1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Been There-Done That

Chủ đề trong 'Hồi ức về các chuyến đi' bởi netwalker, 10/09/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. hailua_dichat

    hailua_dichat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2003
    Bài viết:
    1.262
    Đã được thích:
    0
    dạ nếu được như "Anh" đó thì cũng được tiếng thơm cho Box nhà ta
    cơ mà E chỉ e , Lady lại làm hỏng mất cái lễ hội của người ta thì uổng ạh!
  2. netwalker

    netwalker Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2003
    Bài viết:
    3.785
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    Chẳng lẽ nữ hoàng Anh cũng.........​
  3. vespalangbat

    vespalangbat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/09/2003
    Bài viết:
    1.289
    Đã được thích:
    0
    Anh nào là anh nào huh lady meomup !!?? Á ..á !! cái anh ngồi hàng đầu bên tay phải là anh vespalangbat đấy memup ạ !! Khoẻ không cô em !!?? xem ra em cũng chịu siêu tầm hàng đôc hai giống ông anh này nhĩ
    Anh GPS đích thị là dân "dầu khí " rồi chỉ có vespa là xăng pha nhớt thôi .
  4. netwalker

    netwalker Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2003
    Bài viết:
    3.785
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay đọc bài viết về Linh Evil ấn tượng quá!
    [topic]528827[/topic]
    Đúng là càng trẻ, càng có sức đi, nếu mình không quyết tâm sau này điều kiện sẽ khó khăn hơn. Tuổi trẻ có thể có khó khăn về tài chính nhưng sự thực khi tài chính ổn định lại có khó khăn về thời gian. Trên thực tế, để chu du thiên hạ cho thoả chí tang bồng, đôi khi yếu tố thời gian quan trọng hơn tiền bạc. Có những người rất giàu có nhưng có khi cả đời không ra khỏi nước Việt Nam, không phải vì họ không có tiền mà vì họ sợ bỏ công việc để đi sẽ không kiếm thêm được tiền ( tham công tiếc việc) trong khi thực tế thì lòng tham con người vô đáy, giàu đến mức nào? chẳng biết đến mức nào cho đủ. Thời trẻ mong có tiền triệu, khi có tiền triệu mong có nhiều hơn, khi có nhiều hơn lại mong nhiều hơn nữa.
    Vì vậy các bạn trẻ có thể không có nhiều tiền nhưng nếu có quyết tâm và là tỉ phú thời gian. Hãy nên đi để sau này về già có thể tự hào rằng mình đã làm những việc đáng làm, mình sống một cuộc đời đáng sống!
    Dưới đây cũng là một cô gái khác có máu ngao du và rất đáng nể phục.
    ------------------------------------------------

    Du lịch 1 USD/1ngày ​

    ?oSự khác biệt, sự ?ođậm đặc?, ?onguyên chất? của văn hoá Ấn có sức hấp dẫn đặc biệt??
    Một chuyến du lịch không thể tin được: trong gần 9 tháng, cô gái Hà Nội mới ngoài 20 tuổi, một mình một balô từ Singapore xuyên Malaysia - Thái Lan - Lào - Campuchia - Myanmar, ngao du khắp các bang trên đất nước Ấn Độ rộng lớn, đóng đô gần 1 tháng ở Himalaya, với vỏn vẹn vài ngàn USD tiết kiệm được từ học bổng, có những ngày chỉ tiêu mất? 1USD!
    Có lẽ Trần Thị Hạnh Dung là cô gái Việt Nam đầu tiên lập kỷ lục ?odu lịch bụi? bằng chuyến đi lịch sử của mình.

    Từ đâu một cô gái trẻ, mảnh mai thế này lại có một chuyến đi đến cả các bậc nam nhi nghe qua cũng phải lắc đầu lè lưỡi như thế?

    Tôi là người thích đi du lịch, từ hồi còn đi học (Hạnh Dung tốt nghiệp khoa Báo chí ĐH KHXH&NV thuộc ĐHQG Hà Nội năm 1996) đã lên đỉnh Phanxipang rồi, nhưng một chuyến đi dài và khủng khiếp như thế thì chưa bao giờ nghĩ tới.

    Khi đó, cuối năm 2001, tôi vừa học xong thạc sĩ về truyền thông đại chúng tại Singapore, trong thời gian chờ lấy bằng mới rủ mấy người bạn đi du lịch khoảng 2-3 tuần. Đúng ngày giờ hẹn ở cửa khẩu Singapore - Malaysia, chờ mãi mà người bạn không tới, về sau mới biết là người đó ngại nên bỏ cuộc. Tôi đành khoác balô đi một mình.

    Từ Singapore sang Malaysia, đến biên giới Thái Lan, từ đó qua Lào, vòng về Campuchia, rồi từ Bangkok đi Calcuta - Ấn Độ. Một chuyến đi không định sẵn, nhưng con đường phía trước cứ mở ra những thế giới và những nền văn hoá cực kỳ thú vị cho sự khám phá, nên tôi cứ đi, riêng Ấn Độ ở gần hết thời hạn visa (6 tháng).

    Đến bây giờ nhắc lại tôi vẫn còn cảm thấy thích thú vô cùng, và vẫn muốn quay lại lần nữa. Nếu lúc đó không lo ngại chiến tranh nổ ra giữa Ấn Độ và Pakistan thì tôi đã đi Nepal rồi.

    Một chút chia sẻ sự khủng khiếp về chuyến đi này được không?

    Đi du lịch bụi - tây balô, xác định là ít tiền nhưng vẫn có thể khám phá được gấp nhiều lần số tiền mình có. Và thật ra đây cũng là quá trình thử thách, khám phá chính bản thân mình. Ở bất cứ đâu tôi cũng chọn phương tiện đi lại rẻ nhất, đến nơi thì việc đầu tiên là kiếm chỗ trọ rẻ nhất.

    Riêng Thái Lan tới nay tôi đã đi 22 lần (!), hầu như thuộc tất cả các tuyến xe bus và có thể đi lại cả ngày chỉ tốn 1 USD. Khu tây balô Khaosản ở Thái giống như Phạm Ngũ Lão ở TPHCM, giá trọ 4-5 USD nhưng tôi trọ chỉ mất 2 USD, tất nhiên là đi hơi xa một chút.



    Đi thăm Angkor, do giá vé tham quan khá cao (20 USD/ngày), nên để tiết kiệm tôi dậy rất sớm, từ 3 giờ sáng để vào xem. 3 ngày như thế, có thể nói là đã xem không bỏ sót thứ gì ở Angkor!



    Đi đâu tôi cũng muốn ở thật lâu, xem thật kỹ. Chuyến đi đó tôi đã ở lại Campuchia 1 tháng. Nhưng khủng khiếp và đáng nhớ nhất là gần 6 tháng vòng quanh Ấn Độ.

    Mặc dù đã quen đi bụi tôi vẫn bị sốc mất 2 tuần khi vừa đặt chân tới Calcuta, cố đô của nước Ấn. Đập vào mắt tôi là rác ngập đường, người ta vẫn dùng xe kéo tay như ở Việt Nam đầu thế kỷ trước, nhiều người bị cùi, thậm chí cả người đang chết trên đường và quạ bay rợp trời.

    Tôi cũng mất 2 tuần để suy nghĩ xem có nên đi du lịch tiếp hay không. Nhưng sự khác biệt, sự ?ođậm đặc?, hay có thể nói là ?onguyên chất? của văn hoá Ấn có sức hấp dẫn đặc biệt, mỗi bang như có một nền văn hoá khác nhau, tôi đã học được, khám phá được rất nhiều điều.

    Tôi đi ngủ không dám cởi bỏ quần dài vì sợ mất cắp (bên trong quần phải khâu sẵn 2 cái túi, 1 túi cất hộ chiếu, 1 túi cất tiền), kẻ cắp ở đây siêu hạng hơn ở chợ Đồng Xuân nhiều.

    5 kinh nghiệm nhỏ của Hạnh Dung cho những ai thích du lịch balô:

    - Phải có túi bí mật để bảo vệ tiền. Giữ tiền là quan trọng nhất đối với dân đi du lịch bụi.

    - Phải đọc kỹ sách hướng dẫn du lịch ở vùng đất mình sẽ tới. Nên lên cho mình một kế hoạch để vừa tiết kiệm tiền vừa tiết kiệm thời gian.

    - Phải có ý thức kỷ luật kể cả trong việc đi lại lẫn chi tiêu để đừng rơi vào tình trạng đi được ít đã hết tiền.

    - Đi đến đâu cũng phải thân thiện với người bản địa, vì họ sẽ là người giúp đỡ mình nhiều nhất.

    - Phải tự giữ gìn sức khoẻ, đừng quá mạo hiểm, dễ gây tổn thương cho mình.
    --------------------------------------------------------------------------------

    Tôi đi những toa tàu vé hạng bét luôn nhốt kín số người gấp vài lần số ghế, những toa tàu không có cửa thoát hiểm nên tai nạn giao thông nếu xảy ra thì chết rất nhiều (mà vé phải xếp hàng 3 tháng để mua), không bao giờ dám uống nước trước khi lên tàu (vì toilet chật kín người), và hạnh phúc là có thể đặt được nửa mông xuống ghế.

    Tôi thường xuyên ngồi trên nóc xe bus, những chiếc xe có phân biệt: nam đi cửa dưới, nữ đi cửa trên. Tôi vứt toàn bộ quần áo cũ mang theo để mặc những bộ trang phục kín cổ, rộng lùng thùng nếu không muốn bị quấy rối.

    Tôi đã đến Varanesi, thành phố chết linh thiêng, nơi tất cả những người Ấn thành kính đều tìm mọi cách đến đây để chết và thiêu xác bên bờ sông Hằng... Có những ngày, nếu không di chuyển, tôi chỉ tiêu hết có 1 USD. Song những gì tôi được sống có thể nhiều hơn một cuốn sách.

    Từng là phóng viên báo Việt Nam Investment Review, Time Out, rồi phóng viên tạp chí Sành điệu, và bây giờ là Giám đốc chi nhánh công ty Thiên Ngân (Galaxy), nghĩa là cũng có thể coi là dân "sành điệu" được rồi, vì sao chị vẫn thích du lịch bụi của người ít tiền?

    ?oDu lịch bụi dạy cho tôi nhiều kỹ năng sống...?

    Tôi là người không thích đi theo tour du lịch, nơi mọi thứ đều được chuẩn bị sẵn. Chỉ có du lịch bụi mới được tự mình khám phá thế giới, được chứng kiến cuộc sống thật như vốn có chứ không phải những thứ đã được chế biến để phục vụ cho khách du lịch.

    Nhiều người đi du lịch Ấn Độ có thể chỉ đến những thành phố lớn, họ sẽ không thể thấy nhiều thứ mà tôi phải đến tận ngóc ngách mới thấy. Và đấy cũng là một cuộc khám phá, một cuộc thử thách chính bản thân mình, làm sao để con đường khám phá không bị giới hạn bởi một số tiền giới hạn.

    Du lịch bụi cũng dạy cho tôi nhiều kỹ năng sống, ví như biết cách xử lý các mối quan hệ, biết tìm ra giải pháp tối ưu trong những điều kiện khó khăn hoặc cấp bách. Càng đi tôi càng hiểu vì sao dân châu Âu, nhất là những người trẻ tuổi lại thích đi du lịch bụi đến vậy. Học được nhiều mà tốn ít tiền, tại sao lại không. Chuyến đi 5 nước của tôi tính trung bình mất khoảng 4 USD/ngày, quá dễ dàng với nhiều người.

    Xin cảm ơn Hạnh Dung!
    Theo Thể Thao và Văn Hóa

    (http://www4.dantri.com.vn/nhipsongtre/nguoiviettre/2005/6/60154.vip )
  5. netwalker

    netwalker Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2003
    Bài viết:
    3.785
    Đã được thích:
    0
    This is what I wanna do! [​IMG]
    Đùa thôi, tôi không có khả năng vũ đạo như cậu này nhưng tôi thích kiểu Been there-Done that của cậu ta. Tôi chỉ muốn khi về già thực hiện được một bộ ảnh của tất cả các kỳ quan trên thế giới do chính tay mình chụp là mãn nguyện lắm rồi.
     Thanks, emxinh for the video clip

     
  6. Olala_meo_yeu_1982

    Olala_meo_yeu_1982 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/07/2005
    Bài viết:
    71
    Đã được thích:
    0
    Phải nói là cực kỳ ấn tượng!
    Cám ơn bác net, phục bác vì nhiều thứ quá!
  7. netwalker

    netwalker Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2003
    Bài viết:
    3.785
    Đã được thích:
    0
    DETROIT
    THE AUTOMOTIVE CAPITAL OF THE WORLD​
    Detroit - thủ đô của nền công nghệ xe hơi thế giới nghe có vẻ như một trung tâm công nghiệp khổng lồ, một thành phố hiện đại nhưng kỳ thực nếu bạn đã đặt chân đến đây sẽ thấy có nhiều trái ngược.
    Một thành phố cực kỳ hiện đại với những công trình kiến trúc, hệ thống giao thông công cộng skytrain trên không đi xuyên qua các toà nhà trọc trời như trong các bộ film khoa học viễn tưởng.
    Bên cạnh đó cũng có những khu đổ nát, những nhà máy cũ bỏ hoang, những toà nhà cao tầng vốn một thời là khách sạn nổi tiếng, nay du khách nơi đó là dân vô gia cư, đến ăn ở không cần trả tiền và nếu có ai đó chẳng may chết đói lạnh trên tầng thứ 15 thì chắc cũng không ai biết.
    Đây quả là một thành phố lạ kỳ với những toà nhà kính sáng loáng như muốn phản chiếu sự đối lập của những khu ổ chuột. Có lẽ không ở đâu sự phân cấp giữa giàu và nghèo trên đất Mỹ có thể phản ánh một cách rõ rệt nhất như nơi đây. Nếu như du khách chỉ biết đi ra khu bờ sông ngắm những biệt thự to đẹp như pháo đài, được xây cất nguy nga với những vườn hoa được chăm sóc cẩn thận thì ngược lại có những khu phố mà ngay cả đến dân địa phương cũng ít dám vào vì sợ mất mạng bởi đạn lạc.
    Nếu đứng bên kia bờ sông mà nhìn ngắm Detroit có lẽ sẽ thấy sự khác biệt rất rõ nét và được chuyển hoá theo thời gian cũng như địa lý. Nếu bắt đầu nhìn từ phía Tây ( bên trái) qua phía Đông (bên phải), bạn sẽ thấy ngay khu phía Đông nghèo nàn, tan hoang rồi cứ như vậy nhìn dần sang phía Đông sẽ thấy những khu phố trông tốt hơn và ra hẳn mảnh đất tột cùng phía Đông sát mép sông sẽ thấy toà nhà trọc trời của hãng GM ( General Motor) trông cực kỳ sang trọng và hiện đại, nằm soi bóng bên dòng sông.
    Nếu chụp một bức tranh toàn cảnh thành phố Detroit có lẽ sẽ thấy như một câu chuyện về sự phát triển cũng như thăng trầm của thành phố với thời gian.
    Tất cả có lẽ vốn bắt nguồn từ trong lịch sử và người ta hình như không phá đi những toà nhà cũ, như muốn để lại một di tích hoặc có thể vì chi phí phá đi tốn kém và đắt đỏ hơn là xây mới trên mảnh đất trống. Tôi không biết nhưng tôi cảm thấy đó là một sự lạ kỳ, một điều đặc biệt mà tôi chỉ thấy ở Detroit. Nói gì thì nói Detroit cũng là một trong 10 thành phố lớn nhất Hoa Kỳ.
    Detroit một cái tên chẳng Anh mà cũng chẳng Pháp. Thành phố này được một nhà thám hiểm Pháp tên Antoine de la Mothe Cadillac, khám phá vào cái thủa châu Mỹ còn là một xứ hoang vu. Ông đã dựng lên một thành phố đẹp bên một dải eo hẹp (d'' etroit) với vị trí giao thông thuận lợi vào năm 1701. Cái tên D'' etroit dần dần được Mỹ hoá và trở thành Detroit. Tên Cadillac cũng trở thành một nhãn hiệu xe nổi tiếng và sang trọng. Thành phố Detroit có lẽ là thành phố cổ xưa nhất của vùng MidWest. (Người Châu Âu ngày xưa vượt biển Đại Tây Dương - Atlantic- và định cư ở bờ Đông nước Mỹ trước, sau đó dần dần mở rộng đất đai, phát triển và tây tiến vì vậy lịch sử nước Mỹ phát triển theo chiều từ Đông sang Tây )
    Vào thời kỳ Cách Mạng Công Nghiệp, khi con người bắt đầu chuyển hoá sản xuất từ thủ công sang máy móc và tự động hoá, nơi đây có các gia đình nổi tiếng và tạo nên những đế chế xe hơi như Ford, Olds, Chevrolet và Dodge.
    Điều khác của lịch sử thành phổ là để có đủ nhân công làm trong các nhà máy xe hơi, người ta đưa về đây rất nhiều người da đen để làm việc. Những người da đen sống quy tụ ở các khu hoang vu hơn về phía Tây ( như tôi đã nói ở trên lịch sử phát triển của Hoa Kỳ là từ Đông sang Tây, các khu phía Đông thường có lịch sử lâu đời hơn và phát triển hơn, đồng nghĩa với sang trọng hơn, là nơi của tầng lớp quý tộc, có tiền).
    Những người da đen này, ngoài những giờ làm việc tẻ nhạt như máy trong các dây chuyền sản xuất đã biết tụ tập, ca hát để giải trí. Chính họ những người nhân công da đen nơi đây đã tạo ra mảng âm nhạc da đen nổi tiếng của Hoa Kỳ thường được biết đến với cái tên Motown ( Motor town ). Dòng nhạc da đen Motown với những nghệ sỹ và ban nhạc lừng danh như The Supremes, Smokey Robinson, Stevie Wonder và Marvin Gaye không chỉ ảnh hướng đến sắc dân của họ mà cả những người nghe nhạc da trắng khó tính. Cũng nhờ văn hoá nhảy múa bình dân, detroit cũng chính là quê hương của các dòng nhạc dance pop , hay còn gọi là dòng nhạc popular dance music ( ngày xưa quý tộc nhảy ball room - cổ điển, còn dân chúng tầng lớp lao động thấp nhưng yêu đời họ có thể tụ tập ở góc phố đàn ca nhảy múa với nhau giải sầu) và các dòng nhạc sau đó như techno, hip hop, rap.
    Detroit phát triển một cách chóng mặt và sự phân hoá giàu nghèo ngày càng rõ rệt, người giàu ngày càng giàu lên. Càng phát triển họ càng có nhiều tiền, và ngược lại công việc làm ăn càng phát triển, đơn đặt hàng càng nhiều thì người công nhân càng phải làm nhiều. Thuật ngữ làm việc thêm giờ ( overtime) có lẽ cũng bắt nguồn từ đây. Thời kỳ cực thịnh cũng như cao trào của Detroit lên đến đỉnh điểm vào năm 1967, khoảng cách giàu nghèo quá lớn dẫn đến bạo động. Những người da đen đã cướp phá khoảng hơn nghìn toà nhà, cửa hiệu khu người da trắng, hàng chục người chết và nhiều người khác bị thương. Đây là vụ bạo động thiệt hại cả về người lẫn của nặng nề nhất trogn lịch sử nước Mỹ. Một minh chứng cho sự xung đột sắc tộc, giai cấp, giữa người da trắng và người da đen, giữa tầng lớp giàu có được hưởng nhiều ân huệ, ưu đãi và tầng lớp lao động nghèo nàn và bị phân biệt đối xử.
    Sau đó, người da trắng sợ đến đây, khu vực này gần như trở thành của người da đen. Dần dần khi những điều luật về nhân quyền, bình đẳng được các cơ quan hành pháp áp dụng mạnh mẽ, thành phố mới khôi phục lại. Người da den, cũng như người da trắng có quyền ngang nhau, bình đẳng với nhau. Thàn phố dần dần hồi sinh.
    ( còn tiếp . Tôi chụp khá nhiều ảnh nhưng chưa có thời gian upload. Sẽ cố gắng post lên chia xẻ với các bạn ngày mai)
    u?c netwalker s?a vo 23:09 ngy 02/08/2005
  8. netwalker

    netwalker Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2003
    Bài viết:
    3.785
    Đã được thích:
    0
    Vào năm 2001, một người da đen trúng cử vào chức thị trưởng thành phố. Ông Kwame M. Kilpatrick là người da đen đầu tiên leo lên đến hàng dân biểu ở thành phố Detroit cũng như tiểu bang Michigan.
    Trong mắt người Mỹ, Detroit là thành phố bất ổn, đầy rẫy bạo lực. Họ sợ đến Detroit, nếu không phải đi vì công việc thì không nên đến Detroit , họ thường khuyên nhủ nhau vậy và nếu có phải đến vì công việc thì nên ở trong khách sạn, chỉ nên di chuyển đến văn phòng công ty bằng taxi chứ đừng đi bộ, v...v và v....v.
    Nếu ai đó bảo mai tôi phải đi Detroit công tác là mọi người trong văn phòng lắc đầu ái ngại chứ đừng nói là đi du lịch.
    Nền công nghiệp du lịch Detroit đã chết từ lâu, bây giờ mới đang được hồi phục.
    Ở Hoa Kỳ, cứ ở đâu tỉ lệ tội phạm tăng, giá nhà đất ở đó sụt giảm kinh khủng, chuyện bạo động ở Detroit có thể xảy ra vài chục năm rồi nhưng cũng phải mất hàng chục năm sau thành phố này mới hồi sinh.
    Ông này là cầu nối giữa người da đen và người da trắng. Ông này đang có kế hoạch khôi phục lại thành phố, mong muốn mang lại sự thình vượng, phồn vinh một thời.
    để chứng minh với mọi người là Detroit thật sự rất an toàn chứ không có khủng khiếp như mọi người nghĩ, để xoá tan những hình ảnh xấu, một cuộc khảo sát về độ an toàn tại Detroit được tiến hành gần đây mang tên Reality vs Perception. Theo cuộc khảo sát này, Detroit thực sự an toàn và tỉ lệ tội ác ở Detroit thậm chí nằm dưới chỉ số trung bình toàn nước Mỹ 0,26%.
    Liệu thành phố này có hồi sinh, và trở lại thịnh vượng như xưa không?
    Dưới đây là những tấm ảnh tôi chụp cuối tuần vừa rồi, phần lớn các bức ảnh được chụp qua lớp kính của skytrain vì vậy chất lượng không được như ý.
    [​IMG]
  9. netwalker

    netwalker Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2003
    Bài viết:
    3.785
    Đã được thích:
    0

    Detroit - thành phố của ô tô, của sự tương phản, của nhạc jazz và các dòng nhạc da đen khác.]​
  10. netwalker

    netwalker Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/04/2003
    Bài viết:
    3.785
    Đã được thích:
    0


    Thành phố hiện đại với hệ thống giao thông công cộng skytrain trên cao đi xuyên qua các tòa nhà trọc trời, Detroit thường được lấy làm cảnh quay trong các film khoa học viễn tưởng
    [​IMG]

Chia sẻ trang này