1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Bệnh trầm cảm và những triệu chứng có liên quan đến căn bệnh này ( Depression , Stress , Sleep disor

Chủ đề trong 'Sức khoẻ - Y tế' bởi holmes, 03/07/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. emnam

    emnam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/11/2005
    Bài viết:
    72
    Đã được thích:
    0
    Chị tôi bị trầm cảm đã 3 năm và gần đây khoảng 1 năm bị thêm chứng paranoid- hoang tuởng, cứ nghe thấy tiếng nói rì rào trong đêm và ôm lây tôi vì sợ cái gì đó. ĐÃ chữa theo đơn của BV tâm thần và ngủ đưọc, khoẻ lại. Nhà tôi còn đi cúng và làm lễ cho chị nữa. 2 tháng gần đây vui vẻ khoẻ khoắn nhưng thỉnh thoảng vẫn kêu nặng đầu và sợ cảm giác đau đầu. Sau 2 năm nghỉ làm , chị gần như tách khỏi công việc và bây giờ lại muốn đi làm trở lại. Trước chị làm dự án nên căng thẳng và ít thư giãn. Bây giờ đi làm lại liệu có ổn không và có bị áp lực công việc khiến tự ti và bệnh lại không?
  2. penguin83

    penguin83 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/01/2005
    Bài viết:
    35
    Đã được thích:
    0
    Tôi phải làm gì bây giờ đây???Anh trai tôi đã không chịu uống thuốc gần 1 tháng nay rồi,mấy hôm nay anh tôi kêu đau đầu,ko muốn ăn,suốt ngày chỉ nằm mà chắc là ko ngủ được...Anh trai tôi đã phải xin nghỉ làm,mọi cố gắng của tôi và mẹ đều chẳng thu được kết quả gì.....Ko thể thuyết phục được anh tôi uống thuốc và đến khám bác sỹ tiếp, chưa lúc nào tôi cảm thấy mình vô dụng như bây giờ....
    Anh tôi đang mất dần đi mọi thứ,sự nghiệp,học hành...Tôi thì mất dần đi niềm tin vào chính bản thân mình,hàng ngày nhìn thấy anh như thế,tôi ko thể chịu đựng được.....
  3. lytulong171

    lytulong171 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/09/2005
    Bài viết:
    76
    Đã được thích:
    0
    bạn chỉ có cách duy nhất là đưa anh đến bệnh viện dù cho phải cưỡng ép
  4. lvlmg

    lvlmg Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/05/2004
    Bài viết:
    36
    Đã được thích:
    0
    Chào tất cả các bạn,
    Tình cờ vào box Y tế-Giáo dục, đọc được các bài viết về căn bệnh trầm cảm tôi lại muốn kể cho các bạn nghe về câu chuyện về chính bản thân minh đã từng xảy ra cách đây gần 10 năm. Có thể câu chuyện cũng là bài học kinh nghiệm và giúp ích những ai đang mắc căn bệnh tuy không nguy hiểm nhưng lại có sức tàn phá tinh thần con người một cách ghê ghớm.
    Xin giới thiệu qua với các bạn, tôi đã lập gia đình, hiện đang làm cho một công ty của nước ngoài, tương đối ổn định. Nhìn tôi lúc này ít ai có thể tưởng tượng ra được các đây gần mười năm tôi từng mắc bệnh trầm cảm ở mức độ rất nặng, đã có lúc bố mẹ, anh chị tôi đã đầu hàng trước căn bệnh quái quỷ này của tôi.
    Ngày đó khi tôi vừa tròn 18 tuổi, là học sinh của một trường trung học khá nổi tiếng ở Hà Nội, có lẽ cũng như hàng ngàn những cô cậu học sinh cuối cấp khác, tôi lao vào học ngày học đêm chỉ mong đỗ đại học. Có lẽ vì lo lắng qua nên bắt đầu xuất hiện triệu chứng lo lắng thái quá. Tôi lo đến mức không học được, có nhồi cũng chẳng thể vào đầu được chữ nào cả. Bố mẹ tôi cũng lo lắng, mọi người ra sức khuyên can rằng không cần phải đỗ đại học, chỉ cần sức khoẻ tốt thì làm gì cũng được. Nhưng không hiểu sao đầu tôi chỉ nghĩ được mỗi một vấn đề: không vào đại học được tức là sẽ không thể trở thành người có tri thức và bị xã hội coi khinh.... vì vậy tôi càng ra sức lo lắng và càng lo lắng lại càng không học vào được. Rồi bố mẹ đưa tôi đi khám nhưng cũng chẳng ăn thua vì tôi đã uống tất cả các loại thuốc mà chẳng đỡ tẹo nào cả. Trước kỳ thi đại học từng 3 tháng, khoảng đầu tháng 3, tự nhiên căn bệnh của tôi biến mất, tôi chẳng thấy lo sợ gì nữa và hăng say lao vào học. Mà lạ ghê cơ vì lúc đó tôi học hiệu quả kinh khủng, chỉ cần đọc qua là tôi nhớ ngay. Và kết quả sau kỳ thi đại học tôi đã tự tin bước vào giảng đường của một trường đại học nằm trong top đầu của Việt Nam.
    Mọi chuyện cứ tưởng suôn sẻ, ai cũng nghĩ đã vào đại học chắc chắn tôi sẽ không bị sao nữa vì chẳng phải lo lắng như trước kia, ấy vậy mà có lẽ những ngày tháng sinh viên là những ngày cay đắng nhất và khổ nhục nhất từ lúc sinh ra. Tôi tiếp tục bị căn bệnh trầm cảm quái ác hành hạ...
    Hẹn các bạn hôm khác sẽ kể tiếp.
    Được lvlmg sửa chữa / chuyển vào 11:53 ngày 02/02/2006
  5. lvlmg

    lvlmg Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/05/2004
    Bài viết:
    36
    Đã được thích:
    0
    (Tiếp theo)
    Sự tự tin khi bước vào giảng đường đại học của tôi nhanh chóng qua đi khi tôi bắt đầu bước vào những ngày đầu ôn thi học kỳ I. Triệu chứng đầu tiên tôi nhận thấy mình khác so với bình thường là tôi tăng cân một cách nhanh chóng mặc dù chuyện ăn uống của tôi không hề thay đổi. Chỉ trong vòng 1 tháng tôi tăng 3 kg. Thời gian đó cứ ngồi vào bàn, nhìn thấy quyển Triết dày cộp và chỉ được ôn trong 5 ngày, tôi thấy bủn rủn, không thể nào tập trung học được, tự nhiên trong tôi lúc nào cũng có cảm giác sợ sệt mọi thứ xung quanh. Tôi sợ tất thảy, sợ gặp những người quen, sợ phải ra ngoài đường, sợ phải nói chuyện và tiếp xúc với người khác( mặc dù trước đây tôi là một người rất năng động, hay nói và hay cười). Bọn bạn cấp 2 và cấp 3 biết tôi ốm cũng qua thăm nhưng tôi ngại gặp nên nhất định không ra chỉ ở trong phòng. Bố mẹ tôi đưa tôi đi khám ở khoa thần kinh bệnh viện Bạch Mai nhưng cũng chỉ có kết quả là mắc bệnh trầm cảm rồi kê cho một loạt các loại thuốc. Tôi uống nhưng cũng chẳng tiến triển một chút nào cả. Cái cảm giác lo lắng vì không thể học vào đầu vẫn đeo đẳng tôi hàng ngày hàng giờ. Tôi cũng chẳng nhồi vào đầu được một cái gì thật trong suôt cả thời gian ôn thi đó. Tôi vẫn cố gắng đi thi và làm bài theo những gì tôi biết từ trước chứ không phải bằng những kiến thức nhồi trước khi thi. Tôi vẫn nhớ hàng ngày vẫn lên phòng tự học ngồi và dán mắt vào quyển sách nhưng thực ra lại chú ý đến những người xung quanh đang cầy, trông thấy mọi người học tôi lại lo sợ cho bản thân mình.Thỉnh thoảng chạy ra hỏi bạn xem đã học được bao nhiêu rồi. Mọi người bảo có lẽ do áp lực việc học nặng quá mà tôi phát bệnh, chẳng biết có phải như thế không nữa. Một tháng trời vật lộn với kỳ thi cũng qua đi (nhưng thật ra tôi chỉ than vãn và lo lắng chứ cũng chẳng học hành được gì). Thi xong cũng là đợt nghỉ Tết bố tôi mừng quýnh vì nghĩ đây là thời gian để tôi có thể bình tâm trở lại để có thể học tiếp kỳ sau.
    Nhớ có lần ai đó xem các đường trên lòng bàn tay tôi có phát biểu thế này: cháu gặp nhiều sóng gió trong cuộc đời nhưng lúc nào cũng có quý nhân phù trợ. Chẳng biết có đúng thế không nhưng đúng thời gian này (trước tết nguyên đán), anh trai tôi có việc phải đi công tác đến một bản làng của dân tộc dao, trong câu chuyện với người dân tộc anh tôi có kể về tôi, rằng thì tôi bị bệnh tự nhiên không thể tập trung học hay làm được một việc gì cả. Ông trưởng bản ngay lập tức giới thiệu anh tôi một ông thầy thuốc nam rất giỏi chuyên chữa các bệnh về thần kinh ở ngay trong bản. Đúng là như bắt được vàng, bố tôi, anh tôi lập tức thuê xe đưa tôi lên ngay đó để gặp thày bốc thuốc. Đây là lần đầu tiên tôi đi xa như thế, chẳng nhớ chính xác là bao nhiêu cây số nữa nhưng mỗi lần đi lên đó lại mất toi cả một ngày từ sáng đến tận tối mới về. Bố tôi bảo thôi thì có bệnh thì vái tứ phương, nghe nói ở đâu có người chữa được cũng hùng hục đưa tôi đi ngay, còn nước còn tát mà. Người thày thuốc tôi gặp là một ông già (cũng chưa già lắm), khoảng hơn 50 tuổi. Ông cũng là người dân tộc Dao trông khá hiền lành phúc hậu. Nhìn thấy tôi ông phán ngay một câu: Máu không tuần hoàn lên não được nên nó bị đơ. Rồi ông bảo chữa bệnh của tôi không khó khăn gì miễn là cần có lòng kiên trì và cần phải có thêm hai, ba người trợ giúp.
    Được lvlmg sửa chữa / chuyển vào 18:11 ngày 02/02/2006
  6. Merganius

    Merganius Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/02/2006
    Bài viết:
    126
    Đã được thích:
    0
    Em bị trầm cảm thật rồi hay sao đó , hiện nay em đang cảm thấy rất buồn , chán và thất rất cô đơn . Chuyện của em rất dài , từ lúc bé hình như đã vậy ....Ở trong này có anh chị nào ở hà nội có thể cho em xin nick được kô ạ ......
    Em là mem mới ở trong đây ....
  7. lvlmg

    lvlmg Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/05/2004
    Bài viết:
    36
    Đã được thích:
    0
    To: Merganius
    Bạn hãy email cho mình theo email: nhulan_2000@yahoo.com, hi vọng là mình có thể giúp được điều gì đó cho bạn.
    Chúc bạn vui vẻ!
  8. bacsiquaidiJACK

    bacsiquaidiJACK Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/05/2004
    Bài viết:
    67
    Đã được thích:
    0
    bệng nhân chứng trầm cảm khi phát tác trầm cảm có thể kèm theo triệu chứng lo âu , biểu hiện là lo âu căng thẳng , đứng ngồi không yên vô cớ , và tỷ lệ khá cao . Theo tài liệu nước ngoài , có khoảng 60% -90% bệng nhân chứng trầm cảm khi phát tác trầm cảm kèm theo ít nhất một triệu chứng lo âu , mức độ nhẹ nặng khác nhau .Triệu chứng lo âu có quan hệ với mức độ ngiêm trọng của bệng tình chứng trầm cảm .Điều trị chứng trầm cảm kèm theo triệu chứng lo âu khó hơn chứng trầm cảm đơn thuần , thuốt chống trầm cảm loại tam hoàn ( imiprami, desipramin, clomipramin , trimipramin, amitriptylin , nortriptylin, .....)hiệu quả không được lý tưởng , hàng loạt ca bệng khó điều trị có quá trình kéo dài bệng liên tục , hơn nữa tính tiêu cực tự sát cũng cao . Vì thế dối với bệng nhân chứng trầm cảm loại này tốt nhất nên kguyên họ nằm viện điều trị , để nhanh chóng khống chế bệng tình , tránh và giảm phát sinh sự việc ngoài ý muốn cùng với những tổn thất gây ra .Điều trị cho những bệng nhân này có thể chọn dùng thuốt chống trầm cảm thời đại mới như fluoxetin ( fluoxetin hydrochlorid, proac, proac-20 ), paroxetin ( paxil , seroxst) , srtralin (lustral ) fluvoxamin ( floxytral) cũng có thể dùng thuốt chống trầm cảm loại tam hoàn truyền thống .Khi bắt đầu điều trị tốt nhất kiết hợp dùng thuốt chống lo âu , như alparaolam ..v...v... khi cần thiết như ý muốn tự sát bộc phát mãnh liệt , người có hành vi tự sát phảu kịp thời kết hợp dùng điện shoc điều tri.
  9. bacsiquaidiJACK

    bacsiquaidiJACK Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/05/2004
    Bài viết:
    67
    Đã được thích:
    0
    Biểu hiện của chứng trầm cảm như thế nào?
    (1) Dang ve : y phục của bệng nhân thường khá lôi thôi , mặt có các dạng đặt trương : khéo mệng xệ xuống 2 mi mắt nhắm xuống đất, rất ít nháy mắt , đôi khi còn ngấm lệ muốn khóc . Hai vai xệ xuống nghêng về trước .
    (2)Dộng tác hành vi : động tác của bệng nhân giảm rõ , thậm chí lề mề chậm chạp .Rất ít người có động tác tự phát , người bệng nặng thường đứng ngồi khá lâu mà không hề động đậy , giống như khúc gỗ , tượng đá người máy ,.Tốc độ nói rất chậm thường khi người khác hỏi vài câu mới trả lòi một vài lần . Và trước khi trả lời thường trầm tư thời gian dài khiến cho người đối diện rất khó chụi , khi trả lời một nội dung cũng rất đơn giản
    (3) Tâm trạng tràm cảm : bệng nhân thường cảm thấy tinh thần sa sút , buồn khổ bi thương , thiếu cảm giác vui vẻ , "trong lòng khó chụi không cao hứng" , bạn bè người thân đến tham có thể thờ ơ gác lại . Người bệng nặng có cảm giác chán đời , thường nói" không muốn sống "thậm chí sinh ra những ý nghĩ tiêu cực , tự sát nhưng không để ý hành động . Tâm trạng thường có đặc điểm ngày nặng điêm nhẹ , mỗi ngày sáng sớm thức dậy , tâm trạng trầm cảm của bệng nhân đặc biệt nghiêm trọng , không biết một ngày sẽ qua đi như thế nào , thường có cảm giác qua một ngày bằng một năm , sống không bằng chết , đến khi hoàng hôn mặt trời sắp lặm , tâm trạng của bệng nhân chuyển biến khá rõ , giống như "tảng đá trong lòng được nhất đi , một ngày lại qua đi "
    (4) Suy nghĩ bi quan : Bệng nhân nhìn quá khứ tương lai của mình dưới cái nhình xám xịt .Biểu hiện sự phản tỉnh đối với quá khứ , thường vì một vài việc rất nhỏ của quá khứ, như lấy một ít văn phòng phẩm của đơn vị mà tự trách cứ mình , quở mắng mình đã gây lên "tội nặng " và chủ động tìm lãnh đạo . Hoặc nhớ lại những việc đã qua , cảm giác như không làm xong được việc gì .Chỉ nhìn thấy mặt khó khăn tiêu cực trong cuộc sống , hiện thực , lại cho rằng trí nhớ của mình không tốt ,"chỉ là chiếc sọt rác " . tinh lực không tốt "không có khí lực " , trở thành gánh nặng cho gia đình và xã hội hoàn toàn không có lòng tin đối với cuộc sống , cảm thấy mình không có năng lực . Đối với tương lai bệng nhân cho rằng tiền đồ của mình mờ mịt , sẽ bại trận vì thế mà nbi quan thất vọng , tự trách mình có tội dường như cuộc sống đã đến bức đường cùng , chỉ có cái chết là giả thoát , vì thế mà có ý nghĩ tự sát , hoặc hành vi tự sát .
    (5) Thiếu hứng thú : Dường như mỗi bệng nhân diều8 trải qua tâm trạng này , cùng lúc tinh thần sa sút . Biểu hiện chủ yếu là không có hứng thú với hoạt động hằng ngày . những hoạt động vui chơi trong quá khứ nay không còn cảm thấy thích , trước kia rất thích câu cá nay lại thấy nhàm chán .Bệng nhân thiếu hứng thú ngay cả với sinh hoạt hàng ngày và các hoạt đông vui chơi , cảm thấy cuộc sống hoàn toàn không có ý nghĩa , dường như đã "biết rõ hồng trần".
    (6)Giảm tinh lực : Bệng nhân cảm thấy rất khó tập trung chú ý , giảm trí nhớ dằu óc trống rỗng , phản ứng chậm chạp đồng thời kèm theo giảm thể lực như dễ mệt mỏi , toàn thân không có sức không thể làm tròn trách nhiệm công tác, hiệu quả công tác vì thế giảm rõ , như người nội trợ trong gia đình trước siêng năng nay lại không muốn rửa bát giăt khăn .
    (7) Lo lắng dễ bị kích động:bệng nhân thường cảm thấy lo lắng không yên , khó tự kìm chế , như từ nhà đén trường học tập bình thường, rồi đến khi về nhà bệng nhân bắt đầu lo lắng không ngừng buồn bực , tay chân bất lực đứng ngồi không yên , không lúc nào cảm thấy yên ổn
    Những trạng thái trên là triệu chứng điểm hình khi phát tác chứng trầm cảm , bệng nhân thường có vài triệu chứng kể trên .Có một số bệng nhân biểu hiện không điển hình , như beng65 nhân chứng trầm cảm nội tâm rất đau buồn , nhưng vẻ mặt biểu hiện "rất vui vẻ "có người có biểu hiện ngủ quá nhiều , ăn nhiều , tăng cân , có người biểu hện thân thể khó chụi , còn có người kèm theo triệu chứng bức bách , triệu chứng lo sợ , thậm chí huyễn giác , vọng tưởng ,
  10. bacsiquaidiJACK

    bacsiquaidiJACK Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/05/2004
    Bài viết:
    67
    Đã được thích:
    0
    Biểu hiện của chứng trầm cảm như thế nào?
    (1) Dáng vẻ : y phục của bệng nhân thường khá lôi thôi , mặt có các dạng đặt trưng : mệng xệ xuống 2 mi mắt nhắm xuống đất, rất ít nháy mắt , đôi khi còn ngấm lệ muốn khóc . Hai vai xệ xuống nghêng về trước .
    (2)Dộng tác hành vi : động tác của bệng nhân giảm rõ , thậm chí lề mề chậm chạp .Rất ít người có động tác tự phát , người bệng nặng thường đứng ngồi khá lâu mà không hề động đậy , giống như khúc gỗ , tượng đá người máy ,.Tốc độ nói rất chậm thường khi người khác hỏi vài câu mới trả lòi một vài lần . Và trước khi trả lời thường trầm tư thời gian dài khiến cho người đối diện rất khó chụi , khi trả lời một nội dung cũng rất đơn giản
    (3) Tâm trạng tràm cảm : bệng nhân thường cảm thấy tinh thần sa sút , buồn khổ bi thương , thiếu cảm giác vui vẻ , "trong lòng khó chụi không cao hứng" , bạn bè người thân đến thăm có thể thờ ơ gác lại . Người bệng nặng có cảm giác chán đời , thường nói" không muốn sống "thậm chí sinh ra những ý nghĩ tiêu cực , tự sát nhưng không để ý hành động . Tâm trạng thường có đặc điểm ngày nặng đêm nhẹ , mỗi ngày sáng sớm thức dậy , tâm trạng trầm cảm của bệng nhân đặc biệt nghiêm trọng , không biết một ngày sẽ qua đi như thế nào , thường có cảm giác qua một ngày bằng một năm , sống không bằng chết , đến khi hoàng hôn mặt trời sắp lặm , tâm trạng của bệng nhân chuyển biến khá rõ , giống như "tảng đá trong lòng được nhất đi , một ngày lại qua đi "
    (4) Suy nghĩ bi quan : Bệng nhân nhìn quá khứ tương lai của mình dưới cái nhình xám xịt .Biểu hiện sự phản tỉnh đối với quá khứ , thường vì một vài việc rất nhỏ của quá khứ, như lấy một ít văn phòng phẩm của đơn vị mà tự trách cứ mình , quở mắng mình đã gây lên "tội nặng " và chủ động tìm lãnh đạo . Hoặc nhớ lại những việc đã qua , cảm giác như không làm xong được việc gì .Chỉ nhìn thấy mặt khó khăn tiêu cực trong cuộc sống , hiện thực , lại cho rằng trí nhớ của mình không tốt ,"chỉ là chiếc sọt rác " . tinh lực không tốt "không có khí lực " , trở thành gánh nặng cho gia đình và xã hội hoàn toàn không có lòng tin đối với cuộc sống , cảm thấy mình không có năng lực . Đối với tương lai bệng nhân cho rằng tiền đồ của mình mờ mịt , sẽ bại trận vì thế mà nbi quan thất vọng , tự trách mình có tội dường như cuộc sống đã đến bức đường cùng , chỉ có cái chết là giải thoát , vì thế mà có ý nghĩ tự sát , hoặc hành vi tự sát .
    (5) Thiếu hứng thú : Dường như mỗi bệng nhân điều trải qua tâm trạng này , cùng lúc tinh thần sa sút . Biểu hiện chủ yếu là không có hứng thú với hoạt động hằng ngày . những hoạt động vui chơi trong quá khứ nay không còn cảm thấy thích , trước kia rất thích câu cá nay lại thấy nhàm chán .Bệng nhân thiếu hứng thú ngay cả với sinh hoạt hàng ngày và các hoạt động vui chơi , cảm thấy cuộc sống hoàn toàn không có ý nghĩa , dường như đã "biết rõ hồng trần".
    (6)Giảm tinh lực : Bệng nhân cảm thấy rất khó tập trung chú ý , giảm trí nhớ đầu óc trống rỗng , phản ứng chậm chạp đồng thời kèm theo giảm thể lực như dễ mệt mỏi , toàn thân không có sức không thể làm tròn trách nhiệm công tác, hiệu quả công tác vì thế giảm rõ , như người nội trợ trong gia đình trước siêng năng nay lại không muốn rửa bát giăt khăn .
    (7) Lo lắng dễ bị kích động:bệng nhân thường cảm thấy lo lắng không yên , khó tự kìm chế , như từ nhà đén trường học tập bình thường, rồi đến khi về nhà bệng nhân bắt đầu lo lắng không ngừng buồn bực , tay chân bất lực đứng ngồi không yên , không lúc nào cảm thấy yên ổn
    Những trạng thái trên là triệu chứng điểm hình khi phát tác chứng trầm cảm , bệng nhân thường có vài triệu chứng kể trên .Có một số bệng nhân biểu hiện không điển hình , như bệng nhân chứng trầm cảm nội tâm rất đau buồn , nhưng vẻ mặt biểu hiện "rất vui vẻ "có người có biểu hiện ngủ quá nhiều , ăn nhiều , tăng cân , có người biểu hện thân thể khó chụi , còn có người kèm theo triệu chứng bức bách , triệu chứng lo sợ , thậm chí huyễn giác , vọng tưởng .

Chia sẻ trang này