhau , hóa ra dân ta đem đô la qua làm giàu cho nền kinh tế du lịch Thailand hơi bị đông . Chợt nhớ tờ báo An ninh du lịch 18-7-04 tr 34 ( tập san của báo CATPHCM ) mới đây thống kê năm 2002 có 84.000 lượt người Việt Nam đến Thái Lan , năm 2003 có khoảng hơn 100.000 lượt người , chắc chắn số liệu năm 2004 sẽ còn cao hơn . Bây giờ làm một bài toán nho nhỏ giả sử mỗi khách du lịch VN góp cho đất Thái 100 USD ( nằm trong giá tour ) và 100 USD mua sắm tối thiểu thì Thái Lan đã hốt được 100.000 x 200 = 20 triệu USD của Việt Nam , chưa kể các du khách nước khác đến Thái , năm nay với khẩu hiệu mới Thái Lan quyết tâm ?o thu bạc cắc ? đến 7 tỷ USD từ nguồn lợi du lịch . Nước người ta như thế còn nước mình ?
    Không thể không chán chường khi được biết kỳ Seagames vừa qua Việt Nam quảng bá kiểu nào không biết , nhưng hơn 300 triệu USD đầu tư ( trong đó có nhiều công trình không kịp hoàn thành , hoàn thành tạm bợ và sau đó hư hại xuống cấp nhanh chóng như sân Mỹ Đình ?) mà chỉ thu được vỏn vẹn 5 triệu USD từ khách du lịch , thế mà người ta hân hoan tổng kết ?o đạt thành công , đạt thắng lợi ! ? . Một thứ chủ nghĩa tự huyễn cũ xì và nhàm chán tự lừa dối mình và dân tộc . Cũng trên tờ báo này tr 22 phó tổng giám đốc Vietravel cho hay ban tổ chức Seagames không cung cấp thông tin sân bãi , lịch thi đấu , kế hoặc phân phối vé sớm , có hiện tượng đầu cơ nâng giá thông báo hết phòng ( thực tế còn phòng ) khiến cty Vietravel phải hủy hai đoàn khách Thái Lan 350 người gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến uy tín công ty nói riêng và du lịch Việt Nam nói chung .
    Như thế chẳng khó hiểu lắm tại sao người Thái làm du lịch được còn ?ocác Chú các Bác ? ở triều đình ta hô hào khẩu hiệu VN ?o ưu việt ? ghê gớm lắm nhưng khách du lịch thì thua xa người ta ! Thế mới biết Việt Nam ta bị ?o tô son trét phấn? nhiều quá theo chủ nghĩa tự huyễn A.Q .Ước gì ?.
    [​IMG]
    Trong khu chùa vàng , các nhân viên đang tỉa cây
    Trên đường về khi chúng tôi đứng ở lề đường và đang ngập ngừng có ý định băng qua một con đường tấp nập ( nơi không hề có cảnh sát ) thì thật ngạc nhiên khi lập tức đồng loạt xe từ xe bus , xe hơi , xe gắn máy , xe tải nhẹ ?của người dân Thái tự động dừng lại , bác tài thì đưa tay vẫy vẫy và ra hiệu cho chúng tôi băng qua trước . Dân Thái văn minh và lịch sự ghê , chiều khách du lịch như con cưng ! Chợt chạnh lòng và xấu hổ về thái độ phóng nhanh , giành đường , vượt ẩu và hay chửi lộn ?.khi va quệt xe của người Việt Nam ưu tú quê mình !
    ( còn tiếp phần ba : Đi Pattaya xem sự hư đốn và mờ ảo )
    u?c netwalker s?a vo 19:36 ngy 21/09/2004
  6. ladymeomuop

    ladymeomuop Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/09/2003
    Bài viết:
    2.050
    Đã được thích:
    0
    Bạn Levietha vào đây tham khảo trước khi mở topic thì sẽ không tốn tiền NET và phone
    http://www.ttvnol.com/f_233/132621.ttvn
    Tớ ghép bài theo thứ tự nhưng do lỗi của TTVN nên nó bị lộn xộn như vậy, sẽ sửa lại sau.
  7. ladymeomuop

    ladymeomuop Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/09/2003
    Bài viết:
    2.050
    Đã được thích:
    0
    Bạn Levietha vào đây tham khảo trước khi mở topic thì sẽ không tốn tiền NET và phone
    http://www.ttvnol.com/f_233/132621.ttvn
    Tớ ghép bài theo thứ tự nhưng do lỗi của TTVN nên nó bị lộn xộn như vậy, sẽ sửa lại sau.
  8. Le_Viet_Ha_new

    Le_Viet_Ha_new Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/01/2002
    Bài viết:
    888
    Đã được thích:
    0
    THÁI LAN LÃNG DU VÀ VÀI CẢM NHẬN CHỦ QUAN ( phần 3 )
    ....Trên đường về khi chúng tôi đứng ở lề đường và đang ngập ngừng có ý định băng qua một con đường tấp nập ( nơi không hề có cảnh sát ) thì thật ngạc nhiên khi lập tức đồng loạt xe từ xe bus , xe hơi , xe gắn máy , xe tải nhẹ ?của người dân Thái tự động dừng lại , bác tài thì đưa tay vẫy vẫy và ra hiệu cho chúng tôi băng qua trước . Dân Thái văn minh và lịch sự ghê , chiều khách du lịch như con cưng ! Chợt chạnh lòng và xấu hổ về thái độ phóng nhanh , giành đường , vượt ẩu và hay chửi lộn ?.khi va quệt xe của người Việt Nam ưu tú quê mình !
    ĐI PATTAYA XEM SỰ HƯ ĐỐN VÀ MỜ ẢO :
    Lên đường đi Pataya là một dự định ngoài kế hoạch, tuy nhiên ?o lời đường mật ? của anh quản lý khách sạn đã thuyết phục chúng tôi . Pattaya là một thành phố vệ tinh của Bangkok , giống như Vũng Tàu đối với Sài Gòn . Giá xe bus máy lạnh cho một người có 90 Bath ( khỏang 36.000 VNĐ ) , xe sang trọng như máy bay Boeing và có toilet đàng hoàng như các xe bus du lịch bên Đức mà tôi đã từng đi , do đó nếu bạn ngồi trên xe mà bỗng dưng ?o chột dạ ? và có nhu cầu ?o to do number two ? thì cũng không thành vấn đề gì ?onghiêm trọng? .
    Thành phố Pattaya nằm cách Bangkok khoảng 140 km và đường làm hai chiều đi về riêng biệt , bắt đầu từ khu vực cách đường 50 m là bất khả xâm phạm , được chính phủ Thái mới cho dựng bức tường lưới kim loại suốt dọc đường do vậy không có những hàng quán tự phát vớ vẩn mất vệ sinh như ở Việt Nam ta , không có cảnh người băng ngang đường gây bao vụ tai nạn thương tâm như quốc lộ 51 A Sài Gòn ?" Vũng Tàu kinh hoàng , toàn bộ các giao lộ bất chợt hoặc ngã rẽ vào tiệm ăn được đánh vòng lên cầu vượt . Hai bên đường là thiên nhiên cỏ cây , ruộng lúa ?thỉnh thoảng là những nhà máy các công ty lớn đã từng từ chối đầu tư ở Việt Nam như Epson , Nec ? ( dù thị trường giá nhân công rẻ và 82 triệu dân Việt lớn hơn 52 triệu dân Thái nhưng vì môi trường đầu tư Việt Nam quá kém hấp dẫn )
    Pattaya nghe nói trước đây chỉ là một làng chài , khi phi công máy bay Mỹ ở căn cứ quân sự bay ngang đây ngó xuống thấy bãi biển đẹp nên tổ chức cho lính giải trí và nghỉ mát , dần dần đã hình thành một thành phố du lịch .
    Pattaya không phải là một thành phố đẹp , cảnh quan thiên nhiên nhân tạo nhiều , thua xa Phan Thiết chứ đừng nói đến Nha Trang . Nhưng người Thái hút được khách vào mà Phan Thiết , Nha Trang của Việt Nam thì lại kém cỏi hơn . Xin đừng vội cho rằng người Thái đã quyến rũ khách bằng các ***y show ! Một phần nào đó thôi . Cái họ làm tốt là dịch vụ du lịch : thỏa mãn , thân thiện , nụ cười và sự ân cần , cảm giác này chúng tôi luôn gặp từ bất cứ nhà hàng quán ăn nào , bãi biển và cho đến cả ?.bệnh viện .
    Siêu thị Big C tại Pattaya tuy nhỏ hơn nhưng không thiếu thứ gì so với Bangkok , thậm chí có phần đẹp hơn các siêu thị Bangkok , cảnh sát du lịch niềm nở chỉ dẫn tận tình và thường tặng cho chúng tôi bản đồ khi nghe yêu cầu .
    Hai đêm ở Pattaya cũng đủ khám phá tương đối , đêm đầu tiên chúng tôi lang thang theo đại lộ Beach Road và các khu hàng quán bar , chợ ?trên trục đường chính Pattaya , nhạc xập xình suốt đêm , Tây Mỹ vắt vẻo cùng các cô gái Thái , đội quân kiếm tiền đêm không chèo kéo hỗn loạn , một anh Tây đi vào một khu bar các em Thái í ới hello vẫy tay rồi thôi . Khu chợ chủ yếu bán quần áo và đồ lưu niệm , không có gì đặc sắc ngoại trừ giá cả tương đối đắt hơn Bangkok . Đang lang thang thì chúng tôi giật mình vì phát hiện hai người đàn ông to cao mặc áo in dòng chữ to đùng ?F.B.I ! Chẳng lẽ cơ quan điều tra liên bang Mỹ sang tận Pattaya truy tìm Al Queada ? Quan sát kỹ , cả hai vợ chồng bật cười khi thấy dòng chữ giải thích bé xíu phía dưới : FBI ?o Female Body Inspector ? ( nhân viên kiểm tra thân thể đàn bà ! ) , bạn có thể thấy những cái áo in dòng chữ tương tự như C.I.A , N.S.A?với cái kiểu giải thích hài hước của người Thái như thế .
    Về đến khách sạn đã quá khuya , có lẽ do ăn hải sản và bị ngộ độc nên vợ tôi đau bụng dữ dội , thật là một hoàn cảnh éo le khi bất cứ thứ thuốc gì ( kể cả gói thuốc chữa đau bụng tài ba của hãng Đông Nam Dược Bảo Long mà chúng tôi mang theo ) cũng không có tác dụng , trong khi đó diễn tiến càng lúc càng nguy kịch , tôi đành gọi xe đưa vợ vào cấp cứu tại Bệnh viện quốc tế Pattaya ( Pattaya International Hospital ) tại Soi 4 Pattaya 2 nd Road trong tâm trạng rối bời .
    ?o She get the trots and have bellyache , doctor ! ?
    Tuy nhiên qua vài trao đổi , vị bác sĩ Thái liền trấn an tôi và làm thủ tục nhập viện , khám và chỉ định thuốc cho vợ tôi rất nhanh . 30 phút trôi qua cơn đau bụng hết hẳn và thật may mắn khi cô ấy đã hoàn toàn bình phục . Tiền ba loại thuốc 340 Bath và công khám 300 Bath ( tổng cộng hai món khoảng 252.000 VNĐ ) , sự phấn khởi cộng vui mừng khiến tôi tip thêm cho vị bác sĩ và các nhân viên 200 Bath nữa .Một chút kích thích cho nghề nghiệp của họ cũng tốt , dù sao cũng là nơi đất khách quê người và mình là kẻ ?o qua sông phải lụy đò ? .
    Đêm thứ hai là đêm chúng tôi đi tìm hiểu thế giới đêm của Pattaya , một nhà hát hoành tráng ở Pattaya có tên Alcazar nơi các nghệ sĩ P.D trình diễn . Các P.D giải phẫu khá giống con gái và hát múa những tiết mục rất nghệ thuật và có trình độ như ca kịch , hài , hát , múa ?tuy nhiên 100% là hát nhép ( lip sync ) , trang phục của họ rực rỡ và đẹp . Đây thực sự là một nét văn hóa lành mạnh của Thailand và ai cũng có thể xem được . Tiết mục xong thì các nghệ sĩ P.D này túa ra và mời khán giả chụp hình chung ( 20 Bath / lần ) , khi nhìn kỹ ở cự li gần những nét giả tạo của thân thể họ dần lộ ra và không thấy đẹp nữa , và thật sự chán nản khi họ cất giọng lên : một thứ giọng ồ ồ nghe phát khiếp ! Các kỹ thuật thẩm mỹ chỉ sửa được vẻ ngoài chứ không thể nào cải tạo được giọng nói . Nghe nói các nghệ sĩ này thường có tuổi thọ ngắn do phải uống hormon suốt đời mục đích duy trì nét nữ tính .
    [​IMG]
    Một ?o cô gái ? : tức nghệ sĩ PD của Thái đang trình diễn
    [​IMG]
    Một ?o hoa hậu ? PD Thái đứng chụp với một du khách .
    Thế giới thứ hai của Pattaya là một thế giới hư đốn , đó chính là các ***y show . Ở Thái có các show như Tiffany?Ts show , Show khí công , Heaven ?~s show ?Ngọai trừ Tiffany ?~s show có nét văn hóa nghệ thuật như Alcazar , Heaven?Ts Show là một ***y show thực sự nhưng lại mang nét một kiểu kịch cổ điển Châu Âu , cố ***g ghép cái gì đấy mang tính nghệ thuật của hội họa hay nhiếp ảnh nhưng vẫn không che được vẻ trần trụi mang tính ***y . Show này phần lớn là các cô gái từ Đông Âu khoảng 18 ?" 25 tuổi trình diễn nhẹ nhàng vẻ đẹp thân thể của mình và không có những phá cách ?o đồi trụy ? nào cả .
    Có lẽ đáng bàn nhất là show khí công , do sự tò mò thúc đẩy bởi anh bạn doanh nhân Thái cứ khẳng định : ?o Chưa xem khí công coi như chưa đến Thái ? thế là chúng tôi đã quyết định xem cái show ?o khá khủng khiếp ?này , giá vé 350 Bath một người và nó được trình diễn trong một tòa nhà khá tăm tối , nhân viên bảo vệ xét và tạm tịch thu tất cả máy quay phim lẫn chụp hình , khán đài khoảng 12 hàng ghế mỗi hàng 10 người . Khán giả đa phần là du khách đủ các nước và nam phụ lão ấu đủ thành phần : một cô gái Thái khá trẻ có thân hình nở nang và rất đẹp đang biểu diễn , tất nhiên ở trang phục Eva , chúng tôi hơi bất ngờ vì thấy gương mặt cô rất giống nữ diễn viên điện ảnh Việt Nam Hiền Mai ( giống thôi ) ! Màn trình diễn của cô là một sợi chỉ , sau những bài nhạc êm dịu cô bất ngờ rút sợi chỉ ra từ cái nơi ?o bắt nguồn của sự sống ? của mình một con ?chim sẻ ! Chú chim bị buộc dây ở chân và bay lòng vòng trước ánh mắt kinh ngạc của du khách .
    Màn tiếp theo của một cô gái Thái khác là trò đẻ cá vàng , từng con cá ở một cái hồ thủy tinh nhỏ được cô vớt lên và ?oép? từng chú thám hiểm sâu vào trong ?o thung lũng tình yêu ? của mình , sau khoảng một phút múa may , thế rồi bất ngờ cô gái giạng chân ra và ??o rặn đẻ ?: từng chú cá vàng lần lượt rơi xuống cái hồ nước nho nhỏ lõm tõm và tiếp tục ?.bơi !
    Một cô khác thì biểu diễn bằng cách rút ra hàng xâu dao lam từ ?o tam giác tối ? !
    Còn khá nhiều trò nghịch ngợm từ cái ?o vùng vịnh ? đa năng ấy như hút thuốc , phóng phi tiêu , thổi bong bóng ?.
    Kết thúc show là hai model nam nữ làm cái công việc ?o trao đổi điện tích âm dương ? muôn thuở của nhân loại : căng thẳng , nhễ nhại , trần tục và buồn cười !
    Cảm giác của chúng tôi sau khi xem là trống rỗng trộn đôi chút suy tư thẫn thờ , cho dù show này cố tình được tô bóng bằng các sáo ngữ đặc biệt gì đi chăng nữa thì dường như đây không phải là một thứ văn hóa định danh nào cả , đây có lẽ cũng không phải là ảo thuật , nó mang một vẻ gì đấy làm người xem có nhân cách cảm thấy nhân phẩm con người bị kéo tụt xuống trong thoáng chốc , bị hòa loãng trong sự điều khiển của đồng tiền . Những trò này về mặt luật pháp chính phủ Thái không cho phép và các người điều hành show cũng có một vẻ gì đấy mang tính làm ăn chụp giật , nhưng hình như quan chức địa phương Pattaya làm ngơ buông lơi không chế tài , giới kinh doanh trò này không hề phô trương và quảng cáo nhưng rất có thể họ âm thầm bắt tay với quan chức địa phương thu lợi nhuận và chia chác ?Cũng có thể lắm , nhưng quan trọng là Pattaya không quyến rũ khách du lịch bằng những thứ này , bằng chứng là rất nhiều du khách đến Pattaya không hề xem ***y show , có quá nhiều thứ hay ho như tắm biển , cưỡi canô , diều bay , dù bay , du ngoạn hoang dã , làng voi ( Pattaya Elephant Villalge )?.mà người Thái tổ chức khá chu đáo và giá cả phải chăng .
    [​IMG]
    Du khách tứ phương rất thích đi ca nô kéo dù (Parasailling)
    [​IMG]
    Và cận cảnh
    Sau show diễn , hai vợ chồng tôi đi dạo vào một siêu thị bình dân , mua tờ báo ?o Pattaya Today ? đọc và phát hiện ra thành phố này cũng có những vấn đề riêng của nó , chẳng hạn một số vụ cướp của giết người hoặc giết người vì ghen tuông đã xảy ra liên tiếp khiến dư luận phải gióng hồi chuông báo động . Ngoài ra tình trạng mở mã trộm và đánh cắp thẻ tín dụng đã khiến cảnh sát du lịch Pattaya đau đầu . Theo tờ báo ?oPattaya Today ? thì ngày nào cũng có du khách đến trình báo mất hoặc bị đánh cắp thẻ tín dụng .
    Tờ báo cũng đăng nhiều quảng cáo và chúng tôi thấy nhà cửa ở Pattaya khá rẻ , bạn có thể tậu một biệt thự khá đẹp như những cái biệt thự ở khu Thảo Điền -An Phú Sài Gòn với giá chỉ 2 đến 3 triệu Bath ( khoảng 50.000 ?" 75.000 USD ) , còn giá thuê thì cũng bằng giá Sài Gòn ( hơn 1000 USD / tháng ) ?.
    Buổi chiều chúng tôi tranh thủ đến một nơi gần như là một vườn thú gia đình với Hổ , Sư Tử , Báo ?.những con Hổ to kềnh được một cô gái khỏang 30 tuổi dắt đi dạo tỉnh rụi , cô vẫy chúng tôi lại chụp hình chung . Sau một thoáng ngần ngại tôi đã quyết định tiến đến gần con mèo khổng lồ này và mắt dòm chừng cảnh giác , con Hổ ngước mắt nhìn người ?o bạn mới ? của nó khiến tự dưng tôi nổi gai ốc , cô gái giật giật sợi dây lập tức lão Ba Mươi thôi kênh và nằm xoài xuống , tôi liền nằm cạnh nhưng ở thế thủ với nắm đấm đã nắm chặt sẵn sàng giáng trả nếu lão Ba Mươi giở trò , và thế là lia lịa chụp được 3 pô !
    [​IMG]
    Ah aaaaa , cứu tôi với !
    ***
    Rời Pattaya trở về Bangkoq và sau đó bay về Sài Gòn , cảm nhận ngày càng rõ rệt về Thai Lan là dân họ ?không thông minh giỏi giang gì hơn người Việt Nam , thiên nhiên ban tặng cho đất nước họ những thắng cảnh không đẹp bằng Việt Nam . Thái Lan cũng có nhiều vấn đề về xã hội như nạn mại dâm và dịch AIDS . Nhưng cơ chế xã hội văn minh và dân chủ đã giúp cho Thái Lan chọn ra được nhân tài và đặt đúng vị trí cần thiết , nhờ môi trường cạnh tranh chính trị và tạo điều kiện cho kinh tế tư nhân , không chỉ nhân tài Thái Lan mà chính những công dân bình thường của họ cũng có thể phát huy hết năng lực để xây dựng một quốc gia ngày càng phát triển , bớt dần đi các mặt kém và tạo uy tín cao trên thế giới ( theo số liệu của tổ chức y tế thế giới , Thái Lan bắt đầu kìm hãm được tỉ lệ mắc AIDS ) .
    Công dân Thái Lan tự hào đã có hoa hậu thế giới người Thái Lan , đã có một chủ tịch tổ chức thương mại thế giới WTO ( World Trade Organization) người Thái Lan ?.và mới đây Ngoại trưởng Thái Lan với học vấn đại học Hardvard sắp ra ứng cử vào chức chủ tịch Liên Hiệp Quốc ( UN ) thay ông Kofi Anan sắp mãn nhiệm kỳ .
    Thái Lan cũng chỉ là một quốc gia ở giữa chặng đường học hỏi cơ chế văn minh và họ đã đạt được những kết quả khích lệ cho nền kinh tế nói chung . Việt Nam biết đến bao giờ ?
    Hy vọng là đến một lúc nào đó cơ chế chính trị xã hội và kinh tế của Việt Nam theo kịp cơ chế văn minh của các nước văn minh , khi đó nhân tài và con người Việt Nam thật sự có chỗ đứng , nhân tài là nguyên khí quốc gia , nguyên khí mạnh thì quốc gia mới thịnh .
    Chứ còn theo cách bổ nhiệm chức vụ khá mơ hồ như hiện nay , kinh tế Việt Nam sẽ mất rất nhiều thời gian để cất cánh , và kinh tế du lịch cũng không nằm ngoài quy luật .
    Lê Việt Hà
    Được le viet ha sửa chữa / chuyển vào 14:59 ngày 18/09/2004
  9. Le_Viet_Ha_new

    Le_Viet_Ha_new Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    09/01/2002
    Bài viết:
    888
    Đã được thích:
    0
    THÁI LAN LÃNG DU VÀ VÀI CẢM NHẬN CHỦ QUAN ( phần 3 )
    ....Trên đường về khi chúng tôi đứng ở lề đường và đang ngập ngừng có ý định băng qua một con đường tấp nập ( nơi không hề có cảnh sát ) thì thật ngạc nhiên khi lập tức đồng loạt xe từ xe bus , xe hơi , xe gắn máy , xe tải nhẹ ?của người dân Thái tự động dừng lại , bác tài thì đưa tay vẫy vẫy và ra hiệu cho chúng tôi băng qua trước . Dân Thái văn minh và lịch sự ghê , chiều khách du lịch như con cưng ! Chợt chạnh lòng và xấu hổ về thái độ phóng nhanh , giành đường , vượt ẩu và hay chửi lộn ?.khi va quệt xe của người Việt Nam ưu tú quê mình !
    ĐI PATTAYA XEM SỰ HƯ ĐỐN VÀ MỜ ẢO :
    Lên đường đi Pataya là một dự định ngoài kế hoạch, tuy nhiên ?o lời đường mật ? của anh quản lý khách sạn đã thuyết phục chúng tôi . Pattaya là một thành phố vệ tinh của Bangkok , giống như Vũng Tàu đối với Sài Gòn . Giá xe bus máy lạnh cho một người có 90 Bath ( khỏang 36.000 VNĐ ) , xe sang trọng như máy bay Boeing và có toilet đàng hoàng như các xe bus du lịch bên Đức mà tôi đã từng đi , do đó nếu bạn ngồi trên xe mà bỗng dưng ?o chột dạ ? và có nhu cầu ?o to do number two ? thì cũng không thành vấn đề gì ?onghiêm trọng? .
    Thành phố Pattaya nằm cách Bangkok khoảng 140 km và đường làm hai chiều đi về riêng biệt , bắt đầu từ khu vực cách đường 50 m là bất khả xâm phạm , được chính phủ Thái mới cho dựng bức tường lưới kim loại suốt dọc đường do vậy không có những hàng quán tự phát vớ vẩn mất vệ sinh như ở Việt Nam ta , không có cảnh người băng ngang đường gây bao vụ tai nạn thương tâm như quốc lộ 51 A Sài Gòn ?" Vũng Tàu kinh hoàng , toàn bộ các giao lộ bất chợt hoặc ngã rẽ vào tiệm ăn được đánh vòng lên cầu vượt . Hai bên đường là thiên nhiên cỏ cây , ruộng lúa ?thỉnh thoảng là những nhà máy các công ty lớn đã từng từ chối đầu tư ở Việt Nam như Epson , Nec ? ( dù thị trường giá nhân công rẻ và 82 triệu dân Việt lớn hơn 52 triệu dân Thái nhưng vì môi trường đầu tư Việt Nam quá kém hấp dẫn )
    Pattaya nghe nói trước đây chỉ là một làng chài , khi phi công máy bay Mỹ ở căn cứ quân sự bay ngang đây ngó xuống thấy bãi biển đẹp nên tổ chức cho lính giải trí và nghỉ mát , dần dần đã hình thành một thành phố du lịch .
    Pattaya không phải là một thành phố đẹp , cảnh quan thiên nhiên nhân tạo nhiều , thua xa Phan Thiết chứ đừng nói đến Nha Trang . Nhưng người Thái hút được khách vào mà Phan Thiết , Nha Trang của Việt Nam thì lại kém cỏi hơn . Xin đừng vội cho rằng người Thái đã quyến rũ khách bằng các ***y show ! Một phần nào đó thôi . Cái họ làm tốt là dịch vụ du lịch : thỏa mãn , thân thiện , nụ cười và sự ân cần , cảm giác này chúng tôi luôn gặp từ bất cứ nhà hàng quán ăn nào , bãi biển và cho đến cả ?.bệnh viện .
    Siêu thị Big C tại Pattaya tuy nhỏ hơn nhưng không thiếu thứ gì so với Bangkok , thậm chí có phần đẹp hơn các siêu thị Bangkok , cảnh sát du lịch niềm nở chỉ dẫn tận tình và thường tặng cho chúng tôi bản đồ khi nghe yêu cầu .
    Hai đêm ở Pattaya cũng đủ khám phá tương đối , đêm đầu tiên chúng tôi lang thang theo đại lộ Beach Road và các khu hàng quán bar , chợ ?trên trục đường chính Pattaya , nhạc xập xình suốt đêm , Tây Mỹ vắt vẻo cùng các cô gái Thái , đội quân kiếm tiền đêm không chèo kéo hỗn loạn , một anh Tây đi vào một khu bar các em Thái í ới hello vẫy tay rồi thôi . Khu chợ chủ yếu bán quần áo và đồ lưu niệm , không có gì đặc sắc ngoại trừ giá cả tương đối đắt hơn Bangkok . Đang lang thang thì chúng tôi giật mình vì phát hiện hai người đàn ông to cao mặc áo in dòng chữ to đùng ?F.B.I ! Chẳng lẽ cơ quan điều tra liên bang Mỹ sang tận Pattaya truy tìm Al Queada ? Quan sát kỹ , cả hai vợ chồng bật cười khi thấy dòng chữ giải thích bé xíu phía dưới : FBI ?o Female Body Inspector ? ( nhân viên kiểm tra thân thể đàn bà ! ) , bạn có thể thấy những cái áo in dòng chữ tương tự như C.I.A , N.S.A?với cái kiểu giải thích hài hước của người Thái như thế .
    Về đến khách sạn đã quá khuya , có lẽ do ăn hải sản và bị ngộ độc nên vợ tôi đau bụng dữ dội , thật là một hoàn cảnh éo le khi bất cứ thứ thuốc gì ( kể cả gói thuốc chữa đau bụng tài ba của hãng Đông Nam Dược Bảo Long mà chúng tôi mang theo ) cũng không có tác dụng , trong khi đó diễn tiến càng lúc càng nguy kịch , tôi đành gọi xe đưa vợ vào cấp cứu tại Bệnh viện quốc tế Pattaya ( Pattaya International Hospital ) tại Soi 4 Pattaya 2 nd Road trong tâm trạng rối bời .
    ?o She get the trots and have bellyache , doctor ! ?
    Tuy nhiên qua vài trao đổi , vị bác sĩ Thái liền trấn an tôi và làm thủ tục nhập viện , khám và chỉ định thuốc cho vợ tôi rất nhanh . 30 phút trôi qua cơn đau bụng hết hẳn và thật may mắn khi cô ấy đã hoàn toàn bình phục . Tiền ba loại thuốc 340 Bath và công khám 300 Bath ( tổng cộng hai món khoảng 252.000 VNĐ ) , sự phấn khởi cộng vui mừng khiến tôi tip thêm cho vị bác sĩ và các nhân viên 200 Bath nữa .Một chút kích thích cho nghề nghiệp của họ cũng tốt , dù sao cũng là nơi đất khách quê người và mình là kẻ ?o qua sông phải lụy đò ? .
    Đêm thứ hai là đêm chúng tôi đi tìm hiểu thế giới đêm của Pattaya , một nhà hát hoành tráng ở Pattaya có tên Alcazar nơi các nghệ sĩ P.D trình diễn . Các P.D giải phẫu khá giống con gái và hát múa những tiết mục rất nghệ thuật và có trình độ như ca kịch , hài , hát , múa ?tuy nhiên 100% là hát nhép ( lip sync ) , trang phục của họ rực rỡ và đẹp . Đây thực sự là một nét văn hóa lành mạnh của Thailand và ai cũng có thể xem được . Tiết mục xong thì các nghệ sĩ P.D này túa ra và mời khán giả chụp hình chung ( 20 Bath / lần ) , khi nhìn kỹ ở cự li gần những nét giả tạo của thân thể họ dần lộ ra và không thấy đẹp nữa , và thật sự chán nản khi họ cất giọng lên : một thứ giọng ồ ồ nghe phát khiếp ! Các kỹ thuật thẩm mỹ chỉ sửa được vẻ ngoài chứ không thể nào cải tạo được giọng nói . Nghe nói các nghệ sĩ này thường có tuổi thọ ngắn do phải uống hormon suốt đời mục đích duy trì nét nữ tính .
    [​IMG]
    Một ?o cô gái ? : tức nghệ sĩ PD của Thái đang trình diễn
    [​IMG]
    Một ?o hoa hậu ? PD Thái đứng chụp với một du khách .
    Thế giới thứ hai của Pattaya là một thế giới hư đốn , đó chính là các ***y show . Ở Thái có các show như Tiffany?Ts show , Show khí công , Heaven ?~s show ?Ngọai trừ Tiffany ?~s show có nét văn hóa nghệ thuật như Alcazar , Heaven?Ts Show là một ***y show thực sự nhưng lại mang nét một kiểu kịch cổ điển Châu Âu , cố ***g ghép cái gì đấy mang tính nghệ thuật của hội họa hay nhiếp ảnh nhưng vẫn không che được vẻ trần trụi mang tính ***y . Show này phần lớn là các cô gái từ Đông Âu khoảng 18 ?" 25 tuổi trình diễn nhẹ nhàng vẻ đẹp thân thể của mình và không có những phá cách ?o đồi trụy ? nào cả .
    Có lẽ đáng bàn nhất là show khí công , do sự tò mò thúc đẩy bởi anh bạn doanh nhân Thái cứ khẳng định : ?o Chưa xem khí công coi như chưa đến Thái ? thế là chúng tôi đã quyết định xem cái show ?o khá khủng khiếp ?này , giá vé 350 Bath một người và nó được trình diễn trong một tòa nhà khá tăm tối , nhân viên bảo vệ xét và tạm tịch thu tất cả máy quay phim lẫn chụp hình , khán đài khoảng 12 hàng ghế mỗi hàng 10 người . Khán giả đa phần là du khách đủ các nước và nam phụ lão ấu đủ thành phần : một cô gái Thái khá trẻ có thân hình nở nang và rất đẹp đang biểu diễn , tất nhiên ở trang phục Eva , chúng tôi hơi bất ngờ vì thấy gương mặt cô rất giống nữ diễn viên điện ảnh Việt Nam Hiền Mai ( giống thôi ) ! Màn trình diễn của cô là một sợi chỉ , sau những bài nhạc êm dịu cô bất ngờ rút sợi chỉ ra từ cái nơi ?o bắt nguồn của sự sống ? của mình một con ?chim sẻ ! Chú chim bị buộc dây ở chân và bay lòng vòng trước ánh mắt kinh ngạc của du khách .
    Màn tiếp theo của một cô gái Thái khác là trò đẻ cá vàng , từng con cá ở một cái hồ thủy tinh nhỏ được cô vớt lên và ?oép? từng chú thám hiểm sâu vào trong ?o thung lũng tình yêu ? của mình , sau khoảng một phút múa may , thế rồi bất ngờ cô gái giạng chân ra và ??o rặn đẻ ?: từng chú cá vàng lần lượt rơi xuống cái hồ nước nho nhỏ lõm tõm và tiếp tục ?.bơi !
    Một cô khác thì biểu diễn bằng cách rút ra hàng xâu dao lam từ ?o tam giác tối ? !
    Còn khá nhiều trò nghịch ngợm từ cái ?o vùng vịnh ? đa năng ấy như hút thuốc , phóng phi tiêu , thổi bong bóng ?.
    Kết thúc show là hai model nam nữ làm cái công việc ?o trao đổi điện tích âm dương ? muôn thuở của nhân loại : căng thẳng , nhễ nhại , trần tục và buồn cười !
    Cảm giác của chúng tôi sau khi xem là trống rỗng trộn đôi chút suy tư thẫn thờ , cho dù show này cố tình được tô bóng bằng các sáo ngữ đặc biệt gì đi chăng nữa thì dường như đây không phải là một thứ văn hóa định danh nào cả , đây có lẽ cũng không phải là ảo thuật , nó mang một vẻ gì đấy làm người xem có nhân cách cảm thấy nhân phẩm con người bị kéo tụt xuống trong thoáng chốc , bị hòa loãng trong sự điều khiển của đồng tiền . Những trò này về mặt luật pháp chính phủ Thái không cho phép và các người điều hành show cũng có một vẻ gì đấy mang tính làm ăn chụp giật , nhưng hình như quan chức địa phương Pattaya làm ngơ buông lơi không chế tài , giới kinh doanh trò này không hề phô trương và quảng cáo nhưng rất có thể họ âm thầm bắt tay với quan chức địa phương thu lợi nhuận và chia chác ?Cũng có thể lắm , nhưng quan trọng là Pattaya không quyến rũ khách du lịch bằng những thứ này , bằng chứng là rất nhiều du khách đến Pattaya không hề xem ***y show , có quá nhiều thứ hay ho như tắm biển , cưỡi canô , diều bay , dù bay , du ngoạn hoang dã , làng voi ( Pattaya Elephant Villalge )?.mà người Thái tổ chức khá chu đáo và giá cả phải chăng .
    [​IMG]
    Du khách tứ phương rất thích đi ca nô kéo dù (Parasailling)
    [​IMG]
    Và cận cảnh
    Sau show diễn , hai vợ chồng tôi đi dạo vào một siêu thị bình dân , mua tờ báo ?o Pattaya Today ? đọc và phát hiện ra thành phố này cũng có những vấn đề riêng của nó , chẳng hạn một số vụ cướp của giết người hoặc giết người vì ghen tuông đã xảy ra liên tiếp khiến dư luận phải gióng hồi chuông báo động . Ngoài ra tình trạng mở mã trộm và đánh cắp thẻ tín dụng đã khiến cảnh sát du lịch Pattaya đau đầu . Theo tờ báo ?oPattaya Today ? thì ngày nào cũng có du khách đến trình báo mất hoặc bị đánh cắp thẻ tín dụng .
    Tờ báo cũng đăng nhiều quảng cáo và chúng tôi thấy nhà cửa ở Pattaya khá rẻ , bạn có thể tậu một biệt thự khá đẹp như những cái biệt thự ở khu Thảo Điền -An Phú Sài Gòn với giá chỉ 2 đến 3 triệu Bath ( khoảng 50.000 ?" 75.000 USD ) , còn giá thuê thì cũng bằng giá Sài Gòn ( hơn 1000 USD / tháng ) ?.
    Buổi chiều chúng tôi tranh thủ đến một nơi gần như là một vườn thú gia đình với Hổ , Sư Tử , Báo ?.những con Hổ to kềnh được một cô gái khỏang 30 tuổi dắt đi dạo tỉnh rụi , cô vẫy chúng tôi lại chụp hình chung . Sau một thoáng ngần ngại tôi đã quyết định tiến đến gần con mèo khổng lồ này và mắt dòm chừng cảnh giác , con Hổ ngước mắt nhìn người ?o bạn mới ? của nó khiến tự dưng tôi nổi gai ốc , cô gái giật giật sợi dây lập tức lão Ba Mươi thôi kênh và nằm xoài xuống , tôi liền nằm cạnh nhưng ở thế thủ với nắm đấm đã nắm chặt sẵn sàng giáng trả nếu lão Ba Mươi giở trò , và thế là lia lịa chụp được 3 pô !
    [​IMG]
    Ah aaaaa , cứu tôi với !
    ***
    Rời Pattaya trở về Bangkoq và sau đó bay về Sài Gòn , cảm nhận ngày càng rõ rệt về Thai Lan là dân họ ?không thông minh giỏi giang gì hơn người Việt Nam , thiên nhiên ban tặng cho đất nước họ những thắng cảnh không đẹp bằng Việt Nam . Thái Lan cũng có nhiều vấn đề về xã hội như nạn mại dâm và dịch AIDS . Nhưng cơ chế xã hội văn minh và dân chủ đã giúp cho Thái Lan chọn ra được nhân tài và đặt đúng vị trí cần thiết , nhờ môi trường cạnh tranh chính trị và tạo điều kiện cho kinh tế tư nhân , không chỉ nhân tài Thái Lan mà chính những công dân bình thường của họ cũng có thể phát huy hết năng lực để xây dựng một quốc gia ngày càng phát triển , bớt dần đi các mặt kém và tạo uy tín cao trên thế giới ( theo số liệu của tổ chức y tế thế giới , Thái Lan bắt đầu kìm hãm được tỉ lệ mắc AIDS ) .
    Công dân Thái Lan tự hào đã có hoa hậu thế giới người Thái Lan , đã có một chủ tịch tổ chức thương mại thế giới WTO ( World Trade Organization) người Thái Lan ?.và mới đây Ngoại trưởng Thái Lan với học vấn đại học Hardvard sắp ra ứng cử vào chức chủ tịch Liên Hiệp Quốc ( UN ) thay ông Kofi Anan sắp mãn nhiệm kỳ .
    Thái Lan cũng chỉ là một quốc gia ở giữa chặng đường học hỏi cơ chế văn minh và họ đã đạt được những kết quả khích lệ cho nền kinh tế nói chung . Việt Nam biết đến bao giờ ?
    Hy vọng là đến một lúc nào đó cơ chế chính trị xã hội và kinh tế của Việt Nam theo kịp cơ chế văn minh của các nước văn minh , khi đó nhân tài và con người Việt Nam thật sự có chỗ đứng , nhân tài là nguyên khí quốc gia , nguyên khí mạnh thì quốc gia mới thịnh .
    Chứ còn theo cách bổ nhiệm chức vụ khá mơ hồ như hiện nay , kinh tế Việt Nam sẽ mất rất nhiều thời gian để cất cánh , và kinh tế du lịch cũng không nằm ngoài quy luật .
    Lê Việt Hà
    Được le viet ha sửa chữa / chuyển vào 14:59 ngày 18/09/2004
  10. Jess

    Jess Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/04/2001
    Bài viết:
    196
    Đã được thích:
    0
    đồng chí Lê Việt Hà nên xem lại bài viết của mình hoặc tiếng Anh của mình một chút trước khi gửi đăng báo nhé.
    Ở Thai chỉ có *** show chứ không có ***y show đồng chí ạ, sai nghiêm trọng đấy.

Chia sẻ trang này